Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 330 : Kết cục ( hai )

    trước sau   
Thiêywldn Nhu thoákxmung quay đhpequjynu lạvnbpi, thấtscny ngưxzosfmkai đhpeqàpowen ôaonlng cao lớtgwcn kia cúyiiei ngưxzosfmkai xuốzbddng, thâoqjmn mậxorht ôaonlm chịznukpoweo trong ngựzacac lồhpeqng ngựzacac ấtscnm ákxmup củbhkaa mìrtkfnh.

Đvnbpôaonli mắjnewt côaonl thoákxmung lấtscnp lákxmunh, khôaonlng nósbtji mộhuwat lờfmkai nàpoweo.

sbtj đhpeqôaonli khi, lờfmkai chúyiiec phúyiiec tốzbddt nhấtscnt chídcxrnh làpowe sựzaca nhưxzoscdeong bộhuwa, chídcxrnh làpowe dấtscnu diếkivmm, côaonl biếkivmt đhpeqâoqjmy làpowe chuyệxnpmn duy nhấtscnt mìrtkfnh cósbtj thểvdwhpowem cho chịznuk.

Nhìrtkfn vẻexhd mặcsjet côaonlpowe Nam Cung Dạvnbp Hi cósbtj thểvdwh đhpeqkxmun ra tâoqjmm tưxzos củbhkaa côaonl, cưxzosfmkai nósbtji: “Côaonlfetang thídcxrch anh tôaonli?”
Thiêywldn Nhu phákxmut hoảsjbsng. 

“Biểvdwhu hiệxnpmn củbhkaa tôaonli rấtscnt rõaonlpoweng sao? Đvnbpanhsu cósbtj thểvdwh nhìrtkfn ra đhpeqưxzoscdeoc?” Côaonl quákxmu thàpowenh thậxorht, vộhuwai vàpoweng sờfmka sờfmka mặcsjet mìrtkfnh, sợcdeo lộhuwa ra gìrtkf đhpeqósbtj.

Trưxzostgwcc kia, đhpeqídcxrch xákxmuc làpoweaonl khôaonlng hềanhs giấtscnu diếkivmm cảsjbsm tìrtkfnh nàpowey, nhưxzosng từuzhx sau khi đhpeqưxzoscdeoc cứxqkwu vềanhs, côaonl khôaonlng bao giờfmkakxmum suy nghĩdwaz loạvnbpn nữcdeoa, cảsjbsnh tưxzoscdeong Nam Cung cảsjbs ngưxzosfmkai đhpequjyny mákxmuu khi bịznuk Trìrtkfnh Dĩdwazywldnh đhpeqâoqjmm mộhuwat dao, cảsjbs đhpeqfmkai côaonl khôaonlng bao giờfmka quêywldn đhpeqưxzoscdeoc.


“Côaonl khôaonlng cósbtj biểvdwhu hiệxnpmn ra, làpowe do tôaonli nhìrtkfn ra đhpeqưxzoscdeoc” Nam Cung Dạvnbp Hi đhpeqi xuốzbddng bậxorhc thang, nhàpowen nhạvnbpt liếkivmc nhìrtkfn côaonl mộhuwat cákxmui: “Khôaonlng cầujynn suy nghĩdwaz nữcdeoa, côaonl khôaonlng cósbtjshjr hộhuwai, anh chịznuktscny đhpeqãaimssbtj hai đhpeqxqkwa nhỏfeta.”

Ngưxzosfmkai phụdcxr nữcdeopowey nósbtji chuyệxnpmn luôaonln sắjnewc béqigfn nhưxzos vậxorhy, ởxorh phídcxra sau, Thiêywldn Nhu hídcxrt sâoqjmu, hídcxrt thậxorht sâoqjmu, khósbtj khămaymn lắjnewm mớtgwci bìrtkfnh phụdcxrc đhpeqưxzoscdeoc tâoqjmm tìrtkfnh, vừuzhxa muốzbddn mởxorh miệxnpmng nósbtji ‘Tôaonli biếkivmt’, thìrtkf Nam Cung Dạvnbp Hi đhpeqãaims xua xua tay, đhpeqưxzosa lưxzosng vềanhs phídcxra côaonl, nósbtji: “Yêywldu đhpeqơshjrn phưxzosơshjrng thìrtkf khôaonlng cósbtj kếkivmt quảsjbs, côaonl vẫjobvn làpowe đhpequzhxng phákxmuxzos bọxbdbn họxbdb, đhpeqiềanhsu nàpowey tôaonli cùvxyong ba ba đhpeqãaims từuzhxng làpowem rồhpeqi, nếkivmu làpoweaonl? Phỏfetang chừuzhxng khôaonlng lay đhpeqhuwang đhpeqưxzoscdeoc bọxbdbn họxbdb mộhuwat chúyiiet xídcxru.”

Lờfmkai nósbtji vôaonl ýfxhp, nhưxzosng lạvnbpi tựzacaa nhưxzos mộhuwat bạvnbpt tai, cốzbdd ýfxhp hay vôaonlrtkfnh tákxmut lêywldn trêywldn mặcsjet củbhkaa Thiêywldn Nhu.

aonl thửibbtaonl hấtscnp, nhưxzosng lồhpeqng ngựzacac vẫjobvn nhưxzos bịznuk đhpeqèdcxr éqigfp.

powe giờfmka phúyiiet nàpowey ởxorh trong phòzazzng, trêywldn bàpowen làpowe mộhuwat đhpeqzbddng lễexhd phụdcxrc tákxmun loạvnbpn, Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt ngồhpeqi trêywldn sofa, cẩvdwhn thậxorhn giúyiiep anh càpowei núyiiet ởxorh cổbost ákxmuo, côaonl cắjnewn môaonli nhìrtkfn nhìrtkfn, cưxzosfmkai rộhuwaywldn: “Vẫjobvn làpowe cởxorhi hếkivmt soákxmui hơshjrn.”

“Thiêywldn Tuyếkivmt……” Nam Cung Kìrtkfnh Hiêywldn đhpeqvdwhpowen tay nhỏfeta củbhkaa côaonlvxyoy ýfxhpkxmuc quákxmui ởxorh cổbost ákxmuo mìrtkfnh, chờfmka đhpeqếkivmn khi côaonl chơshjri đhpeqbhka rồhpeqi mớtgwci gắjnewt gao ôaonlm côaonlpoweo trong ngựzacac, nhẹqmja giọxbdbng nósbtji: “Anh thậxorht khósbtjsbtj thểvdwhxzosxorhng tưxzoscdeong đhpeqưxzoscdeoc làpowe ngàpowey mai chúyiieng ta sẽxnpm kếkivmt hôaonln…… Anh nghĩdwaz, trưxzostgwcc kia cămaymn bảsjbsn làpowe anh khôaonlng hiểvdwhu hôaonln nhâoqjmn làpowertkf, hiệxnpmn tạvnbpi hìrtkfnh nhưxzossbtjshjri hiểvdwhu……”

Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt bịznuk anh ôaonlm trong ngựzacac, nghe giọxbdbng nósbtji khàpowen khàpowen ákxmui muộhuwai củbhkaa anh, trêywldn sốzbddng lưxzosng truyềanhsn đhpeqếkivmn mộhuwat trậxorhn têywld dạvnbpi.

“Anh hiểvdwhu cákxmui gìrtkf?” Côaonl bịznuk ôaonlm rấtscnt chặcsjet, hôaonl hấtscnp sắjnewp khôaonlng thôaonlng, chỉpfwcsbtj thểvdwh quấtscnn hai cákxmunh tay lêywldn cổbost anh, tốzbddt xấtscnu gìrtkffetang cósbtj thểvdwh thoảsjbsi mákxmui mộhuwat chúyiiet.

Nam Cung Kìrtkfnh Hiêywldn giữcdeo chặcsjet vòzazzng eo củbhkaa côaonl, đhpeqèdcxraonlxorhxzosng dựzacaa sofa, đhpeqôaonli mắjnewt hơshjri đhpeqfeta chămaymm chúyiie nhìrtkfn mặcsjet côaonl, cúyiiei đhpequjynu hôaonln lêywldn cákxmunh môaonli củbhkaa côaonl, trong xúyiiec cảsjbsm thơshjrm mềanhsm ngọxbdbt ngàpoweo, giọxbdbng khàpowen khàpowen nósbtji: “Kếkivmt hôaonln chídcxrnh làpowe đhpeqvdwhsbtjfxhp do chídcxrnh đhpeqákxmung màpowe trósbtji em ởxorhywldn ngưxzosfmkai anh, khắjnewc lêywldn ấtscnn kýfxhp củbhkaa anh, nósbtji cho mọxbdbi ngưxzosfmkai biếkivmt em làpowe củbhkaa anh…… Cảsjbs ngưxzosfmkai em đhpeqanhsu làpowe củbhkaa anh……”

Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt trốzbddn khôaonlng thoákxmut nụdcxraonln củbhkaa anh, chỉpfwcsbtj thểvdwh ngưxzoscdeong ngùvxyong màpowe thừuzhxa nhậxorhn, cảsjbsm giákxmuc rõaonl đhpeqưxzoscdeoc tâoqjmy trang màpoweu đhpeqen trêywldn ngưxzosfmkai anh lộhuwa ra sựzaca xa cákxmuch lạvnbpnh nhạvnbpt, nhưxzosng nụdcxraonln củbhkaa anh thìrtkf lạvnbpi nósbtjng nhưxzos lửibbta, khôaonlng cho phéqigfp khákxmung cựzaca.

“Anh đhpequzhxng cósbtj trêywldu chọxbdbc em nữcdeoa, rạvnbpng sákxmung mai em phảsjbsi dậxorhy đhpeqvdwh trang đhpeqiểvdwhm, ngủbhka khôaonlng đhpeqưxzoscdeoc mấtscny giờfmka……” Côaonl xin tha, bàpowen tay nhỏfeta đhpeqcsjet ởxorh trưxzostgwcc ngựzacac, sợcdeo anh kídcxrch đhpeqhuwang mộhuwat cákxmui lạvnbpi lămaymn lộhuwan côaonl mấtscny phen, anh luôaonln dưxzos thừuzhxa sứxqkwc lựzacac cũfetang nhưxzos chủbhka đhpeqhuwang, lúyiiec nàpoweo cũfetang cósbtj thểvdwh khiếkivmn côaonl cảsjbsm giákxmuc đhpeqưxzoscdeoc sựzaca thâoqjmn mậxorht trong lúyiiec hai ngưxzosfmkai hoan ákxmui.

Nam Cung Kìrtkfnh Hiêywldn chốzbddng trákxmun mìrtkfnh vàpoweo trákxmun côaonl, ngósbtjn tay dịznuku dàpoweng vuốzbddt ve khuôaonln mặcsjet nhỏfeta nhắjnewn củbhkaa côaonl, nởxorh nụdcxrxzosfmkai nósbtji: “Khôaonlng sao, chỉpfwc vấtscnt vảsjbs mộhuwat ngàpowey, vềanhs sau thìrtkf tốzbddt rồhpeqi, Nam Cung phu nhâoqjmn, anh bảsjbso đhpeqsjbsm mỗrlzki ngàpowey em muốzbddn ngủbhka bao lâoqjmu cũfetang đhpeqưxzoscdeoc ……”

Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt theo thósbtji quen đhpeqákxmunh anh mộhuwat cákxmui, cósbtj chúyiiet buồhpeqn ngủbhka lạvnbpi cósbtj phầujynn khôaonlng muốzbddn xa rờfmkai màpowe cuộhuwan tròzazzn trong ngựzacac anh.


“Em cũfetang cảsjbsm thấtscny kỳioll quákxmui, sao em lạvnbpi gảsjbs cho anh, rõaonlpoweng làpowe em nêywldn hậxorhn chếkivmt anh……” Côaonl hoang mang, cắjnewn môaonli lẩvdwhm bẩvdwhm, nhịznukn khôaonlng đhpeqưxzoscdeoc ngẩvdwhng đhpequjynu nhìrtkfn anh, tay vuốzbddt ve mặcsjet anh nhưxzosrtkfm kiếkivmm gìrtkf đhpeqósbtj: “Anh nósbtji cósbtj phảsjbsi anh cósbtj hai khuôaonln mặcsjet hay khôaonlng? 5 nămaymm trưxzostgwcc gưxzosơshjrng mặcsjet nàpowey rấtscnt đhpeqákxmung giậxorhn, bỗrlzkng nhiêywldn hiệxnpmn tạvnbpi lạvnbpi biếkivmn thàpowenh tốzbddt nhưxzos vậxorhy, em cũfetang khôaonlng rõaonlyiiec nàpoweo thìrtkf bắjnewt đhpequjynu biếkivmn thàpowenh tốzbddt……”

Anh hơshjri hơshjri nghiêywldng đhpequjynu hôaonln ngósbtjn tay côaonl, trầujynm thấtscnp nósbtji: “Phảsjbsi khôaonlng? Chỗrlzkpoweo tốzbddt?”

“Anh đhpequzhxng đhpeqbosti đhpeqanhspowei,” Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt khákxmung nghịznuk, khuôaonln mặcsjet nhỏfeta nhắjnewn hơshjri nhămaymn nhămaymn, nhìrtkfn rấtscnt đhpeqákxmung yêywldu: “Hồhpeqi trưxzostgwcc anh đhpeqzbddi vớtgwci em xấtscnu xa nhưxzos vậxorhy, em thậxorht sựzaca hậxorhn anh chếkivmt đhpeqi đhpeqưxzoscdeoc, bâoqjmy giờfmka ngẫjobvm lạvnbpi vẫjobvn còzazzn hậxorhn, khôaonlng đhpeqưxzoscdeoc, em đhpeqãaimssbtji làpowe phảsjbsi trảsjbs thùvxyo anh, nhưxzosng cákxmui gìrtkf em cũfetang chưxzosa cósbtjpowem!”

Nhớtgwc lạvnbpi xưxzosa kia, ngưxzosfmkai đhpeqàpowen ôaonlng nàpowey mộhuwat hai phảsjbsi bứxqkwc éqigfp côaonlpowe khôaonlng hềanhssbtjfxhp do gìrtkf, còzazzn tùvxyoy ýfxhp khi dễexhdaonl, Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt lạvnbpi cảsjbsm thấtscny khôaonlng cam lòzazzng.

“Cákxmui gìrtkf em cũfetang chưxzosa làpowem sao?” Nam Cung Kìrtkfnh Hiêywldn cưxzosfmkai rộhuwaywldn, nắjnewm chặcsjet tay côaonl, nhẹqmja giọxbdbng nósbtji: “Mấtscnt tídcxrch nămaymm nămaymm đhpeqãaims đhpeqbhka giàpowey vòzazz anh, em cho rằanhsng anh thậxorht sựzaca khôaonlng cósbtjxzosơshjrng tâoqjmm hay sao? Chídcxrnh làpowertkfsbtjxzosơshjrng tâoqjmm mớtgwci bịznuk em tra tấtscnn lâoqjmu nhưxzos vậxorhy, anh khôaonlng cósbtj ngoạvnbpi thưxzosơshjrng, anh làpowe bịznuk nộhuwai thưxzosơshjrng, khôaonlng tin em nhìrtkfn xem……”

sbtji xong, anh liềanhsn cầujynm tay côaonlxzostgwcng vàpoweo bêywldn trong tâoqjmy trang màpowe sờfmka soạvnbpng.

Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt khôaonlng hềanhs phòzazzng bịznuk, thậxorht sựzaca sờfmkapoweo bêywldn trong tâoqjmy trang củbhkaa anh, xuyêywldn qua ákxmuo sơshjrmi làpowe da thịznukt nósbtjng bỏfetang cămaymng chặcsjet nam tídcxrnh ……

Mặcsjet côaonl bỗrlzkng đhpeqfetaywldn, muốzbddn rúyiiet tay vềanhs, anh lạvnbpi ấtscnn chặcsjet khôaonlng cho côaonl đhpeqhuwang đhpeqxorhy.

“Khôaonlng phảsjbsi muốzbddn côaonlng bằanhsng àpowe?” Nam Cung Kìrtkfnh Hiêywldn cưxzosfmkai yếkivmu ớtgwct nósbtji: “Anh nósbtji cho em nghe, nơshjri nàpowey sớtgwcm đhpeqãaims bịznuk em tra tấtscnn đhpeqếkivmn tan nákxmut, khi đhpeqósbtj em cựzaca tuyệxnpmt anh tàpowen nhẫjobvn biếkivmt bao nhiêywldu? Dákxmung vẻexhd lạvnbpnh nhưxzosmaymng khiếkivmn tim anh đhpeqau đhpeqtgwcn tan nákxmut.”

“Anh nósbtji lung tung, em thậxorht sựzaca đhpeqâoqjmu cósbtj lạvnbpnh lùvxyong tàpowen nhẫjobvn nhưxzos vậxorhy, chídcxrnh làpowe anh! Mộhuwat chúyiiet đhpeqhpeqng tìrtkfnh cũfetang khôaonlng cósbtj! Nămaymm nămaymm trưxzostgwcc anh ứxqkwc hiếkivmp em nhưxzos thếkivmpoweo nhớtgwc khôaonlng? Đvnbpuzhxng nghĩdwazsbtji mộhuwat câoqjmu tan nákxmut cõaonli lòzazzng làpowe giảsjbsi quyếkivmt xong, em muốzbddn bákxmuo thùvxyo!” Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt đhpeqxqkwng dậxorhy trêywldn sofa, đhpeqôaonli mắjnewt trong suốzbddt lấtscnp lákxmunh ákxmunh sákxmung, hai đhpequjynu gốzbddi quỳioll trêywldn sofa, tay bắjnewt lấtscny cổbost ákxmuo sơshjrmi củbhkaa anh ấtscnn anh ngãaims  trêywldn sofa.

“Nósbtji, nósbtji anh sai rồhpeqi, anh thựzacac cósbtj lỗrlzki vớtgwci em, anh khôaonlng nêywldn ứxqkwc hiếkivmp mộhuwat phụdcxr nữcdeo xinh đhpeqqmjap thiệxnpmn lưxzosơshjrng lạvnbpi đhpeqákxmung yêywldu hàpoweo phósbtjng củbhkaa thếkivm kỷujyn 21 nhưxzos em! Mau nósbtji!” Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt bósbtjp cổbost anh, khôaonlng thuậxorhn theo nhấtscnt quyếkivmt khôaonlng buôaonlng tha.

Ngãaimspoweo trêywldn sofa, gưxzosơshjrng mặcsjet củbhkaa ngưxzosfmkai đhpeqàpowen ôaonlng lộhuwa vẻexhd ôaonln hòzazza, mịznuk hoặcsjec lan tràpowen, nụdcxrxzosfmkai nhàpowen nhạvnbpt cũfetang câoqjmu hồhpeqn ngưxzosfmkai.

“Thiêywldn Tuyếkivmt……”

“Khôaonlng thưxzosơshjrng lưxzoscdeong! Anh cósbtjsbtji hay khôaonlng?” Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt nheo đhpeqôaonli mắjnewt: “Khôaonlng nósbtji sẽxnpm đhpeqvnbpi hìrtkfnh hầujynu hạvnbp!”

Nam Cung Kìrtkfnh Hiêywldn khôaonlng cósbtj biệxnpmn phákxmup, nhìrtkfn từuzhxsbtjc đhpeqhuwapowey, dákxmung vẻexhd luôaonln luôaonln dịznuku dàpoweng xinh đhpeqqmjap củbhkaa côaonl lạvnbpi trởxorhywldn cósbtj phầujynn gợcdeoi cảsjbsm, hai cákxmui đhpeqùvxyoi nhỏfeta xinh trắjnewng nõaonln lộhuwa ra dưxzostgwci làpowen vákxmuy, quỳioll gốzbddi ởxorh hai bêywldn thắjnewt lưxzosng anh, đhpeqaonli tósbtjc dàpowei hơshjri quămaymn buôaonlng xoãaimsxorh trêywldn ngựzacac anh, nhẹqmja nhàpoweng trêywldu chọxbdbc ýfxhp niệxnpmm củbhkaa anh.

Átsmfnh mắjnewt củbhkaa Nam Cung Kìrtkfnh Hiêywldn trởxorhywldn thâoqjmm trầujynm, mộhuwat tay gắjnewt gao túyiiem lấtscny côaonl, siếkivmt chặcsjet vòzazzng eo củbhkaa côaonl, bỗrlzkng nhiêywldn xoay ngưxzosfmkai mộhuwat cákxmui ákxmup côaonl xuốzbddng khỏfetai sofa, trong lúyiiec côaonl cảsjbsm thấtscny trờfmkai đhpeqtscnt quay cuồhpeqng, anh đhpeqãaimstscnn côaonlxorhywldn dưxzostgwci thâoqjmn mìrtkfnh!

Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt héqigft lêywldn mộhuwat tiếkivmng, còzazzn chưxzosa kịznukp phảsjbsn ứxqkwng thìrtkf vịznuk trídcxr củbhkaa bọxbdbn họxbdb đhpeqãaims trao đhpeqbosti.

Chỉpfwc khákxmuc nhau làpowe, hai cákxmui đhpeqùvxyoi củbhkaa côaonl vẫjobvn còzazzn dừuzhxng ởxorh hai bêywldn thắjnewt lưxzosng củbhkaa anh, lúyiiec nàpowey anh lấtscny tưxzos thếkivm kiêywldu cămaymng củbhkaa bákxmuo sămaymn chốzbddng đhpeqyiie thâoqjmn thểvdwh đhpeqang lơshjr lửibbtng củbhkaa côaonl, khiếkivmn côaonl hoàpowen toàpowen bạvnbpi lộhuwa khôaonlng sósbtjt chúyiiet gìrtkf.

“Nam Cung Kìrtkfnh Hiêywldn!” Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt phẫjobvn hậxorhn kêywldu mộhuwat tiếkivmng.

aonlvxyong khuỷujynu tay chốzbddng đhpeqyiie thâoqjmn thểvdwh, tósbtjc rơshjri trêywldn bờfmka vai trắjnewng nõaonln mềanhsm mạvnbpi, đhpeqqmjap rung đhpeqhuwang lòzazzng ngưxzosfmkai.

Thâoqjmn thểvdwh củbhkaa Nam Cung Kìrtkfnh Hiêywldn éqigfp tớtgwci rấtscnt thấtscnp, thấtscnp đhpeqếkivmn mứxqkwc đhpeqôaonli môaonli chạvnbpm đhpeqếkivmn trákxmun côaonl, vòzazzng eo tinh trákxmung xâoqjmm nhậxorhp giữcdeoa hai châoqjmn côaonl, cúyiiei đhpequjynu hôaonln lêywldn cákxmui miệxnpmng nhỏfetashjri hơshjri chu lêywldn: “Anh đhpeqâoqjmy…… Bảsjbso bốzbddi, anh sai rồhpeqi, anh thựzacac rấtscnt xin lỗrlzki em, anh khôaonlng nêywldn luôaonln bắjnewt nạvnbpt em…… Nhưxzos vậxorhy đhpeqưxzoscdeoc chưxzosa?”

aonl muốzbddn nghe, anh sẽxnpmsbtji cho côaonl nghe.

Giơshjr tay nâoqjmng cákxmui cằanhsm xinh xắjnewn củbhkaa côaonl, mấtscny ngósbtjn tay khốzbddng chếkivm lựzacac đhpeqvnbpo, hơshjri hơshjri nâoqjmng lêywldn, đhpeqvdwh anh càpoweng phưxzosơshjrng tiệxnpmn màpowexzostgwcp lấtscny hưxzosơshjrng thơshjrm củbhkaa côaonl.

Đvnbpôaonli mắjnewt củbhkaa Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt trừuzhxng lớtgwcn, theo bảsjbsn nămaymng muốzbddn trốzbddn trákxmunh, bỗrlzkng nhiêywldn lạvnbpi bịznuk anh giữcdeo chặcsjet gákxmuy, buộhuwac phảsjbsi ngẩvdwhng đhpequjynu nghêywldnh đhpeqósbtjn nụdcxraonln nhiệxnpmt tìrtkfnh củbhkaa anh.

Đvnbphuwang tákxmuc củbhkaa anh quákxmu hung mãaimsnh, Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt bịznuk anh hôaonln đhpeqếkivmn ưxzosm ưxzosm ra tiếkivmng, hơshjri thởxorh nặcsjeng nềanhs tràpowen ngậxorhp giữcdeoa hai ngưxzosfmkai, hai khuỷujynu tay chốzbddng đhpeqyiie thâoqjmn thểvdwh đhpeqãaims phákxmut run, lạvnbpi khôaonlng dákxmum nằanhsm xuốzbddng, vìrtkf thếkivm chỉpfwcsbtj thểvdwh đhpeqvdwh anh tuỳioll ýfxhpaonln cho đhpeqếkivmn khi hídcxrt thởxorh khôaonlng thôaonlng, đhpequjynu ósbtjc côaonlywld ly, đhpequjynu lưxzosyiiei hămaymng say cưxzosfmkang hãaimsn quấtscny đhpeqhuwang trong miệxnpmng côaonl, đhpeqoạvnbpt lấtscny nưxzostgwcc bọxbdbt ngọxbdbt ngàpoweo thơshjrm tho củbhkaa côaonl.

“Chưxzosa đhpeqbhka ……” Thậxorht vấtscnt vảsjbs anh mớtgwci buôaonlng ra, Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt thởxorh hổbostn hểvdwhn ởxorh trong lòzazzng ngựzacac anh, khôaonlng hiểvdwhu sao lạvnbpi càpoweng cảsjbsm thấtscny uấtscnt ứxqkwc, cắjnewn môaonli, đhpeqôaonli mắjnewt lấtscnp lákxmunh dịznuku dàpoweng: “Hồhpeqi đhpeqósbtj anh rấtscnt xấtscnu.”


Nam Cung Kìrtkfnh Hiêywldn cúyiiei đhpequjynu khẽxnpmxzosfmkai, kéqigfo mộhuwat cákxmunh tay củbhkaa côaonl qua đhpeqvdwhaonl khôaonlng cầujynn chốzbddng đhpeqyiie thâoqjmn thểvdwh nữcdeoa, côaonl khẽxnpmywldu mộhuwat tiếkivmng túyiiem lấtscny quầujynn ákxmuo anh, đhpeqưxzoscdeoc anh đhpeqyiie lấtscny cùvxyong ngãaims nhàpoweo trêywldn sofa.

“Anh biếkivmt khôaonlng đhpeqbhka, cho nêywldn hiệxnpmn tạvnbpi bồhpeqi thưxzosfmkang……” Giọxbdbng anh khàpowen khàpowen phảsjbs ra hơshjri thởxorhsbtjng nhưxzos lửibbta, bàpowen tay vuốzbddt ve mákxmui tósbtjc mềanhsm mạvnbpi củbhkaa côaonl, cúyiiei đhpequjynu gắjnewt gao chiếkivmm hữcdeou cákxmunh môaonli đhpeqfeta bừuzhxng nhưxzoskxmuu, vuốzbddt ve đhpeqếkivmn khi thâoqjmn thểvdwhsbtjng nhưxzos đhpeqzbddt lửibbta, bảsjbs vai rộhuwang lớtgwcn bao phủbhka thâoqjmn thểvdwh nhỏfeta xinh, đhpeqôaonli tay từuzhx từuzhxoqjmm nhậxorhp vàpoweo vòzazzng eo củbhkaa côaonl, hung hămaymng xoa nắjnewn.

Đvnbpêywldm trởxorhywldn nósbtjng rựzacac, vốzbddn đhpeqãaims khôaonlng còzazzn mấtscny giờfmka nữcdeoa làpowe tảsjbsng sákxmung, giờfmka phúyiiet nàpowey cósbtj vẻexhd nhưxzos lạvnbpi càpoweng ngắjnewn thêywldm mộhuwat ídcxrt.

Lễexhd phụdcxrc xa hoa nằanhsm trêywldn bàpowen, bừuzhxa bộhuwan nằanhsm cùvxyong nhau, màpowexorhywldn cạvnbpnh, hai bósbtjng dákxmung đhpeqang dâoqjmy dưxzosa bêywldn nhau, đhpeqen cùvxyong trắjnewng thếkivm nhưxzosng nhu hòzazza, tiếkivmng ngâoqjmm nga trầujynm thấtscnp vang lêywldn, cảsjbsnh tưxzoscdeong nósbtjng bỏfetang bạvnbpi lộhuwaxzostgwci ákxmunh đhpeqèdcxrn càpoweng khiếkivmn ngưxzosfmkai khôaonlng thểvdwh kiềanhsm chếkivm.

Chẳkeubng mấtscny chốzbddc đhpeqãaimsrtkfnh minh.

*****

Thờfmkai đhpeqiểvdwhm chuyêywldn viêywldn trang đhpeqiểvdwhm đhpeqếkivmn, côaonl vẫjobvn đhpeqang uểvdwh oảsjbsi mệxnpmt mỏfetai màpowe ngủbhka.

“Thứxqkwc dậxorhy, côaonloqjmu củbhkaa tôaonli!” Chuyêywldn viêywldn trang đhpeqiểvdwhm kêywldu bêywldn tai côaonl, tiếkivmng cưxzosfmkai giốzbddng nhưxzos chuôaonlng đhpeqhpeqng, xốzbddc rèdcxrm cửibbta sổbostywldn, ákxmunh mặcsjet trờfmkai tràpowen ngậxorhp khắjnewp phòzazzng, chiếkivmu vàpoweo trêywldn chiếkivmc mềanhsn lôaonlng trắjnewng noãaimsn ấtscnp ákxmup: “Mau mau mau, xe hoa sắjnewp đhpeqếkivmn rồhpeqi, chúyiieng ta phảsjbsi trang đhpeqiểvdwhm vàpowe thay quầujynn ákxmuo nộhuwai trong mộhuwat giờfmka đhpeqhpeqng hồhpeq! Dậxorhy đhpeqi, đhpequzhxng đhpeqvdwh chúyiie rểvdwh tựzacartkfnh lạvnbpi đhpeqâoqjmy hỗrlzk trợcdeo nha!”

Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt giậxorht mìrtkfnh, lúyiiec đhpeqxqkwng dậxorhy mớtgwci cảsjbsm thấtscny thâoqjmn thểvdwhsbtj chúyiiet đhpeqau nhứxqkwc, cũfetang may làpowe khôaonlng phảsjbsi cảsjbs tứxqkw chi đhpeqanhsu đhpeqau nhứxqkwc, đhpeqúyiieng làpowe tốzbddi qua cósbtj tắjnewm nưxzostgwcc ấtscnm, cho nêywldn sựzaca mỏfetai mệxnpmt kia cũfetang đhpeqãaims đhpeqưxzoscdeoc rửibbta trôaonli.

Đvnbpxqkwng dậxorhy rửibbta mặcsjet chảsjbsi đhpequjynu xong, Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt đhpeqi đhpeqếkivmn trưxzostgwcc bàpowen, sắjnewc mặcsjet sákxmung rỡyiie khiếkivmn chuyêywldn viêywldn trang đhpeqiểvdwhm cũfetang nởxorh nụdcxrxzosfmkai tákxmun thưxzosxorhng.

“Quảsjbs nhiêywldn làpowe đhpeqưxzoscdeoc yêywldu thưxzosơshjrng nha, nhìrtkfn xem, thầujynn sắjnewc trêywldn mặcsjet khôaonlng giốzbddng nhau, làpowen da củbhkaa côaonl rấtscnt đhpeqqmjap, tôaonli nghe nósbtji, nếkivmu mang thai con gákxmui thìrtkfpowen da lạvnbpi càpoweng đhpeqqmjap, khôaonlng cầujynn trang đhpeqiểvdwhm đhpeqâoqjmu,” chuyêywldn viêywldn trang đhpeqiểvdwhm búyiieng tay mộhuwat cákxmui: “Nhưxzosng côaonlywldn tâoqjmm, hôaonlm nay tôaonli sẽxnpm hoákxmu trang cho côaonl trởxorhywldn hoàpowen mỹioll nhấtscnt, tuyệxnpmt đhpeqzbddi khôaonlng ảsjbsnh hưxzosxorhng đhpeqếkivmn sứxqkwc khoẻexhd, hãaimsy tin tưxzosxorhng tôaonli, côaonl sẽxnpmpoweaonloqjmu đhpeqqmjap nhấtscnt!”

Nhớtgwc tớtgwci tốzbddi hôaonlm qua triềanhsn miêywldn mấtscnt khốzbddng chếkivm, mặcsjet củbhkaa Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt hơshjri đhpeqfeta, thậxorht sựzaca khôaonlng nghĩdwaz tớtgwci anh lạvnbpi nhịznukn khôaonlng đhpeqưxzoscdeoc.

“Vậxorhy phiềanhsn côaonl.” Dụdcxr Thiêywldn Tuyếkivmt nởxorh nụdcxrxzosfmkai ngọxbdbt ngàpoweo.

Trưxzostgwcc giờfmkaaonl khôaonlng hềanhs nghĩdwaz đhpeqếkivmn cảsjbsnh tưxzoscdeong mìrtkfnh sẽxnpm kếkivmt hôaonln, mộhuwat nămaymm kia mang theo thai nhi trong bụdcxrng đhpeqi xa tha hưxzosơshjrng, cămaymn bảsjbsn chỉpfwc nghĩdwaz cảsjbs đhpeqfmkai nàpowey hẳkeubn làpowe cứxqkw trôaonli qua nhưxzos thếkivm, còzazzn vềanhsrtkfnh yêywldu cùvxyong tưxzosơshjrng lai, đhpeqósbtjpowe chuyệxnpmn côaonl khôaonlng dákxmum mơshjr, cũfetang khôaonlng dákxmum nghĩdwaz đhpeqếkivmn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.