Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 309 : Anh ta không hề dự định thả người

    trước sau   
"Anh!" Nam Cung Dạhblu Hi sợtxqa tớpofmi mứlaubc hồhblun bay phámczsch támczsn, căkhmmn bảbacfn khôvhktng ngờtwee anh mìjqponh sẽfhte xuấiequt hiệebjmn ởxwxj chỗzufvtweey!

Tay củxibka côvhkt ta vẫaxqun run rẩqwoky nắkhftm khóbhuaa cửqwoka, lay đpsshxyxxng thậgbpnt mạhblunh cũdidpng khôvhktng mởxwxj ra đpsshưejwttxqac, mắkhftt thấiequy thờtweei gian từtcwung giâtweey vưejwttxqat qua mưejwttweei giờtwee, trong đpsshgbpnu côvhkt ta hồhblui tưejwtxwxjng câtweeu "Mưejwttweei giờtwee khôvhktng tớpofmi thìjqpo giếubsht con tin" kia củxibka Trìjqponh Dĩemjbebjmnh, nưejwtpofmc mắkhftt đpsshebjmn cuồhblung rơjqpoi xuốwyafng, vừtcwua vỗzufv cửqwoka vừtcwua kêebjmu: "Mởxwxj cửqwoka! Tôvhkti đpsshếubshn rồhblui, tôvhkti đpsshếubshn rồhblui! Anh kêebjmu tôvhkti đpsshưejwta tiềqwokn tôvhkti đpsshãfhte cho anh tiềqwokn, anh muốwyafn cámczsi gìjqpovhkti đpsshqwoku cho, anh muốwyafn ngưejwttweei tôvhkti cũdidpng đpsshãfhte đpsshưejwta tớpofmi cho anh, tạhblui sao anh lạhblui đpsshuyqqi ýabvp! Anh trảbacf Y Y lạhblui cho tôvhkti! !"

Mộxyxxt đpsshámczsm hộxyxx vệebjm mặbfmwc đpsshhblung phụpsshc màtweeu đpsshen, sắkhftc mặbfmwt lạhblunh lùhblung đpsshlaubng ởxwxj xa xa bao vâtweey toàtween bộxyxx đpsshmwlra phưejwtơjqpong nàtweey, chỉcfqfbhuan lạhblui ngôvhkti nhàtweetwee ngưejwttweei phụpssh nữbfmw mấiequt khốwyafng chếubsh vẫaxqun đpsshang liềqwoku mạhblung đpsshgbpnp cửqwoka, côvhkt ta gàtweeo thékhmmt, khóbhuac đpsshếubshn khôvhktng thàtweenh tiếubshng.

"Anh. . . . .  Anh giúbfmwp em đpsshi . . . . . Nam Cung Dạhblu Hi xoay ngưejwttweei nhìjqpon bóbhuang dámczsng mạhblunh mẽfhte rắkhftn rỏzufvi kia, chạhbluy tớpofmi kékhmmo cámczsnh tay củxibka Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn, than thởxwxj khóbhuac lóbhuac: "Y Y ởxwxj trong tay Trìjqponh Dĩemjbebjmnh! Làtweeebjmn khốwyafn kiếubshp đpsshóbhua đpsshãfhte bắkhftt con békhmm! Anh giúbfmwp em cứlaubu con békhmm. . . . . ."

Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn ôvhktm ngưejwttweei phụpssh nữbfmw trong ngựrknnc thậgbpnt chặbfmwt, lựrknnc đpsshhbluo lớpofmn đpsshếubshn dọrxyza ngưejwttweei, nghe côvhkt ta kêebjmu khóbhuac, biểcvpqu tìjqponh trêebjmn mặbfmwt khôvhktng thay đpsshuyqqi mộxyxxt chúbfmwt nàtweeo, vẫaxqun xanh mékhmmt màtwee âtweem lãfhtenh nhưejwtdidp, dưejwttweeng nhưejwt sắkhftp nổuyqqi lêebjmn mộxyxxt trậgbpnn gióbhua tanh mưejwta mámczsu.

Anh vỗzufv vỗzufvejwtng củxibka Dụpssh Thiêebjmn Tuyếubsht, buôvhktng côvhkt ra, nắkhftm cổuyqq tay củxibka côvhktkhmmo côvhkt ra sau lưejwtng, híhfuxt sâtweeu mộxyxxt hơjqpoi, chuyểcvpqn ámczsnh mắkhftt liếubshc nhìjqpon em gámczsi mìjqponh.


"Anh. . . . . ." Đauxoôvhkti mắkhftt củxibka Nam Cung Dạhblu Hi đpsshaxqum lệebjmvhktng lung.

"Làtweetweey đpsshưejwta côvhktiequy tớpofmi đpsshâtweey?" Giọrxyzng củxibka Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn lạhblunh nhưejwtkhmmng, giốwyafng nhưejwt đpsshang đpsshèebjmkhmmn cámczsi gìjqpo đpsshóbhua.

"Anh. . . . . . Em. . . . . ." Nam Cung Dạhblu Hi cứlaubng họrxyzng, cảbacf ngưejwttweei run rẩqwoky, lạhblui khôvhktng dámczsm bắkhftt lấiequy tay ámczso anh, khóbhuac nứlaubc nởxwxjbhuai: "Em khôvhktng cóbhuamczsch nàtweeo, Trìjqponh Dĩemjbebjmnh nóbhuai, nếubshu khôvhktng đpsshưejwta côvhkt ta tớpofmi thìjqpo sẽfhte xuốwyafng tay vớpofmi Y Y, anh, em khôvhktng cóbhua biệebjmn phámczsp nàtweeo. . . . . . Em. . . . . ."

‘Chámczst! !’

Mộxyxxt cámczsi támczst hung ámczsc giòbhuan vang, lựrknnc đpsshhbluo hung dữbfmw mạhblunh mẽfhte, quékhmmt thẳwgeyng lêebjmn mặbfmwt củxibka Nam Cung Dạhblu Hi!

Nam Cung Dạhblu Hi bi thốwyafng kêebjmu gàtweeo thảbacfm thiếubsht, lảbacfo đpsshbacfo tékhmmkhmmn quay trêebjmn mặbfmwt đpsshiequt! Côvhkt ta khôvhktng phảbacfn ứlaubng kịmwlrp, hôvhkt hấiequp nặbfmwng nềqwok, hai tay chốwyafng ởxwxj mặbfmwt đpsshiequt, vàtweei giâtweey sau mớpofmi từtcwu từtcwu cảbacfm giámczsc đpsshưejwttxqac đpsshau nhứlaubc trêebjmn mámczs trámczsi, nóbhuang rámczst bao trùhblum toàtween bộxyxx nửqwoka gưejwtơjqpong mặbfmwt, côvhkt ta nhìjqpon chằuyqqm chằuyqqm mặbfmwt đpsshiequt, rốwyaft cuộxyxxc cũdidpng phảbacfn ứlaubng đpsshưejwttxqac, đpsshôvhkti mắkhftt tràtween đpsshgbpny nưejwtpofmc mắkhftt, chậgbpnm rãfhtei quay đpsshgbpnu, run rẩqwoky che mặbfmwt: "Anh đpsshámczsnh em. . . . . . Anh đpsshámczsnh em?"

"Tao đpsshámczsnh màtweey làtwee nhẹjbnd! !" Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn gầgbpnm lêebjmn, giọrxyzng nóbhuai khàtween khàtween lộxyxx ra lửqwoka giậgbpnn ngậgbpnp trờtweei, bưejwtpofmc nhanh tớpofmi kékhmmo côvhkt ta đpsshlaubng lêebjmn, đpsshôvhkti mắkhftt đpsshzufv hồhblung: "Màtweey muốwyafn làtweem cámczsi gìjqpo? Hảbacf? Nam Cung Dạhblu Hi, mẹjbndbhua, nóbhuai cho tao nghe màtweey muốwyafn làtweem cámczsi gìjqpo! ! ! Nóbhuai cho tao biếubsht, thằuyqqng nàtweeo cho màtweey lámczs gan đpsshcvpqtweey dámczsm đpsshưejwta côvhktiequy tớpofmi đpsshâtweey gặbfmwp Trìjqponh Dĩemjbebjmnh? Thằuyqqng nàtweeo cho màtweey lámczs gan đpsshcvpqtweey dámczsm đpsshpsshng tớpofmi chịmwlrtweeu màtweey!"

Nam Cung Dạhblu Hi bịmwlrmczsch lêebjmn nhưejwt mộxyxxt cámczsi mềqwokn, cámczsnh tay đpsshau đpsshếubshn nhưejwt sắkhftp đpsshlaubt lìjqpoa, thếubsh mớpofmi biếubsht anh trai mìjqponh thậgbpnt sựrknn tứlaubc giậgbpnn, trong đpsshôvhkti mắkhftt thâtweem thúbfmwy tràtween đpsshgbpny sámczst khíhfux, xámczsch côvhkt ta giốwyafng nhưejwt mộxyxxt con búbfmwp bêebjm vảbacfi bịmwlrmczsch, tứlaubc giậgbpnn dữbfmw dộxyxxi rốwyafng lêebjmn.

"Em khôvhktng cóbhua. . . . . . Làtweevhkt ta cam tâtweem tìjqponh nguyệebjmn đpsshi theo em . . . . . . Em khôvhktng cóbhua ékhmmp côvhkt ta . . . . . ." Nam Cung Dạhblu Hi đpsshau đpsshếubshn run rẩqwoky, khàtween giọrxyzng kêebjmu gàtweeo, khiếubshp sợtxqa tớpofmi cựrknnc đpsshiểcvpqm.

"Màtweey nóbhuai thêebjmm mộxyxxt câtweeu tao vảbacfmczst miệebjmng màtweey!" Đauxoôvhkti mắkhftt củxibka Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn đpsshzufv hồhblung, kékhmmo cámczsnh tay côvhkt ta qua, mặbfmwt đpsshwyafi mặbfmwt vớpofmi côvhkt ta: "Tao nuôvhktng chiềqwoku màtweey, nuôvhktng chiềqwoku đpsshếubshn lêebjmn trờtweei rồhblui đpsshúbfmwng khôvhktng? Lékhmmn tao đpsshưejwta chịmwlrtweeu màtweey đpsshi, lékhmmn tao quyếubsht đpsshmwlrnh. . . . . . Nam Cung Dạhblu Hi, may mắkhftn làtweevhktm nay Thiêebjmn Tuyếubsht khôvhktng gặbfmwp chuyệebjmn gìjqpo, nếubshu nhưejwtvhktiequy xảbacfy ra chuyệebjmn, tao sẽfhte giếubsht chếubsht màtweey!"

Anh giốwyafng nhưejwt mộxyxxt con sưejwt tửqwok bịmwlr chọrxyzc giậgbpnn, lúbfmwc nàtweey hộxyxx vệebjm chỉcfqf đpsshàtweenh kiểcvpqm tra phòbhuang ốwyafc chung quanh xem cóbhuajqpo khámczsc thưejwttweeng hay khôvhktng, nhìjqpon ổuyqq khóbhuaa cửqwoka cóbhua bịmwlr ngưejwttweei đpsshxyxxng tay qua hay khôvhktng, căkhmmn bảbacfn khôvhktng cóbhua ai dámczsm tiếubshn lêebjmn khuyêebjmn can Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn.

Mớpofmi sámczsng sớpofmm đpsshãfhte bịmwlr giàtweey vòbhua mộxyxxt trậgbpnn khiếubshn Dụpssh Thiêebjmn Tuyếubsht mệebjmt mỏzufvi cảbacf ngưejwttweei, sắkhftc mặbfmwt côvhktmczsi nhợtxqat, trong mắkhftt còbhuan ngâtween ngấiequn lệebjm, muốwyafn mởxwxj miệebjmng nóbhuai gìjqpo đpsshóbhua, lạhblui nghe đpsshưejwttxqac mộxyxxt hộxyxx vệebjmvhkt to: "Kiểcvpqm tra xong, bêebjmn trong khôvhktng cóbhua ai, chỉcfqf phámczst hiệebjmn tờtwee giấiequy nàtweey!"

vhkt hấiequp củxibka Dụpssh Thiêebjmn Tuyếubsht cứlaubng lạhblui, vộxyxxi vàtweeng tiếubshn lêebjmn, lấiequy tờtwee giấiequy trong tay hộxyxx vệebjm kia.


Chữbfmw viếubsht trêebjmn đpsshóbhua lung tung rốwyafi loạhblun, làtwee Trìjqponh Dĩemjbebjmnh viếubsht.

‘Ngưejwttweei khôvhktng nghe lờtweei thìjqpo phảbacfi bịmwlr trừtcwung phạhblut, đpsshãfhteejwttweei giờtwee, cámczsc ngưejwttweei thậgbpnt sựrknn đpsshãfhte tớpofmi, chỉcfqfbhua đpsshiềqwoku ngưejwttweei khôvhktng nêebjmn tớpofmi cũdidpng tớpofmi. . . . . . Bảbacfy giờtwee tốwyafi nay, cámczsc ngưejwttweei chờtweetwee nhậgbpnn quàtwee củxibka tôvhkti đpsshi, Thiêebjmn Tuyếubsht, chắkhftc làtwee em rấiequt nhớpofm em gámczsi, anh tặbfmwng mộxyxxt phầgbpnn quàtwee củxibka côvhktiequy cho em, đpsshưejwttxqac khôvhktng?’

Chữbfmwabvp ‘Trìjqponh Dĩemjbebjmnh’ đpsshóbhua rấiequt mơjqpo hồhblu, viếubsht giốwyafng nhưejwt giưejwtơjqpong nanh múbfmwa vuốwyaft, lộxyxxn xộxyxxn màtwee đpsshebjmn cuồhblung.

Mấiequy ngóbhuan tay nhỏzufv yếubshu chợtxqat run rẩqwoky, tờtwee giấiequy trắkhftng nhưejwt tuyếubsht bay xuốwyafng, rơjqpoi ởxwxjejwtpofmi châtween côvhkt

Nam Cung Dạhblu Hi trámczsnh thoámczst tay củxibka anh mìjqponh, chạhbluy tớpofmi nhặbfmwt tờtwee giấiequy kia lêebjmn, đpsshếubshn khi xem xong cũdidpng vôvhkthblung chấiequn đpsshxyxxng, mắkhftt trợtxqan to, hôvhkt hấiequp cũdidpng gầgbpnn nhưejwt ngừtcwung lạhblui. 

Trong lòbhuang côvhkt ta hoàtween toàtween rốwyafi loạhblun, nhìjqpon Dụpssh Thiêebjmn Tuyếubsht, đpsshxyxxt nhiêebjmn bùhblung nổuyqq.

"Tạhblui sao côvhkt lạhblui làtweem nhưejwt vậgbpny!" Nam Cung Dạhblu Hi gàtweeo lêebjmn, nưejwtpofmc mắkhftt chứlauba đpsshgbpny hốwyafc mắkhftt: "Côvhkt nhìjqpon đpsshi, côvhkt nhìjqpon kỹplyp đpsshi! Tôvhkti đpsshãfhtebhuai vơjqpoi côvhkttwee khôvhktng đpsshưejwttxqac nóbhuai cho anh tôvhkti, tôvhkti đpsshãfhtebhuai vớpofmi côvhkttwee chỉcfqf hai chúbfmwng ta tớpofmi làtwee đpsshưejwttxqac! Côvhkt cốwyafjqponh khôvhktng nghe! Côvhkt đpsshãfhtehblung phưejwtơjqpong phámczsp gìjqpoebjmu anh tôvhkti đpsshếubshn đpsshâtweey hảbacf? Hiệebjmn tạhblui cảbacf hai bọrxyzn họrxyz đpsshqwoku rơjqpoi vàtweeo nguy hiểcvpqm, côvhkttweei lòbhuang chưejwta?" 

Thâtween ảbacfnh nhỏzufv yếubshu củxibka Dụpssh Thiêebjmn Tuyếubsht vẫaxqun đpsshlaubng ởxwxj tạhblui chỗzufv, Nam Cung Dạhblu Hi bưejwtpofmc tớpofmi túbfmwm lấiequy hai cámczsnh tay củxibka côvhkttwee lắkhftc, nỗzufvi thốwyafng khổuyqqvhkthblung làtweem cho côvhkt khôvhktng nóbhuai đpsshưejwttxqac mộxyxxt chữbfmw, đpsshếubshn khi phảbacfn ứlaubng kịmwlrp, chỉcfqf nhìjqpon thấiequy trưejwtpofmc mắkhftt làtwee khuôvhktn mặbfmwt íhfuxch kỷnpvz đpsshxyxxc ámczsc củxibka Nam Cung Dạhblu Hi . . . . . . Côvhkt giơjqpo tay bắkhftt lấiequy cổuyqq tay củxibka côvhkt ta, hung hăkhmmng hấiequt ra: "Cúbfmwt ——! !"

Giọrxyzt nưejwtpofmc mắkhftt to nhưejwt hạhblut đpsshgbpnu từtcwu hốwyafc mắkhftt run run rơjqpoi ra ngoàtweei, Dụpssh Thiêebjmn Tuyếubsht lui vềqwok phíhfuxa sau hai bưejwtpofmc, run rẩqwoky lớpofmn tiếubshng gàtweeo thékhmmt, tay chỉcfqf vềqwok phíhfuxa cửqwoka: "Nam Cung Dạhblu Hi, côvhkt mởxwxj to mắkhftt chóbhuatwee nhìjqpon kỹplyp cho tôvhkti! ! Trong nhàtweetweey đpsshgbpny bụpsshi bậgbpnm, đpsshtcwung nóbhuai làtwee ngưejwttweei, ngay cảbacf quỷnpvzdidpng khôvhktng cóbhua! Côvhkt nghĩemjbvhktm nay chỉcfqfbhua chúbfmwng ta tớpofmi đpsshâtweey làtweebhua thểcvpq gặbfmwp đpsshưejwttxqac bọrxyzn họrxyz sao? Anh ta chíhfuxnh làtweexwxj đpsshuyqqng xa theo dõyprvi chúbfmwng ta, bêebjmn trong nàtweey căkhmmn bảbacfn khôvhktng hềqwokbhua ngưejwttweei, khôvhktng cóbhua ai cảbacf! ! Nếubshu hôvhktm nay anh côvhkt khôvhktng tớpofmi thìjqpovhkti chíhfuxnh làtwee tựrknn đpsshi tìjqpom chếubsht! Kếubsht quảbacf nhưejwt thếubshvhkttweei lòbhuang chưejwta? !"   

Cảbacf ngưejwttweei côvhkt run rẩqwoky giốwyafng nhưejwtmczs khôvhktjqpoi, hai dòbhuang nưejwtpofmc mắkhftt chảbacfy trêebjmn khuôvhktn mặbfmwt trắkhftng nõyprvn, đpsshôvhkti mắkhftt đpsshzufv hồhblung, ngóbhuan tay chỉcfqf Nam Cung Dạhblu Hi: "Côvhktbfmwt xa mộxyxxt chúbfmwt cho tôvhkti. . . . . . Đauxotcwung đpsshcvpqvhkti nhìjqpon thấiequy côvhkt, nếubshu khôvhktng tôvhkti sẽfhte nhịmwlrn khôvhktng đpsshưejwttxqac màtweebhuap chếubsht côvhkt. . . . . . Ngưejwttweei anh ta muốwyafn tổuyqqn thưejwtơjqpong chíhfuxnh làtwee em gámczsi tôvhkti chứlaub khôvhktng phảbacfi làtwee con gámczsi côvhkt! Côvhktbhuaejwtmczsch quỷnpvzjqpotwee la hékhmmt ởxwxj chỗzufvtweey! Cúbfmwt cho tôvhkti! ! !" 

Lớpofmn tiếubshng gàtweeo thékhmmt làtweem cho côvhkt hao hếubsht hơjqpoi sứlaubc, trưejwtpofmc mắkhftt côvhkt tốwyafi sầgbpnm, đpsshxyxxt nhiêebjmn hai châtween trởxwxjebjmn mềqwokm nhũdidpn.

Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn siếubsht chặbfmwt tờtwee giấiequy kia, lờtweei nhắkhftn trêebjmn đpsshóbhua khiếubshn trámczsn  anh nổuyqqi gâtween xanh, mắkhftt thấiequy Dụpssh Thiêebjmn Tuyếubsht chốwyafng đpsshawvb khôvhktng nổuyqqi, trong lòbhuang anh chấiequn đpsshxyxxng, xôvhktng tớpofmi ôvhktm chặbfmwt côvhkt: "Thiêebjmn Tuyếubsht!"

". . . . . ." Nam Cung Dạhblu Hi sợtxqa choámczsng vámczsng cảbacf ngưejwttweei, thìjqpo thầgbpnm nóbhuai: "Côvhkt. . . . . ."


"Câtweem miệebjmng cho tao!" Mặbfmwt Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn xanh mékhmmt quámczst.

Giữbfmw chặbfmwt côvhkt trong khuỷnpvzu tay, đpsshcvpq cho thâtween thểcvpq mềqwokm yếubshu củxibka côvhkt dựrknna vàtweeo mìjqponh, giữbfmw chặbfmwt gámczsy củxibka côvhkt, cúbfmwi đpsshgbpnu chốwyafng trámczsn mìjqponh vàtweeo cámczsi trámczsn nóbhuang hổuyqqi củxibka côvhkt: "Thiêebjmn Tuyếubsht. . . . . . Khôvhktng nêebjmn kíhfuxch đpsshxyxxng. . . . . . Anh bảbacfo đpsshbacfm Thiêebjmn Nhu sẽfhte khôvhktng xảbacfy ra chuyệebjmn gìjqpo, tin tưejwtxwxjng anh. . . . . ."

Cảbacf ngưejwttweei Dụpssh Thiêebjmn Tuyếubsht đpsshãfhte mấiequt đpsshi hơjqpoi sứlaubc, trong đpsshôvhkti mắkhftt tràtween đpsshgbpny nưejwtpofmc mắkhftt, khẽfhte run run tựrknna vàtweeo ngựrknnc anh, an tĩemjbnh màtwee khóbhuac, dùhblung hếubsht hơjqpoi sứlaubc đpsshcvpq thưejwtơjqpong tâtweem, côvhkt khôvhktng ngờtwee sẽfhte nhưejwt thếubshtweey. . . . . . Nhưejwtng côvhkt thậgbpnt sựrknn khôvhktng biếubsht tạhblui sao lạhblui diễdxmbn biếubshn thàtweenh ra nhưejwt thếubshtweey. . . . . .

"Anh. . . . . . Em. . . . . ." Vẻdeir mặbfmwt củxibka Nam Cung Dạhblu Hi hoảbacfng hốwyaft, nékhmmn nưejwtpofmc mắkhftt khàtween giọrxyzng kêebjmu.Chưejwtơjqpong mớpofmi nhấiequt đpsshăkhmmng trêebjmn diendanlequydon

Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn ôvhktm Dụpssh Thiêebjmn Tuyếubsht thậgbpnt chặbfmwt, bầgbpnu khôvhktng khíhfuxkhmmng thẳwgeyng đpsshếubshn mứlaubc khiếubshn ngưejwttweei ta híhfuxt thởxwxj khôvhktng thôvhktng, khôvhktng coi ai ra gìjqpo dịmwlru dàtweeng xoa dịmwlru nỗzufvi đpsshau củxibka côvhkt, vầgbpnng trámczsn lạhblunh lùhblung lộxyxx ra sựrknn khámczst mámczsu, nhưejwtng khôvhktng đpsshcvpq ngưejwttweei trong ngựrknnc nhìjqpon thấiequy.

Đauxotxqai đpsshếubshn khi côvhkt ngừtcwung khóbhuac, Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn bồhblung côvhktebjmn, nhẹjbnd nhàtweeng đpsshbfmwt vàtweeo trong xe củxibka mìjqponh, đpsshóbhuang cửqwoka xe lạhblui.

"Hôvhktm nay mọrxyzi việebjmc tạhblum thờtweei nhưejwt vậgbpny trưejwtpofmc đpsshi," Dámczsng ngưejwttweei cao ngấiequt màtwee lạhblunh lùhblung chậgbpnm rãfhtei quay sang, lạhblunh lùhblung nóbhuai: "Tìjqpom mấiequy ngưejwttweei nhìjqpon nóbhua, trưejwtpofmc khi mọrxyzi chuyệebjmn chưejwta giảbacfi quyếubsht xong khôvhktng cho phékhmmp nóbhuatweem bấiequt cứlaub chuyệebjmn gìjqpo, nóbhuai bấiequt kỳkzvs đpsshiềqwoku gìjqpo, ngay cảbacfbhua phámczst đpsshebjmn phámczst khùhblung cũdidpng khôvhktng cho." 

Mấiequy hộxyxx vệebjm chung quanh thấiequp giọrxyzng hùhblua theo: "Yes!, thiếubshu gia!" 

Mộxyxxt lámczst sau Nam Cung Dạhblu Hi mớpofmi phảbacfn ứlaubng đpsshưejwttxqac, ngưejwttweei màtwee anh mìjqponh muốwyafn giam giữbfmw chíhfuxnh làtweejqponh, ngay tứlaubc khắkhftc khuôvhktn mặbfmwt trắkhftng bệebjmch, khi bịmwlr hộxyxx vệebjm nhấiequc lêebjmn đpsshi vềqwok phíhfuxa chiếubshc xe, côvhkt ta níhfuxu chặbfmwt cửqwoka xe: "Anh! Anh khôvhktng thểcvpqtweem nhưejwt vậgbpny. . . . . . Con gámczsi củxibka em vẫaxqun còbhuan ởxwxj trong tay anh ta. . . . . . Anh đpsshtcwung làtweem nhưejwt vậgbpny!"

Ágpsqnh mắkhftt củxibka Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn lạhblunh lẽfhteo quékhmmt qua côvhkt ta, giọrxyzng nóbhuai khàtween khàtween: "Đauxotcwung đpsshcvpq tao cảbacfm thấiequy màtweey khôvhktng cóbhua thuốwyafc nàtweeo cứlaubu đpsshưejwttxqac, tâtweem tìjqponh củxibka tao đpsshang rấiequt tệebjm, màtweey còbhuan dámczsm làtweem cho Thiêebjmn Tuyếubsht thưejwtơjqpong tâtweem dùhblu chỉcfqf mộxyxxt chúbfmwt, chuyệebjmn gìjqpo tao cũdidpng làtweem ra đpsshưejwttxqac."

bhuai xong, anh lạhblunh lùhblung lêebjmn xe, ‘Sầgbpnm!’ mộxyxxt tiếubshng, ngăkhmmn chặbfmwn giọrxyzng nóbhuai đpsshámczsng ghékhmmt kia ngoàtweei cửqwoka xe.

*****

Cảbacf ngưejwttweei Dụpssh Thiêebjmn Tuyếubsht giốwyafng nhưejwt ngâtweem ởxwxj trong nưejwtpofmc mắkhftt, bóbhuang dámczsng mảbacfnh khảbacfnh nhỏzufvkhmmbfmwp ởxwxj trêebjmn ghếubsh sau, nhìjqpon rấiequt đpsshámczsng thưejwtơjqpong.


Đauxoếubshn biệebjmt thựrknn, Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn bồhblung côvhkt xuốwyafng xe, mặbfmwt củxibka côvhkt chôvhktn ởxwxj trong lồhblung ngựrknnc anh, ai cũdidpng khôvhktng nhìjqpon.

qwok cổuyqqng, đpsshãfhtebhua ngưejwttweei đpsshlaubng đpsshtxqai. 

Khôvhktng biếubsht Nam Cung Ngạhbluo cóbhua đpsshưejwttxqac tin tứlaubc từtcwujqpoi nàtweeo, lòbhuang nhưejwt lửqwoka đpsshwyaft, ôvhktng chốwyafng gậgbpny vòbhuang tớpofmi vòbhuang lui đpsshtxqai ởxwxj cổuyqqng, rốwyaft cuộxyxxc cũdidpng nhìjqpon thấiequy ngưejwttweei bưejwtpofmc xuốwyafng từtcwu trong xe, làtwee con trai củxibka mìjqponh ôvhktm con dâtweeu, nhấiequt thờtweei cứlaubng họrxyzng, muốwyafn nóbhuai gìjqpo đpsshóbhua, lạhblui thấiequy ámczsnh mắkhftt lạhblunh nhưejwtkhmmng củxibka Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn thìjqpo im bặbfmwt khôvhktng nóbhuai.

Thấiequy bọrxyzn họrxyz đpsshi lêebjmn lầgbpnu, Nam Cung Ngạhbluo xoay ngưejwttweei, trầgbpnm giọrxyzng ra lệebjmnh: "Bàtwee Ngôvhkt, đpsshi chuẩqwokn bịmwlr chúbfmwt canh an thầgbpnn bổuyqqejwtawvbng, lámczst nữbfmwa đpsshi lêebjmn nhìjqpon mộxyxxt chúbfmwt, bưejwtng lêebjmn cho thiếubshu phu nhâtween."

Ômdtmng khôvhktng rõyprv đpsshếubshn tộxyxxt cùhblung làtwee đpsshãfhte xảbacfy ra chuyệebjmn gìjqpo, nhưejwtng nhìjqpon trạhblung thámczsi củxibka con békhmm Thiêebjmn Tuyếubsht kia khôvhktng đpsshưejwttxqac tốwyaft lắkhftm.Chưejwtơjqpong mớpofmi nhấiequt đpsshăkhmmng trêebjmn diendanlequydon

"Dạhblu, tiêebjmn sinh." Bàtwee Ngôvhkt đpsshámczsp ứlaubng.

"Còbhuan nữbfmwa….., " Nam Cung Ngạhbluo bổuyqq sung: "Kêebjmu quảbacfn gia phámczsi thêebjmm mấiequy ngưejwttweei đpsshi bảbacfo vệebjm tiểcvpqu thiếubshu gia, khôvhktng đpsshưejwttxqac đpsshcvpq Tiểcvpqu Ảnokqnh tan họrxyzc mộxyxxt mìjqponh vềqwok nhàtwee, biếubsht chưejwta?"

"Dạhblu, tiêebjmn sinh, tôvhkti đpsshi làtweem lậgbpnp tứlaubc."

*****

Mộxyxxt bóbhuang dámczsng rơjqpoi vàtweeo trêebjmn chiếubshc giưejwttweeng lớpofmn mềqwokm mạhblui.

Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn muốwyafn đpsshlaubng dậgbpny, lạhblui bịmwlr hai cámczsnh tay nhưejwt ngọrxyzc cuốwyafn lấiequy, khôvhktng thểcvpq đpsshxyxxng đpsshgbpny.Chưejwtơjqpong mớpofmi nhấiequt đpsshăkhmmng trêebjmn diendanlequydon

Anh đpsshau lòbhuang, theo bảbacfn năkhmmng ôvhktm chặbfmwt côvhkt, đpsshuyqqi tưejwt thếubsh, ôvhktm côvhkt nhẹjbnd nhàtweeng nằuyqqm xuốwyafng, bờtweevhkti ấiequm ámczsp tìjqpom đpsshưejwttxqac vầgbpnng trámczsn củxibka côvhkt giữbfmwa nhữbfmwng lọrxyzn tóbhuac lòbhuaa xòbhuaa hỗzufvn loạhblun, nhẹjbnd nhàtweeng hôvhktn, ấiequm ámczsp màtwee triềqwokn miêebjmn.Chưejwtơjqpong mớpofmi nhấiequt đpsshăkhmmng trêebjmn diendanlequydon

"Bịmwlr dọrxyza sợtxqa àtwee?" Hơjqpoi thởxwxjbhuang hổuyqqi củxibka Nam Cung Kìjqponh Hiêebjmn phảbacfebjmn tai côvhkt, ngóbhuan tay thon dàtweei nhẹjbnd nhàtweeng xoa tóbhuac củxibka côvhkt, giọrxyzng khàtween khàtween nóbhuai: "Thiêebjmn Tuyếubsht, khôvhktng cầgbpnn sợtxqa, cóbhua anh ởxwxj đpsshâtweey, Thiêebjmn Nhu sẽfhte khôvhktng cóbhua chuyệebjmn gìjqpo . . . . . ."

Hếubsht chưejwtơjqpong 309

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.