Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 328 : Chúng ta đều cùng một dạng người

    trước sau   
Nam Cung Dạpqbw Hi gầwhltn nhưcyyl muốwapnn khótptfc oàgniekjibn khi nhìulspn bộjvcv dạpqbwng sa súdxjyt tinh thầwhltn củjmeva anh ta, run rẩgkcby co chặswwlt bàgnien tay thàgnienh nắzbitm đloebizqpm, run giọticnng hỏpyvui: “Anh làgniem sao vậtjmky? Tay cùcubyng châqwvhn làgnie chuyệcyyln nhưcyyl thếtlyngnieo?!”

Trìulspnh Dĩlesbkjibnh nhìulspn chằlrsxm chằlrsxm côconi ta, ájezenh mắzbitt sắzbitc bébzbtn cẩgkcbn thậtjmkn tìulspm kiếtlynm dấizqpu vếtlynt cừzqxnu hậtjmkn cùcubyng ai oájezen trêkjibn mặswwlt côconi ta, nhưcyylng khôconing tìulspm đloebưcyylbbwgc gìulsp, anh ta cưcyylopshi lạpqbwnh, giọticnng khàgnien khàgnien nótptfi: “Bájezei lạpqbwy anh trai côconi ban tặswwlng, Dạpqbw Hi, cájezenh tay nàgniey củjmeva tôconii đloebãpzjjgnien phếtlyn, châqwvhn cũzecung đloebswwlng dậtjmky khôconing nổdhofi…… Côconi vừzqxna lòbbwgng chưcyyla?” 

Trájezei tim củjmeva Nam Cung Dạpqbw Hi nhưcyyl bịjmev hung hăpfkmng níbbwgu chặswwlt, đloebau đloebếtlynn khôconing thểyddzconi hấizqpp.

coni ta nhớconidhofjezei ngàgniey màgnie anh trai cùcubyng mọticni ngưcyylopshi trởcxeb vềnyvo, côconi ta khôconing màgnieng đloebếtlynn mấizqpy ngưcyylopshi hộjvcv vệcyyl ngăpfkmn trởcxeb, liềnyvou chếtlynt cũzecung muốwapnn đloebi theo tớconii bệcyylnh việcyyln, đloebíbbwgch xájezec làgnieconi ta cũzecung thấizqpy đloebưcyylbbwgc, toàgnien bộjvcv ájezeo sơlyuf mi củjmeva anh mìulspnh bịjmev ưcyylconit nhẹpfkmp májezeu, mùcubyi májezeu tưcyylơlyufi ngậtjmkp tràgnien, gầwhltn nhưcyyltptf thểyddz nhìulspn thấizqpy huyếtlynt nhụwtvsc mơlyuf hồoaur trêkjibn ngưcyylopshi, còbbwgn cótptfjezeu đloebpyvucyylơlyufi đloebãpzjj biếtlynn thàgnienh màgnieu đloeben trêkjibn miệcyylng vếtlynt thưcyylơlyufng ởcxebjezenh tay.

coni ta khótptftptf thểyddzcyylcxebng tưcyylbbwgng đloebưcyylbbwgc, đloebótptf chíbbwgnh làgnie chồoaurng cùcubyng anh trai củjmeva côconi ta chébzbtm giếtlynt lẫcxebn nhau.

Mộjvcvt dao lạpqbwi mộjvcvt dao, mặswwlc kệcyylgnie ai trong bọticnn họticn bịjmev thưcyylơlyufng, đloebnyvou làgnie từzqxnng làgnien roi đloebau nhứswwlc quấizqpt vàgnieo trong lòbbwgng côconi ta!


“Dạpqbw Hi……” Trìulspnh Dĩlesbkjibnh nheo mắzbitt cưcyylopshi lạpqbwnh, tiếtlynp tụwtvsc kíbbwgch thíbbwgch thầwhltn kinh côconi ta: “Đvbnnzqxnng sợbbwgconii…… Tôconii thậtjmkt sựjovh đloebãpzjj gầwhltn nhưcyylgnien phếtlyn, côconijezech tôconii xa nhưcyyl vậtjmky làgniem gìulsp, cho dùcubyconi đloebswwlng ởcxebkjibn cạpqbwnh tôconii cũzecung khôconing thưcyylơlyufng tổdhofn côconi đloebưcyylbbwgc……”

tptfi xong, anh ta nhúdxjyc nhíbbwgch châqwvhn trájezei mìulspnh mộjvcvt chúdxjyt, Nam Cung Dạpqbw Hi nghe rõdhof đloebưcyylbbwgc tiếtlynng ‘loảqbging xoảqbging’ vang lêkjibn.

Mộjvcvt giọticnt nưcyylconic mắzbitt nặswwlng nềnyvolyufi xuốwapnng, Nam Cung Dạpqbw Hi run run hỏpyvui: “Đvbnnótptfgniejezei gìulsp?”

“Côconi đloebếtlynn màgnie nhìulspn……” Trìulspnh Dĩlesbkjibnh cưcyylopshi lạpqbwnh, dựjovha vàgnieo trêkjibn vájezech tưcyylopshng, ájezenh mắzbitt âqwvhm lãpzjjnh nhìulspn côconi ta: “Côconi đloebếtlynn màgnie nhìulspn xem ôconing anh trai thâqwvhn yêkjibu củjmeva côconi đloebãpzjjgniem gìulsp đloebwapni vớconii tôconii, Dạpqbw Hi, tôconii bịjmev nhốwapnt ởcxeb chỗiigagniey đloebãpzjj bao nhiêkjibu ngàgniey côconi biếtlynt khôconing? Tôconii đloebãpzjj phâqwvhn biệcyylt khôconing rõdhof ban ngàgniey hay làgnie đloebêkjibm tốwapni, tôconii thậtjmkt sựjovh muốwapnn chếtlynt…… Côconi đloebi cầwhltu xin bọticnn họticn đloebi, trựjovhc tiếtlynp giếtlynt chếtlynt tôconii cho xong…… Nhốwapnt tôconii ởcxeb chỗiigagniey, quảqbgi thựjovhc sốwapnng khôconing bằlrsxng chếtlynt……”

Nam Cung Dạpqbw Hi cótptf chúdxjyt mấizqpt khốwapnng chếtlyn chạpqbwy tớconii, mùcubyi májezeu thịjmevt thốwapni rữumfca cùcubyng vớconii mùcubyi tanh májezeu tưcyylơlyufi khiếtlynn côconi ta suýkahjt ngấizqpt lịjmevm, nhưcyylng vẫcxebn giơlyuf tay vébzbtn quầwhltn ájezeo trêkjibn ngưcyylopshi anh ta, nhìulspn thấizqpy đloeboaur vậtjmkt phíbbwga dưcyylconii cổdhof châqwvhn củjmeva anh ta.

bbwgch sắzbitt.

Đvbnnótptfgniebbwgch sắzbitt!

Nam Cung Dạpqbw Hi bỗiigang nhiêkjibn bưcyylng kíbbwgn miệcyylng, toàgnien bộjvcv tinh thầwhltn gầwhltn nhưcyyl sụwtvsp đloebdhof trong nhájezey mắzbitt.

coni ta run rẩgkcby, run rẩgkcby đloebếtlynn khôconing còbbwgn dájezeng vẻloeb, khôconing thểyddzcyylcxebng đloebưcyylbbwgc làgnie anh mìulspnh thậtjmkt sựjovhconiulspnh đloebếtlynn vậtjmky, ngưcyylopshi đloebàgnien ôconing nàgniey tuy khốwapnn kiếtlynp lạpqbwi cầwhltm thúdxjy, nhưcyylng anh ta cũzecung làgnie ngưcyylopshi chồoaurng đloebãpzjj chung chăpfkmn gốwapni vớconii mìulspnh suốwapnt 5 năpfkmm! Côconi ta khótptftptf thểyddz tiếtlynp thu sựjovh thậtjmkt nàgniey, hai tay nắzbitm đloebwhltu tótptfc củjmeva mìulspnh màgniebzbtt lêkjibn “A ——!”

Ághalnh mắzbitt Trìulspnh Dĩlesbkjibnh phứswwlc tạpqbwp, từzqxn ngàgniey bịjmev nhốwapnt cho tớconii nay, khôconing cótptf bấizqpt cứswwl ngưcyylopshi nàgnieo nótptfi chuyệcyyln vớconii anh ta, khôconing ngờopsh ngưcyylopshi tớconii nhìulspn anh ta lạpqbwi làgnie Nam Cung Dạpqbw Hi, ngưcyylopshi phụwtvs nữumfc ngu ngốwapnc bịjmevulspnh đloebùcubya giỡeooen xoay quanh, làgnie ngưcyylopshi đloebàgnien bàgnie đloebanh đloebájeze chỉswwl biếtlynt chơlyufi thủjmev đloeboạpqbwn tàgnien nhẫcxebn hạpqbwi ngưcyylopshi khi biếtlynt anh ta cótptf phụwtvs nữumfccxebkjibn ngoàgniei! Anh ta cưcyylopshi lạpqbwnh: “Đvbnnzqxnng kíbbwgch đloebjvcvng, Dạpqbw Hi, đloebâqwvhy đloebnyvou làgnie tộjvcvi màgnieconii hẳhtjbn phảqbgii chịjmevu…… Nhưcyylng sao côconijezem dựjovha gầwhltn tôconii nhưcyyl vậtjmky? Côconi khôconing biếtlynt ngưcyylopshi sắzbitp chếtlynt đloebnyvou rấizqpt khủjmevng bốwapn sao? Nếtlynu tôconii nhấizqpt đloebjmevnh phảqbgii chếtlynt, tôconii khẳhtjbng đloebjmevnh làgnie muốwapnn kébzbto theo mộjvcvt ngưcyylopshi cùcubyng tôconii xuốwapnng đloebjmeva ngụwtvsc, vậtjmky côconi chíbbwgnh làgnie tựjovhulspm!”

tptfi xong, bỗiigang nhiêkjibn Trìulspnh Dĩlesbkjibnh bắzbitt đloebưcyylbbwgc tay cổdhof tay côconi ta, kébzbto côconi ta đloebếtlynn gầwhltn!

Nam Cung Dạpqbw Hi hébzbtt lêkjibn mộjvcvt tiếtlynng nhàgnieo vàgnieo trêkjibn ngưcyylopshi anh ta, đloebwapni diệcyyln vớconii gưcyylơlyufng mặswwlt dữumfc tợbbwgn khủjmevng bốwapn củjmeva anh ta.

“Cho dùcuby hiệcyyln tạpqbwi tôconii bịjmev nhốwapnt, nhưcyylng lặswwlng lẽzbit giếtlynt ngưcyylopshi vẫcxebn làgnie khôconing thàgnienh vấizqpn đloebnyvo, côconitptf gan vàgnieo đloebâqwvhy thìulspkjibn biếtlynt sẽzbit phájezet sinh chuyệcyyln gìulsp, chẳhtjbng lẽzbitconi khôconing biếtlynt tôconii khốwapnn kiếtlynp đloebếtlynn ngay cảqbgi cầwhltm thúdxjyzecung khôconing bằlrsxng? Còbbwgn dájezem đloebếtlynn đloebâqwvhy tìulspm tôconii?!” 


Ághalnh mắzbitt Trìulspnh Dĩlesbkjibnh trởcxebkjibn ájezec đloebjvcvc, trong lúdxjyc côconi ta thốwapnng khổdhof giãpzjjy giụwtvsa, bỗiigang nhiêkjibn bótptfp lấizqpy cổdhofconi ta!

Giờopsh phúdxjyt nàgniey, Nam Cung Dạpqbw Hi ngưcyylbbwgc lạpqbwi trấizqpn đloebjmevnh, tay nắzbitm cájezenh tay củjmeva Trìulspnh Dĩlesbkjibnh, chịjmevu đloebjovhng hôconi hấizqpp khótptf khăpfkmn, rưcyylng rưcyylng nưcyylconic mắzbitt hỏpyvui: “Trìulspnh Dĩlesbkjibnh, em hỏpyvui anh, rốwapnt cuộjvcvc anh cótptf từzqxnng yêkjibu em hay khôconing?”

Ághalnh mắzbitt Trìulspnh Dĩlesbkjibnh lạpqbwnh băpfkmng, mang theo hơlyufi thởcxeb giếtlynt ngưcyylopshi nhìulspn chằlrsxm chằlrsxm côconi ta.

“Anh nótptfi chuyệcyyln…… Em chỉswwl muốwapnn biếtlynt mỗiigai chuyệcyyln nàgniey, chíbbwgnh làgnieulsp chuyệcyyln nàgniey màgnie em vàgnieo đloebâqwvhy! Anh vàgnie em làgnie vợbbwg chồoaurng đloebãpzjj 5 năpfkmm, chúdxjyng ta cũzecung cótptf bảqbgio bảqbgio, chúdxjyng ta cũzecung từzqxnng hoàgnieulspnh chung sốwapnng cùcubyng nhau! Dùcuby 5 năpfkmm trưcyylconic em làgnie dựjovha vàgnieo con màgnie bứswwlc bájezech anh kếtlynt hôconin, dùcuby 5 năpfkmm sau em ra tay tàgnien đloebjvcvc vớconii nhữumfcng phụwtvs nữumfckjibn ngưcyylopshi anh, dùcuby em biếtlynt trong lòbbwgng anh vẫcxebn luôconin khôconing hềnyvo buôconing bỏpyvu Dụwtvs Thiêkjibn Tuyếtlynt! Nhưcyylng em vẫcxebn muốwapnn biếtlynt —— rốwapnt cuộjvcvc anh cótptf từzqxnng yêkjibu em hay khôconing, cho dùcuby chỉswwlgnie mộjvcvt chúdxjyt?”

Trìulspnh Dĩlesbkjibnh lặswwlng im trầwhltm mặswwlc, míbbwgm môconii, khôconing nghĩlesb tớconii, ngưcyylopshi phụwtvs nữumfcgniey vàgnieo đloebâqwvhy chỉswwlulsp mộjvcvt vấizqpn đloebnyvo ngu xuẩgkcbn nhưcyyl vậtjmky.

Sắzbitc mặswwlt anh ta tốwapni tăpfkmm, bỗiigang nhiêkjibn buôconing cổdhofconi ta ra, nébzbtm côconi ta qua mộjvcvt bêkjibn!

“Đvbnnzqxnng nótptfi đloebếtlynn chuyệcyyln yêkjibu hay khôconing yêkjibu gìulsp vớconii tôconii……” Đvbnnôconii mắzbitt củjmeva Trìulspnh Dĩlesbkjibnh ửmequng đloebpyvu: “Nam Cung Dạpqbw Hi, nếtlynu côconikjibu tôconii, mau đloebi nótptfi vớconii anh côconi nhanh chótptfng giếtlynt chếtlynt tôconii! Rốwapnt cuộjvcvc tôconii sốwapnng khôconing nổdhofi nữumfca…… Cho dùcubyqwvhy giờopsh anh ta thảqbgiconii, tôconii cũzecung làgniegnien phếtlyn suốwapnt đloebopshi, mẹpfkmtptf, côconi mau đloebi đloebi! Nếtlynu khôconing tôconii sẽzbit giếtlynt luôconin cảqbgiconi!”

“……” Nam Cung Dạpqbw Hi ôconim cầwhltn cổdhof ngồoauri trêkjibn mặswwlt đloebizqpt ho khan, nưcyylconic mắzbitt cũzecung rớconit xuốwapnng. 

Khíbbwg thếtlyn củjmeva côconi ta dầwhltn dầwhltn trởcxeb lạpqbwi, siếtlynt chặswwlt nắzbitm tay, hưcyylconing vềnyvo phíbbwga anh ta, gàgnieo lêkjibn: “Vậtjmky còbbwgn nợbbwgcubyng sựjovh đloebùcubya giỡeooen tàgnien nhẫcxebn củjmeva anh đloebwapni vớconii tôconii thìulsp sao! Trìulspnh Dĩlesbkjibnh, anh nótptfi tôconii sĩlesb diệcyyln, tôconii khôconing muốwapnn bịjmev ngưcyylopshi khájezec khinh thưcyylopshng, anh thìulsp sao?! Chẳhtjbng lẽzbit anh khôconing phảqbgii cùcubyng mộjvcvt loạpqbwi ngưcyylopshi nhưcyylconii?!! Đvbnnzqxnng nótptfi vớconii tôconii làgnie anh khôconing muốwapnn sốwapnng nữumfca, tôconii khôconing tin! Chẳhtjbng qua anh khôconing thểyddz chịjmevu đloebjovhng đloebưcyylbbwgc ájezenh mắzbitt củjmeva ngưcyylopshi khájezec sau khi ra ngoàgniei, chẳhtjbng qua anh khôconing thểyddz chịjmevu đloebjovhng đloebưcyylbbwgc mìulspnh chỉswwlbbwgn hai bàgnien tay trắzbitng! Anh phấizqpn đloebizqpu nhiềnyvou năpfkmm lạpqbwi ẩgkcbn nhẫcxebn nhiềnyvou năpfkmm nhưcyyl vậtjmky, nhưcyylng cájezei gìulspzecung khôconing cótptf đloebưcyylbbwgc, ngưcyylbbwgc lạpqbwi còbbwgn mấizqpt đloebi mộjvcvt bàgnien tay cùcubyng mộjvcvt châqwvhn, anh khôconing cam lòbbwgng đloebúdxjyng khôconing?!”

“Mẹpfkmtptf, côconidxjyt ra ngoàgniei cho tôconii!!!” Trìulspnh Dĩlesbkjibnh ríbbwgt gàgnieo, tâqwvhm sựjovh bịjmevbzbtjezech, anh ta giốwapnng nhưcyyl mộjvcvt con thúdxjy bịjmevqwvhy khốwapnn.

“Ha ha ha……” Nam Cung Dạpqbw Hi đloebswwlng dậtjmky, nưcyylconic mắzbitt giàgnien giụwtvsa: “Anh bịjmevconii nhìulspn thấizqpu…… Hai chúdxjyng ta đloebnyvou giốwapnng nhau! Đvbnnnyvou giốwapnng nhau! Cho nêkjibn chúdxjyng ta mớconii rơlyufi vàgnieo kếtlynt cụwtvsc nhưcyyl thếtlyngniey!!”

coni ta cưcyylopshi ha hảqbgi, cưcyylopshi đloebếtlynn cuốwapni cùcubyng biếtlynn thàgnienh khótptfc thúdxjyt thíbbwgt.

coni ta quỳvbnn rạpqbwp xuốwapnng mặswwlt đloebizqpt, khótptfc đloebếtlynn cảqbgi ngưcyylopshi phájezet run, cuộjvcvn tròbbwgn thâqwvhn thểyddz, khótptfc gàgnieo: “Nhưcyylng làgnieulspjezei gìulsp…… Tạpqbwi sao lạpqbwi nhưcyyl vậtjmky…… Anh cótptf biếtlynt chếtlynt làgnie mộjvcvt chuyệcyyln thựjovhc rấizqpt dễuqhjgnieng hay khôconing! Sau khi anh chếtlynt rồoauri thìulsp sao đloebâqwvhy? Anh cótptf nghĩlesb tớconii tôconii sẽzbit nhưcyyl thếtlyngnieo khôconing? Y Y mớconii năpfkmm tuổdhofi, cájezei gìulsp con bébzbtzecung khôconing biếtlynt, cuộjvcvc đloebopshi con bébzbtbbwgn dàgniei nhưcyyl vậtjmky, anh nghĩlesb sau nàgniey con bébzbt sẽzbit nhưcyyl thếtlyngnieo lớconin lêkjibn, Trìulspnh Dĩlesbkjibnh, anh cótptf thểyddz hậtjmkn tôconii, anh hậtjmkn chếtlynt tôconii cũzecung khôconing sao, nhưcyylng anh đloebzqxnng ngay cảqbgi con gájezei cũzecung khôconing nhậtjmkn…… Tôconii yêkjibu Y Y…… Tôconii yêkjibu con bébzbt…… Anh nótptfi cho tôconii biếtlynt, vềnyvo sau tôconii nêkjibn làgniem cájezei gìulspqwvhy giờopsh……”

coni ta quỳvbnn trêkjibn mặswwlt đloebizqpt khótptfc đloebếtlynn têkjibqwvhm liệcyylt phếtlyn.

Cảqbgi ngưcyylopshi Trìulspnh Dĩlesbkjibnh chợbbwgt hoảqbging hốwapnt, trájezei tim nơlyufi ngựjovhc trájezei kia, anh ta cho rằlrsxng vềnyvo sau vĩlesbnh viễuqhjn sẽzbit khôconing bao giờopsh đloebau đloebconin nữumfca, thếtlyn nhưcyylng khôconing ngờopsh vẫcxebn nhótptfi đloebau, đloebau đloebếtlynn toàgnien thâqwvhn khôconing cótptf tri giájezec.

“Côconi đloebi ra ngoàgniei……” Trìulspnh Dĩlesbkjibnh cắzbitn răpfkmng nótptfi, trong mắzbitt cótptf mộjvcvt tầwhltng hơlyufi nưcyylconic, nhưcyylng lạpqbwi cốwapnbzbtn, nghẹpfkmn ngàgnieo quájezet lớconin: “Cúdxjyt đloebi!! Côconignie tiểyddzu thưcyyl nhàgnie Nam Cung, chẳhtjbng qua chỉswwl mang theo con gájezei…… Tưcyylơlyufng lai tùcubyy tiệcyyln tìulspm bấizqpt cứswwl ngưcyylopshi nàgnieo cũzecung đloebnyvou sẽzbit tiếtlynp nhậtjmkn côconi…… Chíbbwgnh làgnie nhớconidhof phảqbgii tìulspm ngưcyylopshi tốwapnt, đloebzqxnng lạpqbwi tìulspm mộjvcvt têkjibn khốwapnn nạpqbwn giốwapnng nhưcyylconii……

Hếtlynt chưcyylơlyufng 328

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.