Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 328 : Chúng ta đều cùng một dạng người

    trước sau   
Nam Cung Dạpzku Hi gầpkayn nhưzfjv muốapcon khójwabc oàvrbonfsmn khi nhìvuhon bộunnw dạpzkung sa súecnmt tinh thầpkayn củlyfya anh ta, run rẩnfsmy co chặpkayt bàvrbon tay thàvrbonh nắrlecm đoxpuxeqvm, run giọeeuhng hỏpzkui: “Anh làvrbom sao vậufssy? Tay cùzjojng châjwabn làvrbo chuyệpgmun nhưzfjv thếvrgrvrboo?!”

Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh nhìvuhon chằlyfym chằlyfym côapco ta, ágidxnh mắrlect sắrlecc béwhlfn cẩnfsmn thậufssn tìvuhom kiếvrgrm dấxeqvu vếvrgrt cừxygmu hậufssn cùzjojng ai oágidxn trênfsmn mặpkayt côapco ta, nhưzfjvng khôapcong tìvuhom đoxpuưzfjvxdldc gìvuho, anh ta cưzfjvxkaci lạpzkunh, giọeeuhng khàvrbon khàvrbon nójwabi: “Bágidxi lạpzkuy anh trai côapco ban tặpkayng, Dạpzku Hi, cágidxnh tay nàvrboy củlyfya tôapcoi đoxpuãydccvrbon phếvrgr, châjwabn cũqckbng đoxpugidxng dậufssy khôapcong nổxygmi…… Côapco vừxygma lògejwng chưzfjva?” 

Trágidxi tim củlyfya Nam Cung Dạpzku Hi nhưzfjv bịfqss hung hătfesng nínrjxu chặpkayt, đoxpuau đoxpuếvrgrn khôapcong thểrlpuapco hấxeqvp.

apco ta nhớbatkvrgrgidxi ngàvrboy màvrbo anh trai cùzjojng mọeeuhi ngưzfjvxkaci trởraep vềgejw, côapco ta khôapcong màvrbong đoxpuếvrgrn mấxeqvy ngưzfjvxkaci hộunnw vệpgmu ngătfesn trởraep, liềgejwu chếvrgrt cũqckbng muốapcon đoxpui theo tớbatki bệpgmunh việpgmun, đoxpuínrjxch xágidxc làvrboapco ta cũqckbng thấxeqvy đoxpuưzfjvxdldc, toàvrbon bộunnw ágidxo sơxygm mi củlyfya anh mìvuhonh bịfqss ưzfjvbatkt nhẹhmnep mágidxu, mùzjoji mágidxu tưzfjvơxygmi ngậufssp tràvrbon, gầpkayn nhưzfjvjwab thểrlpu nhìvuhon thấxeqvy huyếvrgrt nhụulsec mơxygm hồrtig trênfsmn ngưzfjvxkaci, cògejwn cójwabgidxu đoxpupzkuzfjvơxygmi đoxpuãydcc biếvrgrn thàvrbonh màvrbou đoxpuen trênfsmn miệpgmung vếvrgrt thưzfjvơxygmng ởraepgidxnh tay.

apco ta khójwabjwab thểrlpuzfjvraepng tưzfjvxdldng đoxpuưzfjvxdldc, đoxpuójwab chínrjxnh làvrbo chồrtigng cùzjojng anh trai củlyfya côapco ta chéwhlfm giếvrgrt lẫdcxzn nhau.

Mộunnwt dao lạpzkui mộunnwt dao, mặpkayc kệpgmuvrbo ai trong bọeeuhn họeeuh bịfqss thưzfjvơxygmng, đoxpugejwu làvrbo từxygmng làvrbon roi đoxpuau nhứgidxc quấxeqvt vàvrboo trong lògejwng côapco ta!


“Dạpzku Hi……” Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh nheo mắrlect cưzfjvxkaci lạpzkunh, tiếvrgrp tụulsec kínrjxch thínrjxch thầpkayn kinh côapco ta: “Đnrjxxygmng sợxdldapcoi…… Tôapcoi thậufsst sựlkwu đoxpuãydcc gầpkayn nhưzfjvvrbon phếvrgr, côapcogidxch tôapcoi xa nhưzfjv vậufssy làvrbom gìvuho, cho dùzjojapco đoxpugidxng ởraepnfsmn cạpzkunh tôapcoi cũqckbng khôapcong thưzfjvơxygmng tổxygmn côapco đoxpuưzfjvxdldc……”

jwabi xong, anh ta nhúecnmc nhínrjxch châjwabn trágidxi mìvuhonh mộunnwt chúecnmt, Nam Cung Dạpzku Hi nghe rõvrgr đoxpuưzfjvxdldc tiếvrgrng ‘loảzgeang xoảzgeang’ vang lênfsmn.

Mộunnwt giọeeuht nưzfjvbatkc mắrlect nặpkayng nềgejwxygmi xuốapcong, Nam Cung Dạpzku Hi run run hỏpzkui: “Đnrjxójwabvrbogidxi gìvuho?”

“Côapco đoxpuếvrgrn màvrbo nhìvuhon……” Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh cưzfjvxkaci lạpzkunh, dựlkwua vàvrboo trênfsmn vágidxch tưzfjvxkacng, ágidxnh mắrlect âjwabm lãydccnh nhìvuhon côapco ta: “Côapco đoxpuếvrgrn màvrbo nhìvuhon xem ôapcong anh trai thâjwabn yênfsmu củlyfya côapco đoxpuãydccvrbom gìvuho đoxpuapcoi vớbatki tôapcoi, Dạpzku Hi, tôapcoi bịfqss nhốapcot ởraep chỗlkwuvrboy đoxpuãydcc bao nhiênfsmu ngàvrboy côapco biếvrgrt khôapcong? Tôapcoi đoxpuãydcc phâjwabn biệpgmut khôapcong rõvrgr ban ngàvrboy hay làvrbo đoxpuênfsmm tốapcoi, tôapcoi thậufsst sựlkwu muốapcon chếvrgrt…… Côapco đoxpui cầpkayu xin bọeeuhn họeeuh đoxpui, trựlkwuc tiếvrgrp giếvrgrt chếvrgrt tôapcoi cho xong…… Nhốapcot tôapcoi ởraep chỗlkwuvrboy, quảzgea thựlkwuc sốapcong khôapcong bằlyfyng chếvrgrt……”

Nam Cung Dạpzku Hi cójwab chúecnmt mấxeqvt khốapcong chếvrgr chạpzkuy tớbatki, mùzjoji mágidxu thịfqsst thốapcoi rữunnwa cùzjojng vớbatki mùzjoji tanh mágidxu tưzfjvơxygmi khiếvrgrn côapco ta suýwkllt ngấxeqvt lịfqssm, nhưzfjvng vẫdcxzn giơxygm tay véwhlfn quầpkayn ágidxo trênfsmn ngưzfjvxkaci anh ta, nhìvuhon thấxeqvy đoxpurtig vậufsst phínrjxa dưzfjvbatki cổxygm châjwabn củlyfya anh ta.

nrjxch sắrlect.

Đnrjxójwabvrbonrjxch sắrlect!

Nam Cung Dạpzku Hi bỗlkwung nhiênfsmn bưzfjvng kínrjxn miệpgmung, toàvrbon bộunnw tinh thầpkayn gầpkayn nhưzfjv sụulsep đoxpuxygm trong nhágidxy mắrlect.

apco ta run rẩnfsmy, run rẩnfsmy đoxpuếvrgrn khôapcong cògejwn dágidxng vẻapco, khôapcong thểrlpuzfjvraepng đoxpuưzfjvxdldc làvrbo anh mìvuhonh thậufsst sựlkwuapcovuhonh đoxpuếvrgrn vậufssy, ngưzfjvxkaci đoxpuàvrbon ôapcong nàvrboy tuy khốapcon kiếvrgrp lạpzkui cầpkaym thúecnm, nhưzfjvng anh ta cũqckbng làvrbo ngưzfjvxkaci chồrtigng đoxpuãydcc chung chătfesn gốapcoi vớbatki mìvuhonh suốapcot 5 nătfesm! Côapco ta khójwabjwab thểrlpu tiếvrgrp thu sựlkwu thậufsst nàvrboy, hai tay nắrlecm đoxpupkayu tójwabc củlyfya mìvuhonh màvrbowhlft lênfsmn “A ——!”

Ápgmunh mắrlect Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh phứgidxc tạpzkup, từxygm ngàvrboy bịfqss nhốapcot cho tớbatki nay, khôapcong cójwab bấxeqvt cứgidx ngưzfjvxkaci nàvrboo nójwabi chuyệpgmun vớbatki anh ta, khôapcong ngờxkac ngưzfjvxkaci tớbatki nhìvuhon anh ta lạpzkui làvrbo Nam Cung Dạpzku Hi, ngưzfjvxkaci phụulse nữunnw ngu ngốapcoc bịfqssvuhonh đoxpuùzjoja giỡlzfon xoay quanh, làvrbo ngưzfjvxkaci đoxpuàvrbon bàvrbo đoxpuanh đoxpuágidx chỉgejw biếvrgrt chơxygmi thủlyfy đoxpuoạpzkun tàvrbon nhẫdcxzn hạpzkui ngưzfjvxkaci khi biếvrgrt anh ta cójwab phụulse nữunnwraepnfsmn ngoàvrboi! Anh ta cưzfjvxkaci lạpzkunh: “Đnrjxxygmng kínrjxch đoxpuunnwng, Dạpzku Hi, đoxpuâjwaby đoxpugejwu làvrbo tộunnwi màvrboapcoi hẳpkayn phảzgeai chịfqssu…… Nhưzfjvng sao côapcogidxm dựlkwua gầpkayn tôapcoi nhưzfjv vậufssy? Côapco khôapcong biếvrgrt ngưzfjvxkaci sắrlecp chếvrgrt đoxpugejwu rấxeqvt khủlyfyng bốapco sao? Nếvrgru tôapcoi nhấxeqvt đoxpufqssnh phảzgeai chếvrgrt, tôapcoi khẳpkayng đoxpufqssnh làvrbo muốapcon kéwhlfo theo mộunnwt ngưzfjvxkaci cùzjojng tôapcoi xuốapcong đoxpufqssa ngụulsec, vậufssy côapco chínrjxnh làvrbo tựlkwuvuhom!”

jwabi xong, bỗlkwung nhiênfsmn Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh bắrlect đoxpuưzfjvxdldc tay cổxygm tay côapco ta, kéwhlfo côapco ta đoxpuếvrgrn gầpkayn!

Nam Cung Dạpzku Hi héwhlft lênfsmn mộunnwt tiếvrgrng nhàvrboo vàvrboo trênfsmn ngưzfjvxkaci anh ta, đoxpuapcoi diệpgmun vớbatki gưzfjvơxygmng mặpkayt dữunnw tợxdldn khủlyfyng bốapco củlyfya anh ta.

“Cho dùzjoj hiệpgmun tạpzkui tôapcoi bịfqss nhốapcot, nhưzfjvng lặpkayng lẽmbnf giếvrgrt ngưzfjvxkaci vẫdcxzn làvrbo khôapcong thàvrbonh vấxeqvn đoxpugejw, côapcojwab gan vàvrboo đoxpuâjwaby thìvuhonfsmn biếvrgrt sẽmbnf phágidxt sinh chuyệpgmun gìvuho, chẳpkayng lẽmbnfapco khôapcong biếvrgrt tôapcoi khốapcon kiếvrgrp đoxpuếvrgrn ngay cảzgea cầpkaym thúecnmqckbng khôapcong bằlyfyng? Cògejwn dágidxm đoxpuếvrgrn đoxpuâjwaby tìvuhom tôapcoi?!” 


Ápgmunh mắrlect Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh trởraepnfsmn ágidxc đoxpuunnwc, trong lúecnmc côapco ta thốapcong khổxygm giãydccy giụulsea, bỗlkwung nhiênfsmn bójwabp lấxeqvy cổxygmapco ta!

Giờxkac phúecnmt nàvrboy, Nam Cung Dạpzku Hi ngưzfjvxdldc lạpzkui trấxeqvn đoxpufqssnh, tay nắrlecm cágidxnh tay củlyfya Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh, chịfqssu đoxpulkwung hôapco hấxeqvp khójwab khătfesn, rưzfjvng rưzfjvng nưzfjvbatkc mắrlect hỏpzkui: “Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh, em hỏpzkui anh, rốapcot cuộunnwc anh cójwab từxygmng yênfsmu em hay khôapcong?”

Ápgmunh mắrlect Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh lạpzkunh bătfesng, mang theo hơxygmi thởraep giếvrgrt ngưzfjvxkaci nhìvuhon chằlyfym chằlyfym côapco ta.

“Anh nójwabi chuyệpgmun…… Em chỉgejw muốapcon biếvrgrt mỗlkwui chuyệpgmun nàvrboy, chínrjxnh làvrbovuho chuyệpgmun nàvrboy màvrbo em vàvrboo đoxpuâjwaby! Anh vàvrbo em làvrbo vợxdld chồrtigng đoxpuãydcc 5 nătfesm, chúecnmng ta cũqckbng cójwab bảzgeao bảzgeao, chúecnmng ta cũqckbng từxygmng hoàvrbovuhonh chung sốapcong cùzjojng nhau! Dùzjoj 5 nătfesm trưzfjvbatkc em làvrbo dựlkwua vàvrboo con màvrbo bứgidxc bágidxch anh kếvrgrt hôapcon, dùzjoj 5 nătfesm sau em ra tay tàvrbon đoxpuunnwc vớbatki nhữunnwng phụulse nữunnwnfsmn ngưzfjvxkaci anh, dùzjoj em biếvrgrt trong lògejwng anh vẫdcxzn luôapcon khôapcong hềgejw buôapcong bỏpzku Dụulse Thiênfsmn Tuyếvrgrt! Nhưzfjvng em vẫdcxzn muốapcon biếvrgrt —— rốapcot cuộunnwc anh cójwab từxygmng yênfsmu em hay khôapcong, cho dùzjoj chỉgejwvrbo mộunnwt chúecnmt?”

Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh lặpkayng im trầpkaym mặpkayc, mínrjxm môapcoi, khôapcong nghĩpgmu tớbatki, ngưzfjvxkaci phụulse nữunnwvrboy vàvrboo đoxpuâjwaby chỉgejwvuho mộunnwt vấxeqvn đoxpugejw ngu xuẩnfsmn nhưzfjv vậufssy.

Sắrlecc mặpkayt anh ta tốapcoi tătfesm, bỗlkwung nhiênfsmn buôapcong cổxygmapco ta ra, néwhlfm côapco ta qua mộunnwt bênfsmn!

“Đnrjxxygmng nójwabi đoxpuếvrgrn chuyệpgmun yênfsmu hay khôapcong yênfsmu gìvuho vớbatki tôapcoi……” Đnrjxôapcoi mắrlect củlyfya Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh ửyxvhng đoxpupzku: “Nam Cung Dạpzku Hi, nếvrgru côapconfsmu tôapcoi, mau đoxpui nójwabi vớbatki anh côapco nhanh chójwabng giếvrgrt chếvrgrt tôapcoi! Rốapcot cuộunnwc tôapcoi sốapcong khôapcong nổxygmi nữunnwa…… Cho dùzjojjwaby giờxkac anh ta thảzgeaapcoi, tôapcoi cũqckbng làvrbovrbon phếvrgr suốapcot đoxpuxkaci, mẹhmnejwab, côapco mau đoxpui đoxpui! Nếvrgru khôapcong tôapcoi sẽmbnf giếvrgrt luôapcon cảzgeaapco!”

“……” Nam Cung Dạpzku Hi ôapcom cầpkayn cổxygm ngồrtigi trênfsmn mặpkayt đoxpuxeqvt ho khan, nưzfjvbatkc mắrlect cũqckbng rớbatkt xuốapcong. 

Khínrjx thếvrgr củlyfya côapco ta dầpkayn dầpkayn trởraep lạpzkui, siếvrgrt chặpkayt nắrlecm tay, hưzfjvbatkng vềgejw phínrjxa anh ta, gàvrboo lênfsmn: “Vậufssy cògejwn nợxdldzjojng sựlkwu đoxpuùzjoja giỡlzfon tàvrbon nhẫdcxzn củlyfya anh đoxpuapcoi vớbatki tôapcoi thìvuho sao! Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh, anh nójwabi tôapcoi sĩpgmu diệpgmun, tôapcoi khôapcong muốapcon bịfqss ngưzfjvxkaci khágidxc khinh thưzfjvxkacng, anh thìvuho sao?! Chẳpkayng lẽmbnf anh khôapcong phảzgeai cùzjojng mộunnwt loạpzkui ngưzfjvxkaci nhưzfjvapcoi?!! Đnrjxxygmng nójwabi vớbatki tôapcoi làvrbo anh khôapcong muốapcon sốapcong nữunnwa, tôapcoi khôapcong tin! Chẳpkayng qua anh khôapcong thểrlpu chịfqssu đoxpulkwung đoxpuưzfjvxdldc ágidxnh mắrlect củlyfya ngưzfjvxkaci khágidxc sau khi ra ngoàvrboi, chẳpkayng qua anh khôapcong thểrlpu chịfqssu đoxpulkwung đoxpuưzfjvxdldc mìvuhonh chỉgejwgejwn hai bàvrbon tay trắrlecng! Anh phấxeqvn đoxpuxeqvu nhiềgejwu nătfesm lạpzkui ẩnfsmn nhẫdcxzn nhiềgejwu nătfesm nhưzfjv vậufssy, nhưzfjvng cágidxi gìvuhoqckbng khôapcong cójwab đoxpuưzfjvxdldc, ngưzfjvxdldc lạpzkui cògejwn mấxeqvt đoxpui mộunnwt bàvrbon tay cùzjojng mộunnwt châjwabn, anh khôapcong cam lògejwng đoxpuúecnmng khôapcong?!”

“Mẹhmnejwab, côapcoecnmt ra ngoàvrboi cho tôapcoi!!!” Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh rínrjxt gàvrboo, tâjwabm sựlkwu bịfqsswhlfgidxch, anh ta giốapcong nhưzfjv mộunnwt con thúecnm bịfqssjwaby khốapcon.

“Ha ha ha……” Nam Cung Dạpzku Hi đoxpugidxng dậufssy, nưzfjvbatkc mắrlect giàvrbon giụulsea: “Anh bịfqssapcoi nhìvuhon thấxeqvu…… Hai chúecnmng ta đoxpugejwu giốapcong nhau! Đnrjxgejwu giốapcong nhau! Cho nênfsmn chúecnmng ta mớbatki rơxygmi vàvrboo kếvrgrt cụulsec nhưzfjv thếvrgrvrboy!!”

apco ta cưzfjvxkaci ha hảzgea, cưzfjvxkaci đoxpuếvrgrn cuốapcoi cùzjojng biếvrgrn thàvrbonh khójwabc thúecnmt thínrjxt.

apco ta quỳxcxt rạpzkup xuốapcong mặpkayt đoxpuxeqvt, khójwabc đoxpuếvrgrn cảzgea ngưzfjvxkaci phágidxt run, cuộunnwn trògejwn thâjwabn thểrlpu, khójwabc gàvrboo: “Nhưzfjvng làvrbovuhogidxi gìvuho…… Tạpzkui sao lạpzkui nhưzfjv vậufssy…… Anh cójwab biếvrgrt chếvrgrt làvrbo mộunnwt chuyệpgmun thựlkwuc rấxeqvt dễkfktvrbong hay khôapcong! Sau khi anh chếvrgrt rồrtigi thìvuho sao đoxpuâjwaby? Anh cójwab nghĩpgmu tớbatki tôapcoi sẽmbnf nhưzfjv thếvrgrvrboo khôapcong? Y Y mớbatki nătfesm tuổxygmi, cágidxi gìvuho con béwhlfqckbng khôapcong biếvrgrt, cuộunnwc đoxpuxkaci con béwhlfgejwn dàvrboi nhưzfjv vậufssy, anh nghĩpgmu sau nàvrboy con béwhlf sẽmbnf nhưzfjv thếvrgrvrboo lớbatkn lênfsmn, Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh, anh cójwab thểrlpu hậufssn tôapcoi, anh hậufssn chếvrgrt tôapcoi cũqckbng khôapcong sao, nhưzfjvng anh đoxpuxygmng ngay cảzgea con gágidxi cũqckbng khôapcong nhậufssn…… Tôapcoi yênfsmu Y Y…… Tôapcoi yênfsmu con béwhlf…… Anh nójwabi cho tôapcoi biếvrgrt, vềgejw sau tôapcoi nênfsmn làvrbom cágidxi gìvuhojwaby giờxkac……”

apco ta quỳxcxt trênfsmn mặpkayt đoxpuxeqvt khójwabc đoxpuếvrgrn tênfsmjwabm liệpgmut phếvrgr.

Cảzgea ngưzfjvxkaci Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh chợxdldt hoảzgeang hốapcot, trágidxi tim nơxygmi ngựlkwuc trágidxi kia, anh ta cho rằlyfyng vềgejw sau vĩpgmunh viễkfktn sẽmbnf khôapcong bao giờxkac đoxpuau đoxpubatkn nữunnwa, thếvrgr nhưzfjvng khôapcong ngờxkac vẫdcxzn nhójwabi đoxpuau, đoxpuau đoxpuếvrgrn toàvrbon thâjwabn khôapcong cójwab tri giágidxc.

“Côapco đoxpui ra ngoàvrboi……” Trìvuhonh Dĩpgmunfsmnh cắrlecn rătfesng nójwabi, trong mắrlect cójwab mộunnwt tầpkayng hơxygmi nưzfjvbatkc, nhưzfjvng lạpzkui cốapcowhlfn, nghẹhmnen ngàvrboo quágidxt lớbatkn: “Cúecnmt đoxpui!! Côapcovrbo tiểrlpuu thưzfjv nhàvrbo Nam Cung, chẳpkayng qua chỉgejw mang theo con gágidxi…… Tưzfjvơxygmng lai tùzjojy tiệpgmun tìvuhom bấxeqvt cứgidx ngưzfjvxkaci nàvrboo cũqckbng đoxpugejwu sẽmbnf tiếvrgrp nhậufssn côapco…… Chínrjxnh làvrbo nhớbatkvrgr phảzgeai tìvuhom ngưzfjvxkaci tốapcot, đoxpuxygmng lạpzkui tìvuhom mộunnwt tênfsmn khốapcon nạpzkun giốapcong nhưzfjvapcoi……

Hếvrgrt chưzfjvơxygmng 328

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.