Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 342 : Ngoại truyện

    trước sau   

Trong đaouzhgzei sảuylbnh rộhgzeng lớlhqon, tấzmmht cảuylb nhâbnvxn viêceeln đaouzwggsu kinh ngạhgzec, nhìymuyn kim bàmkaki đaouzhgzei tổmhzrng giáfkwqm đaouzeibrc nhàmkak bọodvqn họodvq đaouzzmmhu võhhtq mồlwsjm cùhbhqng mộhgzet côevaufkwqi trẻonet, đaouzzmmhu xong rồlwsji còiqwcn giơymuy tay vébznen đaouzlybcu tómjocc củwggsa con gáfkwqi nhàmkak ngưertcmjxci ta, mộhgzet hai phảuylbi nhìymuyn xem bêceeln trong nhưertc thếkfdlmkako, trong khoảuylbng thờmjxci gian ngắweyhn, tấzmmht cảuylb mọodvqi ngưertcmjxci khiếkfdlp sợjgit đaouzevaung tạhgzei chỗceel, căoncpn bảuylbn làmkak khôevaung dáfkwqm tớlhqoi gầlybcn thang máfkwqy.

Sựpaoh thậymuyt chứevaung minh, sứevauc lựpaohc giữdkdia nam vàmkak nữdkdi chêceelnh lệierfch rấzmmht lớlhqon, cómjoc ngưertcmjxci muốeibrn vậymuyn dụevaung bạhgzeo lựpaohc làmkak hoàmkakn toàmkakn cómjoc khảuylboncpng.

Rốeibrt cuộhgzec, thờmjxci đaouziểxeuqm tómjocc bịaaaqbznen lêceeln, trong lúwufqc vôevauymuynh Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz đaouzãonet ôevaum Dụevau Thiêceeln Nhu vàmkako trong ngựpaohc, ngómjocn tay chạhgzem vàmkako làmkakn da từierfng bịaaaq phỏbdyhng kia —— quảuylb nhiêceeln vẫmhzrn chưertca tốeibrt hoàmkakn toàmkakn, chỗceel cấzmmhy da cómjoc dấzmmhu vếkfdlt khâbnvxu lạhgzei, màmkaku da đaouzymuym nhạhgzet kháfkwqc nhau, hìymuynh dạhgzeng giốeibrng nhưertc ngọodvqn lửxlefa đaouzang cháfkwqy, trảuylbi từierfceeln tai đaouzếkfdln hàmkakm dưertclhqoi, bùhbhqng cháfkwqy lan tràmkakn màmkak quyếkfdln rũqolz.

“Thựpaohc sựpaohmjoc chúwufqt khủwggsng bốeibr……” Áwmbvnh mắweyht Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz tốeibri sầlybcm, lẩprcvm bẩprcvm nómjoci.Nháfkwqy mắweyht tiếkfdlp theo, khốeibri thâbnvxn thểxeuq mềwggsm mạhgzei kia đaouzãonet tráfkwqnh thoáfkwqt khỏbdyhi lồlwsjng ngựpaohc anh.

Dụevau Thiêceeln Nhu thởxbcr hổmhzrn hểxeuqn, áfkwqnh mắweyht trong suốeibrt mang theo hậymuyn ýbdyh trừierfng anh, hung hăoncpng trừierfng anh, thang máfkwqy tớlhqoi, côevau ôevaum hậymuyn chạhgzey vàmkako thang máfkwqy, ấzmmhn núwufqt xuốeibrng dưertclhqoi lầlybcu, lúwufqc nàmkaky Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz mớlhqoi phảuylbn ứevaung kịaaaqp, cómjoc chúwufqt xấzmmhu hổmhzr, nhấzmmhc châbnvxn muốeibrn bưertclhqoc vàmkako thang máfkwqy: “Haiz, em từierf từierf, tôevaui cũqolzng đaouzi xuốeibrng.”

“Đaaaqi ra ngoàmkaki!” Dụevau Thiêceeln Nhu nhấzmmhc mộhgzet châbnvxn lêceeln đaouzáfkwq qua cửxlefa thang máfkwqy: “Khôevaung cho đaouzi vàmkako!”


Bộhgzefkwqng kia, hung dữdkdi giốeibrng nhưertc mộhgzet con dãonet thúwufq con vậymuyy.

“Nàmkaky……” Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz nhínbphu màmkaky ấzmmhn ấzmmhn phínbphm, chínbphnh làmkak khôevaung cómjoc biệierfn pháfkwqp, thang máfkwqy đaouzãonet chậymuym rãoneti đaouzi xuốeibrng.

“Côevau nhómjocc đaouzáfkwqng chếkfdlt nàmkaky……” Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz nhịaaaqn khôevaung đaouzưertcjgitc nómjoci thầlybcm mộhgzet câbnvxu, xoay ngưertcmjxci chạhgzey tớlhqoi thang máfkwqy chuyêceeln dụevaung củwggsa mìymuynh đaouzi xuốeibrng lầlybcu, côevau nhómjocc nàmkaky, cómjoc phảuylbi ởxbcr bệierfnh việierfn suốeibrt 5 tháfkwqng nêceeln mắweyhc nghẹuhbjn rồlwsji hay khôevaung? Tínbphnh tìymuynh khôevaung hềwggs giốeibrng trưertclhqoc kia, cáfkwqi gìymuymkak ôevaun nhu, tínbphnh tìymuynh kia đaouzúwufqng làmkakmkakng ngàmkaky càmkakng giốeibrng chịaaaq củwggsa côevau.

Từierf cổmhzrng lớlhqon côevaung ty đaouzi ra, giómjoc lạhgzenh hiu hiu thổmhzri.

Thờmjxci tiếkfdlt quảuylb thựpaohc đaouzãonetmjoc chúwufqt lạhgzenh lẽwdelo, Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz nhìymuyn đaouzlwsjng hồlwsj, quyếkfdlt đaouzaaaqnh đaouzi nhàmkak Nam Cung thăoncpm con gáfkwqi nuôevaui bảuylbo bốeibri còiqwcn chưertca ra đaouzmjxci, láfkwqi xe chạhgzey lòiqwcng vòiqwcng tìymuym kiếkfdlm Dụevau Thiêceeln Nhu, nghĩxlef tiệierfn đaouzưertcmjxcng cho côevau quáfkwq giang mộhgzet đaouzoạhgzen.

Khôevaung nghĩxlef tớlhqoi sẽwdel nhìymuyn thấzmmhy mộhgzet cảuylbnh tưertcjgitng ngoàmkaki ýbdyh muốeibrn.

ymuyi xa ——

Dụevau Thiêceeln Nhu đaouzevaung bêceeln đaouzưertcmjxcng vuốeibrt máfkwqi tómjocc bay loạhgzen, thờmjxci đaouziểxeuqm đaouzang đaouzjgiti đaouzètcoan xanh thìymuymjoc mộhgzet ngưertcmjxci đaouzàmkakn ôevaung đaouzuổmhzri kịaaaqp từierf phínbpha sau, trong tay cầlybcm mộhgzet bómjoc hoa hồlwsjng đaouzbdyh nhưertc lửxlefa, hàmkakm chứevaua nụevauertcmjxci nómjoci gìymuy đaouzómjoc vớlhqoi côevau, phỏbdyhng chừierfng côevau nhómjocc kia chưertca từierfng thấzmmhy qua loạhgzei chuyệierfn nàmkaky, sợjgitoneti nghĩxlef chờmjxc đaouzètcoan xanh sẽwdel chạhgzey nhanh qua bêceeln kia đaouzưertcmjxcng, nhưertcng khôevaung ngờmjxc ngưertcmjxci đaouzàmkakn ôevaung kia cũqolzng đaouzuổmhzri theo kịaaaqp, côevau trốeibrn cũqolzng trốeibrn khôevaung thoáfkwqt, nhìymuyn dáfkwqng vẻonet chắweyhc làmkak bịaaaq ngưertcmjxci đaouzeo đaouzuổmhzri.

mpnm, cómjoc tiềwggsm chấzmmht, ngàmkaky đaouzlybcu tiêceeln đaouzi làmkakm đaouzãonetmjoc ngưertcmjxci theo đaouzuổmhzri, nếkfdlu côevau nhómjocc nàmkaky khôevaung phảuylbi bịaaaq hủwggsy dung, cũqolzng làmkak hồlwsjng nhan họodvqa thủwggsy.

Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz vốeibrn khôevaung muốeibrn quảuylbn, nhưertcng tốeibrt xấzmmhu gìymuyqolzng làmkak em gáfkwqi củwggsa Thiêceeln Tuyếkfdlt, anh đaouzuylbo tay láfkwqi chạhgzey xe vòiqwcng qua.

Ngay khi chiếkfdlc Ferrari màmkaku xáfkwqm bạhgzec ngừierfng ởxbcr ven đaouzưertcmjxcng, thờmjxci đaouziểxeuqm cửxlefa sổmhzr xe hạhgze xuốeibrng, đaouzôevaui nam nữdkdi đaouzang tranh chấzmmhp dâbnvxy dưertca kia rốeibrt cuộhgzec câbnvxm miệierfng.

“Lêceeln xe, vềwggs nhàmkak.” Gưertcơymuyng mặamdmt anh tuấzmmhn mịaaaq hoặamdmc củwggsa Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz lộhgze ra vàmkaki phầlybcn ngang ngạhgzenh lãonetng tửxlef, hạhgze cửxlefa sổmhzr xe, nómjoci.

Ngưertcmjxci đaouzàmkakn ôevaung cầlybcm hoa hồlwsjng tứevauc khắweyhc mởxbcr to hai mắweyht, khiếkfdlp sợjgitevauhbhqng.


Dụevau Thiêceeln Nhu nhẹuhbj nhàmkakng hínbpht mộhgzet hơymuyi, áfkwqnh mắweyht lộhgze ra sựpaoh đaouzwggs phòiqwcng, bưertclhqoc từierfng bưertclhqoc nhỏbdyhiqwcng qua ngưertcmjxci đaouzàmkakn ôevaung kia, nhanh chómjocng chạhgzey đaouzếkfdln xe củwggsa Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz: “Lầlybcn sau anh đaouzierfng làmkakm vậymuyy nữdkdia, tôevaui chưertca muốeibrn yêceelu đaouzưertcơymuyng!”

mjoci xong, côevau vộhgzei vàmkakng chui vàmkako xe, giốeibrng nhưertcmkak đaouzưertcjgitc cứevauu rỗceeli.

Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz nhịaaaqn khôevaung đaouzưertcjgitc cưertcmjxci ra tiếkfdlng.

*****

“Khôevaung nghĩxlefceelu đaouzưertcơymuyng, loạhgzei lýbdyh do ráfkwqch nàmkaky màmkak em cũqolzng nghĩxlef ra đaouzưertcjgitc……” Lạhgzec Phàmkakm Vũqolzfkwqi xe, cưertcmjxci nhạhgzet, cáfkwqnh tay ưertcu nhãonetfkwqc ởxbcr trêceeln cửxlefa sổmhzr xe: “Cómjoc phảuylbi em chưertca hềwggs đaouzưertcjgitc ngưertcmjxci kháfkwqc thổmhzr lộhgze qua?”

Dụevau Thiêceeln Nhu giậymuyt mìymuynh, còiqwcn cẩprcvn thậymuyn hồlwsji ứevauc mộhgzet láfkwqt, cắweyhn môevaui: “Khôevaung phảuylbi, thanh niêceeln ngoạhgzei quốeibrc khôevaung giốeibrng nơymuyi đaouzâbnvxy.”

“Chỗceelmkako khôevaung giốeibrng? Chẳertcng lẽwdeliqwcn ôevaum đaouzàmkakn ghi-ta ởxbcr trưertclhqoc cửxlefa sổmhzr phòiqwcng củwggsa em đaouzàmkakn nhạhgzec trữdkdiymuynh?”

“Khôevaung phảuylbi, bọodvqn họodvq sẽwdel khôevaung dâbnvxy dưertca.”

“Vậymuyy ngưertcmjxci kia vừierfa mớlhqoi dâbnvxy dưertca cáfkwqi gìymuy vớlhqoi em?”

Dụevau Thiêceeln Nhu khôevaung nómjoci lờmjxci nàmkako, chỉduyumkak bụevaum kínbphn mặamdmt củwggsa mìymuynh, nhỏbdyh giọodvqng nómjoci: “Lạhgzei khôevaung quen biếkfdlt tôevaui, cũqolzng khôevaung hiểxeuqu biếkfdlt gìymuy vềwggsevaui, mớlhqoi nhìymuyn thấzmmhy tôevaui đaouzlybcu tiêceeln liềwggsn nómjoci thínbphch, chẳertcng lẽwdel thínbphch gưertcơymuyng mặamdmt nàmkaky củwggsa tôevaui sao? Nếkfdlu làmkak nhưertc vậymuyy, tôevaui sẽwdel bạhgzei lộhgze toàmkakn bộhgze khuôevaun mặamdmt ra cho anh ta nhìymuyn, hùhbhq chếkfdlt anh ta!”

Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz kinh ngạhgzec quay đaouzlybcu lạhgzei nhìymuyn côevau.

Tiếkfdlp theo đaouzómjoc, cưertcmjxci ha ha ra tiếkfdlng.

evau nhómjocc nàmkaky, cómjoc chúwufqt thúwufq vịaaaq.


“Tôevaui nómjoci thậymuyt, gưertcơymuyng mặamdmt kia củwggsa em khôevaung cómjoc khủwggsng bốeibr đaouzếkfdln vậymuyy, dọodvqa khôevaung chếkfdlt ngưertcmjxci.” Anh an ủwggsi côevau.

“Đaaaqómjocmkak bởxbcri vìymuy anh rểxeuq giúwufqp tôevaui.” Hồlwsji lâbnvxu, thanh âbnvxm rấzmmht nhỏbdyh xuyêceeln qua khe hởxbcr ngómjocn tay mảuylbnh khảuylbnh truyềwggsn ra.

Ngoàmkaki cửxlefa sổmhzr xe, cảuylbnh đaouzêceelm nhanh chómjocng hiệierfn ra.

—— bởxbcri vìymuy anh rểxeuqmkak chịaaaq đaouzãonet giúwufqp tôevaui, cho nêceeln tôevaui mớlhqoi cómjoc tiềwggsn trịaaaq liệierfu cũqolzng nhưertc tiếkfdln hàmkaknh giảuylbi phẫmhzru đaouzweyhc đaouzbdyh, cómjoc đaouzôevaui khi, đaouzínbphch xáfkwqc làmkak trêceeln thếkfdl giớlhqoi nàmkaky khôevaung cómjocymuymkak khôevaung cómjoc khảuylboncpng, chẳertcng qua cómjoc tiềwggsn cùhbhqng khôevaung cómjoc tiềwggsn chínbphnh làmkak kháfkwqc nhau.

Nhưertcng anh cómjoc từierfng nghĩxlef tớlhqoi khôevaung?

Nếkfdlu khôevaung phảuylbi nhưertc vậymuyy, tôevaui sẽwdelmjoc mộhgzet khuôevaun mặamdmt nhưertc thếkfdlmkako.

mjoc ngưertcmjxci thínbphch tôevaui, nómjoci chuyệierfn cùhbhqng tôevaui, cảuylbm thấzmmhy tôevaui rấzmmht đaouzuhbjp hay khôevaung?

Thậymuyt sựpaohmjoc rấzmmht nhiềwggsu sựpaoh kiệierfn làmkak khôevaung cómjoc khảuylboncpng.

Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz dầlybcn dầlybcn trầlybcm mặamdmc xuốeibrng, thómjoci quen ồlwsjn àmkako làmkakm cho anh nghẹuhbjn đaouzếkfdln mứevauc cómjoc chúwufqt khómjoc chịaaaqu, nhưertcng côevau nhómjocc ngồlwsji bêceeln cạhgzenh nàmkaky, lờmjxci nómjoci rõhhtqmkakng mang theo kim châbnvxm, nómjoci mộhgzet hai câbnvxu đaouzãonet bắweyht đaouzlybcu xùhbhqevaung.

“Anh đaouzưertca tôevaui đaouzi chỗceelmkako?” Dụevau Thiêceeln Nhu cómjoc phầlybcn mờmjxc mịaaaqt, rốeibrt cuộhgzec bâbnvxy giờmjxc mớlhqoi phảuylbn ứevaung kịaaaqp.

“Thăoncpm con gáfkwqi bảuylbo bốeibri củwggsa tôevaui.” Khoébzne miệierfng củwggsa Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz ngậymuym cưertcmjxci.Dụevau Thiêceeln Nhu bỗceelng khẩprcvn trưertcơymuyng.

“Làmkakm sao vậymuyy? Căoncpng thẳertcng nhưertc vậymuyy làmkakm gìymuy?” Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz nhịaaaqn khôevaung đaouzưertcjgitc duỗceeli tay búwufqng búwufqng mặamdmt củwggsa côevau: “Tôevaui cũqolzng sẽwdel khôevaung ăoncpn em?”

Dụevau Thiêceeln Nhu nhínbphu màmkaky, mang theo chúwufqt đaouzwggs phòiqwcng nho nhỏbdyhbzne tráfkwqnh: “Anh đaouzierfng cómjoc chạhgzem vàmkako mặamdmt tôevaui nữdkdia, bằmpnmng khôevaung cắweyhn anh!”


evau khôevaung nómjoci nhưertc vậymuyy còiqwcn đaouzwdel, lờmjxci vừierfa thốeibrt ra, Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz tứevauc khắweyhc nổmhzri lêceeln tâbnvxm tưertc muốeibrn trêceelu chọodvqc côevau.

Xuốeibrng xe, nhìymuyn côevau nhómjocc kia kébzneo cửxlefa bưertclhqoc ra ngoàmkaki, thâbnvxn hìymuynh cao lớlhqon củwggsa anh đaouzevaung ởxbcr phínbpha sau côevau, Dụevau Thiêceeln Nhu lui vềwggs phínbpha sau bỗceelng nhiêceeln đaouzevaung vàmkako tưertcmjxcng ngưertcmjxci, theo bảuylbn năoncpng đaouzwdel lấzmmhy cửxlefa xe, quay đaouzlybcu, nhìymuyn đaouzếkfdln gưertcơymuyng mặamdmt mịaaaq hoặamdmc củwggsa anh.

“Dụevau Thiêceeln Nhu, em đaouzãonetevaun môevaui cùhbhqng ngưertcmjxci kháfkwqc lầlybcn nàmkako chưertca?” Lạhgzec Phàmkakm Vũqolzqolz mắweyht thấzmmhp giọodvqng hỏbdyhi, khómjoce miệierfng hàmkakm chứevaua nụevauertcmjxci hưertcertc thựpaohc thựpaohc. 

Áwmbvnh mắweyht trong suốeibrt củwggsa Dụevau Thiêceeln Nhu trừierfng to, theo bảuylbn năoncpng cảuylbm thấzmmhy, ngưertcmjxci đaouzàmkakn ôevaung nàmkaky, cómjoc bệierfnh.

“Khôevaung cómjoc.” Côevau cắweyhn môevaui, thàmkaknh thậymuyt trảuylb lờmjxci.

“Mộhgzet lầlybcn cũqolzng khôevaung?”

“Khôevaung cómjoc.”

“Bịaaaqertcmjxcng hôevaun chưertca?”

“Cũqolzng…… Khôevaung cómjoc.” Đaaaqhgzet nhiêceeln côevau cảuylbm thấzmmhy sởxbcrn tómjocc gáfkwqy.

“Àtcoa, thìymuy ra làmkak nhưertc vậymuyy……” Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz nhưertc hiểxeuqu ra, khoébzne miệierfng hàmkakm chứevaua nụevauertcmjxci tưertcơymuyi thựpaohc lưertcơymuyng thiệierfn, ngómjocn tay thon dàmkaki chậymuym rãoneti chạhgzem vàmkako mặamdmt côevau, chậymuym rãoneti cúwufqi đaouzlybcu xuốeibrng.

wufqc cảuylbm thựpaohc tốeibrt, tinh tếkfdl mềwggsm nhẵwojyn.

Phínbpha trưertclhqoc làmkak mộhgzet vùhbhqng áfkwqnh sáfkwqng chómjoci lọodvqi, mơymuy hồlwsjmjoc thểxeuq nghe đaouzưertcjgitc tiếkfdlng ngưertcmjxci nómjoci chuyệierfn trong phòiqwcng kháfkwqch, màmkak thâbnvxn thểxeuq củwggsa Dụevau Thiêceeln Nhu đaouzang dáfkwqn sáfkwqt vàmkako chiếkfdlc Ferrari xa hoa, côevau khôevaung dáfkwqm nhúwufqc nhínbphch, chịaaaqu đaouzpaohng cảuylbm giáfkwqc têceel dạhgzei trêceeln lưertcng, chờmjxc đaouzjgiti đaouzhgzeng táfkwqc càmkakng quáfkwq đaouzáfkwqng hơymuyn củwggsa ngưertcmjxci đaouzàmkakn ôevaung nàmkaky, từierfertcmjxcn mặamdmt đaouzếkfdln hàmkakm dưertclhqoi, ngómjocn tay củwggsa anh gầlybcn ngay trưertclhqoc mắweyht, côevau nhẹuhbj nhàmkakng hínbpht mộhgzet hơymuyi, bỗceelng nhiêceeln cắweyhn lấzmmhy!

“……!!” Lạhgzec Phàmkakm Vũqolzceelu lêceeln mộhgzet tiếkfdlng, đaouzau đaouzếkfdln xưertcơymuyng cốeibrt nhưertc bịaaaq chặamdmt đaouzevaut!

“Đaaaqáfkwqng chếkfdlt……” ‘Bang’ mộhgzet tiếkfdlng, bàmkakn tay củwggsa Lạhgzec Phàmkakm Vũqolz chốeibrng trêceeln cửxlefa xe, đaouzètcoa nặamdmng thâbnvxn hìymuynh nhỏbdyh xinh nữdkdinbphnh kia dưertclhqoi thâbnvxn, khuôevaun mặamdmt tuấzmmhn túwufq thốeibrng khổmhzr, cúwufqi đaouzlybcu dáfkwqn sáfkwqt sưertcmjxcn mặamdmt côevau, thôevau lỗceel gầlybcm nhẹuhbj ra lệierfnh: “Nhảuylb ra!”

Mẹuhbjmjoc, thậymuyt đaouzau…… Côevau nhómjocc nàmkaky tuổmhzri chómjoc sao?!




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.