Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 343 : Thiếu

    trước sau   
*Chưurguơfdvvng nàmiuzy cókxfh nộkvipi dung ảynpjnh, nếzamuu bạoyspn khôoqzrng thấzqksy nộkvipi dung chưurguơfdvvng, vui lòicxbng bậtlezt chếzamu đcxprkvip hiệvintn hìoxxqnh ảynpjnh củnhqaa trìoxxqnh duyệvintt đcxpryjsi đcxprxvkgc.

Dụjcin Thiêakyvn Nhu đcxpríqtkech thựwfegc cókxfh chúicxbt sợjcucexmji, nhưurgung ássbinh mắwmzwt lạoyspi khôoqzrng hềuwws sợjcucexmji, quay đcxprsklau nhìoxxqn chằicxbm chằicxbm anh.

Xa xa, thanh âqjgxm củnhqaa Nam Cung Kìoxxqnh Hiêakyvn cùmsknng Dụjcin Thiêakyvn Tuyếzamut càmiuzng lúicxbc càmiuzng tớjgdei gầsklan, ássbinh mắwmzwt Lạoyspc Phàmiuzm Vũvmylmiuzng thêakyvm tốicxbi tădtyhm, xấzqksu hổkvip muốicxbn chếzamut lạoyspi khôoqzrng thểyjsi đcxprássbinh côoqzr nhókxfhc nàmiuzy, ôoqzrm chặqiwzt eo côoqzr, giọxvkgng khàmiuzn khàmiuzn: “Nhảynpj ra nhanh lêakyvn! Nếzamuu khôoqzrng thu thậtlezp em!”

Đlqrcếzamun đcxprâqjgxy thìoxxqvmylng khíqtke củnhqaa Dụjcin Thiêakyvn Nhu cũvmylng hao hếzamut, nhảynpj ngókxfhn tay anh ra, ngay khi anh rúicxbt tay vềuwws, côoqzr nhâqjgxn cơfdvv hộkvipi trássbinh thoássbit, sợjcucexmji nhìoxxqn thoássbing qua bókxfhng dássbing cao lớjgden củnhqaa anh, vộkvipi vãexmj chạoyspy vềuwwsurgujgdeng phòicxbng khássbich.

“Chịzfmt!”

Lạoyspc Phàmiuzm Vũvmyl vẫuwefy vẫuwefy tay đcxpri theo, trêakyvn khuôoqzrn mặqiwzt tuấzqksn túicxbmiuz mộkvipt mảynpjnh khókxfhi mùmskn.


“Tớjgdei cũvmylng khôoqzrng nókxfhi trưurgujgdec mộkvipt tiếzamung, cậtlezu cho làmiuzfdvvi nàmiuzy phụjcinc vụjcin 24 giờwust sao?” Nam Cung Kìoxxqnh Hiêakyvn liếzamuc xéwtvto anh, nókxfhi.“Mìoxxqnh còicxbn cầsklan phảynpji nókxfhi trưurgujgdec àmiuz? Hôoqzrm nay hếzamut giờwustmiuzm têakyvn khốicxbn nàmiuzo vộkvipi vãexmj chạoyspy nhanh vềuwws nhàmiuz nhìoxxqn vợjcuc?” Lạoyspc Phàmiuzm Vũvmyl sửwfega sang lạoyspi tâqjgxy trang mộkvipt chúicxbt: “Khôoqzrng tiềuwwsn đcxprikuy, túicxbm cássbii gìoxxqmiuzicxbm?”

“Côoqzrzqksy sắwmzwp tớjgdei ngàmiuzy sinh, khôoqzrng chừhbhfng làmiuz ngàmiuzy nàmiuzo, mìoxxqnh khôoqzrng nhọxvkgc lòicxbng chẳczgung lẽssbi đcxpryjsi cậtlezu nhọxvkgc lòicxbng?” Ámsknnh mắwmzwt Nam Cung Kìoxxqnh Hiêakyvn mịzfmt hoặqiwzc nhu hòicxba, nhưurgung thờwusti đcxpriểyjsim nhìoxxqn Lạoyspc Phàmiuzm Vũvmyl lạoyspi lộkvip vẻrqun lạoyspnh lùmsknng, khôoqzrng lưurguu tìoxxqnh chúicxbt nàmiuzo màmiuz cho anh mộkvipt quyềuwwsn.

“Đlqrcókxfhmiuz con gássbii nuôoqzri củnhqaa mìoxxqnh!”

“Con củnhqaa mìoxxqnh chíqtkenh làmiuz con củnhqaa mìoxxqnh, cássbii gìoxxqmiuz nuôoqzri vớjgdei dưurguwalang? Muốicxbn thìoxxq tựwfegoxxqnh sinh đcxpri, cậtlezu còicxbn sợjcucoxxqm khôoqzrng thấzqksy phụjcin nữicxb?”

“Mìoxxqnh chíqtkenh làmiuz khôoqzrng muốicxbn tìoxxqm, mìoxxqnh màmiuzoxxqm làmiuzmskn chếzamut cậtlezu……”

Hai ngưurguwusti vừhbhfa đcxprzqksu miệvintng vừhbhfa đcxpri vàmiuzo phòicxbng khássbich, Dụjcin Thiêakyvn Nhu đcxproyspp rớjgdet giàmiuzy ngồikuyi trêakyvn sofa chơfdvvi tròicxb chơfdvvi Tiểyjsiu Ảbillnh vừhbhfa mớjgdei khai phássbi, mặqiwzt đcxprmljy hồikuyng, nghe Tiểyjsiu Ảbillnh vêakyvnh mặqiwzt hấzqkst hàmiuzm sai khiếzamun chỉnhqa đcxproyspo, ngókxfhn tay nhanh chókxfhng lưurgujgdet phíqtkem.

“Dìoxxq úicxbt, làmiuzakyvn phảynpji, hưurgujgdeng bêakyvn phảynpji! Dìoxxq phảynpji dùmsknng chiêakyvu liêakyvn hoàmiuzn mớjgdei cókxfh thểyjsi thắwmzwng đcxprưurgujcucc, đcxpryjsi chássbiu giúicxbp dìoxxq!” Tiểyjsiu Ảbillnh nhảynpjy tớjgdei nhảynpjy lui chỉnhqa huy, nhịzfmtn khôoqzrng đcxprưurgujcucc lạoyspi tựwfegoxxqnh ra trậtlezn thao tássbic.

“Sắwmzwp chếzamut……” Côoqzr cắwmzwn môoqzri, nhìoxxqn lưurgujcucng mássbiu càmiuzng lúicxbc càmiuzng íqtket, khẩwfegn trưurguơfdvvng đcxprếzamun sắwmzwp híqtket thởexmj khôoqzrng thôoqzrng.

“Khôoqzrng chếzamut đcxprưurgujcucc! Xem chássbiu!” Tiểyjsiu Ảbillnh cũvmylng nhảynpjy lêakyvn sofa, hai bàmiuzn tay nhỏmljy bao trùmsknm lêakyvn trêakyvn tay côoqzr, cạoyspch cạoyspch màmiuzzqksn.

“Tiểyjsiu Ảbillnh, ngồikuyi xuốicxbng chơfdvvi vớjgdei dìoxxq úicxbt, khôoqzrng đcxprưurgujcucc dẫuwefm sofa.” 

Dụjcin Thiêakyvn Tuyếzamut vuốicxbt ve cássbii bụjcinng phồikuyng lêakyvn, ôoqzrn nhu nhắwmzwc nhởexmj.

Tiểyjsiu Ảbillnh le lưurguwalai, vộkvipi vàmiuzng ngoan ngoãexmjn ngồikuyi xuốicxbng.

“Con gássbii bảynpjo bốicxbi……” Lạoyspc Phàmiuzm Vũvmyl ngồikuyi xổkvipm xuốicxbng trưurgujgdec mặqiwzt Dụjcin Thiêakyvn Tuyếzamut: “Cókxfh nhớjgde ba nuôoqzri hay khôoqzrng?”

Dụjcin Thiêakyvn Tuyếzamut cưurguwusti cưurguwusti: “Anh cho con béwtvtmiuz thầsklan đcxprikuyng sao? Con béwtvtmiuzm sao nghe đcxprưurgujcucc anh nókxfhi chuyệvintn?”

“Têakyvn Kìoxxqnh Hiêakyvn kia vẫuwefn luôoqzrn khoe vớjgdei tôoqzri làmiuzkxfh thai đcxprkvipng khôoqzrng phảynpji sao?” Lạoyspc Phàmiuzm Vũvmyl cấzqkst cao âqjgxm đcxpriệvintu, thòicxb lạoyspi gầsklan: “Mau mau mau, cũvmylng cho tôoqzri cảynpjm thụjcin thai đcxprkvipng mộkvipt chúicxbt, chuyệvintn nàmiuzy thậtlezt thầsklan kỳjueo, têakyvn kia kíqtkech đcxprkvipng đcxprếzamun nhưurgumiuzssbii gìoxxq……”

“Anh đcxprhbhfng, hiệvintn tạoyspi phỏmljyng chừhbhfng con béwtvt đcxprang ngủnhqa, khôoqzrng cókxfh khảynpjdtyhng 



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.