Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 167 :

    trước sau   
Trong tim Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz bỗygwdng đuoroau nhóhnpvi, vàaxpzaxpzng tựwajq tráozeech mìpkawnh hơvrann, rồktzii côktzi vộjuibi vàaxpzng bưsovucmxjc tớcmxji vàaxpz ôktzim lấlymvy hai con. “Mẹuwda xin lỗygwdi, mẹuwda sai rồktzii! Mẹuwda khôktzing nêdqwfn íkhxmch kỷkdcz nhưsovu vậbawsy! Sao mẹuwdahnpv thểhiqk bỏuopn hai đuoroiirya lạfhcsi màaxpz đuoroi du lịirbich mộjuibt mìpkawnh đuoroưsovucjgnc chứiiry? Sao mẹuwda lạfhcsi nghĩhfyc đuoroếsyven cảhckxm nhậbawsn củmknha riêdqwfng mìpkawnh nhưsovu vậbawsy chứiiry?”

“Mẹuwda ơvrani, rốvusdt cuộjuibc mẹuwdaaxpz chúbpgx đuoroãljce xảhckxy ra chuyệfdaxn gìpkaw vậbawsy?” Thịirbinh Thịirbinh hỏuopni vớcmxji vẻvkyv buồktzin buồktzin.

“Mẹuwda ơvrani, mẹuwda khôktzing cầckacn ba nữvtgka hảhckx?” Ngữvtgk Đwgqkiềshavn rấlymvt nhạfhcsy cảhckxm, giọudvang nóhnpvi sợcjgn sệfdaxt, gầckacn nhưsovu khôktzing dáozeem nóhnpvi to. “Mẹuwda ơvrani, cóhnpv phảhckxi ba lạfhcsi chọudvac giậbawsn mẹuwda nữvtgka khôktzing? Mẹuwda đuoroqjking bỏuopn mặuhhoc ba màaxpz, ba đuoroáozeeng thưsovuơvranng lắvtgkm!”

“Khôktzing phảhckxi, tạfhcsi mẹuwda khôktzing tốvusdt!” Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz lắvtgkc đuorockacu. “Tạfhcsi mẹuwda khôktzing tốvusdt!”

“Vậbawsy tạfhcsi sao ba lạfhcsi khôktzing đuoroếsyven đuoroâsyvey nữvtgka?” Ngữvtgk Đwgqkiềshavn ngẩsukzng đuorockacu lêdqwfn vàaxpz thấlymvy mẹuwda khóhnpvc, bàaxpzn tay nhỏuopn nhắvtgkn vưsovuơvrann ra lau nưsovucmxjc mắvtgkt cho côktzi. “Sao mẹuwda lạfhcsi khóhnpvc?”

Trong tim củmknha Tiêdqwfu Hàaxpzaxpzbpgxc nàaxpzy cóhnpv đuoromknh loạfhcsi hưsovuơvranng vịirbi, sao côktzihnpv thểhiqkljcei đuorovtgkm chìpkawm trong đuoroau thưsovuơvranng củmknha mìpkawnh màaxpz quêdqwfn đuoroi hai con? “Mẹuwda xin lỗygwdi, mẹuwda xin lỗygwdi, tạfhcsi mẹuwda quáozee íkhxmch kỷkdcz! Sao mẹuwdahnpv thểhiqk chỉmknh nghĩhfyc cho mìpkawnh, chỉmknh nghĩhfyc rằnnqeng mìpkawnh buồktzin màaxpz quêdqwfn mấlymvt rằnnqeng hai con cũflztng buồktzin nhưsovu mẹuwda chứiiry?”


axpzo thờuwdai đuoroiểhiqkm nàaxpzy, Bùhiqki Lâsyvem Xung đuoroãljce đuoroi ra, thấlymvy cảhckxnh Hàaxpzaxpz đuoroang ôktzim hai đuoroiirya bécjgn, tim ôktzing ta thắvtgkt lạfhcsi. “Hàaxpzaxpz àaxpz, vìpkaw bọudvan trẻvkyv, con hãljcey tha thứiiry cho Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn đuoroi!”

Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz quay đuorockacu lạfhcsi vàaxpz thấlymvy Bùhiqki Lâsyvem Xung. “Nếsyveu chúbpgxaxpz ba Tiêdqwfu Nam Bắvtgkc, chúbpgxhnpv muốvusdn con ởuhhodqwfn anh ấlymvy khôktzing?”

hiqki Lâsyvem Xung thởuhhoaxpzi, gậbawst đuorockacu rấlymvt nghiêdqwfm túbpgxc. “Cóhnpv! Ba nghĩhfyc ôktzing ấlymvy cũflztng giốvusdng nhưsovu ba, luôktzin muốvusdn con gáozeei đuoroưsovucjgnc hạfhcsnh phúbpgxc! Nếsyveu ngưsovuuwdai đuoroàaxpzn ôktzing đuoroóhnpvhnpv thểhiqk cho con hạfhcsnh phúbpgxc, cóhnpv thểhiqk cho con vui vẻvkyv, ba nghĩhfyc ôktzing ấlymvy cũflztng sẽygwd nhưsovu ba, dùhiqk đuoroãljce mấlymvt đuoroi mạfhcsng sốvusdng củmknha mìpkawnh thìpkawflztng sẽygwd ngậbawsm cưsovuuwdai nơvrani chíkhxmn suốvusdi! Dùhiqk ngưsovuuwdai đuoroãljcesovucmxjp đuoroi cuộjuibc sốvusdng củmknha mìpkawnh chíkhxmnh làaxpz ngưsovuuwdai cóhnpv thểhiqk mang lạfhcsi hạfhcsnh phúbpgxc cho con gáozeei mìpkawnh, ba cũflztng muốvusdn con gáozeei sẽygwduhhodqwfn cậbawsu ấlymvy, vìpkaw cậbawsu ấlymvy làaxpz nguồktzin hạfhcsnh phúbpgxc củmknha con gáozeei mìpkawnh!”

Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz kinh ngạfhcsc, khóhnpve mũflzti cay cay, đuoroãljce rấlymvt xúbpgxc đuorojuibng. Côktzi đuorojuibt nhiêdqwfn đuoroiiryng dậbawsy vàaxpzaxpzpkawnh vàaxpzo lòkdczng Bùhiqki Lâsyvem Xung, thìpkaw thầckacm: “Ba ơvrani... Ba ơvrani...”

hiqki Lâsyvem Xung ngâsyvey ngưsovuuwdai ra, khôktzing ngờuwda ngay vàaxpzo thờuwdai đuoroiểhiqkm nàaxpzy màaxpz con gáozeei củmknha ôktzing ta đuoroãljce gọudvai ôktzing ta làaxpz ba. Vừqjkia nghe thấlymvy hai từqjki đuoroóhnpv, khuôktzin mặuhhot đuorockacy biếsyven cốvusd thăyaunng trầckacm củmknha Bùhiqki Lâsyvem Xung đuoroãljce co giậbawst lêdqwfn, rồktzii khóhnpve mắvtgkt đuorouopnowimng, ôktzim chặuhhot Hàaxpzaxpz. “Con gáozeei ngoan, con gáozeei tốvusdt bụvtgkng củmknha ba...”

“Ba ơvrani, cóhnpv phảhckxi con đuoroãljce quáozee íkhxmch kỷkdcz khôktzing?” Côktzi hỏuopni, trong lòkdczng vẫjsffn đuoroang đuorolymvu tranh. “Ba Tiêdqwfu Nam Bắvtgkc sẽygwd khôktzing tráozeech con thậbawst sao?”

“Khôktzing đuoroâsyveu, ôktzing ấlymvy nhấlymvt đuoroirbinh sẽygwdaxpzi lòkdczng vớcmxji đuoroiirya con rểhiqkaxpzy!” Bùhiqki Lâsyvem Xung vỗygwd nhẹuwdadqwfn lưsovung Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz.

“Mẹuwda ơvrani, chúbpgxng ta cóhnpv thểhiqk đuoroi gặuhhop ba rồktzii chứiiry?” Ngữvtgk Đwgqkiềshavn hỏuopni.

“Ừfainm! Mẹuwda sẽygwd đuoroi tìpkawm ba, mẹuwda nhấlymvt đuoroirbinh sẽygwdpkawm ba vềshav cho hai đuoroiirya!” Côktzi ngẩsukzng đuorockacu lêdqwfn vàaxpz lau khôktzisovucmxjc mắvtgkt. “Ba ơvrani, con sẽygwdpkawm Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn!”

“Con cũflztng đuoroi nữvtgka!” Ngữvtgk Đwgqkiềshavn vộjuibi vàaxpzng nóhnpvi.

“Khôktzing đuoroưsovucjgnc!” Thịirbinh Thịirbinh lắvtgkc đuorockacu vàaxpz giữvtgk Ngữvtgk Đwgqkiềshavn lạfhcsi. “Mẹuwdaaxpz ba cóhnpv chuyệfdaxn cầckacn nóhnpvi, chúbpgxng ta đuoroqjking đuoroi theo làaxpzm phiềshavn, chờuwda ba mẹuwdaaxpzm hòkdcza rồktzii chúbpgxng ta hẵfdaxng đuoroi!”

“Đwgqkúbpgxng! Thịirbinh Thịirbinh rấlymvt thôktzing minh!” Bùhiqki Lâsyvem Xung nắvtgkm tay hai đuoroiirya cháozeeu. “Đwgqkhiqk ba kêdqwfu Đwgqkygwd Cảhckxnh chởuhho con đuoroi! Àsaiy khôktzing, kêdqwfu Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn đuoroếsyven đuoroâsyvey làaxpz đuoroưsovucjgnc rồktzii!”

“Khôktzing! Ba àaxpz, con muốvusdn đuoroíkhxmch thâsyven đuoroi tìpkawm anh ấlymvy!” Côktzi đuoroãljce chạfhcsy nhưsovu bay ra ngoàaxpzi.


hiqki Lâsyvem Xung nhìpkawn đuoroktzing hồktzi, đuoroãljce 1 giờuwdasovuuopni sáozeeng rồktzii! Ôpkawng ta thởuhhoaxpzi! Nhữvtgkng ngưsovuuwdai đuoroang yêdqwfu đuoroshavu bấlymvt chấlymvp đuoroêdqwfm ngàaxpzy nhưsovu vậbawsy sao? Khi nhìpkawn xuốvusdng, thấlymvy hai đuoroiirya trẻvkyv đuoroãljce buồktzin ngủmknh tớcmxji mứiiryc khôktzing mởuhho mắvtgkt ra nổduyoi. “Hai cụvtgkc cưsovung àaxpz, mau đuoroi ngủmknh đuoroi con, đuoroqjking lo lắvtgkng nữvtgka!”

Đwgqkygwd Cảhckxnh đuoroãljce chởuhho Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz đuoroếsyven biệfdaxt thựwajq sốvusd 15.

“Anh ấlymvy cóhnpvuhho đuoroâsyvey khôktzing?” Đwgqkygwd Cảhckxnh hỏuopni.

“Em sẽygwd gọudvai cho anh ấlymvy. Đwgqkygwd Cảhckxnh àaxpz, anh vềshav đuoroi! Cáozeem ơvrann anh!” Tiêdqwfu Hàaxpzaxpzhnpvi vớcmxji vẻvkyv châsyven thàaxpznh.

“Đwgqkqjking kháozeech sáozeeo vớcmxji anh, em mau vàaxpzo đuoroi, anh chờuwda em vàaxpzo trong rồktzii sẽygwd đuoroi!”

“Ừfainm!” Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz gậbawst đuorockacu, sau đuoroóhnpv chạfhcsy nhanh vàaxpzo bêdqwfn trong biệfdaxt thựwajq. Lúbpgxc nàaxpzy Đwgqkygwd Cảhckxnh mớcmxji rờuwdai đuoroi, lắvtgkc đuorockacu rồktzii nhìpkawn lêdqwfn ngôktzii sao côktzi đuoroơvrann trêdqwfn bầckacu trờuwdai. Đwgqkêdqwfm nay, lạfhcsi phảhckxi côktzi đuoroơvrann!

Trong căyaunn biệfdaxt thựwajq tốvusdi đuoroen nhưsovu mựwajqc, Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz nhìpkawn vàaxpzo nơvrani quen thuộjuibc màaxpz cảhckxm xúbpgxc dâsyveng tràaxpzo. Đwgqkâsyvey làaxpzvrani màaxpzktzi gặuhhop anh ta lầckacn đuorockacu tiêdqwfn, anh ta đuoroeo mặuhhot nạfhcsozeeo, lúbpgxc đuoroóhnpv anh ta cóhnpv mộjuibt đuoroôktzii mắvtgkt sắvtgkc bécjgnn, côktzi nhớcmxj đuoroôktzii mắvtgkt đuoroóhnpv rấlymvt đuoroáozeeng sợcjgn.

Nhưsovung sau đuoroóhnpv, áozeenh mắvtgkt anh ta khi nhìpkawn côktzi chỉmknhkdczn lạfhcsi tìpkawnh cảhckxm nồktzing nàaxpzn! Còkdczn côktzi, dưsovuuwdang nhưsovu luôktzin trốvusdn tráozeenh. Sau khi đuoroãljce trảhckxi qua rấlymvt rấlymvt nhiềshavu chuyệfdaxn đuoroếsyven vậbawsy, sao côktzi vẫjsffn khôktzing tin anh ta chứiiry? Côktzi đuoroúbpgxng làaxpz quáozee ngu ngốvusdc! Nỗygwdi tựwajq tráozeech dâsyveng tràaxpzn trong tim!

Trong căyaunn phòkdczng quen thuộjuibc, nhữvtgkng giọudvat nưsovucmxjc mắvtgkt cốvusdpkawm nécjgnn củmknha Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz cuốvusdi cùhiqkng cũflztng rơvrani xuốvusdng. Côktzi từqjki từqjki đuoroi lêdqwfn lầckacu, nơvrani đuoroóhnpvhnpv nhữvtgkng kỷkdcz niệfdaxm ngọudvat ngàaxpzo nhấlymvt giữvtgka côktziaxpz Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn.

ktzi vừqjkia đuoroi lêdqwfn cầckacu thang thìpkaw nghe thấlymvy tiếsyveng mởuhho cửowima.

ktzivrani giậbawst mìpkawnh, đuoroiiryng im trêdqwfn cầckacu thang, sữvtgkng sờuwda nhìpkawn vềshavsovucmxjng cửowima. Sau tiếsyveng cạfhcsch mởuhho khóhnpva, cáozeenh cửowima mởuhho ra, mộjuibt bóhnpvng dáozeeng cao lớcmxjn xuấlymvt hiệfdaxn ởuhho cửowima.

Anh ta nhìpkawn thấlymvy trong biệfdaxt thựwajq đuoroãljceozeeng đuoroèvcukn, cứiirysovuuhhong mìpkawnh đuoroang nằnnqem mơvran, cóhnpv vẻvkyv nhưsovu khôktzing dáozeem tin. Nơvrani nàaxpzy, ngoàaxpzi chịirbi giúbpgxp việfdaxc theo giờuwdaaxpzaxpzaxpz ra, khôktzing ai cóhnpv chìpkawa khóhnpva nữvtgka.

Anh ta khao kháozeet nhưsovung lạfhcsi khôktzing dáozeem tin, cảhckx tráozeei tim đuoroang run rẩsukzy, anh ta sợcjgn khôktzing phảhckxi làaxpzktzi. Nhưsovung khi cáozeenh cửowima vừqjkia mởuhho ra, anh ta nhìpkawn thấlymvy ngưsovuuwdai đuoroang đuoroiiryng trêdqwfn cầckacu thang, tráozeei tim liềshavn đuorobawsp loạfhcsn nhịirbip.


Khóhnpve mắvtgkt củmknha Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz bỗygwdng đuorouopn bừqjking. Trong nưsovucmxjc mắvtgkt môktzing lung, côktzi nhìpkawn anh ta, anh ta cũflztng nhìpkawn côktzi chằnnqem chằnnqem. Hìpkawnh dáozeeng anh ta cao lớcmxjn, đuoroôktzii mắvtgkt đuoroen vôktzihiqkng sâsyveu thẳdwebm, cứiiry nhìpkawn côktzi nhưsovu vậbawsy, nhưsovu nhìpkawn mộjuibt ngôktzii sao sáozeeng nhấlymvt trong đuoroêdqwfm.

ktzi cắvtgkn môktzii vàaxpz giọudvang run rẩsukzy. “Anh vềshav rồktzii!”

Chắvtgkc chắvtgkn làaxpz giọudvang củmknha côktzi, khôktzing phảhckxi ảhckxo giáozeec.

Anh ta đuorojuibt nhiêdqwfn bưsovucmxjc đuoroếsyven, chạfhcsy vềshav phíkhxma côktzi vớcmxji tốvusdc đuorojuib nhanh nhấlymvt. Anh ta cúbpgxi xuốvusdng nhìpkawn côktzi, thởuhho hổduyon hểhiqkn.

ktzi ngửowimi thấlymvy mùhiqki thuốvusdc láozeeaxpzhiqki rưsovucjgnu trêdqwfn ngưsovuuwdai anh ta, rấlymvt nồktzing, tráozeei tim côktzi bỗygwdng đuoroau nhóhnpvi. Anh ta đuoroãljce uốvusdng rưsovucjgnu, còkdczn uốvusdng rấlymvt nhiềshavu, quầckacn áozeeo nhăyaunn nhúbpgxm, hoàaxpzn toàaxpzn khôktzing giốvusdng anh ta lúbpgxc đuorockacu chúbpgxt nàaxpzo cảhckx.

ktzi nhìpkawn anh ta màaxpz mắvtgkt đuorojsffm lệfdax, bàaxpzn tay nhỏuopn nhắvtgkn duỗygwdi ra vàaxpz chạfhcsm vàaxpzo máozee Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn. Anh ta nóhnpvi côktzivusdm đuoroi, nhưsovung anh ta mớcmxji làaxpz ngưsovuuwdai đuoroãljce hao gầckacy khôktzing íkhxmt, cằnnqem nhìpkawn nhọudvan hoắvtgkt rồktzii kìpkawa!

axpzn tay trắvtgkng trẻvkyvo vuốvusdt ve khuôktzin mặuhhot củmknha Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn từqjking chúbpgxt, từqjking chúbpgxt mộjuibt. Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz bụvtgkm chặuhhot miệfdaxng mìpkawnh đuorohiqk kiềshavm chếsyve tiếsyveng nấlymvc nghẹuwdan ngàaxpzo, sao anh ấlymvy lạfhcsi làaxpzm cho bảhckxn thâsyven tiềshavu tụvtgky đuoroếsyven nhưsovu vậbawsy?

“Sau nàaxpzy khôktzing cho anh uốvusdng rưsovucjgnu nữvtgka!” Côktzi nghẹuwdan ngàaxpzo nóhnpvi. “Sao anh khôktzing biếsyvet chăyaunm sóhnpvc cho bảhckxn thâsyven chúbpgxt nàaxpzo hếsyvet vậbawsy?”

Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn cảhckxm đuorojuibng, trởuhho tay nắvtgkm lấlymvy tay củmknha Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz. Trong thoáozeeng chốvusdc, anh ta cảhckxm thấlymvy mìpkawnh đuoroang nằnnqem mơvran, nhưsovung cảhckxm giáozeec mềshavm mạfhcsi trong tay đuoroãljce cho anh ta biếsyvet mộjuibt cáozeech rõuoroaxpzng, côktzi đuoroãljce quay vềshav.

axpzn tay to lớcmxjn củmknha anh ta siếsyvet chặuhhot vàaxpz ôktzim côktziaxpzo lòkdczng, khóhnpve miệfdaxng khôktzing kìpkawm nécjgnn đuoroưsovucjgnc phảhckxi cong lêdqwfn.

kdczng tay ấlymvm áozeep, hơvrani thởuhholymvm áozeep, Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn cúbpgxi xuốvusdng vàaxpz nhanh chóhnpvng nhấlymvc bổduyong cảhckx ngưsovuuwdai Tiêdqwfu Hàaxpzaxpzdqwfn, đuoroi thẳdwebng lêdqwfn lầckacu, đuoroáozee cửowima ra rồktzii đuorouhhot côktzidqwfn giưsovuuwdang. Anh ta quỳxpkj xuốvusdng bêdqwfn giưsovuuwdang, bàaxpzn tay lớcmxjn nắvtgkm chặuhhot bàaxpzn tay nhỏuopn củmknha côktzi, hỏuopni bằnnqeng giọudvang khàaxpzn khàaxpzn: “Em vềshavsyveu chưsovua?”

Trong giọudvang khàaxpzn đuorouhhoc cóhnpv vẻvkyv phấlymvn khởuhhoi vôktzihiqkng tậbawsn, Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn lặuhhong lẽygwd tậbawsn hưsovuuhhong cảhckxm giáozeec sung sưsovucmxjng khi ôktzim Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz trong tay. Mấlymvt đuoroi côktzi, cuộjuibc sốvusdng củmknha anh ta khôktzing bao giờuwda đuoroưsovucjgnc trọudvan vẹuwdan.

ktzi đuoroãljce đuoroếsyven!


ktzi đuoroãljce tha thứiiry cho anh ta rồktzii sao?

“Em vừqjkia vềshav!” Côktzihnpvi, giọudvang run rẩsukzy.

“Còkdczn đuoroi nữvtgka khôktzing?” Anh ta hỏuopni mộjuibt cáozeech vôktzi ýbnkc thứiiryc.

ktzivrani ngâsyvey ngưsovuuwdai ra, vàaxpz lắvtgkc đuorockacu.

Anh ta nhìpkawn côktzi vớcmxji vẻvkyv khôktzing dáozeem tin. Bỗygwdng chốvusdc, cảhckx hai ngưsovuuwdai đuoroshavu khôktzing nóhnpvi gìpkaw nữvtgka, chỉmknh tậbawsn hưsovuuhhong cảhckxm giáozeec bêdqwfn nhau đuorockacy quyếsyven luyếsyven.

“Em xin lỗygwdi!” Hàaxpzaxpz khẽygwd mởuhho miệfdaxng, cảhckxm nhậbawsn đuoroưsovucjgnc bàaxpzn tay đuoroang nắvtgkm chặuhhot tay côktzi củmknha Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn bỗygwdng căyaunng cứiiryng lạfhcsi, rồktzii tiếsyvep tụvtgkc: “Tạfhcsi em khôktzing tin anh! Em xin lỗygwdi!”

“Hàaxpzaxpz...” Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn khôktzing hiểhiqku ýbnkcktziaxpzpkaw, nhưsovung trựwajqc giáozeec cho anh ta biếsyvet côktzi đuoroang nóhnpvi vềshav vụvtgk tai nạfhcsn đuoroóhnpv.

“Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn, làaxpz em cóhnpv lỗygwdi vớcmxji anh, làaxpzpkawnh yêdqwfu củmknha em chưsovua đuoromknh mạfhcsnh mẽygwd, làaxpz em đuoroãljce tựwajq ti màaxpz chùhiqkn châsyven, làaxpz em đuoroãljce khôktzing chịirbiu tin anh, làaxpz do em quáozee íkhxmch kỷkdcz! Em đuoroãljce nghi anh nóhnpvi dốvusdi, đuoroãljce nghi anh lừqjkia dốvusdi em!”

Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz lặuhhong lẽygwdvrani nưsovucmxjc mắvtgkt, trong lòkdczng lúbpgxc nàaxpzy đuorockacy áozeey náozeey.

“Bàaxpzljce ngốvusdc nghếsyvech, đuoroqjking xin lỗygwdi anh nữvtgka. Cáozeei chếsyvet củmknha ba em, đuoroúbpgxng làaxpz anh phảhckxi cóhnpv tráozeech nhiệfdaxm. Nếsyveu anh nhưsovuuwdang ôktzing ấlymvy mộjuibt chúbpgxt, cóhnpv lẽygwd ôktzing ấlymvy sẽygwd khôktzing xảhckxy ra chuyệfdaxn rồktzii!” Đwgqkôktzii mắvtgkt sâsyveu thẳdwebm củmknha Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn rưsovung rưsovung, đuoroưsovua tay ra ôktzim lấlymvy côktzi. “Sau nàaxpzy chúbpgxng ta sẽygwd khôktzing bao giờuwda xa nhau nữvtgka!”

ktziflztng vưsovuơvrann tay ra, hơvrani nhúbpgxt nháozeet nhưsovung vẫjsffn chủmknh đuorojuibng ôktzim lấlymvy cổduyo anh ta, vùhiqki khuôktzin mặuhhot nhỏuopn nhắvtgkn đuoroang đuorouopn bừqjking vàaxpzo cổduyo anh ta, híkhxmt mộjuibt hơvrani thậbawst sâsyveu vàaxpzpkawnh tĩhfycnh lạfhcsi nhữvtgkng cảhckxm xúbpgxc. “Anh mau đuoroi tắvtgkm đuoroi, đuorohiqk em xuốvusdng nấlymvu gìpkaw cho anh ăyaunn. Cóhnpv phảhckxi anh đuorohiqk bụvtgkng đuoroóhnpvi màaxpz uốvusdng rưsovucjgnu khôktzing?”

Tầckacn Trọudvang Hàaxpzn gậbawst đuorockacu, mỉmknhm cưsovuuwdai dịirbiu dàaxpzng, nhìpkawn vàaxpzo Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz bằnnqeng áozeenh mắvtgkt trìpkawu mếsyven, sau đuoroóhnpvcjgno côktzi đuoroiiryng lêdqwfn, vàaxpz anh ta bắvtgkt đuorockacu cởuhhoi quầckacn áozeeo!

Tiêdqwfu Hàaxpzaxpzvrani giậbawst mìpkawnh, mặuhhot côktziaxpzng đuorouopnvrann. Mặuhhoc dùhiqk đuoroãljce từqjking nhìpkawn thấlymvy thằnnqeng nhỏuopn củmknha anh ta, nhưsovung khi thấlymvy anh ta cởuhhoi quầckacn áozeeo, côktzi vẫjsffn khôktzing kìpkawm đuoroưsovucjgnc đuorouopn mặuhhot, quay ngưsovuuwdai đuoroirbinh bỏuopn trốvusdn. Chắvtgkc côktzidqwfn xuốvusdng nấlymvu gìpkaw đuoroóhnpv cho anh ta ăyaunn thìpkaw tốvusdt hơvrann!

Nhưsovung anh ta vừqjkia cởuhhoi áozeeo khoáozeec ra thìpkaw đuorojuibt nhiêdqwfn kécjgno côktzi lạfhcsi, côktzi giậbawst mìpkawnh, bịirbi anh ta kécjgno suýbnkct loạfhcsng choạfhcsng. Theo quáozeen tíkhxmnh, côktzi khôktzing đuoroiiryng vữvtgkng, chớcmxjp mắvtgkt đuoroãljce ngãljce sầckacm vàaxpzo ngưsovuuwdai anh ta.

Anh ta thuậbawsn thếsyvektzin tớcmxji, trong miệfdaxng đuorockacy mùhiqki rưsovucjgnu, hơvrani thởuhho gấlymvp gáozeep, tim đuorobawsp loạfhcsn xạfhcs nhưsovu muốvusdn nhảhckxy ra khỏuopni lồktzing ngựwajqc. Bàaxpzn tay nhỏuopn nhắvtgkn củmknha Tiêdqwfu Hàaxpzaxpz chốvusdng trưsovucmxjc ngựwajqc anh ta, nhấlymvt thờuwdai khôktzing biếsyvet phảhckxi làaxpzm gìpkaw, muốvusdn đuorosukzy anh ta ra nhưsovung lạfhcsi khôktzing còkdczn chúbpgxt sứiiryc lựwajqc nàaxpzo.

Anh ta hôktzin côktzi rấlymvt lâsyveu, côktzi cảhckxm thấlymvy mìpkawnh sắvtgkp ngạfhcst thởuhho. Lúbpgxc nàaxpzy anh ta đuorojuibt nhiêdqwfn buôktzing côktzi ra, nhưsovung đuorockacu vẫjsffn đuorohiqk trêdqwfn vai côktzi, cùhiqkng thởuhho hổduyon hểhiqkn nhưsovuktzi.

ktzi nghe thấlymvy giọudvang anh ta thìpkaw thầckacm: “Em đuoroirbinh ngàaxpzy mai đuoroi du lịirbich cóhnpv phảhckxi khôktzing?”

ktziktzihiqkng ngạfhcsc nhiêdqwfn. “Sao anh biếsyvet?”

“Ngàaxpzy mai em theo anh qua Mỹxpodktzing táozeec đuoroi! Chờuwda Thịirbinh Thịirbinh vàaxpz Ngữvtgk Đwgqkiềshavn nghỉmknhvcuk, chúbpgxng ta sẽygwd đuoroếsyven Hokkaido!” Anh ta nóhnpvi vàaxpzo tai côktzi.

ktzi vẫjsffn còkdczn đuoroang mơvranaxpzng, cảhckx ngưsovuuwdai nhưsovu quay cuồktzing. “?”

“Em thựwajqc sựwajq sẽygwd khôktzing rờuwdai xa anh nữvtgka phảhckxi khôktzing?” Dưsovuuwdang nhưsovu anh ta vẫjsffn khôktzing yêdqwfn tâsyvem, vẫjsffn ghécjgnt sáozeet vàaxpz tai côktziaxpz khẽygwd hỏuopni.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.