Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 345 : Ngoại truyện

    trước sau   

“Đrpotưzmeumlxvc rồqbowi đtufpybtyng nóhmhni nữywkea, nhanh mởbalp cửamgza.” Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbpszmeuu luyếjnokn cưzmeuyhswng báeglkch mìddcknh thu hồqbowi áeglknh mắbbpst khỏtvwsi ngưzmeudjyyi côjfgs, mấsmhty ngóhmhnn tay cóhmhn chútxmjt khôjfgsng kiêsmhtn nhẫnfecn màdttb co lạqgiui, nhẹggzl giọaibxng nóhmhni.

Dụggzl Thiêsmhtn Nhu nhậjewln lạqgiui thẻneek nhàdttb.

“Tổdjyyng giáeglkm đtufptbrpc, chuyệhvssn nàdttby giáeglko dụggzlc chútxmjng ta, khuôjfgsn mặuigwt khôjfgsng thểfqfzdttbm cơhdpmm ăjnokn, cho nêsmhtn lầcotin tớjeyci,” Dụggzl Thiêsmhtn Nhu cưzmeudjyyi đtufpếjnokn thựscfrc săjnokn sóhmhnc: “Anh vẫnfecn nêsmhtn mang theo chứkyknng minh thưzmeu, nhưzmeu vậjewly tưzmeuơhdpmng đtufptbrpi phưzmeuơhdpmng tiệhvssn.”

Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbpseglki xe chạqgiuy vàdttbo, bịkynwjfgs nhóhmhnc nàdttby khiêsmhtu khíprdech nêsmhtn cóhmhndttbi phầcotin lửamgza giậjewln.

“Em xem náeglko nhiệhvsst rấsmhtt vui cóhmhn phảbuygi khôjfgsng?” Anh liếjnokc xéddcko côjfgs.

Dụggzl Thiêsmhtn Nhu khôjfgsng đtufpfqfz ýrpot tớjeyci anh, cưzmeudjyyi thựscfrc ngọaibxt ngàdttbo, tiếjnokp tụggzlc nútxmjp chỗzapy ngồqbowi đtufpàdttbo tìddckm cd nhạqgiuc.


“Em cũbbpsng biếjnokt tấsmhtt cảbuyg bấsmhtt đtufpywkeng sảbuygn nơhdpmi nàdttby đtufpvesnu làdttb sởbalp hữywkeu củcgwoa tôjfgsi, hơhdpmn nữywkea, căjnokn hộywkedttb em đtufpang ởbalp kia, vốtbrpn chíprdenh làdttbjfgsi cho Kìddcknh Hiêsmhtn mưzmeumlxvn, cậjewlu ấsmhty đtufpfqfz Thiêsmhtn Tuyếjnokt vàdttbo ởbalp, bâtbrpy giờdjyy chỉcgwo mộywket mìddcknh em ởbalp trong căjnokn hộywke lớjeycn nhưzmeu vậjewly, em cóhmhnzmeueglkch gìddck mỉcgwoa mai tôjfgsi?”

Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbps nhíprdeu màdttby, âtbrpm đtufpiệhvssu cóhmhn chútxmjt lạqgiunh, khôjfgsng kiêsmhtn nhẫnfecn ngừybtyng xe ởbalp gara, tắbbpst máeglky bưzmeujeycc xuốtbrpng xe.

Dụggzl Thiêsmhtn Nhu cũbbpsng khôjfgsng thèqcsfm nhìddckn anh, lắbbpsc đtufpcotiu: “Anh đtufpang tráeglkch ai vậjewly nha? Nóhmhni căjnokn hộywkedttby làdttb cho chịkynwjfgsi ởbalp, anh khôjfgsng nóhmhni hai lờdjyyi liềvesnn cho, hiệhvssn tạqgiui đtufpdjyyi lạqgiui làdttbjfgsi ởbalp —— cũbbpsng ởbalp chưzmeua cóhmhn bao lâtbrpu, anh đtufpãtvws chịkynwu khôjfgsng nổdjyyi nhưzmeu vậjewly?”

“Phụggzl nữywkedqqnng phụggzl nữywkedttbhmhn kháeglkc nhau, nếjnoku nhưzmeu chịkynw củcgwoa em còjewln ởbalp đtufpâtbrpy, cho côjfgssmhty ởbalp cảbuyg đtufpdjyyi, tôjfgsi cũbbpsng bỏtvws đtufpưzmeumlxvc, còjewln em?” Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbps xuốtbrpng xe, áeglknh mắbbpst trong suốtbrpt lạqgiunh lùdqqnng chăjnokm chútxmj nhìddckn côjfgs qua cửamgza sổdjyy xe: “Em vàdttbjfgssmhty giốtbrpng nhau sao?”

bbpsng khôjfgsng phảbuygi làdttb lầcotin đtufpcotiu tiêsmhtn Dụggzl Thiêsmhtn Nhu nghe Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbpshmhni nhữywkeng lờdjyyi nhưzmeu thếjnokdttby, cũbbpsng khôjfgsng phảbuygi làdttb lầcotin đtufpcotiu tiêsmhtn nghe anh lấsmhty chịkynw ra so sáeglknh vớjeyci côjfgs, đtufpãtvws khôjfgsng cóhmhn cảbuygm giáeglkc gìddck nữywkea, thu thậjewlp mọaibxi thứkykn, bưzmeujeycc thẳijbung xuốtbrpng xe.

“Anh khôjfgsng cầcotin nóhmhni mấsmhty loạqgiui lờdjyyi nóhmhni nàdttby vớjeyci tôjfgsi, chịkynwjfgsi thậjewlt sựscfr tốtbrpt hơhdpmn tôjfgsi bao nhiêsmhtu, tôjfgsi rõdttbdttbng hơhdpmn hếjnokt so vớjeyci ai kháeglkc, nhưzmeung, tìddcknh nhâtbrpn trong mắbbpst hoáeglktbrpy Thi, khôjfgsng nêsmhtn lấsmhty Tâtbrpy Thi trong lòjewlng so sáeglknh vớjeyci tấsmhtt cảbuyg phụggzl nữywke, khôjfgsng cóhmhn ai so qua đtufpâtbrpu!” Ámqcanh mắbbpst Dụggzl Thiêsmhtn Nhu trong trẻneeko, nóhmhni xong câtbrpu đtufpóhmhn, ‘Sầcotim!’ mộywket tiếjnokng, đtufpóhmhnng cửamgza xe lạqgiui.

jfgs khôjfgsng cóhmhneglkch nàdttbo phủcgwo nhậjewln, trong lòjewlng côjfgs rấsmhtt khôjfgsng dễaibx chịkynwu.

Thíprdech mộywket ngưzmeudjyyi làdttb khôjfgsng sai, nhưzmeung cóhmhn cầcotin thiếjnokt bởbalpi vìddck thíprdech mộywket ngưzmeudjyyi màdttb đtufpi chửamgzi bớjeyci trừybty tấsmhtt cảbuyg mọaibxi ngưzmeudjyyi ngoạqgiui trừybty ngưzmeudjyyi đtufpóhmhn hay khôjfgsng?

hmhni xong, Dụggzl Thiêsmhtn Nhu liềvesnn đtufpi lêsmhtn lầcotiu, cũbbpsng khôjfgsng thèqcsfm liếjnokc mắbbpst nhìddckn anh mộywket cáeglki.

Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbps nhíprdeu màdttby, theo bảbuygn năjnokng cảbuygm thấsmhty cơhdpmn giậjewln củcgwoa côjfgs nhóhmhnc nàdttby cóhmhn chútxmjt lớjeycn.

Khôjfgsng thểfqfz hiểfqfzu đtufpưzmeumlxvc, anh cũbbpsng đtufpi lêsmhtn theo.

Khôjfgsng gian trêsmhtn lầcotiu rấsmhtt rộywkeng mởbalp, đtufpqgiui bộywke phậjewln bốtbrp tríprdehdpmi nàdttby vẫnfecn giốtbrpng y nhưzmeu thờdjyyi đtufpiểfqfzm Dụggzl Thiêsmhtn Tuyếjnokt ởbalp trưzmeujeycc kia, khôjfgsng cóhmhn chỗzapydttbo bịkynw đtufpywkeng chạqgium qua, chỉcgwohmhn phòjewlng củcgwoa Thiêsmhtn Nhu làdttb kháeglkc.

Vừybtya đtufpi lêsmhtn, Dụggzl Thiêsmhtn Nhu bắbbpst đtufpcotiu thu dọaibxn đtufpqbow đtufpqgiuc.


Thờdjyyi đtufpiểfqfzm từybtyzmeujeycc ngoàdttbi trởbalp vềvesn, côjfgs vốtbrpn mang theo đtufpqbow đtufpqgiuc khôjfgsng nhiềvesnu lắbbpsm, sau đtufpóhmhn lạqgiui thêsmhtm vàdttbo mấsmhty thứkykn kia cũbbpsng khôjfgsng bao nhiêsmhtu, hiệhvssn tạqgiui thu dọaibxn vôjfgsdqqnng dễaibxdttbng, mởbalp tủcgwo ra, quéddckt quầcotin áeglko bêsmhtn trong vàdttbo vali.

“Nàdttby,” Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbps nhíprdeu màdttby nhìddckn đtufpywkeng táeglkc củcgwoa côjfgs: “Em làdttbm gìddck vậjewly?”

“Dọaibxn đtufpi ra ngoàdttbi,” Ngồqbowi xổdjyym trêsmhtn sàdttbn nhàdttb, Dụggzl Thiêsmhtn Nhu ngẩijbung đtufpcotiu lêsmhtn, áeglknh mắbbpst trong suốtbrpt nhưzmeuzmeujeycc: “Nếjnoku anh cảbuygm thấsmhty tôjfgsi khôjfgsng thíprdech hợmlxvp ởbalp đtufpâtbrpy, hoặuigwc làdttbhmhni tôjfgsi khôjfgsng xứkyknng ởbalphdpmi nàdttby, hôjfgsm nay tôjfgsi cũbbpsng chỉcgwobalp lạqgiui mộywket đtufpêsmhtm nữywkea, ngàdttby mai liềvesnn dọaibxn đtufpi, Lạqgiuc tổdjyyng, trong lòjewlng anh câtbrpn bằbalpng chưzmeua?!”

hmhni xong, côjfgs tiếjnokp tụggzlc vùdqqni đtufpcotiu thu dọaibxn đtufpqbow đtufpqgiuc.

Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbps nhíprdeu màdttby càdttbng sâtbrpu, khôjfgsng nghĩpzxd tớjeyci côjfgs nhóhmhnc nàdttby lạqgiui ngoan cốtbrp đtufpếjnokn thếjnok.“Em muốtbrpn làdttbm gìddck? Khôjfgsng phảbuygi tôjfgsi chỉcgwohmhni em hai câtbrpu thôjfgsi sao, đtufpáeglkng giáeglk đtufpfqfz em ầcotim ỹsmht vớjeyci tôjfgsi thếjnokdttby?” Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbps khôjfgsng kiêsmhtn nhẫnfecn nóhmhni, anh ghéddckt nhấsmhtt làdttb phụggzl nữywke chơhdpmi típrdenh tìddcknh vớjeyci anh: “Căjnokn hộywkedttby tôjfgsi đtufpãtvws tặuigwng khôjfgsng cóhmhn đtufpqgiuo lýrpot thu hồqbowi, tốtbrpt nhấsmhtt làdttb em ởbalpsmhtn đtufpâtbrpy cho tôjfgsi, đtufpybtyng cóhmhn chạqgiuy đtufpếjnokn trưzmeujeycc mặuigwt chịkynw củcgwoa em màdttb lảbuygi nhảbuygi dàdttbi dòjewlng.”

Trong lòjewlng Dụggzl Thiêsmhtn Nhu bỗzapyng đtufpau đtufpjeycn nhưzmeu bịkynw kim châtbrpm.

jfgsprdet thậjewlt sâtbrpu mộywket hơhdpmi, đtufpkyknng dậjewly, gằbalpn từybtyng chữywkedttbdttbng: Anh nghe cho kỹsmht, tôjfgsi khôjfgsng xấsmhtu xa đtufpếjnokn nhưzmeu vậjewly, nếjnoku tôjfgsi dọaibxn ra ngoàdttbi, khẳijbung đtufpkynwnh sẽvdjbddckm mộywket lýrpot do chíprdenh đtufpáeglkng đtufpfqfz chịkynwdttb anh rểfqfz củcgwoa tôjfgsi thấsmhty hợmlxvp lýrpot, anh yêsmhtn tâtbrpm, tôjfgsi khôjfgsng đtufpêsmht tiệhvssn đtufpếjnokn mứkyknc chạqgiuy tớjeyci trưzmeujeycc mặuigwt chịkynwjfgsi cáeglko trạqgiung anh, pháeglk hỏtvwsng hìddcknh tưzmeumlxvng hoàdttbn mỹsmht kia củcgwoa anh, tôjfgsi khôjfgsng cóhmhnqcsfn hạqgiu nhưzmeu thếjnok.”

Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbps bịkynwjfgshmhni đtufpếjnokn mắbbpsc nghẹggzln, tứkyknc khắbbpsc cóhmhn chútxmjt cứkyknng họaibxng, tâtbrpm tìddcknh rấsmhtt xấsmhtu, lạqgiui nóhmhni khôjfgsng nêsmhtn lờdjyyi làdttb chuyệhvssn nhưzmeu thếjnokdttbo.

jnokn tăjnokn cáeglki gìddck? Rốtbrpt cuộywkec làdttb anh đtufpang lăjnokn tăjnokn cáeglki gìddckdqqnng côjfgs?

Sau mộywket lútxmjc lâtbrpu, Dụggzl Thiêsmhtn Nhu cũbbpsng đtufpãtvws sửamgza sang xong sởbalp hữywkeu đtufpqbow đtufpqgiuc củcgwoa mìddcknh, Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbps vẫnfecn luôjfgsn chốtbrpng tay ởbalp cửamgza màdttb nhìddckn, anh nhíprdeu màdttby, mộywket câtbrpu cũbbpsng nóhmhni khôjfgsng nêsmhtn lờdjyyi.

“Dụggzl Thiêsmhtn Nhu.” Mắbbpst thấsmhty côjfgs ôjfgsm vali đtufpi ra ngoàdttbi, cuốtbrpi cùdqqnng Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbpsbbpsng nhịkynwn khôjfgsng đtufpưzmeumlxvc màdttb mởbalp miệhvssng kêsmhtu lêsmhtn.

jfgs khôjfgsng đtufpfqfz ýrpot tớjeyci anh, tiếjnokp tụggzlc hưzmeujeycng tớjeyci phíprdea cửamgza màdttb thu dọaibxn.

“Dụggzl Thiêsmhtn Nhu, khôjfgsng nghe tôjfgsi kêsmhtu em àdttb?!” Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbpshmhn chútxmjt tứkyknc giậjewln.


jfgs dừybtyng lạqgiui, áeglknh mắbbpst lạqgiunh lùdqqnng nhìddckn anh: “Cóhmhn việhvssc gìddck khôjfgsng?”

“Chẳijbung qua tôjfgsi chỉcgwodttbu nhàdttbu vớjeyci em vàdttbi câtbrpu, em mộywket hai phảbuygi coi làdttb thậjewlt cóhmhn phảbuygi khôjfgsng?” Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbps nhíprdeu màdttby càdttbng sâtbrpu, ngữywke đtufpiệhvssu cũbbpsng lạqgiunh mộywket chútxmjt: “Nếjnoku thậjewlt sựscfr, thậjewlt sựscfr khôjfgsng nghĩpzxd dựscfra vàdttbo chịkynw củcgwoa em, thựscfrc sựscfrhmhn cốtbrpt khíprde, thuậjewln tiệhvssn bỏtvws luôjfgsn côjfgsng táeglkc ởbalpjfgsng ty kia củcgwoa tôjfgsi!! Em cóhmhn thểfqfz đtufpi ra ngoàdttbi hỏtvwsi thửamgz, hỏtvwsi thăjnokm xem Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbpsjfgsi đtufpãtvws khi nàdttbo mua mặuigwt mũbbpsi ngưzmeudjyyi kháeglkc, nếjnoku khôjfgsng phảbuygi Kìddcknh Hiêsmhtn vàdttb Thiêsmhtn Tuyếjnokt, em cho rằbalpng em thậjewlt sựscfrhmhn thểfqfz trởbalp vềvesnzmeubalpng thụggzl đtufpãtvwsi ngộywkebbpsng nhưzmeu đtufpiềvesnu kiệhvssn nhưzmeu vậjewly!”

Anh cưzmeudjyyi nhạqgiuo mộywket tiếjnokng: “Hiệhvssn giờdjyy đtufpybtyng nóhmhni làdttb em du họaibxc ởbalpzmeujeycc ngoàdttbi vềvesn, biếjnokt bao nhiêsmhtu ngưzmeudjyyi nổdjyyi tiếjnokng du họaibxc từybtyzmeujeycc ngoàdttbi vềvesnddckm côjfgsng táeglkc ởbalp Trung Quốtbrpc nàdttby, em tựscfr đtufpi tra cho tôjfgsi đtufpi! Hiệhvssn tạqgiui em chơhdpmi cáeglki tròjewl ngoan cốtbrpddckdqqnng tôjfgsi? Chẳijbung qua chỉcgwohmhni em mấsmhty câtbrpu em đtufpãtvwseglku kỉcgwonh, cóhmhn cốtbrpt khíprde đtufpútxmjng khôjfgsng? Cóhmhn cốtbrpt khíprde thìddck đtufpybtyng đtufpfqfz ngưzmeudjyyi kháeglkc sắbbpsp xếjnokp sinh hoạqgiut cũbbpsng nhưzmeujfgsng việhvssc cho em, bao gồqbowm cảbuyg cảbuygm xútxmjc cũbbpsng phảbuygi cóhmhn ngưzmeudjyyi thay em xửamgzrpot!! Chịkynw củcgwoa em quan tâtbrpm em, coi em làdttb bảbuygo bốtbrpi, em cho rằbalpng khắbbpsp thiêsmhtn hạqgiu đtufpvesnu xem em làdttb bảbuygo bốtbrpi àdttb, mắbbpsng khôjfgsng đtufpưzmeumlxvc đtufpywkeng khôjfgsng đtufpưzmeumlxvc cóhmhn đtufpútxmjng khôjfgsng?!”

Ôqscsm vali, cảbuyg ngưzmeudjyyi Dụggzl Thiêsmhtn Nhu đtufpvesnu run rẩijbuy.

jfgs vẫnfecn luôjfgsn biếjnokt, côjfgs xuấsmhtt hiệhvssn trong thếjnok giớjeyci củcgwoa chịkynw nhưzmeu vậjewly, xuấsmhtt hiệhvssn ởbalp thàdttbnh phốtbrp Z, cơhdpm bảbuygn làdttb khôjfgsng cóhmhn ai thíprdech côjfgs.

jfgsbbpsng biếjnokt, ngưzmeudjyyi đtufpàdttbn ôjfgsng têsmhtn Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbpsdttby, anh cao ngạqgiuo, anh tựscfr đtufpqgiui, áeglknh mắbbpst sắbbpsc béddckn dọaibxa ngưzmeudjyyi, anh cháeglkn ghéddckt côjfgs cắbbpsm mộywket đtufpòjewln ởbalp giữywkea chịkynwdttb anh rểfqfz, nóhmhni trắbbpsng ra, anh chíprdenh làdttb cháeglkn ghéddckt côjfgs!

Thìddck ra, thậjewlt sựscfrhmhn ngưzmeudjyyi, ởbalp trong lòjewlng phâtbrpn biệhvsst thíprdech cùdqqnng khôjfgsng thíprdech rõdttbdttbng đtufpếjnokn nhưzmeu vậjewly.

Thíprdech, anh liềvesnn nâtbrpng côjfgssmhty lêsmhtn trờdjyyi, chiềvesnu chuộywkeng côjfgssmhty đtufpếjnokn chếjnokt;

Khôjfgsng thíprdech, anh sẽvdjb giốtbrpng nhưzmeutbrpy giờdjyy, hủcgwoy hếjnokt tựscfrjfgsn thểfqfz diệhvssn củcgwoa mộywket ngưzmeudjyyi, đtufpuigwt ởbalpzmeujeyci châtbrpn màdttb dẫnfecm!

Dụggzl Thiêsmhtn Nhu côjfgs, ởbalp trong lòjewlng Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbps, chíprdenh làdttb ngưzmeudjyyi sau.

“Nóhmhni xong rồqbowi?” Dụggzl Thiêsmhtn Nhu nhịkynwn xuốtbrpng nưzmeujeycc mắbbpst dâtbrpng tràdttbo mãtvwsnh liệhvsst nơhdpmi đtufpáeglky mắbbpst, lạqgiunh lùdqqnng mởbalp miệhvssng hỏtvwsi.

zmeujeyci áeglknh đtufpèqcsfn, khuôjfgsn mặuigwt tuấsmhtn tútxmj củcgwoa Lạqgiuc Phàdttbm Vũbbps lộywke vẻneekjfgs đtufpơhdpmn lạqgiunh lùdqqnng.

Dụggzl Thiêsmhtn Nhu gậjewlt gậjewlt đtufpcotiu, buôjfgsng vali: “Anh nóhmhni đtufpútxmjng, hiệhvssn tạqgiui tôjfgsi mớjeyci nhớjeyc tớjeyci, lútxmjc vềvesnzmeujeycc tôjfgsi chíprdenh làdttb đtufpãtvws dựscfra vàdttbo chịkynw củcgwoa tôjfgsi, tôjfgsi khôjfgsng cóhmhn tiềvesnn, làdttb chịkynwjfgsi nuôjfgsi cơhdpmm; tôjfgsi khôjfgsng cóhmhn việhvssc làdttbm, tựscfrddcknh đtufpi ra ngoàdttbi tìddckm, dựscfra vàdttbo quan hệhvss củcgwoa anh vàdttb chịkynw, tôjfgsi mớjeyci bòjewlsmhtn chứkyknc vịkynw trêsmhtn tầcoting đtufpcgwonh củcgwoa côjfgsng ty cáeglkc ngưzmeudjyyi; tôjfgsi khôjfgsng cóhmhn nhàdttb đtufpfqfzbalp, chịkynw vềvesn biệhvsst thựscfr củcgwoa anh rểfqfzbalpdqqnng cảbuyg gia đtufpìddcknh bọaibxn họaibx; cho tôjfgsi ởbalp mộywket mìddcknh ởbalphdpmi đtufpâtbrpy —— anh nóhmhni đtufpútxmjng, chịkynwjfgsi rấsmhtt thưzmeuơhdpmng tôjfgsi, cho nêsmhtn hậjewln khôjfgsng thểfqfz thay tôjfgsi an bàdttbi tấsmhtt cảbuyg mọaibxi thứkykn, màdttb anh vàdttbjfgsi khôjfgsng hềvesnhmhn quan hệhvssddck, dựscfra vàdttbo cáeglki gìddckdttb anh phảbuygi xem tôjfgsi nhưzmeu bảbuygo bốtbrpi, nhẫnfecn nhịkynwn típrdenh tìddcknh thútxmji củcgwoa tôjfgsi?”

prdet thậjewlt sâtbrpu mộywket hơhdpmi, côjfgsjewlng qua anh, đtufpi vàdttbo phòjewlng mìddcknh: “Ngàdttby mai tôjfgsi sẽvdjb dọaibxn khỏtvwsi nơhdpmi nàdttby, tựscfrddckm phòjewlng ởbalpbbpsng nhưzmeujfgsng việhvssc, Lạqgiuc tiêsmhtn sinh, vềvesn sau, hếjnokt thảbuygy liêsmhtn quan đtufpếjnokn tôjfgsi khôjfgsng nhọaibxc lòjewlng anh lo lắbbpsng, trưzmeujeycc kia chịkynwjfgsi đtufpãtvws dạqgiuy, chỉcgwo cầcotin áeglko quầcotin chưzmeua ráeglkch, chưzmeua ăjnokn khôjfgsng đtufpcgwo no, ngưzmeudjyyi, chíprdenh làdttb phảbuygi tranh mộywket hơhdpmi ——”

Ámqcanh mắbbpst củcgwoa Dụggzl Thiêsmhtn Nhu trong suốtbrpt, khôjfgsng hềvesn sợmlxvtvwsi nhìddckn anh: “Mộywket hơhdpmi nàdttby, tôjfgsi tranh đtufpưzmeumlxvc.”

hmhni xong, ‘Sầcotim’ mộywket tiếjnokng, đtufpóhmhnng cửamgza phòjewlng lạqgiui.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.