Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 329 : Kết cục (một)

    trước sau   
Nam Cung Dạaszh Hi nâohbpng khuôaeusn mặprvqt tràxmzfn đskibozvby nưwcqmwqmdc mắgbxqt lêtccxn, chăihcgm chúwusp nhìnfyrn anh ta. 

“Thìnfyr ra anh cóqimrtccxu tôaeusi……” Côaeus ta run giọlpzxng nóqimri.

Giờeaot phúwuspt nàxmzfy, mábdhyu toàxmzfn thâohbpn củkiuva Trìnfyrnh Dĩkiuvtccxnh đskibigviu xôaeusng lêtccxn đskibcgqqnh đskibozvbu, héozvbt lớwqmdn “Mẹaeusqimr, đskibnzrzng cóqimr đskibábdhynh rắgbxqm!”, sau đskibóqimr quơeotd lấhxcey cábdhyi thùdpywng bểlolxtccxn cạaszhnh néozvbm vềigvi phíqimra côaeus ta.

Nam Cung Dạaszh Hi lạaszhi khôaeusng đskiblolx ýprvq tớwqmdi vẻwqmd mặprvqt cùdpywng lờeaoti nóqimri hùdpywng hùdpywng hổtccx hổtccx củkiuva anh ta, chỉcgqq ôaeusm ngựeueyc, đskibau đskibwqmdn òdwuna khóqimrc, khóqimrc xong lạaszhi tiếjpsup tụcbdlc đskibau, côaeus ta đskibãfwyu biếjpsut, rốtugwt cuộtppcc côaeus ta đskibãfwyu biếjpsut…… Dùdpyw ngưwcqmeaoti nàxmzfy cầozvbm thúwusp lạaszhi khốtugwn nạaszhn, nhưwcqmng ởtugw trưwcqmwqmdc thâohbpn tìnfyrnh vẫtugwn cóqimr thểlolx cứsjovu chữtqfha…..

Anh ta yêtccxu mìnfyrnh.

Chẳzhtwng sợlolx chỉcgqqdwunn mộtppct phầozvbn củkiuva mộtppct giâohbpy, dùdpywxmzf bởtugwi vìnfyrbdhyc loạaszhi lýprvq do hay cábdhyc loạaszhi nguyêtccxn nhâohbpn nàxmzfy nọlpzx, chắgbxqc chắgbxqc anh ta từnzrzng yêtccxu mìnfyrnh.


Bởtugwi vìnfyrtccxu cho nêtccxn khôaeusng đskibàxmzfnh lòdwunng, bởtugwi vìnfyrtccxu cho nêtccxn mớwqmdi lo lắgbxqng cho tưwcqmơeotdng lai củkiuva hai mẹaeus con. 

Mộtppct ngưwcqmeaoti chếjpsut, cỡehktxmzfo dễaisixmzfng.

Nhưwcqmng sau khi chếjpsut thìnfyr sao? Nhữtqfhng ngưwcqmeaoti còdwunn sốtugwng sẽugpl phảtppci trảtppci qua sinh hoạaszht nhưwcqm thếjpsuxmzfo??

“Trìnfyrnh Dĩkiuvtccxnh, anh biếjpsut khôaeusng? Anh thậeueyt sựeuey rấhxcet đskibábdhyng chếjpsut……” Nam Cung Dạaszh Hi đskibsjovng lêtccxn, ngâohbpn ngấhxcen nưwcqmwqmdc mắgbxqt run giọlpzxng nóqimri: “Nhữtqfhng gìnfyr anh đskibãfwyuxmzfm thậeueyt sựeuey đskibkiuv đskiblolx anh chếjpsut mộtppct trăihcgm lầozvbn, chỉcgqq cầozvbn anh còdwunn ởtugw đskibâohbpy, anh trai cùdpywng chịdxelohbpu củkiuva tôaeusi tuyệehktt đskibtugwi sẽugpl khôaeusng tha thứsjov cho anh, ba ba tôaeusi vĩkiuvnh viễaisin cũaeusng sẽugpl khôaeusng tha thứsjov cho anh, hiệehktn tạaszhi Y Y chưwcqma hiểlolxu chuyệehktn, nhưwcqmng sau nàxmzfy, khi con béozvb trưwcqmtugwng thàxmzfnh, nếjpsuu biếjpsut cũaeusng sẽugpl khôaeusng tha thứsjov cho anh! Vìnfyr vậeueyy anh đskibi tìnfyrm chếjpsut đskibi! Tôaeusi buôaeusng tha anh, từnzrzaeusm nay trởtugw đskibi tôaeusi chíqimrnh thứsjovc từnzrz bỏdxel anh, Trìnfyrnh Dĩkiuvtccxnh, chúwuspng ta kếjpsut thúwuspc.”

ihcgm năihcgm.

aeus ta dùdpywng năihcgm năihcgm sai lầozvbm đskiblolx đskibtccxi lấhxcey sựeuey tỉcgqqnh ngộtppc củkiuva bảtppcn thâohbpn.

aeus ta dùdpywng đskiboạaszhn hôaeusn nhâohbpn sai lầozvbm đskiblolx trảtppc giábdhy lớwqmdn cho sựeueydpywy hứsjovng kiêtccxu ngạaszho củkiuva mìnfyrnh.

Nam Cung Dạaszh Hi lui vềigvi phíqimra sau, tay run run chỉcgqqxmzfo anh ta, giọlpzxng khàxmzfn khàxmzfn  nóqimri: “Nhưwcqmng anh nhớwqmd cho kỹohbp, tôaeusi khôaeusng hốtugwi hậeueyn đskibãfwyu gảtppc cho anh…… Tôaeusi xábdhyc đskibdxelnh tôaeusi từnzrzng yêtccxu anh, anh cũaeusng từnzrzng yêtccxu tôaeusi…… Chúwuspng ta khôaeusng cóqimrtugwtccxn nhau vôaeus íqimrch, mặprvqc kệehktxmzf đskibãfwyudpywng phưwcqmơeotdng thứsjovc gìnfyr!”

aeus ta lau nưwcqmwqmdc mắgbxqt, mang theo chúwuspt kiêtccxn quyếjpsut cuốtugwi cùdpywng chạaszhy ra ngoàxmzfi.

Tốtugwi tăihcgm dầozvbn dầozvbn lùdpywi lạaszhi phíqimra sau, dưwcqmeaotng nhưwcqm chỉcgqqozvbm mộtppct bưwcqmwqmdc nữtqfha làxmzfaeus ta đskibi theo anh ta bưwcqmwqmdc vàxmzfo vựeueyc sâohbpu vôaeus biêtccxn, cuốtugwi cùdpywng sẽugpl khôaeusng thểlolx dứsjovt ra đskibưwcqmlolxc, nhưwcqmng hiệehktn tạaszhi côaeus ta lựeueya chọlpzxn từnzrz bỏdxel.

Hẹaeusn gặprvqp lạaszhi, quábdhy khứsjov hoang đskibưwcqmeaotng.

Trìnfyrnh Dĩkiuvtccxnh lẳzhtwng lặprvqng nằehktm trong bóqimrng tốtugwi mộtppct mìnfyrnh, nghe tiếjpsung bưwcqmwqmdc châohbpn kia đskibi xa, trong lòdwunng lạaszhi khôaeusng cóqimr bấhxcet kỳelug hi vọlpzxng gìnfyr.

Anh ta ởtugw đskibâohbpy kéozvbo dàxmzfi hơeotdi tàxmzfn đskibãfwyu nhiềigviu ngàxmzfy, anh ta cho rằehktng mìnfyrnh chíqimrnh làxmzf đskibang chờeaot chếjpsut.


Anh ta chờeaotqimr ngưwcqmeaoti đskibếjpsun cho mìnfyrnh mộtppct kếjpsut thúwuspc, đskiblolx anh ta cảtppcm thấhxcey ngàxmzfy chếjpsut củkiuva mìnfyrnh thậeueyt sựeuey tớwqmdi rồugpli, cóqimr giãfwyuy giụcbdla cũaeusng làxmzfaeus dụcbdlng.

aeusng thậeueyt sựeuey sẽugplqimr ngưwcqmeaoti tớwqmdi đskibâohbpy cho anh ta mộtppct dao tríqimr mạaszhng cuốtugwi cùdpywng.

eotdi thởtugw mong manh, anh ta nhắgbxqm mắgbxqt lạaszhi, trầozvbm thấhxcep kêtccxu têtccxn côaeus ta, nhưwcqmng côaeus ta cũaeusng đskibãfwyu đskibi xa.

“Dạaszh Hi……”

Anh ta lạaszhi trầozvbm thấhxcep gọlpzxi, trong đskibozvbu làxmzfnfyrnh ảtppcnh lầozvbn đskibozvbu tiêtccxn gặprvqp đskibưwcqmlolxc côaeusbdhyi nàxmzfy vàxmzfo năihcgm năihcgm trưwcqmwqmdc, trong mắgbxqt côaeusxmzf vẻwqmd cao quýprvq dốtugwi trábdhydpywng sựeuey ngang ngưwcqmlolxc bưwcqmwqmdng bỉcgqqnh, thậeueyt sựeuey giốtugwng anh ta nhưwcqm đskibúwuspc.

******

Ngồugpli xe chậeueym rãfwyui trởtugw lạaszhi biệehktt thựeuey, Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn đskibãfwyu đskibsjovng đskibóqimrn ởtugwtccxn ngoàxmzfi.

Álnovnh đskibèyqban ởtugw cổtccxng lộtppc ra sựeueyhxcem ábdhyp, Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut xuốtugwng xe, anh đskibi tớwqmdi giúwuspp côaeus phủkiuv thêtccxm quầozvbn ábdhyo, ôaeusm côaeusxmzfo lòdwunng.

Nam Cung Dạaszh Hi đskibi theo, biểlolxu tìnfyrnh hoảtppcng hốtugwt, nhưwcqmng đskibtppcng tábdhyc lạaszhi rõgbxqxmzfng.

“Anh.” Côaeus ta nứsjovc nởtugwtccxu mộtppct tiếjpsung.

“Gặprvqp đskibưwcqmlolxc?” Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn nheo đskibôaeusi mắgbxqt, nhàxmzfn nhạaszht hỏdxeli.

Nam Cung Dạaszh Hi híqimrt mộtppct hơeotdi thậeueyt sâohbpu, nóqimri vớwqmdi Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut: “Côaeusqimr thểlolx trábdhynh mặprvqt mộtppct lábdhyt hay khôaeusng, cho tôaeusi mưwcqmlolxn cábdhynh tay anh ấhxcey dùdpywng mộtppct chúwuspt?”

Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut hơeotdi giậeueyt mìnfyrnh, mộtppct lábdhyt sau mớwqmdi hiểlolxu đskibưwcqmlolxc ýprvq tứsjov củkiuva côaeus ta.


aeuseotdi xấhxceu hổtccx, nhábdhyy mắgbxqt tiếjpsup theo lạaszhi trởtugwtccxn tựeuey nhiêtccxn hàxmzfo phóqimrng, cưwcqmeaoti nhạaszht, trábdhynh khỏdxeli lồugplng ngựeueyc củkiuva Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn, đskibsjovng ởtugw mộtppct bêtccxn, rốtugwt cuộtppcc nưwcqmwqmdc mắgbxqt củkiuva Nam Cung Dạaszh Hi nhịdxeln khôaeusng đskibưwcqmlolxc rơeotdi xuốtugwng, côaeus ta bổtccx nhàxmzfo vàxmzfo lồugplng ngựeueyc củkiuva Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn màxmzf khóqimrc lớwqmdn lêtccxn.

Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut lẳzhtwng lặprvqng đskibsjovng đskibóqimr, côaeusqimr thểlolxprvq giảtppci tâohbpm tìnfyrnh hiệehktn tạaszhi củkiuva Nam Cung Dạaszh Hi, ábdhynh mắgbxqt cũaeusng trởtugwtccxn nhu hòdwuna mộtppct íqimrt.

“Anh…… Em sai rồugpli, lúwuspc trưwcqmwqmdc em khôaeusng nêtccxn tùdpywy hứsjovng nhưwcqm vậeueyy, em khôaeusng nêtccxn khôaeusng nghe lờeaoti củkiuva anh…… Em xábdhyc thựeueyc đskibãfwyuxmzfm rấhxcet nhiềigviu chuyệehktn sai lầozvbm, cóqimr lỗmvyii vớwqmdi anh cóqimr lỗmvyii vớwqmdi chịdxelohbpu, anh đskibnzrzng giậeueyn em đskibưwcqmlolxc khôaeusng…… Anh đskibnzrzng giậeueyn em, làxmzf em khôaeusng hiểlolxu chuyệehktn, em khôaeusng dábdhym thừnzrza nhậeueyn bảtppcn thâohbpn mìnfyrnh đskibãfwyu sai lầozvbm…… Anh hãfwyuy tha thứsjov cho em……”

aeus ta khóqimrc đskibếjpsun têtccxohbpm liệehktt phếjpsu, giốtugwng y nhưwcqm mộtppct đskibsjova trẻwqmd.

Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn giơeotd tay ôaeusm vai côaeus ta, bỗmvying nhiêtccxn cảtppcm thấhxcey đskiblolx em gábdhyi đskibi gặprvqp Trìnfyrnh Dĩkiuvtccxnh làxmzf rấhxcet đskibúwuspng, íqimrt nhấhxcet cũaeusng khiếjpsun cho côaeus ta biếjpsut, trưwcqmwqmdc kia chíqimrnh mìnfyrnh cóqimr bao nhiêtccxu tùdpywy hứsjovng cùdpywng tựeuey lừnzrza mìnfyrnh dốtugwi ngưwcqmeaoti.

“Biếjpsut sai rồugpli thìnfyr tốtugwt, nếjpsuu anh thậeueyt sựeuey trábdhych côaeus thìnfyr đskibãfwyu sớwqmdm đskibuổtccxi côaeus ra khỏdxeli nhàxmzf, đskibưwcqmlolxc rồugpli, đskibnzrzng khóqimrc nữtqfha……” Giọlpzxng củkiuva anh hạaszh thấhxcep mộtppct íqimrt, nhẹaeus giọlpzxng dỗmvyixmzfnh, ábdhynh mắgbxqt thâohbpm thúwuspy chậeueym rãfwyui nhìnfyrn vềigvi phíqimra Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut, khôaeusng biếjpsut làxmzfaeus đskibãfwyudpywng biệehktn phábdhyp gìnfyr đskiblolx khuyêtccxn bảtppco con béozvbwcqmwqmdng bỉcgqqnh đskibếjpsun muốtugwn chếjpsut nàxmzfy biếjpsut sai lầozvbm màxmzf hốtugwi cảtppci.

“Y Y đskibâohbpu? Y Y ởtugw đskibâohbpu?” Ởyhjo trong lòdwunng ngựeueyc anh trai khóqimrc mệehktt mỏdxeli, Nam Cung Dạaszh Hi ngẩvsavng đskibozvbu, hai mắgbxqt đskibtugwm lệehkt nhìnfyrn chung quanh, đskibtppct nhiêtccxn thựeueyc nhớwqmd mong con gábdhyi bảtppco bốtugwi củkiuva mìnfyrnh, con béozvbdwunn nhỏdxel nhưwcqm vậeueyy, cábdhyi gìnfyr con béozvbaeusng khôaeusng biếjpsut.

“Trưwcqmwqmdc đskibóqimr chúwuspng ta đskibi ra ngoàxmzfi thìnfyr con béozvb đskibi theo Thiêtccxn Nhu vàxmzf mẹaeus Ngôaeus, nhưwcqmng hiệehktn giờeaotqimr lẽugpl đskibãfwyuxmzfo phòdwunng ngủkiuv, côaeus đskibi xem đskibi.” Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut nhẹaeus nhàxmzfng nóqimri.

Álnovnh mắgbxqt củkiuva Nam Cung Dạaszh Hi phứsjovc tạaszhp nhìnfyrn côaeus mộtppct cábdhyi, cắgbxqn môaeusi nóqimri: “Cábdhym ơeotdn.”

wcqmwqmdi sựeueynfyru đskibehkt củkiuva ngưwcqmeaoti giúwuspp việehktc đskibi vàxmzfo phòdwunng mìnfyrnh.

Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn nhìnfyrn theo bóqimrng lưwcqmng côaeus ta, thấhxcep giọlpzxng nóqimri: “Anh nóqimri rồugpli, kỳelug thựeueyc bảtppcn tíqimrnh củkiuva côaeushxcey khôaeusng xấhxceu, chíqimrnh làxmzf quábdhytccxu mặprvqt mũaeusi, chuyệehktn vừnzrza xảtppcy ra làxmzf luôaeusn ăihcgn vạaszh trêtccxn đskibozvbu ngưwcqmeaoti khábdhyc trưwcqmwqmdc tiêtccxn, từnzrz nhỏdxel đskibãfwyu nhưwcqm vậeueyy, cũaeusng do ngưwcqmeaoti nhàxmzf chiềigviu hưwcqm.”

“Vậeueyy lỗmvyii lầozvbm củkiuva côaeushxcey anh cũaeusng cóqimr mộtppct phầozvbn, ai kêtccxu cábdhyc ngưwcqmeaoti quábdhywcqmng chiềigviu côaeushxcey?” Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut cưwcqmeaoti nhẹaeusqimri.

Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn xoay ngưwcqmeaoti ôaeusm côaeusxmzfo trong lòdwunng ngựeueyc: “Hiệehktn tạaszhi cũaeusng khôaeusng phảtppci làxmzf anh chiềigviu côaeushxcey, anh thấhxcey vềigvi sau em mớwqmdi làxmzf ngưwcqmeaoti đskibtugwi đskibãfwyui vôaeusdpywng vớwqmdi côaeushxcey, nhìnfyrn bộtppcbdhyng em đskibtugwi đskibãfwyui vớwqmdi Thiêtccxn Nhu làxmzf biếjpsut.”


Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut lắgbxqc đskibozvbu: “Tíqimrnh tìnfyrnh củkiuva em khôaeusng cóqimr tốtugwt nhưwcqm thếjpsu, nếjpsuu côaeushxcey khôaeusng thay đskibtccxi, em mớwqmdi khôaeusng thiệehktn lưwcqmơeotdng nhưwcqm vậeueyy.”

“Vậeueyy ngưwcqmeaoti nàxmzfo, dùdpyw đskibãfwyu nửnzzna đskibêtccxm cũaeusng muốtugwn ưwcqmehktn bụcbdlng đskibi ra ngoàxmzfi vớwqmdi côaeushxcey đskiblolx nhìnfyrn têtccxn khốtugwn kiếjpsup tộtppci ábdhyc tàxmzfy trờeaoti kia?” Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn yêtccxu thíqimrch loạaszhi cảtppcm giábdhyc cùdpywng côaeus đskibhxceu võgbxq mồugplm nhưwcqm thếjpsuxmzfy, nhẹaeus nhàxmzfng xoa tóqimrc côaeus, mỉcgqqm cưwcqmeaoti hỏdxeli.

“Tùdpywy anh nóqimri nhưwcqm thếjpsuxmzfo cũaeusng đskibưwcqmlolxc, thậeueyt sựeuey em chỉcgqqxmzf lo lắgbxqng côaeushxcey xảtppcy ra chuyệehktn, Trìnfyrnh Dĩkiuvtccxnh muốtugwn làxmzfm gìnfyr chúwuspng ta ai cũaeusng khôaeusng biếjpsut.” Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut cũaeusng cưwcqmeaoti rộtppctccxn theo anh.

Đlolxôaeusi mắgbxqt củkiuva Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn lộtppc ra sựeuey khábdhyt vọlpzxng, nhìnfyrn lúwuspm đskibugplng tiềigvin xinh nhưwcqm hoa củkiuva côaeus, trựeueyc tiếjpsup bếjpsuaeus đskibi lêtccxn lầozvbu. 

Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut cóqimr chúwuspt hốtugwt hoảtppcng, bắgbxqt lấhxcey y phụcbdlc củkiuva anh, nhỏdxel giọlpzxng nóqimri: “Anh làxmzfm gìnfyr vậeueyy? Em cóqimr thểlolx tựeueynfyrnh đskibi.”

“Anh ôaeusm trưwcqmwqmdc mộtppct cábdhyi, anh sợlolx đskibếjpsun lúwuspc bảtppco bảtppco lạaszhi lớwqmdn hơeotdn thìnfyr ôaeusm khôaeusng nổtccxi.” Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn cưwcqmeaoti rộtppctccxn, nụcbdlwcqmeaoti tưwcqmơeotdi róqimri ấhxcem ábdhyp lộtppc ra vẻwqmd mịdxel hoặprvqc chếjpsut ngưwcqmeaoti.

Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut đskibdxel mặprvqt, trong ábdhynh mắgbxqt ábdhyi muộtppci củkiuva đskibábdhym ngưwcqmeaoti giúwuspp việehktc, đskibàxmzfnh chôaeusn mặprvqt ởtugw cầozvbn cổtccx củkiuva anh, khôaeusng dábdhym nhìnfyrn ai.

*****

aeusn lễaisi đskibãfwyu đskibdxelnh ngàxmzfy, trong sựeuey chờeaot đskiblolxi củkiuva mọlpzxi ngưwcqmeaoti, hếjpsut thảtppcy đskibigviu đskibãfwyu thu xếjpsup ổtccxn thoảtppc.

Chỉcgqqdwunn lạaszhi cóqimr mộtppct đskibêtccxm, Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut cóqimr cảtppcm giábdhyc mìnfyrnh bịdxelihcgn lộtppcn đskibếjpsun sắgbxqp chịdxelu khôaeusng nổtccxi, Nam Cung Dạaszh Hi đskibang chọlpzxn lựeueya lễaisi phụcbdlc ởtugwtccxn cạaszhnh, liêtccxn tụcbdlc thay ra mặprvqc vàxmzfo, chạaszhy tớwqmdi cho côaeus nhìnfyrn: “Chịdxelohbpu, chịdxel thấhxcey tôaeusi mặprvqc cábdhyi nàxmzfy đskibưwcqmlolxc khôaeusng?”

Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut nhẹaeus nhàxmzfng dựeueya vàxmzfo sofa, nhìnfyrn bộtppc lẽugpl phụcbdlc thấhxcep ngựeueyc màxmzfu cam hồugplng, lắgbxqc đskibozvbu: “Côaeus đskibâohbpu còdwunn làxmzfozvbbdhyi, mặprvqc màxmzfu sắgbxqc đskibábdhyng yêtccxu nhưwcqm thếjpsuxmzfm gìnfyr? Đlolxi đskibtccxi mộtppct bộtppc đskiboan trang khábdhyc!”

Nam Cung Dạaszh Hi cóqimr chúwuspt nghiếjpsun răihcgng, nhíqimru màxmzfy nóqimri: “Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut, chịdxel khôaeusng thểlolx khen mộtppct câohbpu hay sao?! Thậeueyt vấhxcet vảtppcaeusi mớwqmdi sửnzzna sưwcqmng hôaeus, chịdxel cứsjov đskibtppcqimrch tôaeusi?!”

Ngưwcqmeaoti phụcbdl nữtqfh mặprvqc vábdhyy trắgbxqng ngồugpli trêtccxn sofa cưwcqmeaoti yếjpsuu ớwqmdt lắgbxqc đskibozvbu: “Tôaeusi nóqimri thậeueyt đskibóqimr, côaeus khôaeusng nghe màxmzf cứsjov muốtugwn mặprvqc cábdhyi nàxmzfy, lábdhyt nữtqfha xem anh côaeusqimri nhưwcqm thếjpsuxmzfo.”


Nam Cung Dạaszh Hi trừnzrzng mắgbxqt, cóqimr chúwuspt ôaeusm hậeueyn néozvbm bộtppc lễaisi phụcbdlc màxmzfu cam hồugplng sang mộtppct bêtccxn, chọlpzxn mộtppct bộtppcxmzfu bạaszhc kim tuyếjpsun ưwcqmwqmdm lêtccxn ngưwcqmeaoti, khoa tay múwuspa châohbpn: “Vậeueyy cábdhyi nàxmzfy?”

Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut nghiêtccxng đskibozvbu nhìnfyrn nhìnfyrn dábdhyng vẻwqmd củkiuva côaeus, đskibsjovng dậeueyy, dứsjovt khoábdhyt tựeueynfyrnh đskibi đskibếjpsun đskibtugwng lễaisi phụcbdlc lựeueya chọlpzxn, mộtppct lábdhyt sau lấhxcey ra mộtppct bộtppc lễaisi phụcbdlc khôaeusng tay màxmzfu đskiben tinh xảtppco, vạaszht ábdhyo cóqimr đskibíqimrnh pha lêtccx, ưwcqmwqmdm lêtccxn trêtccxn ngưwcqmeaoti côaeus: “Da côaeus trắgbxqng, mặprvqc bộtppcxmzfy rấhxcet tôaeusn lêtccxn khíqimr chấhxcet, nóqimri nhàxmzf tạaszho mẫtugwu giúwuspp côaeus buộtppcc tóqimrc cao lêtccxn, đskibnzrzng xoãfwyuqimrc, nhưwcqm vậeueyy rấhxcet đskibaeusp.”

Nam Cung Dạaszh Hi do dựeuey khoa tay múwuspa châohbpn mộtppct hồugpli, thoạaszht nhìnfyrn so vớwqmdi khi nãfwyuy vừnzrza lòdwunng hơeotdn rấhxcet nhiềigviu.

“Khôaeusng phảtppci chịdxelaeusng chỉcgqq lo đskibóqimrn khábdhych thôaeusi sao? Thửnzzn quầozvbn ábdhyo cho tớwqmdi bâohbpy giờeaot?” Cuốtugwi cùdpywng, Thiêtccxn Nhu cầozvbm mấhxcey bộtppc lễaisi phụcbdlc đskiblolx sang mộtppct bêtccxn, nhìnfyrn Nam Cung Dạaszh Hi nóqimri.

“Côaeus biếjpsut cábdhyi gìnfyr?” Nam Cung Dạaszh Hi cãfwyui lạaszhi: “Anh trai kếjpsut hôaeusn, ngay cảtppcwcqmbdhych phùdpywohbpu tôaeusi cũaeusng khôaeusng cóqimr, chỉcgqqqimr thểlolxxmzfm tiếjpsup tâohbpn, trong lòdwunng tôaeusi khôaeusng uấhxcet ứsjovc àxmzf? Tôaeusi phảtppci chọlpzxn mộtppct bộtppc thậeueyt đskibaeusp, đskiblolx bọlpzxn họlpzx biếjpsut Nam Cung Dạaszh Hi tôaeusi khôaeusng cóqimr chồugplng cũaeusng sốtugwng thoảtppci mábdhyi dễaisi chịdxelu nhưwcqmwcqma, bằehktng khôaeusng, ngàxmzfy mai đskibábdhym bạaszhn bèyqba chịdxel em củkiuva tôaeusi đskibếjpsun đskibâohbpy khẳzhtwng đskibdxelnh làxmzf khôaeusng nóqimri lờeaoti gìnfyr hay ho!”

Thiêtccxn Nhu ôaeusn nhu cưwcqmeaoti: “Ngạaszhi quábdhy, Nam Cung tiểlolxu thưwcqm, khôaeusng may làxmzf chịdxelohbpu củkiuva chịdxel vừnzrza vặprvqn còdwunn cóqimr đskibsjova em gábdhyi, vịdxel tríqimr phùdpywohbpu tôaeusi khôaeusng thểlolx nhưwcqmeaotng cho ai, lầozvbn sau, đskibếjpsun lưwcqmlolxt chịdxel kếjpsut hôaeusn tôaeusi cũaeusng cóqimr thểlolx cung cấhxcep miễaisin phíqimr phụcbdlc vụcbdl phùdpywohbpu!”

“Biếjpsun!” Nam Cung Dạaszh Hi tứsjovc giậeueyn: “Con nhóqimrc hưwcqm hỏdxelng! A? Nghe nóqimri Lạaszhc Phàxmzfm Vũaeus gấhxcep rúwuspt trởtugw vềigvi từnzrz Phi Châohbpu đskiblolx tham gia hôaeusn lễaisi, cũaeusng đskibãfwyu giàxmzf nhưwcqm vậeueyy rồugpli còdwunn làxmzfm phùdpyw rểlolx, chậeueyc chậeueyc, anh tôaeusi đskibúwuspng làxmzf mạaszhnh hơeotdn, chíqimrnh làxmzfwcqmwqmdi vợlolx trưwcqmwqmdc anh ấhxcey, hừnzrz!”

Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut ởtugwtccxn cạaszhnh cưwcqmeaoti cưwcqmeaoti: “Chẳzhtwng qua tâohbpm củkiuva Lạaszhc Phàxmzfm Vũaeus khôaeusng thuộtppcc vềigvieotdi nàxmzfo màxmzf thôaeusi, nếjpsuu nhưwcqm anh ấhxcey muốtugwn kếjpsut hôaeusn, cóqimr khốtugwi côaeus trẻwqmd đskibaeusp xếjpsup hàxmzfng chờeaot, khôaeusng cầozvbn chúwuspng ta nhọlpzxc lòdwunng.”

Thiêtccxn Nhu lẳzhtwng lặprvqng nghĩkiuv tớwqmdi ngưwcqmeaoti kia, trong đskibôaeusi mắgbxqt hiệehktn lêtccxn chúwuspt khóqimr hiểlolxu, trầozvbm mặprvqc khôaeusng nóqimri gìnfyr.

“Vậeueyy cũaeusng kéozvbm hơeotdn anh tôaeusi!” Nam Cung Dạaszh Hi nheo mắgbxqt nhìnfyrn Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut: “Nha ~~~ chịdxelohbpu, chịdxelbdhym thay ngưwcqmeaoti ngoàxmzfi nóqimri chuyệehktn! Mộtppct lábdhyt tôaeusi đskibi nóqimri cho anh tôaeusi, anh ấhxcey sẽugpl khôaeusng tha cho chịdxel!”

“Oan uổtccxng, tôaeusi khôaeusng cóqimr.” Dụcbdl Thiêtccxn Tuyếjpsut cưwcqmeaoti nhúwuspn vai, vẻwqmd mặprvqt vôaeus tộtppci.

Trong phòdwunng mộtppct mảtppcnh ấhxcem ábdhyp dạaszht dàxmzfo.

Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn đskibi tớwqmdi, gõgbxqgbxq cửnzzna.

“Cóqimrnfyr cầozvbn anh hỗmvyi trợlolx khôaeusng?” Anh mặprvqc mộtppct thâohbpn lễaisi phụcbdlc thuầozvbn màxmzfu đskiben hìnfyrnh giọlpzxt nưwcqmwqmdc, loábdhy mắgbxqt bứsjovc ngưwcqmeaoti.

“Woa……” Nam Cung Dạaszh Hi hábdhy to miệehktng, mang theo vẻwqmdwcqmơeotdi cưwcqmeaoti khóqimrozvbn nhìnfyrn anh trai: “Anh, bâohbpy giờeaot em mớwqmdi phábdhyt hiệehktn anh rấhxcet tuấhxcen túwusp, thậeueyt đskibóqimr, siêtccxu soábdhyi!”

“Hai côaeus chọlpzxn xong thìnfyr đskibi ra ngoàxmzfi, đskibêtccxm nay côaeusohbpu cầozvbn nghỉcgqq ngơeotdi sớwqmdm, ngàxmzfy mai phảtppci dậeueyy sớwqmdm trang đskibiểlolxm chờeaot xe hoa, côaeus íqimrt lăihcgn lộtppcn thôaeusi, ngàxmzfy mai cóqimr thờeaoti gian cho cábdhyc côaeusbdhyo loạaszhn.” Nam Cung Kìnfyrnh Hiêtccxn bưwcqmwqmdc tớwqmdi, đskibôaeusi mắgbxqt chỉcgqq chứsjova cóqimr mộtppct ngưwcqmeaoti, mỉcgqqm cưwcqmeaoti nóqimri.

“Bọlpzxn em đskibi đskibâohbpy, anh rểlolx, anh chăihcgm sóqimrc cho chịdxel.” Thiêtccxn Nhu nghe lờeaoti đskibi ra ngoàxmzfi.

“Chỉcgqqqimraeusxmzf thàxmzfnh thậeueyt!” Khi ra cửnzzna Nam Cung Dạaszh Hi gõgbxqgbxq đskibozvbu côaeus, nhỏdxel giọlpzxng nóqimri: “Nếjpsuu làxmzfaeusi, đskibêtccxm nay lạaszhi càxmzfng muốtugwn theo châohbpn bọlpzxn họlpzxbdhyo loạaszhn, côaeus nhìnfyrn dábdhyng vẻwqmd kia củkiuva anh tôaeusi thìnfyr biếjpsut, gấhxcep gấhxcep gábdhyp gábdhyp, giốtugwng nhưwcqm sợlolx ngàxmzfy mai côaeusohbpu củkiuva anh ấhxcey sẽugpl bay mấhxcet vậeueyy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.