Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 337 : Thiếu

    trước sau   
*Chưczqiơuuqung nàwqscy cóhogx nộgviri dung ảenwrnh, nếottqu bạxydln khôikgsng thấczqiy nộgviri dung chưczqiơuuqung, vui lòhkjrng bậpiwkt chếottq đtqzzgvir hiệxydln hìledfnh ảenwrnh củenwra trìledfnh duyệxydlt đtqzzawlw đtqzzwyync.

Trong phòhkjrng bệxydlnh, Thiêapion Nhu nỗtbat lựmubtc mởtqzz to mắpimyt, cốdkhz phâqmdsn rõwqsc sựmubt vậpiwkt trưczqiwvtwc mắpimyt.

“Tiểawlwu Nhu……” Dụtouv Thiêapion Tuyếottqt vộgviri vàwqscng bưczqiwvtwc tớwvtwi, nhẹpqsj giọwyynng gọwyyni côikgs.

Nửtbata bêapion mặdxcbt củenwra Thiêapion Nhu bịenwrledfng gạxydlt bao lạxydli, lôikgsng mi mắpimyt tráottqi nhẹpqsj nhàwqscng run run ởtqzz trêapion băledfng gạxydlt, rốdkhzt cuộgvirc cũccdcng cóhogx thểawlw thấczqiy rõwqscottqng vẻxyki củenwra chịenwrledfnh: “Chịenwr……”

“Tiểawlwu Nhu, em thấczqiy sao rồzpkzi? Còhkjrn đtqzzau khôikgsng?” Dụtouv Thiêapion Tuyếottqt cầryhzm lấczqiy bàwqscn tay nhỏjtvo lạxydlnh lẽikgso củenwra côikgs.

Thiêapion Nhu lắpimyc đtqzzryhzu: “Khôikgsng đtqzzau, chịenwr, em khôikgsng sao.”


“Tiểawlwu Nhu……” Hốdkhzc mắpimyt củenwra Dụtouv Thiêapion Tuyếottqt đtqzzãkrcy ưczqiơuuqun ưczqiwvtwt: “Sao em ngốdkhzc nhưczqi vậpiwky, em lạxydli khôikgsng biếottqt đtqzzóhogxwqscottqi gìledf, nghĩnxrw sao màwqscikgsng đtqzzếottqn chắpimyn cho chịenwr? Em khôikgsng nghĩnxrw tớwvtwi hậpiwku quảenwr sao?”

Thiêapion Nhu lẳdkhzng lặdxcbng nằkwfkm, lặdxcbng lẽikgs cầryhzm ngưczqiryhzc lạxydli tay côikgs, nhìledfn chăledfm chúlozq trầryhzn nhàwqsc, thếottq nhưczqing nhẹpqsj nhàwqscng cưczqipimyi rộgvirapion, nụtouvczqipimyi tưczqiơuuqui róhogxi màwqsc trong sáottqng đtqzzơuuqun thuầryhzn, bêapion trong lạxydli lộgvir ra nhàwqscn nhạxydlt ưczqiu thưczqiơuuqung, nhưczqing nhiềgsutu hơuuqun lạxydli làwqsc sựmubt vui vẻxyki.

“Chịenwr, chịenwr biếottqt hiệxydln giờpimy em nhớwvtw tớwvtwi cáottqi gìledf khôikgsng?” Thiêapion Nhu chậpiwkm rãkrcyi nóhogxi, áottqnh mắpimyt trong trẻxykio lậpiwkp loèuziy hồzpkzi ứqwfuc, nhẹpqsj nhàwqscng nhỏjtvo giọwyynng nóhogxi: “Em nhớwvtw lạxydli 5 năledfm trưczqiwvtwc, từxykiczqipimyi bốdkhzn tuổhogxi cho đtqzzếottqn năledfm mưczqipimyi bảenwry tuổhogxi, trong ba năledfm đtqzzóhogx, em vẫcmnqn luôikgsn nằkwfkm ởtqzz trêapion giưczqipimyng bệxydlnh trong việxydln đtqzziềgsutu dưczqipygong giốdkhzng nhưczqi thếottqwqscy, mỗtbati ngàwqscy tan tầryhzm sớwvtwm, hay mỗtbati cuốdkhzi tuầryhzn chịenwr đtqzzgsutu sẽikgs đtqzzếottqn thăledfm em, ngồzpkzi ởtqzzwzfep giưczqipimyng nóhogxi chuyệxydln cùgsutng em.”

“Lúlozqc ấczqiy đtqzzôikgsi mắpimyt em nhìledfn khôikgsng thấczqiy, suốdkhzt ba năledfm ởtqzz trong bóhogxng tốdkhzi, em cũccdcng từxyking cho rằkwfkng đtqzzpimyi nàwqscy mìledfnh cứqwfu nhưczqi vậpiwky màwqscwqscn phếottq, em khôikgsng biếottqt mìledfnh còhkjrn cóhogx thểawlw kiêapion trìledf bao lâqmdsu, em thưczqipimyng hỏjtvoi báottqc sĩnxrw, cóhogx phảenwri khôikgsng cóhogx em thìledf chịenwr sẽikgs sốdkhzng tốdkhzt hơuuqun hay khôikgsng, chịenwr trẻxyki tuổhogxi nhưczqi vậpiwky, ra ngoàwqsci đtqzzpimyi khôikgsng dễqgfhwqscng, phảenwri gáottqnh váottqc cho em phígvir nằkwfkm việxydln phígvir trịenwr liệxydlu cao nhưczqi vậpiwky, còhkjrn kiếottqm tiềgsutn cho em phẫcmnqu thuậpiwkt, còhkjrn phảenwri chăledfm sóhogxc em……” 

“Chịenwr, khi ấczqiy, nhấczqit đtqzzenwrnh chịenwr rấczqit cựmubtc khổhogx.”

hogxi xong, Thiêapion Nhu cưczqipimyi ngọwyynt ngàwqsco, nhìledfn côikgs, tiếottqp tụtouvc nóhogxi: “Nhưczqing hiệxydln tạxydli tốdkhzt rồzpkzi, em đtqzzãkrcyhogx thểawlw nhìledfn thấczqiy, cho dùgsut mặdxcbt bịenwr huỷkcob hoạxydli, em cũccdcng khôikgsng cảenwrm thấczqiy mìledfnh làwqsc mộgvirt ngưczqipimyi tàwqscn phếottq, chịenwr, em khôikgsng sao, em khôikgsng phảenwri lừxykia chịenwr, em cảenwrm thấczqiy bảenwrn thâqmdsn dũccdcng cảenwrm hơuuqun rấczqit nhiềgsutu so vớwvtwi trưczqiwvtwc kia, chịenwr, khôikgsng cầryhzn an ủenwri em, cuộgvirc đtqzzpimyi củenwra em vốdkhzn đtqzzãkrcy khôikgsng cóhogx khởtqzzi đtqzziểawlwm tốdkhzt, cho nêapion đtqzziểawlwm cuốdkhzi cũccdcng nhấczqit đtqzzenwrnh làwqsc khôikgsng xấczqiu.”

“Tiểawlwu Nhu……” Dụtouv Thiêapion Tuyếottqt hoàwqscn toàwqscn khôikgsng nghĩnxrw tớwvtwi côikgs sẽikgs nhưczqi nghĩnxrw nhưczqi vậpiwky.

“Chịenwr,” Thiêapion Nhu siếottqt chặdxcbt tay côikgs: “Tâqmdsn hôikgsn vui vẻxyki.”

Dụtouv Thiêapion Tuyếottqt nóhogxi khôikgsng nêapion lờpimyi, đtqzzôikgsi mắpimyt ngậpiwkp nưczqiwvtwc mắpimyt, từxyking giọwyynt từxyking giọwyynt rơuuqui xuốdkhzng.

“Chịenwr, đtqzzxyking khóhogxc, anh rểawlw nhìledfn thấczqiy sẽikgs đtqzzau lòhkjrng, em vẫcmnqn còhkjrn chưczqia tặdxcbng quàwqscczqiwvtwi cho chịenwr……” Ámubtnh mắpimyt Thiêapion Nhu gian nan màwqsc nhìledfn quanh phòhkjrng mộgvirt vòhkjrng, dừxyking ởtqzz trêapion tủenwr đtqzzryhzu giưczqipimyng: “Chịenwr, ởtqzz trong túlozqi lễqgfh phụtouvc củenwra em……”

Dụtouv Thiêapion Tuyếottqt vộgviri vàwqscng đtqzzqwfung lêapion, giúlozqp côikgsledfm.

Bộgvir lễqgfh phụtouvc xinh xắpimyn đtqzzãkrcy bịenwr cháottqy đtqzzếottqn khôikgsng còhkjrn hìledfnh dạxydlng, côikgsledfm kiếottqm bêapion trong túlozqi, chỉwqscledfm đtqzzưczqiryhzc mộgvirt cáottqi thẻxyki ngâqmdsn hàwqscng.

Thiêapion Nhu cầryhzm lấczqiy, mắpimyt chăledfm chúlozq nhìledfn côikgs: “Thẻxyki tiềgsutn lưczqiơuuqung củenwra em, chịenwr, bêapion trong cóhogx tiềgsutn lưczqiơuuqung tháottqng đtqzzryhzu tiêapion em đtqzzi làwqscm.”


ikgs thẹpqsjn thùgsutng cưczqipimyi cưczqipimyi: “Khôikgsng nhiềgsutu tiềgsutn lắpimym, đtqzzottqn chừxyking mua khôikgsng đtqzzưczqiryhzc cáottqi gìledf, nhưczqing em cũccdcng khôikgsng xàwqsci loạxydln, chờpimy em khỏjtvoe hơuuqun chúlozqng ta cùgsutng nhau đtqzzi mua chúlozqt đtqzzzpkz, dẫcmnqn theo Tiểawlwu Ảotjcnh đtqzzi mộgvir viêapion Nam Sơuuqun thăledfm ba mẹpqsj, thuậpiwkn tiệxydln nóhogxi cho ba mẹpqsj biếottqt chịenwr đtqzzãkrcy kếottqt hôikgsn, chịenwr, đtqzzưczqiryhzc khôikgsng?”

Dụtouv Thiêapion Tuyếottqt rưczqing rưczqing gậpiwkt đtqzzryhzu: “Đkdhsưczqiryhzc, nhưczqi thếottqwqsco cũccdcng đtqzzgsutu đtqzzưczqiryhzc.”

ikgs nhớwvtw tớwvtwi lờpimyi Lạxydlc Phàwqscm Vũccdc dặdxcbn dòhkjr, kéwzfeo mềgsutn đtqzzpimyp cao lêapion cho Tiểawlwu Nhu, nhẹpqsj giọwyynng nóhogxi: “Em nghỉwqsc ngơuuqui đtqzzi, đtqzzxyking nóhogxi nhiềgsutu nhưczqi vậpiwky, trong thờpimyi gian nàwqscy em ởtqzz đtqzzâqmdsy trịenwr liệxydlu cho tốdkhzt, mặdxcbt củenwra em sẽikgs khôikgsng sao hếottqt, biếottqt chưczqia?”

Thiêapion Nhu gậpiwkt gậpiwkt đtqzzryhzu, theo bảenwrn năledfng màwqsc duỗtbati tay chạxydlm vàwqsco băledfng gạxydlt trêapion mặdxcbt.

“Đkdhsxyking cóhogx sờpimy!” Dụtouv Thiêapion Tuyếottqt vộgviri vàwqscng bắpimyt lấczqiy tay côikgs: “Coi chừxyking bịenwr nhiễqgfhm trùgsutng, vậpiwky thìledf em sẽikgs thậpiwkt sựmubt biếottqn thàwqscnh mặdxcbt mèuziyo, trịenwr khôikgsng đtqzzưczqiryhzc.”

“……” Lúlozqc nàwqscy Thiêapion Nhu mớwvtwi chậpiwkm rãkrcyi buôikgsng tay.

“Chịenwr, chịenwr đtqzzi côikgsng ty xin nghỉwqsc giúlozqp em, em khôikgsng thểawlw tiếottqp tụtouvc đtqzzi làwqscm, nếottqu nhưczqi bọwyynn họwyyn khôikgsng đtqzzzpkzng ýgyvt cho nghỉwqsc bệxydlnh khôikgsng lưczqiơuuqung, vậpiwky quêapion đtqzzi.” Nhớwvtw tớwvtwi chuyệxydln nàwqscy, Thiêapion Nhu cắpimyn cắpimyn môikgsi nóhogxi.

Dụtouv Thiêapion Tuyếottqt cưczqipimyi cưczqipimyi, nghiêapiong đtqzzryhzu nóhogxi: “Sao cóhogx thểawlw khôikgsng đtqzzzpkzng ýgyvt, em khôikgsng biếottqt ôikgsng chủenwr củenwra em làwqsc ai sao?”

“???” Trong mắpimyt Thiêapion Nhu tràwqscn đtqzzryhzy vẻxykiapio hoặdxcbc. 

Dụtouv Thiêapion Tuyếottqt lắpimyc lắpimyc đtqzzryhzu, đtqzzqwfung dậpiwky sửtbata sang lạxydli bìledfnh thuốdkhzc đtqzzang treo ngưczqiryhzc mộgvirt chúlozqt, nụtouvczqipimyi yếottqu ớwvtwt ởtqzz trêapion môikgsi: “Lạxydlc Phàwqscm Vũccdc khôikgsng dáottqm tùgsuty tiệxydln sa thảenwri em, bằkwfkng khôikgsng anh rểawlw củenwra em sẽikgs khôikgsng tha cho anh ấczqiy, vìledf vậpiwky em cứqwfuapion tâqmdsm màwqsc chữundaa trịenwr!”

Thiêapion Nhu chợryhzt bừxyking tỉwqscnh, thếottq mớwvtwi biếottqt, thìledf ra mìledfnh đtqzzang côikgsng táottqc ởtqzzikgsng ty con củenwra Lạxydlc Phàwqscm Vũccdc.

Thếottq nhưczqing đtqzzếottqn bâqmdsy giờpimyikgs mớwvtwi biếottqt đtqzzưczqiryhzc.

Ngưczqipimyi đtqzzàwqscn ôikgsng đtqzzgvirc miệxydlng kia……

Thiêapion Nhu cắpimyn môikgsi, nhớwvtw tớwvtwi mấczqiy lầryhzn đtqzzdkhzi thoạxydli cùgsutng anh, nghĩnxrw lạxydli anh chígvirnh làwqsc ôikgsng chủenwr củenwra mìledfnh, tâqmdsm tìledfnh chợryhzt trởtqzzapion quỷkcob dịenwr……

*****

Biệxydlt thưczqi Nam Cung.

ikgsn lễqgfh long trọwyynng kếottqt thúlozqc qua loa, Nam Cung Dạxydl Hi lầryhzm bầryhzm hồzpkzi lâqmdsu, chứqwfung tỏjtvo thựmubtc rốdkhzi rắpimym.

“Anh, nếottqu khôikgsng anh tổhogx chứqwfuc lạxydli mộgvirt lầryhzn đtqzzi, em sẽikgs thiếottqt kếottq giúlozqp anh, đtqzzãkrcyi tiệxydlc ởtqzz ngay trong biệxydlt thựmubt củenwra chúlozqng ta, em bảenwro đtqzzenwrm lộgvirng lẫcmnqy đtqzzgvirc lạxydl, tuyệxydlt đtqzzdkhzi khôikgsng đtqzztouvng hàwqscng!” Trêapion bàwqscn cơuuqum, côikgs giơuuqunxrwa hùgsutng hồzpkzn nóhogxi.

“Trưczqiwvtwc tiêapion nóhogxi thàwqscnh ngữunda cho đtqzzúlozqng rồzpkzi hãkrcyy nóhogxi đtqzzếottqn chuyệxydln giúlozqp anh thiếottqt kếottq,” Ámubtnh mắpimyt củenwra Nam Cung Kìledfnh Hiêapion loéwzfe loéwzfe, cong cong môikgsi nóhogxi: “Thậpiwkt ra anh thìledf khôikgsng sao, nhưczqing nếottqu nhưczqi chịenwrqmdsu củenwra côikgs khôikgsng hàwqsci lòhkjrng, côikgs nhấczqit đtqzzenwrnh phảenwri chếottqt.”

Nam Cung Dạxydl Hi sặdxcbc mộgvirt ngụtouvm canh ởtqzz trong cổhogx họwyynng.

Xoay đtqzzryhzu nhìledfn hai đtqzzqwfua béwzfe đtqzzang cưczqipimyi trộgvirm, côikgs nhígviru màwqscy: “Em nóhogxi sai thàwqscnh ngữunda?”

Bạxydln nhỏjtvo Trìledfnh Lan Y vôikgs tộgviri nóhogxi: “Con khôikgsng biếottqt nha, mẹpqsjhogxi sai chỗtbatwqsco?”

Tiểawlwu Ảotjcnh đtqzzhogx mồzpkzikgsi, cầryhzm lấczqiy cáottqi mũccdcczqipygoi trai bêapion cạxydlnh bàwqscn đtqzzgviri lêapion đtqzzryhzu, cậpiwku béwzfe cựmubt tuyệxydlt giảenwri thígvirch!

Nam Cung Dạxydl Hi chéwzfep chéwzfep miệxydlng: “Theo em thấczqiy, hôikgsm nay thàwqscnh côikgsng nhấczqit trong hôikgsn lễqgfh chígvirnh làwqsc hoa 



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.