Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 301 : Tôi chỉ thích có mình anh ấy

    trước sau   
“Từgzuing nghĩvikd.” Anh ta nóerimi.

Lầsqpan nàwvkcy, tớbeqpi lưgzuiyaytt tôjbphi bấqtirt ngờbeqp, hóerima ra anh ta cũhqafng từgzuing nghĩvikd.

jbphi ngẩxpzsng đduffsqpau lêcnonn nhìlgumn anh ta, ájroknh mắnbzpt củmtsga anh ta đduffang hưgzuibeqpng vềgmid phínutra cơmijd thểltwejbphi, ájroknh mắnbzpt đduffóerim giốpafkng nhưgzui mộmsbmt kẻmtty đduffang nhìlgumn vậmtsgt sởmijd hữwvkcu củmtsga bảqvbpn thâuaign vậmtsgy.

Đdvktúvxvpng thếpafk, làwvkc vậmtsgt sởmijd hữwvkcu củmtsga bảqvbpn thâuaign.

“Cóerim đduffiềgmidu, từgzuing nghĩvikd thìlgum sao chứfwyj?” Trájrokc Hàwvkcng nóerimi “Dùhhxo thếpafkwvkco thìlgumjbphi cũhqafng đduffãqvbperim đduffưgzuiyaytc rồduffi.”

Áiwtfnh mắnbzpt anh ta chuyểltwen hưgzuibeqpng lêcnonn trêcnonn mặuhxgt tôjbphi, anh ta đduffưgzuia tay ra nâuaigng cằcviom tôjbphi lêcnonn, ájroknh mắnbzpt hai ngưgzuibeqpi nhìlgumn thẳqjksng vàwvkco nhau.




“Dùhhxo sao thìlgumjbphi cũhqafng đduffãqvbperim đduffưgzuiyaytc côjbph, tôjbphi thắnbzpng rồduffi, nhìlgumn bộmsbm dạvxhung đduffau khổmijd mỗiodbi ngàwvkcy củmtsga lãqvbpo giàwvkc đduffóerimjbphi rấqtirt vui!”

Lạvxhui làwvkc “lãqvbpo giàwvkc!”

jbphi thựbeqpc sựbeqp khôjbphng kìlgumm nényygn đduffưgzuiyaytc nữwvkca, chỉjrok trừgzuing mắnbzpt nhìlgumn anh ta phẫyaytn nộmsbm: “Trájrokc Hàwvkcng, ôjbphng ấqtiry làwvkc bốpafk anh! Anh ăfwyjn nóerimi lễiodb phényygp mộmsbmt chúvxvpt đduffưgzuiyaytc khôjbphng?”

“Ha! Tứfwyjc giậmtsgn rồduffi!” Trájrokc Hàwvkcng cưgzuibeqpi: “Côjbphhqafng biếpafkt ôjbphng ấqtiry làwvkc bốpafkjbphi? Tôjbphi vàwvkcjbph tầsqpam tuổmijdi nhau, tuổmijdi ôjbphng ấqtiry đduffájrokng làwvkcm bốpafkjbph đduffúvxvpng khôjbphng? Côjbpherim từgzuing nghĩvikdjbphcnonn giưgzuibeqpng vớbeqpi mộmsbmt ngưgzuibeqpi đduffájrokng tuổmijdi bốpafklgumnh?”

Bốpafkjbphi.....

jbphi thởmijdwvkci mộmsbmt tiếpafkng ngao ngájrokn: “Trájrokc Hàwvkcng, tôjbphi yêcnonu ôjbphng ấqtiry..... anh tha cho tôjbphi đduffưgzuiyaytc khôjbphng? Cho dùhhxo anh cóerim nhốpafkt tôjbphi cảqvbp mộmsbmt đduffbeqpi thìlgum ngưgzuibeqpi tôjbphi yêcnonu cũhqafng vẫyaytn làwvkc ôjbphng ấqtiry.”

“Tạvxhui sao?” Đdvktduffng tửjvlq mắnbzpt anh ta sâuaigu hoắnbzpm, bàwvkcn tay anh ta đduffxpzsy cằcviom tôjbphi lêcnonn cao hơmijdn nữwvkca, “Rốpafkt cuộmsbmc làwvkcjbphgzuiu đduffdufflgummijd ôjbphng ấqtiry?”

“Tôjbphi thínutrch anh ấqtiry, lầsqpan đduffsqpau tiêcnonn gặuhxgp anh ấqtiry tôjbphi đduffãqvbp thínutrch rồduffi.” Tôjbphi nhìlgumn thẳqjksng vàwvkco mắnbzpt Trájrokc Hàwvkcng: “Tôjbphi thínutrch sựbeqp chínutrn chắnbzpn, sựbeqp nho nhãqvbp củmtsga anh ấqtiry, tôjbphi thínutrch anh ấqtiry vàwvkc anh ấqtiry cũhqafng thínutrch tôjbphi......”

“Côjbph thínutrch ngưgzuibeqpi nhiềgmidu tuổmijdi?” Anh ta dưgzuibeqpng nhưgzui khôjbphng tin vàwvkco tai mìlgumnh.

“Tôjbphi khôjbphng biếpafkt, tôjbphi chưgzuia từgzuing thínutrch ai khájrokc, tôjbphi chỉjrok thínutrch cóerim mộmsbmt mìlgumnh anh ấqtiry.” Tôjbphi nóerimi.

“Tôjbphi cũhqafng chưgzuia từgzuing thínutrch ai khájrokc, tôjbphi chỉjrok thínutrch cóerimlgumnh côjbph.” Trong ájroknh mắnbzpt anh ta làwvkc sựbeqp đduffau khổmijd, cóerim chúvxvpt hỗiodbn loạvxhun, anh ta cúvxvpi ngưgzuibeqpi xuốpafkng, cắnbzpn lêcnonn môjbphi tôjbphi.

Khi màwvkcgzuigzuii củmtsga anh ta luồduffn vàwvkco trong miệhhfing tôjbphi, tôjbphi khôjbphng do dựbeqpwvkc cắnbzpn cho anh ta mộmsbmt cájroki.

Anh ta cũhqafng khôjbphng thu lưgzuigzuii vềgmid, mùhhxoi májroku tanh lan ra trong miệhhfing.




Anh ta lấqtiry tay bóerimp vàwvkco hàwvkcm tôjbphi buộmsbmc tôjbphi phảqvbpi mởmijd miệhhfing ra.

Đdvktyayti tớbeqpi khi anh ta cảqvbpm thấqtiry đduffmtsg rồduffi anh ta mớbeqpi chịsmjxu bỏcviojbphi ra.

“Cắnbzpn ngưgzuibeqpi khájrokc khôjbphng phảqvbpi thóerimi quen tốpafkt đduffâuaigu nhényyg!” Anh ta vỗiodbwvkco mặuhxgt tôjbphi, bộmsbm dạvxhung đduffóerim giốpafkng nhưgzui thểltwe đduffang vỗiodbwvkco májrok mộmsbmt con chóerim rấqtirt lớbeqpn, “Thậmtsgt khôjbphng biếpafkt lãqvbpo giàwvkc đduffóerim đduffãqvbp cho côjbph ăfwyjn bùhhxoa mêcnon thuốpafkc lúvxvplgum khiếpafkn côjbph cứfwyjng đduffsqpau nhưgzui vậmtsgy.....”

Áiwtfnh mắnbzpt anh ta nhìlgumn xuốpafkng nưgzuibeqpc trong bồduffn, nưgzuibeqpc đduffãqvbp gầsqpan cao lêcnonn tớbeqpi ményygp bồduffn.

“Chẳqjksng phảqvbpi làwvkc muốpafkn tắnbzpm àwvkc? Đdvktltwejbphi tắnbzpm cho côjbph!” Bàwvkcn tay anh ta đduffuhxgt lêcnonn cổmijdjbphi rồduffi từgzui từgzui trưgzuiyaytt xuốpafkng dưgzuibeqpi.

“Anh cởmijdi tróerimi cho tôjbphi, tôjbphi tựbeqplgumnh tắnbzpm.” Tôjbphi xoay xoay hai cájroknh tay bịsmjx tróerimi phínutra sau.

Kẻmtty bắnbzpt cóerimc nàwvkcy đduffúvxvpng làwvkc thiêcnonn tàwvkci, hắnbzpn cóerim thểltwe tróerimi hai tay tôjbphi khiếpafkn cho mưgzuibeqpi ngóerimn tay tôjbphi khôjbphng thểltwe đduffmsbmng đduffmtsgy.

hhxojbphi cóerim quỳnutr xuốpafkng, ngóerimn tay cóerim thểltwe chạvxhum vàwvkco sợyayti dâuaigy thừgzuing tróerimi ởmijd châuaign nhưgzuing cũhqafng khôjbphng làwvkcm đduffưgzuiyaytc gìlgum.

“Côjbph thấqtiry tôjbphi đduffcnonn hay làwvkc ngu thìlgum mớbeqpi giúvxvpp côjbph cởmijdi tróerimi chứfwyj?” Anh ta khẽqjksgzuibeqpi: “Hơmijdn nữwvkca, tôjbphi thínutrch tắnbzpm cho côjbph lắnbzpm! Nghĩvikd tớbeqpi việhhfic bàwvkcn tay mìlgumnh đduffưgzuiyaytc khájrokm phájrok khắnbzpp tấqtirm thâuaign ngọmtsgc ngàwvkcwvkcy tôjbphi cảqvbpm thấqtiry rấqtirt phấqtirn khínutrch!”

jbphi nhìlgumn nhữwvkcng ngóerimn tay củmtsga anh ta lưgzuiyaytn khắnbzpp cơmijd thểltwejbphi, tùhhxoy từgzuing chỗiodbwvkc anh ta dùhhxong lựbeqpc hoặuhxgc khôjbphng dùhhxong lựbeqpc, đduffóerimwvkc mộmsbmt nỗiodbi nhụpgosc màwvkc khôjbphng từgzuiwvkco cóerim thểltwe diễiodbn tảqvbp nổmijdi....

“Nếpafku đduffãqvbp khôjbphng muốpafkn nhìlgumn đduffếpafkn thếpafk thìlgum việhhfic gìlgum phảqvbpi bảqvbpo tôjbphi bỏcvio bịsmjxt mắnbzpt ra cho côjbph?”Anh ta khẽqjks nhếpafkch ményygp cưgzuibeqpi, “Khưgzuiơmijdng Kha, tôjbphi thựbeqpc sựbeqp rấqtirt muốpafkn biếpafkt, bìlgumnh thưgzuibeqpng côjbphwvkcqvbpo giàwvkc đduffóerimmijdcnonn nhau sẽqjks thếpafkwvkco? Khi màwvkc ôjbphng ta khiếpafkn cho côjbph thểltwejbphnutrm tájroki liệhhfiu côjbphhqafng cảqvbpm thấqtiry nhưgzuiuaigy giờbeqp khôjbphng?”

Anh ta dùhhxong ngóerimn tay gõupkhupkhwvkco cổmijdjbphi: “Cògfxyn nhớbeqp lầsqpan đduffsqpau tiêcnonn tôjbphi nhìlgumn thấqtiry ởmijd đduffâuaigy cóerim vếpafkt tínutrch bịsmjx ngưgzuibeqpi ta hôjbphn, con tim tôjbphi đduffãqvbp đduffau tớbeqpi mứfwyjc...... ngưgzuibeqpi phụpgos nữwvkcwvkcjbphi thầsqpam thưgzuiơmijdng trộmsbmm nhớbeqp khôjbphng ngờbeqp lạvxhui bịsmjx ngưgzuibeqpi khájrokc chiếpafkm mấqtirt rồduffi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.