Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 300 : Chẳng qua là anh không chịu thua thôi

    trước sau   
qlshng làurav cảudjinh đjnsrgqybi ngưznckgklsi ta đjnsri tắgouqm, cũqlshng làurav tiếtfehng nưznckjqxcc phun từchfsthqci xuốdoaeng, cũqlshng làuravpaabi ởgkls trêjzzln giưznckgklsng đjnsrgqybi trưznckjqxcc, thếtfeh nhưznckng tâyknim trạxqfang tôpaabi lúmrluc nàuravy hoàuravn toàuravn ngưznckgqybc lạxqfai vớjqxci trưznckjqxcc kia.

Trưznckjqxcc đjnsrâykniy, khi ởgklsjzzln cạxqfanh anh Tráooggc, tôpaabi giốdoaeng nhưznck mộtkaot bôpaabng hoa đjnsrgqybi ngưznckgklsi yêjzzlu hoa tớjqxci nâykning niu chăcsudm bóbdein; Thếtfeh nhưznckng bâykniy giờgkls lạxqfai đjnsrdrpqi thàuravnh con trai củonmpa anh, tôpaabi chỉvevs mong anh ta đjnsrchfsng bao giờgkls xuấznckt hiệooggn trêjzzln đjnsrgklsi nàuravy, đjnsrlcepu óbdeic tôpaabi lúmrluc nàuravy chẳgnpnng nghĩnbbq đjnsrưznckgqybc gìvqkk nữtfeha.

Trong đjnsrlcepu tôpaabi đjnsrãuogjpaab sốdoae lầlcepn nghĩnbbq tớjqxci Tráooggc Hàuravng củonmpa ngàuravy hôpaabm nay.

vqkknh ảudjinh Tráooggc Hàuravng từchfsng đjnsri bêjzzln cạxqfanh anh Tráooggc ởgkls trong vưznckgklsn trưznckgklsng giốdoaeng nhưznck hai ngưznckgklsi anh em, rồnfezi áooggnh mắgouqt củonmpa anh ta khi nóbdeii vớjqxci bốdoae anh ta rằthqcng tôpaabi vàurav anh ta làurav bạxqfan họvqkkc cùwjwpng trưznckgklsng, anh ta củonmpa ngàuravy đjnsróbdei kháooggc hoàuravn toàuravn vớjqxci anh ta củonmpa bâykniy giờgkls.....

ykniy giờgkls anh ta ởgkls trong bộtkao dạxqfang thếtfehuravo chứleez, áooggnh mắgouqt anh ta, khuôpaabn mặitiot anh ta chắgouqc chắgouqn thay đjnsrdrpqi rồnfezi, đjnsráooggng sợgqybtixcn xưzncka.

paabi chỉvevsurav mộtkaot ngưznckgklsi qua đjnsrưznckgklsng, sao anh ta lạxqfai đjnsrdoaei xửdrpq vớjqxci tôpaabi nhưznck vậfrhgy?




paabi khôpaabng tin mộtkaot ngưznckgklsi lạxqfai cóbdeivqkknh cảudjim sâykniu sắgouqc tớjqxci mứleezc dùwjwpbdei phảudjii hủonmpy hoạxqfai đjnsrdoaei phưznckơtixcng cũqlshng phảudjii cóbdei đjnsrưznckgqybc đjnsrdoaei phưznckơtixcng nhưznck thếtfeh.

Anh ta quáoogg ípazech kỉvevs, anh ta chỉvevsurav quáooggjzzlu bảudjin thâyknin mìvqkknh, thứleez anh ta đjnsrãuogj thípazech thìvqkk nhấznckt đjnsrgbqunh cũqlshng phảudjii thípazech anh ta, còthqcn tôpaabi, lạxqfai thípazech bốdoae anh ta, vìvqkk thếtfeh, anh ta tứleezc giậfrhgn!

Thàurav hủonmpy hoạxqfai tấznckt cảudjiqlshng phảudjii cóbdei đjnsrưznckgqybc thứleez anh ta muốdoaen cóbdei.

Chỉvevs thếtfehurav thôpaabi.

Tiếtfehng nưznckjqxcc trong nhàurav tắgouqm rấznckt nhanh đjnsrãuogj ngừchfsng lạxqfai rồnfezi, tôpaabi khôpaabng kiểfvxom soáooggt đjnsrưznckgqybc màurav run lêjzzln lẩchfsy bẩchfsy, cảudjinh tưznckgqybng củonmpa đjnsrêjzzlm trưznckjqxcc đjnsróbdei lạxqfai hiệooggn lêjzzln trong đjnsrlcepu tôpaabi.

Đooetóbdei khôpaabng phảudjii làurav sựvkypyknin hoan, làurav sựvkyp thỏnzkga mãuogjn mộtkaot phípazea.

paabi đjnsrau muốdoaen chếtfeht, toàuravn thâyknin chỗuogjuravo cũqlshng êjzzlchfsm.

Anh ta cũqlshng chẳgnpnng kháooggtixcn tôpaabi làurav bao, làuravm chuyệooggn đjnsróbdei vớjqxci mộtkaot kẻksag chỉvevs nhưznck mộtkaot thi thểfvxo, anh ta làuravm thếtfeh chỉvevsurav đjnsrfvxo giàuravy vòthqcpaabi, từchfsmrluc bắgouqt đjnsrlcepu tớjqxci khi kếtfeht thúmrluc, tuy anh ta cũqlshng cóbdeimrluc cảudjim thấzncky thỏnzkga mãuogjn nhưznckng đjnsra phầlcepn thờgklsi gian tôpaabi cảudjim nhậfrhgn đjnsrưznckgqybc đjnsróbdeiurav sựvkyp đjnsrau khổdrpq, anh ta rêjzzln lêjzzln nhưznck mộtkaot loàuravi dãuogj thúmrlu.

“Bảudjio bốdoaei, đjnsrãuogj nghĩnbbq xong chưzncka?”

Tiếtfehng anh ta truyềelcvn vàuravo, rồnfezi anh ta chiếtfehm mộtkaot phầlcepn trêjzzln chiếtfehc giưznckgklsng.

paabi thựvkypc sựvkyp hốdoaei hậfrhgn hơtixcn bao giờgkls hếtfeht, bịgbqu đjnsrjzzln nêjzzln mớjqxci gọvqkki anh ta tớjqxci đjnsrâykniy, đjnsrooggn đjnsrưznckgqybc ra thâyknin phậfrhgn củonmpa anh ta rồnfezi nhưznckng chẳgnpnng cóbdeiooggc dụtkaong gìvqkk cảudji, bâykniy giờgkls giốdoaeng nhưznck mộtkaot cựvkypc hìvqkknh đjnsrang chờgkls đjnsrgqybi tôpaabi phípazea trưznckjqxcc.

“Mấzncky ngàuravy rồnfezi tôpaabi khôpaabng tắgouqm.” Tôpaabi khẽnfezbdeii.

“Ha ha!” Anh ta bậfrhgt cưznckgklsi, dưznckgklsng nhưznckyknim trạxqfang anh ta rấznckt tốdoaet, anh ta kéelcvo chăcsudn ra, chẳgnpnng mấzncky chốdoaec anh ta đjnsrãuogj đjnsrèljexjzzln ngưznckgklsi tôpaabi.




Chỉvevs dựvkypa vàuravo cảudjim giáooggc da thịgbqut chạxqfam vàuravo nhau, tôpaabi biếtfeht lúmrluc nàuravy anh ta chẳgnpnng mặitioc gìvqkk trêjzzln ngưznckgklsi cảudji.

tixci thởgkls củonmpa anh ta phảudjiuravo bờgkls vai tôpaabi, sau đjnsróbdeiuravooggi lưznckeedei ấznckm nóbdeing lưznckjqxct trêjzzln da thịgbqut tôpaabi.

“Nhanh thếtfeh đjnsrãuogj biếtfeht làuravm cho tôpaabi vui rồnfezi?” Anh ta khẽnfez cắgouqn, “Lạxqfai còthqcn biếtfeht tắgouqm rửdrpqa sạxqfach sẽnfez nữtfeha.”

paabi khôpaabng nóbdeii gìvqkk.

Anh ta lạxqfai khẽnfezznckgklsi, rồnfezi bếtfehpaabi lêjzzln bưznckjqxcc vàuravo phòthqcng tắgouqm.

“Chẳgnpnng phảudjii đjnsrãuogjbdeii làurav sẽnfez bỏnzkg khăcsudn che mắgouqt cho tôpaabi àurav?” So vớjqxci nỗuogji sợgqybuogji ngàuravy hôpaabm đjnsróbdei, hôpaabm nay tôpaabi bìvqkknh tĩnbbqnh hơtixcn nhiềelcvu rồnfezi.

“Cũqlshng đjnsrưznckgqybc, tôpaabi càuravng muốdoaen côpaab nhìvqkkn cho rõtfeh xem ai đjnsrang nằthqcm lêjzzln cơtixc thểfvxopaab!” Anh ta nóbdeii rồnfezi liềelcvn bỏnzkg khăcsudn bịgbqut mắgouqt cho tôpaabi, rồnfezi vứleezt chiếtfehc khăcsudn đjnsróbdei đjnsri.

paabi nhìvqkkn thấzncky chiếtfehc khăcsudn đjnsrãuogj bịgbqut mắgouqt tôpaabi mấzncky ngàuravy hôpaabm nay, thựvkypc tếtfehurav mộtkaot mảudjinh vảudjii băcsudng, cũqlshng nhìvqkkn thấzncky Tráooggc Hàuravng đjnsrang ngồnfezi bêjzzln méelcvp bồnfezn tắgouqm vớjqxci cơtixc thểfvxo khôpaabng mặitioc gìvqkk.

paabi chỉvevs liếtfehc nhìvqkkn rồnfezi lậfrhgp tứleezc thu áooggnh mắgouqt vềelcv.

“Cóbdei cảudjim thấzncky cơtixc thểfvxopaabi cưznckgklsng tráooggng hơtixcn lãuogjo giàuravzncky khôpaabng? Thứleez đjnsróbdeiqlshng to hơtixcn màurav!” Anh ta hỏnzkgi: “Thựvkypc sựvkyp khôpaabng biếtfeht mỗuogji lầlcepn tay côpaab chạxqfam vàuravo làuravn da chẳgnpnng còthqcn chúmrlut đjnsràuravn hồnfezi nàuravo củonmpa lãuogjo ấzncky thìvqkkpaab cảudjim thấzncky thếtfehuravo?”

Ánzkgnh nhìvqkkn củonmpa tôpaabi sớjqxcm đjnsrãuogjznckjqxcng vềelcv phípazea cơtixc thểfvxovqkknh, thựvkypc sựvkyp rấznckt khóbdei coi!

Nhữtfehng vếtfeht típazem lớjqxcn nhỏnzkg hiệooggn rõtfeh trêjzzln làuravn da trắgouqng khắgouqp cơtixc thểfvxo.....

“Tráooggc Hàuravng, anh cóbdei từchfsng nghĩnbbq rằthqcng anh khôpaabng hềelcvjzzlu tôpaabi nhưznck anh tưznckgklsng tưznckgqybng, chẳgnpnng qua làurav anh khôpaabng chịgbquu thua thôpaabi!” Tôpaabi nóbdeii.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.