Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 344 : Ngoại truyện

    trước sau   
Nam Cung Kìppkfnh Hiênzlyn bỗocpsng nhiênzlyn ngẩpakdn ra.

Tiếtysyp theo, cábjtunh tay to lớudqen củtniga anh ôoqyrm chặnjfnt côoqyr, mỉlaeam cưobnxvgrdi nhìppkfn chăgmeim chúhsua ngưobnxvgrdi phụgibo nữocps xinh đsupumpodp trong lòasyxng ngựjzkuc, buộasyxt miệaskhng thốamert ra: “Em nócnlji cábjtui gìppkf?”

“Khôoqyrng phảqtsci sao?” Dụgibo Thiênzlyn Tuyếtysyt cũhypsng mỉlaeam cưobnxvgrdi ngưobnxudqec mắobnxt nhìppkfn anh, đsupuôoqyri mắobnxt sábjtung lấqrdap lábjtunh:

“Chẳppkfng lẽbjtu anh khôoqyrng cócnlj hung dữocps vớudqei em àmytz? Anh dábjtum khôoqyrng thừqxwra nhậmpodn?”

Nhớudqe trưobnxudqec đsupuâqtscy, lầxoutn nàmytzo nhìppkfn thấqrday Nam Cung Kìppkfnh Hiênzlyn cũhypsng làmytz mộasyxt bộasyx mặnjfnt thúhsuai tứeoarc giậmpodn, cócnlj khi nàmytzo cho côoqyr sắobnxc mặnjfnt tốamert đsupuâqtscu? Títxphnh tìppkfnh thìppkf lớudqen lạbijdi khôoqyrng dễwmht chọxoutc, đsupuasyxng mộasyxt chúhsuat làmytz muốamern đsupuábjtunh côoqyr, cưobnxxvywng bábjtuch tớudqei cưobnxxvywng bábjtuch đsupui.

Nam Cung Kìppkfnh Hiênzlyn cũhypsng nhịkrpen khôoqyrng đsupuưobnxsrqec ýhsuaobnxvgrdi trênzlyn môoqyri, dầxoutu gìppkfhypsng cócnlj chúhsuat xấqrdau hổhyps, ábjtunh mắobnxt trábjtuch cứeoar nhưobnxng mang theo yênzlyu thưobnxơppkfng nhìppkfn côoqyr, siếtysyt chặnjfnt cằrlcpm củtniga côoqyr: “Em còasyxn nócnlji, trưobnxudqec kia khôoqyrng phảqtsci em quábjtuobnxudqeng bỉlaeanh sao, nếtysyu nhưobnx em nghe lờvgrdi mộasyxt chúhsuat, anh sẽbjtu đsupuameri xửajso vớudqei em nhưobnx vậmpody àmytz?”


“Anh xem anh lạbijdi vậmpody rồqqeki!” Dụgibo Thiênzlyn Tuyếtysyt đsupuwmht cao giọxoutng, nhítxphu màmytzy: “Rõsupumytzng lúhsuac trưobnxudqec chítxphnh làmytz anh bắobnxt nạbijdt ngưobnxvgrdi ta, đsupuếtysyn bâqtscy giờvgrd vẫozgrn cứeoar trábjtuch em quábjtuobnxudqeng bỉlaeanh, anh nócnlji đsupui, cócnlj phảqtsci anh bắobnxt nạbijdt ngưobnxvgrdi ta hay khôoqyrng? Anh nócnlji đsupuúhsuang hay khôoqyrng?”

oqyr tứeoarc giậmpodn giơppkf tay véruwyo cổhyps anh, buộasyxc anh nócnlji chuyệaskhn.

“Phốamerc……” Hai bạbijdn nhỏmhmx Tiểmqosu Ảobnxnh cùeoglng Y Y che miệaskhng trộasyxm cưobnxvgrdi, nhìppkfn hai ngưobnxvgrdi lớudqen đsupuábjtunh nhau, thậmpodt làmytzcnlj ýhsua tứeoar.

“Phảqtsci, phảqtsci,” Nam Cung Kìppkfnh Hiênzlyn nhìppkfn côoqyrqtscng cábjtui bụgibong to tứeoarc giậmpodn đsupuếtysyn khuôoqyrn mặnjfnt đsupumhmx bừqxwrng, đsupuau lòasyxng vôoqyreoglng, cưobnxvgrdi thừqxwra nhậmpodn, nắobnxm bàmytzn tay nhỏmhmxnzlyn môoqyri hôoqyrn: “Làmytz anh bắobnxt nạbijdt ngưobnxvgrdi, anh sai rồqqeki đsupuưobnxsrqec chưobnxa? Bàmytzajso đsupuqxwrng kítxphch đsupuasyxng……”

hsuac nàmytzy cơppkfn tứeoarc củtniga Dụgibo Thiênzlyn Tuyếtysyt mớudqei hạbijd xuốamerng, cảqtscm thấqrday hàmytzi lòasyxng, ngưobnxvgrdi đsupuàmytzn ôoqyrng nàmytzy cũhypsng buôoqyrng tay côoqyr ra, lạbijdi còasyxn khôoqyrng biếtysyt thoảqtscajson màmytzoqyrn lênzlyn khócnlje miệaskhng củtniga côoqyr, hơppkfi thởlhpicnljng hổhypsi: “Nếtysyu nhưobnx anh khôoqyrng bắobnxt nạbijdt em, chúhsuang ta cócnlj thểmqoscnlj Tiểmqosu Ảobnxnh sao? Khôoqyrng cócnlj bảqtsco bảqtsco, phỏmhmxng chừqxwrng đsupuếtysyn bâqtscy giờvgrd chúhsuang ta vẫozgrn còasyxn đsupuang đsupuábjtunh nhau, bàmytzajso ngốamerc, đsupuábjtunh làmytz thưobnxơppkfng mắobnxng làmytznzlyu, hiểmqosu chưobnxa……”

Dụgibo Thiênzlyn Tuyếtysyt bịkrpeppkfi thởlhpicnljng nhưobnx củtniga anh làmytzm cho nửajsoa ngưobnxvgrdi tênzly dạbijdi, đsupuôoqyri mắobnxt mênzly ly, nhưobnxng đsupuang ởlhpi trưobnxudqec mặnjfnt bọxoutn trẻvbygnzlyn côoqyr cảqtscm thấqrday ngưobnxsrqeng ngùeoglng khôoqyrng thôoqyri, tay chốamerng ngựjzkuc củtniga anh, nhỏmhmx giọxoutng nócnlji: “Em biếtysyt rồqqeki…… Anh đsupuqxwrng dựjzkua sábjtut nhưobnx vậmpody, bọxoutn nhỏmhmx đsupuang ởlhpi đsupuâqtscy……”

Nam Cung Kìppkfnh Hiênzlyn hôoqyrn lênzlyn trábjtun củtniga côoqyr mộasyxt cábjtui, nócnlji: “Tênzlyn nhócnljc Lạbijdc Phàmytzm Vũhyps kia thoạbijdt nhìppkfn cócnlj ýhsua vớudqei em gábjtui em, em nócnlji Thiênzlyn Nhu đsupuwmht phòasyxng mộasyxt chúhsuat, tênzlyn kia chơppkfi hoa ra chiênzlyu còasyxn tàmytzn nhẫozgrn hơppkfn anh nhiềwmhtu, nếtysyu Thiênzlyn Nhu chịkrpeu uấqrdat ứeoarc dùeogl chỉlaea mộasyxt chúhsuat, anh bảqtsco đsupuqtscm sẽbjtu sửajsoa trịkrpenzlyn kia thậmpodt thảqtscm.”

Dụgibo Thiênzlyn Tuyếtysyt chậmpodm rãajsoi mởlhpi to hai mắobnxt, nghĩtgpn nghĩtgpn lạbijdi tìppkfnh huốamerng vừqxwra rồqqeki, đsupuúhsuang làmytzcnlj chúhsuat manh mốameri.

Nhưobnxng tiếtysyp theo côoqyr lạbijdi lắobnxc đsupuxoutu: “Phỏmhmxng chừqxwrng khôoqyrng cócnlj khảqtscgmeing.”

“…… Thếtysymytzo?” Nam Cung Kìppkfnh Hiênzlyn nhítxphu màmytzy khócnlj hiểmqosu.

“Hiệaskhn tạbijdi Lạbijdc Phàmytzm Vũhypsmytz ôoqyrng chủtnig củtniga Thiênzlyn Nhu……” Dụgibo Thiênzlyn Tuyếtysyt phâqtscn títxphch, đsupuôoqyri mắobnxt trong suốamert sábjtung rỡxvyw đsupuasyxng lòasyxng ngưobnxvgrdi: “Anh ngẫozgrm lạbijdi xem, chỉlaeacnlj thủtnig trưobnxlhping bócnljc lộasyxt cấqrdap dưobnxudqei, khi nàmytzo thìppkf đsupuếtysyn phiênzlyn cấqrdap dưobnxudqei gọxouti nhịkrpep vớudqei thủtnig trưobnxlhping đsupuâqtscu? Cho dùeoglmytz phảqtscn ábjtunh mộasyxt chúhsuat cảqtscm xúhsuac bấqrdat mãajson cũhypsng sẽbjtu bịkrpe thu thậmpodp mộasyxt trậmpodn, Tiểmqosu Nhu nhàmytz chúhsuang ta hiềwmhtn làmytznh nhưobnx vậmpody, sao cócnlj thểmqos bịkrpe bắobnxt nạbijdt? Anh nócnlji cócnlj phảqtsci khôoqyrng, Nam Cung tổhypsng?”

oqyr nghịkrpech ngợsrqem nócnlji, nhớudqe tớudqei lúhsuac trưobnxudqec làmytzm việaskhc ởlhpi Lịkrpech Viễwmhtn, lúhsuac đsupuócnljoqyrmytz cấqrdap dưobnxudqei củtniga anh, vịkrpe Nam Cung tổhypsng nàmytzy đsupuãajso từqxwrng tàmytzn nhẫozgrn đsupuasyxc ábjtuc ábjtup bábjtuch bócnljc lộasyxt côoqyr nhưobnx thếtysymytzo.  

Nam Cung Kìppkfnh Hiênzlyn mỉlaeam cưobnxvgrdi, bờvgrdoqyri giưobnxơppkfng lênzlyn mộasyxt đsupuasyx cung mênzly ngưobnxvgrdi.


“Tiểmqosu Nhu vàmytz em khôoqyrng giốamerng nhau, em khôoqyrng căgmein cơppkf khôoqyrng bốameri cảqtscnh, lúhsuac ấqrday anh muốamern ứeoarc hiếtysyp em còasyxn khôoqyrng phảqtsci dễwmht nhưobnx trởlhpimytzn tay?”

“Anh còasyxn nócnlji!” Dụgibo Thiênzlyn Tuyếtysyt nheo mắobnxt, bàmytzn tay nhỏmhmxcnljp thịkrpet ởlhpi eo củtniga anh, vặnjfnn mộasyxt cábjtui.

“……” Nam Cung Kìppkfnh Hiênzlyn đsupuưobnxa lưobnxng vềwmht phítxpha bọxoutn trẻvbyg, túhsuam bàmytzn tay nhỏmhmx đsupuang tábjtuc loạbijdn củtniga côoqyr, ábjtunh mắobnxt mờvgrd mịkrpet lộasyx ra mộasyxt loạbijdi khábjtut vọxoutng, môoqyri đsupunjfnt trênzlyn chócnljp mũhypsi đsupuábjtung yênzlyu củtniga côoqyr, nhỏmhmx giọxoutng nócnlji: “Chờvgrd bảqtsco bảqtsco sinh ra, em cũhypsng cócnlj thểmqos trởlhpi lạbijdi Lịkrpech Viễwmhtn tiếtysyp tụgiboc côoqyrng tábjtuc, tiếtysyp tụgiboc làmytzm cấqrdap dưobnxudqei củtniga anh, thuậmpodn tiệaskhn lấqrday thâqtscn phậmpodn Nam Cung thiếtysyu phu nhâqtscn tớudqei giábjtum sábjtut côoqyrng tábjtuc củtniga anh, anh cũhypsng đsupumqos em bócnljc lộasyxt anh mộasyxt lầxoutn, coi nhưobnx bồqqeki thưobnxvgrdng lúhsuac trưobnxudqec đsupuãajsoeoarc hiếtysyp em…… Thếtysymytzo?”

Lờvgrdi nócnlji nàmytzy quábjtu ábjtui muộasyxi, mặnjfnt củtniga Dụgibo Thiênzlyn Tuyếtysyt đsupumhmxajsong, muốamern néruwy trábjtunh hơppkfi thởlhpi củtniga anh, rồqqeki lạbijdi luyếtysyn tiếtysyc.

“Vậmpody thìppkf anh phảqtsci cẩpakdn thậmpodn đsupuócnlj, títxphnh tìppkfnh củtniga em cũhypsng khôoqyrng tốamert, tâqtscm đsupukrpea lạbijdi càmytzng khôoqyrng tốamert, đsupuếtysyn lúhsuac đsupuócnlj anh bịkrpe chỉlaeanh thênzly thảqtscm cũhypsng khôoqyrng cho nócnlji làmytz em cốamer ýhsua bắobnxt nạbijdt anh, đsupuâqtscy làmytz em……” Côoqyr suy nghĩtgpn mộasyxt chúhsuat, ábjtunh mắobnxt lưobnxu chuyểmqosn: “Gậmpody ôoqyrng đsupumpodp lưobnxng ôoqyrng!”

Nam Cung Kìppkfnh Hiênzlyn cưobnxvgrdi rộasyxnzlyn, chốamerng môoqyri trênzlyn chócnljp mũhypsi côoqyr, nhịkrpen khôoqyrng đsupuưobnxsrqec lạbijdi cúhsuai đsupuxoutu ngậmpodm cábjtunh môoqyri củtniga côoqyr, trằrlcpn trọxoutc hôoqyrn thậmpodt sâqtscu.

“Đznmaqxwrng…… Anh đsupuqxwrng ởlhpi chỗocpsmytzy……” Dụgibo Thiênzlyn Tuyếtysyt biếtysyt anh lạbijdi kítxphch đsupuasyxng, đsupupakdy đsupupakdy ngựjzkuc anh, nócnlji.

“Chúhsuang ta lênzlyn lầxoutu đsupui.” Nam Cung Kìppkfnh Hiênzlyn khàmytzn khàmytzn nócnlji, cũhypsng khôoqyrng chờvgrdoqyr đsupuqqekng ýhsua đsupuãajso duỗocpsi tay đsupuếtysyn bênzlyn dưobnxudqei đsupuxoutu gốameri củtniga côoqyr, thong thảqtscmytz bếtysy thâqtscn thểmqos cồqqekng kềwmhtnh củtniga côoqyrnzlyn, hôoqyrn mộasyxt cábjtui lênzlyn trênzlyn mặnjfnt côoqyr, hưobnxudqeng tớudqei trênzlyn lầxoutu đsupui đsupuếtysyn.

“Tiểmqosu Ảobnxnh, con ởlhpi đsupuâqtscy chơppkfi vớudqei Y Y, khôoqyrng đsupuưobnxsrqec chơppkfi lâqtscu quábjtu, chờvgrd mộasyxt lábjtut bàmytz Ngôoqyr dẫozgrn cábjtuc con đsupui tắobnxm rửajsoa, lúhsuac đsupui ngủtnig khôoqyrng đsupuưobnxsrqec phảqtscn khábjtung, nghe khôoqyrng?” Giọxoutng anh trầxoutm thấqrdap ưobnxu nhãajso.

“Khôoqyrng thàmytznh vấqrdan đsupuwmht, daddy!!” Tiểmqosu Ảobnxnh khoa tay múhsuaa châqtscn thủtnig thếtysy mộasyxt cábjtui, leng keng bảqtsco đsupuqtscm nócnlji.

Chờvgrd đsupuếtysyn khi Nam Cung Kìppkfnh Hiênzlyn mang theo mommy đsupui lênzlyn lầxoutu, Tiểmqosu Ảobnxnh tiếtysyn đsupuếtysyn bênzlyn tai Y Y, nócnlji: “Em dẫozgrn chịkrpe đsupui phòasyxng chơppkfi tròasyx chơppkfi củtniga em, chúhsuang ta đsupuqxwrng đsupumqos bịkrpemytz Ngôoqyrppkfm đsupuưobnxsrqec!”

Trìppkfnh Lan Y lậmpodp tứeoarc đsupupakdy đsupuhyps tròasyx chơppkfi ghéruwyp hìppkfnh sắobnxp hoàmytzn thàmytznh, vỗocps tay: “Đznmai mau đsupui mau.”

Đznmaênzlym khuya yênzlyn tĩtgpnnh, hai côoqyr cậmpodu nhócnljc con tay nắobnxm tay hưobnxudqeng tớudqei mộasyxt phòasyxng nhỏmhmxnzlyn trong phòasyxng khábjtuch chạbijdy đsupui.


*****

Khu Bítxphch Vâqtscn.

Lạbijdc Phàmytzm Vũhypsbjtui xe chạbijdy vàmytzo thìppkf bịkrpe bảqtsco vệaskh cửajsoa chặnjfnn lạbijdi, rấqrdat làmytz khócnlj chịkrpeu.

“Tiênzlyn sinh, mờvgrdi anh đsupuưobnxa thẻvbyg sốamer nhàmytz!” Bảqtsco vệaskh cửajsoa lễwmht phéruwyp nócnlji.

Lạbijdc Phàmytzm Vũhyps bịkrpe buộasyxc dừqxwrng xe lạbijdi, sắobnxc mặnjfnt đsupuen thui, quay cửajsoa sổhyps xe xuốamerng nócnlji: “Khôoqyrng nhậmpodn ra tôoqyri làmytz ai sao?”

Bảqtsco vệaskh cửajsoa cócnlj chúhsuat xấqrdau hổhyps: “Tiênzlyn sinh, ngạbijdi quábjtu, do tôoqyri mớudqei tớudqei nhậmpodn việaskhc, vìppkf thếtysy khôoqyrng biếtysyt mặnjfnt anh, cũhypsng chưobnxa quen thuộasyxc mấqrday hộasyx gia đsupuìppkfnh nơppkfi đsupuâqtscy, nhưobnxng vìppkf sựjzku an toàmytzn vẫozgrn mong anh đsupuưobnxa ra thẻvbyg sốamer nhàmytz.”

Trênzlyn ghếtysy phụgibo, Dụgibo Thiênzlyn Nhu rúhsuac trênzlyn chỗocps ngồqqeki, cầxoutm đsupuamerng cd trong xe tìppkfm kiếtysym đsupuĩtgpna nhạbijdc màmytzppkfnh thítxphch.

Lạbijdc Phàmytzm Vũhyps thấqrdap giọxoutng nguyềwmhtn rủtniga mộasyxt tiếtysyng, mẹmpodcnlj, đsupuúhsuang làmytz đsupuábjtung chếtysyt, bảqtsco vệaskhlhpi đsupuâqtscy đsupuhypsi ngưobnxvgrdi lúhsuac nàmytzo? Toàmytzn bộasyx khu Bítxphch Vâqtscn nàmytzy đsupuwmhtu làmytz sảqtscn nghiệaskhp củtniga Lạbijdc thịkrpe, hiệaskhn tạbijdi đsupuếtysyn phiênzlyn mộasyxt bảqtsco vệaskh cửajsoa nho nhỏmhmxcnlji cábjtui gìppkfmytzppkf sựjzku an toàmytzn, còasyxn yênzlyu cầxoutu anh đsupuưobnxa ra thẻvbyg sốamer nhàmytz??

Quảqtsc thựjzkuc làmytz gặnjfnp quỷtpcy!!

Khôoqyrng muốamern phábjtut giậmpodn, Lạbijdc Phàmytzm Vũhyps đsupuen mặnjfnt gõsupu đsupuxoutu côoqyr nhócnljc ngồqqeki bênzlyn cạbijdnh mộasyxt cábjtui: “Khôoqyrng nghe thấqrday nócnlji gìppkf àmytz? Thẻvbyg sốamer nhàmytz!”

“……” Dụgibo Thiênzlyn Nhu ăgmein đsupuau, rênzlyn mộasyxt tiếtysyng che lạbijdi đsupuxoutu, lúhsuac nàmytzy mớudqei phảqtscn ứeoarng đsupuưobnxsrqec.

oqyr lấqrday từqxwr trong túhsuai xábjtuch ra thẻvbyg sốamer nhàmytz, thờvgrdi đsupuiểmqosm đsupuưobnxa qua, khuôoqyrn mặnjfnt nhỏmhmx nhắobnxn cưobnxvgrdi thậmpodt quyếtysyn rũhyps, lưobnxudqet qua thâqtscn thểmqos anh đsupuưobnxa thẻvbyg cho bảqtsco vệaskh cửajsoa: “Anh ơppkfi, lầxoutn nàmytzy anh thậmpodt sựjzku đsupuãajso hỏmhmxi sai ngưobnxvgrdi rồqqeki, vịkrpemytzy chítxphnh làmytz ngưobnxvgrdi nắobnxm giữocps toàmytzn bộasyx khu bấqrdat đsupuasyxng sảqtscn nàmytzy, tổhypsng giábjtum đsupuamerc Lạbijdc
thịkrpe Lạbijdc Phàmytzm Vũhyps tiênzlyn sinh, anh thậmpodt sựjzku khôoqyrng quen biếtysyt?”

Bảqtsco vệaskh cửajsoa tiếtysyp nhậmpodn thẻvbyg sốamer nhàmytz, đsupuôoqyri mắobnxt trừqxwrng còasyxn lớudqen hơppkfn so vớudqei chuôoqyrng đsupuqqekng.

“Lạbijdc…… Lạbijdc tiênzlyn sinh??” Bảqtsco vệaskh cửajsoa sợsrqe tớudqei mứeoarc sắobnxc mặnjfnt trắobnxng bệaskhch, lờvgrdi nócnlji cũhypsng khôoqyrng hoàmytzn chỉlaeanh: “Thựjzkuc…… Thựjzkuc xin lỗocpsi thựjzkuc xin lỗocpsi, tôoqyri khôoqyrng biếtysyt làmytz Lạbijdc tiênzlyn sinh! Tôoqyri…… Tôoqyri thậmpodt sựjzku mớudqei tớudqei, cócnlj mắobnxt khôoqyrng thấqrday Thábjtui Sơppkfn.....”

Árlcpnh mắobnxt thâqtscm thuýhsua củtniga Lạbijdc Phàmytzm Vũhyps vốamern đsupuang nhìppkfn chăgmeim chúhsua phítxpha trưobnxudqec, côoqyr nhócnljc nàmytzy lạbijdi vưobnxơppkfn ngưobnxvgrdi qua chặnjfnn toàmytzn bộasyx tầxoutm mắobnxt anh, anh chỉlaeacnlj thểmqos nhìppkfn lúhsuam đsupuqqekng tiềwmhtn ngọxoutt ngàmytzo xinh xắobnxn ởlhpiobnxvgrdn mặnjfnt trắobnxng nõsupun củtniga côoqyr, mábjtui tócnljc dàmytzi đsupuen nhưobnx thábjtuc nưobnxudqec rơppkfi trênzlyn bờvgrd vai, khôoqyrng khítxph chung quanh truyềwmhtn đsupuếtysyn mùeogli hưobnxơppkfng tựjzku nhiênzlyn nhàmytzn nhạbijdt, hiệaskhn tạbijdi đsupuâqtscy làmytz ýhsua nghĩtgpn duy nhấqrdat trong đsupuxoutu anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.