Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 266 : Phòng chứa đồ Đổi thành phòng nghỉ

    trước sau   
Sau đhlfqólldy, quầywvdn ádgaeo từffkrng cádgaei mộmjftt rơrvnqi xuốteoung, quầywvdn cũcevkng khôgoahng còxupsn nữmsuua, bâfdvvy giờdpiq đhlfqãjczt khôgoahng thểnvyb suy nghĩfaelxups thêodcqm nữmsuua.

lldym lạwwnji, tìxupsnh cảfrigm vàzpog dụmyanc vọczhzng hoàzpogn toàzpogn khôgoahng thểnvyb khốteoung chếzqcb đhlfqưxsebiqkmc.

goahi khôgoahng biếzqcbt anh vốteoun đhlfqgrucnh ădlfin tôgoahi trong phòxupsng làzpogm việasmvc hay làzpogrtouc đhlfqywvdu chỉoouv đhlfqgrucnh ădlfin chúrtout “đhlfqiểnvybm tâfdvvm”, sau đhlfqólldy khôgoahng kiềmnmxm chếzqcb đhlfqưxsebiqkmc nêodcqn...

rtouc chúrtoung tôgoahi vềmnmx đhlfqếzqcbn nhàzpog đhlfqãjcztzpog rạwwnjng sádgaeng.

“Nhưxseb àzpog? Em đhlfqãjczt ădlfin no chưxseba?” Anh ládgaei xe, nhếzqcbch miệasmvng cưxsebdpiqi.

“Hìxupsnh nhưxsebzpog chỉoouvlldy anh đhlfqang ădlfin màzpog?” Tôgoahi khôgoahng phụmyanc.




“Ồywvd? Cuốteoui cùjkjcng thìxups ai ădlfin ai đhlfqâfdvvy?”

Anh liếzqcbc mắhnwrt nhìxupsn tôgoahi, ýljnf tứcrawvfxbzpogng.

“Anh làzpog đhlfqljnf bỉoouvzqcbi.” Đpxcdteoui vớgyfti cấpxcdu tạwwnjo cơrvnq thểnvyb con ngưxsebdpiqi màzpoglldyi thìxups đhlfqúrtoung làzpoggoahi “ădlfin” anh nhưxsebng chủffkr đhlfqmnmxzpogy vốteoun khôgoahng thísmsgch hợiqkmp đhlfqnvyblldyi!

“Đpxcdêodcqm dàzpogi yêodcqn tĩfaelnh chẳodcqng lẽwhau khôgoahng phùjkjc hợiqkmp đhlfqnvyblldyi chuyệasmvn nàzpogy sao?” Anh cưxsebdpiqi.

“Chuyệasmvn nàzpogy cứcraw cho làzpog phảfrigi nólldyi thìxupscevkng nêodcqn trốteoun trong chădlfin rồljnfi nólldyi chứcraw.” Tôgoahi trảfrig lờdpiqi.

Anh lạwwnji cưxsebdpiqi: “Vậfndty thìxups đhlfqiqkmi lúrtouc nữmsuua rồljnfi nólldyi.”

Lờdpiqi nàzpogy...tôgoahi vàzpog anh ởekfdjkjcng nhau lâfdvvu nhưxseb vậfndty, lạwwnji vừffkra làzpogm chuyệasmvn ấpxcdy xong, nếzqcbu ngay cảfrig ýljnf tứcraw trong câfdvvu nàzpogy màzpoggoahi cũcevkng nghe khôgoahng hiểnvybu thìxups sốteoung quádgae uổzqcbng phísmsg rồljnfi.

“Anh vẫoeyon chưxseba no?” Tôgoahi hỏvvbti, vừffkra nãjczty rõvfxbzpogng đhlfqãjczt...

“ Em tựndfismsgnh xem, chúrtoung ta đhlfqãjczt khôgoahng làzpogm bao lâfdvvu rồljnfi, dùjkjc thếzqcbzpogo cũcevkng pahri bùjkjc lạwwnji nhữmsuung lầywvdn nợiqkm trưxsebgyftc đhlfqólldy.” Anh giơrvnq mộmjftt cádgaenh tay lêodcqn, xoa xoa khólldye môgoahi tôgoahi, bộmjft dạwwnjng chưxseba thỏvvbta mãjcztn, “ Tôgoahi nhớgyft em từffkrng hứcrawa sẽwhau cho tôgoahi ădlfin bữmsuua lớgyftn, ădlfin no.”

goahi...đhlfqúrtoung làzpoggoahi đhlfqãjczt từffkrng nólldyi nhưxseb vậfndty, nhưxsebng eo tôgoahi mỏvvbti.

zpogm chuyệasmvn đhlfqólldy trong phòxupsng, kísmsgch thísmsgch thìxupssmsgch thísmsgch, ngoàzpogi trêodcqn ghếzqcb, sôgoah pha còxupsn cólldy trêodcqn bàzpogn, sau khi làzpogm xong, sưxsebgyftng thìxupslldyxsebgyftng nhưxsebng toàzpogn thâfdvvn tôgoahi rãjczt rờdpiqi.

“Tôgoahi nghĩfaelodcqn dọczhzn phòxupsng nhỏvvbt trong phòxupsng làzpogm việasmvc đhlfqzqcbi thàzpognh phòxupsng nghỉoouv, em thấpxcdy thếzqcbzpogo?”

Anh hỏvvbti rấpxcdt tựndfi nhiêodcqn.




Phòxupsng nhỏvvbt trong phòxupsng làzpogm việasmvc...

Trong phòxupsng làzpogm việasmvc củffkra anh quảfrig thậfndtt cólldy mộmjftt phòxupsng nhỏvvbt, phòxupsng đhlfqólldyfdvvy giờdpiqzpog phòxupsng chứcrawa đhlfqljnf, nhữmsuung thứcraw đhlfqnvybekfd đhlfqólldy đhlfqmnmxu làzpogzpogi liệasmvu cũcevk.

Nhưxsebng lúrtouc anh nólldyi đhlfqếzqcbn vấpxcdn đhlfqmnmxzpogy nghĩfael kiểnvybu gìxupsgoahi cũcevkng thấpxcdy anh đhlfqang cảfrigi tạwwnjo phòxupsng làzpogm việasmvc thàzpognh nơrvnqi “yêodcqu đhlfqưxsebơrvnqng vụmyanng trộmjftm.”

“Tinh thầywvdn vàzpog thểnvyb lựndfic củffkra anh khôgoahng đhlfqffkr? Muốteoun ngủffkr trưxseba àzpog?” Tôgoahi cốteou ýljnf hỏvvbti nhưxseb vậfndty đhlfqnvyb đhlfqádgaenh tan ýljnf nghĩfaelzpogy củffkra anh.

“Đpxcdúrtoung vậfndty.”

Anh cưxsebdpiqi, khôgoahng đhlfqnvyb ýljnf rằyhllng đhlfqteoui vớgyfti đhlfqàzpogn ôgoahng màzpoglldyi nếzqcbu nólldyi tinh thầywvdn vàzpog thểnvyb lựndfic khôgoahng đhlfqffkr thìxups tổzqcbn thưxsebơrvnqng cỡsmdizpogo.

“Bộmjftxsebơrvnqng giàzpog nua củffkra tôgoahi khôgoahng nhữmsuung phảfrigi cùjkjcng làzpogm việasmvc vớgyfti ngưxsebdpiqi trẻgyft tuổzqcbi nhưxseb em màzpogxupsn phảfrigi làzpogm vừffkra lòxupsng em, tấpxcdt nhiêodcqn cầywvdn phảfrigi tậfndtn lựndfic nghỉoouv ngơrvnqi nhiềmnmxu mộmjftt chúrtout, nếzqcbu khôgoahng sau nàzpogy giàzpog rồljnfi, ngay cảfrig trèxupso cầywvdu thang cũcevkng khôgoahng thểnvyb trèxupso đhlfqưxsebiqkmc nữmsuua đhlfqi.”

ljnf do nàzpogy, tôgoahi khôgoahng còxupsn gìxups đhlfqnvyblldyi.

Nhưxsebng lưxsebơrvnqng tâfdvvm tôgoahi khôgoahng cólldydgaen đhlfqljnfng.

“Em thấpxcdy anh đhlfqang chơrvnqi tròxups “Tìxupsm bom”.”

“Trưxsebgyftc khi chơrvnqi vẫoeyon luôgoahn tădlfing ca, cũcevkng chơrvnqi cólldy nửrtoua tiếzqcbng thôgoahi.”

“Hôgoahm nay khôgoahng phảfrigi em chủffkr đhlfqmjftng, ngưxsebdpiqi khôgoahng ădlfin no cũcevkng khôgoahng phảfrigi làzpog em.”

“Ai bảfrigo em ngon miệasmvng nhưxseb vậfndty, khiếzqcbn tôgoahi ădlfin khôgoahng no!”




“Anh làzpog giặprmkc cưxsebgyftp logic.”

“Ừxmgu, tôgoahi làzpogxsebgyftp.”

...

Thứcraw hai đhlfqi làzpogm, việasmvc đhlfqywvdu tiêodcqn anh giao cho thưxsebljnf Tốteoung chísmsgnh làzpog đhlfqzqcbi phòxupsng chứcrawa đhlfqljnf thàzpognh phòxupsng nghỉoouv.

Thưxsebljnf Tốteoung ngay lậfndtp tứcrawc đhlfqi làzpogm, dùjkjcng tốteouc đhlfqmjft nhanh nhấpxcdt cólldy thểnvybxupsm phòxupsng hộmjfti nghịgruc chưxseba dùjkjcng làzpogm gìxups trong tòxupsa nhàzpog đhlfqnvyb chuyểnvybn tàzpogi liệasmvu qua, lạwwnji mờdpiqi ngưxsebdpiqi đhlfqếzqcbn quéxupst dọczhzn, sau đhlfqólldy rấpxcdt khiêodcqm tốteoun hỏvvbti tôgoahi trêodcqn zalo: “Tổzqcbng giádgaem đhlfqteouc Trádgaec thísmsgch đhlfqljnfjkjcng trêodcqn giưxsebdpiqng màzpogu gìxups?”

goahi...

“Tôgoahi làzpogm sao màzpog biếzqcbt đhlfqưxsebiqkmc?” Tôgoahi trợiqkmn mắhnwrt.

“Vậfndty thưxsebljnf Khưxsebơrvnqng thísmsgch màzpogu gìxups?” Anh đhlfqzqcbi gólldyc đhlfqmjft hỏvvbti.

“Tôgoahi khôgoahng thísmsgch trêodcqn giưxsebdpiqng cólldy vậfndtt dụmyanng gìxupsodcqn khôgoahng nghĩfael tớgyfti vấpxcdn đhlfqmnmxzpogy.”

goahi rấpxcdt muốteoun đhlfqàzpogo mộmjftt cádgaei hốteou đhlfqnvyb chui xuốteoung, cólldy mộmjftt thưxsebljnf đhlfqdpiqi sốteoung quádgae thôgoahng minh thậfndtt sựndficevkng chẳodcqng phảfrigi làzpog chuyệasmvn gìxups tốteout đhlfqpxcdp.

“Vậfndty tôgoahi mua đhlfqwwnji vậfndty.”

Anh tựndfilldyi mộmjftt mìxupsnh sau đhlfqólldy lạwwnji gọczhzi têodcqn trêodcqn zalo.

Nhưxsebng tôgoahi giảfrig vờdpiq khôgoahng nhìxupsn thấpxcdy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.