Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 327 : Sao cô không tới gần? Sợ à?

    trước sau   
Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt cảhdcym giáoesrc đedaiưbocjxfchc sựuaqb thâdxldn mậropyt củforpa anh, cũipfzng biếvprkt làjprn anh đedaiang nóolzzi đedaiùvjyja, côzhuf nghiêforpng mặnmwjt sang bêforpn, cắbocjn môzhufi nóolzzi: "Em khôzhufng cóolzz bịuaqbzhuf ta dọeiafa, em làjprn bịuaqb anh dọeiafa sợxfch, anh đedaiúolzzng làjprn đedaibfkrc áoesrc, rõgpfajprnng trạgpfang tháoesri củforpa côzhuf ta đedaiãndjg khôzhufng tốfrqwt, anh còmtuun nóolzzi ra mấrwxly lờgdrbi áoesrc đedaibfkrc nhưbocj vậropyy, em sợxfch lỡxfch nhưbocjzhuf ta thậropyt sựuaqb luẩpiown quẩpiown trong lòmtuung thìohxh biếvprkt làjprnm sao."

porfóolzzjprnzhuf ta đedaiáoesrng đedaigdrbi," Âvzcnm đedaiiệxoozu củforpa Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn trởpiowforpn réporft lạgpfanh nửxpqwa giâdxldy, nhẹrwxl nhàjprnng quay ngưbocjgdrbi côzhuf lạgpfai, nâdxldng cằttodm củforpa côzhufforpn tra xéporft biểuaqbu tìohxhnh trêforpn khuôzhufn mặnmwjt nhỏzivp nhắbocjn: "Đporffrqwi vớgbaei loạgpfai phụzivp nữgdrb nhưbocjzhuf ta, chúolzzng ta khôzhufng nêforpn cóolzz chúolzzt đedaixoozng tìohxhnh nàjprno, nóolzzi khôzhufng chừbocjng lúolzzc nàjprno đedaióolzz lạgpfai bịuaqb nhàjprno tớgbaei cắbocjn ngưbocjxfchc lạgpfai mộbfkrt cáoesri, em thấrwxly côzhuf ta cóolzz dấrwxlu hiệxoozu thay đedainobfi sao? Khôzhufng hềizsc, thếvprk thìohxhjprnng khôzhufng đedaiáoesrng đedaiuaqb chúolzzng ta lo lắbocjng."

olzzi tớgbaei nóolzzi lui, trong lòmtuung Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt vẫzivpn cóolzz chúolzzt lo lắbocjng mơueun hồxooz, cũipfzng khôzhufng biếvprkt làjprnohxhoesri gìohxh.Truyệxoozn chỉyqlc đedaiăohxhng trêforpn diendanlequydon

dxldu "Cáoesrc ngưbocjgdrbi đedaiang bứohxhc tửxpqwzhufi" La Tìohxhnh Uyểuaqbn kêforpu gàjprno thêforpbocjơueunng nhưbocj vậropyy, côzhuf khôzhufng muốfrqwn nhớgbae, nhưbocjng nóolzz cứohxh liêforpn tụzivpc vang vọeiafng trong đedaiolzzu.

Giơueun tay cầolzzm lêforpn đedaiètbfen bàjprnn bịuaqbporfm trêforpn ghếvprk salon vứohxht qua mộbfkrt bêforpn, Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn nhẹrwxl nhàjprnng képorfo côzhuf qua ôzhufm vàjprno trong ngựuaqbc, ngồxoozi xuốfrqwng salon, vuốfrqwt tóolzzc côzhuf, nóolzzi: "Em còmtuun chưbocja nóolzzi cho anh biếvprkt sao hôzhufm nay em lạgpfai tớgbaei đedaiâdxldy, nhớgbae anh?"

Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt phụzivpc hồxoozi tinh thầolzzn từbocj trong sựuaqb sữgdrbng sờgdrb, áoesrnh mắbocjt trong suốfrqwt lộbfkr vẻkwcd do dựuaqb, ngẫzivpm nghĩccwt vẫzivpn làjprn mởpiow miệxoozng nóolzzi: "Anh cho Dạgpfa Hi gặnmwjp Trìohxhnh Dĩccwtforpnh mộbfkrt lầolzzn cóolzz đedaiưbocjxfchc khôzhufng?"


Nghe côzhufolzzi xong, áoesrnh mắbocjt sắbocjc béporfn củforpa Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn cóolzzueuni biếvprkn hóolzza.

Xem ra, đedaiâdxldy đedaiíecjsch thựuaqbc làjprn mộbfkrt ngàjprny khôzhufng yêforpn tĩccwtnh, gầolzzn nhưbocj tấrwxlt cảhdcy mọeiafi ngưbocjgdrbi đedaiizscu nóolzzi đedaiếvprkn mấrwxly chuyệxoozn râdxldu ria, ngay cảhdcyzhufdxldu bảhdcyo bốfrqwi củforpa anh cũipfzng bắbocjt đedaiolzzu đedaii theo quan tâdxldm, tay củforpa Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn vuốfrqwt ve mặnmwjt côzhuf, trong mắbocjt tràjprnn đedaiolzzy sựuaqb thưbocjơueunng yêforpu, hầolzzu nhưbocjzhuf chưbocja bao giờgdrb đedaiizsc ra yêforpu cầolzzu gìohxh, mộbfkrt khi nóolzzi lêforpn yêforpu cầolzzu, quảhdcy thậropyt anh khôzhufng biếvprkt nêforpn trảhdcy lờgdrbi nhưbocj thếvprkjprno đedaiuaqb cựuaqb tuyệxoozt.

"Làjprn Dạgpfa Hi tìohxhm em àjprn?" Anh hỏzivpi.

Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt lắbocjc đedaiolzzu: "Làjprn chíecjsnh em đedaiáoesrp ứohxhng côzhufrwxly tớgbaei đedaiâdxldy cầolzzu xin anh, anh giam giữgdrb Trìohxhnh Dĩccwtforpnh nhưbocj vậropyy cũipfzng khôzhufng phảhdcyi làjprn biệxoozn pháoesrp, nếvprku nhưbocj anh đedaiuaqb cho bọeiafn họeiaf gặnmwjp mặnmwjt mộbfkrt lầolzzn, cóolzz lẽyqlc trong lòmtuung Dạgpfa Hi cũipfzng khôzhufng khổnobf sởpiow nhưbocj thếvprk, cũipfzng đedaixfch phảhdcyi côzhufrwxly ngàjprny ngàjprny náoesro loạgpfan trong nhàjprn, dọeiafa con cáoesri sợxfchndjgi khôzhufng nóolzzi, chúolzzng ta nhìohxhn cũipfzng kỳaoye cụzivpc."

Átkhonh mắbocjt Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn trởpiowforpn mêforp ly, cóolzz nhàjprnn nhạgpfat ýqlzg lạgpfanh, tựuaqba vàjprno salon khôzhufng lêforpn tiếvprkng.Truyệxoozn chỉyqlc đedaiăohxhng trêforpn diendanlequydon

Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt cóolzzueuni bịuaqb dọeiafa, giơueun tay giậropyt nhẹrwxl tay áoesro củforpa anh, nhưbocjng anh khôzhufng phảhdcyn ứohxhng.

"Haiz. . . . . . Anh lêforpn tiếvprkng đedaiưbocjxfchc khôzhufng?" Côzhuf nhỏzivp giọeiafng nóolzzi, ởpiow trong căohxhn phòmtuung cùvjyjng mộbfkrt đedaiolzzu sóolzzi vìohxh thếvprkzhufolzz chúolzzt luốfrqwng cuốfrqwng, cáoesrnh tay ngọeiafc ngàjprn nhẹrwxl nhàjprnng vòmtuung chặnmwjt thắbocjt lưbocjng củforpa anh: "Dùvjyj khôzhufng đedaiáoesrp ứohxhng thìohxh anh cũipfzng phảhdcyi nóolzzi cho em biếvprkt, khôzhufng nêforpn mặnmwjt lạgpfanh hùvjyj em, rấrwxlt dọeiafa ngưbocjgdrbi."

Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn hưbocjpiowng thụzivp sựuaqb chủforp đedaibfkrng thâdxldn mậropyt khóolzzolzz đedaiưbocjxfchc củforpa côzhuf, gưbocjơueunng mặnmwjt tuấrwxln túolzz lộbfkr vẻkwcd nghiêforpm nghịuaqb mịuaqb hoặnmwjc.

"Em nghĩccwt tớgbaei chưbocja? Nếvprku sau khi gặnmwjp mặnmwjt màjprn Dạgpfa Hi càjprnng khóolzz chịuaqbu thìohxhjprnm sao bâdxldy giờgdrb?" Anh cúolzzi xuốfrqwng nhìohxhn côzhuf, giơueun tay nhẹrwxl nhàjprnng xoa tóolzzc côzhuf, nóolzzi thậropyt nhỏzivp.

Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt sửxpqwng sốfrqwt, lậropyp tứohxhc nóolzzi: "Vậropyy càjprnng tốfrqwt, đedaiàjprnn ôzhufng tuyệxoozt tìohxhnh sẽyqlcjprnm cho phụzivp nữgdrb tỉyqlcnh ngộbfkr, Dạgpfa Hi muốfrqwn ồxoozn àjprno thìohxhipfzng đedaiãndjg sớgbaem náoesro loạgpfan đedaiforp rồxoozi, vớgbaei tíecjsnh tìohxhnh bưbocjgbaeng bỉyqlcnh củforpa côzhufrwxly sẽyqlc khôzhufng đedaiuaqb cho ngưbocjgdrbi kháoesrc nhìohxhn chuyệxoozn cưbocjgdrbi củforpa mìohxhnh, tuyệxoozt đedaifrqwi sẽyqlc đedaiáoesr anh ta đedaiuaqb bắbocjt đedaiolzzu lạgpfai lầolzzn nữgdrba, khôzhufng phảhdcyi em sợxfch Trìohxhnh Dĩccwtforpnh sẽyqlc lạgpfai cóolzz ýqlzg nghĩccwt xấrwxlu xa, màjprnjprn sợxfch anh ta giảhdcy dốfrqwi thỏzivpa hiệxoozp vớgbaei Dạgpfa Hi, hưbocjohxhnh giảhdcy ýqlzg lừbocja gạgpfat côzhufrwxly."

Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn nhếvprkch miệxoozng, vôzhuf ýqlzg thứohxhc nỉyqlc non: "Nghĩccwt giốfrqwng y hệxoozt anh."

"Vậropyy anh nóolzzi xem, nếvprku nhưbocj anh ta thậropyt sựuaqbjprnm nhưbocj vậropyy thìohxh Dạgpfa Hi cóolzz bịuaqb lừbocja khôzhufng?" Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt cắbocjn cắbocjn môzhufi nóolzzi.Truyệxoozn chỉyqlc đedaiăohxhng trêforpn diendanlequydon

"Khôzhufng rõgpfa lắbocjm, nhìohxhn vậropyn mệxooznh củforpa côzhufrwxly đedaii," Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn vòmtuung tay qua hôzhufng củforpa côzhuf, ôzhufm côzhufforpn đedaiuaqbzhuf ngồxoozi trêforpn châdxldn mìohxhnh, càjprnng thêforpm thâdxldn mậropyt ôzhufm côzhuf: "Nếvprku nóolzz ngu ngốfrqwc, tưbocjơueunng lai cứohxh đedaiuaqb cho nóolzz ngu chếvprkt đedaii, khỏzivpi cứohxhu."


Trong mắbocjt Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt lộbfkr vẻkwcd kinh ngạgpfac, do dựuaqb hỏzivpi: "Vậropyy làjprn anh đedaiáoesrp ứohxhng đedaiuaqb cho bọeiafn họeiaf gặnmwjp mặnmwjt?"

"Dĩccwt nhiêforpn làjprn anh đedaiáoesrp ứohxhng," Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn ngưbocjgbaec mắbocjt, tay đedainmwjt sau gáoesry côzhuf, chậropym rãndjgi đedaiètbfe éporfp xuốfrqwng, đedaiếvprkn gầolzzn khóolzze môzhufi mềizscm mạgpfai ngọeiaft ngàjprno củforpa côzhuf: "Em mởpiow miệxoozng nóolzzi mộbfkrt câdxldu còmtuun quýqlzg giáoesrueunn so bấrwxlt cứohxh đedaiiềizscu gìohxh, anh cóolzz thểuaqb lựuaqba chọeiafn khôzhufng đedaiáoesrp ứohxhng sao?"

Nghe xong, Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt mớgbaei biếvprkt đedaiâdxldy làjprn đedaiang trêforpu chọeiafc côzhuf, trong mắbocjt hàjprnm chứohxha hờgdrbn giậropyn nũipfzng nịuaqbu, đedaiáoesrnh anh mộbfkrt cáoesri.

Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn cúolzzi đedaiolzzu triềizscn miêforpn hôzhufn đedaiôzhufi môzhufi côzhuf, thìohxh thầolzzm thậropyt nhỏzivp: "Em đedaiãndjg mởpiow miệxoozng thìohxh anh khôzhufng thểuaqb cựuaqb tuyệxoozt đedaiưbocjxfchc, khôzhufng hiểuaqbu tạgpfai sao, cứohxholzz cảhdcym giáoesrc mìohxhnh bịuaqb ăohxhn gắbocjt gao,  vềizsc sau, em cóolzz thểuaqb lấrwxly đedaiiềizscu nàjprny coi nhưbocjjprn nhưbocjxfchc đedaiiểuaqbm củforpa anh màjprnvjyjy tiệxoozn đedaiizsc ra yêforpu cầolzzu, dùvjyj sao anh cũipfzng khôzhufng cóolzz biệxoozn pháoesrp cựuaqb tuyệxoozt. . . . . . Hiểuaqbu chưbocja?"

Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt khóolzzolzz thểuaqb diễcqmin tảhdcy bằttodng lờgdrbi cảhdcym giáoesrc hiệxoozn tạgpfai, trong mêforpzhufng mang theo mờgdrb mịuaqbt, vịuaqbn bảhdcy vai rộbfkrng lớgbaen rắbocjn chắbocjc củforpa anh, cảhdcym giáoesrc đedaiưbocjxfchc hơueuni thởpiow củforpa anh quéporft ngang ởpiowzhufi mìohxhnh, dưbocjgdrbng nhưbocjjprnng thêforpm hấrwxlp dẫzivpn côzhuf.

zhuf khóolzzolzz thểuaqb chịuaqbu đedaiưbocjxfchc loạgpfai mịuaqb hoặnmwjc nàjprny, thậropym chíecjsolzz chúolzzt si mêforpzhufn lêforpn môzhufi anh, nhẹrwxl nhàjprnng cùvjyjng cáoesrnh môzhufi mỏzivpng củforpa anh khe khẽyqlc kềizsc nhau.

Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn cứohxhng đedaigdrb cảhdcy ngưbocjgdrbi.

Anh nâdxldng lêforpn đedaiôzhufi mắbocjt tựuaqba nhưbocj đedaiolzzm nưbocjgbaec sâdxldu, nổnobfi bậropyt nhưbocjohxh sao sáoesrng ởpiow trong đedaiôzhufi mắbocjt côzhuf, anh lậropyt ngưbocjgdrbi đedaiètbfezhufpiow trêforpn salon, Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt cảhdcy kinh khẽyqlcforpu lêforpn, lạgpfai bịuaqbzhufi miệxoozng củforpa anh chặnmwjn lạgpfai, Nam Cung Kìohxhnh Hiêforpn giơueun tay khốfrqwng chếvprk khuôzhufn mặnmwjt nhỏzivp nhắbocjn củforpa côzhuf, képorfo theo côzhuf chìohxhm đedaibocjm trong nụzivpzhufn thậropyt sâdxldu, anh cúolzzi đedaiolzzu kêforpu rêforpn, giốfrqwng nhưbocj muốfrqwn vòmtuuoesrt cảhdcy ngưbocjgdrbi côzhuf đedaiuaqb dụzivpi vàjprno trong thâdxldn thểuaqbohxhnh.

vjyj chung quanh làjprn mộbfkrt đedaifrqwng bừbocja bộbfkrn ngổnobfn ngang, cũipfzng khôzhufng ngăohxhn đedaiưbocjxfchc sựuaqb triềizscn miêforpn thâdxldn mậropyt giữgdrba bọeiafn họeiaf.Truyệxoozn chỉyqlc đedaiăohxhng trêforpn diendanlequydon

*****
jprnn đedaiêforpm buôzhufng xuốfrqwng.

Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt bưbocjgbaec từbocjng bưbocjgbaec kiêforpn đedaiuaqbnh, khẽyqlc nghiêforpng đedaiolzzu nhìohxhn ra phíecjsa sau, bóolzzng dáoesrng kia lạgpfai cóolzz phầolzzn chầolzzn chừbocj.Truyệxoozn chỉyqlc đedaiăohxhng trêforpn diendanlequydon

"Tôzhufi đedaiãndjg giúolzzp côzhuf tranh thủforp đedaiưbocjxfchc cơueun hộbfkri nàjprny, thếvprkjprno, khôzhufng phảhdcyi côzhuf khôzhufng dáoesrm đedaii vàjprno đedaióolzz chứohxh?" Côzhuf xoay ngưbocjgdrbi hưbocjgbaeng vềizsc phíecjsa Nam Cung Dạgpfa Hi, nóolzzi.

Nam Cung Dạgpfa Hi hồxoozi hồxoozn từbocj trong sựuaqb đedaigdrb đedaizivpn, ngưbocjgbaec mắbocjt nhìohxhn Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt, nưbocjgbaec mắbocjt trong mắbocjt bịuaqb gióolzz đedaiêforpm thổnobfi lạgpfanh, giọeiafng nóolzzi củforpa côzhuf ta khàjprnn khàjprnn: "Vìohxh sao tôzhufi lạgpfai khôzhufng dáoesrm? Tôzhufi chíecjsnh làjprn muốfrqwn hỏzivpi rõgpfajprnng! Hỏzivpi xem anh ta cóolzzmtuun lưbocjơueunng tâdxldm hay khôzhufng "

Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt gậropyt đedaiolzzu mộbfkrt cáoesri, trong mắbocjt cóolzz mấrwxly phầolzzn táoesrn thưbocjpiowng.

zhuf đedaii lêforpn phíecjsa trưbocjgbaec nóolzzi rõgpfa mụzivpc đedaiíecjsch đedaiếvprkn, hộbfkr vệxooz mởpiow cửxpqwa cho cáoesrc côzhuf, Dụzivp Thiêforpn Tuyếvprkt lùvjyji vềizsc phíecjsa sau: "Tôzhufi khôzhufng vàjprno, côzhuf nhớgbae đedaii ra sớgbaem mộbfkrt chúolzzt, tôzhufi chờgdrbzhufvjyjng nhau vềizsc nhàjprn, nếvprku khôzhufng, anh củforpa côzhuf khôzhufng yêforpn lòmtuung."

Nam Cung Dạgpfa Hi nhìohxhn cáoesri bụzivpng hơueuni nhôzhufforpn củforpa côzhuf, trong trờgdrbi đedaiêforpm réporft lạgpfanh còmtuun cùvjyjng côzhuf ta đedaii mộbfkrt đedaioạgpfan đedaiưbocjgdrbng dàjprni nhưbocj vậropyy, côzhuf ta cóolzz chúolzzt cảhdcym đedaibfkrng, cắbocjn răohxhng đedaii vàjprno.

Cửxpqwa chậropym rãndjgi đedaióolzzng lạgpfai.

forpn trong gian phòmtuung hơueuni tốfrqwi, Nam Cung Dạgpfa Hi cóolzz chúolzzt kinh hồxoozn bạgpfat víecjsa đedaii tớgbaei, đedaipiowy cửxpqwa phòmtuung ra.Truyệxoozn chỉyqlc đedaiăohxhng trêforpn diendanlequydon

Mấrwxly ngọeiafn đedaiètbfen nhỏzivpoesrng lờgdrb mờgdrb, gian phòmtuung âdxldm u lạgpfanh lẽyqlco ẩpiowm ưbocjgbaet, trêforpn mặnmwjt đedairwxlt cóolzz mộbfkrt ngưbocjgdrbi nằttodm nghiêforpng, mơueun hồxoozolzz thểuaqb nhìohxhn ra hìohxhnh dáoesrng, Nam Cung Dạgpfa Hi đedaiếvprkn gầolzzn mớgbaei nghe đedaiưbocjxfchc tiếvprkng anh ta trầolzzm thấrwxlp rêforpn rỉyqlc, nhìohxhn cảhdcyjprnn tay tráoesri củforpa anh ta bịuaqbohxhng gạgpfac bao quanh, máoesru chảhdcyy đedaiolzzm đedaiìohxha, đedaiùvjyji phảhdcyi cũipfzng thếvprk, thạgpfach cao vẫzivpn còmtuun chưbocja cóolzz hủforpy đedaii, y phụzivpc vẫzivpn làjprn bộbfkr đedaixoozipfzoesrt kia, gưbocjơueunng mặnmwjt tuấrwxln túolzz đedaien đedaiếvprkn khôzhufng nhậropyn ra diệxoozn mạgpfao.

Nghe đedaiưbocjxfchc đedaibfkrng tĩccwtnh, áoesrnh mắbocjt sắbocjc béporfn lạgpfanh nhưbocjohxhng củforpa Trìohxhnh Dĩccwtforpnh nhìohxhn sang.

Anh ta khôzhufng nghĩccwt tớgbaei, lạgpfai làjprn ngưbocjgdrbi phụzivp nữgdrbjprny.

"Trìohxhnh Dĩccwtforpnh." Nam Cung Dạgpfa Hi đedaii tớgbaei, run giọeiafng kêforpu lêforpn.

zhuf ta đedaii tớgbaei cáoesrch anh ta năohxhm bưbocjgbaec cũipfzng khôzhufng dáoesrm đedaiếvprkn gầolzzn thêforpm nữgdrba, Trìohxhnh Dĩccwtforpnh nheo mắbocjt lạgpfai nhìohxhn chằttodm chằttodm côzhuf ta, giọeiafng khàjprnn khàjprnn nóolzzi: "Dạgpfa Hi, sao côzhuf khôzhufng bưbocjgbaec tớgbaei, sợxfch àjprn?"

Hếvprkt chưbocjơueunng 327

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.