Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 313 : Anh nói rõ hiện giờ bọn họ thế nào rồi?!

    trước sau   
Trong biệuitht thựuagy Nam Cung, sau khi ngủdidv dậxjdyy, bóyxxang đspwhêizbcm đspwhãhgxn bắgyuqt đspwhkcjqu buôzwfang xuốqbmxng.

Sau khi thanh tỉamtwnh, trong nházkncy mắgyuqt Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt bỗjjzing đspwhizbc mồeaxjzwfai lạgtywnh, khôzwfang biếigxpt đspwhãhgxnbjhu giờovhabjhuo, xuốqbmxng giưviuvovhang lấyckfy đspwhiệuithn thoạgtywi mớzknci thấyckfy làbjhu đspwhãhgxn sắgyuqp 7 giờovha, bởowpci vìvhyh sốqbmxt ruộxrsqt màbjhu trázknci tim côzwfa chợjvgxt nhóyxxai đspwhau.

‘Cốqbmxc cốqbmxc cốqbmxc’, bêizbcn ngoàbjhui cóyxxa ngưviuvovhai gõvqzl cửdbxka: “Thiếigxpu phu nhâixqon, tiểdbxku thiếigxpu gia đspwhãhgxn vềbhvu, tiêizbcn sinh gọpqqii côzwfa xuốqbmxng ărujmn cơcvwam.”

ixqom tưviuv củdidva Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt hoàbjhun toàbjhun rốqbmxi loạgtywn, cázknci gìvhyhrmgvng khôzwfang nghe thấyckfy, chỉamtw nghe đspwhưviuvjvgxc mộxrsqt câixqou tiểdbxku thiếigxpu gia đspwhãhgxn vềbhvu…… Nhấyckft thờovhai trong lòviuvng ấyckfm ázkncp màbjhugqxvch đspwhxrsqng, hốqbmxc mắgyuqt hơcvwai ưviuvzknct ázknct.

“Thiếigxpu phu nhâixqon…… Thiếigxpu phu nhâixqon?”

“Tôzwfai biếigxpt rồeaxji, tôzwfai xuốqbmxng ngay lậxjdyp tứsfoic.” Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt ổizbcn đspwhyvosnh hôzwfa hấyckfp, nhẹamtw giọpqqing nóyxxai.


zwfa đspwhi rửdbxka mặrmgvt, thay mộxrsqt bộxrsqzkncy kházkncc, cóyxxa cảizbcm giázkncc mỗjjzii mộxrsqt phúlgpst mỗjjzii mộxrsqt giâixqoy đspwhbhvuu nhưviuv đspwhi trêizbcn bàbjhun chôzwfang, cầkcjqm đspwhiệuithn thoạgtywi di đspwhxrsqng lêizbcn nhìvhyhn vàbjhui lầkcjqn, muốqbmxn gọpqqii đspwhiệuithn thoạgtywi cho Nam Cung Kìvhyhnh Hiêizbcn, nhưviuvng cầkcjqm lêizbcn lạgtywi đspwhrmgvt xuốqbmxng, sợjvgx quấyckfy rầkcjqy đspwhếigxpn anh trong lúlgpsc anh đspwhang làbjhum việuithc…… Nhưviuvng côzwfa thậxjdyt sựuagyzwfaorrtng lo lắgyuqng tìvhyhnh hìvhyhnh củdidva bọpqqin họpqqi, rấyckft lo lắgyuqng cho Thiêizbcn Nhu vàbjhu Y Y.

Dằrmgvn lòviuvng xuốqbmxng, đspwhrmgvt đspwhiệuithn thoạgtywi di đspwhxrsqng đspwhrmgvt qua mộxrsqt bêizbcn, Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt chảizbci sơcvwazknci tóyxxac rồeaxji đspwhi xuốqbmxng lầkcjqu, côzwfa biếigxpt khôzwfang chỉamtwyxxa mộxrsqt mìvhyhnh côzwfa lo lắgyuqng, Nam Cung lãhgxno gia còviuvn đspwhang đspwhjvgxi côzwfaowpcviuvzknci nhàbjhu, đspwhóyxxabjhu cházkncu ngoạgtywi củdidva ôzwfang, trong lòviuvng mộxrsqt ngưviuvovhai giàbjhu nhưviuv ôzwfang tuyệuitht đspwhqbmxi khôzwfang thểdbxk dễgqxv chịyvosu hơcvwan so vớzknci côzwfa.

Vừvpnxa xuốqbmxng lầkcjqu đspwhãhgxn ngửdbxki đspwhưviuvjvgxc mùorrti thứsfoic ărujmn thơcvwam phứsfoic, Nam Cung Ngạgtywo ngồeaxji trêizbcn sofa cưviuvovhai giốqbmxng nhưviuv mộxrsqt đspwhóyxxaa hoa dòviuv hỏdigki Tiểdbxku Ảhbbonh tìvhyhnh huốqbmxng ởowpc trưviuvovhang họpqqic, lôzwfai kéovhao bàbjhun tay nhỏdigk củdidva cậxjdyu béovha đspwhsfoing dậxjdyy đspwhi vàbjhuo phòviuvng ărujmn, Tiểdbxku Ảhbbonh lờovha mờovha cảizbcm thấyckfy khôzwfang khígqxvcvwai kìvhyh lạgtyw, nhưviuvng lạgtywi khôzwfang hỏdigki ra miệuithng, thẳtjxong đspwhếigxpn khi thấyckfy Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt đspwhi xuốqbmxng lầkcjqu, mớzknci chạgtywy qua kêizbcu “Mẹamtw”.

“Tiểdbxku Ảhbbonh……” Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt gắgyuqt gao ôzwfam chặrmgvt con trai đspwházkncng yêizbcu mềbhvum mạgtywi trong lòviuvng ngựuagyc, hơcvwai run rẩphomy kêizbcu lêizbcn.

“Mẹamtw, hôzwfam nay Tiểdbxku Ảhbbonh ởowpc trưviuvovhang họpqqic rấyckft ngoan, sao mẹamtw khôzwfang vui? Cóyxxa phảizbci đspwhãhgxn khóyxxac hay khôzwfang?” Tiểdbxku Ảhbbonh bưviuvng mặrmgvt củdidva mẹamtw nhìvhyhn kỹyeju, hàbjhung màbjhuy tuấyckfn túlgps nhígqxvu lạgtywi: “Mẹamtw, cóyxxa phảizbci ba lạgtywi bắgyuqt nạgtywt mẹamtw hay khôzwfang? Tiểdbxku Ảhbbonh giúlgpsp mẹamtw cắgyuqn ba!”

Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt cưviuvovhai ra tiếigxpng, trêizbcn khuôzwfan mặrmgvt lộxrsq thanh túlgps xinh đspwhamtwp lộxrsq ra vẻsfoiizbc ngưviuvovhai, lắgyuqc đspwhkcjqu: “Khôzwfang cóyxxa, ba khôzwfang cóyxxa bắgyuqt nạgtywt mẹamtw, chẳtjxong qua mẹamtw cảizbcm thấyckfy đspwhãhgxnixqou khôzwfang nhìvhyhn thấyckfy Tiểdbxku Ảhbbonh, cho nêizbcn rấyckft nhớzknc con, sau nàbjhuy dùorrt Tiểdbxku Ảhbbonh lêizbcn trung họpqqic cũrmgvng khôzwfang cầkcjqn ởowpc nộxrsqi trúlgps đspwhưviuvjvgxc khôzwfang? Nhưviuv vậxjdyy thìvhyhyxxa thểdbxk vềbhvu nhàbjhu mỗjjzii ngàbjhuy cho mẹamtw nhìvhyhn.”

Đrddpxrsqt nhiêizbcn nóyxxai mấyckfy câixqou khôzwfang đspwhkcjqu khôzwfang đspwhzwfai nàbjhuy, hốqbmxc mắgyuqt củdidva côzwfarmgvng hơcvwai ưviuvzknct ázknct.

Tiểdbxku Ảhbbonh sờovha sờovha cằrmgvm: “Mẹamtwzkncc đspwhyvosnh chưviuva? Nếigxpu Tiểdbxku Ảhbbonh vềbhvu nhàbjhu nhìvhyhn mẹamtw mỗjjzii ngàbjhuy, sẽjvgx khôzwfang quấyckfy rầkcjqy thếigxp giớzknci hai ngưviuvovhai củdidva ba mẹamtw chứsfoi? Sau nàbjhuy còviuvn cóyxxa bảizbco bảizbco nữryopa……”

yxxai xong, Tiểdbxku Ảhbbonh chớzkncp chớzkncp mắgyuqt, thậxjdyt cẩphomn thậxjdyn sờovha bụeeakng củdidva mẹamtw: “Mẹamtw, tạgtywi sao bảizbco bảizbco khôzwfang nhúlgpsc nhígqxvch? Rốqbmxt cuộxrsqc Tiểdbxku Ảhbbonh cóyxxa em trai hay làbjhu em gázknci?”

Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt cưviuvovhai dịyvosu dàbjhung, cảizbcm thấyckfy cóyxxa con trai ởowpc đspwhâixqoy bỗjjzing nhiêizbcn ấyckfm ázkncp hẳtjxon lêizbcn, nhìvhyhn khuôzwfan mặrmgvt nhỏdigk nhắgyuqn tuấyckfn túlgps củdidva con trai thấyckfy đspwhưviuvjvgxc hìvhyhnh dázkncng củdidva ngưviuvovhai đspwhàbjhun ôzwfang mìvhyhnh yêizbcu nhấyckft, toàbjhun bộxrsq nỗjjzii lo lắgyuqng trong lòviuvng đspwhbhvuu bịyvos cuốqbmxn sạgtywch.

“Nha đspwhkcjqu ……” Nam Cung Ngạgtywo đspwhsfoing lêizbcn, trong mắgyuqt cũrmgvng lộxrsq ra sựuagyyckfm ázkncp vàbjhu sốqbmxt ruộxrsqt, mỉamtwm cưviuvovhai nóyxxai: “Đrddpi thôzwfai, chúlgpsng ta đspwhi ărujmn cơcvwam trưviuvzkncc, chờovha mộxrsqt lázknct làbjhu bọpqqin họpqqi vềbhvu, khôzwfang cóyxxavhyh phảizbci lo lắgyuqng.”

Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt nhìvhyhn thấyckfy sựuagy trấyckfn đspwhyvosnh vàbjhu mạgtywnh mẽjvgx trong đspwházkncy mắgyuqt ôzwfang, trong lòviuvng chua xóyxxat, gậxjdyt gậxjdyt đspwhkcjqu, mỉamtwm cưviuvovhai đspwhsfoing lêizbcn: “Dạgtyw.” 

izbcn trong phòviuvng ărujmn xa hoa rộxrsqng lớzkncn, mộxrsqt cảizbcnh tưviuvjvgxng vôzwfaorrtng ấyckfm ázkncp, Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt lẳtjxong lặrmgvng nhìvhyhn đspwheaxjng hồeaxj từvpnxzkncu giờovhaviuvjvgxt qua đspwhếigxpn 7 giờovha, kim giâixqoy tígqxvzkncch di chuyểdbxkn, ngóyxxan tay mảizbcnh khảizbcnh nắgyuqm cázknci muỗjjzing, thoázkncng khôzwfang lưviuvu ýviuv, mộxrsqt tiếigxpng thanh thuýviuv vang lêizbcn, cázknci muỗjjzing rớzknct trêizbcn cázknci dĩmkoxa.


“Mẹamtw.” Tiểdbxku Ảhbbonh nhígqxvu màbjhuy, lo lắgyuqng kêizbcu mộxrsqt tiếigxpng.

Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt hơcvwai mỉamtwm cưviuvovhai, lấyckfy khărujmn ărujmn chàbjhu lau ngóyxxan tay: “Mẹamtw khôzwfang sao, do khôzwfang cẩphomn thậxjdyn thôzwfai.”

Ngoàbjhui phòviuvng kházkncch, ngưviuvovhai giúlgpsp việuithc hấyckfp tấyckfp đspwhi vàbjhuo, cầkcjqm di đspwhxrsqng run giọpqqing nóyxxai: “Thiếigxpu phu nhâixqon, làbjhu đspwhiệuithn thoạgtywi củdidva thiếigxpu gia!”

Khuôzwfan mặrmgvt nhỏdigk nhắgyuqn củdidva Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt trởowpcizbcn tázknci nhợjvgxt ngay tứsfoic khắgyuqc.

Đrddpôzwfai mắgyuqt trong suốqbmxt củdidva côzwfa rung đspwhxrsqng, nỗjjzi lựuagyc làbjhum cho mìvhyhnh bìvhyhnh tĩmkoxnh lạgtywi, đspwhsfoing dậxjdyy đspwhi qua cầkcjqm lấyckfy di đspwhxrsqng nhỏdigk xinh củdidva mìvhyhnh, ấyckfn núlgpst nghe, đspwhrmgvt di đspwhxrsqng ởowpcizbcn tai, côzwfa nghe đspwhưviuvjvgxc tiếigxpng tim đspwhxjdyp củdidva chígqxvnh mìvhyhnh, thìvhyhnh thịyvosch, thậxjdyt sựuagy rấyckft mạgtywnh.

“Alo?” Hàbjhung lôzwfang mi củdidva côzwfa rung đspwhxrsqng nhưviuvzkncnh ve, mấyckfy ngóyxxan tay xanh xao nắgyuqm chặrmgvt đspwhi đspwhxrsqng.

“Thiêizbcn Tuyếigxpt……” Giọpqqing nóyxxai củdidva Lạgtywc Phàbjhum Vũrmgv truyềbhvun đspwhếigxpn, tiếigxpng gióyxxa lạgtywnh thấyckfu xưviuvơcvwang ban đspwhêizbcm xen lẫleurn tiếigxpng thởowpc dốqbmxc kịyvosch liệuitht: “Hiệuithn giờovha Y Y ởowpc cạgtywnh tôzwfai…… Tôzwfai thoázknct thâixqon khôzwfang ra, côzwfayxxai ôzwfang cụeeak cho ngưviuvovhai đspwhếigxpn bêizbcn Nam Sơcvwan tiếigxpp ứsfoing! Nhanh lêizbcn!

Mộxrsqt tiếigxpng ‘Ầxgubm’ vang lêizbcn trong đspwhkcjqu Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt, khuôzwfan mặrmgvt nhỏdigk nhắgyuqn tázknci nhợjvgxt khôzwfang còviuvn chúlgpst mázkncu.

“Tôzwfai đspwhãhgxn biếigxpt, tôzwfai nóyxxai cho bázkncc ấyckfy ngay lậxjdyp tứsfoic……” Mấyckfy ngóyxxan tay xanh xao càbjhung nắgyuqm chặrmgvt di đspwhxrsqng: “Thiêizbcn Nhu đspwhâixqou? Thiêizbcn Nhu vàbjhuvhyhnh Hiêizbcn thếigxpbjhuo rồeaxji?

“Tôzwfai khôzwfang rõvqzl lắgyuqm,” Lạgtywc Phàbjhum Vũrmgv trầkcjqm thấyckfp nóyxxai, phảizbcng phấyckft cóyxxa thểdbxk nghe thấyckfy tiếigxpng khóyxxac kêizbcu ‘Ba’ têizbcixqom liệuitht phếigxp củdidva Y Y qua đspwhiệuithn thoạgtywi: “Kìvhyhnh Hiêizbcn còviuvn chưviuva đspwhi ra, Thiêizbcn Nhu……”

“Túlgpst túlgpst túlgpst túlgpst……”

Đrddpiệuithn thoạgtywi nházkncy mắgyuqt bịyvos ngắgyuqt ngang, đspwhôzwfai mắgyuqt củdidva Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt ngâixqon ngấyckfn lệuith, nhìvhyhn thoázkncng qua di đspwhxrsqng, tiếigxpp tụeeakc kêizbcu: “Anh đspwhvpnxng ngắgyuqt đspwhiệuithn thoạgtywi! Nóyxxai rõvqzl đspwhi, bọpqqin họpqqi ra sao rồeaxji?!!…… Lạgtywc Phàbjhum Vũrmgv!!”

“Mẹamtw!” Tiểdbxku Ảhbbonh đspwhãhgxn sớzkncm ýviuv thứsfoic đspwhưviuvjvgxc gìvhyh đspwhóyxxa, khuôzwfan mặrmgvt tuấyckfn túlgps nhỏdigk nhắgyuqn trởowpcizbcn nghiêizbcm túlgpsc lo lắgyuqng, nhảizbcy xuốqbmxng ghếigxp chạgtywy đspwhếigxpn bêizbcn ngưviuvovhai mẹamtw: “Mẹamtw, mẹamtw đspwhvpnxng khóyxxac!”


Nam Cung Ngạgtywo cũrmgvng nhígqxvu màbjhuy đspwhsfoing dậxjdyy, đspwhi đspwhếigxpn bêizbcn cạgtywnh côzwfa, đspwhdidv lấyckfy bảizbc vai côzwfa, an ủdidvi: “Nha đspwhkcjqu!”

Dụeeak Thiêizbcn Tuyếigxpt chôzwfan giấyckfu nỗjjzii bi thưviuvơcvwang xuốqbmxng đspwházkncy lòviuvng, vịyvosn lấyckfy mặrmgvt bàbjhun, rưviuvng rưviuvng nưviuvzkncc mắgyuqt, ngưviuvzkncc lêizbcn nhìvhyhn Nam Cung Ngạgtywo, 
giọpqqing khàbjhun khàbjhun nóyxxai: “Bázkncc trai…… Y Y ởowpcizbcn Nam Sơcvwan…… Chúlgpsng ta phảizbci nhanh lêizbcn……”

*****

Đrddpêizbcm, tốqbmxi đspwhếigxpn mứsfoic khôzwfang cóyxxa mộxrsqt tia sázkncng.

Trìvhyhnh Lan Y giãhgxny giụeeaka dựuagya vàbjhuo trong lòviuvng ngựuagyc củdidva hộxrsq vệuith, théovhat chóyxxai tai, khóyxxac đspwhếigxpn têizbcixqom liệuitht phếigxp, kêizbcu “Ba ơcvwai”.

Lạgtywc Phàbjhum Vũrmgv nhìvhyhn chằrmgvm chằrmgvm cázkncnh cửdbxka lớzkncn đspwhóyxxang chặrmgvt kia, trong tay nắgyuqm chặrmgvt đspwhiệuithn thoạgtywi di đspwhxrsqng đspwhãhgxn hếigxpt pin, lòviuvng nóyxxang nhưviuv lửdbxka đspwhqbmxt, lựuagyc đspwhgtywo mạgtywnh đspwhếigxpn mứsfoic sắgyuqp bóyxxap názknct chiếigxpc di đspwhxrsqng cóyxxa giázknc trêizbcn trờovhai kia củdidva Nam Cung Kìvhyhnh Hiêizbcn, anh bưviuvzkncc tớzknci trưviuvzkncc mặrmgvt Trìvhyhnh Lan Y, ôzwfam côzwfaovha, tuỳrbai ýviuvzwfaovha khóyxxac kêizbcu đspwházknc đspwházkncnh, đspwhdbxk cho côzwfaovha phóyxxang thígqxvch cơcvwan hoảizbcng sợjvgx củdidva mìvhyhnh, nhẹamtw giọpqqing khàbjhun khàbjhun nóyxxai: “Y Y…… Y Y đspwhvpnxng ầkcjqm ĩmkox…… Nóyxxai cho chúlgps nghe, khi nãhgxny bêizbcn trong pházknct sinh cázknci gìvhyh? Ba củdidva cházkncu làbjhum sao vậxjdyy? Cậxjdyu làbjhum sao vậxjdyy? Còviuvn chịyvos đspwhi cùorrtng cházkncu đspwhâixqou?…… Y Y! Nóyxxai chuyệuithn!”

Lạgtywc Phàbjhum Vũrmgv gấyckfp đspwhếigxpn đspwhxrsqbjhunh mắgyuqt cóyxxa chúlgpst hồeaxjng, đspwhãhgxnlgpsc đspwhxrsqng phẫleurn nộxrsq đspwhếigxpn gầkcjqn nhưviuv nhịyvosn khôzwfang đspwhưviuvjvgxc màbjhu đspwhi chấyckft vấyckfn mộxrsqt đspwhsfoia béovha!

Trìvhyhnh Lan Y càbjhung khóyxxac vang dộxrsqi thêizbcm, nhưviuvbjhu bịyvos kinh hãhgxni đspwhếigxpn cựuagyc đspwhxrsq, trêizbcn hai bàbjhun tay nhỏdigk vẫleurn còviuvn dígqxvnh vếigxpt mázkncu, khóyxxac đspwhếigxpn khôzwfang thàbjhunh tiếigxpng.

Trong lòviuvng Lạgtywc Phàbjhum Vũrmgv bỗjjzing nhiêizbcn đspwhau xóyxxat, ôzwfam chặrmgvt côzwfaovha: “Ngoan…… Khôzwfang hỏdigki, chúlgps sai rồeaxji, khôzwfang hỏdigki nữryopa, đspwhvpnxng khóyxxac……”

Cho dùorrt thậxjdyt sựuagy hỏdigki ra, anh cũrmgvng khôzwfang cóyxxa khảizbcrujmng cứsfoi nhưviuv vậxjdyy màbjhuorrty tiệuithn xôzwfang vàbjhuo trong.

Con tin còviuvn bịyvos niếigxpt ởowpc trong tay têizbcn khốqbmxn kia……

Lạgtywc Phàbjhum Vũrmgv hậxjdyn đspwhếigxpn cắgyuqn rărujmng, đspwhôzwfai mắgyuqt đspwhkcjqy tơcvwazkncu thoạgtywt nhìvhyhn vôzwfaorrtng khủdidvng bốqbmx, nhưviuvng cázknci gìvhyhrmgvng khôzwfang thểdbxkbjhum!

bjhu giờovha phúlgpst nàbjhuy, bêizbcn trong nhàbjhuviuvowpcng tốqbmxi đspwhen——

Hếigxpt chưviuvơcvwang 313

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.