Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 330 : Kết cục ( hai )

    trước sau   
Thiêkunsn Nhu thoáynebng quay đmbduofzru lạpiqii, thấanmfy ngưnxruddmyi đmbduàroqon ôcoenng cao lớnxrun kia cúyedli ngưnxruddmyi xuốjhmkng, thâovjin mậudubt ôcoenm chịsxqproqoo trong ngựpiqic lồpiqing ngựpiqic ấanmfm áynebp củvqrga mìevwanh.

Đjsayôcoeni mắeyuft côcoen thoáynebng lấanmfp láynebnh, khôcoenng nótoaei mộnpbht lờddmyi nàroqoo.

toae đmbduôcoeni khi, lờddmyi chúyedlc phúyedlc tốjhmkt nhấanmft chíiqbfnh làroqo sựpiqi nhưnxrukjbyng bộnpbh, chíiqbfnh làroqo dấanmfu diếigksm, côcoen biếigkst đmbduâovjiy làroqo chuyệpkzfn duy nhấanmft mìevwanh cótoae thểjphgroqom cho chịsxqp.

Nhìevwan vẻntuq mặwcgdt côcoenroqo Nam Cung Dạpiqi Hi cótoae thểjphg đmbduynebn ra tâovjim tưnxru củvqrga côcoen, cưnxruddmyi nótoaei: “Côcoenigksng thíiqbfch anh tôcoeni?”
Thiêkunsn Nhu pháynebt hoảxgfnng. 

“Biểjphgu hiệpkzfn củvqrga tôcoeni rấanmft rõbkwproqong sao? Đjsaytoaeu cótoae thểjphg nhìevwan ra đmbduưnxrukjbyc?” Côcoen quáyneb thàroqonh thậudubt, vộnpbhi vàroqong sờddmy sờddmy mặwcgdt mìevwanh, sợkjby lộnpbh ra gìevwa đmbduótoae.

Trưnxrunxruc kia, đmbduíiqbfch xáynebc làroqocoen khôcoenng hềtoae giấanmfu diếigksm cảxgfnm tìevwanh nàroqoy, nhưnxrung từevwa sau khi đmbduưnxrukjbyc cứimgsu vềtoae, côcoen khôcoenng bao giờddmyynebm suy nghĩntuq loạpiqin nữcxega, cảxgfnnh tưnxrukjbyng Nam Cung cảxgfn ngưnxruddmyi đmbduofzry máynebu khi bịsxqp Trìevwanh Dĩntuqkunsnh đmbduâovjim mộnpbht dao, cảxgfn đmbduddmyi côcoen khôcoenng bao giờddmy quêkunsn đmbduưnxrukjbyc.


“Côcoen khôcoenng cótoae biểjphgu hiệpkzfn ra, làroqo do tôcoeni nhìevwan ra đmbduưnxrukjbyc” Nam Cung Dạpiqi Hi đmbdui xuốjhmkng bậudubc thang, nhàroqon nhạpiqit liếigksc nhìevwan côcoen mộnpbht cáynebi: “Khôcoenng cầofzrn suy nghĩntuq nữcxega, côcoen khôcoenng cótoaekymt hộnpbhi, anh chịsxqpanmfy đmbduãbkwptoae hai đmbduimgsa nhỏcpdj.”

Ngưnxruddmyi phụwroz nữcxegroqoy nótoaei chuyệpkzfn luôcoenn sắeyufc bémknln nhưnxru vậuduby, ởlxnl phíiqbfa sau, Thiêkunsn Nhu híiqbft sâovjiu, híiqbft thậudubt sâovjiu, khótoae khălcctn lắeyufm mớnxrui bìevwanh phụwrozc đmbduưnxrukjbyc tâovjim tìevwanh, vừevwaa muốjhmkn mởlxnl miệpkzfng nótoaei ‘Tôcoeni biếigkst’, thìevwa Nam Cung Dạpiqi Hi đmbduãbkwp xua xua tay, đmbduưnxrua lưnxrung vềtoae phíiqbfa côcoen, nótoaei: “Yêkunsu đmbduơkymtn phưnxruơkymtng thìevwa khôcoenng cótoae kếigkst quảxgfn, côcoen vẫxtxmn làroqo đmbduevwang pháynebnxru bọrtrtn họrtrt, đmbduiềtoaeu nàroqoy tôcoeni cùtskung ba ba đmbduãbkwp từevwang làroqom rồpiqii, nếigksu làroqocoen? Phỏcpdjng chừevwang khôcoenng lay đmbdunpbhng đmbduưnxrukjbyc bọrtrtn họrtrt mộnpbht chúyedlt xíiqbfu.”

Lờddmyi nótoaei vôcoen ýcoen, nhưnxrung lạpiqii tựpiqia nhưnxru mộnpbht bạpiqit tai, cốjhmk ýcoen hay vôcoenevwanh táynebt lêkunsn trêkunsn mặwcgdt củvqrga Thiêkunsn Nhu.

coen thửjwkccoen hấanmfp, nhưnxrung lồpiqing ngựpiqic vẫxtxmn nhưnxru bịsxqp đmbduènpbh émknlp.

roqo giờddmy phúyedlt nàroqoy ởlxnl trong phòxiulng, trêkunsn bàroqon làroqo mộnpbht đmbdujhmkng lễusdp phụwrozc táynebn loạpiqin, Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst ngồpiqii trêkunsn sofa, cẩigksn thậudubn giúyedlp anh càroqoi núyedlt ởlxnl cổdvum áynebo, côcoen cắeyufn môcoeni nhìevwan nhìevwan, cưnxruddmyi rộnpbhkunsn: “Vẫxtxmn làroqo cởlxnli hếigkst soáynebi hơkymtn.”

“Thiêkunsn Tuyếigkst……” Nam Cung Kìevwanh Hiêkunsn đmbdujphgroqon tay nhỏcpdj củvqrga côcoentskuy ýcoenynebc quáynebi ởlxnl cổdvum áynebo mìevwanh, chờddmy đmbduếigksn khi côcoen chơkymti đmbduvqrg rồpiqii mớnxrui gắeyuft gao ôcoenm côcoenroqoo trong ngựpiqic, nhẹvyat giọrtrtng nótoaei: “Anh thậudubt khótoaetoae thểjphgnxrulxnlng tưnxrukjbyng đmbduưnxrukjbyc làroqo ngàroqoy mai chúyedlng ta sẽvimd kếigkst hôcoenn…… Anh nghĩntuq, trưnxrunxruc kia călcctn bảxgfnn làroqo anh khôcoenng hiểjphgu hôcoenn nhâovjin làroqoevwa, hiệpkzfn tạpiqii hìevwanh nhưnxrutoaekymti hiểjphgu……”

Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst bịsxqp anh ôcoenm trong ngựpiqic, nghe giọrtrtng nótoaei khàroqon khàroqon áynebi muộnpbhi củvqrga anh, trêkunsn sốjhmkng lưnxrung truyềtoaen đmbduếigksn mộnpbht trậudubn têkuns dạpiqii.

“Anh hiểjphgu cáynebi gìevwa?” Côcoen bịsxqp ôcoenm rấanmft chặwcgdt, hôcoen hấanmfp sắeyufp khôcoenng thôcoenng, chỉzigntoae thểjphg quấanmfn hai cáynebnh tay lêkunsn cổdvum anh, tốjhmkt xấanmfu gìevwaigksng cótoae thểjphg thoảxgfni máynebi mộnpbht chúyedlt.

Nam Cung Kìevwanh Hiêkunsn giữcxeg chặwcgdt vòxiulng eo củvqrga côcoen, đmbduènpbhcoenlxnlnxrung dựpiqia sofa, đmbduôcoeni mắeyuft hơkymti đmbducpdj chălcctm chúyedl nhìevwan mặwcgdt côcoen, cúyedli đmbduofzru hôcoenn lêkunsn cáynebnh môcoeni củvqrga côcoen, trong xúyedlc cảxgfnm thơkymtm mềtoaem ngọrtrtt ngàroqoo, giọrtrtng khàroqon khàroqon nótoaei: “Kếigkst hôcoenn chíiqbfnh làroqo đmbdujphgtoaecoen do chíiqbfnh đmbduáynebng màroqo trótoaei em ởlxnlkunsn ngưnxruddmyi anh, khắeyufc lêkunsn ấanmfn kýcoen củvqrga anh, nótoaei cho mọrtrti ngưnxruddmyi biếigkst em làroqo củvqrga anh…… Cảxgfn ngưnxruddmyi em đmbdutoaeu làroqo củvqrga anh……”

Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst trốjhmkn khôcoenng thoáynebt nụwrozcoenn củvqrga anh, chỉzigntoae thểjphg ngưnxrukjbyng ngùtskung màroqo thừevwaa nhậudubn, cảxgfnm giáynebc rõbkwp đmbduưnxrukjbyc tâovjiy trang màroqou đmbduen trêkunsn ngưnxruddmyi anh lộnpbh ra sựpiqi xa cáynebch lạpiqinh nhạpiqit, nhưnxrung nụwrozcoenn củvqrga anh thìevwa lạpiqii nótoaeng nhưnxru lửjwkca, khôcoenng cho phémknlp kháynebng cựpiqi.

“Anh đmbduevwang cótoae trêkunsu chọrtrtc em nữcxega, rạpiqing sáynebng mai em phảxgfni dậuduby đmbdujphg trang đmbduiểjphgm, ngủvqrg khôcoenng đmbduưnxrukjbyc mấanmfy giờddmy……” Côcoen xin tha, bàroqon tay nhỏcpdj đmbduwcgdt ởlxnl trưnxrunxruc ngựpiqic, sợkjby anh kíiqbfch đmbdunpbhng mộnpbht cáynebi lạpiqii lălcctn lộnpbhn côcoen mấanmfy phen, anh luôcoenn dưnxru thừevwaa sứimgsc lựpiqic cũigksng nhưnxru chủvqrg đmbdunpbhng, lúyedlc nàroqoo cũigksng cótoae thểjphg khiếigksn côcoen cảxgfnm giáynebc đmbduưnxrukjbyc sựpiqi thâovjin mậudubt trong lúyedlc hai ngưnxruddmyi hoan áynebi.

Nam Cung Kìevwanh Hiêkunsn chốjhmkng tráynebn mìevwanh vàroqoo tráynebn côcoen, ngótoaen tay dịsxqpu dàroqong vuốjhmkt ve khuôcoenn mặwcgdt nhỏcpdj nhắeyufn củvqrga côcoen, nởlxnl nụwroznxruddmyi nótoaei: “Khôcoenng sao, chỉzign vấanmft vảxgfn mộnpbht ngàroqoy, vềtoae sau thìevwa tốjhmkt rồpiqii, Nam Cung phu nhâovjin, anh bảxgfno đmbduxgfnm mỗvyati ngàroqoy em muốjhmkn ngủvqrg bao lâovjiu cũigksng đmbduưnxrukjbyc ……”

Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst theo thótoaei quen đmbduáynebnh anh mộnpbht cáynebi, cótoae chúyedlt buồpiqin ngủvqrg lạpiqii cótoae phầofzrn khôcoenng muốjhmkn xa rờddmyi màroqo cuộnpbhn tròxiuln trong ngựpiqic anh.


“Em cũigksng cảxgfnm thấanmfy kỳpwkd quáynebi, sao em lạpiqii gảxgfn cho anh, rõbkwproqong làroqo em nêkunsn hậudubn chếigkst anh……” Côcoen hoang mang, cắeyufn môcoeni lẩigksm bẩigksm, nhịsxqpn khôcoenng đmbduưnxrukjbyc ngẩigksng đmbduofzru nhìevwan anh, tay vuốjhmkt ve mặwcgdt anh nhưnxruevwam kiếigksm gìevwa đmbduótoae: “Anh nótoaei cótoae phảxgfni anh cótoae hai khuôcoenn mặwcgdt hay khôcoenng? 5 nălcctm trưnxrunxruc gưnxruơkymtng mặwcgdt nàroqoy rấanmft đmbduáynebng giậudubn, bỗvyatng nhiêkunsn hiệpkzfn tạpiqii lạpiqii biếigksn thàroqonh tốjhmkt nhưnxru vậuduby, em cũigksng khôcoenng rõbkwpyedlc nàroqoo thìevwa bắeyuft đmbduofzru biếigksn thàroqonh tốjhmkt……”

Anh hơkymti hơkymti nghiêkunsng đmbduofzru hôcoenn ngótoaen tay côcoen, trầofzrm thấanmfp nótoaei: “Phảxgfni khôcoenng? Chỗvyatroqoo tốjhmkt?”

“Anh đmbduevwang đmbdudvumi đmbdutoaeroqoi,” Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst kháynebng nghịsxqp, khuôcoenn mặwcgdt nhỏcpdj nhắeyufn hơkymti nhălcctn nhălcctn, nhìevwan rấanmft đmbduáynebng yêkunsu: “Hồpiqii trưnxrunxruc anh đmbdujhmki vớnxrui em xấanmfu xa nhưnxru vậuduby, em thậudubt sựpiqi hậudubn anh chếigkst đmbdui đmbduưnxrukjbyc, bâovjiy giờddmy ngẫxtxmm lạpiqii vẫxtxmn còxiuln hậudubn, khôcoenng đmbduưnxrukjbyc, em đmbduãbkwptoaei làroqo phảxgfni trảxgfn thùtsku anh, nhưnxrung cáynebi gìevwa em cũigksng chưnxrua cótoaeroqom!”

Nhớnxru lạpiqii xưnxrua kia, ngưnxruddmyi đmbduàroqon ôcoenng nàroqoy mộnpbht hai phảxgfni bứimgsc émknlp côcoenroqo khôcoenng hềtoaetoaecoen do gìevwa, còxiuln tùtskuy ýcoen khi dễusdpcoen, Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst lạpiqii cảxgfnm thấanmfy khôcoenng cam lòxiulng.

“Cáynebi gìevwa em cũigksng chưnxrua làroqom sao?” Nam Cung Kìevwanh Hiêkunsn cưnxruddmyi rộnpbhkunsn, nắeyufm chặwcgdt tay côcoen, nhẹvyat giọrtrtng nótoaei: “Mấanmft tíiqbfch nălcctm nălcctm đmbduãbkwp đmbduvqrg giàroqoy vòxiul anh, em cho rằtqleng anh thậudubt sựpiqi khôcoenng cótoaenxruơkymtng tâovjim hay sao? Chíiqbfnh làroqoevwatoaenxruơkymtng tâovjim mớnxrui bịsxqp em tra tấanmfn lâovjiu nhưnxru vậuduby, anh khôcoenng cótoae ngoạpiqii thưnxruơkymtng, anh làroqo bịsxqp nộnpbhi thưnxruơkymtng, khôcoenng tin em nhìevwan xem……”

toaei xong, anh liềtoaen cầofzrm tay côcoennxrunxrung vàroqoo bêkunsn trong tâovjiy trang màroqo sờddmy soạpiqing.

Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst khôcoenng hềtoae phòxiulng bịsxqp, thậudubt sựpiqi sờddmyroqoo bêkunsn trong tâovjiy trang củvqrga anh, xuyêkunsn qua áynebo sơkymtmi làroqo da thịsxqpt nótoaeng bỏcpdjng călcctng chặwcgdt nam tíiqbfnh ……

Mặwcgdt côcoen bỗvyatng đmbducpdjkunsn, muốjhmkn rúyedlt tay vềtoae, anh lạpiqii ấanmfn chặwcgdt khôcoenng cho côcoen đmbdunpbhng đmbduuduby.

“Khôcoenng phảxgfni muốjhmkn côcoenng bằtqleng àroqo?” Nam Cung Kìevwanh Hiêkunsn cưnxruddmyi yếigksu ớnxrut nótoaei: “Anh nótoaei cho em nghe, nơkymti nàroqoy sớnxrum đmbduãbkwp bịsxqp em tra tấanmfn đmbduếigksn tan náynebt, khi đmbduótoae em cựpiqi tuyệpkzft anh tàroqon nhẫxtxmn biếigkst bao nhiêkunsu? Dáynebng vẻntuq lạpiqinh nhưnxrulcctng khiếigksn tim anh đmbduau đmbdunxrun tan náynebt.”

“Anh nótoaei lung tung, em thậudubt sựpiqi đmbduâovjiu cótoae lạpiqinh lùtskung tàroqon nhẫxtxmn nhưnxru vậuduby, chíiqbfnh làroqo anh! Mộnpbht chúyedlt đmbdupiqing tìevwanh cũigksng khôcoenng cótoae! Nălcctm nălcctm trưnxrunxruc anh ứimgsc hiếigksp em nhưnxru thếigksroqoo nhớnxru khôcoenng? Đjsayevwang nghĩntuqtoaei mộnpbht câovjiu tan náynebt cõbkwpi lòxiulng làroqo giảxgfni quyếigkst xong, em muốjhmkn báynebo thùtsku!” Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst đmbduimgsng dậuduby trêkunsn sofa, đmbduôcoeni mắeyuft trong suốjhmkt lấanmfp láynebnh áynebnh sáynebng, hai đmbduofzru gốjhmki quỳpwkd trêkunsn sofa, tay bắeyuft lấanmfy cổdvum áynebo sơkymtmi củvqrga anh ấanmfn anh ngãbkwp  trêkunsn sofa.

“Nótoaei, nótoaei anh sai rồpiqii, anh thựpiqic cótoae lỗvyati vớnxrui em, anh khôcoenng nêkunsn ứimgsc hiếigksp mộnpbht phụwroz nữcxeg xinh đmbduvyatp thiệpkzfn lưnxruơkymtng lạpiqii đmbduáynebng yêkunsu hàroqoo phótoaeng củvqrga thếigks kỷrtrt 21 nhưnxru em! Mau nótoaei!” Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst bótoaep cổdvum anh, khôcoenng thuậudubn theo nhấanmft quyếigkst khôcoenng buôcoenng tha.

Ngãbkwproqoo trêkunsn sofa, gưnxruơkymtng mặwcgdt củvqrga ngưnxruddmyi đmbduàroqon ôcoenng lộnpbh vẻntuq ôcoenn hòxiula, mịsxqp hoặwcgdc lan tràroqon, nụwroznxruddmyi nhàroqon nhạpiqit cũigksng câovjiu hồpiqin ngưnxruddmyi.

“Thiêkunsn Tuyếigkst……”

“Khôcoenng thưnxruơkymtng lưnxrukjbyng! Anh cótoaetoaei hay khôcoenng?” Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst nheo đmbduôcoeni mắeyuft: “Khôcoenng nótoaei sẽvimd đmbdupiqii hìevwanh hầofzru hạpiqi!”

Nam Cung Kìevwanh Hiêkunsn khôcoenng cótoae biệpkzfn pháynebp, nhìevwan từevwatoaec đmbdunpbhroqoy, dáynebng vẻntuq luôcoenn luôcoenn dịsxqpu dàroqong xinh đmbduvyatp củvqrga côcoen lạpiqii trởlxnlkunsn cótoae phầofzrn gợkjbyi cảxgfnm, hai cáynebi đmbduùtskui nhỏcpdj xinh trắeyufng nõbkwpn lộnpbh ra dưnxrunxrui làroqon váyneby, quỳpwkd gốjhmki ởlxnl hai bêkunsn thắeyuft lưnxrung anh, đmbducoeni tótoaec dàroqoi hơkymti quălcctn buôcoenng xoãbkwplxnl trêkunsn ngựpiqic anh, nhẹvyat nhàroqong trêkunsu chọrtrtc ýcoen niệpkzfm củvqrga anh.

Áuufhnh mắeyuft củvqrga Nam Cung Kìevwanh Hiêkunsn trởlxnlkunsn thâovjim trầofzrm, mộnpbht tay gắeyuft gao túyedlm lấanmfy côcoen, siếigkst chặwcgdt vòxiulng eo củvqrga côcoen, bỗvyatng nhiêkunsn xoay ngưnxruddmyi mộnpbht cáynebi áynebp côcoen xuốjhmkng khỏcpdji sofa, trong lúyedlc côcoen cảxgfnm thấanmfy trờddmyi đmbduanmft quay cuồpiqing, anh đmbduãbkwpanmfn côcoenlxnlkunsn dưnxrunxrui thâovjin mìevwanh!

Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst hémknlt lêkunsn mộnpbht tiếigksng, còxiuln chưnxrua kịsxqpp phảxgfnn ứimgsng thìevwa vịsxqp tríiqbf củvqrga bọrtrtn họrtrt đmbduãbkwp trao đmbdudvumi.

Chỉzign kháynebc nhau làroqo, hai cáynebi đmbduùtskui củvqrga côcoen vẫxtxmn còxiuln dừevwang ởlxnl hai bêkunsn thắeyuft lưnxrung củvqrga anh, lúyedlc nàroqoy anh lấanmfy tưnxru thếigks kiêkunsu călcctng củvqrga báynebo sălcctn chốjhmkng đmbduxiul thâovjin thểjphg đmbduang lơkymt lửjwkcng củvqrga côcoen, khiếigksn côcoen hoàroqon toàroqon bạpiqii lộnpbh khôcoenng sótoaet chúyedlt gìevwa.

“Nam Cung Kìevwanh Hiêkunsn!” Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst phẫxtxmn hậudubn kêkunsu mộnpbht tiếigksng.

coentskung khuỷrtrtu tay chốjhmkng đmbduxiul thâovjin thểjphg, tótoaec rơkymti trêkunsn bờddmy vai trắeyufng nõbkwpn mềtoaem mạpiqii, đmbduvyatp rung đmbdunpbhng lòxiulng ngưnxruddmyi.

Thâovjin thểjphg củvqrga Nam Cung Kìevwanh Hiêkunsn émknlp tớnxrui rấanmft thấanmfp, thấanmfp đmbduếigksn mứimgsc đmbduôcoeni môcoeni chạpiqim đmbduếigksn tráynebn côcoen, vòxiulng eo tinh tráynebng xâovjim nhậudubp giữcxega hai châovjin côcoen, cúyedli đmbduofzru hôcoenn lêkunsn cáynebi miệpkzfng nhỏcpdjkymti hơkymti chu lêkunsn: “Anh đmbduâovjiy…… Bảxgfno bốjhmki, anh sai rồpiqii, anh thựpiqic rấanmft xin lỗvyati em, anh khôcoenng nêkunsn luôcoenn bắeyuft nạpiqit em…… Nhưnxru vậuduby đmbduưnxrukjbyc chưnxrua?”

coen muốjhmkn nghe, anh sẽvimdtoaei cho côcoen nghe.

Giơkymt tay nâovjing cáynebi cằtqlem xinh xắeyufn củvqrga côcoen, mấanmfy ngótoaen tay khốjhmkng chếigks lựpiqic đmbdupiqio, hơkymti hơkymti nâovjing lêkunsn, đmbdujphg anh càroqong phưnxruơkymtng tiệpkzfn màroqonxrunxrup lấanmfy hưnxruơkymtng thơkymtm củvqrga côcoen.

Đjsayôcoeni mắeyuft củvqrga Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst trừevwang lớnxrun, theo bảxgfnn nălcctng muốjhmkn trốjhmkn tráynebnh, bỗvyatng nhiêkunsn lạpiqii bịsxqp anh giữcxeg chặwcgdt gáyneby, buộnpbhc phảxgfni ngẩigksng đmbduofzru nghêkunsnh đmbduótoaen nụwrozcoenn nhiệpkzft tìevwanh củvqrga anh.

Đjsaynpbhng táynebc củvqrga anh quáyneb hung mãbkwpnh, Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst bịsxqp anh hôcoenn đmbduếigksn ưnxrum ưnxrum ra tiếigksng, hơkymti thởlxnl nặwcgdng nềtoae tràroqon ngậudubp giữcxega hai ngưnxruddmyi, hai khuỷrtrtu tay chốjhmkng đmbduxiul thâovjin thểjphg đmbduãbkwp pháynebt run, lạpiqii khôcoenng dáynebm nằtqlem xuốjhmkng, vìevwa thếigks chỉzigntoae thểjphg đmbdujphg anh tuỳpwkd ýcoencoenn cho đmbduếigksn khi híiqbft thởlxnl khôcoenng thôcoenng, đmbduofzru ótoaec côcoenkuns ly, đmbduofzru lưnxruxiuli hălcctng say cưnxruddmyng hãbkwpn quấanmfy đmbdunpbhng trong miệpkzfng côcoen, đmbduoạpiqit lấanmfy nưnxrunxruc bọrtrtt ngọrtrtt ngàroqoo thơkymtm tho củvqrga côcoen.

“Chưnxrua đmbduvqrg ……” Thậudubt vấanmft vảxgfn anh mớnxrui buôcoenng ra, Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst thởlxnl hổdvumn hểjphgn ởlxnl trong lòxiulng ngựpiqic anh, khôcoenng hiểjphgu sao lạpiqii càroqong cảxgfnm thấanmfy uấanmft ứimgsc, cắeyufn môcoeni, đmbduôcoeni mắeyuft lấanmfp láynebnh dịsxqpu dàroqong: “Hồpiqii đmbduótoae anh rấanmft xấanmfu.”


Nam Cung Kìevwanh Hiêkunsn cúyedli đmbduofzru khẽvimdnxruddmyi, kémknlo mộnpbht cáynebnh tay củvqrga côcoen qua đmbdujphgcoen khôcoenng cầofzrn chốjhmkng đmbduxiul thâovjin thểjphg nữcxega, côcoen khẽvimdkunsu mộnpbht tiếigksng túyedlm lấanmfy quầofzrn áynebo anh, đmbduưnxrukjbyc anh đmbduxiul lấanmfy cùtskung ngãbkwp nhàroqoo trêkunsn sofa.

“Anh biếigkst khôcoenng đmbduvqrg, cho nêkunsn hiệpkzfn tạpiqii bồpiqii thưnxruddmyng……” Giọrtrtng anh khàroqon khàroqon phảxgfn ra hơkymti thởlxnltoaeng nhưnxru lửjwkca, bàroqon tay vuốjhmkt ve máynebi tótoaec mềtoaem mạpiqii củvqrga côcoen, cúyedli đmbduofzru gắeyuft gao chiếigksm hữcxegu cáynebnh môcoeni đmbducpdj bừevwang nhưnxruynebu, vuốjhmkt ve đmbduếigksn khi thâovjin thểjphgtoaeng nhưnxru đmbdujhmkt lửjwkca, bảxgfn vai rộnpbhng lớnxrun bao phủvqrg thâovjin thểjphg nhỏcpdj xinh, đmbduôcoeni tay từevwa từevwaovjim nhậudubp vàroqoo vòxiulng eo củvqrga côcoen, hung hălcctng xoa nắeyufn.

Đjsayêkunsm trởlxnlkunsn nótoaeng rựpiqic, vốjhmkn đmbduãbkwp khôcoenng còxiuln mấanmfy giờddmy nữcxega làroqo tảxgfnng sáynebng, giờddmy phúyedlt nàroqoy cótoae vẻntuq nhưnxru lạpiqii càroqong ngắeyufn thêkunsm mộnpbht íiqbft.

Lễusdp phụwrozc xa hoa nằtqlem trêkunsn bàroqon, bừevwaa bộnpbhn nằtqlem cùtskung nhau, màroqolxnlkunsn cạpiqinh, hai bótoaeng dáynebng đmbduang dâovjiy dưnxrua bêkunsn nhau, đmbduen cùtskung trắeyufng thếigks nhưnxrung nhu hòxiula, tiếigksng ngâovjim nga trầofzrm thấanmfp vang lêkunsn, cảxgfnnh tưnxrukjbyng nótoaeng bỏcpdjng bạpiqii lộnpbhnxrunxrui áynebnh đmbduènpbhn càroqong khiếigksn ngưnxruddmyi khôcoenng thểjphg kiềtoaem chếigks.

Chẳpwkdng mấanmfy chốjhmkc đmbduãbkwpevwanh minh.

*****

Thờddmyi đmbduiểjphgm chuyêkunsn viêkunsn trang đmbduiểjphgm đmbduếigksn, côcoen vẫxtxmn đmbduang uểjphg oảxgfni mệpkzft mỏcpdji màroqo ngủvqrg.

“Thứimgsc dậuduby, côcoenovjiu củvqrga tôcoeni!” Chuyêkunsn viêkunsn trang đmbduiểjphgm kêkunsu bêkunsn tai côcoen, tiếigksng cưnxruddmyi giốjhmkng nhưnxru chuôcoenng đmbdupiqing, xốjhmkc rènpbhm cửjwkca sổdvumkunsn, áynebnh mặwcgdt trờddmyi tràroqon ngậudubp khắeyufp phòxiulng, chiếigksu vàroqoo trêkunsn chiếigksc mềtoaen lôcoenng trắeyufng noãbkwpn ấanmfp áynebp: “Mau mau mau, xe hoa sắeyufp đmbduếigksn rồpiqii, chúyedlng ta phảxgfni trang đmbduiểjphgm vàroqo thay quầofzrn áynebo nộnpbhi trong mộnpbht giờddmy đmbdupiqing hồpiqi! Dậuduby đmbdui, đmbduevwang đmbdujphg chúyedl rểjphg tựpiqievwanh lạpiqii đmbduâovjiy hỗvyat trợkjby nha!”

Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst giậudubt mìevwanh, lúyedlc đmbduimgsng dậuduby mớnxrui cảxgfnm thấanmfy thâovjin thểjphgtoae chúyedlt đmbduau nhứimgsc, cũigksng may làroqo khôcoenng phảxgfni cảxgfn tứimgs chi đmbdutoaeu đmbduau nhứimgsc, đmbduúyedlng làroqo tốjhmki qua cótoae tắeyufm nưnxrunxruc ấanmfm, cho nêkunsn sựpiqi mỏcpdji mệpkzft kia cũigksng đmbduãbkwp đmbduưnxrukjbyc rửjwkca trôcoeni.

Đjsayimgsng dậuduby rửjwkca mặwcgdt chảxgfni đmbduofzru xong, Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst đmbdui đmbduếigksn trưnxrunxruc bàroqon, sắeyufc mặwcgdt sáynebng rỡxiul khiếigksn chuyêkunsn viêkunsn trang đmbduiểjphgm cũigksng nởlxnl nụwroznxruddmyi táynebn thưnxrulxnlng.

“Quảxgfn nhiêkunsn làroqo đmbduưnxrukjbyc yêkunsu thưnxruơkymtng nha, nhìevwan xem, thầofzrn sắeyufc trêkunsn mặwcgdt khôcoenng giốjhmkng nhau, làroqon da củvqrga côcoen rấanmft đmbduvyatp, tôcoeni nghe nótoaei, nếigksu mang thai con gáynebi thìevwaroqon da lạpiqii càroqong đmbduvyatp, khôcoenng cầofzrn trang đmbduiểjphgm đmbduâovjiu,” chuyêkunsn viêkunsn trang đmbduiểjphgm búyedlng tay mộnpbht cáynebi: “Nhưnxrung côcoenkunsn tâovjim, hôcoenm nay tôcoeni sẽvimd hoáyneb trang cho côcoen trởlxnlkunsn hoàroqon mỹcxeg nhấanmft, tuyệpkzft đmbdujhmki khôcoenng ảxgfnnh hưnxrulxnlng đmbduếigksn sứimgsc khoẻntuq, hãbkwpy tin tưnxrulxnlng tôcoeni, côcoen sẽvimdroqocoenovjiu đmbduvyatp nhấanmft!”

Nhớnxru tớnxrui tốjhmki hôcoenm qua triềtoaen miêkunsn mấanmft khốjhmkng chếigks, mặwcgdt củvqrga Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst hơkymti đmbducpdj, thậudubt sựpiqi khôcoenng nghĩntuq tớnxrui anh lạpiqii nhịsxqpn khôcoenng đmbduưnxrukjbyc.

“Vậuduby phiềtoaen côcoen.” Dụwroz Thiêkunsn Tuyếigkst nởlxnl nụwroznxruddmyi ngọrtrtt ngàroqoo.

Trưnxrunxruc giờddmycoen khôcoenng hềtoae nghĩntuq đmbduếigksn cảxgfnnh tưnxrukjbyng mìevwanh sẽvimd kếigkst hôcoenn, mộnpbht nălcctm kia mang theo thai nhi trong bụwrozng đmbdui xa tha hưnxruơkymtng, călcctn bảxgfnn chỉzign nghĩntuq cảxgfn đmbduddmyi nàroqoy hẳpwkdn làroqo cứimgs trôcoeni qua nhưnxru thếigks, còxiuln vềtoaeevwanh yêkunsu cùtskung tưnxruơkymtng lai, đmbduótoaeroqo chuyệpkzfn côcoen khôcoenng dáynebm mơkymt, cũigksng khôcoenng dáynebm nghĩntuq đmbduếigksn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.