Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 267 : Thư ký tống quả thật rất tận tụy với công việc

    trước sau   
qpmhng lựknahc làynrtm việfleec củjujea thưztbcdbbh Tốenfqng rấtowkt tốenfqt, phảzplci nódbbhi làynrtebjmcydmng tốenfqt.

3 giờenfq chiềuvgbu, côebjmng ty đdbbhuzao gia dụztbcng đdbbhãroud chuyểtsyan giưztbcenfqng, đdbbhfleem, tủjuje quầaqann áiqluo đdbbhếclwhn.

ynrtu sắatscc cũekzsng làynrtynrtu gỗxppg tốenfqi giảzplcn nhấtowkt, đdbbhưztbcenfqng négagdt đdbbhưztbcroudc pháiqluc họsptda bởclwhi chỗxppg lồuzaoi lõlhzsm củjujea chấtowkt gỗxppg, đdbbhơztbcn giảzplcn màynrt trang nhãroud.

Quảzplc thậwrkht làynrt phong cáiqluch màynrt anh Tráiqluc thíekkmch, tôebjmi nghĩyntp.

Nửfgioa tiếclwhng sau, cửfgioa hàynrtng vậwrkht dụztbcng trêyhccn giưztbcenfqng cũekzsng đdbbhem chăqpmhn, ga, gốenfqi, đdbbhfleem… tớfgioi, tôebjmi thấtowky cảzplc bộsptd đdbbhuzaocydmng códbbhynrtu trắatscng, màynrtu xanh xáiqlum, còvcdmn códbbh…màynrtu hồuzaong.

“Hìqpmhnh nhưztbcebjmi nhìqpmhn thấtowky màynrtu hồuzaong.” Tôebjmi tag thưztbcdbbh Tốenfqng trêyhccn zalo.




“Côebjm khôebjmng nhìqpmhn lầaqanm đdbbhâmukfu.” Thưztbcdbbh Tốenfqng nódbbhi vớfgioi tôebjmi giọsptdng chắatscc nịclwhch.

“Sao anh lạdmhki mua màynrtu hồuzaong?”

“Khôebjmng phảzplci con gáiqlui đdbbhuvgbu thíekkmch màynrtu hồuzaong àynrt?”

“Nhưztbcng tổuzaong giáiqlum đdbbhenfqc Tráiqluc làynrt đdbbhàynrtn ôebjmng.”

“….”

ebjmi đdbbhiqlun anh ta chắatscc chắatscn đdbbhang nghĩyntp rằztbcng: Tôebjmi hỏwrkhi côebjm thíekkmch màynrtu gìqpmh, côebjm lạdmhki khôebjmng nódbbhi, phỏwrkhng đdbbhiqlun nêyhccn mua màynrtu hồuzaong, côebjmvcdmn kégagdn chọsptdn!

ebjmi nghiêyhccng đdbbhaqanu nhìqpmhn anh, anh cũekzsng quay đdbbhaqanu lạdmhki nhìqpmhn tôebjmi.

“Vấtowkn đdbbhuvgb đdbbhódbbhebjmi cũekzsng hỏwrkhi côebjm rồuzaoi màynrt.” Quảzplc nhiêyhccn anh mởclwh miệfleeng nódbbhi.

“Tôebjmi cũekzsng khôebjmng códbbh ngủjuje trong đdbbhódbbh.” Tôebjmi ngưztbcroudng ngùcydmng nódbbhi, dờenfqi tầaqanm mắatsct đdbbhi.

Anh cưztbcenfqi, nụztbcztbcenfqi sâmukfu hiểtsyam khódbbhztbcenfqng: “Tôebjmi đdbbhi ra ngoàynrti mộsptdt lúwnehc, tổuzaong giáiqlum đdbbhenfqc Tráiqluc cầaqann gìqpmh thìqpmh nhờenfqebjm giúwnehp nhégagd.”

“Đnxpmưztbcroudc.” Đnxpmâmukfy chíekkmnh làynrtqpmhnh đdbbhuzaong nghiệfleep thâmukfn thiếclwht, giúwnehp đdbbhbxay lẫyhccn nhau.

Thưztbcdbbh Tốenfqng đdbbhi ra ngoàynrti hơztbcn mộsptdt tiếclwhng, đdbbhếclwhn lúwnehc gầaqann tan làynrtm anh ấtowky mớfgioi vềuvgb.

Trêyhccn tay anh xáiqluch hai túwnehi còvcdmn cầaqanm mộsptdt cáiqlui giáiqlu quầaqann áiqluo.




Sau khi quay vềuvgb anh vàynrto phòvcdmng làynrtm việfleec củjujea anh Tráiqluc, khoảzplcng hơztbcn mưztbcenfqi phúwneht sau mớfgioi quay ra.

“Anh mua cáiqlui gìqpmh thếclwh?” Tôebjmi hỏwrkhi.

“Đnxpmuzaocydmng cáiqlu nhâmukfn củjujea tổuzaong giáiqlum đdbbhenfqc Tráiqluc.” Anh trảzplc lờenfqi.

ebjmi bĩyntpu môebjmi, khôebjmng nódbbhi thìqpmh thôebjmi.

Sau đdbbhódbbh tan làynrtm, lúwnehc thưztbcdbbh Tốenfqng đdbbhi khổuzaoi, tôebjmi mớfgioi mưztbcroudn cớfgioqpmhm tàynrti liệfleeu vàynrto phòvcdmng làynrtm việfleec củjujea anh Tráiqluc.

“Em códbbh thểtsyaynrto xem mộsptdt chúwneht khôebjmng?” Sau khi đdbbhypndt tàynrti liệfleeu lêyhccn bàynrtn làynrtm việfleec, tôebjmi bèenfqn trựknahc tiếclwhp đdbbhưztbca ra yêyhccu cầaqanu, áiqlunh mắatsct nhìqpmhn chằztbcm chằztbcm gian phòvcdmng nhỏwrkh.

Anh gậwrkht đdbbhaqanu, dứzpgmt khoáiqlut nhấtowkc ngưztbcenfqi dậwrkhy cùcydmng tôebjmi đdbbhi vàynrto trong đdbbhódbbh.

ebjmi đdbbhi đdbbhztbcng trưztbcfgioc, anh đdbbhi đdbbhztbcng sau.

iqluch đdbbhi nàynrty, vàynrto nơztbci nghỉtdys ngơztbci, nghĩyntp thếclwhynrto tôebjmi cũekzsng thấtowky códbbhwuckn ýdbbh trong đdbbhódbbh, bèenfqn dứzpgmt khoáiqlut nghiêyhccng đdbbhaqanu:

“Hôebjmm nay khôebjmng làynrtm chuyệfleen xấtowku đdbbhtowky nhégagd!”

“Tôebjmi chỉtdysynrt đdbbhi xem phòvcdmng thôebjmi màynrt.”

Anh mộsptdt dáiqlung đdbbhoan chíekkmnh, hai mắatsct sáiqlung trong nhìqpmhn tôebjmi nhưztbc kiểtsyau tôebjmi làynrt ngưztbcenfqi rấtowkt đdbbhen tốenfqi.

ebjmi cũekzsng khôebjmng códbbhdbbhi gìqpmh, giơztbc tay cầaqanm tay nắatscm cửfgioa, mởclwh cửfgioa phòvcdmng bậwrkht đdbbhèenfqn.




Gian phòvcdmng khôebjmng lớfgion, nhưztbcng giưztbcenfqng lạdmhki rấtowkt lớfgion.

Mộsptdt chiếclwhc giưztbcenfqng chiếclwhm tớfgioi 2/3 diệfleen tíekkmch căqpmhn phòvcdmng, mộsptdt mặypndt giáiqlup tưztbcenfqng, mặypndt còvcdmn lạdmhki làynrt tủjujeyhcc đdbbhaqanu giưztbcenfqng, sau đdbbhódbbhynrt tủjuje quầaqann áiqluo.

Phòvcdmng khôebjmng códbbh cửfgioa sổuzao, nếclwhu làynrt đdbbhtsya ngủjuje trưztbca thìqpmhekzsng khôebjmng cầaqann phảzplci so đdbbho quáiqlu nhiềuvgbu.

“Đnxpmuzaoynrt thưztbcdbbh Tốenfqng mua cuốenfqi cùcydmng làynrtqpmh thếclwh?” Tôebjmi hỏwrkhi.

Anh lắatscc đdbbhaqanu:

“Tôebjmi chưztbca xem.”

“Em đdbbhi xem nhégagd?” Mặypndc dùcydmynrtebjmi đdbbhang trưztbcng cầaqanu ýdbbh kiếclwhn nhưztbcng ngưztbcenfqi đdbbhãroud đdbbhi đdbbhếclwhn bêyhccn cạdmhknh tủjuje quầaqann áiqluo, kégagdo cửfgioa tủjuje ra.

Trong tủjuje khôebjmng chỉtdysdbbh treo mộsptdt bộsptd đdbbhuzao ngủjuje chon nam, mộsptdt cáiqlui áiqluo sơztbc mi, quầaqann âmukfu, còvcdmn treo mộsptdt bộsptd đdbbhuzao ngủjuje cho nữenfq, mộsptdt chiếclwhc váiqluy mặypndc thưztbcenfqng ngàynrty, phíekkma dưztbcfgioi còvcdmn đdbbhtsya quầaqann áiqluo hay mang theo ngưztbcenfqi.

ebjmi ngưztbcroudng ngùcydmng, nghĩyntp chuyếclwhn đdbbhi cuốenfqi cùcydmng thưztbcdbbh Tốenfqng chắatscc chắatscn làynrt mua mấtowky thứzpgmynrty.

“Thưztbcdbbh Tốenfqng quảzplc thậwrkht rấtowkt tậwrkhn tụztbcy vớfgioi côebjmng việfleec.” Tôebjmi nódbbhi.

“Làynrt thưztbcdbbh đdbbhenfqi sốenfqng, cậwrkhu ấtowky quảzplc thậwrkht rấtowkt tỉtdys mỉtdys cẩwuckn thậwrkhn.” Anh gậwrkht đdbbhaqanu.

“Códbbh cậwrkhu ấtowky ởclwh đdbbhâmukfy, tôebjmi dưztbcenfqng nhưztbc khôebjmng cầaqann phảzplci bậwrkhn tâmukfm bấtowkt kỳuzao đdbbhiềuvgbu gìqpmh. Nếclwhu khôebjmng xảzplcy ra việfleec ngoàynrti ýdbbh muốenfqn, ngàynrty mai trong tủjujedbbh thêyhccm mộsptdt íekkmt quầaqann áiqluo nữenfqa.”

“Chắatscc làynrt anh ấtowky nghĩyntp rằztbcng em vàynrt anh sẽenfq ngủjujeclwh đdbbhâmukfy rồuzaoi!” Tôebjmi nódbbhi.

“Chẳiqlung lẽenfq khôebjmng phảzplci?” Anh hỏwrkhi ngưztbcroudc lạdmhki tôebjmi, ngừyhkxng lạdmhki mộsptdt chúwneht rồuzaoi nódbbhi:

“Nếclwhu chuyệfleen nàynrty màynrtvcdmn khôebjmng nhìqpmhn ra đdbbhưztbcroudc thìqpmh chắatscc rằztbcng cậwrkhu ta đdbbhãroud bịclwh đdbbhuổuzaoi từyhkxmukfu rồuzaoi.”

ebjmi gậwrkht gậwrkht đdbbhaqanu, bỗxppgng nhiêyhccn nhớfgio ra mộsptdt chuyệfleen nữenfqa, bèenfqn bưztbcfgioc nhanh đdbbhếclwhn đdbbhaqanu giưztbcenfqng, ngồuzaoi xổuzaom xuốenfqng, kégagdo ngăqpmhn kégagdo tủjuje đdbbhaqanu giưztbcenfqng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.