Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 336 : Thiếu

    trước sau   
*Chưwazwơxxjvng nàtcmky cówfmr nộnyxwi dung ảrasgnh, nếaixau bạoexjn khôosbcng thấrbyyy nộnyxwi dung chưwazwơxxjvng, vui lònubfng bậonuxt chếaixa đwazwnyxw hiệfqicn hìhvrpnh ảrasgnh củwabga trìhvrpnh duyệfqict đwazwtzjl đwazwezcfc.

“Tôosbci nghĩpopj mọezcfi ngưwazwnzcni cũxxjvng đwazwãnubf biếaixat xảrasgy ra chuyệfqicn gìhvrp, tôosbci sẽitmx khôosbcng lònubfng vònubfng, nówfmri thẳbtcing,” Báeybcc sĩpopj lậonuxt nhìhvrpn bệfqicnh áeybcn mộnyxwt hồwazwi, nówfmri: “Diệfqicn tíwfmrch bỏejdong củwabga Dụzvgd tiểtzjlu thưwazw khôosbcng phảrasgi rấrbyyt lớnzcnn, nhưwazwng hơxxjvn 60% tưwazwơxxjvng đwazwzbooi nặklwqng, phầjuszn cònubfn lạoexji làtcmk bởitmxi vìhvrpeybcch lớnzcnp quầjuszn áeybco nêkabln xem nhưwazw bỏejdong ởitmxwazwnzcnng đwazwnyxw thấrbyyp, đwazwoexji bộnyxw phậonuxn phỏejdong làtcmkitmx tráeybcn, xưwazwơxxjvng gònubfeybc, xưwazwơxxjvng quai xanh cùnuvxng bảrasg vai, cònubfn cówfmr mộnyxwt íwfmrt ởitmx giữgkhua lưwazwng, may mắjuacn làtcmk mặklwqt khôosbcng bịowpj bỏejdong quáeybc nhiềfeequ, nghiêkablm trọezcfng nhấrbyyt chíwfmrnh làtcmk tráeybcn cùnuvxng xưwazwơxxjvng gònubfeybckabln tráeybci……”

Ngưwazwnzcni đwazwàtcmkn ôosbcng phíwfmra sau vịowpjn bảrasg vai côosbc, Dụzvgd Thiêkabln Tuyếaixat lẳbtcing lặklwqng nghe, mỗemddi mộnyxwt chữgkhu đwazwfeequ giốzboong nhưwazw đwazwang thiêkablu đwazwzboot lònubfng côosbc.

“Vậonuxy cówfmr hi vọezcfng chữgkhua khỏejdoi cho em ấrbyyy khôosbcng?” Dụzvgd Thiêkabln Tuyếaixat run giọezcfng hỏejdoi: “Ýccrcosbci muốzboon nówfmri làtcmk da thịowpjt bịowpj bỏejdong cówfmr thểtzjl chữgkhua trịowpj hay khôosbcng?”

“Hoàtcmkn toàtcmkn cówfmr thểtzjl chữgkhua trịowpj, nhưwazwng côosbc phảrasgi biếaixat rằitiing, cho dùnuvx mứoexjc đwazwnyxw chữgkhua khỏejdoi đwazwoexjt tớnzcni 80% trởitmxkabln, cũxxjvng khôosbcng cówfmr khảrasgflhwng khôosbcng lưwazwu lạoexji sẹjuaco, nếaixau muốzboon tậonuxn lựkablc giảrasgm bớnzcnt sẹjuaco thìhvrpkabln tiếaixan hàtcmknh giảrasgi phẫywnhu cấrbyyy da, nhưwazw vậonuxy thìhvrp kếaixat quảrasg sẽitmx tốzboot hơxxjvn mộnyxwt chúbtcit, nhưwazwng cònubfn phảrasgi xem trìhvrpnh trạoexjng da bịowpj tổitmxn thưwazwơxxjvng nghiêkablm trọezcfng tớnzcni mứoexjc đwazwnyxwtcmko mớnzcni cówfmr thểtzjl quyếaixat đwazwowpjnh đwazwưwazwqfooc.”

“Vậonuxy hy vọezcfng cáeybcc báeybcc sĩpopjnubfy tậonuxn lựkablc, xin hãnubfy làtcmkm tốzboot nhấrbyyt.” Nam Cung Kìhvrpnh Hiêkabln trầjuszm giọezcfng nówfmri.

“Đudlmưwazwqfooc, đwazwâitmxy làtcmk chứoexjc tráeybcch củwabga chúbtcing tôosbci.”

Chờnzcn đwazwếaixan khi ra khỏejdoi văflhwn phònubfng củwabga báeybcc sĩpopj, Nam Cung Kìhvrpnh Hiêkabln nhẹjuac nhàtcmkng ôosbcm lấrbyyy côosbc, thấrbyyp giọezcfng nówfmri: “Bâitmxy giờnzcnkabln tâitmxm chưwazwa?”

Dụzvgd Thiêkabln Tuyếaixat lắjuacc đwazwjuszu, trong mắjuact hơxxjvi ưwazwnzcnt áeybct, cũxxjvng ôosbcm lấrbyyy anh, nhẹjuac giọezcfng nówfmri: “Em biếaixat cówfmr thểtzjl chữgkhua trịowpj, trưwazwnzcnc kia, thờnzcni đwazwiểtzjlm ởitmx việfqicn đwazwiềfeequ dưwazwdicrng, em đwazwãnubf từxqvhng nhìhvrpn thấrbyyy dung mạoexjo sau khi khôosbci phụzvgdc củwabga nhữgkhung ngưwazwnzcni bịowpj hủwabgy dung, chíwfmrnh anh cũxxjvng biếaixat, dùnuvxwfmr chữgkhua trịowpj nhưwazw thếaixatcmko thìhvrpxxjvng sẽitmx đwazwtzjl dấrbyyu vếaixat, khôosbcng cówfmr khảrasgflhwng hoàtcmkn toàtcmkn trởitmx lạoexji nhưwazwwazwa, Thiêkabln Nhu vốzboon khôosbcng nêkabln gáeybcnh váeybcc hếaixat thảrasgy nhữgkhung chuyệfqicn nàtcmky, em ấrbyyy khôosbcng nêkabln vìhvrp em màtcmk bịowpj thưwazwơxxjvng, trảrasgi qua giảrasgi phẫywnhu đwazwau đwazwnzcnn, chờnzcn đwazwqfooi mìhvrpnh khôosbci phụzvgdc trong mộnyxwt thờnzcni gian dàtcmki, mấrbyyy chuyệfqicn nàtcmky khôosbcng nêkabln do em ấrbyyy thừxqvha nhậonuxn, vìhvrp thếaixa, nếaixau em ấrbyyy đwazwau, em cũxxjvng sẽitmx đwazwau, cũxxjvng sẽitmx áeybcy náeybcy, đwazwâitmxy mớnzcni làtcmk nguyêkabln nhâitmxn châitmxn chíwfmrnh em khôosbcng bỏejdo xuốzboong đwazwưwazwqfooc……

Nam Cung Kìhvrpnh Hiêkabln ôosbcm côosbc, cưwazwnzcni yếaixau ớnzcnt: “Cówfmr đwazwôosbci khi logic củwabga em rấrbyyt kỳgrza quáeybci, 5 năflhwm trưwazwnzcnc, vìhvrp chữgkhua khỏejdoi đwazwôosbci mắjuact củwabga em ấrbyyy, cáeybci gìhvrp em cũxxjvng đwazwfeequ nguyệfqicn ýezcftcmkm, đwazwúbtcing thậonuxt làtcmk khổitmx sởitmxhvrp em cũxxjvng đwazwãnubf ăflhwn qua, đwazwau đwazwnzcnn gìhvrpxxjvng từxqvhng gáeybcnh chịowpju, em cảrasgm thấrbyyy giữgkhua hai chịowpj em cònubfn cầjuszn nówfmri cáeybci gìhvrpkabln hay khôosbcng nêkabln, hoàtcmkn trảrasg hay khôosbcng hoàtcmkn trảrasg sao? Em rấrbyyt thưwazwơxxjvng em ấrbyyy, anh biếaixat, nhưwazwng anh cũxxjvng rấrbyyt yêkablu em, nếaixau em đwazwau lònubfng, anh cũxxjvng cảrasgm thấrbyyy khôosbcng tốzboot.”

“Đudlmxqvhng khówfmrc……” Ngówfmrn tay ấrbyym áeybcp củwabga anh vuốzboot ve mặklwqt côosbc, giọezcfng khàtcmkn khàtcmkn: “Kỳgrza thậonuxt anh rấrbyyt íwfmrch kỷpopj, bởitmxi vìhvrp trong lònubfng anh may mắjuacn ngưwazwnzcni chịowpju thưwazwơxxjvng tổitmxn khôosbcng phảrasgi làtcmk em, nhưwazwng anh lạoexji nghĩpopjhvrpnh khôosbcng nêkabln íwfmrch kỷpopj nhưwazw vậonuxy, em đwazwãnubf chịowpju quáeybc nhiềfeequ thưwazwơxxjvng tổitmxn, anh khôosbcng muốzboon thấrbyyy em lạoexji bịowpj thưwazwơxxjvng, dùnuvxtcmk mộnyxwt chúbtcit cũxxjvng khôosbcng thểtzjl, cówfmr lẽitmxhvrpnh yêkablu vốzboon dĩpopj chíwfmrnh làtcmk íwfmrch kỷpopj, khôosbcng cówfmrhvrp sai……”

Đudlmôosbci mắjuact ngậonuxp nưwazwnzcnc củwabga Dụzvgd Thiêkabln Tuyếaixat dầjuszn trợqfoon to, cho đwazwếaixan khi cáeybcnh môosbci củwabga anh bao trùnuvxm xuốzboong, côosbc mớnzcni hoảrasgng hốzboot hoàtcmkn hồwazwn.

Bịowpj anh hôosbcn, phảrasgng phấrbyy



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.