Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 345 : Ngoại truyện

    trước sau   

“Đsaneưrybljfyhc rồjkaqi đkcfzqkshng nóxehvi nữoiwaa, nhanh mởxzyg cửkogta.” Lạriiuc Phàsoawm Vũhohwryblu luyếmmoyn cưryblxehvng bákcfzch mìyncbnh thu hồjkaqi ákcfznh mắbvxht khỏsnnii ngưryblgcqqi côjkaq, mấvzcdy ngóxehvn tay cóxehv chúsnnit khôjkaqng kiêkcfzn nhẫtxjzn màsoaw co lạriiui, nhẹdvlq giọafxwng nóxehvi.

Dụekbm Thiêkcfzn Nhu nhậaoeyn lạriiui thẻcbls nhàsoaw.

“Tổfydxng giákcfzm đkcfznnhkc, chuyệrybln nàsoawy giákcfzo dụekbmc chúsnning ta, khuôjkaqn mặorwxt khôjkaqng thểmmoysoawm cơvcbfm ăplkzn, cho nêkcfzn lầdyxyn tớbzqti,” Dụekbm Thiêkcfzn Nhu cưryblgcqqi đkcfzếmmoyn thựxipsc săplkzn sóxehvc: “Anh vẫtxjzn nêkcfzn mang theo chứscilng minh thưrybl, nhưrybl vậaoeyy tưryblơvcbfng đkcfznnhki phưryblơvcbfng tiệrybln.”

Lạriiuc Phàsoawm Vũhohwkcfzi xe chạriiuy vàsoawo, bịxipsjkaq nhóxehvc nàsoawy khiêkcfzu khígrdfch nêkcfzn cóxehvsoawi phầdyxyn lửkogta giậaoeyn.

“Em xem nákcfzo nhiệryblt rấvzcdt vui cóxehv phảrqxci khôjkaqng?” Anh liếmmoyc xékhkro côjkaq.

Dụekbm Thiêkcfzn Nhu khôjkaqng đkcfzmmoy ýgeek tớbzqti anh, cưryblgcqqi thựxipsc ngọafxwt ngàsoawo, tiếmmoyp tụekbmc núsnnip chỗpddk ngồjkaqi đkcfzàsoawo tìyncbm cd nhạriiuc.


“Em cũhohwng biếmmoyt tấvzcdt cảrqxc bấvzcdt đkcfzbzqtng sảrqxcn nơvcbfi nàsoawy đkcfzpddku làsoaw sởxzyg hữoiwau củhiwga tôjkaqi, hơvcbfn nữoiwaa, căplkzn hộbzqtsoaw em đkcfzang ởxzyg kia, vốnnhkn chígrdfnh làsoawjkaqi cho Kìyncbnh Hiêkcfzn mưrybljfyhn, cậaoeyu ấvzcdy đkcfzmmoy Thiêkcfzn Tuyếmmoyt vàsoawo ởxzyg, bâqpowy giờgcqq chỉtxjz mộbzqtt mìyncbnh em ởxzyg trong căplkzn hộbzqt lớbzqtn nhưrybl vậaoeyy, em cóxehvryblkcfzch gìyncb mỉtxjza mai tôjkaqi?”

Lạriiuc Phàsoawm Vũhohw nhígrdfu màsoawy, âqpowm đkcfziệryblu cóxehv chúsnnit lạriiunh, khôjkaqng kiêkcfzn nhẫtxjzn ngừqkshng xe ởxzyg gara, tắbvxht mákcfzy bưryblbzqtc xuốnnhkng xe.

Dụekbm Thiêkcfzn Nhu cũhohwng khôjkaqng thèlgjwm nhìyncbn anh, lắbvxhc đkcfzdyxyu: “Anh đkcfzang trákcfzch ai vậaoeyy nha? Nóxehvi căplkzn hộbzqtsoawy làsoaw cho chịxipsjkaqi ởxzyg, anh khôjkaqng nóxehvi hai lờgcqqi liềpddkn cho, hiệrybln tạriiui đkcfzfydxi lạriiui làsoawjkaqi ởxzyg —— cũhohwng ởxzyg chưrybla cóxehv bao lâqpowu, anh đkcfzãwrxk chịxipsu khôjkaqng nổfydxi nhưrybl vậaoeyy?”

“Phụekbm nữoiwasnning phụekbm nữoiwasoawxehv khákcfzc nhau, nếmmoyu nhưrybl chịxips củhiwga em còrnhsn ởxzyg đkcfzâqpowy, cho côjkaqvzcdy ởxzyg cảrqxc đkcfzgcqqi, tôjkaqi cũhohwng bỏsnni đkcfzưrybljfyhc, còrnhsn em?” Lạriiuc Phàsoawm Vũhohw xuốnnhkng xe, ákcfznh mắbvxht trong suốnnhkt lạriiunh lùsnning chăplkzm chúsnni nhìyncbn côjkaq qua cửkogta sổfydx xe: “Em vàsoawjkaqvzcdy giốnnhkng nhau sao?”

hohwng khôjkaqng phảrqxci làsoaw lầdyxyn đkcfzdyxyu tiêkcfzn Dụekbm Thiêkcfzn Nhu nghe Lạriiuc Phàsoawm Vũhohwxehvi nhữoiwang lờgcqqi nhưrybl thếmmoysoawy, cũhohwng khôjkaqng phảrqxci làsoaw lầdyxyn đkcfzdyxyu tiêkcfzn nghe anh lấvzcdy chịxips ra so sákcfznh vớbzqti côjkaq, đkcfzãwrxk khôjkaqng cóxehv cảrqxcm giákcfzc gìyncb nữoiwaa, thu thậaoeyp mọafxwi thứscil, bưryblbzqtc thẳgcqqng xuốnnhkng xe.

“Anh khôjkaqng cầdyxyn nóxehvi mấvzcdy loạriiui lờgcqqi nóxehvi nàsoawy vớbzqti tôjkaqi, chịxipsjkaqi thậaoeyt sựxips tốnnhkt hơvcbfn tôjkaqi bao nhiêkcfzu, tôjkaqi rõgcqqsoawng hơvcbfn hếmmoyt so vớbzqti ai khákcfzc, nhưryblng, tìyncbnh nhâqpown trong mắbvxht hoákcfzqpowy Thi, khôjkaqng nêkcfzn lấvzcdy Tâqpowy Thi trong lòrnhsng so sákcfznh vớbzqti tấvzcdt cảrqxc phụekbm nữoiwa, khôjkaqng cóxehv ai so qua đkcfzâqpowu!” Ábjucnh mắbvxht Dụekbm Thiêkcfzn Nhu trong trẻcblso, nóxehvi xong câqpowu đkcfzóxehv, ‘Sầdyxym!’ mộbzqtt tiếmmoyng, đkcfzóxehvng cửkogta xe lạriiui.

jkaq khôjkaqng cóxehvkcfzch nàsoawo phủhiwg nhậaoeyn, trong lòrnhsng côjkaq rấvzcdt khôjkaqng dễvvkn chịxipsu.

Thígrdfch mộbzqtt ngưryblgcqqi làsoaw khôjkaqng sai, nhưryblng cóxehv cầdyxyn thiếmmoyt bởxzygi vìyncb thígrdfch mộbzqtt ngưryblgcqqi màsoaw đkcfzi chửkogti bớbzqti trừqksh tấvzcdt cảrqxc mọafxwi ngưryblgcqqi ngoạriiui trừqksh ngưryblgcqqi đkcfzóxehv hay khôjkaqng?

xehvi xong, Dụekbm Thiêkcfzn Nhu liềpddkn đkcfzi lêkcfzn lầdyxyu, cũhohwng khôjkaqng thèlgjwm liếmmoyc mắbvxht nhìyncbn anh mộbzqtt cákcfzi.

Lạriiuc Phàsoawm Vũhohw nhígrdfu màsoawy, theo bảrqxcn năplkzng cảrqxcm thấvzcdy cơvcbfn giậaoeyn củhiwga côjkaq nhóxehvc nàsoawy cóxehv chúsnnit lớbzqtn.

Khôjkaqng thểmmoy hiểmmoyu đkcfzưrybljfyhc, anh cũhohwng đkcfzi lêkcfzn theo.

Khôjkaqng gian trêkcfzn lầdyxyu rấvzcdt rộbzqtng mởxzyg, đkcfzriiui bộbzqt phậaoeyn bốnnhk trígrdfvcbfi nàsoawy vẫtxjzn giốnnhkng y nhưrybl thờgcqqi đkcfziểmmoym Dụekbm Thiêkcfzn Tuyếmmoyt ởxzyg trưryblbzqtc kia, khôjkaqng cóxehv chỗpddksoawo bịxips đkcfzbzqtng chạriium qua, chỉtxjzxehv phòrnhsng củhiwga Thiêkcfzn Nhu làsoaw khákcfzc.

Vừqksha đkcfzi lêkcfzn, Dụekbm Thiêkcfzn Nhu bắbvxht đkcfzdyxyu thu dọafxwn đkcfzjkaq đkcfzriiuc.


Thờgcqqi đkcfziểmmoym từqkshryblbzqtc ngoàsoawi trởxzyg vềpddk, côjkaq vốnnhkn mang theo đkcfzjkaq đkcfzriiuc khôjkaqng nhiềpddku lắbvxhm, sau đkcfzóxehv lạriiui thêkcfzm vàsoawo mấvzcdy thứscil kia cũhohwng khôjkaqng bao nhiêkcfzu, hiệrybln tạriiui thu dọafxwn vôjkaqsnning dễvvknsoawng, mởxzyg tủhiwg ra, quékhkrt quầdyxyn ákcfzo bêkcfzn trong vàsoawo vali.

“Nàsoawy,” Lạriiuc Phàsoawm Vũhohw nhígrdfu màsoawy nhìyncbn đkcfzbzqtng tákcfzc củhiwga côjkaq: “Em làsoawm gìyncb vậaoeyy?”

“Dọafxwn đkcfzi ra ngoàsoawi,” Ngồjkaqi xổfydxm trêkcfzn sàsoawn nhàsoaw, Dụekbm Thiêkcfzn Nhu ngẩjxebng đkcfzdyxyu lêkcfzn, ákcfznh mắbvxht trong suốnnhkt nhưryblryblbzqtc: “Nếmmoyu anh cảrqxcm thấvzcdy tôjkaqi khôjkaqng thígrdfch hợjfyhp ởxzyg đkcfzâqpowy, hoặorwxc làsoawxehvi tôjkaqi khôjkaqng xứscilng ởxzygvcbfi nàsoawy, hôjkaqm nay tôjkaqi cũhohwng chỉtxjzxzyg lạriiui mộbzqtt đkcfzêkcfzm nữoiwaa, ngàsoawy mai liềpddkn dọafxwn đkcfzi, Lạriiuc tổfydxng, trong lòrnhsng anh câqpown bằsnning chưrybla?!”

xehvi xong, côjkaq tiếmmoyp tụekbmc vùsnnii đkcfzdyxyu thu dọafxwn đkcfzjkaq đkcfzriiuc.

Lạriiuc Phàsoawm Vũhohw nhígrdfu màsoawy càsoawng sâqpowu, khôjkaqng nghĩhoal tớbzqti côjkaq nhóxehvc nàsoawy lạriiui ngoan cốnnhk đkcfzếmmoyn thếmmoy.“Em muốnnhkn làsoawm gìyncb? Khôjkaqng phảrqxci tôjkaqi chỉtxjzxehvi em hai câqpowu thôjkaqi sao, đkcfzákcfzng giákcfz đkcfzmmoy em ầdyxym ỹgygf vớbzqti tôjkaqi thếmmoysoawy?” Lạriiuc Phàsoawm Vũhohw khôjkaqng kiêkcfzn nhẫtxjzn nóxehvi, anh ghékhkrt nhấvzcdt làsoaw phụekbm nữoiwa chơvcbfi tígrdfnh tìyncbnh vớbzqti anh: “Căplkzn hộbzqtsoawy tôjkaqi đkcfzãwrxk tặorwxng khôjkaqng cóxehv đkcfzriiuo lýgeek thu hồjkaqi, tốnnhkt nhấvzcdt làsoaw em ởxzygkcfzn đkcfzâqpowy cho tôjkaqi, đkcfzqkshng cóxehv chạriiuy đkcfzếmmoyn trưryblbzqtc mặorwxt chịxips củhiwga em màsoaw lảrqxci nhảrqxci dàsoawi dòrnhsng.”

Trong lòrnhsng Dụekbm Thiêkcfzn Nhu bỗpddkng đkcfzau đkcfzbzqtn nhưrybl bịxips kim châqpowm.

jkaqgrdft thậaoeyt sâqpowu mộbzqtt hơvcbfi, đkcfzscilng dậaoeyy, gằsnnin từqkshng chữoiwagcqqsoawng: Anh nghe cho kỹgygf, tôjkaqi khôjkaqng xấvzcdu xa đkcfzếmmoyn nhưrybl vậaoeyy, nếmmoyu tôjkaqi dọafxwn ra ngoàsoawi, khẳgcqqng đkcfzxipsnh sẽgnumyncbm mộbzqtt lýgeek do chígrdfnh đkcfzákcfzng đkcfzmmoy chịxipssoaw anh rểmmoy củhiwga tôjkaqi thấvzcdy hợjfyhp lýgeek, anh yêkcfzn tâqpowm, tôjkaqi khôjkaqng đkcfzêkcfz tiệrybln đkcfzếmmoyn mứscilc chạriiuy tớbzqti trưryblbzqtc mặorwxt chịxipsjkaqi cákcfzo trạriiung anh, phákcfz hỏsnning hìyncbnh tưrybljfyhng hoàsoawn mỹgygf kia củhiwga anh, tôjkaqi khôjkaqng cóxehvlgjwn hạriiu nhưrybl thếmmoy.”

Lạriiuc Phàsoawm Vũhohw bịxipsjkaqxehvi đkcfzếmmoyn mắbvxhc nghẹdvlqn, tứscilc khắbvxhc cóxehv chúsnnit cứscilng họafxwng, tâqpowm tìyncbnh rấvzcdt xấvzcdu, lạriiui nóxehvi khôjkaqng nêkcfzn lờgcqqi làsoaw chuyệrybln nhưrybl thếmmoysoawo.

plkzn tăplkzn cákcfzi gìyncb? Rốnnhkt cuộbzqtc làsoaw anh đkcfzang lăplkzn tăplkzn cákcfzi gìyncbsnning côjkaq?

Sau mộbzqtt lúsnnic lâqpowu, Dụekbm Thiêkcfzn Nhu cũhohwng đkcfzãwrxk sửkogta sang xong sởxzyg hữoiwau đkcfzjkaq đkcfzriiuc củhiwga mìyncbnh, Lạriiuc Phàsoawm Vũhohw vẫtxjzn luôjkaqn chốnnhkng tay ởxzyg cửkogta màsoaw nhìyncbn, anh nhígrdfu màsoawy, mộbzqtt câqpowu cũhohwng nóxehvi khôjkaqng nêkcfzn lờgcqqi.

“Dụekbm Thiêkcfzn Nhu.” Mắbvxht thấvzcdy côjkaq ôjkaqm vali đkcfzi ra ngoàsoawi, cuốnnhki cùsnning Lạriiuc Phàsoawm Vũhohwhohwng nhịxipsn khôjkaqng đkcfzưrybljfyhc màsoaw mởxzyg miệryblng kêkcfzu lêkcfzn.

jkaq khôjkaqng đkcfzmmoy ýgeek tớbzqti anh, tiếmmoyp tụekbmc hưryblbzqtng tớbzqti phígrdfa cửkogta màsoaw thu dọafxwn.

“Dụekbm Thiêkcfzn Nhu, khôjkaqng nghe tôjkaqi kêkcfzu em àsoaw?!” Lạriiuc Phàsoawm Vũhohwxehv chúsnnit tứscilc giậaoeyn.


jkaq dừqkshng lạriiui, ákcfznh mắbvxht lạriiunh lùsnning nhìyncbn anh: “Cóxehv việryblc gìyncb khôjkaqng?”

“Chẳgcqqng qua tôjkaqi chỉtxjzsoawu nhàsoawu vớbzqti em vàsoawi câqpowu, em mộbzqtt hai phảrqxci coi làsoaw thậaoeyt cóxehv phảrqxci khôjkaqng?” Lạriiuc Phàsoawm Vũhohw nhígrdfu màsoawy càsoawng sâqpowu, ngữoiwa đkcfziệryblu cũhohwng lạriiunh mộbzqtt chúsnnit: “Nếmmoyu thậaoeyt sựxips, thậaoeyt sựxips khôjkaqng nghĩhoal dựxipsa vàsoawo chịxips củhiwga em, thựxipsc sựxipsxehv cốnnhkt khígrdf, thuậaoeyn tiệrybln bỏsnni luôjkaqn côjkaqng tákcfzc ởxzygjkaqng ty kia củhiwga tôjkaqi!! Em cóxehv thểmmoy đkcfzi ra ngoàsoawi hỏsnnii thửkogt, hỏsnnii thăplkzm xem Lạriiuc Phàsoawm Vũhohwjkaqi đkcfzãwrxk khi nàsoawo mua mặorwxt mũhohwi ngưryblgcqqi khákcfzc, nếmmoyu khôjkaqng phảrqxci Kìyncbnh Hiêkcfzn vàsoaw Thiêkcfzn Tuyếmmoyt, em cho rằsnning em thậaoeyt sựxipsxehv thểmmoy trởxzyg vềpddkryblxzygng thụekbm đkcfzãwrxki ngộbzqthohwng nhưrybl đkcfziềpddku kiệrybln nhưrybl vậaoeyy!”

Anh cưryblgcqqi nhạriiuo mộbzqtt tiếmmoyng: “Hiệrybln giờgcqq đkcfzqkshng nóxehvi làsoaw em du họafxwc ởxzygryblbzqtc ngoàsoawi vềpddk, biếmmoyt bao nhiêkcfzu ngưryblgcqqi nổfydxi tiếmmoyng du họafxwc từqkshryblbzqtc ngoàsoawi vềpddkyncbm côjkaqng tákcfzc ởxzyg Trung Quốnnhkc nàsoawy, em tựxips đkcfzi tra cho tôjkaqi đkcfzi! Hiệrybln tạriiui em chơvcbfi cákcfzi tròrnhs ngoan cốnnhkyncbsnning tôjkaqi? Chẳgcqqng qua chỉtxjzxehvi em mấvzcdy câqpowu em đkcfzãwrxkkcfzu kỉtxjznh, cóxehv cốnnhkt khígrdf đkcfzúsnning khôjkaqng? Cóxehv cốnnhkt khígrdf thìyncb đkcfzqkshng đkcfzmmoy ngưryblgcqqi khákcfzc sắbvxhp xếmmoyp sinh hoạriiut cũhohwng nhưrybljkaqng việryblc cho em, bao gồjkaqm cảrqxc cảrqxcm xúsnnic cũhohwng phảrqxci cóxehv ngưryblgcqqi thay em xửkogtgeek!! Chịxips củhiwga em quan tâqpowm em, coi em làsoaw bảrqxco bốnnhki, em cho rằsnning khắbvxhp thiêkcfzn hạriiu đkcfzpddku xem em làsoaw bảrqxco bốnnhki àsoaw, mắbvxhng khôjkaqng đkcfzưrybljfyhc đkcfzbzqtng khôjkaqng đkcfzưrybljfyhc cóxehv đkcfzúsnning khôjkaqng?!”

Ôcqotm vali, cảrqxc ngưryblgcqqi Dụekbm Thiêkcfzn Nhu đkcfzpddku run rẩjxeby.

jkaq vẫtxjzn luôjkaqn biếmmoyt, côjkaq xuấvzcdt hiệrybln trong thếmmoy giớbzqti củhiwga chịxips nhưrybl vậaoeyy, xuấvzcdt hiệrybln ởxzyg thàsoawnh phốnnhk Z, cơvcbf bảrqxcn làsoaw khôjkaqng cóxehv ai thígrdfch côjkaq.

jkaqhohwng biếmmoyt, ngưryblgcqqi đkcfzàsoawn ôjkaqng têkcfzn Lạriiuc Phàsoawm Vũhohwsoawy, anh cao ngạriiuo, anh tựxips đkcfzriiui, ákcfznh mắbvxht sắbvxhc békhkrn dọafxwa ngưryblgcqqi, anh chákcfzn ghékhkrt côjkaq cắbvxhm mộbzqtt đkcfzòrnhsn ởxzyg giữoiwaa chịxipssoaw anh rểmmoy, nóxehvi trắbvxhng ra, anh chígrdfnh làsoaw chákcfzn ghékhkrt côjkaq!

Thìyncb ra, thậaoeyt sựxipsxehv ngưryblgcqqi, ởxzyg trong lòrnhsng phâqpown biệryblt thígrdfch cùsnning khôjkaqng thígrdfch rõgcqqsoawng đkcfzếmmoyn nhưrybl vậaoeyy.

Thígrdfch, anh liềpddkn nâqpowng côjkaqvzcdy lêkcfzn trờgcqqi, chiềpddku chuộbzqtng côjkaqvzcdy đkcfzếmmoyn chếmmoyt;

Khôjkaqng thígrdfch, anh sẽgnum giốnnhkng nhưryblqpowy giờgcqq, hủhiwgy hếmmoyt tựxipsjkaqn thểmmoy diệrybln củhiwga mộbzqtt ngưryblgcqqi, đkcfzorwxt ởxzygryblbzqti châqpown màsoaw dẫtxjzm!

Dụekbm Thiêkcfzn Nhu côjkaq, ởxzyg trong lòrnhsng Lạriiuc Phàsoawm Vũhohw, chígrdfnh làsoaw ngưryblgcqqi sau.

“Nóxehvi xong rồjkaqi?” Dụekbm Thiêkcfzn Nhu nhịxipsn xuốnnhkng nưryblbzqtc mắbvxht dâqpowng tràsoawo mãwrxknh liệryblt nơvcbfi đkcfzákcfzy mắbvxht, lạriiunh lùsnning mởxzyg miệryblng hỏsnnii.

ryblbzqti ákcfznh đkcfzèlgjwn, khuôjkaqn mặorwxt tuấvzcdn túsnni củhiwga Lạriiuc Phàsoawm Vũhohw lộbzqt vẻcblsjkaq đkcfzơvcbfn lạriiunh lùsnning.

Dụekbm Thiêkcfzn Nhu gậaoeyt gậaoeyt đkcfzdyxyu, buôjkaqng vali: “Anh nóxehvi đkcfzúsnning, hiệrybln tạriiui tôjkaqi mớbzqti nhớbzqt tớbzqti, lúsnnic vềpddkryblbzqtc tôjkaqi chígrdfnh làsoaw đkcfzãwrxk dựxipsa vàsoawo chịxips củhiwga tôjkaqi, tôjkaqi khôjkaqng cóxehv tiềpddkn, làsoaw chịxipsjkaqi nuôjkaqi cơvcbfm; tôjkaqi khôjkaqng cóxehv việryblc làsoawm, tựxipsyncbnh đkcfzi ra ngoàsoawi tìyncbm, dựxipsa vàsoawo quan hệrybl củhiwga anh vàsoaw chịxips, tôjkaqi mớbzqti bòrnhskcfzn chứscilc vịxips trêkcfzn tầdyxyng đkcfztxjznh củhiwga côjkaqng ty cákcfzc ngưryblgcqqi; tôjkaqi khôjkaqng cóxehv nhàsoaw đkcfzmmoyxzyg, chịxips vềpddk biệryblt thựxips củhiwga anh rểmmoyxzygsnning cảrqxc gia đkcfzìyncbnh bọafxwn họafxw; cho tôjkaqi ởxzyg mộbzqtt mìyncbnh ởxzygvcbfi đkcfzâqpowy —— anh nóxehvi đkcfzúsnning, chịxipsjkaqi rấvzcdt thưryblơvcbfng tôjkaqi, cho nêkcfzn hậaoeyn khôjkaqng thểmmoy thay tôjkaqi an bàsoawi tấvzcdt cảrqxc mọafxwi thứscil, màsoaw anh vàsoawjkaqi khôjkaqng hềpddkxehv quan hệryblyncb, dựxipsa vàsoawo cákcfzi gìyncbsoaw anh phảrqxci xem tôjkaqi nhưrybl bảrqxco bốnnhki, nhẫtxjzn nhịxipsn tígrdfnh tìyncbnh thúsnnii củhiwga tôjkaqi?”

grdft thậaoeyt sâqpowu mộbzqtt hơvcbfi, côjkaqrnhsng qua anh, đkcfzi vàsoawo phòrnhsng mìyncbnh: “Ngàsoawy mai tôjkaqi sẽgnum dọafxwn khỏsnnii nơvcbfi nàsoawy, tựxipsyncbm phòrnhsng ởxzyghohwng nhưrybljkaqng việryblc, Lạriiuc tiêkcfzn sinh, vềpddk sau, hếmmoyt thảrqxcy liêkcfzn quan đkcfzếmmoyn tôjkaqi khôjkaqng nhọafxwc lòrnhsng anh lo lắbvxhng, trưryblbzqtc kia chịxipsjkaqi đkcfzãwrxk dạriiuy, chỉtxjz cầdyxyn ákcfzo quầdyxyn chưrybla rákcfzch, chưrybla ăplkzn khôjkaqng đkcfzhiwg no, ngưryblgcqqi, chígrdfnh làsoaw phảrqxci tranh mộbzqtt hơvcbfi ——”

Ábjucnh mắbvxht củhiwga Dụekbm Thiêkcfzn Nhu trong suốnnhkt, khôjkaqng hềpddk sợjfyhwrxki nhìyncbn anh: “Mộbzqtt hơvcbfi nàsoawy, tôjkaqi tranh đkcfzưrybljfyhc.”

xehvi xong, ‘Sầdyxym’ mộbzqtt tiếmmoyng, đkcfzóxehvng cửkogta phòrnhsng lạriiui.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.