Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 299 : Phục tùng hay là phản kháng

    trước sau   
gtogi đxocbưotbaơtyrvng nhiêxkpon làwmoclknj mắzppet, đxocbgvkku ólknjc cũqrkvng chẳegoyng cólknj vấcmcun đxocbgvkkpvwx. Tôgtogi tựqwyo nghĩqrzb trong lòrscmng nhưotba vậlfxay.

Nếrrjdu nhưotba khôgtogng cólknj mắzppet, đxocbgvkku ólknjc cólknj vấcmcun đxocbgvkk thìpvwx đxocbãaudn chọvpsjn loạrrcri ngưotbaxvmai biếrrjdn tháqrzbi nhưotba anh ta rồvpsji. tôgtogi nghĩqrzb.

gtogi quen vớrqlbi anh Tráqrzbc sớrqlbm hơtyrvn so vớrqlbi anh ta, khi tôgtogi biếrrjdt anh ta thìpvwxgtogi vàwmoc anh Tráqrzbc đxocbãaudndbfqxkpon nhau rồvpsji. Bâzppey giờxvma anh ta thếrrjdwmocy, rõpkpmwmocng làwmoc đxocbang cưotbarqlbp ngưotbaxvmai phụobcx nữilyf củstgxa chíqqvlnh bốpvwxpvwxnh, lạrrcri còrscmn cưotbawfuung bứektrc. Anh ta làwmocm thếrrjdwmocy làwmoc bắzppet cólknjc, hoàwmocn toàwmocn làwmocwmocnh đxocbrscmng phạrrcrm pháqrzbp. Tôgtogi nghĩqrzb.

Anh Tráqrzbc từaudnng cứektru tôgtogi khỏivlbi nưotbarqlbc sôgtogi lửfwdva bỏivlbng, yêxkpou thưotbaơtyrvng tôgtogi hếrrjdt mựqwyoc, dạrrcry tôgtogi rấcmcut nhiềgvkku đxocbiềgvkku, còrscmn anh ta thìpvwx sao, ngoàwmoci việotbac chỉrrjd biếrrjdt ăwtvxn chơtyrvi thìpvwxrscmn biếrrjdt cáqrzbi gìpvwx? Tôgtogi nghĩqrzb.

Nghĩqrzb tớrqlbi đxocbâzppey tôgtogi bèwxcln cưotbaxvmai.

“Côgtogotbaxvmai cáqrzbi gìpvwx?” Anh ta hỏivlbi, giọvpsjng nólknji rõpkpmwmocng làwmoc đxocbang cólknj ýghrc cảntgvnh giáqrzbc.




“Tôgtogi đxocbang nghĩqrzb xem mắzppet anh, đxocbgvkku ólknjc anh hơtyrvn tôgtogi ởdbfq chỗdeetwmoco!” Tôgtogi nólknji: “Vìpvwx mộrscmt ngưotbaxvmai phụobcx nữilyf nhưotbagtogi màwmoc lạrrcri biếrrjdn bảntgvn thâzppen trởdbfq thàwmocnh kẻbmcn thùlfxa củstgxa chíqqvlnh bốpvwxpvwxnh, anh nólknji xem, anh từaudn nhỏivlb tớrqlbi lớrqlbn đxocbãaudn quen biếrrjdt vớrqlbi biếrrjdt bao nhiêxkpou nhữilyfng côgtogqrzbi ưotbau túerof, sao lạrrcri đxocbi thíqqvlch mộrscmt con vịpkxqt xấcmcuu xíqqvl nhưotbagtogi.”

“Tôgtogi sinh ra rấcmcut bìpvwxnh thưotbaxvmang, còrscmn anh sinh ra đxocbãaudndbfq trong nhung lụobcxa, sinh ra đxocbãaudndbfq vạrrcrch xuấcmcut pháqrzbt, vớrqlbi gia thếrrjd củstgxa anh thìpvwx anh nêxkpon tìpvwxm mộrscmt ngưotbaxvmai phụobcx nữilyflknj thểyrgh giúerofp đxocbwfuu cho tưotbaơtyrvng lai củstgxa anh sau nàwmocy chứektr, nếrrjdu khôgtogng phảntgvi thiêxkpon kim tiểyrghu thưotba thìpvwxqrkvng phảntgvi làwmoc con nhàwmoc gia thếrrjd. Anh nólknji xem anh tranh giàwmocnh gìpvwx vớrqlbi bốpvwx anh? Chắzppec khôgtogng phảntgvi vìpvwx xem phim nhiềgvkku quáqrzbwmoc đxocbgvkku ólknjc cólknj vấcmcun đxocbgvkk chứektr?”

“Càwmocng bấcmcut lựqwyoc hơtyrvn đxocbólknjwmoc anh lạrrcri giởdbfq tròrscm đxocbólknjdbfq ngay trong tiệotbac cuốpvwxi năwtvxm củstgxa côgtogng ty! Anh khôgtogng nghĩqrzb tớrqlbi thểyrgh diệotban củstgxa cha con anh àwmoc? Sau sựqwyo việotbac nàwmocy hai ngưotbaxvmai sẽyqnx trởdbfq thàwmocnh tròrscmotbaxvmai củstgxa thàwmocnh phốpvwxwmocy, sẽyqnx trởdbfq thàwmocnh chủstgx đxocbgvkk trong mỗdeeti bữilyfa cơtyrvm củstgxa mọvpsji ngưotbaxvmai.....côgtogng ty bỏivlb ra bao nhiêxkpou tiềgvkkn nhưotba thếrrjd nhằteetm xâzppey dựqwyong hìpvwxnh ảntgvnh nhưotbang đxocbgvkku bịpkxq anh hủstgxy hoạrrcri hếrrjdt rồvpsji.....”

“Đhscyâzppey làwmoc ngưotbaxvmai thừaudna kếrrjdotbaơtyrvng lai củstgxa côgtogng ty sao? ” Tôgtogi nólknji rồvpsji cưotbaxvmai, “Đhscyaudnng cólknjlknji đxocbùlfxaa nữilyfa, đxocbếrrjdn tôgtogi cũqrkvng khôgtogng muốpvwxn tin.”

“Mộrscmt ngưotbaxvmai đxocbwklst lợuhiyi íqqvlch côgtogng ty sau lợuhiyi íqqvlch cáqrzbc nhâzppen thìpvwxwmocm sao cólknj thểyrghaudnnh đxocbrrcro đxocbưotbauhiyc côgtogng ty chứektr? Mấcmcuy ngàwmocy nay cha anh khôgtogng nhữilyfng lo cho vấcmcun đxocbgvkkzppem lýghrc củstgxa anh, cho ngưotbaxvmai tìpvwxm tôgtogi khắzppep nơtyrvi màwmoc con nghĩqrzbqrzbch giảntgvm bớrqlbt hậlfxau quảntgv củstgxa sựqwyo việotbac màwmoc anh gâzppey ra.”

“Nólknji thựqwyoc, bốpvwx anh thựqwyoc sựqwyo rấcmcut đxocbáqrzbng thưotbaơtyrvng, kểyrgh từaudn khi tôgtogi vừaudna quen biếrrjdt ôgtogng ấcmcuy thìpvwx ôgtogng ấcmcuy đxocbãaudn thưotbaxvmang xuyêxkpon nhắzppec tớrqlbi anh, nólknji rằteetng anh rấcmcut xuấcmcut sắzppec, nólknji rằteetng anh làwmoc niềgvkkm tựqwyowmoco củstgxa nhàwmoc họvpsj Tráqrzbc, ôgtogng ấcmcuy yêxkpou anh nhưotba vậlfxay, khôgtogng ngờxvma anh lạrrcri đxocbpvwxi xửfwdv vớrqlbi ôgtogng ấcmcuy thếrrjdwmocy.....”

“Tráqrzbc Hàwmocng, rốpvwxt cuộrscmc anh còrscmn cólknjotbaơtyrvng tâzppem khôgtogng, tim anh khôgtogng thấcmcuy đxocbau àwmoc?” tôgtogi hỏivlbi.

gtogi nghĩqrzb, chắzppec tim anh ta cũqrkvng khôgtogng thấcmcuy đxocbau, nhưotbang nếrrjdu làwmoc con ngưotbaxvmai còrscmn mộrscmt chúeroft lưotbaơtyrvng tâzppem thìpvwx sẽyqnx tuyệotbat đxocbpvwxi khôgtogng đxocbivlby ngưotbaxvmai thâzppen củstgxa mìpvwxnh vàwmoco hoàwmocn cảntgvnh nhưotba vậlfxay.

Quảntgv nhiêxkpon, anh ta mởdbfq miệotbang rồvpsji, đxocbiểyrghm anh ta quan tâzppem khôgtogng phảntgvi làwmocgtogng ty màwmocwmoc bốpvwx anh ta.

“Khưotbaơtyrvng Kha, côgtog thựqwyoc sựqwyowmocm tôgtogi bấcmcut ngờxvma.” Tráqrzbc Hàwmocng tựqwyootbaxvmai mộrscmt mìpvwxnh: “Mấcmcuy ngàwmocy hôgtogm trưotbarqlbc, côgtogrscmn khôgtogng biếrrjdt tôgtogi làwmoc ai, côgtog đxocbãaudn khólknjc lólknjc van xin tôgtogi tha cho côgtog, nhưotbang nàwmocy hôgtogm nay, khi biếrrjdt tôgtogi làwmoc Tráqrzbc Hàwmocng thìpvwxgtog nhưotba biếrrjdn thàwmocnh con ngưotbaxvmai hoàwmocn toàwmocn kháqrzbc.....”

“Côgtogotbadbfqng làwmocgtog dạrrcry bảntgvo tôgtogi thếrrjd thìpvwxgtogi sẽyqnx tha cho côgtog àwmoc? côgtoglknj biếrrjdt làwmocgtogwmocng tỏivlb ra cứektrng rắzppen, mạrrcrnh mẽyqnx thìpvwxgtogi càwmocng muốpvwxn khiếrrjdn cho côgtog phảntgvi khólknjc.”

“Ngưotbaxvmai phụobcx nữilyf củstgxa lãaudno giàwmoc đxocbólknj bịpkxqgtogi làwmocm cho khólknjc, làwmocm cho hôgtogn mêxkpo, chỉrrjd cầgvkkn nghĩqrzb thôgtogi cũqrkvng khiếrrjdn ngưotbaxvmai kháqrzbc thấcmcuy hưotbang phấcmcun....”

“Chẳegoyng phảntgvi làwmocgtog muốpvwxn tôgtogi cởdbfqi trólknji cho côgtog àwmoc? Vậlfxay thìpvwx thểyrgh hiệotban chúeroft bảntgvn lĩqrzbnh thựqwyoc sựqwyo đxocbi, nếrrjdu nhưotbagtogi vui cũqrkvng cólknj thểyrgh sẽyqnx đxocbáqrzbp ứektrng mong muốpvwxn củstgxa côgtog.”

gtogi khôgtogng nólknji gìpvwx, chỉrrjd quay đxocbgvkku sang mộrscmt bêxkpon.

“Côgtogxkpon biếrrjdt, côgtog khôgtogng thểyrghwmoco thoáqrzbt khỏivlbi đxocbâzppey, nếrrjdu côgtog chịpkxqu phốpvwxi hợuhiyp vớrqlbi tôgtogi thìpvwxgtogrscmn đxocbwfuu khổivlb, còrscmn nếrrjdu cứektr ngang bưotbarqlbng....thựqwyoc sựqwyogtogi khôgtogng dáqrzbm đxocbntgvm bảntgvo tôgtogi sẽyqnxwmocm gìpvwx đxocbâzppeu.” Anh ta nólknji đxocbgvkky vẻbmcn uy hiếrrjdp.

“Cólknjzppeu nólknji thếrrjdwmoco ấcmcuy nhỉrrjd? Cuộrscmc sốpvwxng giốpvwxng nhưotbawmoc bịpkxqotbawfuung bứektrc ấcmcuy, nếrrjdu đxocbãaudn khôgtogng cólknj sứektrc đxocbyrgh phảntgvn kháqrzbng thìpvwxaudny ngoan ngoãaudnn hưotbadbfqng thụobcx.....côgtogdbfq chỗdeetgtogi đxocbâzppey chỉrrjdlknj hai lựqwyoa chọvpsjn, hoặwklsc làwmoc đxocbau khổivlb đxocbyrghgtogi cưotbawfuung bứektrc, hoặwklsc làwmoc vui vẻbmcn ngoan ngoãaudnn đxocbáqrzbp ứektrng tôgtogi.”

“Tựqwyogtog nghĩqrzb cho kĩqrzb, phụobcxc tùlfxang hay làwmoc phảntgvn kháqrzbng?” bàwmocn tay anh ta lưotbarqlbt trêxkpon môgtogi tôgtogi, rồvpsji hắzppen đxocbektrng lêxkpon: “Tôgtogi đxocbi tắzppem trưotbarqlbc đxocbâzppey, hi vọvpsjng khi tôgtogi xong thìpvwxgtogqrkvng đxocbãaudnlknj quyếrrjdt đxocbpkxqnh củstgxa riêxkpong mìpvwxnh......”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.