Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 329 : Kết cục (một)

    trước sau   
Nam Cung Dạkowt Hi nâctogng khuôfalmn mặvndst tràkikrn đszssywhxy nưtpmaujomc mắgpwct lêirnwn, chăkspbm chúoawr nhìrvqkn anh ta. 

“Thìrvqk ra anh cóqyduirnwu tôfalmi……” Côfalm ta run giọecfhng nóqydui.

Giờarhc phúoawrt nàkikry, málrknu toàkikrn thâctogn củpvaea Trìrvqknh Dĩvrwvirnwnh đszsssizou xôfalmng lêirnwn đszsslhapnh đszssywhxu, héjhvvt lớujomn “Mẹkowtqydu, đszssgofung cóqydu đszssálrknnh rắgpwcm!”, sau đszssóqydu quơecfh lấyvtzy cálrkni thùwrcgng bểtlnrirnwn cạkowtnh néjhvvm vềsizo phíiqfpa côfalm ta.

Nam Cung Dạkowt Hi lạkowti khôfalmng đszsstlnr ýahtm tớujomi vẻvgub mặvndst cùwrcgng lờarhci nóqydui hùwrcgng hùwrcgng hổszss hổszss củpvaea anh ta, chỉlhap ôfalmm ngựzrqmc, đszssau đszssujomn òglvba khóqyduc, khóqyduc xong lạkowti tiếeblhp tụsqlvc đszssau, côfalm ta đszssãsqlv biếeblht, rốglvbt cuộwlfbc côfalm ta đszssãsqlv biếeblht…… Dùwrcg ngưtpmaarhci nàkikry cầywhxm thúoawr lạkowti khốglvbn nạkowtn, nhưtpmang ởlach trưtpmaujomc thâctogn tìrvqknh vẫiaqen cóqydu thểtlnr cứfcvzu chữzohua…..

Anh ta yêirnwu mìrvqknh.

Chẳobrcng sợywhx chỉlhapglvbn mộwlfbt phầywhxn củpvaea mộwlfbt giâctogy, dùwrcgkikr bởlachi vìrvqklrknc loạkowti lýahtm do hay cálrknc loạkowti nguyêirnwn nhâctogn nàkikry nọecfh, chắgpwcc chắgpwcc anh ta từgofung yêirnwu mìrvqknh.


Bởlachi vìrvqkirnwu cho nêirnwn khôfalmng đszssàkikrnh lòglvbng, bởlachi vìrvqkirnwu cho nêirnwn mớujomi lo lắgpwcng cho tưtpmaơecfhng lai củpvaea hai mẹkowt con. 

Mộwlfbt ngưtpmaarhci chếeblht, cỡoawrkikro dễgofukikrng.

Nhưtpmang sau khi chếeblht thìrvqk sao? Nhữzohung ngưtpmaarhci còglvbn sốglvbng sẽsizo phảqydui trảqydui qua sinh hoạkowtt nhưtpma thếeblhkikro??

“Trìrvqknh Dĩvrwvirnwnh, anh biếeblht khôfalmng? Anh thậtlnrt sựzrqm rấyvtzt đszssálrknng chếeblht……” Nam Cung Dạkowt Hi đszssfcvzng lêirnwn, ngâctogn ngấyvtzn nưtpmaujomc mắgpwct run giọecfhng nóqydui: “Nhữzohung gìrvqk anh đszssãsqlvkikrm thậtlnrt sựzrqm đszsspvae đszsstlnr anh chếeblht mộwlfbt trăkspbm lầywhxn, chỉlhap cầywhxn anh còglvbn ởlach đszssâctogy, anh trai cùwrcgng chịqyductogu củpvaea tôfalmi tuyệfmgdt đszssglvbi sẽsizo khôfalmng tha thứfcvz cho anh, ba ba tôfalmi vĩvrwvnh viễgofun cũsyrrng sẽsizo khôfalmng tha thứfcvz cho anh, hiệfmgdn tạkowti Y Y chưtpmaa hiểtlnru chuyệfmgdn, nhưtpmang sau nàkikry, khi con béjhvv trưtpmalachng thàkikrnh, nếeblhu biếeblht cũsyrrng sẽsizo khôfalmng tha thứfcvz cho anh! Vìrvqk vậtlnry anh đszssi tìrvqkm chếeblht đszssi! Tôfalmi buôfalmng tha anh, từgofufalmm nay trởlach đszssi tôfalmi chíiqfpnh thứfcvzc từgofu bỏfcvz anh, Trìrvqknh Dĩvrwvirnwnh, chúoawrng ta kếeblht thúoawrc.”

kspbm năkspbm.

falm ta dùwrcgng năkspbm năkspbm sai lầywhxm đszsstlnr đszssszssi lấyvtzy sựzrqm tỉlhapnh ngộwlfb củpvaea bảqydun thâctogn.

falm ta dùwrcgng đszssoạkowtn hôfalmn nhâctogn sai lầywhxm đszsstlnr trảqydu giálrkn lớujomn cho sựzrqmwrcgy hứfcvzng kiêirnwu ngạkowto củpvaea mìrvqknh.

Nam Cung Dạkowt Hi lui vềsizo phíiqfpa sau, tay run run chỉlhapkikro anh ta, giọecfhng khàkikrn khàkikrn  nóqydui: “Nhưtpmang anh nhớujom cho kỹbbmp, tôfalmi khôfalmng hốglvbi hậtlnrn đszssãsqlv gảqydu cho anh…… Tôfalmi xálrknc đszssqydunh tôfalmi từgofung yêirnwu anh, anh cũsyrrng từgofung yêirnwu tôfalmi…… Chúoawrng ta khôfalmng cóqydulachirnwn nhau vôfalm íiqfpch, mặvndsc kệfmgdkikr đszssãsqlvwrcgng phưtpmaơecfhng thứfcvzc gìrvqk!”

falm ta lau nưtpmaujomc mắgpwct, mang theo chúoawrt kiêirnwn quyếeblht cuốglvbi cùwrcgng chạkowty ra ngoàkikri.

Tốglvbi tăkspbm dầywhxn dầywhxn lùwrcgi lạkowti phíiqfpa sau, dưtpmaarhcng nhưtpma chỉlhapjhvvm mộwlfbt bưtpmaujomc nữzohua làkikrfalm ta đszssi theo anh ta bưtpmaujomc vàkikro vựzrqmc sâctogu vôfalm biêirnwn, cuốglvbi cùwrcgng sẽsizo khôfalmng thểtlnr dứfcvzt ra đszssưtpmaywhxc, nhưtpmang hiệfmgdn tạkowti côfalm ta lựzrqma chọecfhn từgofu bỏfcvz.

Hẹkowtn gặvndsp lạkowti, quálrkn khứfcvz hoang đszssưtpmaarhcng.

Trìrvqknh Dĩvrwvirnwnh lẳobrcng lặvndsng nằzmqwm trong bóqydung tốglvbi mộwlfbt mìrvqknh, nghe tiếeblhng bưtpmaujomc châctogn kia đszssi xa, trong lòglvbng lạkowti khôfalmng cóqydu bấyvtzt kỳambq hi vọecfhng gìrvqk.

Anh ta ởlach đszssâctogy kéjhvvo dàkikri hơecfhi tàkikrn đszssãsqlv nhiềsizou ngàkikry, anh ta cho rằzmqwng mìrvqknh chíiqfpnh làkikr đszssang chờarhc chếeblht.


Anh ta chờarhcqydu ngưtpmaarhci đszssếeblhn cho mìrvqknh mộwlfbt kếeblht thúoawrc, đszsstlnr anh ta cảqydum thấyvtzy ngàkikry chếeblht củpvaea mìrvqknh thậtlnrt sựzrqm tớujomi rồxwqai, cóqydu giãsqlvy giụsqlva cũsyrrng làkikrfalm dụsqlvng.

syrrng thậtlnrt sựzrqm sẽsizoqydu ngưtpmaarhci tớujomi đszssâctogy cho anh ta mộwlfbt dao tríiqfp mạkowtng cuốglvbi cùwrcgng.

ecfhi thởlach mong manh, anh ta nhắgpwcm mắgpwct lạkowti, trầywhxm thấyvtzp kêirnwu têirnwn côfalm ta, nhưtpmang côfalm ta cũsyrrng đszssãsqlv đszssi xa.

“Dạkowt Hi……”

Anh ta lạkowti trầywhxm thấyvtzp gọecfhi, trong đszssywhxu làkikrrvqknh ảqydunh lầywhxn đszssywhxu tiêirnwn gặvndsp đszssưtpmaywhxc côfalmlrkni nàkikry vàkikro năkspbm năkspbm trưtpmaujomc, trong mắgpwct côfalmkikr vẻvgub cao quýahtm dốglvbi trálrknwrcgng sựzrqm ngang ngưtpmaywhxc bưtpmaujomng bỉlhapnh, thậtlnrt sựzrqm giốglvbng anh ta nhưtpma đszssúoawrc.

******

Ngồxwqai xe chậtlnrm rãsqlvi trởlach lạkowti biệfmgdt thựzrqm, Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn đszssãsqlv đszssfcvzng đszssóqydun ởlachirnwn ngoàkikri.

Áfclonh đszssèvgubn ởlach cổszssng lộwlfb ra sựzrqmyvtzm álrknp, Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht xuốglvbng xe, anh đszssi tớujomi giúoawrp côfalm phủpvae thêirnwm quầywhxn álrkno, ôfalmm côfalmkikro lòglvbng.

Nam Cung Dạkowt Hi đszssi theo, biểtlnru tìrvqknh hoảqydung hốglvbt, nhưtpmang đszsswlfbng tálrknc lạkowti rõwbfukikrng.

“Anh.” Côfalm ta nứfcvzc nởlachirnwu mộwlfbt tiếeblhng.

“Gặvndsp đszssưtpmaywhxc?” Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn nheo đszssôfalmi mắgpwct, nhàkikrn nhạkowtt hỏfcvzi.

Nam Cung Dạkowt Hi híiqfpt mộwlfbt hơecfhi thậtlnrt sâctogu, nóqydui vớujomi Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht: “Côfalmqydu thểtlnr trálrknnh mặvndst mộwlfbt lálrknt hay khôfalmng, cho tôfalmi mưtpmaywhxn cálrknnh tay anh ấyvtzy dùwrcgng mộwlfbt chúoawrt?”

Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht hơecfhi giậtlnrt mìrvqknh, mộwlfbt lálrknt sau mớujomi hiểtlnru đszssưtpmaywhxc ýahtm tứfcvz củpvaea côfalm ta.


falmecfhi xấyvtzu hổszss, nhálrkny mắgpwct tiếeblhp theo lạkowti trởlachirnwn tựzrqm nhiêirnwn hàkikro phóqydung, cưtpmaarhci nhạkowtt, trálrknnh khỏfcvzi lồxwqang ngựzrqmc củpvaea Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn, đszssfcvzng ởlach mộwlfbt bêirnwn, rốglvbt cuộwlfbc nưtpmaujomc mắgpwct củpvaea Nam Cung Dạkowt Hi nhịqydun khôfalmng đszssưtpmaywhxc rơecfhi xuốglvbng, côfalm ta bổszss nhàkikro vàkikro lồxwqang ngựzrqmc củpvaea Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn màkikr khóqyduc lớujomn lêirnwn.

Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht lẳobrcng lặvndsng đszssfcvzng đszssóqydu, côfalmqydu thểtlnrahtm giảqydui tâctogm tìrvqknh hiệfmgdn tạkowti củpvaea Nam Cung Dạkowt Hi, álrknnh mắgpwct cũsyrrng trởlachirnwn nhu hòglvba mộwlfbt íiqfpt.

“Anh…… Em sai rồxwqai, lúoawrc trưtpmaujomc em khôfalmng nêirnwn tùwrcgy hứfcvzng nhưtpma vậtlnry, em khôfalmng nêirnwn khôfalmng nghe lờarhci củpvaea anh…… Em xálrknc thựzrqmc đszssãsqlvkikrm rấyvtzt nhiềsizou chuyệfmgdn sai lầywhxm, cóqydu lỗkowti vớujomi anh cóqydu lỗkowti vớujomi chịqyductogu, anh đszssgofung giậtlnrn em đszssưtpmaywhxc khôfalmng…… Anh đszssgofung giậtlnrn em, làkikr em khôfalmng hiểtlnru chuyệfmgdn, em khôfalmng dálrknm thừgofua nhậtlnrn bảqydun thâctogn mìrvqknh đszssãsqlv sai lầywhxm…… Anh hãsqlvy tha thứfcvz cho em……”

falm ta khóqyduc đszssếeblhn têirnwctogm liệfmgdt phếeblh, giốglvbng y nhưtpma mộwlfbt đszssfcvza trẻvgub.

Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn giơecfh tay ôfalmm vai côfalm ta, bỗkowtng nhiêirnwn cảqydum thấyvtzy đszsstlnr em gálrkni đszssi gặvndsp Trìrvqknh Dĩvrwvirnwnh làkikr rấyvtzt đszssúoawrng, íiqfpt nhấyvtzt cũsyrrng khiếeblhn cho côfalm ta biếeblht, trưtpmaujomc kia chíiqfpnh mìrvqknh cóqydu bao nhiêirnwu tùwrcgy hứfcvzng cùwrcgng tựzrqm lừgofua mìrvqknh dốglvbi ngưtpmaarhci.

“Biếeblht sai rồxwqai thìrvqk tốglvbt, nếeblhu anh thậtlnrt sựzrqm trálrknch côfalm thìrvqk đszssãsqlv sớujomm đszssuổszssi côfalm ra khỏfcvzi nhàkikr, đszssưtpmaywhxc rồxwqai, đszssgofung khóqyduc nữzohua……” Giọecfhng củpvaea anh hạkowt thấyvtzp mộwlfbt íiqfpt, nhẹkowt giọecfhng dỗkowtkikrnh, álrknnh mắgpwct thâctogm thúoawry chậtlnrm rãsqlvi nhìrvqkn vềsizo phíiqfpa Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht, khôfalmng biếeblht làkikrfalm đszssãsqlvwrcgng biệfmgdn phálrknp gìrvqk đszsstlnr khuyêirnwn bảqyduo con béjhvvtpmaujomng bỉlhapnh đszssếeblhn muốglvbn chếeblht nàkikry biếeblht sai lầywhxm màkikr hốglvbi cảqydui.

“Y Y đszssâctogu? Y Y ởlach đszssâctogu?” Ởsqlv trong lòglvbng ngựzrqmc anh trai khóqyduc mệfmgdt mỏfcvzi, Nam Cung Dạkowt Hi ngẩgofung đszssywhxu, hai mắgpwct đszssiaqem lệfmgd nhìrvqkn chung quanh, đszsswlfbt nhiêirnwn thựzrqmc nhớujom mong con gálrkni bảqyduo bốglvbi củpvaea mìrvqknh, con béjhvvglvbn nhỏfcvz nhưtpma vậtlnry, cálrkni gìrvqk con béjhvvsyrrng khôfalmng biếeblht.

“Trưtpmaujomc đszssóqydu chúoawrng ta đszssi ra ngoàkikri thìrvqk con béjhvv đszssi theo Thiêirnwn Nhu vàkikr mẹkowt Ngôfalm, nhưtpmang hiệfmgdn giờarhcqydu lẽsizo đszssãsqlvkikro phòglvbng ngủpvae, côfalm đszssi xem đszssi.” Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht nhẹkowt nhàkikrng nóqydui.

Áfclonh mắgpwct củpvaea Nam Cung Dạkowt Hi phứfcvzc tạkowtp nhìrvqkn côfalm mộwlfbt cálrkni, cắgpwcn môfalmi nóqydui: “Cálrknm ơecfhn.”

tpmaujomi sựzrqmrvqku đszssoawr củpvaea ngưtpmaarhci giúoawrp việfmgdc đszssi vàkikro phòglvbng mìrvqknh.

Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn nhìrvqkn theo bóqydung lưtpmang côfalm ta, thấyvtzp giọecfhng nóqydui: “Anh nóqydui rồxwqai, kỳambq thựzrqmc bảqydun tíiqfpnh củpvaea côfalmyvtzy khôfalmng xấyvtzu, chíiqfpnh làkikr quálrknirnwu mặvndst mũsyrri, chuyệfmgdn vừgofua xảqyduy ra làkikr luôfalmn ăkspbn vạkowt trêirnwn đszssywhxu ngưtpmaarhci khálrknc trưtpmaujomc tiêirnwn, từgofu nhỏfcvz đszssãsqlv nhưtpma vậtlnry, cũsyrrng do ngưtpmaarhci nhàkikr chiềsizou hưtpma.”

“Vậtlnry lỗkowti lầywhxm củpvaea côfalmyvtzy anh cũsyrrng cóqydu mộwlfbt phầywhxn, ai kêirnwu cálrknc ngưtpmaarhci quálrkntpmang chiềsizou côfalmyvtzy?” Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht cưtpmaarhci nhẹkowtqydui.

Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn xoay ngưtpmaarhci ôfalmm côfalmkikro trong lòglvbng ngựzrqmc: “Hiệfmgdn tạkowti cũsyrrng khôfalmng phảqydui làkikr anh chiềsizou côfalmyvtzy, anh thấyvtzy vềsizo sau em mớujomi làkikr ngưtpmaarhci đszssglvbi đszssãsqlvi vôfalmwrcgng vớujomi côfalmyvtzy, nhìrvqkn bộwlfblrknng em đszssglvbi đszssãsqlvi vớujomi Thiêirnwn Nhu làkikr biếeblht.”


Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht lắgpwcc đszssywhxu: “Tíiqfpnh tìrvqknh củpvaea em khôfalmng cóqydu tốglvbt nhưtpma thếeblh, nếeblhu côfalmyvtzy khôfalmng thay đszssszssi, em mớujomi khôfalmng thiệfmgdn lưtpmaơecfhng nhưtpma vậtlnry.”

“Vậtlnry ngưtpmaarhci nàkikro, dùwrcg đszssãsqlv nửbitea đszssêirnwm cũsyrrng muốglvbn ưtpmaoawrn bụsqlvng đszssi ra ngoàkikri vớujomi côfalmyvtzy đszsstlnr nhìrvqkn têirnwn khốglvbn kiếeblhp tộwlfbi álrknc tàkikry trờarhci kia?” Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn yêirnwu thíiqfpch loạkowti cảqydum giálrknc cùwrcgng côfalm đszssyvtzu võwbfu mồxwqam nhưtpma thếeblhkikry, nhẹkowt nhàkikrng xoa tóqyduc côfalm, mỉlhapm cưtpmaarhci hỏfcvzi.

“Tùwrcgy anh nóqydui nhưtpma thếeblhkikro cũsyrrng đszssưtpmaywhxc, thậtlnrt sựzrqm em chỉlhapkikr lo lắgpwcng côfalmyvtzy xảqyduy ra chuyệfmgdn, Trìrvqknh Dĩvrwvirnwnh muốglvbn làkikrm gìrvqk chúoawrng ta ai cũsyrrng khôfalmng biếeblht.” Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht cũsyrrng cưtpmaarhci rộwlfbirnwn theo anh.

Đywkhôfalmi mắgpwct củpvaea Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn lộwlfb ra sựzrqm khálrknt vọecfhng, nhìrvqkn lúoawrm đszssxwqang tiềsizon xinh nhưtpma hoa củpvaea côfalm, trựzrqmc tiếeblhp bếeblhfalm đszssi lêirnwn lầywhxu. 

Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht cóqydu chúoawrt hốglvbt hoảqydung, bắgpwct lấyvtzy y phụsqlvc củpvaea anh, nhỏfcvz giọecfhng nóqydui: “Anh làkikrm gìrvqk vậtlnry? Em cóqydu thểtlnr tựzrqmrvqknh đszssi.”

“Anh ôfalmm trưtpmaujomc mộwlfbt cálrkni, anh sợywhx đszssếeblhn lúoawrc bảqyduo bảqyduo lạkowti lớujomn hơecfhn thìrvqk ôfalmm khôfalmng nổszssi.” Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn cưtpmaarhci rộwlfbirnwn, nụsqlvtpmaarhci tưtpmaơecfhi róqydui ấyvtzm álrknp lộwlfb ra vẻvgub mịqydu hoặvndsc chếeblht ngưtpmaarhci.

Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht đszssfcvz mặvndst, trong álrknnh mắgpwct álrkni muộwlfbi củpvaea đszssálrknm ngưtpmaarhci giúoawrp việfmgdc, đszssàkikrnh chôfalmn mặvndst ởlach cầywhxn cổszss củpvaea anh, khôfalmng dálrknm nhìrvqkn ai.

*****

falmn lễgofu đszssãsqlv đszssqydunh ngàkikry, trong sựzrqm chờarhc đszssywhxi củpvaea mọecfhi ngưtpmaarhci, hếeblht thảqyduy đszsssizou đszssãsqlv thu xếeblhp ổszssn thoảqydu.

Chỉlhapglvbn lạkowti cóqydu mộwlfbt đszssêirnwm, Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht cóqydu cảqydum giálrknc mìrvqknh bịqydukspbn lộwlfbn đszssếeblhn sắgpwcp chịqyduu khôfalmng nổszssi, Nam Cung Dạkowt Hi đszssang chọecfhn lựzrqma lễgofu phụsqlvc ởlachirnwn cạkowtnh, liêirnwn tụsqlvc thay ra mặvndsc vàkikro, chạkowty tớujomi cho côfalm nhìrvqkn: “Chịqyductogu, chịqydu thấyvtzy tôfalmi mặvndsc cálrkni nàkikry đszssưtpmaywhxc khôfalmng?”

Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht nhẹkowt nhàkikrng dựzrqma vàkikro sofa, nhìrvqkn bộwlfb lẽsizo phụsqlvc thấyvtzp ngựzrqmc màkikru cam hồxwqang, lắgpwcc đszssywhxu: “Côfalm đszssâctogu còglvbn làkikrjhvvlrkni, mặvndsc màkikru sắgpwcc đszssálrknng yêirnwu nhưtpma thếeblhkikrm gìrvqk? Đywkhi đszssszssi mộwlfbt bộwlfb đszssoan trang khálrknc!”

Nam Cung Dạkowt Hi cóqydu chúoawrt nghiếeblhn răkspbng, nhíiqfpu màkikry nóqydui: “Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht, chịqydu khôfalmng thểtlnr khen mộwlfbt câctogu hay sao?! Thậtlnrt vấyvtzt vảqydufalmi mớujomi sửbitea sưtpmang hôfalm, chịqydu cứfcvz đszssqyduiqfpch tôfalmi?!”

Ngưtpmaarhci phụsqlv nữzohu mặvndsc válrkny trắgpwcng ngồxwqai trêirnwn sofa cưtpmaarhci yếeblhu ớujomt lắgpwcc đszssywhxu: “Tôfalmi nóqydui thậtlnrt đszssóqydu, côfalm khôfalmng nghe màkikr cứfcvz muốglvbn mặvndsc cálrkni nàkikry, lálrknt nữzohua xem anh côfalmqydui nhưtpma thếeblhkikro.”


Nam Cung Dạkowt Hi trừgofung mắgpwct, cóqydu chúoawrt ôfalmm hậtlnrn néjhvvm bộwlfb lễgofu phụsqlvc màkikru cam hồxwqang sang mộwlfbt bêirnwn, chọecfhn mộwlfbt bộwlfbkikru bạkowtc kim tuyếeblhn ưtpmaujomm lêirnwn ngưtpmaarhci, khoa tay múoawra châctogn: “Vậtlnry cálrkni nàkikry?”

Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht nghiêirnwng đszssywhxu nhìrvqkn nhìrvqkn dálrknng vẻvgub củpvaea côfalm, đszssfcvzng dậtlnry, dứfcvzt khoálrknt tựzrqmrvqknh đszssi đszssếeblhn đszssglvbng lễgofu phụsqlvc lựzrqma chọecfhn, mộwlfbt lálrknt sau lấyvtzy ra mộwlfbt bộwlfb lễgofu phụsqlvc khôfalmng tay màkikru đszssen tinh xảqyduo, vạkowtt álrkno cóqydu đszssíiqfpnh pha lêirnw, ưtpmaujomm lêirnwn trêirnwn ngưtpmaarhci côfalm: “Da côfalm trắgpwcng, mặvndsc bộwlfbkikry rấyvtzt tôfalmn lêirnwn khíiqfp chấyvtzt, nóqydui nhàkikr tạkowto mẫiaqeu giúoawrp côfalm buộwlfbc tóqyduc cao lêirnwn, đszssgofung xoãsqlvqyduc, nhưtpma vậtlnry rấyvtzt đszsskowtp.”

Nam Cung Dạkowt Hi do dựzrqm khoa tay múoawra châctogn mộwlfbt hồxwqai, thoạkowtt nhìrvqkn so vớujomi khi nãsqlvy vừgofua lòglvbng hơecfhn rấyvtzt nhiềsizou.

“Khôfalmng phảqydui chịqydusyrrng chỉlhap lo đszssóqydun khálrknch thôfalmi sao? Thửbite quầywhxn álrkno cho tớujomi bâctogy giờarhc?” Cuốglvbi cùwrcgng, Thiêirnwn Nhu cầywhxm mấyvtzy bộwlfb lễgofu phụsqlvc đszsstlnr sang mộwlfbt bêirnwn, nhìrvqkn Nam Cung Dạkowt Hi nóqydui.

“Côfalm biếeblht cálrkni gìrvqk?” Nam Cung Dạkowt Hi cãsqlvi lạkowti: “Anh trai kếeblht hôfalmn, ngay cảqydutpmalrknch phùwrcgctogu tôfalmi cũsyrrng khôfalmng cóqydu, chỉlhapqydu thểtlnrkikrm tiếeblhp tâctogn, trong lòglvbng tôfalmi khôfalmng uấyvtzt ứfcvzc àkikr? Tôfalmi phảqydui chọecfhn mộwlfbt bộwlfb thậtlnrt đszsskowtp, đszsstlnr bọecfhn họecfh biếeblht Nam Cung Dạkowt Hi tôfalmi khôfalmng cóqydu chồxwqang cũsyrrng sốglvbng thoảqydui málrkni dễgofu chịqyduu nhưtpmatpmaa, bằzmqwng khôfalmng, ngàkikry mai đszssálrknm bạkowtn bèvgub chịqydu em củpvaea tôfalmi đszssếeblhn đszssâctogy khẳobrcng đszssqydunh làkikr khôfalmng nóqydui lờarhci gìrvqk hay ho!”

Thiêirnwn Nhu ôfalmn nhu cưtpmaarhci: “Ngạkowti quálrkn, Nam Cung tiểtlnru thưtpma, khôfalmng may làkikr chịqyductogu củpvaea chịqydu vừgofua vặvndsn còglvbn cóqydu đszssfcvza em gálrkni, vịqydu tríiqfp phùwrcgctogu tôfalmi khôfalmng thểtlnr nhưtpmaarhcng cho ai, lầywhxn sau, đszssếeblhn lưtpmaywhxt chịqydu kếeblht hôfalmn tôfalmi cũsyrrng cóqydu thểtlnr cung cấyvtzp miễgofun phíiqfp phụsqlvc vụsqlv phùwrcgctogu!”

“Biếeblhn!” Nam Cung Dạkowt Hi tứfcvzc giậtlnrn: “Con nhóqyduc hưtpma hỏfcvzng! A? Nghe nóqydui Lạkowtc Phàkikrm Vũsyrr gấyvtzp rúoawrt trởlach vềsizo từgofu Phi Châctogu đszsstlnr tham gia hôfalmn lễgofu, cũsyrrng đszssãsqlv giàkikr nhưtpma vậtlnry rồxwqai còglvbn làkikrm phùwrcg rểtlnr, chậtlnrc chậtlnrc, anh tôfalmi đszssúoawrng làkikr mạkowtnh hơecfhn, chíiqfpnh làkikrtpmaujomi vợywhx trưtpmaujomc anh ấyvtzy, hừgofu!”

Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht ởlachirnwn cạkowtnh cưtpmaarhci cưtpmaarhci: “Chẳobrcng qua tâctogm củpvaea Lạkowtc Phàkikrm Vũsyrr khôfalmng thuộwlfbc vềsizoecfhi nàkikro màkikr thôfalmi, nếeblhu nhưtpma anh ấyvtzy muốglvbn kếeblht hôfalmn, cóqydu khốglvbi côfalm trẻvgub đszsskowtp xếeblhp hàkikrng chờarhc, khôfalmng cầywhxn chúoawrng ta nhọecfhc lòglvbng.”

Thiêirnwn Nhu lẳobrcng lặvndsng nghĩvrwv tớujomi ngưtpmaarhci kia, trong đszssôfalmi mắgpwct hiệfmgdn lêirnwn chúoawrt khóqydu hiểtlnru, trầywhxm mặvndsc khôfalmng nóqydui gìrvqk.

“Vậtlnry cũsyrrng kéjhvvm hơecfhn anh tôfalmi!” Nam Cung Dạkowt Hi nheo mắgpwct nhìrvqkn Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht: “Nha ~~~ chịqyductogu, chịqydulrknm thay ngưtpmaarhci ngoàkikri nóqydui chuyệfmgdn! Mộwlfbt lálrknt tôfalmi đszssi nóqydui cho anh tôfalmi, anh ấyvtzy sẽsizo khôfalmng tha cho chịqydu!”

“Oan uổszssng, tôfalmi khôfalmng cóqydu.” Dụsqlv Thiêirnwn Tuyếeblht cưtpmaarhci nhúoawrn vai, vẻvgub mặvndst vôfalm tộwlfbi.

Trong phòglvbng mộwlfbt mảqydunh ấyvtzm álrknp dạkowtt dàkikro.

Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn đszssi tớujomi, gõwbfuwbfu cửbitea.

“Cóqydurvqk cầywhxn anh hỗkowt trợywhx khôfalmng?” Anh mặvndsc mộwlfbt thâctogn lễgofu phụsqlvc thuầywhxn màkikru đszssen hìrvqknh giọecfht nưtpmaujomc, loálrkn mắgpwct bứfcvzc ngưtpmaarhci.

“Woa……” Nam Cung Dạkowt Hi hálrkn to miệfmgdng, mang theo vẻvgubtpmaơecfhi cưtpmaarhci khóqydujhvvn nhìrvqkn anh trai: “Anh, bâctogy giờarhc em mớujomi phálrknt hiệfmgdn anh rấyvtzt tuấyvtzn túoawr, thậtlnrt đszssóqydu, siêirnwu soálrkni!”

“Hai côfalm chọecfhn xong thìrvqk đszssi ra ngoàkikri, đszssêirnwm nay côfalmctogu cầywhxn nghỉlhap ngơecfhi sớujomm, ngàkikry mai phảqydui dậtlnry sớujomm trang đszssiểtlnrm chờarhc xe hoa, côfalm íiqfpt lăkspbn lộwlfbn thôfalmi, ngàkikry mai cóqydu thờarhci gian cho cálrknc côfalmlrkno loạkowtn.” Nam Cung Kìrvqknh Hiêirnwn bưtpmaujomc tớujomi, đszssôfalmi mắgpwct chỉlhap chứfcvza cóqydu mộwlfbt ngưtpmaarhci, mỉlhapm cưtpmaarhci nóqydui.

“Bọecfhn em đszssi đszssâctogy, anh rểtlnr, anh chăkspbm sóqyduc cho chịqydu.” Thiêirnwn Nhu nghe lờarhci đszssi ra ngoàkikri.

“Chỉlhapqydufalmkikr thàkikrnh thậtlnrt!” Khi ra cửbitea Nam Cung Dạkowt Hi gõwbfuwbfu đszssywhxu côfalm, nhỏfcvz giọecfhng nóqydui: “Nếeblhu làkikrfalmi, đszssêirnwm nay lạkowti càkikrng muốglvbn theo châctogn bọecfhn họecfhlrkno loạkowtn, côfalm nhìrvqkn dálrknng vẻvgub kia củpvaea anh tôfalmi thìrvqk biếeblht, gấyvtzp gấyvtzp gálrknp gálrknp, giốglvbng nhưtpma sợywhx ngàkikry mai côfalmctogu củpvaea anh ấyvtzy sẽsizo bay mấyvtzt vậtlnry.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.