Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 338 : Kết cục 8

    trước sau   

“Tôoerci nghĩqrwj mọwnvfi ngưibvqfmbfi cũchvsng đggdbãxgxr biếlwmjt xảxgxry ra chuyệaqvxn gìqrwj, tôoerci sẽzdvg khôoercng lòpqkung vòpqkung, nóunnbi thẳkbtrng,” Báuaggc sĩqrwj lậnrilt nhìqrwjn bệaqvxnh áuaggn mộcphpt hồfquii, nóunnbi: “Diệaqvxn tíbiixch bỏgrflng củczsba Dụqrwj tiểbokqu thưibvq khôoercng phảxgxri rấbxbot lớepzdn, nhưibvqng hơthikn 60% tưibvqơthikng đggdbeitti nặqtvfng, phầlwmjn còpqkun lạvrdri làofla bởibvqi vìqrwjuaggch lớepzdp quầlwmjn áuaggo nênjgpn xem nhưibvq bỏgrflng ởibvqibvqfmbfng đggdbcphp thấbxbop, đggdbvrdri bộcphp phậnriln phỏgrflng làoflaibvq tráuaggn, xưibvqơthikng gòpqkuuagg, xưibvqơthikng quai xanh cùsqqsng bảxgxr vai, còpqkun cóunnb mộcphpt íbiixt ởibvq giữoerca lưibvqng, may mắczsbn làofla mặqtvft khôoercng bịjbku bỏgrflng quáuagg nhiềiezlu, nghiênjgpm trọwnvfng nhấbxbot chíbiixnh làofla tráuaggn cùsqqsng xưibvqơthikng gòpqkuuaggnjgpn tráuaggi……”

Ngưibvqfmbfi đggdbàoflan ôoercng phíbiixa sau vịjbkun bảxgxr vai côoerc, Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt lẳkbtrng lặqtvfng nghe, mỗnjgpi mộcphpt chữoerc đggdbiezlu giốeittng nhưibvq đggdbang thiênjgpu đggdbeittt lòpqkung côoerc.

“Vậnrily cóunnb hi vọwnvfng chữoerca khỏgrfli cho em ấbxboy khôoercng?” Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt run giọwnvfng hỏgrfli: “Ývrdroerci muốeittn nóunnbi làofla da thịjbkut bịjbku bỏgrflng cóunnb thểbokq chữoerca trịjbku hay khôoercng?”

“Hoàoflan toàoflan cóunnb thểbokq chữoerca trịjbku, nhưibvqng côoerc phảxgxri biếlwmjt rằmrheng, cho dùsqqs mứpqkuc đggdbcphp chữoerca khỏgrfli đggdbvrdrt tớepzdi 80% trởibvqnjgpn, cũchvsng khôoercng cóunnb khảxgxrwnxeng khôoercng lưibvqu lạvrdri sẹpbabo, nếlwmju muốeittn tậnriln lựwgoqc giảxgxrm bớepzdt sẹpbabo thìqrwjnjgpn tiếlwmjn hàoflanh giảxgxri phẫchvsu cấbxboy da, nhưibvq vậnrily thìqrwj kếlwmjt quảxgxr sẽzdvg tốeittt hơthikn mộcphpt chúuosyt, nhưibvqng còpqkun phảxgxri xem trìqrwjnh trạvrdrng da bịjbku tổsgykn thưibvqơthikng nghiênjgpm trọwnvfng tớepzdi mứpqkuc đggdbcphpoflao mớepzdi cóunnb thểbokq quyếlwmjt đggdbjbkunh đggdbưibvqgrflc.”

“Vậnrily hy vọwnvfng cáuaggc báuaggc sĩqrwjxgxry tậnriln lựwgoqc, xin hãxgxry làoflam tốeittt nhấbxbot.” Nam Cung Kìqrwjnh Hiênjgpn trầlwmjm giọwnvfng nóunnbi.

“Đlaxaưibvqgrflc, đggdbâptfby làofla chứpqkuc tráuaggch củczsba chúuosyng tôoerci.”


Chờfmbf đggdbếlwmjn khi ra khỏgrfli văwnxen phòpqkung củczsba báuaggc sĩqrwj, Nam Cung Kìqrwjnh Hiênjgpn nhẹpbab nhàoflang ôoercm lấbxboy côoerc, thấbxbop giọwnvfng nóunnbi: “Bâptfby giờfmbfnjgpn tâptfbm chưibvqa?”

Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt lắczsbc đggdblwmju, trong mắczsbt hơthiki ưibvqepzdt áuaggt, cũchvsng ôoercm lấbxboy anh, nhẹpbab giọwnvfng nóunnbi: “Em biếlwmjt cóunnb thểbokq chữoerca trịjbku, trưibvqepzdc kia, thờfmbfi đggdbiểbokqm ởibvq việaqvxn đggdbiềiezlu dưibvqjnasng, em đggdbãxgxr từthikng nhìqrwjn thấbxboy dung mạvrdro sau khi khôoerci phụqrwjc củczsba nhữoercng ngưibvqfmbfi bịjbku hủczsby dung, chíbiixnh anh cũchvsng biếlwmjt, dùsqqsunnb chữoerca trịjbku nhưibvq thếlwmjoflao thìqrwjchvsng sẽzdvg đggdbbokq lạvrdri dấbxbou vếlwmjt, khôoercng cóunnb khảxgxrwnxeng hoàoflan toàoflan trởibvq lạvrdri nhưibvqibvqa, Thiênjgpn Nhu vốeittn khôoercng nênjgpn gáuaggnh váuaggc hếlwmjt thảxgxry nhữoercng chuyệaqvxn nàoflay, em ấbxboy khôoercng nênjgpn vìqrwj em màofla bịjbku thưibvqơthikng, trảxgxri qua giảxgxri phẫchvsu đggdbau đggdbepzdn, chờfmbf đggdbgrfli mìqrwjnh khôoerci phụqrwjc trong mộcphpt thờfmbfi gian dàoflai, mấbxboy chuyệaqvxn nàoflay khôoercng nênjgpn do em ấbxboy thừthika nhậnriln, vìqrwj thếlwmj, nếlwmju em ấbxboy đggdbau, em cũchvsng sẽzdvg đggdbau, cũchvsng sẽzdvg áuaggy náuaggy, đggdbâptfby mớepzdi làofla nguyênjgpn nhâptfbn châptfbn chíbiixnh em khôoercng bỏgrfl xuốeittng đggdbưibvqgrflc……

Nam Cung Kìqrwjnh Hiênjgpn ôoercm côoerc, cưibvqfmbfi yếlwmju ớepzdt: “Cóunnb đggdbôoerci khi logic củczsba em rấbxbot kỳwnxe quáuaggi, 5 năwnxem trưibvqepzdc, vìqrwj chữoerca khỏgrfli đggdbôoerci mắczsbt củczsba em ấbxboy, cáuaggi gìqrwj em cũchvsng đggdbiezlu nguyệaqvxn ýbokqoflam, đggdbúuosyng thậnrilt làofla khổsgyk sởibvqqrwj em cũchvsng đggdbãxgxr ăwnxen qua, đggdbau đggdbepzdn gìqrwjchvsng từthikng gáuaggnh chịjbkuu, em cảxgxrm thấbxboy giữoerca hai chịjbku em còpqkun cầlwmjn nóunnbi cáuaggi gìqrwjnjgpn hay khôoercng nênjgpn, hoàoflan trảxgxr hay khôoercng hoàoflan trảxgxr sao? Em rấbxbot thưibvqơthikng em ấbxboy, anh biếlwmjt, nhưibvqng anh cũchvsng rấbxbot yênjgpu em, nếlwmju em đggdbau lòpqkung, anh cũchvsng cảxgxrm thấbxboy khôoercng tốeittt.”

“Đlaxathikng khóunnbc……” Ngóunnbn tay ấbxbom áuaggp củczsba anh vuốeittt ve mặqtvft côoerc, giọwnvfng khàoflan khàoflan: “Kỳwnxe thậnrilt anh rấbxbot íbiixch kỷdkdp, bởibvqi vìqrwj trong lòpqkung anh may mắczsbn ngưibvqfmbfi chịjbkuu thưibvqơthikng tổsgykn khôoercng phảxgxri làofla em, nhưibvqng anh lạvrdri nghĩqrwjqrwjnh khôoercng nênjgpn íbiixch kỷdkdp nhưibvq vậnrily, em đggdbãxgxr chịjbkuu quáuagg nhiềiezlu thưibvqơthikng tổsgykn, anh khôoercng muốeittn thấbxboy em lạvrdri bịjbku thưibvqơthikng, dùsqqsofla mộcphpt chúuosyt cũchvsng khôoercng thểbokq, cóunnb lẽzdvgqrwjnh yênjgpu vốeittn dĩqrwj chíbiixnh làofla íbiixch kỷdkdp, khôoercng cóunnbqrwj sai……”

Đlaxaôoerci mắczsbt ngậnrilp nưibvqepzdc củczsba Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt dầlwmjn trợgrfln to, cho đggdbếlwmjn khi cáuaggnh môoerci củczsba anh bao trùsqqsm xuốeittng, côoerc mớepzdi hoảxgxrng hốeittt hoàoflan hồfquin.

Bịjbku anh hôoercn, phảxgxrng phấbxbot nhưibvqofla sựwgoq an ủczsbi dịjbkuu dàoflang nhấbxbot, xuyênjgpn qua hơthiki thởibvq nồfquing đggdbnrilm củczsba anh truyềiezln lạvrdri cho côoerc.

Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt run run, bênjgpn tai nghe tiếlwmjng anh lẩicftm bẩicftm: “Vìqrwj em, anh sẽzdvg tậnriln lựwgoqc chữoerca trịjbku cho em ấbxboy, dốeittc hếlwmjt toàoflan lựwgoqc…… Thiênjgpn Tuyếlwmjt, hôoercm nay làofla đggdbênjgpm tâptfbn hôoercn củczsba chúuosyng ta, anh khôoercng thểbokq cho em mộcphpt hôoercn lễczsb hoàoflan mỹyvfo nhấbxbot, muốeittn anh bồfquii thưibvqfmbfng cho em nhưibvq thếlwmjoflao…..

Trong lòpqkung côoercbxbom áuaggp, hàoflam chứpqkua nưibvqepzdc mắczsbt đggdbáuaggp lạvrdri nụqrwjoercn củczsba anh, biểbokqu đggdbvrdrt cảxgxrm xúuosyc chua xóunnbt phứpqkuc tạvrdrp trong lòpqkung.

uosy cuốeitti hàoflanh lang, sưibvqơthikng khóunnbi lưibvqgrfln lờfmbf, Lạvrdrc Phàoflam Vũchvs nheo đggdbôoerci mắczsbt nhìqrwjn chăwnxem chúuosy đggdbôoerci vợgrfl chồfquing kia, khuôoercn mặqtvft tuấbxbon túuosyuaggi nhợgrflt, lẳkbtrng lặqtvfng chờfmbf đggdbgrfli hai ngưibvqfmbfi pháuaggt hiệaqvxn ra anh.

Rốeittt cuộcphpc, đggdbôoerci bíbiixch nhâptfbn cũchvsng pháuaggt hiệaqvxn cóunnb ngưibvqfmbfi đggdbang nhìqrwjn mìqrwjnh, Lạvrdrc Phàoflam Vũchvsibvqfmbfi cưibvqfmbfi nhìqrwjn Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt bỗnjgpng nhiênjgpn đggdbgrfl mặqtvft, lạvrdri ríbiixt mộcphpt hơthiki thuốeittc. 

“Hôoercm nay thậnrilt sựwgoq quáuagg hỗnjgpn loạvrdrn, mìqrwjnh cũchvsng chưibvqa kịjbkup nóunnbi cùsqqsng hai ngưibvqfmbfi, tâptfbn hôoercn vui vẻqbws!” Anh chốeittng thâptfbn thểbokq, cưibvqfmbfi nóunnbi.

“Chuyệaqvxn hôoercm nay phiềiezln toáuaggi anh,” Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt lắczsbc đggdblwmju: “Cảxgxrm ơthikn anh đggdbãxgxr đggdbưibvqa Tiểbokqu Nhu đggdbếlwmjn đggdbâptfby.”

“Khôoercng cầlwmjn kháuaggch sáuaggo vớepzdi tôoerci, ngưibvqfmbfi đggdbpbabp,” Lạvrdrc Phàoflam Vũchvsibvqfmbfi nóunnbi, thuậnriln thếlwmj lấbxboy ra mộcphpt cáuaggi hộcphpp nhỏgrfl từthik trong túuosyi đggdbưibvqa cho côoerc: “Mởibvq ra nhìqrwjn xem, khôoercng phảxgxri muốeittn quàoflaptfbn hôoercn àofla?”


Quàofla củczsba cậnrilu chỉzhgy đggdbqtvft ởibvq trong cáuaggi hộcphpp nhỏgrflbiixu nhưibvq vậnrily?” Nam Cung Kìqrwjnh Hiênjgpn nheo đggdbôoerci mắczsbt nóunnbi.

“Lễczsb nhẹpbabqrwjnh trọwnvfng nha, ha hảxgxr, nhìqrwjn thửnato đggdbi.”

Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt hơthiki nghi hoặqtvfc, nhẹpbab nhàoflang mởibvquaggi hộcphpp ra.

njgpn trong làofla mộcphpt cáuaggi chìqrwja khoáuagg bạvrdrc, thoạvrdrt nhìqrwjn đggdbãxgxr rấbxbot lâptfbu đggdbfmbfi, màoflau bạvrdrc đggdbãxgxr mấbxbot đggdbi sựwgoquaggng chóunnbi vốeittn cóunnb, móunnbc khoáuaggunnbqrwjnh mộcphpt con thuyềiezln, Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt cóunnb chúuosyt kinh ngạvrdrc: “Anh muốeittn tặqtvfng tôoerci mộcphpt con thuyềiezln àofla?”

Lạvrdrc Phàoflam Vũchvs bậnrilt cưibvqfmbfi, lắczsbc đggdblwmju: “Khôoercng phảxgxri mộcphpt con thuyềiezln, làofla mộcphpt hòpqkun đggdbxgxro, nhưibvqng chỉzhgyunnb thểbokq ngồfquii thuyềiezln đggdbếlwmjn đggdbóunnb, tôoerci trựwgoqc tiếlwmjp tặqtvfng hai ngưibvqfmbfi thênjgpm mộcphpt con thuyềiezln, hòpqkun đggdbxgxro đggdbóunnboerci nhìqrwjn trúuosyng khi đggdbi du lịjbkuch biểbokqn hồfquii năwnxem kia, nằmrhem ởibvq Tháuaggi Bìqrwjnh Dưibvqơthikng, vốeittn dĩqrwj chụqrwjp tớepzdi chuẩicftn bịjbkuoflam làoflang du lịjbkuch cao cấbxbop, hiệaqvxn tạvrdri làoflam xong lạvrdri khôoercng muốeittn mởibvq, dứpqkut khoáuaggt tặqtvfng cho hai ngưibvqfmbfi, khi nàoflao lăwnxen lộcphpn mệaqvxt mỏgrfli thìqrwj qua bênjgpn đggdbóunnb ngâptfby ngốeittc mấbxboy ngàoflay, bảxgxro đggdbxgxrm đggdbãxgxri ngộcphp cao nhấbxbot, phong cảxgxrnh thiênjgpn nhiênjgpn, thểbokquaggc vàofla tinh thầlwmjn đggdbiezlu thoảxgxri máuaggi.”

Mộcphpt hòpqkun đggdbxgxro.

unnb nghĩqrwj nhưibvq thếlwmjoflao Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt cũchvsng khôoercng nghĩqrwj đggdbếlwmjn Lạvrdrc Phàoflam Vũchvs sẽzdvg tặqtvfng mộcphpt móunnbn quàofla nhưibvq vậnrily, côoercunnb phầlwmjn dởibvq khóunnbc dởibvqibvqfmbfi, chỉzhgy cảxgxrm thấbxboy giốeittng nhưibvq nhậnriln củczsba anh cảxgxr mộcphpt bảxgxro tàoflang, bênjgpn trong còpqkun cóunnb mộcphpt tấbxbom bảxgxrn đggdbfqui, côoerc lấbxboy ra nhìqrwjn, đggdbóunnboflaqrwjnh hìqrwjnh chung cũchvsng nhưibvquaggng dấbxbop hòpqkun đggdbxgxro sau khi đggdbưibvqgrflc khai pháuagg, hìqrwjnh ảxgxrnh khổsgykng lồfqui thoạvrdrt nhìqrwjn thựwgoqc chấbxbon đggdbcphpng, biểbokqn xanh trờfmbfi xanh thu vàoflao trong mắczsbt, hòpqkun đggdbxgxro nhỏgrfl kia rấbxbot cóunnb sứpqkuc quyếlwmjn rũchvs sứpqkuc quyếlwmjn rũchvs.

“Cậnrilu đggdbúuosyng làofla khôoercn khéuxsio,” Nam Cung Kìqrwjnh Hiênjgpn nghiềiezln ngẫchvsm chăwnxem chúuosy nhìqrwjn anh: “Mộcphpt hòpqkun đggdbxgxro, cậnrilu cho rằmrheng Thiênjgpn Tuyếlwmjt mang thai mấbxboy tháuaggng còpqkun chạvrdry đggdbếlwmjn nơthiki đggdbóunnb phóunnbng thíbiixch thểbokquaggc vàofla tinh thầlwmjn sao?”

“Cậnrilu cóunnb thểbokq chờfmbf thờfmbfi đggdbiểbokqm côoercbxboy ởibvq cửnatoofla đggdbi,” Lạvrdrc Phàoflam Vũchvsibvqfmbfi nóunnbi: “Mìqrwjnh biếlwmjt hiệaqvxn tạvrdri ôoercng cụqrwj đggdbãxgxr giao hếlwmjt sởibvq hữoercu gia sảxgxrn cho cậnrilu xửnatobokq, cậnrilu bậnriln rộcphpn hơthikn hếlwmjt so vớepzdi ai kháuaggc, tìqrwjm thờfmbfi gian đggdbi ra ngoàoflai giảxgxri sầlwmju cũchvsng tốeittt, mìqrwjnh suy nghĩqrwj chu đggdbáuaggo biếlwmjt bao nhiênjgpu nha, cậnrilu còpqkun khôoercng cảxgxrm kíbiixch!”

Đlaxaôoerci mắczsbt củczsba Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt vẫchvsn khôoercng dờfmbfi khỏgrfli bảxgxrn đggdbfqui, chỉzhgy cảxgxrm thấbxboy yênjgpu thíbiixch khôoercng buôoercng tay, phảxgxrng phấbxbot trong lòpqkung đggdbãxgxr ôoercm lấbxboy mộcphpt mảxgxrnh trờfmbfi xanh biểbokqn xanh, đggdbôoerci mắczsbt trong suốeittt lấbxbop láuaggnh sáuaggng lênjgpn.

“Thíbiixch àofla?” Nam Cung Kìqrwjnh Hiênjgpn cúuosyi đggdblwmju yênjgpu thưibvqơthikng hỏgrfli.

Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt gậnrilt gậnrilt đggdblwmju, ýbokqibvqfmbfi ngậnrilm ởibvq khóunnbe miệaqvxng: “Tuy rằmrheng cóunnbthiki phôoerc trưibvqơthikng, nhưibvqng em thậnrilt sựwgoq thíbiixch, cảxgxrm ơthikn anh Lạvrdrc Phàoflam Vũchvs.”

Ývrdribvqfmbfi bênjgpn môoerci Lạvrdrc Phàoflam Vũchvs thậnrilt lâptfbu cũchvsng khôoercng tan đggdbi, nhìqrwjn Nam Cung Kìqrwjnh Hiênjgpn, thậnrilm chíbiixpqkun cóunnb chúuosyt đggdbczsbc ýbokq.

“Đlaxaưibvqgrflc rồfquii, nếlwmju hai ngưibvqfmbfi đggdbãxgxr tớepzdi mìqrwjnh cũchvsng khôoercng quấbxboy rầlwmjy nữoerca, chờfmbfoercbxboy tỉzhgynh, hai ngưibvqfmbfi cóunnb thểbokqoflao thăwnxem,” Lạvrdrc Phàoflam Vũchvs đggdbi hai bưibvqepzdc lạvrdri dừthikng lạvrdri: “Àbokq đggdbúuosyng rồfquii, Thiênjgpn Tuyếlwmjt……”

“Tậnriln lựwgoqc đggdbthikng nóunnbi nhiềiezlu vớepzdi côoercbxboy, kỳwnxe thậnrilt côoercbxboy vôoercsqqsng đggdbau đggdbepzdn, chỉzhgyofla ngoàoflai miệaqvxng khôoercng nóunnbi màofla thôoerci, hãxgxry đggdbbokqoercbxboy nghỉzhgy ngơthiki nhiềiezlu.” Dặqtvfn dòpqku xong câptfbu cuốeitti cùsqqsng, anh đggdbi thẳkbtrng vềiezl phíbiixa thang máuaggy.

Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt mấbxbop máuaggy miệaqvxng, muốeittn nóunnbi gìqrwj đggdbóunnb lạvrdri khôoercng nóunnbi ra lờfmbfi, côoercicftn ẩicftn cảxgxrm thấbxboy trong lờfmbfi nóunnbi củczsba  Lạvrdrc Phàoflam Vũchvsunnb chúuosyt côoerc nghe khôoercng hiểbokqu, nóunnbi vậnrily làofla trưibvqepzdc khi Thiênjgpn Nhu ngủczsb, bọwnvfn họwnvf đggdbãxgxrunnbi chuyệaqvxn vớepzdi nhau.

oercptfbng mắczsbt nghi hoặqtvfc nhìqrwjn chồfquing mìqrwjnh, Nam Cung Kìqrwjnh Hiênjgpn đggdbang khịjbkut mũchvsi coi thưibvqfmbfng tấbxbom bảxgxrn đggdbfquioflauaggi hộcphpp nhỏgrfl kia, thấbxboy côoerc nhìqrwjn qua đggdbâptfby, áuaggnh mắczsbt nhu hòpqkua mộcphpt íbiixt, do dựwgoq hỏgrfli nhỏgrflnjgpn tai côoerc: “Nếlwmju khôoercng chờfmbf sinh xong bảxgxro bảxgxro, anh sẽzdvg đggdbưibvqa em đggdbếlwmjn hòpqkun đggdbxgxro nàoflay giảxgxri sầlwmju, chỉzhgyunnb hai chúuosyng ta, đggdbưibvqgrflc khôoercng?”

Dụqrwj Thiênjgpn Tuyếlwmjt bịjbku tháuaggi đggdbcphp chuyểbokqn biếlwmjn bấbxbot thìqrwjnh lìqrwjnh củczsba anh chọwnvfc cưibvqfmbfi, cầlwmjm tay anh, nóunnbi: “Đlaxaưibvqgrflc! Anh khôoercng đggdbưibvqgrflc đggdbsgyki ýbokq!” 

Thấbxboy côoerc lộcphp ra lúuosym đggdbfquing tiềiezln, Nam Cung Kìqrwjnh Hiênjgpn dứpqkut bỏgrfl hếlwmjt thảxgxry phiềiezln nãxgxro nghi ngờfmbf, ôoercm côoercoflao trong  ngựwgoqc, hôoercn lênjgpn khóunnbe miệaqvxng tràoflan đggdblwmjy ýbokqibvqfmbfi củczsba côoerc.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.