Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 326 : Tôi sẽ hạnh phúc cho cô xem, hạnh phúc tuyệt đối

    trước sau   
mtgm trong ngựjmbqc củwvisa Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn, Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt  lẳbmxsng lặbmxsng nghe, tay châpjwbn dầtlzxn dầtlzxn trởmomvctjhn lạlxjcnh lẽdfjjo, áwvrjnh mắoulft cũbmxsng càolbgng lúprpvc càolbgng lạlxjcnh, màolbg Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn chỉxqhg lẳbmxsng lặbmxsng ổanotn đrnvtahcfnh ngưuzcvetati trong ngựjmbqc mìdhrfnh, anh hờetat hữuzcvng xoay ngưuzcvetati, 'Cháwvrjt!', mộyhost cáwvrji tay hung hăgmdvng đrnvtáwvrjnh lêctjhn trêctjhn mặbmxst củwvisa La Tìdhrfnh Uyểflmfn! !

La Tìdhrfnh Uyểflmfn kêctjhu gàolbgo bi thốctjhng, giơwvrj tay bụlxjcm mặbmxst, tódhhzc tai táwvrjn lạlxjcc trêctjhn mặbmxst, lảhemyo đrnvthemyo mấyzkdy cáwvrji suýhyrqt ngãfrky xuốctjhng.Chưuzcvơwvrjng mớyjfli nhấyzkdt đrnvtăgmdvng trêctjhn diendanlequydon

"Côrnvt tiếfrkyp tụlxjcc ởmomv đrnvtâpjwby nódhhzi hưuzcvu nódhhzi vưuzcvqypgn nữuzcva thửaiae xem ——" Mặbmxst củwvisa Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn âpjwbm trầtlzxm đrnvtáwvrjng sợqypg: "La Tìdhrfnh Uyểflmfn, nhẫwvrjn nạlxjci củwvisa tôrnvti luôrnvtn códhhz giớyjfli hạlxjcn, côrnvtmmcsn códhhz thểflmf sốctjhng sódhhzt đrnvtvtcxng ởmomv chỗyhosolbgy màolbg thuyếfrkyt tam đrnvtlxjco tứvtcx, đrnvtódhhz đrnvtãfrkyolbg sựjmbq nhâpjwbn từwvrj củwvisa tôrnvti đrnvtctjhi vớyjfli côrnvt! Côrnvt khôrnvtng hềsvrw cảhemym kíenhech đrnvtúprpvng khôrnvtng? Códhhz muốctjhn nhìdhrfn thửaiae xem tôrnvti sẽdfjj khôrnvtng kháwvrjch sáwvrjo vớyjfli côrnvt hay khôrnvtng!"

Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt sợqypg hếfrkyt hồenhen, theo bảhemyn năgmdvng bắoulft lấyzkdy cáwvrjnh tay củwvisa Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn.

Đgexnãfrkypjwbu rồenhei côrnvt khôrnvtng nhìdhrfn thấyzkdy bộyhoswvrjng bạlxjco ngưuzcvqypgc củwvisa ngưuzcvetati đrnvtàolbgn ôrnvtng nàolbgy, chỉxqhg cảhemym giáwvrjc làolbg vẻenhe lạlxjcnh lùflmfng cùflmfng sựjmbq hung áwvrjc ngoan đrnvtyhosc kia khôrnvtng còmmcsn tồenhen tạlxjci, nhưuzcvng chẳbmxsng qua làolbg bịahcf tháwvrji đrnvtyhos đrnvtúprpvng mựjmbqc cùflmfng sựjmbq ưuzcvu nhãfrky củwvisa anh che giấyzkdu đrnvti màolbg thôrnvti, đrnvtếfrkyn khi anh thậlxjct sựjmbq nổanoti giậlxjcn lạlxjci làolbg mộyhost chuyệlvrrn vôrnvtflmfng đrnvtáwvrjng sợqypg.

La Tìdhrfnh Uyểflmfn bụlxjcm mặbmxst, trong mắoulft tràolbgn đrnvttlzxy nưuzcvyjflc mắoulft, khôrnvtng thểflmfuzcvmomvng tưuzcvqypgng nổanoti nhìdhrfn anh.


"Anh đrnvtáwvrjnh tôrnvti. . . . . ." Côrnvt ta run rẩsytpy nódhhzi: "Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn, anh lạlxjci códhhz thểflmf đrnvtáwvrjnh tôrnvti! !"

"Khôrnvtng muốctjhn chọctjhc giậlxjcn tôrnvti nữuzcva thìdhrfprpvt ra ngoàolbgi ngay!" Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn lạlxjcnh giọctjhng khiểflmfn tráwvrjch.Chưuzcvơwvrjng mớyjfli nhấyzkdt đrnvtăgmdvng trêctjhn diendanlequydon

Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt nắoulfm thậlxjct chặbmxst cáwvrjnh tay củwvisa anh, thấyzkdp giọctjhng kêctjhu têctjhn anh, nhưuzcvng khôrnvtng hềsvrwdhhzwvrjc dụlxjcng.Chưuzcvơwvrjng mớyjfli nhấyzkdt đrnvtăgmdvng trêctjhn diendanlequydon

uzcvyjflc mắoulft củwvisa La Tìdhrfnh Uyểflmfn rớyjflt xuốctjhng, côrnvt ta bụlxjcm mặbmxst cưuzcvetati rộyhosctjhn, giốctjhng nhưuzcv đrnvtãfrky đrnvtctjhn cuồenheng, chỉxqhgolbgo Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt gàolbgo to: "Côrnvt thấyzkdy chưuzcva? ! Đgexnâpjwby chíenhenh làolbg kếfrkyt cụlxjcc! Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt. . . . . . Tốctjht nhấyzkdt làolbg cảhemy đrnvtetati côrnvt đrnvtwvrjng vưuzcvqypgt qua giớyjfli hạlxjcn, cảhemy đrnvtetati khôrnvtng nêctjhn làolbgm chuyệlvrrn códhhz lỗyhosi vớyjfli anh ta, nếfrkyu khôrnvtng, côrnvt sẽdfjj thấyzkdy mộyhost mặbmxst máwvrju lạlxjcnh vôrnvtdhrfnh củwvisa ngưuzcvetati đrnvtàolbgn ôrnvtng nàolbgy! Cựjmbqc kỳmmcsrnvtdhrfnh!"

Mắoulft thấyzkdy khôrnvtng khíenhe quanh thâpjwbn Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn càolbgng lúprpvc càolbgng lạlxjcnh, Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt nhẹenhe nhàolbgng nắoulfm bàolbgn tay củwvisa anh, ngódhhzn tay mềsvrwm mạlxjci hòmmcsa hoãfrkyn lựjmbqc đrnvtlxjco mạlxjcnh mẽdfjj củwvisa anh, cũbmxsng hòmmcsa hoãfrkyn cơwvrjn giậlxjcn dữuzcv củwvisa anh.

Ngưuzcvetati phụlxjc nữuzcv xinh đrnvtenhep mảhemynh khảhemynh đrnvtvtcxng thẳbmxsng ngưuzcvetati, áwvrjnh mắoulft trong suốctjht, mởmomv miệlvrrng nódhhzi: "Cáwvrjm ơwvrjn La tiểflmfu thưuzcv đrnvtãfrky đrnvtsvrw đrnvtiểflmfm, tôrnvti nghĩdhrf cảhemy đrnvtetati tôrnvti cũbmxsng thểflmf nghiệlvrrm khôrnvtng tớyjfli kếfrkyt cụlxjcc củwvisa côrnvt, ai kêctjhu tôrnvti khôrnvtng hung áwvrjc cũbmxsng khôrnvtng tuyệlvrrt tìdhrfnh đrnvtưuzcvqypgc nhưuzcvrnvtolbgm chi? Chíenhenh côrnvt từwvrj từwvrjolbguzcvmomvng thụlxjc kinh nghiệlvrrm củwvisa mìdhrfnh đrnvti, tôrnvti sẽdfjj hạlxjcnh phúprpvc cho côrnvt xem, hạlxjcnh phúprpvc tuyệlvrrt đrnvtctjhi."

Nghe lờetati nàolbgy, cảhemy ngưuzcvetati củwvisa La Tìdhrfnh Uyểflmfn dưuzcvetatng nhưuzcv bịahcf bứvtcxc báwvrjch đrnvtếfrkyn pháwvrjt loạlxjcn thầtlzxn kinh, hậlxjcn đrnvtếfrkyn muốctjhn nổanoti đrnvtctjhn, côrnvt ta hélzsut lêctjhn mộyhost tiếfrkyng, giơwvrj tay chụlxjcp đrnvtưuzcvqypgc bấyzkdt cứvtcx thứvtcxdhrf chung quanh đrnvtsvrwu nélzsum vềsvrw phíenhea Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt!

Đgexnèahcfn bàolbgn, văgmdvn kiệlvrrn, búprpvt máwvrjy. . . . . .

Ájmbqnh mắoulft củwvisa Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn trởmomvctjhn lạlxjcnh lẽdfjjo, anh kélzsuo Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt qua ôrnvtm vàolbgo trong ngựjmbqc, sợqypgrnvt bịahcf dọctjha, anh xoay ngưuzcvetati thay côrnvt ngăgmdvn trởmomv nhữuzcvng thứvtcx ngổanotn ngang kia, trong lòmmcsng xáwvrjc đrnvtahcfnh, ngưuzcvetati phụlxjc nữuzcvolbgy quảhemy thậlxjct đrnvtãfrky đrnvtctjhn rồenhei!

"La Tìdhrfnh Uyểflmfn, côrnvt đrnvtúprpvng làolbg chưuzcva thấyzkdy quan tàolbgi chưuzcva đrnvtanot lệlvrr!" Anh gầtlzxm lêctjhn.

"Tôrnvti hậlxjcn anh! Tôrnvti hậlxjcn anh tôrnvti hậlxjcn anh tôrnvti hậlxjcn anh! !" La Tìdhrfnh Uyểflmfn giốctjhng nhưuzcv đrnvtãfrky đrnvtctjhn loạlxjcn, vừwvrja nélzsum đrnvtenhe đrnvtlxjcc vừwvrja gàolbgo thélzsut: "Tôrnvti hậlxjcn cáwvrjc ngưuzcvetati đrnvtếfrkyn chếfrkyt! ! Cáwvrjch tôrnvti xa mộyhost chúprpvt! Tôrnvti nguyềsvrwn rủwvisa cáwvrjc ngưuzcvetati đrnvtetati nàolbgy sốctjhng khôrnvtng hạlxjcnh phúprpvc, đrnvtetati nàolbgy khôrnvtng códhhz hạlxjcnh phúprpvc! Dùflmfrnvti chếfrkyt cũbmxsng sẽdfjj khôrnvtng đrnvtflmfwvrjc ngưuzcvetati sốctjhng thoảhemyi máwvrji, anh đrnvti chếfrkyt đrnvti! Đgexni chếfrkyt đrnvti! ! !"

Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn che chởmomv chặbmxst chẽdfjj ngưuzcvetati phụlxjc nữuzcv trong ngựjmbqc, ôrnvtm đrnvttlzxu côrnvt đrnvtèahcfmomv trong lồenheng ngựjmbqc củwvisa mìdhrfnh, rấyzkdt muốctjhn tựjmbq tay sửaiaea trịahcf mụlxjc đrnvtctjhn La Tìdhrfnh Uyểflmfn kia nhưuzcvng lạlxjci sợqypg Thiêctjhn Tuyếfrkyt bịahcf thưuzcvơwvrjng, anh lấyzkdy đrnvtiệlvrrn thoạlxjci di đrnvtyhosng ra gọctjhi cho bảhemyo vệlvrruzcvyjfli lầtlzxu.

Đgexnqypgi đrnvtếfrkyn thờetati đrnvtiểflmfm bảhemyo vệlvrrrnvtng lêctjhn, cảhemy phòmmcsng làolbgm việlvrrc đrnvtãfrky bịahcf ngưuzcvetati phụlxjc nữuzcvolbgy tàolbgn pháwvrj hỗyhosn loạlxjcn rốctjhi tinh rốctjhi mùflmf, tráwvrjn củwvisa côrnvt ta cũbmxsng bởmomvi vìdhrf ngãfrky xuốctjhng đrnvtlxjcng trúprpvng bàolbgn màolbg bịahcf thưuzcvơwvrjng, máwvrju đrnvtbdpe thắoulfm chảhemyy đrnvttlzxy khuôrnvtn mặbmxst táwvrji nhợqypgt, càolbgng nhìdhrfn càolbgng thấyzkdy đrnvtáwvrjng sợqypg.


"Buôrnvtng tôrnvti ra. . . . . . Mấyzkdy ngưuzcvetati buôrnvtng tôrnvti ra, khôrnvtng đrnvtưuzcvqypgc bắoulft tôrnvti! Tạlxjci sao mấyzkdy ngưuzcvetati bắoulft tôrnvti! !" La Tìdhrfnh Uyểflmfn ngồenhei dưuzcvyjfli đrnvtyzkdt gàolbgo thélzsut, giùflmfng giằmomvng xôrnvt đrnvtsytpy khi bảhemyo vệlvrr tiếfrkyn tớyjfli gầtlzxn, côrnvt ta thélzsut chódhhzi tai nhưuzcvng vẫwvrjn bịahcf bắoulft élzsup khiêctjhng ra bêctjhn ngoàolbgi.

"Tổanotng giáwvrjm đrnvtctjhc! Hai ngưuzcvetati khôrnvtng sao chứvtcx!" Bảhemyo vệlvrr rấyzkdt khẩsytpn trưuzcvơwvrjng, thởmomv hổanotn hểflmfn tiếfrkyn lêctjhn hỏbdpei.Chưuzcvơwvrjng mớyjfli nhấyzkdt đrnvtăgmdvng trêctjhn diendanlequydon

"Lôrnvti quăgmdvng ra ngoàolbgi đrnvti, trôrnvtng chừwvrjng đrnvtwvrjng đrnvtflmfrnvt ta đrnvti vàolbgo, khôrnvtng chỉxqhgrnvt ta —— tấyzkdt cảhemy ngưuzcvetati códhhz liêctjhn quan đrnvtếfrkyn nhàolbg họctjh La đrnvtsvrwu ngăgmdvn ởmomv ngoàolbgi cửaiaea cho tôrnvti! Vềsvrw sau, đrnvtwvrjng đrnvtflmf cho tôrnvti nghe đrnvtếfrkyn tin tứvtcxc códhhz liêctjhn quan đrnvtếfrkyn nhàolbg họctjh La, nửaiaea chữuzcvbmxsng khôrnvtng!" Đgexnôrnvti mắoulft thâpjwbm thúprpvy củwvisa Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn nhưuzcv cháwvrjy lêctjhn lửaiaea giậlxjcn, lạlxjcnh lùflmfng nódhhzi.

". . . . . . Dạlxjc! Tổanotng giáwvrjm đrnvtctjhc!"

Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt bịahcf anh ôrnvtm chặbmxst trong lồenheng ngựjmbqc, gầtlzxn nhưuzcvdhhz thểflmf nghe đrnvtưuzcvqypgc tiếfrkyng tim đrnvtlxjcp củwvisa anh, thìdhrfnh thịahcfch dồenhen dậlxjcp, nhẹenhe nhàolbgng vòmmcsng tay qua thắoulft lưuzcvng củwvisa anh, mởmomv miệlvrrng nódhhzi: "Anh khôrnvtng cầtlzxn tứvtcxc giậlxjcn nhưuzcv vậlxjcy, em khôrnvtng sao. . . . . ."

Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn cau màolbgy buôrnvtng côrnvt ra, nhìdhrfn kỹcbgiwvrjc đrnvtahcfnh côrnvt khôrnvtng sao, lúprpvc nàolbgy mớyjfli đrnvtau lòmmcsng ôrnvtm côrnvtolbgo trong ngựjmbqc, nhẹenhe nhàolbgng hôrnvtn lêctjhn tráwvrjn côrnvt, nódhhzi thậlxjct nhỏbdpe: "Em màolbgdhhz chuyệlvrrn anh sẽdfjj trựjmbqc tiếfrkyp giếfrkyt côrnvt ta."

Xa xa, La Tìdhrfnh Uyểflmfn đrnvtãfrky mấyzkdt đrnvti tấyzkdt cảhemywvrji sứvtcxc đrnvtflmf giãfrkyy giụlxjca, côrnvt ta khódhhzc rốctjhng lêctjhn, cũbmxsng biếfrkyt giờetat phúprpvt nàolbgy tấyzkdt cảhemy ngưuzcvetati trong tòmmcsa nhàolbg đrnvtsvrwu đrnvtang nhìdhrfn chuyệlvrrn cưuzcvetati củwvisa côrnvt ta, tấyzkdt cảhemy đrnvtsvrwu đrnvtang cưuzcvetati nhạlxjco côrnvt ta, thậlxjcm chíenhemmcsn códhhz ngưuzcvetati cầtlzxm máwvrjy chụlxjcp hìdhrfnh chụlxjcp lạlxjci cảhemynh tưuzcvqypgng nàolbgy! ! 

La Tìdhrfnh Uyểflmfn liềsvrwu mạlxjcng thoáwvrjt khỏbdpei khốctjhng chếfrky củwvisa bảhemyo vệlvrr, côrnvt ta bổanot nhàolbgo tớyjfli bêctjhn kia, bịahcf vấyzkdp télzsu ngãfrky trêctjhn mặbmxst đrnvtyzkdt, hai tay chốctjhng trêctjhn mặbmxst đrnvtyzkdt lớyjfln tiếfrkyng khódhhzc rốctjhng: "Kìdhrfnh Hiêctjhn. . . . . . Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn! ! Hôrnvtm nay tôrnvti khôrnvtng thểflmf khôrnvtng códhhz thu hoạlxjcch gìdhrfolbg trởmomv vềsvrw. . . . . . Tôrnvti khôrnvtng thểflmf! ! Cáwvrjc ngưuzcvetati đrnvtang bứvtcxc tửaiaernvti, cáwvrjc ngưuzcvetati thậlxjct sựjmbq đrnvtang bứvtcxc tửaiaernvti đrnvtódhhz! Cáwvrjc ngưuzcvetati sẽdfjj bịahcfwvrjo ứvtcxng! ! !"

Bảhemyo vệlvrr tiếfrkyn lêctjhn kélzsuo côrnvt ta lầtlzxn nữuzcva, chỉxqhg sợqypg lạlxjci chọctjhc Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn nổanoti giậlxjcn, màolbg ngưuzcvetati đrnvtàolbgn ôrnvtng đrnvtvtcxng ởmomv trong phòmmcsng làolbgm việlvrrc lạlxjci lạlxjcnh lùflmfng đrnvtódhhzng cửaiaea, thấyzkdp giọctjhng nhưuzcvng rõfldholbgng nódhhzi ra mộyhost câpjwbu: "Chếfrkyt cũbmxsng chếfrkyt xa mộyhost chúprpvt."

'Sầtlzxm!' mộyhost mộyhost tiếfrkyng, rốctjht cuộyhosc chung quanh khôrnvti phụlxjcc an tĩdhrfnh.

Tiếfrkyng khódhhzc rốctjhng gàolbgo thélzsut càolbgng lúprpvc càolbgng xa, Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt cảhemym giáwvrjc đrnvtưuzcvqypgc ngưuzcvetati đrnvtàolbgn ôrnvtng nàolbgy lạlxjci ôrnvtm chặbmxst mìdhrfnh lầtlzxn nữuzcva, ởmomv trong lồenheng ngựjmbqc anh, côrnvt khôrnvtng cảhemym thấyzkdy códhhz mộyhost chúprpvt nguy hiểflmfm nàolbgo tồenhen tạlxjci, nhưuzcvng câpjwbu gàolbgo thélzsut cuốctjhi cùflmfng vừwvrja rồenhei củwvisa La Tìdhrfnh Uyểflmfn xáwvrjc thựjmbqc khiếfrkyn đrnvtáwvrjy lòmmcsng côrnvt sinh ra lạlxjcnh lẽdfjjo, ngưuzcvetati phụlxjc nữuzcv đrnvtódhhz rấyzkdt khôrnvtng cam tâpjwbm, chíenhenh miệlvrrng côrnvt ta códhhz thểflmfdhhzi ra từwvrj chếfrkyt, thậlxjct sựjmbq khiếfrkyn ngưuzcvetati ta rấyzkdt kinh ngạlxjcc.

Chẳbmxsng lẽdfjj, côrnvt ta thậlxjct sựjmbq đrnvtãfrky rấyzkdt suy sụlxjcp?

"Tớyjfli nhìdhrfn mộyhost chúprpvt chuyệlvrrn tốctjht em đrnvtãfrkyolbgm đrnvtâpjwby!" Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn vuốctjht ve mặbmxst củwvisa côrnvt, códhhz phầtlzxn mêctjh luyếfrkyn thưuzcvơwvrjng yêctjhu, cúprpvi đrnvttlzxu nódhhzi: "Đgexnáwvrjng lẽdfjj tấyzkdt cảhemy đrnvtãfrky sắoulfp kếfrkyt thúprpvc, tựjmbq anh ứvtcxng phódhhzrnvt ta làolbg đrnvtưuzcvqypgc, em vừwvrja tớyjfli thìdhrfolbgng kíenhech thíenhech côrnvt ta, làolbgm sao bâpjwby giờetat, hiệlvrrn tạlxjci phòmmcsng làolbgm việlvrrc củwvisa anh đrnvtãfrky bịahcf pháwvrj hủwvisy, em tíenhenh bồenhei thưuzcvetatng anh thếfrkyolbgo?"

Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt ngẩsytpn ra, nhìdhrfn phòmmcsng làolbgm việlvrrc ngổanotn ngang bừwvrja bộyhosn khôrnvtng chịahcfu nổanoti, cắoulfn môrnvti, mang theo chúprpvt bựjmbqc dọctjhc nódhhzi: "Anh còmmcsn tráwvrjch em?"

"Khôrnvtng tráwvrjch em thìdhrf tráwvrjch ai?" Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn nheo mắoulft lạlxjci, môrnvti hơwvrji mỉxqhgm cưuzcvetati, kélzsuo côrnvt ôrnvtm vàolbgo trong ngựjmbqc: "Anh thấyzkdy làolbg do em quáwvrj hạlxjcnh phúprpvc nêctjhn chọctjhc cho ngưuzcvetati ghélzsut, anh vốctjhn khôrnvtng muốctjhn đrnvtctjhi phódhhz vớyjfli mấyzkdy kẻenhe đrnvtctjhn nàolbgy, nhưuzcvng em đrnvtếfrkyn nêctjhn càolbgng quạlxjct giódhhz thổanoti lửaiaea."

Dụlxjc Thiêctjhn Tuyếfrkyt vặbmxsn ngưuzcvetati thoáwvrjt khỏbdpei lồenheng ngựjmbqc anh, áwvrjnh mắoulft trong suốctjht, mởmomv miệlvrrng nódhhzi: "Đgexnưuzcvqypgc thôrnvti, em sai rồenhei, Nam Cung thiếfrkyu gia, em khôrnvtng nêctjhn ngu ngốctjhc tựjmbqdhrfnh chạlxjcy tớyjfli tìdhrfm anh, lầtlzxn sau em sẽdfjj khôrnvtng tớyjfli nữuzcva."

rnvt xoay ngưuzcvetati rờetati đrnvti, ngay lậlxjcp tứvtcxc Nam Cung Kìdhrfnh Hiêctjhn ôrnvtm cảhemy ngưuzcvetati côrnvt từwvrj phíenhea sau lưuzcvng, bao phủwvisrnvtolbgo trong lồenheng ngựjmbqc ấyzkdm áwvrjp.

"Bịahcf dọctjha àolbg?" Giọctjhng anh trầtlzxm thấyzkdp vang lêctjhn bêctjhn tai côrnvt, hơwvrji thởmomvyzkdm áwvrjp phảhemyolbgo gòmmcswvrj củwvisa côrnvt: "Sớyjflm biếfrkyt anh khôrnvtng nêctjhn cho ngưuzcvetati phụlxjc nữuzcv đrnvtctjhn khùflmfng đrnvtódhhzolbgo đrnvtâpjwby, cũbmxsng tráwvrjnh cho em thấyzkdy đrnvtưuzcvqypgc."

Hếfrkyt chưuzcvơwvrjng 326

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.