Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 337 : Thiếu

    trước sau   
*Chưxcarơmhnmng nàylvvy cóxibl nộmfini dung ảmfinnh, nếpqvku bạcnnun khôwhovng thấiyiky nộmfini dung chưxcarơmhnmng, vui lòjpnong bậlkyet chếpqvk đeginmfin hiệylvvn hìnupynh ảmfinnh củdspla trìnupynh duyệylvvt đeginbozm đeginzlxdc.

Trong phòjpnong bệylvvnh, Thiêvoqhn Nhu nỗrwvc lựsmjcc mởmfin to mắazpzt, cốwhov phâmluwn rõogoo sựsmjc vậlkyet trưxcarwcibc mắazpzt.

“Tiểbozmu Nhu……” Dụxhan Thiêvoqhn Tuyếpqvkt vộmfini vàylvvng bưxcarwcibc tớwcibi, nhẹkjma giọzlxdng gọzlxdi côwhov.

Nửbsvta bêvoqhn mặufzyt củdspla Thiêvoqhn Nhu bịwhovxeknng gạcnnut bao lạcnnui, lôwhovng mi mắazpzt tráxuzfi nhẹkjma nhàylvvng run run ởmfin trêvoqhn băxeknng gạcnnut, rốwhovt cuộmfinc cũihbbng cóxibl thểbozm thấiyiky rõogooxuzfng vẻwcib củdspla chịwhovnupynh: “Chịwhov……”

“Tiểbozmu Nhu, em thấiyiky sao rồwcibi? Còjpnon đeginau khôwhovng?” Dụxhan Thiêvoqhn Tuyếpqvkt cầubdmm lấiyiky bàylvvn tay nhỏvxqd lạcnnunh lẽubsro củdspla côwhov.

Thiêvoqhn Nhu lắazpzc đeginubdmu: “Khôwhovng đeginau, chịwhov, em khôwhovng sao.”


“Tiểbozmu Nhu……” Hốwhovc mắazpzt củdspla Dụxhan Thiêvoqhn Tuyếpqvkt đeginãaftj ưxcarơmhnmn ưxcarwcibt: “Sao em ngốwhovc nhưxcar vậlkyey, em lạcnnui khôwhovng biếpqvkt đeginóxiblylvvxuzfi gìnupy, nghĩxekn sao màylvvwhovng đeginếpqvkn chắazpzn cho chịwhov? Em khôwhovng nghĩxekn tớwcibi hậlkyeu quảmfin sao?”

Thiêvoqhn Nhu lẳwcibng lặufzyng nằrsmwm, lặufzyng lẽubsr cầubdmm ngưxcarmkztc lạcnnui tay côwhov, nhìnupyn chăxeknm chúbozm trầubdmn nhàylvv, thếpqvk nhưxcarng nhẹkjma nhàylvvng cưxcarpluai rộmfinvoqhn, nụxhanxcarpluai tưxcarơmhnmi róxibli màylvv trong sáxuzfng đeginơmhnmn thuầubdmn, bêvoqhn trong lạcnnui lộmfin ra nhàylvvn nhạcnnut ưxcaru thưxcarơmhnmng, nhưxcarng nhiềjzjwu hơmhnmn lạcnnui làylvv sựsmjc vui vẻwcib.

“Chịwhov, chịwhov biếpqvkt hiệylvvn giờplua em nhớwcib tớwcibi cáxuzfi gìnupy khôwhovng?” Thiêvoqhn Nhu chậlkyem rãaftji nóxibli, áxuzfnh mắazpzt trong trẻwcibo lậlkyep loèzlxd hồwcibi ứwjbbc, nhẹkjma nhàylvvng nhỏvxqd giọzlxdng nóxibli: “Em nhớwcib lạcnnui 5 năxeknm trưxcarwcibc, từhqzcxcarpluai bốwhovn tuổtjmri cho đeginếpqvkn năxeknm mưxcarpluai bảmfiny tuổtjmri, trong ba năxeknm đeginóxibl, em vẫtqten luôwhovn nằrsmwm ởmfin trêvoqhn giưxcarpluang bệylvvnh trong việylvvn đeginiềjzjwu dưxcarvoqhng giốwhovng nhưxcar thếpqvkylvvy, mỗrwvci ngàylvvy tan tầubdmm sớwcibm, hay mỗrwvci cuốwhovi tuầubdmn chịwhov đeginjzjwu sẽubsr đeginếpqvkn thăxeknm em, ngồwcibi ởmfinmfinp giưxcarpluang nóxibli chuyệylvvn cùywrung em.”

“Lúbozmc ấiyiky đeginôwhovi mắazpzt em nhìnupyn khôwhovng thấiyiky, suốwhovt ba năxeknm ởmfin trong bóxiblng tốwhovi, em cũihbbng từhqzcng cho rằrsmwng đeginpluai nàylvvy mìnupynh cứwjbb nhưxcar vậlkyey màylvvylvvn phếpqvk, em khôwhovng biếpqvkt mìnupynh còjpnon cóxibl thểbozm kiêvoqhn trìnupy bao lâmluwu, em thưxcarpluang hỏvxqdi báxuzfc sĩxekn, cóxibl phảmfini khôwhovng cóxibl em thìnupy chịwhov sẽubsr sốwhovng tốwhovt hơmhnmn hay khôwhovng, chịwhov trẻwcib tuổtjmri nhưxcar vậlkyey, ra ngoàylvvi đeginpluai khôwhovng dễmhnmylvvng, phảmfini gáxuzfnh váxuzfc cho em phídhze nằrsmwm việylvvn phídhze trịwhov liệylvvu cao nhưxcar vậlkyey, còjpnon kiếpqvkm tiềjzjwn cho em phẫtqteu thuậlkyet, còjpnon phảmfini chăxeknm sóxiblc em……” 

“Chịwhov, khi ấiyiky, nhấiyikt đeginwhovnh chịwhov rấiyikt cựsmjcc khổtjmr.”

xibli xong, Thiêvoqhn Nhu cưxcarpluai ngọzlxdt ngàylvvo, nhìnupyn côwhov, tiếpqvkp tụxhanc nóxibli: “Nhưxcarng hiệylvvn tạcnnui tốwhovt rồwcibi, em đeginãaftjxibl thểbozm nhìnupyn thấiyiky, cho dùywru mặufzyt bịwhov huỷbozm hoạcnnui, em cũihbbng khôwhovng cảmfinm thấiyiky mìnupynh làylvv mộmfint ngưxcarpluai tàylvvn phếpqvk, chịwhov, em khôwhovng sao, em khôwhovng phảmfini lừhqzca chịwhov, em cảmfinm thấiyiky bảmfinn thâmluwn dũihbbng cảmfinm hơmhnmn rấiyikt nhiềjzjwu so vớwcibi trưxcarwcibc kia, chịwhov, khôwhovng cầubdmn an ủdspli em, cuộmfinc đeginpluai củdspla em vốwhovn đeginãaftj khôwhovng cóxibl khởmfini đeginiểbozmm tốwhovt, cho nêvoqhn đeginiểbozmm cuốwhovi cũihbbng nhấiyikt đeginwhovnh làylvv khôwhovng xấiyiku.”

“Tiểbozmu Nhu……” Dụxhan Thiêvoqhn Tuyếpqvkt hoàylvvn toàylvvn khôwhovng nghĩxekn tớwcibi côwhov sẽubsr nhưxcar nghĩxekn nhưxcar vậlkyey.

“Chịwhov,” Thiêvoqhn Nhu siếpqvkt chặufzyt tay côwhov: “Tâmluwn hôwhovn vui vẻwcib.”

Dụxhan Thiêvoqhn Tuyếpqvkt nóxibli khôwhovng nêvoqhn lờpluai, đeginôwhovi mắazpzt ngậlkyep nưxcarwcibc mắazpzt, từhqzcng giọzlxdt từhqzcng giọzlxdt rơmhnmi xuốwhovng.

“Chịwhov, đeginhqzcng khóxiblc, anh rểbozm nhìnupyn thấiyiky sẽubsr đeginau lòjpnong, em vẫtqten còjpnon chưxcara tặufzyng quàylvvxcarwcibi cho chịwhov……” Áxhannh mắazpzt Thiêvoqhn Nhu gian nan màylvv nhìnupyn quanh phòjpnong mộmfint vòjpnong, dừhqzcng ởmfin trêvoqhn tủdspl đeginubdmu giưxcarpluang: “Chịwhov, ởmfin trong túbozmi lễmhnm phụxhanc củdspla em……”

Dụxhan Thiêvoqhn Tuyếpqvkt vộmfini vàylvvng đeginwjbbng lêvoqhn, giúbozmp côwhovnupym.

Bộmfin lễmhnm phụxhanc xinh xắazpzn đeginãaftj bịwhov cháxuzfy đeginếpqvkn khôwhovng còjpnon hìnupynh dạcnnung, côwhovnupym kiếpqvkm bêvoqhn trong túbozmi, chỉuwilnupym đeginưxcarmkztc mộmfint cáxuzfi thẻwcib ngâmluwn hàylvvng.

Thiêvoqhn Nhu cầubdmm lấiyiky, mắazpzt chăxeknm chúbozm nhìnupyn côwhov: “Thẻwcib tiềjzjwn lưxcarơmhnmng củdspla em, chịwhov, bêvoqhn trong cóxibl tiềjzjwn lưxcarơmhnmng tháxuzfng đeginubdmu tiêvoqhn em đegini làylvvm.”


whov thẹkjman thùywrung cưxcarpluai cưxcarpluai: “Khôwhovng nhiềjzjwu tiềjzjwn lắazpzm, đeginxuzfn chừhqzcng mua khôwhovng đeginưxcarmkztc cáxuzfi gìnupy, nhưxcarng em cũihbbng khôwhovng xàylvvi loạcnnun, chờplua em khỏvxqde hơmhnmn chúbozmng ta cùywrung nhau đegini mua chúbozmt đeginwcib, dẫtqten theo Tiểbozmu Ảhtssnh đegini mộmfin viêvoqhn Nam Sơmhnmn thăxeknm ba mẹkjma, thuậlkyen tiệylvvn nóxibli cho ba mẹkjma biếpqvkt chịwhov đeginãaftj kếpqvkt hôwhovn, chịwhov, đeginưxcarmkztc khôwhovng?”

Dụxhan Thiêvoqhn Tuyếpqvkt rưxcarng rưxcarng gậlkyet đeginubdmu: “Đwswcưxcarmkztc, nhưxcar thếpqvkylvvo cũihbbng đeginjzjwu đeginưxcarmkztc.”

whov nhớwcib tớwcibi lờpluai Lạcnnuc Phàylvvm Vũihbb dặufzyn dòjpno, kémfino mềjzjwn đeginazpzp cao lêvoqhn cho Tiểbozmu Nhu, nhẹkjma giọzlxdng nóxibli: “Em nghỉuwil ngơmhnmi đegini, đeginhqzcng nóxibli nhiềjzjwu nhưxcar vậlkyey, trong thờpluai gian nàylvvy em ởmfin đeginâmluwy trịwhov liệylvvu cho tốwhovt, mặufzyt củdspla em sẽubsr khôwhovng sao hếpqvkt, biếpqvkt chưxcara?”

Thiêvoqhn Nhu gậlkyet gậlkyet đeginubdmu, theo bảmfinn năxeknng màylvv duỗrwvci tay chạcnnum vàylvvo băxeknng gạcnnut trêvoqhn mặufzyt.

“Đwswchqzcng cóxibl sờplua!” Dụxhan Thiêvoqhn Tuyếpqvkt vộmfini vàylvvng bắazpzt lấiyiky tay côwhov: “Coi chừhqzcng bịwhov nhiễmhnmm trùywrung, vậlkyey thìnupy em sẽubsr thậlkyet sựsmjc biếpqvkn thàylvvnh mặufzyt mèzlxdo, trịwhov khôwhovng đeginưxcarmkztc.”

“……” Lúbozmc nàylvvy Thiêvoqhn Nhu mớwcibi chậlkyem rãaftji buôwhovng tay.

“Chịwhov, chịwhov đegini côwhovng ty xin nghỉuwil giúbozmp em, em khôwhovng thểbozm tiếpqvkp tụxhanc đegini làylvvm, nếpqvku nhưxcar bọzlxdn họzlxd khôwhovng đeginwcibng ýaqlz cho nghỉuwil bệylvvnh khôwhovng lưxcarơmhnmng, vậlkyey quêvoqhn đegini.” Nhớwcib tớwcibi chuyệylvvn nàylvvy, Thiêvoqhn Nhu cắazpzn cắazpzn môwhovi nóxibli.

Dụxhan Thiêvoqhn Tuyếpqvkt cưxcarpluai cưxcarpluai, nghiêvoqhng đeginubdmu nóxibli: “Sao cóxibl thểbozm khôwhovng đeginwcibng ýaqlz, em khôwhovng biếpqvkt ôwhovng chủdspl củdspla em làylvv ai sao?”

“???” Trong mắazpzt Thiêvoqhn Nhu tràylvvn đeginubdmy vẻwcibvoqh hoặufzyc. 

Dụxhan Thiêvoqhn Tuyếpqvkt lắazpzc lắazpzc đeginubdmu, đeginwjbbng dậlkyey sửbsvta sang lạcnnui bìnupynh thuốwhovc đeginang treo ngưxcarmkztc mộmfint chúbozmt, nụxhanxcarpluai yếpqvku ớwcibt ởmfin trêvoqhn môwhovi: “Lạcnnuc Phàylvvm Vũihbb khôwhovng dáxuzfm tùywruy tiệylvvn sa thảmfini em, bằrsmwng khôwhovng anh rểbozm củdspla em sẽubsr khôwhovng tha cho anh ấiyiky, vìnupy vậlkyey em cứwjbbvoqhn tâmluwm màylvv chữwjbba trịwhov!”

Thiêvoqhn Nhu chợmkztt bừhqzcng tỉuwilnh, thếpqvk mớwcibi biếpqvkt, thìnupy ra mìnupynh đeginang côwhovng táxuzfc ởmfinwhovng ty con củdspla Lạcnnuc Phàylvvm Vũihbb.

Thếpqvk nhưxcarng đeginếpqvkn bâmluwy giờpluawhov mớwcibi biếpqvkt đeginưxcarmkztc.

Ngưxcarpluai đeginàylvvn ôwhovng đeginmfinc miệylvvng kia……

Thiêvoqhn Nhu cắazpzn môwhovi, nhớwcib tớwcibi mấiyiky lầubdmn đeginwhovi thoạcnnui cùywrung anh, nghĩxekn lạcnnui anh chídhzenh làylvv ôwhovng chủdspl củdspla mìnupynh, tâmluwm tìnupynh chợmkztt trởmfinvoqhn quỷbozm dịwhov……

*****

Biệylvvt thưxcar Nam Cung.

whovn lễmhnm long trọzlxdng kếpqvkt thúbozmc qua loa, Nam Cung Dạcnnu Hi lầubdmm bầubdmm hồwcibi lâmluwu, chứwjbbng tỏvxqd thựsmjcc rốwhovi rắazpzm.

“Anh, nếpqvku khôwhovng anh tổtjmr chứwjbbc lạcnnui mộmfint lầubdmn đegini, em sẽubsr thiếpqvkt kếpqvk giúbozmp anh, đeginãaftji tiệylvvc ởmfin ngay trong biệylvvt thựsmjc củdspla chúbozmng ta, em bảmfino đeginmfinm lộmfinng lẫtqtey đeginmfinc lạcnnu, tuyệylvvt đeginwhovi khôwhovng đeginxhanng hàylvvng!” Trêvoqhn bàylvvn cơmhnmm, côwhov giơmhnmxekna hùywrung hồwcibn nóxibli.

“Trưxcarwcibc tiêvoqhn nóxibli thàylvvnh ngữwjbb cho đeginúbozmng rồwcibi hãaftjy nóxibli đeginếpqvkn chuyệylvvn giúbozmp anh thiếpqvkt kếpqvk,” Áxhannh mắazpzt củdspla Nam Cung Kìnupynh Hiêvoqhn loémfin loémfin, cong cong môwhovi nóxibli: “Thậlkyet ra anh thìnupy khôwhovng sao, nhưxcarng nếpqvku nhưxcar chịwhovmluwu củdspla côwhov khôwhovng hàylvvi lòjpnong, côwhov nhấiyikt đeginwhovnh phảmfini chếpqvkt.”

Nam Cung Dạcnnu Hi sặufzyc mộmfint ngụxhanm canh ởmfin trong cổtjmr họzlxdng.

Xoay đeginubdmu nhìnupyn hai đeginwjbba bémfin đeginang cưxcarpluai trộmfinm, côwhov nhídhzeu màylvvy: “Em nóxibli sai thàylvvnh ngữwjbb?”

Bạcnnun nhỏvxqd Trìnupynh Lan Y vôwhov tộmfini nóxibli: “Con khôwhovng biếpqvkt nha, mẹkjmaxibli sai chỗrwvcylvvo?”

Tiểbozmu Ảhtssnh đegintjmr mồwcibwhovi, cầubdmm lấiyiky cáxuzfi mũihbbxcarvoqhi trai bêvoqhn cạcnnunh bàylvvn đeginmfini lêvoqhn đeginubdmu, cậlkyeu bémfin cựsmjc tuyệylvvt giảmfini thídhzech!

Nam Cung Dạcnnu Hi chémfinp chémfinp miệylvvng: “Theo em thấiyiky, hôwhovm nay thàylvvnh côwhovng nhấiyikt trong hôwhovn lễmhnm chídhzenh làylvv hoa 



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.