Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 343 : Thiếu

    trước sau   
*Chưgslkơgcgzng nàiaizy cónwhr nộpgmfi dung ảpgmfnh, nếpgmfu bạdezjn khôsdblng thấehxvy nộpgmfi dung chưgslkơgcgzng, vui lòrsgvng bậaabqt chếpgmf đxankpgmf hiệrlhfn hìmjwgnh ảpgmfnh củlyyga trìmjwgnh duyệrlhft đxankxrye đxankpagjc.

Dụiaiz Thiêiaizn Nhu đxankívscach thựuapoc cónwhr chúgwewt sợsolnhmpyi, nhưgslkng ámexknh mắdtuxt lạdezji khôsdblng hềgrdn sợsolnhmpyi, quay đxankdezju nhìmjwgn chằsfavm chằsfavm anh.

Xa xa, thanh âbqnym củlyyga Nam Cung Kìmjwgnh Hiêiaizn cùbovang Dụiaiz Thiêiaizn Tuyếpgmft càiaizng lúgwewc càiaizng tớyqjri gầdezjn, ámexknh mắdtuxt Lạdezjc Phàiaizm Vũugeviaizng thêiaizm tốtzjvi tănxcgm, xấehxvu hổjxem muốtzjvn chếpgmft lạdezji khôsdblng thểxrye đxankámexknh côsdbl nhónwhrc nàiaizy, ôsdblm chặhmpyt eo côsdbl, giọpagjng khàiaizn khàiaizn: “Nhảpgmf ra nhanh lêiaizn! Nếpgmfu khôsdblng thu thậaabqp em!”

Đfepgếpgmfn đxankâbqnyy thìmjwgugevng khívsca củlyyga Dụiaiz Thiêiaizn Nhu cũugevng hao hếpgmft, nhảpgmf ngónwhrn tay anh ra, ngay khi anh rúgwewt tay vềgrdn, côsdbl nhâbqnyn cơgcgz hộpgmfi trámexknh thoámexkt, sợsolnhmpyi nhìmjwgn thoámexkng qua bónwhrng dámexkng cao lớyqjrn củlyyga anh, vộpgmfi vãhmpy chạdezjy vềgrdngslkyqjrng phòrsgvng khámexkch.

“Chịatow!”

Lạdezjc Phàiaizm Vũugev vẫeafzy vẫeafzy tay đxanki theo, trêiaizn khuôsdbln mặhmpyt tuấehxvn túgwewiaiz mộpgmft mảpgmfnh khónwhri mùbova.


“Tớyqjri cũugevng khôsdblng nónwhri trưgslkyqjrc mộpgmft tiếpgmfng, cậaabqu cho làiaizgcgzi nàiaizy phụiaizc vụiaiz 24 giờwsot sao?” Nam Cung Kìmjwgnh Hiêiaizn liếpgmfc xéknizo anh, nónwhri.“Mìmjwgnh còrsgvn cầdezjn phảpgmfi nónwhri trưgslkyqjrc àiaiz? Hôsdblm nay hếpgmft giờwsotiaizm têiaizn khốtzjvn nàiaizo vộpgmfi vãhmpy chạdezjy nhanh vềgrdn nhàiaiz nhìmjwgn vợsoln?” Lạdezjc Phàiaizm Vũugev sửugeva sang lạdezji tâbqnyy trang mộpgmft chúgwewt: “Khôsdblng tiềgrdnn đxankugev, túgwewm cámexki gìmjwgiaizgwewm?”

“Côsdblehxvy sắdtuxp tớyqjri ngàiaizy sinh, khôsdblng chừzbdkng làiaiz ngàiaizy nàiaizo, mìmjwgnh khôsdblng nhọpagjc lòrsgvng chẳfepgng lẽsoln đxankxrye cậaabqu nhọpagjc lòrsgvng?” Ánikknh mắdtuxt Nam Cung Kìmjwgnh Hiêiaizn mịatow hoặhmpyc nhu hòrsgva, nhưgslkng thờwsoti đxankiểxryem nhìmjwgn Lạdezjc Phàiaizm Vũugev lạdezji lộpgmf vẻehxv lạdezjnh lùbovang, khôsdblng lưgslku tìmjwgnh chúgwewt nàiaizo màiaiz cho anh mộpgmft quyềgrdnn.

“Đfepgónwhriaiz con gámexki nuôsdbli củlyyga mìmjwgnh!”

“Con củlyyga mìmjwgnh chívscanh làiaiz con củlyyga mìmjwgnh, cámexki gìmjwgiaiz nuôsdbli vớyqjri dưgslkytueng? Muốtzjvn thìmjwg tựuapomjwgnh sinh đxanki, cậaabqu còrsgvn sợsolnmjwgm khôsdblng thấehxvy phụiaiz nữfjee?”

“Mìmjwgnh chívscanh làiaiz khôsdblng muốtzjvn tìmjwgm, mìmjwgnh màiaizmjwgm làiaizbova chếpgmft cậaabqu……”

Hai ngưgslkwsoti vừzbdka đxankehxvu miệrlhfng vừzbdka đxanki vàiaizo phòrsgvng khámexkch, Dụiaiz Thiêiaizn Nhu đxankdezjp rớyqjrt giàiaizy ngồugevi trêiaizn sofa chơgcgzi tròrsgv chơgcgzi Tiểxryeu Ảowiknh vừzbdka mớyqjri khai phámexk, mặhmpyt đxankjexh hồugevng, nghe Tiểxryeu Ảowiknh vêiaiznh mặhmpyt hấehxvt hàiaizm sai khiếpgmfn chỉiaiz đxankdezjo, ngónwhrn tay nhanh chónwhrng lưgslkyqjrt phívscam.

“Dìmjwg úgwewt, làiaiziaizn phảpgmfi, hưgslkyqjrng bêiaizn phảpgmfi! Dìmjwg phảpgmfi dùbovang chiêiaizu liêiaizn hoàiaizn mớyqjri cónwhr thểxrye thắdtuxng đxankưgslksolnc, đxankxrye chámexku giúgwewp dìmjwg!” Tiểxryeu Ảowiknh nhảpgmfy tớyqjri nhảpgmfy lui chỉiaiz huy, nhịatown khôsdblng đxankưgslksolnc lạdezji tựuapomjwgnh ra trậaabqn thao támexkc.

“Sắdtuxp chếpgmft……” Côsdbl cắdtuxn môsdbli, nhìmjwgn lưgslksolnng mámexku càiaizng lúgwewc càiaizng ívscat, khẩgslkn trưgslkơgcgzng đxankếpgmfn sắdtuxp hívscat thởwngl khôsdblng thôsdblng.

“Khôsdblng chếpgmft đxankưgslksolnc! Xem chámexku!” Tiểxryeu Ảowiknh cũugevng nhảpgmfy lêiaizn sofa, hai bàiaizn tay nhỏjexh bao trùbovam lêiaizn trêiaizn tay côsdbl, cạdezjch cạdezjch màiaizehxvn.

“Tiểxryeu Ảowiknh, ngồugevi xuốtzjvng chơgcgzi vớyqjri dìmjwg úgwewt, khôsdblng đxankưgslksolnc dẫeafzm sofa.” 

Dụiaiz Thiêiaizn Tuyếpgmft vuốtzjvt ve cámexki bụiaizng phồugevng lêiaizn, ôsdbln nhu nhắdtuxc nhởwngl.

Tiểxryeu Ảowiknh le lưgslkytuei, vộpgmfi vàiaizng ngoan ngoãhmpyn ngồugevi xuốtzjvng.

“Con gámexki bảpgmfo bốtzjvi……” Lạdezjc Phàiaizm Vũugev ngồugevi xổjxemm xuốtzjvng trưgslkyqjrc mặhmpyt Dụiaiz Thiêiaizn Tuyếpgmft: “Cónwhr nhớyqjr ba nuôsdbli hay khôsdblng?”

Dụiaiz Thiêiaizn Tuyếpgmft cưgslkwsoti cưgslkwsoti: “Anh cho con békniziaiz thầdezjn đxankugevng sao? Con békniziaizm sao nghe đxankưgslksolnc anh nónwhri chuyệrlhfn?”

“Têiaizn Kìmjwgnh Hiêiaizn kia vẫeafzn luôsdbln khoe vớyqjri tôsdbli làiaiznwhr thai đxankpgmfng khôsdblng phảpgmfi sao?” Lạdezjc Phàiaizm Vũugev cấehxvt cao âbqnym đxankiệrlhfu, thòrsgv lạdezji gầdezjn: “Mau mau mau, cũugevng cho tôsdbli cảpgmfm thụiaiz thai đxankpgmfng mộpgmft chúgwewt, chuyệrlhfn nàiaizy thậaabqt thầdezjn kỳzbdk, têiaizn kia kívscach đxankpgmfng đxankếpgmfn nhưgslkiaizmexki gìmjwg……”

“Anh đxankzbdkng, hiệrlhfn tạdezji phỏjexhng chừzbdkng con békniz đxankang ngủlyyg, khôsdblng cónwhr khảpgmfnxcgng 



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.