Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 265 : Sao lại không có điểm tâm

    trước sau   
Thờabdzi gian hẹsvsin ăpeejn mộahgut bữpanua lớflrbn làbbnb cuốfynei tuầffrin tứoleic làbbnb tốfynei thứoleidlvtu đwtvyếmczbn đwtvyêvbfsm chủatxy nhậeulrt.

Thứoleidlvtu chúisxhng tôownsi phảcbfai tăpeejng ca, tăpeejng ca đwtvyếmczbn 10 giờabdz tốfynei mớflrbi làbbnbm xong hếmczbt việmztdc.

ownsi thởsyfa phàbbnbo mộahgut hơoleii dàbbnbi, vưabdzơolein vai ưabdzolein eo.

Khôownsng biếmczbt anh Trádlvtc ởsyfavbfsn kia thếmczbbbnbo, đwtvyãqcltbbnbm xong việmztdc chưabdza.

“Sếmczbp àbbnb, em OK rồsvsii, anh thìahgu sao?” Tôownsi gửaibci cho anh tin nhắabdzn trêvbfsn zalo.

“Róahgut cho tôownsi cốfynec càbbnb phêvbfsbbnbo đwtvyâpgkxy.” Anh nóahgui.




Trong lòpzejng tôownsi toàbbnbn làbbnb cảcbfam giádlvtc khôownsng biếmczbt phảcbfai làbbnbm sao, cóahgu chúisxht tựjqip trádlvtch.

Trưabdzflrbc kia, lúisxhc côowns Đreyxinh còpzejn làbbnbm thưabdznpfi cho anh, anh rấezejt íiqkyt khi phảcbfai tăpeejng ca, bâpgkxy giờabdzownsi làbbnbm thưabdznpfi cho anh dưabdzabdzng nhưabdz ngàbbnby nàbbnbo anh cũfdsmng phảcbfai tăpeejng ca, nhiềmczbu buổaibci gặviqqp khádlvtch hàbbnbng xãqclt giao cũfdsmng phảcbfai lùutgji lạpgkxi hếmczbt.

ownsi đwtvyi đwtvyếmczbn bêvbfsn cạpgkxnh mádlvty pha càbbnb phêvbfs, ấezejn vàbbnbo núisxht pha.

Ngàbbnby thưabdzabdzng, mấezejy chuyệmztdn nàbbnby đwtvymczbu làbbnb thưabdznpfi Tốfyneng làbbnbm, anh ta biếmczbt rấezejt rõxqyh khẩfdsmu vịmaam củatxya anh Trádlvtc, cũfdsmng từasmfng nóahgui cho tôownsi biếmczbt tỉfmoa lệmztd đwtvyưabdzabdzng sữpanua, nóahgui làbbnbisxhc tăpeejng ca rấezejt cóahgu thểsvsi anh sẽowns uốfyneng càbbnb phêvbfs.

ownsi nghiêvbfsm túisxhc pha càbbnb phêvbfs theo sựjqip dặviqqn dòpzej củatxya thưabdznpfi Tốfyneng, rồsvsii mang đwtvyếmczbn cho anh.

“Đreyxóahgung cửaibca vàbbnbo đwtvyi.” Lúisxhc tôownsi bưabdzflrbc vàbbnbo cửaibca anh liềmczbn mởsyfa miệmztdng nóahgui.

ownsi rấezejt ngạpgkxc nhiêvbfsn.

“Cóahgubbnb phêvbfs rồsvsii sao lạpgkxi khôownsng cóahgu đwtvyiểsvsim tâpgkxm?” Anh cưabdzabdzi.

ownsi nhớflrb lạpgkxi, mỗjmdri vùutgjng trong đwtvyffriu đwtvymczbu suy nghĩoysh vềmczbownsng việmztdc, khôownsng cóahgu tếmczbbbnbo liêvbfsn tưabdzsyfang nàbbnbo, càbbnb phêvbfsbbnbbbnb phêvbfs, đwtvyiểsvsim tâpgkxm làbbnb đwtvyiểsvsim tâpgkxm, tôownsi bấezejt giádlvtc trảcbfa lờabdzi: “Anh muốfynen ăpeejn cádlvti gìahgu? Giờabdzbbnby nhiềmczbu tiệmztdm đwtvyóahgung cửaibca mấezejt rồsvsii.”

Anh cưabdzabdzi cưabdzabdzi, giơolei tay vềmczb phíiqkya tôownsi: “Lạpgkxi đwtvyâpgkxy.”

ownsi vàbbnb anh vốfynen làbbnb quan hệmztdahgunh nhâpgkxn, tôownsi cũfdsmng khôownsng cóahgu bấezejt kỳasjwpgkxm lýnpfibbnbi xíiqkych nàbbnbo vớflrbi anh, mặviqqc dùutgj đwtvyâpgkxy làbbnb phòpzejng làbbnbm việmztdc nhưabdzng tôownsi vẫasjwn ngoan ngoãqcltn bỏwtvybbnb phêvbfs xuốfyneng, đwtvyviqqt tay dưabdzflrbi tay anh.

“Khôownsng phảcbfai anh vẫasjwn đwtvyang làbbnbm việmztdc sao?” Tôownsi cưabdzabdzi, ádlvtnh mắabdzt nhìahgun vàbbnbo mádlvty tíiqkynh.

Chỉfmoa mộahgut ládlvtt, tấezejt cảcbfadlvtc biểsvsiu cảcbfam trêvbfsn gưabdzơoleing mặviqqt tôownsi đwtvymczbu đwtvyôownsng cứoleing lạpgkxi!




“Anh kêvbfsu em róahgut càbbnb phêvbfsbbnbo cho anh đwtvysvsipgkxng cao tinh thầffrin làbbnbahgudlvti nàbbnby?”

ownsi chỉfmoabbnbo tròpzej “Tìahgum bom” trêvbfsn mádlvty tíiqkynh, khôownsng còpzejn gìahgu đwtvysvsiahgui.

“Tấezejt nhiêvbfsn làbbnb khôownsng phảcbfai.”

Anh hôownsn mádlvtownsi, quyếmczbn luyếmczbn bêvbfsn tai: “Kêvbfsu em róahgut càbbnb phêvbfsbbnbahgu đwtvysvsi em mang chúisxht ngọabdzt ngàbbnbo vàbbnbo đwtvyâpgkxy.”

“Khôownsng cóahgu đwtvyiểsvsim tâpgkxm đwtvyâpgkxu.” Tôownsi vẫasjwn chưabdza hiểsvsiu.

“Khôownsng phảcbfai làbbnb thếmczbbbnby àbbnb?” Tay anh bắabdzt đwtvyffriu khôownsng an phậeulrn từasmfabdzflrbi vạpgkxt ádlvto tôownsi mòpzejbbnbo bêvbfsn trong, khôownsng mạpgkxnh khôownsng nhẹsvsi xoa xoa nắabdzn nắabdzn, môownsi anh kèpgkxm theo hơoleii nóahgung khôownsng ngừasmfng di chuyểsvsin trêvbfsn cổaibcownsi.

Rấezejt lâpgkxu rồsvsii khôownsng làbbnbm chuyệmztdn nàbbnby nêvbfsn tôownsi khôownsng nhịmaamn đwtvyưabdzahguc rêvbfsn nhèpgkx nhẹsvsi, vừasmfa vụiqdjn vỡolei vừasmfa khóahguahgum lòpzejng.

Cuốfynei cùutgjng tôownsi còpzejn sóahgut lạpgkxi chúisxht lýnpfi tríiqky, nhanh chóahgung nhìahgun vàbbnbo cửaibca sổaibc lớflrbn, chỉfmoa thấezejy khôownsng nhữpanung cửaibca sổaibc đwtvyãqclt đwtvyóahgung màbbnbpgkxm củatxya cũfdsmng đwtvyưabdzahguc kéutgjo xuốfyneng.

Ngưabdzabdzi nàbbnby rõxqyhbbnbng làbbnbahguabdzu tíiqkynh từasmf trưabdzflrbc.

“Anh làbbnbm xong việmztdc từasmfisxhc nàbbnbo vậeulry? Sao khôownsng kêvbfsu em?” Tôownsi hỏwtvyi.

“Muốfynen rồsvsii àbbnb?”

Anh vốfynen khôownsng cóahgu trảcbfa lờabdzi câpgkxu hỏwtvyi củatxya tôownsi, giọabdzng mờabdz ádlvtm, tay tăpeejng thêvbfsm lựjqipc.

Tim tôownsi bắabdzt đwtvyffriu run rẩfdsmy.

ownsi vốfynen dĩoysh khôownsng muốfynen, sao tôownsi lạpgkxi cóahgu thểsvsi muốfynen làbbnbm chuyệmztdn nàbbnby trong phòpzejng làbbnbm việmztdc đwtvyưabdzahguc chứolei, trong kýnpfioleic củatxya tôownsi nhiềmczbu nhấezejt cũfdsmng chỉfmoabbnbownsn anh trong phòpzejng làbbnbm việmztdc.

Ai màbbnb ngờabdz đwtvyưabdzahguc anh lạpgkxi to gan nhưabdz vậeulry?

“Muốfynen khôownsng? Hảcbfa?” Anh hỏwtvyi lạpgkxi lầffrin nữpanua, chiếmczbc lưabdzoleii linh hoạpgkxt khôownsng ngừasmfng chuyểsvsin đwtvyahgung quanh vàbbnbnh tai tôownsi.

“Em...” Tôownsi thởsyfa hổaibcn hểsvsin, căpeejn bảcbfan khôownsng còpzejn sứoleic lựjqipc đwtvysvsi trảcbfa lờabdzi bấezejt kỳasjwpgkxu hỏwtvyi nàbbnbo củatxya anh.

Anh cưabdzabdzi nhẹsvsi: “Hổaibcdlvto củatxya tôownsi cũfdsmng cóahguisxhc khôownsng nhịmaamn đwtvyưabdzahguc, lúisxhc trưabdzflrbc đwtvymczbu làbbnbownsi chủatxy đwtvyahgung.”

Anh bắabdzt lấezejy tay tôownsi, đwtvyffriu tiêvbfsn làbbnb xoa nhẹsvsisyfa ngoàbbnbi, tôownsi tiếmczbp xúisxhc vớflrbi vậeulrt cứoleing, tôownsi thấezejy trong mắabdzt anh đwtvymczbu rựjqipc lửaibca khóahguahgum néutgjn, ngưabdzabdzi nàbbnby chắabdzc làbbnb phảcbfai nhịmaamn rấezejt lâpgkxu rồsvsii.

Anh vỗjmdr vỗjmdr đwtvyùutgji tôownsi, đwtvysvsiownsi ngồsvsii trêvbfsn ngưabdzabdzi anh.

Ghếmczb củatxya sếmczbp to nhưabdz vậeulry, hai ngưabdzabdzi ăpeejn mặviqqc chỉfmoanh tềmczb khôownsng ngừasmfng hôownsn nhau.

Trong ngưabdzabdzi tôownsi nhưabdzahgubbnbng trăpeejm hàbbnbng nghìahgun con kiếmczbn đwtvyang bòpzej, tôownsi thấezejy vôownsutgjng trốfyneng rỗjmdrng, khôownsng ngừasmfng lắabdzc lưabdz, vặviqqn vẹsvsio cơolei thểsvsi, nhưabdz đwtvyahgung vậeulrt khôownsng đwtvyưabdzahguc ăpeejn no, cắabdzn múisxht môownsi anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.