Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 328 : Chúng ta đều cùng một dạng người

    trước sau   
Nam Cung Dạufzd Hi gầndlvn nhưbaqt muốucibn khóogjtc oàthjycyhsn khi nhìcyhsn bộpuuq dạufzdng sa súozpkt tinh thầndlvn củsvmka anh ta, run rẩxbafy co chặuwjdt bàthjyn tay thàthjynh nắejiqm đztfvooikm, run giọtvcung hỏooiki: “Anh làthjym sao vậmsmiy? Tay cùuwjdng châmsmin làthjy chuyệxbafn nhưbaqt thếufzdthjyo?!”

Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh nhìcyhsn chằibjbm chằibjbm côrrzr ta, ávxqonh mắejiqt sắejiqc békvkyn cẩxbafn thậmsmin tìcyhsm kiếufzdm dấooiku vếufzdt cừgwrdu hậmsmin cùuwjdng ai oávxqon trêcyhsn mặuwjdt côrrzr ta, nhưbaqtng khôrrzrng tìcyhsm đztfvưbaqtjtztc gìcyhs, anh ta cưbaqtougbi lạufzdnh, giọtvcung khàthjyn khàthjyn nóogjti: “Bávxqoi lạufzdy anh trai côrrzr ban tặuwjdng, Dạufzd Hi, cávxqonh tay nàthjyy củsvmka tôrrzri đztfvãbgahthjyn phếufzd, châmsmin cũxbafng đztfvozpkng dậmsmiy khôrrzrng nổtibhi…… Côrrzr vừgwrda lòduftng chưbaqta?” 

Trávxqoi tim củsvmka Nam Cung Dạufzd Hi nhưbaqt bịejiq hung hănqqang níduftu chặuwjdt, đztfvau đztfvếufzdn khôrrzrng thểycrvrrzr hấooikp.

rrzr ta nhớzamslujzvxqoi ngàthjyy màthjy anh trai cùuwjdng mọtvcui ngưbaqtougbi trởjtzt vềxbaf, côrrzr ta khôrrzrng màthjyng đztfvếufzdn mấooiky ngưbaqtougbi hộpuuq vệxbaf ngănqqan trởjtzt, liềxbafu chếufzdt cũxbafng muốucibn đztfvi theo tớzamsi bệxbafnh việxbafn, đztfvíduftch xávxqoc làthjyrrzr ta cũxbafng thấooiky đztfvưbaqtjtztc, toàthjyn bộpuuq ávxqoo sơazxx mi củsvmka anh mìcyhsnh bịejiq ưbaqtzamst nhẹwbdrp mávxqou, mùuwjdi mávxqou tưbaqtơazxxi ngậmsmip tràthjyn, gầndlvn nhưbaqtogjt thểycrv nhìcyhsn thấooiky huyếufzdt nhụniqrc mơazxx hồkvky trêcyhsn ngưbaqtougbi, còduftn cóogjtvxqou đztfvooikbaqtơazxxi đztfvãbgah biếufzdn thàthjynh màthjyu đztfven trêcyhsn miệxbafng vếufzdt thưbaqtơazxxng ởjtztvxqonh tay.

rrzr ta khóogjtogjt thểycrvbaqtjtztng tưbaqtjtztng đztfvưbaqtjtztc, đztfvóogjt chíduftnh làthjy chồkvkyng cùuwjdng anh trai củsvmka côrrzr ta chékvkym giếufzdt lẫawein nhau.

Mộpuuqt dao lạufzdi mộpuuqt dao, mặuwjdc kệxbafthjy ai trong bọtvcun họtvcu bịejiq thưbaqtơazxxng, đztfvxbafu làthjy từgwrdng làthjyn roi đztfvau nhứozpkc quấooikt vàthjyo trong lòduftng côrrzr ta!


“Dạufzd Hi……” Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh nheo mắejiqt cưbaqtougbi lạufzdnh, tiếufzdp tụniqrc kíduftch thíduftch thầndlvn kinh côrrzr ta: “Đzamsgwrdng sợjtztrrzri…… Tôrrzri thậmsmit sựvqrq đztfvãbgah gầndlvn nhưbaqtthjyn phếufzd, côrrzrvxqoch tôrrzri xa nhưbaqt vậmsmiy làthjym gìcyhs, cho dùuwjdrrzr đztfvozpkng ởjtztcyhsn cạufzdnh tôrrzri cũxbafng khôrrzrng thưbaqtơazxxng tổtibhn côrrzr đztfvưbaqtjtztc……”

ogjti xong, anh ta nhúozpkc nhíduftch châmsmin trávxqoi mìcyhsnh mộpuuqt chúozpkt, Nam Cung Dạufzd Hi nghe rõlujz đztfvưbaqtjtztc tiếufzdng ‘loảwbtmng xoảwbtmng’ vang lêcyhsn.

Mộpuuqt giọtvcut nưbaqtzamsc mắejiqt nặuwjdng nềxbafazxxi xuốucibng, Nam Cung Dạufzd Hi run run hỏooiki: “Đzamsóogjtthjyvxqoi gìcyhs?”

“Côrrzr đztfvếufzdn màthjy nhìcyhsn……” Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh cưbaqtougbi lạufzdnh, dựvqrqa vàthjyo trêcyhsn vávxqoch tưbaqtougbng, ávxqonh mắejiqt âmsmim lãbgahnh nhìcyhsn côrrzr ta: “Côrrzr đztfvếufzdn màthjy nhìcyhsn xem ôrrzrng anh trai thâmsmin yêcyhsu củsvmka côrrzr đztfvãbgahthjym gìcyhs đztfvucibi vớzamsi tôrrzri, Dạufzd Hi, tôrrzri bịejiq nhốucibt ởjtzt chỗsuicthjyy đztfvãbgah bao nhiêcyhsu ngàthjyy côrrzr biếufzdt khôrrzrng? Tôrrzri đztfvãbgah phâmsmin biệxbaft khôrrzrng rõlujz ban ngàthjyy hay làthjy đztfvêcyhsm tốucibi, tôrrzri thậmsmit sựvqrq muốucibn chếufzdt…… Côrrzr đztfvi cầndlvu xin bọtvcun họtvcu đztfvi, trựvqrqc tiếufzdp giếufzdt chếufzdt tôrrzri cho xong…… Nhốucibt tôrrzri ởjtzt chỗsuicthjyy, quảwbtm thựvqrqc sốucibng khôrrzrng bằibjbng chếufzdt……”

Nam Cung Dạufzd Hi cóogjt chúozpkt mấooikt khốucibng chếufzd chạufzdy tớzamsi, mùuwjdi mávxqou thịejiqt thốucibi rữliuaa cùuwjdng vớzamsi mùuwjdi tanh mávxqou tưbaqtơazxxi khiếufzdn côrrzr ta suýwbtmt ngấooikt lịejiqm, nhưbaqtng vẫawein giơazxx tay vékvkyn quầndlvn ávxqoo trêcyhsn ngưbaqtougbi anh ta, nhìcyhsn thấooiky đztfvkvky vậmsmit phídufta dưbaqtzamsi cổtibh châmsmin củsvmka anh ta.

duftch sắejiqt.

Đzamsóogjtthjyduftch sắejiqt!

Nam Cung Dạufzd Hi bỗsuicng nhiêcyhsn bưbaqtng kíduftn miệxbafng, toàthjyn bộpuuq tinh thầndlvn gầndlvn nhưbaqt sụniqrp đztfvtibh trong nhávxqoy mắejiqt.

rrzr ta run rẩxbafy, run rẩxbafy đztfvếufzdn khôrrzrng còduftn dávxqong vẻxbaf, khôrrzrng thểycrvbaqtjtztng đztfvưbaqtjtztc làthjy anh mìcyhsnh thậmsmit sựvqrqrrzrcyhsnh đztfvếufzdn vậmsmiy, ngưbaqtougbi đztfvàthjyn ôrrzrng nàthjyy tuy khốucibn kiếufzdp lạufzdi cầndlvm thúozpk, nhưbaqtng anh ta cũxbafng làthjy ngưbaqtougbi chồkvkyng đztfvãbgah chung chănqqan gốucibi vớzamsi mìcyhsnh suốucibt 5 nănqqam! Côrrzr ta khóogjtogjt thểycrv tiếufzdp thu sựvqrq thậmsmit nàthjyy, hai tay nắejiqm đztfvndlvu tóogjtc củsvmka mìcyhsnh màthjykvkyt lêcyhsn “A ——!”

Áteumnh mắejiqt Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh phứozpkc tạufzdp, từgwrd ngàthjyy bịejiq nhốucibt cho tớzamsi nay, khôrrzrng cóogjt bấooikt cứozpk ngưbaqtougbi nàthjyo nóogjti chuyệxbafn vớzamsi anh ta, khôrrzrng ngờougb ngưbaqtougbi tớzamsi nhìcyhsn anh ta lạufzdi làthjy Nam Cung Dạufzd Hi, ngưbaqtougbi phụniqr nữliua ngu ngốucibc bịejiqcyhsnh đztfvùuwjda giỡtfatn xoay quanh, làthjy ngưbaqtougbi đztfvàthjyn bàthjy đztfvanh đztfvávxqo chỉliua biếufzdt chơazxxi thủsvmk đztfvoạufzdn tàthjyn nhẫawein hạufzdi ngưbaqtougbi khi biếufzdt anh ta cóogjt phụniqr nữliuajtztcyhsn ngoàthjyi! Anh ta cưbaqtougbi lạufzdnh: “Đzamsgwrdng kíduftch đztfvpuuqng, Dạufzd Hi, đztfvâmsmiy đztfvxbafu làthjy tộpuuqi màthjyrrzri hẳbszpn phảwbtmi chịejiqu…… Nhưbaqtng sao côrrzrvxqom dựvqrqa gầndlvn tôrrzri nhưbaqt vậmsmiy? Côrrzr khôrrzrng biếufzdt ngưbaqtougbi sắejiqp chếufzdt đztfvxbafu rấooikt khủsvmkng bốucib sao? Nếufzdu tôrrzri nhấooikt đztfvejiqnh phảwbtmi chếufzdt, tôrrzri khẳbszpng đztfvejiqnh làthjy muốucibn kékvkyo theo mộpuuqt ngưbaqtougbi cùuwjdng tôrrzri xuốucibng đztfvejiqa ngụniqrc, vậmsmiy côrrzr chíduftnh làthjy tựvqrqcyhsm!”

ogjti xong, bỗsuicng nhiêcyhsn Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh bắejiqt đztfvưbaqtjtztc tay cổtibh tay côrrzr ta, kékvkyo côrrzr ta đztfvếufzdn gầndlvn!

Nam Cung Dạufzd Hi hékvkyt lêcyhsn mộpuuqt tiếufzdng nhàthjyo vàthjyo trêcyhsn ngưbaqtougbi anh ta, đztfvucibi diệxbafn vớzamsi gưbaqtơazxxng mặuwjdt dữliua tợjtztn khủsvmkng bốucib củsvmka anh ta.

“Cho dùuwjd hiệxbafn tạufzdi tôrrzri bịejiq nhốucibt, nhưbaqtng lặuwjdng lẽyyoo giếufzdt ngưbaqtougbi vẫawein làthjy khôrrzrng thàthjynh vấooikn đztfvxbaf, côrrzrogjt gan vàthjyo đztfvâmsmiy thìcyhscyhsn biếufzdt sẽyyoo phávxqot sinh chuyệxbafn gìcyhs, chẳbszpng lẽyyoorrzr khôrrzrng biếufzdt tôrrzri khốucibn kiếufzdp đztfvếufzdn ngay cảwbtm cầndlvm thúozpkxbafng khôrrzrng bằibjbng? Còduftn dávxqom đztfvếufzdn đztfvâmsmiy tìcyhsm tôrrzri?!” 


Áteumnh mắejiqt Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh trởjtztcyhsn ávxqoc đztfvpuuqc, trong lúozpkc côrrzr ta thốucibng khổtibh giãbgahy giụniqra, bỗsuicng nhiêcyhsn bóogjtp lấooiky cổtibhrrzr ta!

Giờougb phúozpkt nàthjyy, Nam Cung Dạufzd Hi ngưbaqtjtztc lạufzdi trấooikn đztfvejiqnh, tay nắejiqm cávxqonh tay củsvmka Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh, chịejiqu đztfvvqrqng hôrrzr hấooikp khóogjt khănqqan, rưbaqtng rưbaqtng nưbaqtzamsc mắejiqt hỏooiki: “Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh, em hỏooiki anh, rốucibt cuộpuuqc anh cóogjt từgwrdng yêcyhsu em hay khôrrzrng?”

Áteumnh mắejiqt Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh lạufzdnh bănqqang, mang theo hơazxxi thởjtzt giếufzdt ngưbaqtougbi nhìcyhsn chằibjbm chằibjbm côrrzr ta.

“Anh nóogjti chuyệxbafn…… Em chỉliua muốucibn biếufzdt mỗsuici chuyệxbafn nàthjyy, chíduftnh làthjycyhs chuyệxbafn nàthjyy màthjy em vàthjyo đztfvâmsmiy! Anh vàthjy em làthjy vợjtzt chồkvkyng đztfvãbgah 5 nănqqam, chúozpkng ta cũxbafng cóogjt bảwbtmo bảwbtmo, chúozpkng ta cũxbafng từgwrdng hoàthjycyhsnh chung sốucibng cùuwjdng nhau! Dùuwjd 5 nănqqam trưbaqtzamsc em làthjy dựvqrqa vàthjyo con màthjy bứozpkc bávxqoch anh kếufzdt hôrrzrn, dùuwjd 5 nănqqam sau em ra tay tàthjyn đztfvpuuqc vớzamsi nhữliuang phụniqr nữliuacyhsn ngưbaqtougbi anh, dùuwjd em biếufzdt trong lòduftng anh vẫawein luôrrzrn khôrrzrng hềxbaf buôrrzrng bỏooik Dụniqr Thiêcyhsn Tuyếufzdt! Nhưbaqtng em vẫawein muốucibn biếufzdt —— rốucibt cuộpuuqc anh cóogjt từgwrdng yêcyhsu em hay khôrrzrng, cho dùuwjd chỉliuathjy mộpuuqt chúozpkt?”

Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh lặuwjdng im trầndlvm mặuwjdc, míduftm môrrzri, khôrrzrng nghĩpybv tớzamsi, ngưbaqtougbi phụniqr nữliuathjyy vàthjyo đztfvâmsmiy chỉliuacyhs mộpuuqt vấooikn đztfvxbaf ngu xuẩxbafn nhưbaqt vậmsmiy.

Sắejiqc mặuwjdt anh ta tốucibi tănqqam, bỗsuicng nhiêcyhsn buôrrzrng cổtibhrrzr ta ra, nékvkym côrrzr ta qua mộpuuqt bêcyhsn!

“Đzamsgwrdng nóogjti đztfvếufzdn chuyệxbafn yêcyhsu hay khôrrzrng yêcyhsu gìcyhs vớzamsi tôrrzri……” Đzamsôrrzri mắejiqt củsvmka Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh ửpuuqng đztfvooik: “Nam Cung Dạufzd Hi, nếufzdu côrrzrcyhsu tôrrzri, mau đztfvi nóogjti vớzamsi anh côrrzr nhanh chóogjtng giếufzdt chếufzdt tôrrzri! Rốucibt cuộpuuqc tôrrzri sốucibng khôrrzrng nổtibhi nữliuaa…… Cho dùuwjdmsmiy giờougb anh ta thảwbtmrrzri, tôrrzri cũxbafng làthjythjyn phếufzd suốucibt đztfvougbi, mẹwbdrogjt, côrrzr mau đztfvi đztfvi! Nếufzdu khôrrzrng tôrrzri sẽyyoo giếufzdt luôrrzrn cảwbtmrrzr!”

“……” Nam Cung Dạufzd Hi ôrrzrm cầndlvn cổtibh ngồkvkyi trêcyhsn mặuwjdt đztfvooikt ho khan, nưbaqtzamsc mắejiqt cũxbafng rớzamst xuốucibng. 

Khíduft thếufzd củsvmka côrrzr ta dầndlvn dầndlvn trởjtzt lạufzdi, siếufzdt chặuwjdt nắejiqm tay, hưbaqtzamsng vềxbaf phídufta anh ta, gàthjyo lêcyhsn: “Vậmsmiy còduftn nợjtztuwjdng sựvqrq đztfvùuwjda giỡtfatn tàthjyn nhẫawein củsvmka anh đztfvucibi vớzamsi tôrrzri thìcyhs sao! Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh, anh nóogjti tôrrzri sĩpybv diệxbafn, tôrrzri khôrrzrng muốucibn bịejiq ngưbaqtougbi khávxqoc khinh thưbaqtougbng, anh thìcyhs sao?! Chẳbszpng lẽyyoo anh khôrrzrng phảwbtmi cùuwjdng mộpuuqt loạufzdi ngưbaqtougbi nhưbaqtrrzri?!! Đzamsgwrdng nóogjti vớzamsi tôrrzri làthjy anh khôrrzrng muốucibn sốucibng nữliuaa, tôrrzri khôrrzrng tin! Chẳbszpng qua anh khôrrzrng thểycrv chịejiqu đztfvvqrqng đztfvưbaqtjtztc ávxqonh mắejiqt củsvmka ngưbaqtougbi khávxqoc sau khi ra ngoàthjyi, chẳbszpng qua anh khôrrzrng thểycrv chịejiqu đztfvvqrqng đztfvưbaqtjtztc mìcyhsnh chỉliuaduftn hai bàthjyn tay trắejiqng! Anh phấooikn đztfvooiku nhiềxbafu nănqqam lạufzdi ẩxbafn nhẫawein nhiềxbafu nănqqam nhưbaqt vậmsmiy, nhưbaqtng cávxqoi gìcyhsxbafng khôrrzrng cóogjt đztfvưbaqtjtztc, ngưbaqtjtztc lạufzdi còduftn mấooikt đztfvi mộpuuqt bàthjyn tay cùuwjdng mộpuuqt châmsmin, anh khôrrzrng cam lòduftng đztfvúozpkng khôrrzrng?!”

“Mẹwbdrogjt, côrrzrozpkt ra ngoàthjyi cho tôrrzri!!!” Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh ríduftt gàthjyo, tâmsmim sựvqrq bịejiqkvkyvxqoch, anh ta giốucibng nhưbaqt mộpuuqt con thúozpk bịejiqmsmiy khốucibn.

“Ha ha ha……” Nam Cung Dạufzd Hi đztfvozpkng dậmsmiy, nưbaqtzamsc mắejiqt giàthjyn giụniqra: “Anh bịejiqrrzri nhìcyhsn thấooiku…… Hai chúozpkng ta đztfvxbafu giốucibng nhau! Đzamsxbafu giốucibng nhau! Cho nêcyhsn chúozpkng ta mớzamsi rơazxxi vàthjyo kếufzdt cụniqrc nhưbaqt thếufzdthjyy!!”

rrzr ta cưbaqtougbi ha hảwbtm, cưbaqtougbi đztfvếufzdn cuốucibi cùuwjdng biếufzdn thàthjynh khóogjtc thúozpkt thíduftt.

rrzr ta quỳxbfj rạufzdp xuốucibng mặuwjdt đztfvooikt, khóogjtc đztfvếufzdn cảwbtm ngưbaqtougbi phávxqot run, cuộpuuqn tròduftn thâmsmin thểycrv, khóogjtc gàthjyo: “Nhưbaqtng làthjycyhsvxqoi gìcyhs…… Tạufzdi sao lạufzdi nhưbaqt vậmsmiy…… Anh cóogjt biếufzdt chếufzdt làthjy mộpuuqt chuyệxbafn thựvqrqc rấooikt dễwbtmthjyng hay khôrrzrng! Sau khi anh chếufzdt rồkvkyi thìcyhs sao đztfvâmsmiy? Anh cóogjt nghĩpybv tớzamsi tôrrzri sẽyyoo nhưbaqt thếufzdthjyo khôrrzrng? Y Y mớzamsi nănqqam tuổtibhi, cávxqoi gìcyhs con békvkyxbafng khôrrzrng biếufzdt, cuộpuuqc đztfvougbi con békvkyduftn dàthjyi nhưbaqt vậmsmiy, anh nghĩpybv sau nàthjyy con békvky sẽyyoo nhưbaqt thếufzdthjyo lớzamsn lêcyhsn, Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh, anh cóogjt thểycrv hậmsmin tôrrzri, anh hậmsmin chếufzdt tôrrzri cũxbafng khôrrzrng sao, nhưbaqtng anh đztfvgwrdng ngay cảwbtm con gávxqoi cũxbafng khôrrzrng nhậmsmin…… Tôrrzri yêcyhsu Y Y…… Tôrrzri yêcyhsu con békvky…… Anh nóogjti cho tôrrzri biếufzdt, vềxbaf sau tôrrzri nêcyhsn làthjym cávxqoi gìcyhsmsmiy giờougb……”

rrzr ta quỳxbfj trêcyhsn mặuwjdt đztfvooikt khóogjtc đztfvếufzdn têcyhsmsmim liệxbaft phếufzd.

Cảwbtm ngưbaqtougbi Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh chợjtztt hoảwbtmng hốucibt, trávxqoi tim nơazxxi ngựvqrqc trávxqoi kia, anh ta cho rằibjbng vềxbaf sau vĩpybvnh viễwbtmn sẽyyoo khôrrzrng bao giờougb đztfvau đztfvzamsn nữliuaa, thếufzd nhưbaqtng khôrrzrng ngờougb vẫawein nhóogjti đztfvau, đztfvau đztfvếufzdn toàthjyn thâmsmin khôrrzrng cóogjt tri giávxqoc.

“Côrrzr đztfvi ra ngoàthjyi……” Trìcyhsnh Dĩpybvcyhsnh cắejiqn rănqqang nóogjti, trong mắejiqt cóogjt mộpuuqt tầndlvng hơazxxi nưbaqtzamsc, nhưbaqtng lạufzdi cốucibkvkyn, nghẹwbdrn ngàthjyo quávxqot lớzamsn: “Cúozpkt đztfvi!! Côrrzrthjy tiểycrvu thưbaqt nhàthjy Nam Cung, chẳbszpng qua chỉliua mang theo con gávxqoi…… Tưbaqtơazxxng lai tùuwjdy tiệxbafn tìcyhsm bấooikt cứozpk ngưbaqtougbi nàthjyo cũxbafng đztfvxbafu sẽyyoo tiếufzdp nhậmsmin côrrzr…… Chíduftnh làthjy nhớzamslujz phảwbtmi tìcyhsm ngưbaqtougbi tốucibt, đztfvgwrdng lạufzdi tìcyhsm mộpuuqt têcyhsn khốucibn nạufzdn giốucibng nhưbaqtrrzri……

Hếufzdt chưbaqtơazxxng 328

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.