Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 312 : Chúng ta cùng nhau chơi, chơi chết bỏ

    trước sau   
Sắobiqc mặteygt củbrpca Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn ảntoom đkhnlnnphm xuốyghlng.

Anh chậzbgcm rãjrjli bắobiqt lấqcsvy cáwufvnh tay củbrpca La Tìaxjcnh Uyểrtqgn đkhnlang lôbnufi kéjcwdo áwufvo khoáwufvc củbrpca anh, kéjcwdo xuốyghlng, siếkynot chặteygt ấqcsvn ởbfnp mộcnelt bêtgkbn, cúlilpi thấqcsvp đkhnluvwcu, giốyghlng nhưxmhh áwufvc ma la sáwufvt trong bólilpng đkhnlêtgkbm, nghiếkynon răjxdang trầuvwcm thấqcsvp nólilpi: “La Tìaxjcnh Uyểrtqgn, nếkynou thứkynoc thờjxdai, lậzbgcp tứkynoc nólilpi cho tôbnufi biếkynot Trìaxjcnh Dĩrzuxtgkbnh đkhnlang ởbfnpcneli nàxfygo, cólilp lẽzyblbnufi sẽzyblaxjc mộcnelt chúlilpt lưxmhhơcnelng tâtgrum còucqkn sólilpt lạnnphi đkhnlólilp củbrpca côbnufxfyg thưxmhhơcnelng hạnnphi côbnuf, nếkynou khôbnufng…… Côbnuf muốyghln nghe nộcneli dung tiếkynop theo khôbnufng?”

Tinh thầuvwcn củbrpca La Tìaxjcnh Uyểrtqgn đkhnlãjrjl gầuvwcn nhưxmhh sụqhvhp đkhnlusqh, côbnuf ta cắobiqn môbnufi, run rẩjwmiy đkhnlếkynon khôbnufng còucqkn hìaxjcnh dạnnphng.

bnuf ta đkhnlang sợqsxj.

Sợqsxj đkhnlếkynon muốyghln chếkynot.

bnuf ta biếkynot, khẳmnijng đkhnlxpbgnh làxfyg Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn đkhnlãjrjl biếkynot côbnuf ta giúlilpp Trìaxjcnh Dĩrzuxtgkbnh, cho dùjxdabnuf ta cólilp phủbrpc nhậzbgcn nhưxmhh thếkynoxfygo cũykadng khôbnufng cólilpwufvc dụqhvhng, nhưxmhhng côbnuf ta thậzbgct sựysas rấqcsvt sợqsxj, sợqsxj sau khi nólilpi ra thìaxjc sẽzybl vạnnphn kiếkynop bấqcsvt phụqhvhc…… Sợqsxj sau khi nólilpi ra thìaxjcaxjcnh sẽzybl thậzbgct sựysas bịxpbg pháwufvn tửjrllaxjcnh ởbfnp trong lòucqkng anh! Sợqsxj sựysas nghiệteygp đkhnlang tràxfygn ngậzbgcp nguy cơcnel củbrpca ba ba từtgru đkhnlâtgruy sẽzybl thậzbgct sựysas sụqhvhp đkhnlusqh, đkhnlếkynon cuốyghli cùjxdang khôbnufng gưxmhhqsxjng dậzbgcy nổusqhi!


Khuôbnufn mặteygt táwufvi nhợqsxjt, nưxmhhfiwac mắobiqt trong suốyghlt rơcneli xuốyghlng, côbnuf ta sợqsxjjrjli, cũykadng đkhnlang do dựysas, tráwufvi tim nhưxmhh bịxpbg dao cắobiqt.

xmhhơcnelng mặteygt u áwufvm củbrpca Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn đkhnlãjrjljxdang chặteygt tớfiwai cựysasc đkhnliểrtqgm.

Mộcnelt láwufvt sau, anh gậzbgct gậzbgct đkhnluvwcu, khólilpe miệteygng nhếkynoch lêtgkbn mộcnelt nụqhvhxmhhjxdai băjxdang lạnnphnh đkhnlếkynon cựysasc đkhnliểrtqgm, buôbnufng côbnuf ta ra, lùjxdai lạnnphi mộcnelt bưxmhhfiwac, trong vẻdzwg ưxmhhu nhãjrjl lộcnel ra sựysas kháwufvt máwufvu kiêtgkbu căjxdang vàxfyg lạnnphnh nhạnnpht: “Tốyghlt, rấqcsvt tốyghlt……Côbnuf khôbnufng nólilpi đkhnlúlilpng khôbnufng?”

“Chúlilpng ta cũykadng chỉfpgd gặteygp nhau đkhnlêtgkbm nay …… Nólilpi vậzbgcy chắobiqc hẳmnijn côbnuf khôbnufng biếkynot hiệteygn giờjxda Trìaxjcnh Dĩrzuxtgkbnh đkhnlang làxfygm gìaxjc…… Cậzbgcu ta bắobiqt cólilpc con gáwufvi củbrpca mìaxjcnh vàxfyg em gáwufvi củbrpca Thiêtgkbn Tuyếkynot, nếkynou đkhnlêtgkbm nay Thiêtgkbn Tuyếkynot khôbnufng đkhnli gặteygp cậzbgcu ta, cólilp lẽzybl cậzbgcu ta sẽzybl giếkynot con tin…… Từtgru trưxmhhfiwac tớfiwai nay tôbnufi rấqcsvt tin tưxmhhbfnpng ngưxmhhjxdai nàxfygy vôbnufjxdang ngoan đkhnlcnelc, so vớfiwai côbnufucqkn đkhnlcnelc áwufvc hơcneln ……” Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn thấqcsvp giọusqhng nólilpi, trong giọusqhng nólilpi mang theo sựysas từtgruusqhnh xen lẫqcsvn kháwufvt máwufvu lởbfnpn vởbfnpn trong phòucqkng bệteygnh: “Chỉfpgdlilp đkhnliềzbyyu, La Tìaxjcnh Uyểrtqgn, côbnuf nhớfiwa kỹnnph, nếkynou đkhnlêtgkbm nay Thiêtgkbn Nhu xảntooy ra chuyệteygn gìaxjc, tôbnufi muốyghln côbnuf hoàxfygn trảntoo gấqcsvp đkhnlôbnufi.”

Anh chậzbgcm rãjrjli tớfiwai gầuvwcn, giốyghlng nhưxmhh mộcnelt con báwufvo săjxdan kháwufvt máwufvu.

Đojakèxjvz thấqcsvp giọusqhng, nólilpi bêtgkbn tai côbnuf ta: “Nếkynou em ấqcsvy mấqcsvt mộcnelt bàxfygn tay, tôbnufi sẽzybl chặteygt rớfiwat hai tay củbrpca côbnuf…… Em ấqcsvy thiếkynou mộcnelt con mắobiqt, tôbnufi sẽzybllilpc cảntoo đkhnlôbnufi mắobiqt củbrpca côbnuf……Em ấqcsvy chịxpbgu mộcnelt chúlilpt thưxmhhơcnelng tổusqhn, tôbnufi sẽzyblxfygm cho côbnufxfygn phếkyno ngồedaji trêtgkbn xe lăjxdan cảntoo đkhnljxdai…… Côbnuflilp thểrtqg thửjrll…… Chúlilpng ta cùjxdang nhau chơcneli, chơcneli chếkynot bỏobiq……”Giọusqhng nólilpi khàxfygn khàxfygn nhưxmhhng vôbnufjxdang rõupwmxfygng, chầuvwcm chậzbgcm rólilpt vàxfygo trong tai củbrpca La Tìaxjcnh Uyểrtqgn.

Đojakôbnufi mắobiqt củbrpca Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn lạnnphnh lẽzyblo tậzbgcn xưxmhhơcnelng, hờjxda hữwuavng, u tĩrzuxnh, giốyghlng nhưxmhh mộcnelt hồedajxmhhfiwac sâtgruu yêtgkbn tĩrzuxnh, nhưxmhhng tuỳrmxp thờjxdai cólilp thểrtqgjcwdo ngưxmhhjxdai ta rơcneli vàxfygo đkhnlxpbga ngụqhvhc…… Nólilpi xong, anh chậzbgcm rãjrjli đkhnlkynong dậzbgcy muốyghln rờjxdai đkhnli.

La Tìaxjcnh Uyểrtqgn mởbfnp to hai mắobiqt, khuôbnufn mặteygt nhỏobiq nhắobiqn táwufvi nhợqsxjt nhưxmhh khôbnufng còucqkn chúlilpt máwufvu, trong đkhnluvwcu côbnuf ta pháwufvc họusqha ra cảntoonh tưxmhhqsxjng tàxfygn nhẫqcsvn, máwufvu chảntooy đkhnluvwcm đkhnlìaxjca, lồedajng ngựysasc đkhnlèxjvzjcwdn nhưxmhh sắobiqp pháwufvt nổusqh, côbnuf nhẫqcsvn nhịxpbgn cảntoom giáwufvc muốyghln théjcwdt gàxfygo lêtgkbn, nhàxfygo tớfiwai ôbnufm chặteygt phíusqha sau lưxmhhng củbrpca Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn, vùjxdai đkhnluvwcu ởbfnp trêtgkbn lưxmhhng anh, sợqsxjjrjli màxfyg théjcwdt chólilpi tai ra tiếkynong!!!

“A ——!!!” La Tìaxjcnh Uyểrtqgn hoàxfygn toàxfygn sụqhvhp đkhnlusqh, nứkynoc nởbfnp khólilpc lólilpc, giọusqhng nólilpi vôbnufjxdang run rẩjwmiy: “Đojaktgrung đkhnli, anh đkhnltgrung đkhnli…… Em sẽzybl khôbnufng dốyghli gạnnpht anh bấqcsvt cứkyno đkhnliềzbyyu gìaxjc, cáwufvi gìaxjc em cũykadng đkhnlzbyyu nólilpi!! Kìaxjcnh Hiêtgkbn…… Đojaktgrung đkhnlyghli xửjrll vớfiwai em nhưxmhh vậzbgcy……” 

Giọusqhng nólilpi khàxfygn khàxfygn màxfygjcwdn nhọusqhn củbrpca côbnuf ta nghe thựysasc dọusqha ngưxmhhjxdai, phỏobiqng chừtgrung ngưxmhhjxdai bêtgkbn ngoàxfygi cũykadng nghe đkhnlưxmhhqsxjc, quảntoo nhiêtgkbn, cha mẹwszd củbrpca La Tìaxjcnh Uyểrtqgn biếkynot đkhnlưxmhhqsxjc tin đkhnlãjrjl chạnnphy tớfiwai muốyghln vọusqht vàxfygo trong, nhưxmhhng bịxpbg Lạnnphc Phàxfygm Vũykad lạnnphnh nhạnnpht vôbnufaxjcnh chặteygn ởbfnptgkbn ngoàxfygi, mặteygc cho hai ngưxmhhjxdai nàxfygy chửjrlli ầuvwcm lêtgkbn, anh chỉfpgd ưxmhhu nhãjrjlxfygxmhhjxdai lạnnphnh, tùjxday ýbrpc vẫqcsvy vẫqcsvy tay cho ngưxmhhjxdai dẫqcsvn bọusqhn họusqh đkhnli.

tgkbn trong phòucqkng bệteygnh, đkhnlôbnufi mắobiqt lạnnphnh lẽzyblo củbrpca Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn lộcnel ra sựysas nghiêtgkbm nghịxpbg.

Sắobiqc mặteygt u áwufvm củbrpca anh hoàxfyg hoãjrjln mộcnelt chúlilpt, kéjcwdo cáwufvnh tay đkhnlang ôbnufm eo mìaxjcnh củbrpca La Tìaxjcnh Uyểrtqgn xuốyghlng, lạnnphnh nhạnnpht xoay ngưxmhhjxdai hỏobiqi: “Ởjico đkhnlâtgruu?”

La Tìaxjcnh Uyểrtqgn thởbfnp hổusqhn hểrtqgn, giốyghlng nhưxmhh ngưxmhhjxdai đkhnlang hấqcsvp hốyghli giãjrjly giụqhvha giữwuava biểrtqgn khơcneli, run rẩjwmiy nứkynoc nởbfnplilpi: “…… Lúlilpc trưxmhhfiwac anh ta tớfiwai bệteygnh việteygn tìaxjcm em, em khôbnufng biếkynot anh ta từtgru đkhnlâtgruu chạnnphy ra…… Anh ta muốyghln em cho anh ta tiềzbyyn, cho anh ta chỗxjvzbfnp bảntooo đkhnlntoom sựysas an toàxfygn củbrpca anh ta, em cho anh ta đkhnlxpbga chỉfpgd mấqcsvy khu nhàxfygxmhhbfnpng ởbfnp Nam Sơcneln củbrpca ba ba, em khôbnufng biếkynot anh ta cólilp đkhnlếkynon đkhnlólilp hay khôbnufng, ngưxmhhjxdai củbrpca em cũykadng cho anh ta sửjrll dụqhvhng, bêtgkbn kia cũykadng cólilp ngưxmhhjxdai bảntooo vệteyg……”


usqh mắobiqt củbrpca Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn nhảntooy mộcnelt cáwufvi, đkhnlxpbga phậzbgcn bêtgkbn Nam Sơcneln kia kháwufv xa nộcneli thàxfygnh, hoàxfygn toàxfygn kháwufvc vớfiwai đkhnlxpbga chỉfpgdxfyg Trìaxjcnh Dĩrzuxtgkbnh đkhnlãjrjl cung cấqcsvp cho Nam Cung Dạnnph Hi.

Nởbfnp nụqhvhxmhhjxdai lạnnphnh, anh hờjxda hữwuavng hỏobiqi: “Còucqkn gìaxjc nữwuava?”

“Chuyệteygn kháwufvc em thậzbgct sựysas khôbnufng biếkynot, anh ta cólilp rấqcsvt nhiềzbyyu biệteygn pháwufvp cầuvwcm tiềzbyyn nơcneli nơcneli tiêtgkbu xàxfygi, muốyghln làxfygm cáwufvi gìaxjcykadng cólilp thểrtqgxfygm đkhnlưxmhhqsxjc, bêtgkbn ngưxmhhjxdai anh ta còucqkn cólilp ngưxmhhjxdai màxfyg em pháwufvi đkhnli bảntooo vệteyg anh ta……” La Tìaxjcnh Uyểrtqgn bắobiqt lấqcsvy bàxfygn tay to lớfiwan củbrpca anh, hai mắobiqt đkhnlqcsvm lệteygbnufng lung: “Em cầuvwcu xin anh, em thậzbgct sựysas đkhnlãjrjllilpi hếkynot nhữwuavng gìaxjcaxjcnh biếkynot, khôbnufng cólilp giấqcsvu diếkynom chúlilpt nàxfygo……”

Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn nheo mắobiqt lạnnphi, nâtgrung tay lêtgkbn chậzbgcm rãjrjli véjcwdn mấqcsvy sợqsxji tólilpc lòucqka xoàxfygwufvn loạnnphn trêtgkbn tráwufvn côbnuf ta, nhìaxjcn khuôbnufn mặteygt xinh đkhnlwszdp nhưxmhhng yếkynou ớfiwat củbrpca côbnuf ta, giọusqhng khàxfygn khàxfygn: “Côbnuf biếkynot khôbnufng? Lúlilpc trưxmhhfiwac, thờjxdai đkhnliểrtqgm tôbnufi lựysasa chọusqhn muốyghln kếkynot hôbnufn vớfiwai côbnuf, chíusqhnh làxfyg coi trọusqhng đkhnlôbnufi mắobiqt nàxfygy củbrpca côbnuf, cáwufvi gìaxjcykadng hiểrtqgu, nhưxmhhng đkhnlzbyyu giấqcsvu diếkynom tấqcsvt cảntoo, rấqcsvt thôbnufng minh, biếkynot cáwufvi gìaxjctgkbn nólilpi cáwufvi gìaxjc khôbnufng nêtgkbn nólilpi, nêtgkbn quảntoon cáwufvi gìaxjc khôbnufng nêtgkbn quảntoon cáwufvi gìaxjc…… Nhưxmhhng cólilp đkhnlôbnufi khi, tríusqh thôbnufng minh vàxfygtgrum kếkyno củbrpca côbnuf đkhnlãjrjljxdang sai chỗxjvz, vìaxjc thếkyno mớfiwai khiếkynon tôbnufi càxfygng ngàxfygy càxfygng cháwufvn ghéjcwdt côbnuf……”

Mấqcsvy ngólilpn tay ưxmhhu nhãjrjl luồedajn vàxfygo máwufvi tólilpc củbrpca côbnuf ta, hung hăjxdang nắobiqm chặteygt, làxfygm cho côbnuf ta ngẩjwming đkhnluvwcu lêtgkbn nhìaxjcn anh, giọusqhng khàxfygn khàxfygn nólilpi: “La Tìaxjcnh Uyểrtqgn, khôbnufng nêtgkbn lạnnphi đkhnlùjxdaa giỡkpgdn bấqcsvt cứkyno thủbrpc đkhnloạnnphn gìaxjc nữwuava, nếkynou khôbnufng, côbnuf sẽzybl khôbnufng gáwufvnh váwufvc nổusqhi hậzbgcu quảntoo……”

Ngoàxfygi cửjrlla sổusqh, áwufvnh mặteygt trờjxdai chólilpi chang, trong phòucqkng bệteygnh lạnnphi bởbfnpi vìaxjc sựysas tồedajn tạnnphi củbrpca anh màxfyg giốyghlng nhưxmhh hầuvwcm băjxdang lạnnphnh lẽzyblo.

Mắobiqt thấqcsvy Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn từtgrutgkbn trong đkhnli ra, Lạnnphc Phàxfygm Vũykad vẫqcsvy vẫqcsvy tay cho ngưxmhhjxdai thảntoo vợqsxj chồedajng nhàxfyg họusqh La, bọusqhn họusqh vọusqht vàxfygo phòucqkng bệteygnh xem tìaxjcnh huốyghlng củbrpca con gáwufvi.

Lạnnphc Phàxfygm Vũykad nhíusqhu nhíusqhu màxfygy, đkhnli nhanh đkhnluổusqhi theo ngưxmhhjxdai đkhnlàxfygn ôbnufng phíusqha trưxmhhfiwac: “Hỏobiqi đkhnlưxmhhqsxjc cáwufvi gìaxjc khôbnufng?”

“Khu nhàxfygxmhhbfnpng bêtgkbn Nam Sơcneln, Trìaxjcnh Dĩrzuxtgkbnh cólilp khảntoojxdang ởbfnp đkhnlólilp!”

“Phảntooi khôbnufng? Vậzbgcy mìaxjcnh nhanh chólilpng pháwufvi ngưxmhhjxdai đkhnli qua! Chẳmnijng qua chỉfpgdxfyg khu vựysasc nhỏobiq, mìaxjcnh mưxmhhqsxjn ngưxmhhjxdai bêtgkbn vùjxdang biểrtqgn qua đkhnlâtgruy trựysasc tiếkynop giếkynot cậzbgcu ta!” Lạnnphc Phàxfygm Vũykad nảntooy sinh áwufvc đkhnlcnelc, ngẫqcsvm nghĩrzux, loạnnphi ngưxmhhjxdai nàxfygy nêtgkbn trựysasc tiếkynop dùjxdang bạnnpho lựysasc giảntooi quyếkynot.

“Cẩjwmin thậzbgcn mộcnelt chúlilpt, Y Y vàxfyg Thiêtgkbn Nhu ởbfnp trêtgkbn tay cậzbgcu ta, cậzbgcu ta sẽzybl khôbnufng thỏobiqa hiệteygp, còucqkn nữwuava —— La Tìaxjcnh Uyểrtqgn cũykadng khôbnufng thậzbgct sựysaslilpi hếkynot, thỏobiq khôbnufn cólilp ba hang, nếkynou Trìaxjcnh Dĩrzuxtgkbnh chếkynot sốyghlng chỉfpgdbfnp mộcnelt chỗxjvz, vậzbgcy đkhnlxpbga phưxmhhơcnelng màxfyg buổusqhi sáwufvng cậzbgcu ta lừtgrua Dạnnph Hi vàxfyg Thiêtgkbn Tuyếkynot chạnnphy đkhnlếkynon thìaxjc sao, từtgru đkhnlâtgruu màxfyg cậzbgcu ta biếkynot nơcneli đkhnlólilp?” Ávsofnh mắobiqt củbrpca Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn âtgrum u lạnnphnh lẽzyblo: “La Tìaxjcnh Uyểrtqgn nàxfygy, quảntoo thựysasc làxfyg đkhnlang tựysas đkhnlàxfygo mồedaj chôbnufn mìaxjcnh!”

“Vậzbgcy cậzbgcu muốyghln nhưxmhh thếkynoxfygo? Trêtgkbn tay cậzbgcu ta cólilp con tin, chúlilpng ta cũykadng khôbnufng thểrtqg cứkyno bịxpbglilp buộcnelc nhưxmhh vậzbgcy.” Giọusqhng nólilpi củbrpca Lạnnphc Phàxfygm Vũykad dầuvwcn trởbfnptgkbn lạnnphnh lẽzyblo.

“Mìaxjcnh đkhnli nhửjrll cậzbgcu ta, trêtgkbn ngưxmhhjxdai mìaxjcnh sẽzybl khôbnufng mang theo đkhnledaj chơcneli, cậzbgcu đkhnli theo phíusqha sau, nhớfiwa phảntooi bảntooo đkhnlntoom Thiêtgkbn Nhu vàxfyg Y Y khôbnufng xảntooy ra chuyệteygn gìaxjc ——” Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn lạnnphnh nhạnnpht nólilpi, sau đkhnlólilp đkhnli vàxfygo thang máwufvy.

“Cậzbgcu bệteygnh tâtgrum thầuvwcn đkhnlúlilpng khôbnufng?” Lạnnphc Phàxfygm Vũykad bỗxjvzng nhiêtgkbn bẻdzwg bảntoo vai củbrpca anh xoay lạnnphi, nhíusqhu màxfygy: “Chẳmnijng lẽzybl cậzbgcu đkhnlxpbgnh đkhnli tìaxjcm chếkynot?”

Đojakôbnufi mắobiqt củbrpca Nam Cung Kìaxjcnh Hiêtgkbn lạnnphnh lẽzyblo, nhàxfygn nhạnnpht nólilpi: “Tìaxjcm chếkynot chíusqhnh làxfyg cậzbgcu ta.”

Cửjrlla thang máwufvy ‘Đojakinh’ mộcnelt tiếkynong đkhnlólilpng lạnnphi, Lạnnphc Phàxfygm Vũykad giơcnel tay nhìaxjcn nhìaxjcn đkhnledajng hồedaj, kim giâtgruy kia nhíusqhch từtgrung chúlilpt khiếkynon lòucqkng ngưxmhhjxdai nólilpng nhưxmhh bịxpbg lửjrlla đkhnlyghlt.

Hếkynot chưxmhhơcnelng 312

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.