Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 312 : Chúng ta cùng nhau chơi, chơi chết bỏ

    trước sau   
Sắqmmcc mặwyext củwtqva Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn ảqmmcm đkkvnyorim xuốaqvpng.

Anh chậtseim rãdglwi bắqmmct lấrtqhy cávtkcnh tay củwtqva La Tìmvzsnh Uyểvakbn đkkvnang lônwvoi kéchjdo ávtkco khoávtkcc củwtqva anh, kéchjdo xuốaqvpng, siếnilht chặwyext ấrtqhn ởkyvl mộeyaqt bêwuaqn, cúzzphi thấrtqhp đkkvnznjcu, giốaqvpng nhưoaac ávtkcc ma la sávtkct trong bóbowkng đkkvnêwuaqm, nghiếnilhn răqjxnng trầznjcm thấrtqhp nóbowki: “La Tìmvzsnh Uyểvakbn, nếnilhu thứwtusc thờnbari, lậtseip tứwtusc nóbowki cho tônwvoi biếnilht Trìmvzsnh Dĩayiawuaqnh đkkvnang ởkyvlznjci nàvkzmo, cóbowk lẽmvzsnwvoi sẽmvzsmvzs mộeyaqt chúzzpht lưoaacơznjcng tâenkvm còqgvjn sóbowkt lạyorii đkkvnóbowk củwtqva cônwvovkzm thưoaacơznjcng hạyorii cônwvo, nếnilhu khônwvong…… Cônwvo muốaqvpn nghe nộeyaqi dung tiếnilhp theo khônwvong?”

Tinh thầznjcn củwtqva La Tìmvzsnh Uyểvakbn đkkvnãdglw gầznjcn nhưoaac sụdzugp đkkvnrihb, cônwvo ta cắqmmcn mônwvoi, run rẩenkvy đkkvnếnilhn khônwvong còqgvjn hìmvzsnh dạyoring.

nwvo ta đkkvnang sợegst.

Sợegst đkkvnếnilhn muốaqvpn chếnilht.

nwvo ta biếnilht, khẳwazdng đkkvnqbyanh làvkzm Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn đkkvnãdglw biếnilht cônwvo ta giúzzphp Trìmvzsnh Dĩayiawuaqnh, cho dùznjcnwvo ta cóbowk phủwtqv nhậtsein nhưoaac thếnilhvkzmo cũzxfbng khônwvong cóbowkvtkcc dụdzugng, nhưoaacng cônwvo ta thậtseit sựayia rấrtqht sợegst, sợegst sau khi nóbowki ra thìmvzs sẽmvzs vạyorin kiếnilhp bấrtqht phụdzugc…… Sợegst sau khi nóbowki ra thìmvzsmvzsnh sẽmvzs thậtseit sựayia bịqbya phávtkcn tửczhlmvzsnh ởkyvl trong lòqgvjng anh! Sợegst sựayia nghiệigjip đkkvnang tràvkzmn ngậtseip nguy cơznjc củwtqva ba ba từlffu đkkvnâenkvy sẽmvzs thậtseit sựayia sụdzugp đkkvnrihb, đkkvnếnilhn cuốaqvpi cùznjcng khônwvong gưoaacegstng dậtseiy nổrihbi!


Khuônwvon mặwyext távtkci nhợegstt, nưoaacrihbc mắqmmct trong suốaqvpt rơznjci xuốaqvpng, cônwvo ta sợegstdglwi, cũzxfbng đkkvnang do dựayia, trávtkci tim nhưoaac bịqbya dao cắqmmct.

oaacơznjcng mặwyext u ávtkcm củwtqva Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn đkkvnãdglwqjxnng chặwyext tớrihbi cựayiac đkkvniểvakbm.

Mộeyaqt lávtkct sau, anh gậtseit gậtseit đkkvnznjcu, khóbowke miệigjing nhếnilhch lêwuaqn mộeyaqt nụdzugoaacnbari băqjxnng lạyorinh đkkvnếnilhn cựayiac đkkvniểvakbm, buônwvong cônwvo ta ra, lùznjci lạyorii mộeyaqt bưoaacrihbc, trong vẻyori ưoaacu nhãdglw lộeyaq ra sựayia khávtkct mávtkcu kiêwuaqu căqjxnng vàvkzm lạyorinh nhạyorit: “Tốaqvpt, rấrtqht tốaqvpt……Cônwvo khônwvong nóbowki đkkvnúzzphng khônwvong?”

“Chúzzphng ta cũzxfbng chỉznjc gặwyexp nhau đkkvnêwuaqm nay …… Nóbowki vậtseiy chắqmmcc hẳwazdn cônwvo khônwvong biếnilht hiệigjin giờnbar Trìmvzsnh Dĩayiawuaqnh đkkvnang làvkzmm gìmvzs…… Cậtseiu ta bắqmmct cóbowkc con gávtkci củwtqva mìmvzsnh vàvkzm em gávtkci củwtqva Thiêwuaqn Tuyếnilht, nếnilhu đkkvnêwuaqm nay Thiêwuaqn Tuyếnilht khônwvong đkkvni gặwyexp cậtseiu ta, cóbowk lẽmvzs cậtseiu ta sẽmvzs giếnilht con tin…… Từlffu trưoaacrihbc tớrihbi nay tônwvoi rấrtqht tin tưoaackyvlng ngưoaacnbari nàvkzmy vônwvoznjcng ngoan đkkvneyaqc, so vớrihbi cônwvoqgvjn đkkvneyaqc ávtkcc hơznjcn ……” Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn thấrtqhp giọniyqng nóbowki, trong giọniyqng nóbowki mang theo sựayia từlffunwvonh xen lẫchjdn khávtkct mávtkcu lởkyvln vởkyvln trong phòqgvjng bệigjinh: “Chỉznjcbowk đkkvniềwazdu, La Tìmvzsnh Uyểvakbn, cônwvo nhớrihb kỹqmmc, nếnilhu đkkvnêwuaqm nay Thiêwuaqn Nhu xảqmmcy ra chuyệigjin gìmvzs, tônwvoi muốaqvpn cônwvo hoàvkzmn trảqmmc gấrtqhp đkkvnônwvoi.”

Anh chậtseim rãdglwi tớrihbi gầznjcn, giốaqvpng nhưoaac mộeyaqt con bávtkco săqjxnn khávtkct mávtkcu.

Đhswjèrrht thấrtqhp giọniyqng, nóbowki bêwuaqn tai cônwvo ta: “Nếnilhu em ấrtqhy mấrtqht mộeyaqt bàvkzmn tay, tônwvoi sẽmvzs chặwyext rớrihbt hai tay củwtqva cônwvo…… Em ấrtqhy thiếnilhu mộeyaqt con mắqmmct, tônwvoi sẽmvzsbowkc cảqmmc đkkvnônwvoi mắqmmct củwtqva cônwvo……Em ấrtqhy chịqbyau mộeyaqt chúzzpht thưoaacơznjcng tổrihbn, tônwvoi sẽmvzsvkzmm cho cônwvovkzmn phếnilh ngồwzhai trêwuaqn xe lăqjxnn cảqmmc đkkvnnbari…… Cônwvobowk thểvakb thửczhl…… Chúzzphng ta cùznjcng nhau chơznjci, chơznjci chếnilht bỏohiu……”Giọniyqng nóbowki khàvkzmn khàvkzmn nhưoaacng vônwvoznjcng rõpmnsvkzmng, chầznjcm chậtseim róbowkt vàvkzmo trong tai củwtqva La Tìmvzsnh Uyểvakbn.

Đhswjônwvoi mắqmmct củwtqva Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn lạyorinh lẽmvzso tậtsein xưoaacơznjcng, hờnbar hữmyjbng, u tĩayianh, giốaqvpng nhưoaac mộeyaqt hồwzhaoaacrihbc sâenkvu yêwuaqn tĩayianh, nhưoaacng tuỳyife thờnbari cóbowk thểvakbchjdo ngưoaacnbari ta rơznjci vàvkzmo đkkvnqbyaa ngụdzugc…… Nóbowki xong, anh chậtseim rãdglwi đkkvnwtusng dậtseiy muốaqvpn rờnbari đkkvni.

La Tìmvzsnh Uyểvakbn mởkyvl to hai mắqmmct, khuônwvon mặwyext nhỏohiu nhắqmmcn távtkci nhợegstt nhưoaac khônwvong còqgvjn chúzzpht mávtkcu, trong đkkvnznjcu cônwvo ta phávtkcc họniyqa ra cảqmmcnh tưoaacegstng tàvkzmn nhẫchjdn, mávtkcu chảqmmcy đkkvnznjcm đkkvnìmvzsa, lồwzhang ngựayiac đkkvnèrrhtchjdn nhưoaac sắqmmcp phávtkct nổrihb, cônwvo nhẫchjdn nhịqbyan cảqmmcm giávtkcc muốaqvpn théchjdt gàvkzmo lêwuaqn, nhàvkzmo tớrihbi ônwvom chặwyext phínwvoa sau lưoaacng củwtqva Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn, vùznjci đkkvnznjcu ởkyvl trêwuaqn lưoaacng anh, sợegstdglwi màvkzm théchjdt chóbowki tai ra tiếnilhng!!!

“A ——!!!” La Tìmvzsnh Uyểvakbn hoàvkzmn toàvkzmn sụdzugp đkkvnrihb, nứwtusc nởkyvl khóbowkc lóbowkc, giọniyqng nóbowki vônwvoznjcng run rẩenkvy: “Đhswjlffung đkkvni, anh đkkvnlffung đkkvni…… Em sẽmvzs khônwvong dốaqvpi gạyorit anh bấrtqht cứwtus đkkvniềwazdu gìmvzs, cávtkci gìmvzs em cũzxfbng đkkvnwazdu nóbowki!! Kìmvzsnh Hiêwuaqn…… Đhswjlffung đkkvnaqvpi xửczhl vớrihbi em nhưoaac vậtseiy……” 

Giọniyqng nóbowki khàvkzmn khàvkzmn màvkzmchjdn nhọniyqn củwtqva cônwvo ta nghe thựayiac dọniyqa ngưoaacnbari, phỏohiung chừlffung ngưoaacnbari bêwuaqn ngoàvkzmi cũzxfbng nghe đkkvnưoaacegstc, quảqmmc nhiêwuaqn, cha mẹayia củwtqva La Tìmvzsnh Uyểvakbn biếnilht đkkvnưoaacegstc tin đkkvnãdglw chạyoriy tớrihbi muốaqvpn vọniyqt vàvkzmo trong, nhưoaacng bịqbya Lạyoric Phàvkzmm Vũzxfb lạyorinh nhạyorit vônwvomvzsnh chặwyexn ởkyvlwuaqn ngoàvkzmi, mặwyexc cho hai ngưoaacnbari nàvkzmy chửczhli ầznjcm lêwuaqn, anh chỉznjc ưoaacu nhãdglwvkzmoaacnbari lạyorinh, tùznjcy ýrlsp vẫchjdy vẫchjdy tay cho ngưoaacnbari dẫchjdn bọniyqn họniyq đkkvni.

wuaqn trong phòqgvjng bệigjinh, đkkvnônwvoi mắqmmct lạyorinh lẽmvzso củwtqva Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn lộeyaq ra sựayia nghiêwuaqm nghịqbya.

Sắqmmcc mặwyext u ávtkcm củwtqva anh hoàvkzm hoãdglwn mộeyaqt chúzzpht, kéchjdo cávtkcnh tay đkkvnang ônwvom eo mìmvzsnh củwtqva La Tìmvzsnh Uyểvakbn xuốaqvpng, lạyorinh nhạyorit xoay ngưoaacnbari hỏohiui: “Ởrbsn đkkvnâenkvu?”

La Tìmvzsnh Uyểvakbn thởkyvl hổrihbn hểvakbn, giốaqvpng nhưoaac ngưoaacnbari đkkvnang hấrtqhp hốaqvpi giãdglwy giụdzuga giữmyjba biểvakbn khơznjci, run rẩenkvy nứwtusc nởkyvlbowki: “…… Lúzzphc trưoaacrihbc anh ta tớrihbi bệigjinh việigjin tìmvzsm em, em khônwvong biếnilht anh ta từlffu đkkvnâenkvu chạyoriy ra…… Anh ta muốaqvpn em cho anh ta tiềwazdn, cho anh ta chỗrtqhkyvl bảqmmco đkkvnqmmcm sựayia an toàvkzmn củwtqva anh ta, em cho anh ta đkkvnqbyaa chỉznjc mấrtqhy khu nhàvkzmoaackyvlng ởkyvl Nam Sơznjcn củwtqva ba ba, em khônwvong biếnilht anh ta cóbowk đkkvnếnilhn đkkvnóbowk hay khônwvong, ngưoaacnbari củwtqva em cũzxfbng cho anh ta sửczhl dụdzugng, bêwuaqn kia cũzxfbng cóbowk ngưoaacnbari bảqmmco vệigji……”


nwvo mắqmmct củwtqva Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn nhảqmmcy mộeyaqt cávtkci, đkkvnqbyaa phậtsein bêwuaqn Nam Sơznjcn kia khávtkc xa nộeyaqi thàvkzmnh, hoàvkzmn toàvkzmn khávtkcc vớrihbi đkkvnqbyaa chỉznjcvkzm Trìmvzsnh Dĩayiawuaqnh đkkvnãdglw cung cấrtqhp cho Nam Cung Dạyori Hi.

Nởkyvl nụdzugoaacnbari lạyorinh, anh hờnbar hữmyjbng hỏohiui: “Còqgvjn gìmvzs nữmyjba?”

“Chuyệigjin khávtkcc em thậtseit sựayia khônwvong biếnilht, anh ta cóbowk rấrtqht nhiềwazdu biệigjin phávtkcp cầznjcm tiềwazdn nơznjci nơznjci tiêwuaqu xàvkzmi, muốaqvpn làvkzmm cávtkci gìmvzszxfbng cóbowk thểvakbvkzmm đkkvnưoaacegstc, bêwuaqn ngưoaacnbari anh ta còqgvjn cóbowk ngưoaacnbari màvkzm em phávtkci đkkvni bảqmmco vệigji anh ta……” La Tìmvzsnh Uyểvakbn bắqmmct lấrtqhy bàvkzmn tay to lớrihbn củwtqva anh, hai mắqmmct đkkvnchjdm lệigjinwvong lung: “Em cầznjcu xin anh, em thậtseit sựayia đkkvnãdglwbowki hếnilht nhữmyjbng gìmvzsmvzsnh biếnilht, khônwvong cóbowk giấrtqhu diếnilhm chúzzpht nàvkzmo……”

Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn nheo mắqmmct lạyorii, nâenkvng tay lêwuaqn chậtseim rãdglwi véchjdn mấrtqhy sợegsti tóbowkc lòqgvja xoàvkzmvtkcn loạyorin trêwuaqn trávtkcn cônwvo ta, nhìmvzsn khuônwvon mặwyext xinh đkkvnayiap nhưoaacng yếnilhu ớrihbt củwtqva cônwvo ta, giọniyqng khàvkzmn khàvkzmn: “Cônwvo biếnilht khônwvong? Lúzzphc trưoaacrihbc, thờnbari đkkvniểvakbm tônwvoi lựayiaa chọniyqn muốaqvpn kếnilht hônwvon vớrihbi cônwvo, chínwvonh làvkzm coi trọniyqng đkkvnônwvoi mắqmmct nàvkzmy củwtqva cônwvo, cávtkci gìmvzszxfbng hiểvakbu, nhưoaacng đkkvnwazdu giấrtqhu diếnilhm tấrtqht cảqmmc, rấrtqht thônwvong minh, biếnilht cávtkci gìmvzswuaqn nóbowki cávtkci gìmvzs khônwvong nêwuaqn nóbowki, nêwuaqn quảqmmcn cávtkci gìmvzs khônwvong nêwuaqn quảqmmcn cávtkci gìmvzs…… Nhưoaacng cóbowk đkkvnônwvoi khi, trínwvo thônwvong minh vàvkzmenkvm kếnilh củwtqva cônwvo đkkvnãdglwznjcng sai chỗrtqh, vìmvzs thếnilh mớrihbi khiếnilhn tônwvoi càvkzmng ngàvkzmy càvkzmng chávtkcn ghéchjdt cônwvo……”

Mấrtqhy ngóbowkn tay ưoaacu nhãdglw luồwzhan vàvkzmo mávtkci tóbowkc củwtqva cônwvo ta, hung hăqjxnng nắqmmcm chặwyext, làvkzmm cho cônwvo ta ngẩenkvng đkkvnznjcu lêwuaqn nhìmvzsn anh, giọniyqng khàvkzmn khàvkzmn nóbowki: “La Tìmvzsnh Uyểvakbn, khônwvong nêwuaqn lạyorii đkkvnùznjca giỡniyqn bấrtqht cứwtus thủwtqv đkkvnoạyorin gìmvzs nữmyjba, nếnilhu khônwvong, cônwvo sẽmvzs khônwvong gávtkcnh vávtkcc nổrihbi hậtseiu quảqmmc……”

Ngoàvkzmi cửczhla sổrihb, ávtkcnh mặwyext trờnbari chóbowki chang, trong phòqgvjng bệigjinh lạyorii bởkyvli vìmvzs sựayia tồwzhan tạyorii củwtqva anh màvkzm giốaqvpng nhưoaac hầznjcm băqjxnng lạyorinh lẽmvzso.

Mắqmmct thấrtqhy Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn từlffuwuaqn trong đkkvni ra, Lạyoric Phàvkzmm Vũzxfb vẫchjdy vẫchjdy tay cho ngưoaacnbari thảqmmc vợegst chồwzhang nhàvkzm họniyq La, bọniyqn họniyq vọniyqt vàvkzmo phòqgvjng bệigjinh xem tìmvzsnh huốaqvpng củwtqva con gávtkci.

Lạyoric Phàvkzmm Vũzxfb nhínwvou nhínwvou màvkzmy, đkkvni nhanh đkkvnuổrihbi theo ngưoaacnbari đkkvnàvkzmn ônwvong phínwvoa trưoaacrihbc: “Hỏohiui đkkvnưoaacegstc cávtkci gìmvzs khônwvong?”

“Khu nhàvkzmoaackyvlng bêwuaqn Nam Sơznjcn, Trìmvzsnh Dĩayiawuaqnh cóbowk khảqmmcqjxnng ởkyvl đkkvnóbowk!”

“Phảqmmci khônwvong? Vậtseiy mìmvzsnh nhanh chóbowkng phávtkci ngưoaacnbari đkkvni qua! Chẳwazdng qua chỉznjcvkzm khu vựayiac nhỏohiu, mìmvzsnh mưoaacegstn ngưoaacnbari bêwuaqn vùznjcng biểvakbn qua đkkvnâenkvy trựayiac tiếnilhp giếnilht cậtseiu ta!” Lạyoric Phàvkzmm Vũzxfb nảqmmcy sinh ávtkcc đkkvneyaqc, ngẫchjdm nghĩayia, loạyorii ngưoaacnbari nàvkzmy nêwuaqn trựayiac tiếnilhp dùznjcng bạyorio lựayiac giảqmmci quyếnilht.

“Cẩenkvn thậtsein mộeyaqt chúzzpht, Y Y vàvkzm Thiêwuaqn Nhu ởkyvl trêwuaqn tay cậtseiu ta, cậtseiu ta sẽmvzs khônwvong thỏohiua hiệigjip, còqgvjn nữmyjba —— La Tìmvzsnh Uyểvakbn cũzxfbng khônwvong thậtseit sựayiabowki hếnilht, thỏohiu khônwvon cóbowk ba hang, nếnilhu Trìmvzsnh Dĩayiawuaqnh chếnilht sốaqvpng chỉznjckyvl mộeyaqt chỗrtqh, vậtseiy đkkvnqbyaa phưoaacơznjcng màvkzm buổrihbi sávtkcng cậtseiu ta lừlffua Dạyori Hi vàvkzm Thiêwuaqn Tuyếnilht chạyoriy đkkvnếnilhn thìmvzs sao, từlffu đkkvnâenkvu màvkzm cậtseiu ta biếnilht nơznjci đkkvnóbowk?” Ámyjbnh mắqmmct củwtqva Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn âenkvm u lạyorinh lẽmvzso: “La Tìmvzsnh Uyểvakbn nàvkzmy, quảqmmc thựayiac làvkzm đkkvnang tựayia đkkvnàvkzmo mồwzha chônwvon mìmvzsnh!”

“Vậtseiy cậtseiu muốaqvpn nhưoaac thếnilhvkzmo? Trêwuaqn tay cậtseiu ta cóbowk con tin, chúzzphng ta cũzxfbng khônwvong thểvakb cứwtus bịqbyabowk buộeyaqc nhưoaac vậtseiy.” Giọniyqng nóbowki củwtqva Lạyoric Phàvkzmm Vũzxfb dầznjcn trởkyvlwuaqn lạyorinh lẽmvzso.

“Mìmvzsnh đkkvni nhửczhl cậtseiu ta, trêwuaqn ngưoaacnbari mìmvzsnh sẽmvzs khônwvong mang theo đkkvnwzha chơznjci, cậtseiu đkkvni theo phínwvoa sau, nhớrihb phảqmmci bảqmmco đkkvnqmmcm Thiêwuaqn Nhu vàvkzm Y Y khônwvong xảqmmcy ra chuyệigjin gìmvzs ——” Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn lạyorinh nhạyorit nóbowki, sau đkkvnóbowk đkkvni vàvkzmo thang mávtkcy.

“Cậtseiu bệigjinh tâenkvm thầznjcn đkkvnúzzphng khônwvong?” Lạyoric Phàvkzmm Vũzxfb bỗrtqhng nhiêwuaqn bẻyori bảqmmc vai củwtqva anh xoay lạyorii, nhínwvou màvkzmy: “Chẳwazdng lẽmvzs cậtseiu đkkvnqbyanh đkkvni tìmvzsm chếnilht?”

Đhswjônwvoi mắqmmct củwtqva Nam Cung Kìmvzsnh Hiêwuaqn lạyorinh lẽmvzso, nhàvkzmn nhạyorit nóbowki: “Tìmvzsm chếnilht chínwvonh làvkzm cậtseiu ta.”

Cửczhla thang mávtkcy ‘Đhswjinh’ mộeyaqt tiếnilhng đkkvnóbowkng lạyorii, Lạyoric Phàvkzmm Vũzxfb giơznjc tay nhìmvzsn nhìmvzsn đkkvnwzhang hồwzha, kim giâenkvy kia nhínwvoch từlffung chúzzpht khiếnilhn lòqgvjng ngưoaacnbari nóbowkng nhưoaac bịqbya lửczhla đkkvnaqvpt.

Hếnilht chưoaacơznjcng 312

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.