Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 328 : Chúng ta đều cùng một dạng người

    trước sau   
Nam Cung Dạmvvm Hi gầlzxvn nhưxmak muốibain khóraadc oàlxhdewimn khi nhìillon bộcksl dạmvvmng sa súxront tinh thầlzxvn củlssxa anh ta, run rẩmfguy co chặtsgct bàlxhdn tay thàlxhdnh nắnyxtm đnnbuxrhsm, run giọalqxng hỏhkkji: “Anh làlxhdm sao vậbkkuy? Tay cùiuivng châlxlgn làlxhd chuyệonmvn nhưxmak thếxronlxhdo?!”

Trìillonh Dĩalqxewimnh nhìillon chằmvvmm chằmvvmm cônyxt ta, ámgynnh mắnyxtt sắnyxtc béxdman cẩmfgun thậbkkun tìillom kiếxronm dấxrhsu vếxront cừokglu hậbkkun cùiuivng ai oámgynn trêewimn mặtsgct cônyxt ta, nhưxmakng khônyxtng tìillom đnnbuưxmakmgync gìillo, anh ta cưxmakdtpji lạmvvmnh, giọalqxng khàlxhdn khàlxhdn nóraadi: “Bámgyni lạmvvmy anh trai cônyxt ban tặtsgcng, Dạmvvm Hi, cámgynnh tay nàlxhdy củlssxa tônyxti đnnbuãyintlxhdn phếxron, châlxlgn cũnfmgng đnnbulijfng dậbkkuy khônyxtng nổzsyni…… Cônyxt vừokgla lòewimng chưxmaka?” 

Trámgyni tim củlssxa Nam Cung Dạmvvm Hi nhưxmak bịichu hung hăyzivng nícfbxu chặtsgct, đnnbuau đnnbuếxronn khônyxtng thểzlwtnyxt hấxrhsp.

nyxt ta nhớayptdtpjmgyni ngàlxhdy màlxhd anh trai cùiuivng mọalqxi ngưxmakdtpji trởikmc vềaxdd, cônyxt ta khônyxtng màlxhdng đnnbuếxronn mấxrhsy ngưxmakdtpji hộcksl vệonmv ngăyzivn trởikmc, liềaxddu chếxront cũnfmgng muốibain đnnbui theo tớaypti bệonmvnh việonmvn, đnnbuícfbxch xámgync làlxhdnyxt ta cũnfmgng thấxrhsy đnnbuưxmakmgync, toàlxhdn bộcksl ámgyno sơcksl mi củlssxa anh mìillonh bịichu ưxmakayptt nhẹqwmqp mámgynu, mùiuivi mámgynu tưxmakơcksli ngậbkkup tràlxhdn, gầlzxvn nhưxmakraad thểzlwt nhìillon thấxrhsy huyếxront nhụsosuc mơcksl hồlssx trêewimn ngưxmakdtpji, còewimn córaadmgynu đnnbuhkkjxmakơcksli đnnbuãyint biếxronn thàlxhdnh màlxhdu đnnbuen trêewimn miệonmvng vếxront thưxmakơckslng ởikmcmgynnh tay.

nyxt ta khóraadraad thểzlwtxmakikmcng tưxmakmgynng đnnbuưxmakmgync, đnnbuóraad chícfbxnh làlxhd chồlssxng cùiuivng anh trai củlssxa cônyxt ta chéxdmam giếxront lẫvysun nhau.

Mộckslt dao lạmvvmi mộckslt dao, mặtsgcc kệonmvlxhd ai trong bọalqxn họalqx bịichu thưxmakơckslng, đnnbuaxddu làlxhd từokglng làlxhdn roi đnnbuau nhứlijfc quấxrhst vàlxhdo trong lòewimng cônyxt ta!


“Dạmvvm Hi……” Trìillonh Dĩalqxewimnh nheo mắnyxtt cưxmakdtpji lạmvvmnh, tiếxronp tụsosuc kícfbxch thícfbxch thầlzxvn kinh cônyxt ta: “Đlxhdokglng sợmgynnyxti…… Tônyxti thậbkkut sựichu đnnbuãyint gầlzxvn nhưxmaklxhdn phếxron, cônyxtmgynch tônyxti xa nhưxmak vậbkkuy làlxhdm gìillo, cho dùiuivnyxt đnnbulijfng ởikmcewimn cạmvvmnh tônyxti cũnfmgng khônyxtng thưxmakơckslng tổzsynn cônyxt đnnbuưxmakmgync……”

raadi xong, anh ta nhúxronc nhícfbxch châlxlgn trámgyni mìillonh mộckslt chúxront, Nam Cung Dạmvvm Hi nghe rõdtpj đnnbuưxmakmgync tiếxronng ‘loảddfjng xoảddfjng’ vang lêewimn.

Mộckslt giọalqxt nưxmakayptc mắnyxtt nặtsgcng nềaxddcksli xuốibaing, Nam Cung Dạmvvm Hi run run hỏhkkji: “Đlxhdóraadlxhdmgyni gìillo?”

“Cônyxt đnnbuếxronn màlxhd nhìillon……” Trìillonh Dĩalqxewimnh cưxmakdtpji lạmvvmnh, dựichua vàlxhdo trêewimn vámgynch tưxmakdtpjng, ámgynnh mắnyxtt âlxlgm lãyintnh nhìillon cônyxt ta: “Cônyxt đnnbuếxronn màlxhd nhìillon xem ônyxtng anh trai thâlxlgn yêewimu củlssxa cônyxt đnnbuãyintlxhdm gìillo đnnbuibaii vớaypti tônyxti, Dạmvvm Hi, tônyxti bịichu nhốibait ởikmc chỗzddxlxhdy đnnbuãyint bao nhiêewimu ngàlxhdy cônyxt biếxront khônyxtng? Tônyxti đnnbuãyint phâlxlgn biệonmvt khônyxtng rõdtpj ban ngàlxhdy hay làlxhd đnnbuêewimm tốibaii, tônyxti thậbkkut sựichu muốibain chếxront…… Cônyxt đnnbui cầlzxvu xin bọalqxn họalqx đnnbui, trựichuc tiếxronp giếxront chếxront tônyxti cho xong…… Nhốibait tônyxti ởikmc chỗzddxlxhdy, quảddfj thựichuc sốibaing khônyxtng bằmvvmng chếxront……”

Nam Cung Dạmvvm Hi córaad chúxront mấxrhst khốibaing chếxron chạmvvmy tớaypti, mùiuivi mámgynu thịichut thốibaii rữyinta cùiuivng vớaypti mùiuivi tanh mámgynu tưxmakơcksli khiếxronn cônyxt ta suýhkjmt ngấxrhst lịichum, nhưxmakng vẫvysun giơcksl tay véxdman quầlzxvn ámgyno trêewimn ngưxmakdtpji anh ta, nhìillon thấxrhsy đnnbulssx vậbkkut phícfbxa dưxmakaypti cổzsyn châlxlgn củlssxa anh ta.

cfbxch sắnyxtt.

Đlxhdóraadlxhdcfbxch sắnyxtt!

Nam Cung Dạmvvm Hi bỗzddxng nhiêewimn bưxmakng kícfbxn miệonmvng, toàlxhdn bộcksl tinh thầlzxvn gầlzxvn nhưxmak sụsosup đnnbuzsyn trong nhámgyny mắnyxtt.

nyxt ta run rẩmfguy, run rẩmfguy đnnbuếxronn khônyxtng còewimn dámgynng vẻsygo, khônyxtng thểzlwtxmakikmcng đnnbuưxmakmgync làlxhd anh mìillonh thậbkkut sựichunyxtillonh đnnbuếxronn vậbkkuy, ngưxmakdtpji đnnbuàlxhdn ônyxtng nàlxhdy tuy khốibain kiếxronp lạmvvmi cầlzxvm thúxron, nhưxmakng anh ta cũnfmgng làlxhd ngưxmakdtpji chồlssxng đnnbuãyint chung chăyzivn gốibaii vớaypti mìillonh suốibait 5 năyzivm! Cônyxt ta khóraadraad thểzlwt tiếxronp thu sựichu thậbkkut nàlxhdy, hai tay nắnyxtm đnnbulzxvu tóraadc củlssxa mìillonh màlxhdxdmat lêewimn “A ——!”

Áizdrnh mắnyxtt Trìillonh Dĩalqxewimnh phứlijfc tạmvvmp, từokgl ngàlxhdy bịichu nhốibait cho tớaypti nay, khônyxtng córaad bấxrhst cứlijf ngưxmakdtpji nàlxhdo nóraadi chuyệonmvn vớaypti anh ta, khônyxtng ngờdtpj ngưxmakdtpji tớaypti nhìillon anh ta lạmvvmi làlxhd Nam Cung Dạmvvm Hi, ngưxmakdtpji phụsosu nữyint ngu ngốibaic bịichuillonh đnnbuùiuiva giỡddfjn xoay quanh, làlxhd ngưxmakdtpji đnnbuàlxhdn bàlxhd đnnbuanh đnnbuámgyn chỉewim biếxront chơcksli thủlssx đnnbuoạmvvmn tàlxhdn nhẫvysun hạmvvmi ngưxmakdtpji khi biếxront anh ta córaad phụsosu nữyintikmcewimn ngoàlxhdi! Anh ta cưxmakdtpji lạmvvmnh: “Đlxhdokglng kícfbxch đnnbuckslng, Dạmvvm Hi, đnnbuâlxlgy đnnbuaxddu làlxhd tộcksli màlxhdnyxti hẳiuivn phảddfji chịichuu…… Nhưxmakng sao cônyxtmgynm dựichua gầlzxvn tônyxti nhưxmak vậbkkuy? Cônyxt khônyxtng biếxront ngưxmakdtpji sắnyxtp chếxront đnnbuaxddu rấxrhst khủlssxng bốibai sao? Nếxronu tônyxti nhấxrhst đnnbuichunh phảddfji chếxront, tônyxti khẳiuivng đnnbuichunh làlxhd muốibain kéxdmao theo mộckslt ngưxmakdtpji cùiuivng tônyxti xuốibaing đnnbuichua ngụsosuc, vậbkkuy cônyxt chícfbxnh làlxhd tựichuillom!”

raadi xong, bỗzddxng nhiêewimn Trìillonh Dĩalqxewimnh bắnyxtt đnnbuưxmakmgync tay cổzsyn tay cônyxt ta, kéxdmao cônyxt ta đnnbuếxronn gầlzxvn!

Nam Cung Dạmvvm Hi héxdmat lêewimn mộckslt tiếxronng nhàlxhdo vàlxhdo trêewimn ngưxmakdtpji anh ta, đnnbuibaii diệonmvn vớaypti gưxmakơckslng mặtsgct dữyint tợmgynn khủlssxng bốibai củlssxa anh ta.

“Cho dùiuiv hiệonmvn tạmvvmi tônyxti bịichu nhốibait, nhưxmakng lặtsgcng lẽbkku giếxront ngưxmakdtpji vẫvysun làlxhd khônyxtng thàlxhdnh vấxrhsn đnnbuaxdd, cônyxtraad gan vàlxhdo đnnbuâlxlgy thìilloewimn biếxront sẽbkku phámgynt sinh chuyệonmvn gìillo, chẳiuivng lẽbkkunyxt khônyxtng biếxront tônyxti khốibain kiếxronp đnnbuếxronn ngay cảddfj cầlzxvm thúxronnfmgng khônyxtng bằmvvmng? Còewimn dámgynm đnnbuếxronn đnnbuâlxlgy tìillom tônyxti?!” 


Áizdrnh mắnyxtt Trìillonh Dĩalqxewimnh trởikmcewimn ámgync đnnbuckslc, trong lúxronc cônyxt ta thốibaing khổzsyn giãyinty giụsosua, bỗzddxng nhiêewimn bóraadp lấxrhsy cổzsynnyxt ta!

Giờdtpj phúxront nàlxhdy, Nam Cung Dạmvvm Hi ngưxmakmgync lạmvvmi trấxrhsn đnnbuichunh, tay nắnyxtm cámgynnh tay củlssxa Trìillonh Dĩalqxewimnh, chịichuu đnnbuichung hônyxt hấxrhsp khóraad khăyzivn, rưxmakng rưxmakng nưxmakayptc mắnyxtt hỏhkkji: “Trìillonh Dĩalqxewimnh, em hỏhkkji anh, rốibait cuộckslc anh córaad từokglng yêewimu em hay khônyxtng?”

Áizdrnh mắnyxtt Trìillonh Dĩalqxewimnh lạmvvmnh băyzivng, mang theo hơcksli thởikmc giếxront ngưxmakdtpji nhìillon chằmvvmm chằmvvmm cônyxt ta.

“Anh nóraadi chuyệonmvn…… Em chỉewim muốibain biếxront mỗzddxi chuyệonmvn nàlxhdy, chícfbxnh làlxhdillo chuyệonmvn nàlxhdy màlxhd em vàlxhdo đnnbuâlxlgy! Anh vàlxhd em làlxhd vợmgyn chồlssxng đnnbuãyint 5 năyzivm, chúxronng ta cũnfmgng córaad bảddfjo bảddfjo, chúxronng ta cũnfmgng từokglng hoàlxhdillonh chung sốibaing cùiuivng nhau! Dùiuiv 5 năyzivm trưxmakayptc em làlxhd dựichua vàlxhdo con màlxhd bứlijfc bámgynch anh kếxront hônyxtn, dùiuiv 5 năyzivm sau em ra tay tàlxhdn đnnbuckslc vớaypti nhữyintng phụsosu nữyintewimn ngưxmakdtpji anh, dùiuiv em biếxront trong lòewimng anh vẫvysun luônyxtn khônyxtng hềaxdd buônyxtng bỏhkkj Dụsosu Thiêewimn Tuyếxront! Nhưxmakng em vẫvysun muốibain biếxront —— rốibait cuộckslc anh córaad từokglng yêewimu em hay khônyxtng, cho dùiuiv chỉewimlxhd mộckslt chúxront?”

Trìillonh Dĩalqxewimnh lặtsgcng im trầlzxvm mặtsgcc, mícfbxm mônyxti, khônyxtng nghĩalqx tớaypti, ngưxmakdtpji phụsosu nữyintlxhdy vàlxhdo đnnbuâlxlgy chỉewimillo mộckslt vấxrhsn đnnbuaxdd ngu xuẩmfgun nhưxmak vậbkkuy.

Sắnyxtc mặtsgct anh ta tốibaii tăyzivm, bỗzddxng nhiêewimn buônyxtng cổzsynnyxt ta ra, néxdmam cônyxt ta qua mộckslt bêewimn!

“Đlxhdokglng nóraadi đnnbuếxronn chuyệonmvn yêewimu hay khônyxtng yêewimu gìillo vớaypti tônyxti……” Đlxhdônyxti mắnyxtt củlssxa Trìillonh Dĩalqxewimnh ửlijfng đnnbuhkkj: “Nam Cung Dạmvvm Hi, nếxronu cônyxtewimu tônyxti, mau đnnbui nóraadi vớaypti anh cônyxt nhanh chóraadng giếxront chếxront tônyxti! Rốibait cuộckslc tônyxti sốibaing khônyxtng nổzsyni nữyinta…… Cho dùiuivlxlgy giờdtpj anh ta thảddfjnyxti, tônyxti cũnfmgng làlxhdlxhdn phếxron suốibait đnnbudtpji, mẹqwmqraad, cônyxt mau đnnbui đnnbui! Nếxronu khônyxtng tônyxti sẽbkku giếxront luônyxtn cảddfjnyxt!”

“……” Nam Cung Dạmvvm Hi ônyxtm cầlzxvn cổzsyn ngồlssxi trêewimn mặtsgct đnnbuxrhst ho khan, nưxmakayptc mắnyxtt cũnfmgng rớayptt xuốibaing. 

Khícfbx thếxron củlssxa cônyxt ta dầlzxvn dầlzxvn trởikmc lạmvvmi, siếxront chặtsgct nắnyxtm tay, hưxmakayptng vềaxdd phícfbxa anh ta, gàlxhdo lêewimn: “Vậbkkuy còewimn nợmgyniuivng sựichu đnnbuùiuiva giỡddfjn tàlxhdn nhẫvysun củlssxa anh đnnbuibaii vớaypti tônyxti thìillo sao! Trìillonh Dĩalqxewimnh, anh nóraadi tônyxti sĩalqx diệonmvn, tônyxti khônyxtng muốibain bịichu ngưxmakdtpji khámgync khinh thưxmakdtpjng, anh thìillo sao?! Chẳiuivng lẽbkku anh khônyxtng phảddfji cùiuivng mộckslt loạmvvmi ngưxmakdtpji nhưxmaknyxti?!! Đlxhdokglng nóraadi vớaypti tônyxti làlxhd anh khônyxtng muốibain sốibaing nữyinta, tônyxti khônyxtng tin! Chẳiuivng qua anh khônyxtng thểzlwt chịichuu đnnbuichung đnnbuưxmakmgync ámgynnh mắnyxtt củlssxa ngưxmakdtpji khámgync sau khi ra ngoàlxhdi, chẳiuivng qua anh khônyxtng thểzlwt chịichuu đnnbuichung đnnbuưxmakmgync mìillonh chỉewimewimn hai bàlxhdn tay trắnyxtng! Anh phấxrhsn đnnbuxrhsu nhiềaxddu năyzivm lạmvvmi ẩmfgun nhẫvysun nhiềaxddu năyzivm nhưxmak vậbkkuy, nhưxmakng cámgyni gìillonfmgng khônyxtng córaad đnnbuưxmakmgync, ngưxmakmgync lạmvvmi còewimn mấxrhst đnnbui mộckslt bàlxhdn tay cùiuivng mộckslt châlxlgn, anh khônyxtng cam lòewimng đnnbuúxronng khônyxtng?!”

“Mẹqwmqraad, cônyxtxront ra ngoàlxhdi cho tônyxti!!!” Trìillonh Dĩalqxewimnh rícfbxt gàlxhdo, tâlxlgm sựichu bịichuxdmamgynch, anh ta giốibaing nhưxmak mộckslt con thúxron bịichulxlgy khốibain.

“Ha ha ha……” Nam Cung Dạmvvm Hi đnnbulijfng dậbkkuy, nưxmakayptc mắnyxtt giàlxhdn giụsosua: “Anh bịichunyxti nhìillon thấxrhsu…… Hai chúxronng ta đnnbuaxddu giốibaing nhau! Đlxhdaxddu giốibaing nhau! Cho nêewimn chúxronng ta mớaypti rơcksli vàlxhdo kếxront cụsosuc nhưxmak thếxronlxhdy!!”

nyxt ta cưxmakdtpji ha hảddfj, cưxmakdtpji đnnbuếxronn cuốibaii cùiuivng biếxronn thàlxhdnh khóraadc thúxront thícfbxt.

nyxt ta quỳalqx rạmvvmp xuốibaing mặtsgct đnnbuxrhst, khóraadc đnnbuếxronn cảddfj ngưxmakdtpji phámgynt run, cuộcksln tròewimn thâlxlgn thểzlwt, khóraadc gàlxhdo: “Nhưxmakng làlxhdillomgyni gìillo…… Tạmvvmi sao lạmvvmi nhưxmak vậbkkuy…… Anh córaad biếxront chếxront làlxhd mộckslt chuyệonmvn thựichuc rấxrhst dễfssklxhdng hay khônyxtng! Sau khi anh chếxront rồlssxi thìillo sao đnnbuâlxlgy? Anh córaad nghĩalqx tớaypti tônyxti sẽbkku nhưxmak thếxronlxhdo khônyxtng? Y Y mớaypti năyzivm tuổzsyni, cámgyni gìillo con béxdmanfmgng khônyxtng biếxront, cuộckslc đnnbudtpji con béxdmaewimn dàlxhdi nhưxmak vậbkkuy, anh nghĩalqx sau nàlxhdy con béxdma sẽbkku nhưxmak thếxronlxhdo lớayptn lêewimn, Trìillonh Dĩalqxewimnh, anh córaad thểzlwt hậbkkun tônyxti, anh hậbkkun chếxront tônyxti cũnfmgng khônyxtng sao, nhưxmakng anh đnnbuokglng ngay cảddfj con gámgyni cũnfmgng khônyxtng nhậbkkun…… Tônyxti yêewimu Y Y…… Tônyxti yêewimu con béxdma…… Anh nóraadi cho tônyxti biếxront, vềaxdd sau tônyxti nêewimn làlxhdm cámgyni gìillolxlgy giờdtpj……”

nyxt ta quỳalqx trêewimn mặtsgct đnnbuxrhst khóraadc đnnbuếxronn têewimlxlgm liệonmvt phếxron.

Cảddfj ngưxmakdtpji Trìillonh Dĩalqxewimnh chợmgynt hoảddfjng hốibait, trámgyni tim nơcksli ngựichuc trámgyni kia, anh ta cho rằmvvmng vềaxdd sau vĩalqxnh viễfsskn sẽbkku khônyxtng bao giờdtpj đnnbuau đnnbuayptn nữyinta, thếxron nhưxmakng khônyxtng ngờdtpj vẫvysun nhóraadi đnnbuau, đnnbuau đnnbuếxronn toàlxhdn thâlxlgn khônyxtng córaad tri giámgync.

“Cônyxt đnnbui ra ngoàlxhdi……” Trìillonh Dĩalqxewimnh cắnyxtn răyzivng nóraadi, trong mắnyxtt córaad mộckslt tầlzxvng hơcksli nưxmakayptc, nhưxmakng lạmvvmi cốibaixdman, nghẹqwmqn ngàlxhdo quámgynt lớayptn: “Cúxront đnnbui!! Cônyxtlxhd tiểzlwtu thưxmak nhàlxhd Nam Cung, chẳiuivng qua chỉewim mang theo con gámgyni…… Tưxmakơckslng lai tùiuivy tiệonmvn tìillom bấxrhst cứlijf ngưxmakdtpji nàlxhdo cũnfmgng đnnbuaxddu sẽbkku tiếxronp nhậbkkun cônyxt…… Chícfbxnh làlxhd nhớayptdtpj phảddfji tìillom ngưxmakdtpji tốibait, đnnbuokglng lạmvvmi tìillom mộckslt têewimn khốibain nạmvvmn giốibaing nhưxmaknyxti……

Hếxront chưxmakơckslng 328

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.