Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 298 : Đầu óc cô có vấn đề không_

    trước sau   
ujoni xong câpdfmu cuốpfxxi cùxnbzng tôliini khôliinng nóujoni nữmpwia chỉxvjf đhpwrgfifi anh ta nóujoni.

liini đhpwrãrzjd đhpwrgfifi rấjvakt lâpdfmu, lâpdfmu tớkoyei mứfvuwc tôliini tưhtpmtsshng rằeowmng mìrtssnh đhpwrãrzjd đhpwrqjvgn sai, nhưhtpmng cuốpfxxi cùxnbzng thìrtss cậpdfmu ta cũuackng lêztvpn tiếmcxrng: “Côliin rấjvakt thôliinng minh, thôliinng minh hơcyyyn tôliini tưhtpmtsshng, chẳyqubng tráqjvgch lãrzjdo ấjvaky thígkptch côliin nhưhtpm vậpdfmy.”

Lầyqubn nàprijy làprij âpdfmm tựapdl nhiêztvpn, đhpwrúxlbnng làprij giọcsbung củyquba Tráqjvgc Hàprijng.

liini cảbbaem thấjvaky rấjvakt khôliinng thoảbbaei máqjvgi vìrtss hai từrlhd “Lãrzjdo ấjvaky”, tôliini rấjvakt muốpfxxn nóujoni cậpdfmu ta làprijm thếmcxrprijy làprij khôliinng đhpwrúxlbnng, nhưhtpmng tôliini cũuackng rấjvakt rõrgen, tôliini càprijng nóujoni giúxlbnp cho anh Tráqjvgc thìrtssprijng làprijm cho cậpdfmu ta nổvoywi đhpwrztvpn.

“Côliinuackng rấjvakt cứfvuwng rắglicn.” Cậpdfmu ta ngừrlhdng mộxlbnt láqjvgt: “Tốpfxxi qua tôliini đhpwrãrzjd lo rằeowmng côliin sẽodki tựapdlqjvgt.....nhưhtpmng kếmcxrt quảbbaeprijliinuackng chỉxvjf tuyệamcbt thựapdlc trong cóujon mộxlbnt ngàprijy.....khôliinng đhpwrưhtpmgfifc trung trinh nhưhtpmliini tưhtpmtsshng.”

“Xin lỗpdfmi, tôliini làprijm cậpdfmu thấjvakt vọcsbung rồpriji.” tôliini nóujoni: “Nếmcxru đhpwrmpwiu làprij ngưhtpmujoni quen rồpriji thìrtss cầyqubn gìrtss phảbbaei bịslimt mắglict tôliini lạkoyei thếmcxrprijy?”




“Đwqvtưhtpmgfifc thôliini!” Trong giọcsbung nóujoni củyquba cậpdfmu ta mang cảbbae tiếmcxrng cưhtpmujoni, “Đwqvtgfifi tớkoyei lúxlbnc tôliini bỏqtqb miếmcxrng vảbbaei bịslimt mắglict củyquba côliin ra rồpriji, cóujon phảbbaei côliin sẽodki lạkoyei yêztvpu cầyqubu tôliini cởtsshi tróujoni cho côliin?”

“Nếmcxru đhpwrưhtpmgfifc nhưhtpm vậpdfmy thìrtss mừrlhdng quáqjvg!” Sau khi biếmcxrt làprij Tráqjvgc Hàprijng, tôliini tựapdl nhiêztvpn lạkoyei cảbbaem thấjvaky khôliinng còyaokn sợgfifrzjdi nữmpwia.

Khôliinng phảbbaei vìrtssliini quen cậpdfmu ta, càprijng khôliinng phảbbaei vìrtss cậpdfmu ta làprij con trai củyquba anh Tráqjvgc, mộxlbnt ngưhtpmujoni cóujon thểdwml bốpfxx trígkpt bắglict tôliini đhpwri mộxlbnt cáqjvgch hoàprijn hảbbaeo nhưhtpm vậpdfmy trong buổvoywi tiệamcbc cuốpfxxi năcyyym thìrtssliini sẽodki khôliinng đhpwráqjvgnh giáqjvg thấjvakp cậpdfmu ta ởtssh bấjvakt kìrtss mặyaokt nàprijo.

liini khôliinng còyaokn sợgfif nữmpwia vìrtssliini đhpwrãrzjd biếmcxrt đhpwrpfxxi phưhtpmơcyyyng làprij ai.

Đwqvta phầyqubn nỗpdfmi sợgfif củyquba con ngưhtpmujoni làprij khôliinng biếmcxrt mìrtssnh đhpwrang phảbbaei đhpwrpfxxi vớkoyei mặyaokt ai, nếmcxru đhpwrãrzjd biếmcxrt cậpdfmu ta làprij ai thìrtss chỉxvjf cầyqubn tôliini khôliinng chếmcxrt, sớkoyem muộxlbnn gìrtssliini cũuackng cóujon thểdwml thoáqjvgt ra đhpwrưhtpmgfifc.

cyyyn nữmpwia, tôliini tin anh Tráqjvgc sớkoyem muộxlbnn gìrtssuackng sẽodkirtssm thấjvaky tôliini.

liini cảbbaem giáqjvgc cậpdfmu ta đhpwrang tiếmcxrn lạkoyei gầyqubn, bàprijn tay cậpdfmu ta đhpwryaokt lêztvpn mặyaokt tôliini, khi màprijliini tưhtpmtsshng anh ta sẽodki gỡjygl bỏqtqb tấjvakm vảbbaei che mắglict củyquba tôliini ra thìrtss cậpdfmu ta cúxlbni ngưhtpmujoni xuốpfxxng, hơcyyyi thởtssh củyquba cậpdfmu ta phảbbaeprijo bêztvpn tai tôliini.

“Cóujon muốpfxxn cởtsshi tróujoni ra khôliinng?” Cậpdfmu ta hỏqtqbi.

liini gậpdfmt đhpwryqubu khôliinng chúxlbnt do dựapdl.

“Cũuackng đhpwrưhtpmgfifc! Chỉxvjf cầyqubn côliin hầyqubu hạkoyeliini khiếmcxrn tôliini vui thìrtssliini sẽodki tha cho côliin.” Cậpdfmu ta gằeowmn giọcsbung xuốpfxxng giốpfxxng nhưhtpm giọcsbung củyquba mộxlbnt têztvpn áqjvgc quỷvpcg, mộxlbnt bàprijn tay củyquba cậpdfmu ta lầyqubn mòyaokcyyy thểdwmlliini.

“Chẳyqubng phảbbaei làprij anh đhpwrãrzjdujon đhpwrưhtpmgfifc tôliini rồpriji sao?” Tôliini mãrzjdi sau mớkoyei hỏqtqbi lạkoyei.

“Đwqvtóujonprijhtpmjyglng bứfvuwc, tôliini khôliinng tin khi côliintsshxnbzng lãrzjdo giàprij đhpwróujonuackng khóujonc nhưhtpm vậpdfmy.” Cậpdfmu ta cắglicn vàprijo tai tôliini, “Cóujon thểdwmlztvp hoặyaokc lãrzjdo giàprij đhpwróujon, khiếmcxrn lãrzjdo ta cưhtpmkoyei côliin chắglicc côliinuackng nhiềmpwiu thủyqub đhpwroạkoyen lắglicm, kĩqavt thuậpdfmt cũuackng khôliinng đhpwrếmcxrn nỗpdfmi nàprijo đhpwrúxlbnng khôliinng? Nhưhtpmng sao khi làprijm chuyệamcbn đhpwróujon vớkoyei tôliini lạkoyei khóujonc rêztvpn lêztvpn nhưhtpm thếmcxr?”

prijn tay anh ta lầyqubn mòyaokcyyy thểdwmlliini lúxlbnc mạkoyenh lúxlbnc nhẹapdl, cảbbae ngưhtpmujoni tôliini run lêztvpn cầyqubm cậpdfmp, nghe cậpdfmu ta nóujoni vậpdfmy chắglicc lầyqubn trưhtpmkoyec lúxlbnc làprijm vậpdfmy vớkoyei tôliini cậpdfmu ta vẫwqvtn chưhtpma cảbbaem thấjvaky thỏqtqba mãrzjdn vàprij muốpfxxn bùxnbz đhpwrglicp.




“Côliin đhpwrang sợgfif hay làprij đhpwrang thèibiqm muốpfxxn?” Anh ta khẽodkihtpmujoni, đhpwrôliini môliini anh ta đhpwrãrzjd rờujoni khỏqtqbi tai tôliini.

Thèibiqm muốpfxxn đhpwrprij ma quỷvpcg nhưhtpm hắglicn ta?

“Khưhtpmơcyyyng Kha, tôliini nghĩqavt thếmcxrprijo cũuackng thấjvaky lẽodki ra côliin phảbbaei thígkptch tôliini hơcyyyn mớkoyei phảbbaei chứfvuw?” Anh ta ngồpriji bêztvpn cạkoyenh giưhtpmujonng, dưhtpmujonng nhưhtpm đhpwrãrzjd quêztvpn mấjvakt việamcbc sẽodki tháqjvgo miếmcxrng vảbbaei che mắglict ra cho tôliini, “Tôliini trẻdwmlcyyyn ôliinng ấjvaky, anh túxlbncyyyn ôliinng ấjvaky, tôliini tiếmcxrp cậpdfmn vớkoyei thếmcxr giớkoyei nàprijy cũuackng trẻdwml trung hơcyyyn....”

ujoni rồpriji, đhpwrxlbnt nhiêztvpn anh ta khẽodkihtpmujoni: “Qua đhpwrêztvpm ngàprijy hôliinm đhpwróujon chắglicc côliinuackng biếmcxrt rõrgen, thểdwml lựapdlc củyquba tôliini hơcyyyn ôliinng ấjvaky....côliinujoni xem, sao côliin lạkoyei chọcsbun ôliinng ấjvaky?”

“Ôulmkng ấjvaky chỉxvjfujon mộxlbnt ngưhtpmujoni con trai làprijliini, sau nàprijy côliinng ty hay tấjvakt cảbbae mọcsbui thứfvuwuackng đhpwrmpwiu làprij củyquba tôliini, nhàprij họcsbu Tráqjvgc trong tay tôliini nhấjvakt đhpwrslimnh sẽodkiyaokn hơcyyyn bâpdfmy giờujon, côliin chưhtpma từrlhdng tígkptnh toáqjvgn hay sao? Nếmcxru côliinztvpn ôliinng ấjvaky thìrtss qua vàpriji năcyyym nữmpwia ôliinng ấjvaky cũuackng giàprij rồpriji, tớkoyei lúxlbnc đhpwróujon sẽodki khôliinng thỏqtqba mãrzjdn đhpwrưhtpmgfifc côliin đhpwrâpdfmu.”

“Đwqvtgfifi ôliinng ấjvaky giàprij rồpriji, côliinyaokn trẻdwml thìrtssliinprijm thếmcxrprijo? Còyaokn nữmpwia, ngưhtpmujoni giàprij rồpriji bệamcbnh nhiềmpwiu lắglicm, côliin đhpwrslimnh sẽodki chăcyyym sóujonc ôliinng giàprij đhpwróujon sao?”

“Ởyyolztvpn tôliini thìrtss sẽodki kháqjvgc, chúxlbnng ta đhpwrmpwiu còyaokn trẻdwml, nếmcxru đhpwri ra ngoàpriji ngưhtpmujoni ta sẽodki bảbbaeo trai tàpriji gáqjvgi sắglicc, nam thanh nữmpwixlbn, sau nàprijy giàprij rồpriji cũuackng cóujon thểdwmlhtpmơcyyyng tựapdla lẫwqvtn nhau. Khưhtpmơcyyyng Kha, côliinujoni xem, rốpfxxt cuộxlbnc làprijliinujon mắglict khôliinng, đhpwryqubu óujonc côliinujon vấjvakn đhpwrmpwirtss khôliinng?” Tráqjvgc Hàprijng hỏqtqbi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.