Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 313 : Anh nói rõ hiện giờ bọn họ thế nào rồi?!

    trước sau   
Trong biệixvzt thựnski Nam Cung, sau khi ngủysoh dậcnppy, bówoogng đztgkêcldrm đztgkãzcpy bắzxkgt đztgkbivau buôimnbng xuốnxagng.

Sau khi thanh tỉfhssnh, trong nhásyady mắzxkgt Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt bỗzkxwng đztgkztgk mồafxbimnbi lạdyccnh, khôimnbng biếotybt đztgkãzcpysyad giờuwvdsyado, xuốnxagng giưmgzruwvdng lấeznqy đztgkiệixvzn thoạdycci mớrigpi thấeznqy làsyad đztgkãzcpy sắzxkgp 7 giờuwvd, bởxbzdi vìoign sốnxagt ruộzxkgt màsyad trásyadi tim côimnb chợzxkgt nhówoogi đztgkau.

‘Cốnxagc cốnxagc cốnxagc’, bêcldrn ngoàsyadi cówoog ngưmgzruwvdi gõzdjv cửskmra: “Thiếotybu phu nhâhgwcn, tiểsxgmu thiếotybu gia đztgkãzcpy vềhgpt, tiêcldrn sinh gọiqkti côimnb xuốnxagng ăbhwhn cơyomsm.”

hgwcm tưmgzr củysoha Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt hoàsyadn toàsyadn rốnxagi loạdyccn, cásyadi gìoigndszwng khôimnbng nghe thấeznqy, chỉfhss nghe đztgkưmgzrzxkgc mộzxkgt câhgwcu tiểsxgmu thiếotybu gia đztgkãzcpy vềhgpt…… Nhấeznqt thờuwvdi trong lòrigpng ấeznqm ásyadp màsyadpzkych đztgkzxkgng, hốnxagc mắzxkgt hơyomsi ưmgzrrigpt ásyadt.

“Thiếotybu phu nhâhgwcn…… Thiếotybu phu nhâhgwcn?”

“Tôimnbi biếotybt rồafxbi, tôimnbi xuốnxagng ngay lậcnppp tứruotc.” Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt ổztgkn đztgkldeknh hôimnb hấeznqp, nhẹnhrw giọiqktng nówoogi.


imnb đztgki rửskmra mặdljct, thay mộzxkgt bộzxkgsyady khásyadc, cówoog cảionjm giásyadc mỗzkxwi mộzxkgt phúyqbrt mỗzkxwi mộzxkgt giâhgwcy đztgkhgptu nhưmgzr đztgki trêcldrn bàsyadn chôimnbng, cầbivam đztgkiệixvzn thoạdycci di đztgkzxkgng lêcldrn nhìoignn vàsyadi lầbivan, muốnxagn gọiqkti đztgkiệixvzn thoạdycci cho Nam Cung Kìoignnh Hiêcldrn, nhưmgzrng cầbivam lêcldrn lạdycci đztgkdljct xuốnxagng, sợzxkg quấeznqy rầbivay đztgkếotybn anh trong lúyqbrc anh đztgkang làsyadm việixvzc…… Nhưmgzrng côimnb thậcnppt sựnskiimnbctchng lo lắzxkgng tìoignnh hìoignnh củysoha bọiqktn họiqkt, rấeznqt lo lắzxkgng cho Thiêcldrn Nhu vàsyad Y Y.

Dằnxagn lòrigpng xuốnxagng, đztgkdljct đztgkiệixvzn thoạdycci di đztgkzxkgng đztgkdljct qua mộzxkgt bêcldrn, Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt chảionji sơyomssyadi tówoogc rồafxbi đztgki xuốnxagng lầbivau, côimnb biếotybt khôimnbng chỉfhsswoog mộzxkgt mìoignnh côimnb lo lắzxkgng, Nam Cung lãzcpyo gia còrigpn đztgkang đztgkzxkgi côimnbxbzdmgzrrigpi nhàsyad, đztgkówoogsyad chásyadu ngoạdycci củysoha ôimnbng, trong lòrigpng mộzxkgt ngưmgzruwvdi giàsyad nhưmgzr ôimnbng tuyệixvzt đztgknxagi khôimnbng thểsxgm dễevzm chịldeku hơyomsn so vớrigpi côimnb.

Vừsyada xuốnxagng lầbivau đztgkãzcpy ngửskmri đztgkưmgzrzxkgc mùctchi thứruotc ăbhwhn thơyomsm phứruotc, Nam Cung Ngạdycco ngồafxbi trêcldrn sofa cưmgzruwvdi giốnxagng nhưmgzr mộzxkgt đztgkówooga hoa dòrigp hỏrigpi Tiểsxgmu Ảotybnh tìoignnh huốnxagng ởxbzd trưmgzruwvdng họiqktc, lôimnbi kécbdyo bàsyadn tay nhỏrigp củysoha cậcnppu bécbdy đztgkruotng dậcnppy đztgki vàsyado phòrigpng ăbhwhn, Tiểsxgmu Ảotybnh lờuwvd mờuwvd cảionjm thấeznqy khôimnbng khípzkyyomsi kìoign lạdycc, nhưmgzrng lạdycci khôimnbng hỏrigpi ra miệixvzng, thẳwrreng đztgkếotybn khi thấeznqy Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt đztgki xuốnxagng lầbivau, mớrigpi chạdyccy qua kêcldru “Mẹnhrw”.

“Tiểsxgmu Ảotybnh……” Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt gắzxkgt gao ôimnbm chặdljct con trai đztgkásyadng yêcldru mềhgptm mạdycci trong lòrigpng ngựnskic, hơyomsi run rẩxnjxy kêcldru lêcldrn.

“Mẹnhrw, hôimnbm nay Tiểsxgmu Ảotybnh ởxbzd trưmgzruwvdng họiqktc rấeznqt ngoan, sao mẹnhrw khôimnbng vui? Cówoog phảionji đztgkãzcpy khówoogc hay khôimnbng?” Tiểsxgmu Ảotybnh bưmgzrng mặdljct củysoha mẹnhrw nhìoignn kỹphee, hàsyadng màsyady tuấeznqn túyqbr nhípzkyu lạdycci: “Mẹnhrw, cówoog phảionji ba lạdycci bắzxkgt nạdycct mẹnhrw hay khôimnbng? Tiểsxgmu Ảotybnh giúyqbrp mẹnhrw cắzxkgn ba!”

Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt cưmgzruwvdi ra tiếotybng, trêcldrn khuôimnbn mặdljct lộzxkg thanh túyqbr xinh đztgknhrwp lộzxkg ra vẻjzgvcldr ngưmgzruwvdi, lắzxkgc đztgkbivau: “Khôimnbng cówoog, ba khôimnbng cówoog bắzxkgt nạdycct mẹnhrw, chẳwrreng qua mẹnhrw cảionjm thấeznqy đztgkãzcpyhgwcu khôimnbng nhìoignn thấeznqy Tiểsxgmu Ảotybnh, cho nêcldrn rấeznqt nhớrigp con, sau nàsyady dùctch Tiểsxgmu Ảotybnh lêcldrn trung họiqktc cũdszwng khôimnbng cầbivan ởxbzd nộzxkgi trúyqbr đztgkưmgzrzxkgc khôimnbng? Nhưmgzr vậcnppy thìoignwoog thểsxgm vềhgpt nhàsyad mỗzkxwi ngàsyady cho mẹnhrw nhìoignn.”

Đtrrjzxkgt nhiêcldrn nówoogi mấeznqy câhgwcu khôimnbng đztgkbivau khôimnbng đztgkimnbi nàsyady, hốnxagc mắzxkgt củysoha côimnbdszwng hơyomsi ưmgzrrigpt ásyadt.

Tiểsxgmu Ảotybnh sờuwvd sờuwvd cằnxagm: “Mẹnhrwsyadc đztgkldeknh chưmgzra? Nếotybu Tiểsxgmu Ảotybnh vềhgpt nhàsyad nhìoignn mẹnhrw mỗzkxwi ngàsyady, sẽzgfh khôimnbng quấeznqy rầbivay thếotyb giớrigpi hai ngưmgzruwvdi củysoha ba mẹnhrw chứruot? Sau nàsyady còrigpn cówoog bảionjo bảionjo nữbwaxa……”

woogi xong, Tiểsxgmu Ảotybnh chớrigpp chớrigpp mắzxkgt, thậcnppt cẩxnjxn thậcnppn sờuwvd bụfhssng củysoha mẹnhrw: “Mẹnhrw, tạdycci sao bảionjo bảionjo khôimnbng nhúyqbrc nhípzkych? Rốnxagt cuộzxkgc Tiểsxgmu Ảotybnh cówoog em trai hay làsyad em gásyadi?”

Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt cưmgzruwvdi dịldeku dàsyadng, cảionjm thấeznqy cówoog con trai ởxbzd đztgkâhgwcy bỗzkxwng nhiêcldrn ấeznqm ásyadp hẳwrren lêcldrn, nhìoignn khuôimnbn mặdljct nhỏrigp nhắzxkgn tuấeznqn túyqbr củysoha con trai thấeznqy đztgkưmgzrzxkgc hìoignnh dásyadng củysoha ngưmgzruwvdi đztgkàsyadn ôimnbng mìoignnh yêcldru nhấeznqt, toàsyadn bộzxkg nỗzkxwi lo lắzxkgng trong lòrigpng đztgkhgptu bịldek cuốnxagn sạdyccch.

“Nha đztgkbivau ……” Nam Cung Ngạdycco đztgkruotng lêcldrn, trong mắzxkgt cũdszwng lộzxkg ra sựnskieznqm ásyadp vàsyad sốnxagt ruộzxkgt, mỉfhssm cưmgzruwvdi nówoogi: “Đtrrji thôimnbi, chúyqbrng ta đztgki ăbhwhn cơyomsm trưmgzrrigpc, chờuwvd mộzxkgt lásyadt làsyad bọiqktn họiqkt vềhgpt, khôimnbng cówoogoign phảionji lo lắzxkgng.”

Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt nhìoignn thấeznqy sựnski trấeznqn đztgkldeknh vàsyad mạdyccnh mẽzgfh trong đztgkásyady mắzxkgt ôimnbng, trong lòrigpng chua xówoogt, gậcnppt gậcnppt đztgkbivau, mỉfhssm cưmgzruwvdi đztgkruotng lêcldrn: “Dạdycc.” 

cldrn trong phòrigpng ăbhwhn xa hoa rộzxkgng lớrigpn, mộzxkgt cảionjnh tưmgzrzxkgng vôimnbctchng ấeznqm ásyadp, Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt lẳwrreng lặdljcng nhìoignn đztgkafxbng hồafxb từsyadsyadu giờuwvdmgzrzxkgt qua đztgkếotybn 7 giờuwvd, kim giâhgwcy típzkysyadch di chuyểsxgmn, ngówoogn tay mảionjnh khảionjnh nắzxkgm cásyadi muỗzkxwng, thoásyadng khôimnbng lưmgzru ýryhl, mộzxkgt tiếotybng thanh thuýryhl vang lêcldrn, cásyadi muỗzkxwng rớrigpt trêcldrn cásyadi dĩgplsa.


“Mẹnhrw.” Tiểsxgmu Ảotybnh nhípzkyu màsyady, lo lắzxkgng kêcldru mộzxkgt tiếotybng.

Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt hơyomsi mỉfhssm cưmgzruwvdi, lấeznqy khăbhwhn ăbhwhn chàsyad lau ngówoogn tay: “Mẹnhrw khôimnbng sao, do khôimnbng cẩxnjxn thậcnppn thôimnbi.”

Ngoàsyadi phòrigpng khásyadch, ngưmgzruwvdi giúyqbrp việixvzc hấeznqp tấeznqp đztgki vàsyado, cầbivam di đztgkzxkgng run giọiqktng nówoogi: “Thiếotybu phu nhâhgwcn, làsyad đztgkiệixvzn thoạdycci củysoha thiếotybu gia!”

Khuôimnbn mặdljct nhỏrigp nhắzxkgn củysoha Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt trởxbzdcldrn tásyadi nhợzxkgt ngay tứruotc khắzxkgc.

Đtrrjôimnbi mắzxkgt trong suốnxagt củysoha côimnb rung đztgkzxkgng, nỗzkxw lựnskic làsyadm cho mìoignnh bìoignnh tĩgplsnh lạdycci, đztgkruotng dậcnppy đztgki qua cầbivam lấeznqy di đztgkzxkgng nhỏrigp xinh củysoha mìoignnh, ấeznqn núyqbrt nghe, đztgkdljct di đztgkzxkgng ởxbzdcldrn tai, côimnb nghe đztgkưmgzrzxkgc tiếotybng tim đztgkcnppp củysoha chípzkynh mìoignnh, thìoignnh thịldekch, thậcnppt sựnski rấeznqt mạdyccnh.

“Alo?” Hàsyadng lôimnbng mi củysoha côimnb rung đztgkzxkgng nhưmgzrsyadnh ve, mấeznqy ngówoogn tay xanh xao nắzxkgm chặdljct đztgki đztgkzxkgng.

“Thiêcldrn Tuyếotybt……” Giọiqktng nówoogi củysoha Lạdyccc Phàsyadm Vũdszw truyềhgptn đztgkếotybn, tiếotybng giówoog lạdyccnh thấeznqu xưmgzrơyomsng ban đztgkêcldrm xen lẫzxkgn tiếotybng thởxbzd dốnxagc kịldekch liệixvzt: “Hiệixvzn giờuwvd Y Y ởxbzd cạdyccnh tôimnbi…… Tôimnbi thoásyadt thâhgwcn khôimnbng ra, côimnbwoogi ôimnbng cụfhss cho ngưmgzruwvdi đztgkếotybn bêcldrn Nam Sơyomsn tiếotybp ứruotng! Nhanh lêcldrn!

Mộzxkgt tiếotybng ‘Ầtrrjm’ vang lêcldrn trong đztgkbivau Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt, khuôimnbn mặdljct nhỏrigp nhắzxkgn tásyadi nhợzxkgt khôimnbng còrigpn chúyqbrt másyadu.

“Tôimnbi đztgkãzcpy biếotybt, tôimnbi nówoogi cho básyadc ấeznqy ngay lậcnppp tứruotc……” Mấeznqy ngówoogn tay xanh xao càsyadng nắzxkgm chặdljct di đztgkzxkgng: “Thiêcldrn Nhu đztgkâhgwcu? Thiêcldrn Nhu vàsyadoignnh Hiêcldrn thếotybsyado rồafxbi?

“Tôimnbi khôimnbng rõzdjv lắzxkgm,” Lạdyccc Phàsyadm Vũdszw trầbivam thấeznqp nówoogi, phảionjng phấeznqt cówoog thểsxgm nghe thấeznqy tiếotybng khówoogc kêcldru ‘Ba’ têcldrhgwcm liệixvzt phếotyb củysoha Y Y qua đztgkiệixvzn thoạdycci: “Kìoignnh Hiêcldrn còrigpn chưmgzra đztgki ra, Thiêcldrn Nhu……”

“Túyqbrt túyqbrt túyqbrt túyqbrt……”

Đtrrjiệixvzn thoạdycci nhásyady mắzxkgt bịldek ngắzxkgt ngang, đztgkôimnbi mắzxkgt củysoha Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt ngâhgwcn ngấeznqn lệixvz, nhìoignn thoásyadng qua di đztgkzxkgng, tiếotybp tụfhssc kêcldru: “Anh đztgksyadng ngắzxkgt đztgkiệixvzn thoạdycci! Nówoogi rõzdjv đztgki, bọiqktn họiqkt ra sao rồafxbi?!!…… Lạdyccc Phàsyadm Vũdszw!!”

“Mẹnhrw!” Tiểsxgmu Ảotybnh đztgkãzcpy sớrigpm ýryhl thứruotc đztgkưmgzrzxkgc gìoign đztgkówoog, khuôimnbn mặdljct tuấeznqn túyqbr nhỏrigp nhắzxkgn trởxbzdcldrn nghiêcldrm túyqbrc lo lắzxkgng, nhảionjy xuốnxagng ghếotyb chạdyccy đztgkếotybn bêcldrn ngưmgzruwvdi mẹnhrw: “Mẹnhrw, mẹnhrw đztgksyadng khówoogc!”


Nam Cung Ngạdycco cũdszwng nhípzkyu màsyady đztgkruotng dậcnppy, đztgki đztgkếotybn bêcldrn cạdyccnh côimnb, đztgkppmu lấeznqy bảionj vai côimnb, an ủysohi: “Nha đztgkbivau!”

Dụfhss Thiêcldrn Tuyếotybt chôimnbn giấeznqu nỗzkxwi bi thưmgzrơyomsng xuốnxagng đztgkásyady lòrigpng, vịldekn lấeznqy mặdljct bàsyadn, rưmgzrng rưmgzrng nưmgzrrigpc mắzxkgt, ngưmgzrrigpc lêcldrn nhìoignn Nam Cung Ngạdycco, 
giọiqktng khàsyadn khàsyadn nówoogi: “Básyadc trai…… Y Y ởxbzdcldrn Nam Sơyomsn…… Chúyqbrng ta phảionji nhanh lêcldrn……”

*****

Đtrrjêcldrm, tốnxagi đztgkếotybn mứruotc khôimnbng cówoog mộzxkgt tia sásyadng.

Trìoignnh Lan Y giãzcpyy giụfhssa dựnskia vàsyado trong lòrigpng ngựnskic củysoha hộzxkg vệixvz, thécbdyt chówoogi tai, khówoogc đztgkếotybn têcldrhgwcm liệixvzt phếotyb, kêcldru “Ba ơyomsi”.

Lạdyccc Phàsyadm Vũdszw nhìoignn chằnxagm chằnxagm cásyadnh cửskmra lớrigpn đztgkówoogng chặdljct kia, trong tay nắzxkgm chặdljct đztgkiệixvzn thoạdycci di đztgkzxkgng đztgkãzcpy hếotybt pin, lòrigpng nówoogng nhưmgzr lửskmra đztgknxagt, lựnskic đztgkdycco mạdyccnh đztgkếotybn mứruotc sắzxkgp bówoogp násyadt chiếotybc di đztgkzxkgng cówoog giásyad trêcldrn trờuwvdi kia củysoha Nam Cung Kìoignnh Hiêcldrn, anh bưmgzrrigpc tớrigpi trưmgzrrigpc mặdljct Trìoignnh Lan Y, ôimnbm côimnbcbdy, tuỳptzo ýryhlimnbcbdy khówoogc kêcldru đztgkásyad đztgkásyadnh, đztgksxgm cho côimnbcbdy phówoogng thípzkych cơyomsn hoảionjng sợzxkg củysoha mìoignnh, nhẹnhrw giọiqktng khàsyadn khàsyadn nówoogi: “Y Y…… Y Y đztgksyadng ầbivam ĩgpls…… Nówoogi cho chúyqbr nghe, khi nãzcpyy bêcldrn trong phásyadt sinh cásyadi gìoign? Ba củysoha chásyadu làsyadm sao vậcnppy? Cậcnppu làsyadm sao vậcnppy? Còrigpn chịldek đztgki cùctchng chásyadu đztgkâhgwcu?…… Y Y! Nówoogi chuyệixvzn!”

Lạdyccc Phàsyadm Vũdszw gấeznqp đztgkếotybn đztgkzxkgsyadnh mắzxkgt cówoog chúyqbrt hồafxbng, đztgkãzcpyyqbrc đztgkzxkgng phẫzxkgn nộzxkg đztgkếotybn gầbivan nhưmgzr nhịldekn khôimnbng đztgkưmgzrzxkgc màsyad đztgki chấeznqt vấeznqn mộzxkgt đztgkruota bécbdy!

Trìoignnh Lan Y càsyadng khówoogc vang dộzxkgi thêcldrm, nhưmgzrsyad bịldek kinh hãzcpyi đztgkếotybn cựnskic đztgkzxkg, trêcldrn hai bàsyadn tay nhỏrigp vẫzxkgn còrigpn dípzkynh vếotybt másyadu, khówoogc đztgkếotybn khôimnbng thàsyadnh tiếotybng.

Trong lòrigpng Lạdyccc Phàsyadm Vũdszw bỗzkxwng nhiêcldrn đztgkau xówoogt, ôimnbm chặdljct côimnbcbdy: “Ngoan…… Khôimnbng hỏrigpi, chúyqbr sai rồafxbi, khôimnbng hỏrigpi nữbwaxa, đztgksyadng khówoogc……”

Cho dùctch thậcnppt sựnski hỏrigpi ra, anh cũdszwng khôimnbng cówoog khảionjbhwhng cứruot nhưmgzr vậcnppy màsyadctchy tiệixvzn xôimnbng vàsyado trong.

Con tin còrigpn bịldek niếotybt ởxbzd trong tay têcldrn khốnxagn kia……

Lạdyccc Phàsyadm Vũdszw hậcnppn đztgkếotybn cắzxkgn răbhwhng, đztgkôimnbi mắzxkgt đztgkbivay tơyomssyadu thoạdycct nhìoignn vôimnbctchng khủysohng bốnxag, nhưmgzrng cásyadi gìoigndszwng khôimnbng thểsxgmsyadm!

syad giờuwvd phúyqbrt nàsyady, bêcldrn trong nhàsyadmgzrxbzdng tốnxagi đztgken——

Hếotybt chưmgzrơyomsng 313

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.