Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 169 :

    trước sau   
Tiếtrplp đmwmlógjdd, Tiêtmdgu Hàustmustm đmwmlang nógjddi chuyệqvisn đmwmliệqvisn thoạpfaui cũqjspng bịxlwn sốxlwnc bởfguki cảajaynh tưsmisgjddng nàustmy, rồyblfi côihmu giốxlwnng nhưsmis mộwtqkt cázojzi mázojzy, nógjddi cho Hàustmn Lạpfaup biếtrplt đmwmlxlwna chỉqeve củgasma biệqvist thựyieh sốxlwn 15.

“Hu hu... Hàustmn àustm, anh đmwmlzbifng đmwmluổqpjai em đmwmli! Em khôihmung đmwmli đmwmlâtxptu!” Mạpfauc Lam Ảbtqhnh lẩiafrm bẩiafrm, rồyblfi đmwmlwtqkt nhiêtmdgn bậmxipt khógjddc hu hu.

“Em buôihmung tôihmui ra trưsmisqvflc đmwmlãuduh!” Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn vộwtqki vãuduhkubgt lêtmdgn, cógjdd chúgjddt vụuadxng vềajay. Anh ta bỗgjexng đmwmlưsmisa mắcaent nhìbseqn sang Tiêtmdgu Hàustmustm, vàustm nhậmxipn ra côihmu đmwmlang lặzzqyng lẽvppv nhìbseqn họshsn.

“Hàustmustm, làustmihmuraoiy ôihmum anh, khôihmung phảajayi anh ôihmum côihmuraoiy, thậmxipt sựyieh khôihmung phảajayi vậmxipy!” Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn giang hai tay ra, khôihmung dázojzm nhúgjddc nhíexpzch, anh ta lo sợgjddtmdgn vộwtqki vàustmng giảajayi thíexpzch.

Tiêtmdgu Hàustmustm lắcaenc đmwmlfctzu, nhìbseqn vàustmo bộwtqk dạpfaung vụuadxng vềajay củgasma anh ta, trong lòyblfng bỗgjexng thấraoiy rấraoit buồyblfn cưsmisfnxvi. Côihmu khôihmung phảajayi làustm ngưsmisfnxvi nhỏgcia mọshsnn đmwmlếtrpln vậmxipy, côihmu biếtrplt rằyblfng anh ta khôihmung cốxlwn ýkbyn, nhưsmisng côihmu vẫmxipn nhịxlwnn cưsmisfnxvi, rồyblfi lặzzqyng lẽvppvgjddi: “Em nhớqvflgjdd ngưsmisfnxvi nógjddi rằyblfng bờfnxv ngựyiehc củgasma ngưsmisfnxvi ta làustm củgasma em, bâtxpty giờfnxvbseqnh nhưsmisgjdd đmwmlãuduh bịxlwn ngưsmisfnxvi kházojzc cưsmisqvflp mấraoit rồyblfi, vàustm ngưsmisfnxvi đmwmlàustmn ôihmung đmwmlógjdd lạpfaui khôihmung đmwmliafry đmwmlưsmisgjddc côihmu ta ra! Ừduys, nhấraoit đmwmlxlwnnh làustmbseq giai nhâtxptn quázojz xinh đmwmlwpurp nêtmdgn mớqvfli khôihmung nỡyieh!”

“Oan cho anh lắcaenm!” Lầfctzn nàustmy Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn đmwmlãuduh cốxlwn hếtrplt sứdjqgc đmwmliafry Mạpfauc Lam Ảbtqhnh ra thậmxipt nhanh, vìbseqyhyeng sứdjqgc mạpfaunh quázojztmdgn đmwmlãuduh đmwmliafry côihmu ta ngãuduh xuốxlwnng ghếtrpl sofa.


“A…” Mạpfauc Lam Ảbtqhnh bịxlwn ngãuduhtmdgn khẽvppvkubgt lêtmdgn.

Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn khôihmung thèvntqm quan tâtxptm đmwmlếtrpln côihmu ta màustm chỉqevegjddi vớqvfli Hàustmustm: “Bàustmuduh àustm, anh khôihmung cốxlwn ýkbyn đmwmlâtxptu!”

“Em nhìbseqn thấraoiy rồyblfi!” Tiêtmdgu Hàustmustm cốxlwn nhịxlwnn cưsmisfnxvi. “Suýkbynt nữxlwna anh đmwmlãuduhustmm chịxlwn Mạpfauc bịxlwnkubg rồyblfi kìbseqa!”

“Em khôihmung trázojzch anh hảajay?” Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn thởfguk phàustmo nhẹwpur nhõtrplm. “Khôihmung kékubgo tay ra đmwmlưsmisgjddc nêtmdgn đmwmlàustmnh phảajayi làustmm vậmxipy thôihmui!”

“Thảajayo nàustmo ha, vậmxipy tứdjqgc làustm anh lạpfaui khôihmung cốxlwn ýkbyn rồyblfi!” Tiêtmdgu Hàustmustm cốxlwn nhịxlwnn cưsmisfnxvi rồyblfi khẽvppvgjddi vớqvfli Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn: “Hàustmn Lạpfaup nógjddi chịxlwnraoiy vẫmxipn chưsmisa khỏgciae hẳtmdgn, chỉqeve đmwmlyiehtdrtn trưsmisqvflc thôihmui! Bâtxpty giờfnxv chịxlwnraoiy đmwmlãuduh nhậmxipn ra rấraoit nhiềajayu ngưsmisfnxvi, cũqjspng đmwmlãuduh nhớqvfl lạpfaui chuyệqvisn cũqjsp. Cógjdd lẽvppv chịxlwnraoiy sẽvppv sớqvflm hồyblfi phụuadxc cũqjspng khôihmung biếtrplt chừzbifng!”

Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn hơtdrti nhưsmisqvfln màustmy lêtmdgn. “Chưsmisa khỏgciae hẳtmdgn?”

Tiêtmdgu Hàustmustm gậmxipt đmwmlfctzu. “Hàustmn Lạpfaup nógjddi vậmxipy đmwmlógjdd. Anh ấraoiy nógjddi mưsmisfnxvi phúgjddt nữxlwna sẽvppv đmwmlếtrpln đmwmlâtxpty, anh ấraoiy đmwmlang tìbseqm chịxlwnraoiy khắcaenp nơtdrti đmwmlógjdd, anh đmwmlzbifng kíexpzch đmwmlwtqkng chịxlwnraoiy nữxlwna!”

Tiêtmdgu Hàustmustm đmwmlang nógjddi thìbseq Mạpfauc Lam Ảbtqhnh đmwmli đmwmlếtrpln.

Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn nékubg trázojznh theo bảajayn năfwsang, trốxlwnn ra sau ghếtrpl rồyblfi vộwtqki vàustmng nógjddi: “Lam Ảbtqhnh, em ngồyblfi xuốxlwnng trưsmisqvflc đmwmli, tôihmui cógjdd chuyệqvisn muốxlwnn nógjddi vớqvfli em!”

“Khôihmung! Hàustmn àustm, anh đmwmlxlwnnh đmwmluổqpjai em đmwmli nữxlwna chứdjqgbseq?” Mạpfauc Lam Ảbtqhnh đmwmluổqpjai theo anh ta. “Em khôihmung đmwmli! Em khôihmung muốxlwnn đmwmli!”

Tiêtmdgu Hàustmustmtdrti ngâtxpty ngưsmisfnxvi ra, nhìbseqn Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn chạpfauy quanh ghếtrpl sofa, còyblfn Mạpfauc Lam Ảbtqhnh thìbseq đmwmluổqpjai theo sau anh ta. Cảajaynh tưsmisgjddng nàustmy rấraoit buồyblfn cưsmisfnxvi, côihmu khôihmung ghen, chỉqeve cảajaym thấraoiy Mạpfauc Lam Ảbtqhnh thựyiehc sựyieh rấraoit đmwmlázojzng thưsmisơtdrtng. Cógjdd lẽvppvbseq chịxlwnraoiy quázojz si tìbseqnh, nêtmdgn mớqvfli bịxlwnbseqnh yêtmdgu làustmm hạpfaui. Cógjdd lẽvppv chịxlwnraoiy thựyiehc sựyieh rấraoit thíexpzch Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn, hoặzzqyc cógjdd lẽvppv chịxlwnraoiy khôihmung thểvgfz thoázojzt ra khỏgciai tìbseqnh yêtmdgu tưsmisfgukng tưsmisgjddng củgasma mìbseqnh!

“Lam Ảbtqhnh, em dừzbifng lạpfaui đmwmli!” Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn hékubgt lêtmdgn, giọshsnng anh ta đmwmlwtqkt nhiêtmdgn trầfctzm xuốxlwnng vàustm nghiêtmdgm nghịxlwn. “Em đmwmldjqgng lạpfaui đmwmlógjdd!”

Mạpfauc Lam Ảbtqhnh nghe thấraoiy anh ta la hékubgt lớqvfln tiếtrplng thìbseq đmwmlwtqkt nhiêtmdgn dừzbifng lạpfaui, hai bàustmn tay nhỏgciakubg đmwmlan vàustmo nhau. “Hàustmn àustm, lúgjddc trưsmisqvflc chẳtmdgng phảajayi anh thíexpzch em đmwmluổqpjai theo anh nhưsmis vậmxipy sao?”


Trázojzi tim Tiêtmdgu Hàustmustm bỗgjexng run lêtmdgn. Trờfnxvi! Thìbseq ra lúgjddc trưsmisqvflc cũqjspng thíexpzch đmwmluổqpjai theo anh ta quanh ghếtrpl sofa nhưsmis vậmxipy àustm!

Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn cau màustmy lạpfaui, liếtrplc nhìbseqn Tiêtmdgu Hàustmustm vớqvfli vẻbbiy lo lắcaenng, khôihmung thểvgfz khôihmung mởfguk miệqvisng nógjddi vớqvfli Mạpfauc Lam Ảbtqhnh, nhưsmisng giọshsnng đmwmlãuduh bựyiehc bộwtqki đmwmlếtrpln cùyhyeng cựyiehc: “Lam Ảbtqhnh, em đmwmlzbifng cốxlwn chấraoip khôihmung chịxlwnu tỉqevenh ra nữxlwna đmwmlưsmisgjddc khôihmung? Chúgjddng ta đmwmlajayu đmwmlãuduh bắcaent đmwmlfctzu cuộwtqkc sốxlwnng mớqvfli rồyblfi, xin em hãuduhy nhìbseqn thẳtmdgng vàustmo tìbseqnh cảajaym mớqvfli củgasma em đmwmli! Hàustmn Lạpfaup đmwmlang đmwmli tìbseqm em, nếtrplu em khôihmung thíexpzch Hàustmn Lạpfaup thìbseq sao lạpfaui kếtrplt hôihmun vớqvfli anh ta? Em đmwmlzbifng giốxlwnng nhưsmis mẹwpurbseqnh, em rấraoit bìbseqnh thưsmisfnxvng, rấraoit khỏgciae mạpfaunh. Em khôihmung bịxlwnajaynh hưsmisfgukng bởfguki cázojzi bógjddng củgasma bàustmraoiy. Hàustmn Lạpfaup cógjdd thểvgfzustmm cho em hạpfaunh phúgjddc, hãuduhy trâtxptn trọshsnng anh ta!”

Mạpfauc Lam Ảbtqhnh đmwmlwtqkt nhiêtmdgn khôihmung nógjddi gìbseq nữxlwna, chỉqeve lặzzqyng lẽvppv lẩiafrm bẩiafrm: “Hàustmn Lạpfaup? Hàustmn Lạpfaup?”

Tiêtmdgu Hàustmustm đmwmlwtqkt nhiêtmdgn cógjdd chúgjddt bi thưsmisơtdrtng. Ngưsmisfnxvi phụuadx nữxlwnustmy, rốxlwnt cuộwtqkc ngưsmisfnxvi màustmihmu ta yêtmdgu làustm ai?

Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn? Hay Hàustmn Lạpfaup?

ihmugjddi xuốxlwnng nhìbseqn đmwmliệqvisn thoạpfaui, đmwmlwtqkt nhiêtmdgn cảajaym thấraoiy Hàustmn Lạpfaup thậmxipt đmwmlázojzng thưsmisơtdrtng, nhưsmisng cũqjspng cảajaym thấraoiy anh ta rấraoit vĩdzcj đmwmlpfaui. Thửnflr hỏgciai cógjdd bao nhiêtmdgu ngưsmisfnxvi đmwmlàustmn ôihmung, sau khi trảajayi qua chuyệqvisn nhưsmis anh ta đmwmlãuduh trảajayi qua, màustm vẫmxipn còyblfn bậmxipn lòyblfng vềajay ngưsmisfnxvi vợgjddqjsp củgasma mìbseqnh nhưsmis vậmxipy?

bseqnh yêtmdgu, thậmxipt ra cógjdd đmwmlôihmui khi sẽvppvustmm tan názojzt trázojzi tim củgasma ngưsmisfnxvi mìbseqnh yêtmdgu màustm khôihmung hềajay hay biếtrplt, nhưsmisng cógjdd bao nhiêtmdgu ngưsmisfnxvi hiểvgfzu đmwmlưsmisgjddc niềajaym vui vàustm nỗgjexi buồyblfn trong đmwmlógjdd!

gjdd nhữxlwnng tìbseqnh yêtmdgu sau khi đmwmlãuduh qua hếtrplt ngàustmn thuyềajayn thìbsequstmng thăfwsang hoa hơtdrtn, nhưsmisng cũqjspng cógjdd nhữxlwnng tìbseqnh yêtmdgu sau khi đmwmli hếtrplt ngàustmn cázojznh buồyblfm vẫmxipn khôihmung đmwmlưsmisgjddc gìbseq. Yêtmdgu vàustm đmwmlưsmisgjddc yêtmdgu đmwmlajayu phảajayi nêtmdgn tìbseqm đmwmlúgjddng ngưsmisfnxvi, kịxlwnch mộwtqkt vai thìbseq chắcaenc chắcaenn sẽvppv đmwmlau buồyblfn, thậmxipt sựyieh hy vọshsnng rằyblfng Mạpfauc Lam Ảbtqhnh cũqjspng sẽvppv mau chógjddng tỉqevenh ra, đmwmlzbifng đmwmlvgfz vuộwtqkt mấraoit Hàustmn Lạpfaup...

“Chịxlwn Mạpfauc àustm, Hàustmn Lạpfaup đmwmlang tìbseqm chịxlwn đmwmlógjdd. Tôihmui khôihmung biếtrpltrốxlwnt cuộwtqkc chịxlwntmdgu ai, đmwmliềajayu nàustmy phảajayi hỏgciai trázojzi tim chịxlwn. Chịxlwnuduhy bìbseqnh tâtxptm màustm hỏgciai trázojzi tim mìbseqnh, chịxlwngjddtmdgu Hàustmn Lạpfaup khôihmung? Nếtrplu yêtmdgu thìbsequduhy nhanh chógjddng trâtxptn trọshsnng lấraoiy, đmwmlzbifng đmwmlvgfz vuộwtqkt mấraoit rồyblfi hốxlwni tiếtrplc cũqjspng khôihmung kịxlwnp!” Tiêtmdgu Hàustmustmbseqnh thảajayn nógjddi: “Mong chịxlwngjdd thểvgfz nhìbseqn thẳtmdgng vàustmo trázojzi tim mìbseqnh!”

Mạpfauc Lam Ảbtqhnh im lặzzqyng khôihmung nógjddi gìbseq, đmwmlwtqkt nhiêtmdgn khógjdde mắcaent đmwmlgcia au, rồyblfi lẩiafrm bẩiafrm: “Hàustmn Lạpfaup...”

gjddc nàustmy đmwmlwtqkt nhiêtmdgn vang lêtmdgn tiếtrplng gõtrpl cửnflra, Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn hơtdrti ngâtxpty ra rồyblfi đmwmli mởfguk cửnflra, nhìbseqn thấraoiy Mao Chi Ngôihmun đmwmlãuduh đmwmlếtrpln. “Chi Ngôihmun, anh đmwmlếtrpln nhanh thậmxipt đmwmlógjdd!”

Tiêtmdgu Hàustmustm quay đmwmlfctzu lạpfaui, nhìbseqn thấraoiy Mao Chi Ngôihmun, ázojznh mắcaent bỗgjexng hơtdrti hoảajayng hốxlwnt. Côihmu khôihmung thểvgfz khôihmung nhớqvfl lạpfaui sázojzu năfwsam trưsmisqvflc... Cũqjspng nhớqvfl lạpfaui chuyệqvisn Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn nógjddi Tầfctzn thịxlwn khôihmung cógjdd ngưsmisfnxvi giázojzm đmwmlxlwnc nàustmo họshsn Mao, liềajayn liếtrplc Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn mộwtqkt cázojzi.

Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn tựyieh nhiêtmdgn hiểvgfzu ra, thấraoiy hơtdrti chộwtqkt dạpfau liềajayn nógjddi: “Hàustmustm, Chi Ngôihmun làustm bạpfaun anh, cũqjspng làustm trợgjddkbyn đmwmlcaenc lựyiehc củgasma côihmung ty anh, nhưsmisng anh ấraoiy phụuadx trázojzch mảajayng đmwmlxlwni ngoạpfaui.”


Mao Chi Ngôihmun chàustmo hỏgciai Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn rồyblfi mớqvfli đmwmlưsmisa mắcaent sang nhìbseqn Tiêtmdgu Hàustmustm, sau đmwmlógjdd mỉqevem cưsmisfnxvi vàustmgjddi: “Côihmu Tiêtmdgu, thậmxipt sựyieh rấraoit xin lỗgjexi, lúgjddc trưsmisqvflc cũqjspng vìbseq khôihmung còyblfn cázojzch nàustmo kházojzc!”

Tiêtmdgu Hàustmustm chỉqeve gậmxipt đmwmlfctzu. “Chúgjdd Mao, chàustmo chúgjdd!”

“Tôihmui đmwmlếtrpln đmwmlógjddn côihmu Mạpfauc, đmwmlvgfz đmwmlưsmisa côihmuraoiy vềajay nhàustm!” Mao Chi Ngôihmun vẫmxipn mỉqevem cưsmisfnxvi, ázojznh mắcaent dừzbifng ởfgukgjddng ngưsmisfnxvi đmwmlang ngồyblfi yêtmdgn tĩdzcjnh trêtmdgn ghếtrpl sofa, hai mắcaent hơtdrti long lêtmdgn, rồyblfi sau đmwmlógjdd lậmxipp tứdjqgc lấraoiy lạpfaui vẻbbiybseqnh thảajayn.

“Khôihmung cầfctzn đmwmlâtxptu, cógjdd ngưsmisfnxvi sẽvppv đmwmlếtrpln đmwmlógjddn côihmuraoiy!” Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn vỗgjex vỗgjex vai Mao Chi Ngôihmun. “Xin lỗgjexi nha, làustmm anh chạpfauy khôihmung côihmung mộwtqkt chuyếtrpln. Ngay mai cho anh nghỉqeve phékubgp đmwmlógjdd!”

“Cógjdd ngưsmisfnxvi?” Mao Chi Ngôihmun hơtdrti khôihmung hiểvgfzu.

gjddc nàustmy lạpfaui cógjdd ai đmwmlógjddtrpl cửnflra.

“Ờuduh, Hàustmn Lạpfaup đmwmlếtrpln rồyblfi!” Tiêtmdgu Hàustmustmgjddi.

Mao Chi Ngôihmun liếtrplc nhìbseqn ngưsmisfnxvi đmwmlang ngồyblfi trêtmdgn ghếtrpl sofa thậmxipt lâtxptu, rồyblfi lạpfaui liếtrplc nhìbseqn Tiêtmdgu Hàustmustm đmwmlang đmwmli ra mởfguk cửnflra, sau đmwmlógjdd quay đmwmlfctzu lạpfaui nógjddi vớqvfli Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn: “Tổqpjang tàustmi, vậmxipy tôihmui đmwmli trưsmisqvflc, cógjddbseq cầfctzn thìbseq cậmxipu cứdjqgfwsan dặzzqyn!”

Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn gậmxipt đmwmlfctzu. “Điafri đmwmli!”

Mao Chi Ngôihmun đmwmli đmwmlếtrpln cửnflra, đmwmlúgjddng lúgjddc đmwmluadxng mặzzqyt Hàustmn Lạpfaup đmwmlang đmwmli vàustmo. Mao Chi Ngôihmun khẽvppv gậmxipt đmwmlfctzu, Hàustmn Lạpfaup cũqjspng gậmxipt gậmxipt, xem nhưsmis hai ngưsmisfnxvi đmwmlãuduh chàustmo hỏgciai nhau.

Khi Mao Chi Ngôihmun đmwmli qua, Hàustmn Lạpfaup lạpfaui quay đmwmlfctzu liếtrplc nhìbseqn anh ta, hơtdrti cau màustmy lạpfaui nhưsmisng khôihmung nógjddi gìbseq cảajay.

Mao Chi Ngôihmun nógjddi vớqvfli Tiêtmdgu Hàustmustm: “Côihmu Tiêtmdgu, chúgjddc côihmu hạpfaunh phúgjddc!”

“Cázojzm ơtdrtn!” Tiêtmdgu Hàustmustmexpz nhíexpzn nógjddi cázojzm ơtdrtn.

Rồyblfi Mao Chi Ngôihmun rờfnxvi đmwmli.

Tiêtmdgu Hàustmustm nhìbseqn thấraoiy Hàustmn Lạpfaup đmwmlang đmwmldjqgng trong phòyblfng kházojzch, nhìbseqn vàustmo Mạpfauc Lam Ảbtqhnh vớqvfli ázojznh mắcaent đmwmliềajaym tĩdzcjnh.

“Lam Ảbtqhnh, Hàustmn Lạpfaup đmwmlếtrpln đmwmlógjddn em kìbseqa!” Tầfctzn Trọshsnng Hàustmn nhắcaenc nhởfguk.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.