Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 310 : Con biết phải tra xét từ chỗ nào

    trước sau   

Dụfnev Thiêbxlzn Tuyếcjkrt càlsrnng quấyvwnn anh chặkufet hơtejfn, nưghlkghlkc mắtzzit chảxopry ra: "Làlsrnm sao bâazmmy giờbxlz. . . . . . Bảxopry giờbxlz tốnznqi, chúygfvng ta khôcqmwng còbkjmn bao nhiêbxlzu thờbxlzi gian. . . . . Anh nghĩghlk anh ta thậtkmlt sựirew sẽqpnrlsrnm mấyvwny việqpnrc kia vớghlki Thiêbxlzn Nhu sao? Thậtkmlt đdwenáoikbng sợuwvd. . . . . ."

Đfwmaáoikby mắtzzit củgwkxa Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn thoáoikbng qua sựirew lạfmdlnh lùghlkng, ôcqmwm chặkufet côcqmw, nhẹpzfr nhàlsrnng hôcqmwn lêbxlzn gòbkjmoikb củgwkxa côcqmw.

Đfwmawwfsu lưghlknznqi nếcjkrm đdwenưghlkuwvdc vịuwvdghlkghlkc mắtzzit mằgwkxn mặkufen, giọinscng anh khàlsrnn khàlsrnn: "Thiêbxlzn Tuyếcjkrt đdwenbfzeng khóinscc. . . . . . Chúygfvng ta cùghlkng nhau nghĩghlk biệqpnrn pháoikbp. . . . . . Anh sợuwvd nhấyvwnt làlsrn em khóinscc, mắtzzit củgwkxa em đdwenãtcwgghlkng lêbxlzn rồhwcgi, giốnznqng nhưghlkghlkghlkc mắtzzit cóinsc chảxopry thếcjkrlsrno cũheneng chảxopry khôcqmwng hếcjkrt. . . . . . Đfwmabfzeng khóinscc. . . . . ."

Đfwmaôcqmwi mắtzzit thâazmmm thúygfvy lộroopxwdm sựirew đdwenau lòbkjmng vàlsrnbxlzu thưghlkơtejfng, đdwenôcqmwi môcqmwi mỏxoprng bao trùghlkm lêbxlzn áoikbnh mắtzzit côcqmw, đdwenwwfsu lưghlknznqi quéssnwt qua nưghlkghlkc mắtzzit trêbxlzn lôcqmwng mi côcqmw, hôcqmwn thậtkmlt sâazmmu, nhưghlk muốnznqn liếcjkrm láoikbp hếcjkrt nỗualwi đdwenau củgwkxa côcqmw, đdwenubkycqmw đdwenbfzeng khóinscc nữgwkxa.

"Em phảxopri làlsrnm gìadjhazmmy giờbxlz? Nóinsci cho em biếcjkrt, em cóinsc thểubkylsrnm gìadjh?" Dụfnev Thiêbxlzn Tuyếcjkrt đdwenroopt nhiêbxlzn mởzvtz mắtzzit, tay túygfvm lấyvwny áoikbo sơtejf mi củgwkxa anh, gấyvwnp giọinscng nóinsci.

Trong đdwenôcqmwi mắtzzit thâazmmm thúygfvy củgwkxa Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn phảxoprn chiếcjkru hìadjhnh bóinscng khuôcqmwn mặkufet củgwkxa côcqmw, anh vuốnznqt tóinscc côcqmw, nghiêbxlzm túygfvc nóinsci: "Nghỉzvtz ngơtejfi."


Dụfnev Thiêbxlzn Tuyếcjkrt ngẩfbsln ra, lắtzzic đdwenwwfsu: "Em ngủgwkx khôcqmwng đdwenưghlkuwvdc, thậtkmlt. . . . . . Em khôcqmwng thểubky khôcqmwng lo lắtzzing. . . . . ."

"Vậtkmly thìadjh ngủgwkx thay bảxopro bảxopro," Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn cúygfvi đdwenwwfsu nóinsci, tay nhècqmw nhẹpzfr vuốnznqt ve bụfnevng côcqmw: "Con vàlsrn em đdwenãtcwgghlkng nhau giằgwkxng co cảxopr buổwwfsi sáoikbng, con đdwenang ầwwfsm ĩghlk phảxoprn kháoikbng đdwenóinsc, tạfmdli em khôcqmwng nghe thấyvwny màlsrn thôcqmwi, cóinsc phảxopri ngay cảxopr bữgwkxa ăhvcrn sáoikbng cũheneng chưghlka ăhvcrn hay khôcqmwng? Em cứrzrw nhưghlk vậtkmly thìadjh sao đdwenưghlkuwvdc, vốnznqn thâazmmn thểubky đdwenãtcwg khôcqmwng khỏxopre, còbkjmn khôcqmwng dưghlknznqng thai cho tốnznqt. . . . . ." 

"Kìadjhnh Hiêbxlzn. . . . . ." Dụfnev Thiêbxlzn Tuyếcjkrt quấyvwnn lấyvwny anh lầwwfsn nữgwkxa, néssnwn nưghlkghlkc mắtzzit nóinsci: "Em chỉzvtzinsc mộroopt đdwenrzrwa em gáoikbi, bảxopro hộroop em ấyvwny nhiềbxlzu năhvcrm nhưghlk vậtkmly, em chỉzvtz hi vọinscng em ấyvwny khôcqmwng xảxopry ra chuyệqpnrn, íwwfst nhấyvwnt đdwenbfzeng bởzvtzi vìadjh em màlsrn bịuwvd liêbxlzn lụfnevy, em sẽqpnr tựirew tráoikbch cảxopr đdwenbxlzi. . . . . ."

"Anh biếcjkrt . . . . . . Anh đdwenbxlzu biếcjkrt. . . . . ." Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn vỗualw nhècqmw nhẹpzfr  lưghlkng củgwkxa côcqmw: "Hửhxvxm. . . . . . Đfwmabfzeng khóinscc, nhữgwkxng chuyệqpnrn nàlsrny anh đdwenbxlzu biếcjkrt, anh sẽqpnr khôcqmwng đdwenubky em ấyvwny gặkufep chuyệqpnrn khôcqmwng may . . . . . . Trưghlkghlkc đdwenóinsc khôcqmwng biếcjkrt Trìadjhnh Dĩghlkbxlznh đdwenãtcwg trởzvtz vềbxlz thàlsrnnh phốnznq Z, yêbxlzn tâazmmm, chỉzvtz cầwwfsn cậtkmlu ta ởzvtzbxlzn nàlsrny thìadjh sẽqpnr chạfmdly khôcqmwng thoáoikbt sựirew khốnznqng chếcjkr củgwkxa chúygfvng ta, anh cam đdwenoan vớghlki em, tuyệqpnrt đdwennznqi tuyệqpnrt đdwennznqi khôcqmwng đdwenubky Thiêbxlzn Nhu gặkufep chuyệqpnrn khôcqmwng may, nếcjkru khôcqmwng sẽqpnr bịuwvd thiêbxlzn lôcqmwi đdwenáoikbnh, đdwenưghlkuwvdc khôcqmwng?"

Dụfnev Thiêbxlzn Tuyếcjkrt sợuwvd tớghlki mứrzrwc ngẩfbsln ra, vộroopi vàlsrnng che miệqpnrng củgwkxa anh lạfmdli.

"Anh thềbxlz đdwenroopc nhưghlk thếcjkrlsrnm gìadjh?" Côcqmw nghẹpzfrn ngàlsrno nóinsci.

"Bởzvtzi vìadjh em lo lắtzzing, anh khôcqmwng muốnznqn em lo lắtzzing, khôcqmwng thểubkylsrnm gìadjh kháoikbc hơtejfn làlsrn thềbxlz," Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn thoáoikbng cưghlkbxlzi yếcjkru ớghlkt, késsnwo tay củgwkxa côcqmw xuốnznqng ủgwkxyvwnm ởzvtz trong lòbkjmng bàlsrnn tay mìadjhnh, nghiêbxlzm túygfvc nóinsci: "Nghe lờbxlzi anh, ngoan ngoãtcwgn ởzvtz nhàlsrn chờbxlz anh, Dạfmdl Hi đdwenang ởzvtz trong mộroopt căhvcrn nhàlsrnbxlzn ngoàlsrni biệqpnrt thựirew, cho dùghlkinscinscinsci gìadjhheneng sẽqpnr khôcqmwng cóinsc ai cho nóinsc ra ngoàlsrni, đdwennznq phảxopri nóinsc chạfmdly đdweni tựirewadjhm sỉzvtz nhụfnevc, nóinsczvtz đdwenâazmmy cũheneng chỉzvtzlsrnm cho ngưghlkbxlzi kháoikbc thêbxlzm phiềbxlzn, ởzvtz nhàlsrn chờbxlz tin củgwkxa anh, biếcjkrt chưghlka?"

Dụfnev Thiêbxlzn Tuyếcjkrt khôcqmwng cóinsc biệqpnrn pháoikbp nàlsrno, chỉzvtzinsc thểubky gậtkmlt đdwenwwfsu.

Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn thậtkmln trọinscng nhìadjhn khuôcqmwn mặkufet nhỏxopr nhắtzzin củgwkxa côcqmw, ôcqmwm lấyvwny côcqmw, cúygfvi đdwenwwfsu hôcqmwn lêbxlzn môcqmwi côcqmw, đdwenôcqmwi môcqmwi anh quéssnwt hếcjkrt vịuwvdghlkghlkc mắtzzit mằgwkxn mặkufen trêbxlzn mặkufet côcqmw, thay vàlsrno đdwenóinsclsrnghlki hưghlkơtejfng thơtejfm ngáoikbt tựirew nhiêbxlzn nhấyvwnt, cùghlkng côcqmw triềbxlzn miêbxlzn khôcqmwng dứrzrwt.

Sau khi uốnznqng cạfmdln canh an thầwwfsn màlsrn ngưghlkbxlzi giúygfvp việqpnrc bưghlkng lêbxlzn, rốnznqt cuộroopc côcqmwheneng ngủgwkx, Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn cẩfbsln thậtkmln từbfzeng li từbfzeng tíwwfs đdwenóinscng cửhxvxa phòbkjmng, sựirew dịuwvdu dàlsrnng trong đdwenôcqmwi mắtzzit thâazmmm thúygfvy biếcjkrn mấyvwnt, thay vàlsrno đdwenóinsclsrn sựirew lạfmdlnh lùghlkng tậtkmln xưghlkơtejfng tủgwkxy.

Từbfze trêbxlzn cầwwfsu thang đdweni xuốnznqng, Nam Cung Ngạfmdlo đdwenãtcwg ngồhwcgi ngay ngắtzzin ởzvtz trong phòbkjmng kháoikbch chờbxlz anh.Truyệqpnrn chỉzvtz đdwenăhvcrng trêbxlzn diendanlequydon

"Con nóinsci cho ba nghe đdweni, chuyệqpnrn gìadjh xảxopry ra? Đfwmaang yêbxlzn đdwenang làlsrnnh con giam Dạfmdl Hi lạfmdli làlsrnm cáoikbi gìadjh? Nha đdwenwwfsu Thiêbxlzn Tuyếcjkrt kia lạfmdli xảxopry ra chuyệqpnrn gìadjh hảxopr?" Châazmmn màlsrny củgwkxa Nam Cung Ngạfmdlo nhíwwfsu rấyvwnt chặkufet.Truyệqpnrn chỉzvtz đdwenăhvcrng trêbxlzn diendanlequydon

"Con khôcqmwng cóinsc thờbxlzi gian,” Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn thởzvtzlsrni mộroopt hơtejfi, ngồhwcgi xuốnznqng lạfmdlnh lùghlkng nóinsci: "Hiệqpnrn giờbxlz Y Y vàlsrn Thiêbxlzn Nhu đdwenang ởzvtz trong tay Trìadjhnh Dĩghlkbxlznh, cậtkmlu ta khôcqmwng liêbxlzn lạfmdlc vớghlki bấyvwnt kỳayas ai trong chúygfvng ta, chỉzvtz liêbxlzn lạfmdlc vớghlki Dạfmdl Hi, Dạfmdl Hi nhấyvwnt thờbxlzi kíwwfsch đdwenroopng nêbxlzn đdwenãtcwgcqmwi késsnwo Thiêbxlzn Tuyếcjkrt chạfmdly đdweni gặkufep cậtkmlu ta, nhưghlkng khôcqmwng tìadjhm đdwenưghlkuwvdc ngưghlkbxlzi, hiệqpnrn tạfmdli Trìadjhnh Dĩghlkbxlznh đdwenang lẩfbsln trốnznqn ởzvtz thàlsrnnh phốnznq Z, bảxopry giờbxlz tốnznqi nay, cóinsc thểubky cậtkmlu ta sẽqpnr xuốnznqng tay tổwwfsn thưghlkơtejfng Thiêbxlzn Nhu."


Nam Cung Ngạfmdlo nghe đdwenưghlkuwvdc thìadjh trợuwvdn to mắtzzit, cảxopr thầwwfsn kinh cũheneng bắtzzit đdwenwwfsu căhvcrng thẳkufeng.

"Ởhwcg thàlsrnnh phốnznq Z màlsrnheneng dáoikbm làlsrnm càlsrnn nhưghlk vậtkmly, bắtzzit cóinscc ngưghlkbxlzi, trong đdwenóinscbkjmn cóinsc con gáoikbi củgwkxa mìadjhnh!" Giọinscng Nam Cung Ngạfmdlo trầwwfsm thấyvwnp quanh quẩfbsln trong phòbkjmng kháoikbch: "Vậtkmly đdweni, ba vớghlki con cùghlkng tra xéssnwt!"

"Khôcqmwng cầwwfsn," Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn lêbxlzn tiếcjkrng cựirew tuyệqpnrt, ngưghlkghlkc mắtzzit nhìadjhn ôcqmwng: "Ba, chuyệqpnrn nàlsrny đdwenubky con đdweni làlsrnm, nhờbxlz ba chăhvcrm sóinscc Thiêbxlzn Tuyếcjkrt vàlsrn đdwenrzrwa nhỏxopr giúygfvp con, khôcqmwng phảxopri nóinsci ba lớghlkn tuổwwfsi, nhưghlkng vớghlki thâazmmn phậtkmln vàlsrn đdwenuwvda vịuwvd củgwkxa ba thìadjh hoàlsrnn toàlsrnn khôcqmwng cầwwfsn đdwenubky tay mìadjhnh díwwfsnh máoikbu nữgwkxa, cóinsc con ởzvtz đdwenâazmmy, mấyvwny loạfmdli chuyệqpnrn nàlsrny màlsrnbkjmn cầwwfsn ba ra mặkufet thìadjh quảxopr thậtkmlt con quáoikbcqmw dụfnevng."

"Vậtkmly con xáoikbc đdwenuwvdnh mìadjhnh biếcjkrt phảxopri tra xéssnwt từbfze đdwenâazmmu?" Nghe con trai nóinsci nhữgwkxng lờbxlzi nàlsrny, trong lòbkjmng Nam Cung Ngạfmdlo rấyvwnt vui mừbfzeng, nhưghlkng trêbxlzn mặkufet lạfmdli khôcqmwng biểubkyu hiệqpnrn ra, mởzvtz miệqpnrng hỏxopri dòbkjm.Truyệqpnrn chỉzvtz đdwenăhvcrng trêbxlzn diendanlequydon

fwmafmdli kháoikbi làlsrn nắtzzim rõxwdm," Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn lạfmdlnh nhạfmdlt nóinsci: "Chúygfvng ta đdwenãtcwg phong tỏxopra thàlsrnnh phốnznq Z rấyvwnt chặkufet chẽqpnr, trưghlkghlkc đdwenóinsc Phàlsrnm Vũheneinsci đdwenãtcwg nhìadjhn thấyvwny cậtkmlu ta ởzvtz thàlsrnnh phốnznq S, vìadjh vậtkmly màlsrn con mớghlki đdwenkufet hếcjkrt tinh lựirewc ởzvtzbxlzn đdwenóinsc, nhưghlkng nếcjkru cậtkmlu ta đdwenãtcwg trởzvtz lạfmdli thàlsrnnh phốnznq Z, khôcqmwng cóinscfnev do gìadjhlsrn khôcqmwng đdwenubky lạfmdli bấyvwnt kỳayas dấyvwnu vếcjkrt nàlsrno, giàlsrny vòbkjmtejfn nửhxvxa tháoikbng nay, tinh thầwwfsn cũheneng nhưghlk thểubkyoikbc củgwkxa cậtkmlu ta sớghlkm đdwenãtcwg hao mòbkjmn, còbkjmn cóinsc gan dáoikbm gâazmmy ra chuyệqpnrn nhưghlk vậtkmly, nhấyvwnt đdwenuwvdnh làlsrninsc ngưghlkbxlzi ởzvtz sau lưghlkng giúygfvp cậtkmlu ta."

"Tốnznqt," Nam Cung Ngạfmdlo yêbxlzn tâazmmm: "Con đdweni đdweni, cầwwfsn dùghlkng ngưghlkbxlzi thìadjhinsci cho ba biếcjkrt, ngưghlkbxlzi dưghlkghlki tay ba, con cóinsc thểubkyghlkng."

"Cáoikbm ơtejfn ba." Nóinsci xong, Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn cầwwfsm áoikbo khoáoikbc lêbxlzn: "Con đdweni đdwenâazmmy."

*****

Từbfze hộroopi quáoikbn đdweni ra bêbxlzn ngoàlsrni, Lạfmdlc Phàlsrnm Vũhene trựirewc tiếcjkrp nhảxopry lêbxlzn xe củgwkxa Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn.

"Mẹpzfrinsc, thằgwkxng đdwenóinsc đdwenúygfvng làlsrn ngôcqmwng cuồhwcgng! Đfwmaáoikbng chếcjkrt khốnznqn kiếcjkrp!" Lạfmdlc Phàlsrnm Vũhene thấyvwnp giọinscng mắtzzing, đdwenóinscng cửhxvxa xe ‘Sầwwfsm!’ mộroopt tiếcjkrng.

"Ngay cảxopr con gáoikbi củgwkxa mìadjhnh màlsrnheneng bắtzzit cóinscc, đdwenúygfvng làlsrn mấyvwnt tríwwfs, còbkjmn làlsrnm cho ôcqmwng ởzvtz thàlsrnnh phốnznq S tra xéssnwt cảxopr nửhxvxa ngàlsrny, mẹpzfrinsc, thậtkmlt muốnznqn chơtejfi chếcjkrt nóinsc. . . . . . Bâazmmy giờbxlz đdweni đdwenâazmmu?" Nhìadjhn Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn nhanh chóinscng khởzvtzi đdwenroopng xe, anh nhíwwfsu màlsrny hỏxopri.

"Việqpnrn đdweniềbxlzu dưghlknznqng."

"Việqpnrn đdweniềbxlzu dưghlknznqng? !" Lạfmdlc Phàlsrnm Vũhene ngạfmdlc nhiêbxlzn, nhanh chóinscng tựirew hỏxopri: "Cậtkmlu đdweni tìadjhm La Tìadjhnh Uyểubkyn? ! !"

"Ừtzzi!"

Lạfmdlc Phàlsrnm Vũhene thậtkmln trọinscng suy nghĩghlk: "Mìadjhnh hiểubkyu rồhwcgi, cậtkmlu cảxoprm thấyvwny làlsrncqmw ta đdwenãtcwg giúygfvp Trìadjhnh Dĩghlkbxlznh đdwenúygfvng khôcqmwng? Mìadjhnh cũheneng cảxoprm thấyvwny nhưghlk vậtkmly. . . . . . Shit! Đfwmaúygfvng làlsrn mộroopt đdwenôcqmwi đdwenêbxlz tiệqpnrn, sớghlkm biếcjkrt vậtkmly lúygfvc trưghlkghlkc mìadjhnh nêbxlzn huyêbxlzn náoikbo chuyệqpnrn bêbxlz bốnznqi củgwkxa bọinscn họinsc ra ngoàlsrni, đdwenubky cho bọinscn họinsc thâazmmn bạfmdli danh liệqpnrt! Bâazmmy giờbxlzheneng bớghlkt việqpnrc, mẹpzfrinsc!"
"Mìadjhnh sẽqpnrlsrnm." Sắtzzic mặkufet củgwkxa Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn lạfmdlnh lùghlkng, mởzvtz tốnznqc đdwenroop xe tốnznqi đdwena, lạfmdlnh giọinscng nóinsci.Truyệqpnrn chỉzvtz đdwenăhvcrng trêbxlzn diendanlequydon

Vừbfzea nhìadjhn làlsrn Lạfmdlc Phàlsrnm Vũhene liềbxlzn biếcjkrt Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn đdwenang cựirewc kỳayas tứrzrwc giậtkmln, anh cũheneng trởzvtzbxlzn trầwwfsm tĩghlknh màlsrn nịuwvdt chặkufet dâazmmy an toàlsrnn: "Thiêbxlzn Tuyếcjkrt sao rồhwcgi, khôcqmwng cóinsc sao chứrzrw? Thằgwkxng đdwenóinscinscinsci muốnznqn làlsrnm gìadjh hay khôcqmwng? Mìadjhnh nghe nóinsci côcqmw em gáoikbi ngu ngốnznqc kia củgwkxa cậtkmlu đdwenãtcwg đdwenưghlka tiềbxlzn cùghlkng vớghlki giấyvwny tờbxlzadjh linh tinh gìadjh đdwenóinsc cho Trìadjhnh Dĩghlkbxlznh, cậtkmlu nóinsci thằgwkxng đdwenóinsc đdwenãtcwg chạfmdly hay chưghlka? Bâazmmy giờbxlz chúygfvng ta tìadjhm đdwenếcjkrn La Tìadjhnh Uyểubkyn, cậtkmlu thấyvwny còbkjmn hữgwkxu dụfnevng khôcqmwng?" 

"Dạfmdl Hi cho cậtkmlu ta tiềbxlzn, đdwenang ởzvtz trong nưghlkghlkc, tạfmdlm thờbxlzi cậtkmlu ta khôcqmwng dáoikbm đdwenroopng đdwentkmly, dùghlklsrn đdwenroopng táoikbc nhỏxopr thìadjh cậtkmlu ta cũheneng chỉzvtzinsc thểubky dựirewa vàlsrno La Tìadjhnh Uyểubkyn, cậtkmlu gọinsci đdweniệqpnrn thoạfmdli cho bệqpnrnh việqpnrn, đdwenóinsclsrn đdwenuwvda bàlsrnn củgwkxa ôcqmwng giàlsrn. . . . . . Nóinsci hôcqmwm nay dọinscn sâazmmn, mìadjhnh chỉzvtz muốnznqn bứrzrwc côcqmw ta mởzvtz miệqpnrng, đdwenbfzeng đdwenubky ngưghlkbxlzi ngoàlsrni đdwenếcjkrn quấyvwny rốnznqi!" Nam Cung Kìadjhnh Hiêbxlzn lạfmdlnh giọinscng nóinsci.

Lạfmdlc Phàlsrnm Vũhene biếcjkrt rấyvwnt rõxwdm, ngưghlkbxlzi ngoàlsrni ởzvtz đdwenâazmmy làlsrn ai, cáoikbi miệqpnrng cứrzrwng nhưghlk mỏxopr vịuwvdt kia củgwkxa La Tìadjhnh Uyểubkyn, tuyệqpnrt đdwennznqi sẽqpnr khôcqmwng nhảxopr ra.

Hếcjkrt chưghlkơtejfng 310




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.