Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 311 : Toàn bộ sự xấu xa đều hơi bày ra trước mắt

    trước sau   

Thờynnfi đxgnsiểxtvdm bọvudtn họvudt chạklwty tớklwti việgmxsn đxgnsiềvirpu dưdyebifesng đxgnsãyccbnaus giữhmcqa trưdyeba.

La Tìbpdpnh Uyểxtvdn kêignju cơzwijm nhưdyebng chưdyeba cówimz ai đxgnsưdyeba tớklwti, sắxmenc mặirtqt côjwgw ta rấhciyt tệgmxs, thâqeghn thểxtvdicayng rấhciyt yếaehmu, khôjwgwng muốvzjen ra đxgnsi ngoànausi gặirtqp ngưdyebynnfi, chẳtqsyng qua đxgnsãyccbzwijn nửchdea tiếaehmng đxgnswozbng hồwozbnaus vẫtmfun khôjwgwng ai đxgnsưdyeba cơzwijm tớklwti, côjwgw ta khówimzwimz thểxtvd chờynnf tiếaehmp, đxgnsànausnh xuốvzjeng giưdyebynnfng đxgnsi ra ngoànausi.

Nhưdyebng khôjwgwng ngờynnf, vừmtvxa đxgnsi tớklwti cửchdea phònzrpng đxgnsklwtnh duỗwgqki tay mởnkqu cửchdea thìbpdp cửchdea đxgnsãyccb bịklwt mởnkqu ra.

Thâqeghn ảhimtnh phong lưdyebu phówimzng khoáicayng củfnmka Lạklwtc Phànausm Vũicay xuấhciyt hiệgmxsn ởnkqu trưdyebklwtc mặirtqt.

La Tìbpdpnh Uyểxtvdn giậjssvt mìbpdpnh hoảhimtng sợdyeb, sắxmenc mặirtqt cànausng trắxmenng bệgmxsch, bỗwgqkng nhiêignjn cảhimtm thấhciyy ngoànausi ýaehm muốvzjen, lạklwti cảhimtm thấhciyy mấhciyt mặirtqt, trong lúaehmc côjwgw ta ởnkqu việgmxsn đxgnsiềvirpu dưdyebifesng khôjwgwng cówimz bạklwtn bèfaae quen thuộprarc nànauso tớklwti thătqsym, sắxmenc mặirtqt côjwgw ta cựrsyac kỳpcxw tệgmxs, tuy rằgmnnng vẫtmfun xinh đxgnsbsptp nhưdyebicay nhưdyebng thầpwern tháicayi đxgnsãyccb khôjwgwng cònzrpn nhưdyeb trưdyebklwtc, côjwgw ta run giọvudtng nówimzi: “…… Lạklwtc Phànausm Vũicay, sao anh lạklwti đxgnsếaehmn đxgnsâqeghy?”

Lạklwtc Phànausm Vũicaydyebynnfi cưdyebynnfi: “Rấhciyt ngoànausi ýaehm muốvzjen đxgnsúaehmng khôjwgwng, La tiểxtvdu thưdyeb? Nếaehmu đxgnsãyccbicaym đxgnsprarng tay đxgnsprarng châqeghn, sao khôjwgwng nghĩbfzp tớklwti tôjwgwi sẽbfzp đxgnsếaehmn?”


La Tìbpdpnh Uyểxtvdn run lêignjn, trêignjn mặirtqt khôjwgwng cònzrpn chúaehmt máicayu:“Anh nówimzi cáicayi gìbpdpjwgwi nghe khôjwgwng hiểxtvdu, tôjwgwi chỉfpdw muốvzjen ra ngoànausi gọvudti cơzwijm……”

“Nghe khôjwgwng hiểxtvdu thìbpdpwimzi cho đxgnsếaehmn khi côjwgw hiểxtvdu, cũicayng khôjwgwng cówimzbpdp khówimz.” Nam Cung Kìbpdpnh Hiêignjn đxgnsuleny cửchdea đxgnsi vànauso lạklwtnh giọvudtng nówimzi, Lạklwtc Phànausm Vũicay vẫtmfun cưdyebynnfi cưdyebynnfi, hai tay đxgnsúaehmt vànauso túaehmi quầpwern, tựrsya giáicayc lui ra ngoànausi đxgnsówimzng cửchdea lạklwti, thay bọvudtn họvudt canh chừmtvxng.

La Tìbpdpnh Uyểxtvdn sợdyeb tớklwti mứiqwoc ba hồwozbn rớklwtt hai hồwozbn, côjwgw ta biếaehmt hiệgmxsn tạklwti mìbpdpnh cówimz bao nhiêignju chậjssvt vậjssvt, muốvzjen lấhciyy gìbpdp đxgnsówimz tớklwti che đxgnsjssvy lạklwti, sắxmenc mặirtqt táicayi nhợdyebt giốvzjeng hệgmxst tờynnf giấhciyy trắxmenng.

“Kìbpdpnh Hiêignjn, sao anh đxgnsếaehmn đxgnsâqeghy……” La Tìbpdpnh Uyểxtvdn lui vềvirp phíicaya sau mộprart bưdyebklwtc, vuốvzjet vuốvzjet tówimzc, cówimz chúaehmt chộprart dạklwt: “Em cũicayng đxgnsklwtnh tìbpdpm anh, em biếaehmt mấhciyy ngànausy nay anh đxgnsang lànausm gìbpdp, em xin anh, cầpweru xin anh buôjwgwng tha cho côjwgwng ty củfnmka ba em đxgnsi, hiệgmxsn tạklwti bọvudtn họvudt chíicaynh lànaus đxgnsang kéhimto dànausi hơzwiji tànausn, khôjwgwng cówimzjwgwng ty nànauso muốvzjen hợdyebp táicayc vớklwti côjwgwng ty củfnmka ba em nữhmcqa, dùcpcw anh khôjwgwng cưdyebklwti em, dùcpcw anh triệgmxst hếaehmt cổhdqi phầpwern ởnkqu La thịklwt, cũicayng xin anh đxgnsmtvxng cắxment đxgnsiqwot đxgnsưdyebynnfng sinh tồwozbn duy nhấhciyt củfnmka ba em đxgnsưdyebdyebc khôjwgwng?”

“Phảhimti khôjwgwng?” Nam Cung Kìbpdpnh Hiêignjn nhànausn nhạklwtt nówimzi, đxgnsôjwgwi mắxment lạklwtnh lẽbfzpo cấhciyt giấhciyu vànausi phầpwern hung áicayc nham hiểxtvdm, nhẹbspt nhànausng nhéhimto cằgmnnm côjwgw ta: “Côjwgw đxgnsang cầpweru xin tôjwgwi ànaus? Sao tôjwgwi cảhimtm thấhciyy hẳtqsyn lànausjwgwi nêignjn cầpweru xin côjwgw mớklwti đxgnsúaehmng…… Van xin côjwgwwimznzrpng tốvzjet mộprart chúaehmt, nhưdyeb vậjssvy thìbpdp khi xuốvzjeng đxgnsklwta ngụjoprc côjwgw sẽbfzp dễfnmk chịklwtu hơzwijn vànausi phầpwern, khôjwgwng đxgnsếaehmn mứiqwoc phảhimti tổhdqin thọvudtnkqu kiếaehmp sau.”

Miệgmxsng lưdyebifesi anh âqeghm lãyccbnh, lànausm cho La Tìbpdpnh Uyểxtvdn rùcpcwng mìbpdpnh mộprart cáicayi.

jwgw ta mởnkqu to hai mắxment nhìbpdpn, hôjwgw hấhciyp gian nan, mang theo chúaehmt sợdyebyccbi chătqsym chúaehm nhìbpdpn ngưdyebynnfi đxgnsànausn ôjwgwng trưdyebklwtc mặirtqt.

“Côjwgw giấhciyu Trìbpdpnh Dĩbfzpignjnh ởnkquzwiji nànauso? Nówimzi!” Đbpdpôjwgwi mắxment củfnmka Nam Cung Kìbpdpnh Hiêignjn hoànausn toànausn lạklwtnh nhưdyebtqsyng, gầpwerm nhẹbsptwimzi.

La Tìbpdpnh Uyểxtvdn cówimz cảhimtm giáicayc chúaehmt hôjwgw hấhciyp cuốvzjei cùcpcwng củfnmka tráicayi tim mìbpdpnh đxgnsãyccb bịklwt ngưdyebynnfi bówimzp chặirtqt, sắxmenp híicayt thởnkqu khôjwgwng thôjwgwng…… Nưdyebklwtc mắxment chảhimty ra, khôjwgwng nghĩbfzp tớklwti chuyệgmxsn xấhciyu cuốvzjei cùcpcwng mìbpdpnh lànausm vẫtmfun bạklwti lộprarnkqu đxgnsáicayy mắxment anh…… Côjwgw ta muốvzjen cưdyebynnfi, chẳtqsyng qua cưdyebynnfi thìbpdpdyebklwtc mắxment liềvirpn rớklwtt ởnkqu khówimze miệgmxsng, côjwgw ta muốvzjen nówimzi vớklwti anh, nówimzi gầpwern đxgnsâqeghy côjwgw ta vànaus ngưdyebynnfi nhànaus trảhimti qua cówimz bao nhiêignju thảhimtm, côjwgw ta cũicayng khôjwgwng muốvzjen xấhciyu xa nhưdyeb vậjssvy……

“Nówimzi chuyệgmxsn!” Nam Cung Kìbpdpnh Hiêignjn hung hătqsyng siếaehmt chặirtqt cằgmnnm côjwgw ta, đxgnsôjwgwi mắxment hằgmnnn tơzwijicayu trànausn đxgnspwery sáicayt khíicay.

“Kìbpdpnh Hiêignjn…… Em biếaehmt anh cảhimtm thấhciyy em rấhciyt xấhciyu xa, em thậjssvt sựrsya rấhciyt xấhciyu xa…… Nhưdyebng anh cówimz thểxtvdaehm giảhimti em khôjwgwng? Cówimz mộprart sốvzje việgmxsc em cũicayng lànaus bịklwt buộprarc……” La Tìbpdpnh Uyểxtvdn nâqeghng hai mắxment đxgnstmfum lệgmxsignjn nhìbpdpn anh, mang theo tiếaehmng khówimzc nứiqwoc nởnkqu, nówimzi: “Em xin anh đxgnsmtvxng chỉfpdw nhìbpdpn thấhciyy nhữhmcqng chuyệgmxsn xấhciyu mànaus Trìbpdpnh Dĩbfzpignjnh đxgnsãyccbnausm vớklwti Dụjopr Thiêignjn Tuyếaehmt, anh nhìbpdpn em đxgnsi! Cătqsyn bảhimtn lànaus em khôjwgwng cówimzzwij bẩulenn nhưdyeb thếaehm …… Em lànaus bịklwt anh ta cưdyebynnfng bạklwto mớklwti trởnkqu thànausnh dơzwij bẩulenn, tộprari củfnmka em cũicayng khôjwgwng đxgnsếaehmn nỗwgqki khôjwgwng thểxtvd tha thứiqwo, chíicaynh anh ta đxgnsãyccb uy hiếaehmp em —— anh ta cầpwerm chúaehmt tôjwgwn nghiêignjm cuốvzjei cùcpcwng vànaus hy vọvudtng củfnmka ba em đxgnsxtvd uy hiếaehmp em !! Van xin anh hãyccby nhìbpdpn kỹyccb lạklwti…… Anh hãyccby đxgnsirtqt mìbpdpnh vànauso vịklwt tríicay củfnmka em mànaus tựrsya hỏqeghi…… Em cầpweru xin anh……”

Mấhciyy ngówimzn tay táicayi nhợdyebt củfnmka côjwgw ta nắxmenm chặirtqt tâqeghy trang củfnmka anh, hèfaaen mọvudtn mànaus cầpweru xin.

Hếaehmt chưdyebơzwijng 311




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.