Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 305 : Có tin tức của Y Y sao?

    trước sau   
‘Chábudxt!’, mộbgsit cábudxi tábudxt hung ábudxc giòzshfn vang, ngay cảqeyxnhgzu rênhgzn cũqeyxng khômigjng kịathdp, Thiênhgzn Nhu đpeldãznia bịathd đpeldábudxnh ngãznia trênhgzn mặmlfxt đpeldeoxft, nửfahia bênhgzn mặmlfxt nótaigng rábudxt màmlfx đpeldau nhứqeyxc, hồgmsgi lâjptyu cômigj mớwubxi bắclhht đpeldycwyu khótaig khăudjpn màmlfxpvkat thởlltk, thốpeldng khổpvka lậfahit ngưbudxbsxxi ngồgmsgi dậfahiy.

Sắclhhc mặmlfxt Trìtaignh Dĩrjznnhgznh dữmych tợrjznn, nghiếpeldn răudjpng nótaigi: “Quảqeyx nhiênhgzn giốpeldng chịathdmigj y nhưbudx đpeldúhqcmc, đpeldvcnku hạetmo tiệlltkn nhưbudx nhau…… Nam Cung Kìtaignh Hiênhgzn kia cótaigbudxi gìtaig tốpeldt? Chuyệlltkn cầycwym thúhqcm anh ta làmlfxm còzshfn nhiềvcnku hơcdppn tômigji, tạetmoi sao chịathd em cábudxc ngưbudxbsxxi đpeldvcnku  nótaigi tốpeldt cho anh ta! Đhhrdúhqcmng làmlfx trờbsxxi sinh hạetmo tiệlltkn!”

Thiênhgzn Nhu đpeldãznia đpeldau đpeldếpeldn nótaigi khômigjng nênhgzn lờbsxxi, cuộbgsin tròzshfn trênhgzn mặmlfxt đpeldeoxft, sợrjznzniai tớwubxi cựgoxmc đpeldiểsrkbm.

Trong hơcdppn hai mưbudxơcdppi năudjpm sinh mệlltknh củccpga mìtaignh, cômigj chưbudxa bao giờbsxx gặmlfxp phảqeyxi chuyệlltkn nhưbudx thếpeldmlfxy, ởlltk mộbgsit nơcdppi tốpeldi tăudjpm ẩfhqnm ưbudxwubxt, mộbgsit mìtaignh đpeldpeldi mặmlfxt vớwubxi mộbgsit tênhgzn ábudxc ma, đpeldpeldi mặmlfxt vớwubxi sựgoxm sốpeldng chếpeldt chưbudxa biếpeldt ra sao ……

Trong mắclhht ngâjptyn ngấeoxfn lệlltk, hốpeldc mắclhht đpeldãznia ưbudxơcdppn ưbudxwubxt.

“Y Y đpeldâjptyu?” Giọzniang cômigj khàmlfxn khàmlfxn hỏrdixi: “Y Y khômigjng phảqeyxi làmlfx con gábudxi củccpga anh sao…… Trìtaignh Dĩrjznnhgznh, đpeldếpeldn cùgtynng làmlfx anh muốpeldn làmlfxm gìtaig?”


Trìtaignh Dĩrjznnhgznh lạetmonh lùgtynng đpeldqeyxng dậfahiy, hừovms lạetmonh mộbgsit tiếpeldng.

“Đhhrdótaigmlfx con gábudxi củccpga tômigji, cômigj nhọzniac lòzshfng cábudxi gìtaig? Nếpeldu đpeldãzniamlfx con củccpga tômigji, cho dùgtynmigji giếpeldt chếpeldt hay xẻpmzwo thịathdt cũqeyxng khômigjng phảqeyxi chuyệlltkn củccpga cômigj, cômigj nghĩrjzntaignh rấeoxft thiệlltkn lưbudxơcdppng sao? Vômigj cớwubx thu dưbudxrdixng mộbgsit đpeldqeyxa béytck khômigjng rõoiqj lai lịathdch, cômigj đpeldúhqcmng làmlfx bịathdtaigng đpeldycwyu!”

“Con gábudxi anh đpeldãzniamlfxm gìtaig sai!” Thiênhgzn Nhu rưbudxng rưbudxng nưbudxwubxc mắclhht quábudxt lênhgzn, tứqeyxc giậfahin đpeldếpeldn cảqeyx ngưbudxbsxxi run rẩfhqny: “Con béytckmlfx ruộbgsit thịathdt củccpga anh, làmlfx anh cựgoxmc nhọzniac nuômigji lớwubxn đpeldúhqcmng khômigjng?! Cho dùgtyntaigmigj dụpvkang thìtaigqeyxng kênhgzu anh mộbgsit tiếpeldng ba, anh khômigjng cầycwyn phảqeyxi cầycwym thúhqcm đpeldếpeldn mứqeyxc ngay cảqeyx con mìtaignh cũqeyxng khômigjng nhậfahin!”“Câjptym miệlltkng cho tômigji!!” Trìtaignh Dĩrjznnhgznh quábudxt lớwubxn.

Trong ábudxnh sábudxng mờbsxx tốpeldi, hômigj hấeoxfp củccpga cảqeyx hai vômigjgtynng rõoiqjmlfxng, trừovmsng mắclhht nhìtaign nhau, giốpeldng nhưbudx hai con dãznia thúhqcm sắclhhp cắclhhn xéytck lẫqeyxn nhau.

Trìtaignh Dĩrjznnhgznh ngồgmsgi xổpvkam xuốpeldng, bótaigp mặmlfxt cômigj, trầycwym giọzniang nótaigi: “Thậfahit giốpeldng…… Thiênhgzn Nhu, cômigjmlfx chịathd củccpga cômigj, chỉeiabtaig biểsrkbu tìtaignh nàmlfxy làmlfx giốpeldng nhau nhấeoxft…… Cômigjeoxfy cũqeyxng thípvkach dùgtynng sắclhhc mặmlfxt nàmlfxy đpeldpeldi đpeldãzniai vớwubxi tômigji…… Nhưbudxng chếpeldt tiệlltkt, cốpeldtaignh tômigji chípvkanh làmlfx thípvkach…… Ha……”

Đhhrdômigji mắclhht củccpga Thiênhgzn Nhu run run chớwubxp, khàmlfxn giọzniang hỏrdixi: “…… Anh muốpeldn làmlfxm gìtaig?”

Áfhqnnh mắclhht củccpga Trìtaignh Dĩrjznnhgznh mênhgz ly, trầycwym giọzniang nótaigi: “Cômigjtaig biếpeldt gia cảqeyxnh củccpga tômigji kỳmlyf thậfahit rấeoxft thảqeyxm hay khômigjng, thậfahit sựgoxm rấeoxft khômigjng tốpeldt, tômigji sốpeldng nhiềvcnku năudjpm nhưbudx vậfahiy, căudjpn bảqeyxn làmlfx khômigjng cótaig bấeoxft kỳmlyf ai đpeldpeldi đpeldãzniai thiệlltkt tìtaignh vớwubxi tômigji, cômigj biếpeldt Nam Cung Dạetmo Hi khômigjng? Đhhrdótaigmlfx vợrjzn củccpga tômigji…… Ngưbudxbsxxi phụpvka nữmych đpeldótaig thoạetmot nhìtaign rấeoxft yênhgzu tômigji, nhưbudxng cômigj ta càmlfxng yênhgzu tômigjn nghiênhgzm củccpga cômigj ta hơcdppn, cótaig lẽpeld bảqeyxn thâjptyn cômigj ta cũqeyxng đpeldbudxn ra, chẳlxswng qua cômigj ta khômigjng muốpeldn thừovmsa nhậfahin năudjpm đpeldótaigtaignh đpeldãznia chọznian sai ngưbudxbsxxi màmlfx thômigji…… Còzshfn cótaig đpeldábudxm ngưbudxbsxxi nhàmlfx Nam Cung kia, ai cũqeyxng khinh thưbudxbsxxng tômigji, đpeldovmsng tưbudxlltkng tômigji khômigjng biếpeldt bọznian họznia khinh thưbudxbsxxng tômigji! Thiênhgzn Nhu…… Nhiềvcnku năudjpm nhưbudx vậfahiy chỉeiabtaig chịathdmigj đpeldpeldi đpeldãzniai thiệlltkt tìtaignh vớwubxi tômigji, lúhqcmc ấeoxfy chúhqcmng tômigji cótaig phầycwyn khótaig khăudjpn, chẳlxswng sợrjzn mỗyidyi ngàmlfxy ba bữmycha đpeldvcnku ăudjpn mìtaigtaigi ăudjpn bábudxnh bao khômigjng, chúhqcmng tômigji cũqeyxng vẫqeyxn chịathdu đpeldgoxmng đpeldưbudxrjznc, nhưbudxng sao cômigjeoxfy cótaig thểsrkbtaigi khômigjng yênhgzu liềvcnkn khômigjng yênhgzu tômigji nữmycha? Chúhqcmng tômigji vẫqeyxn luômigjn đpeldgmsgng cam cộbgsing khổpvka…… Hiệlltkn tạetmoi tômigji rơcdppi xuốpeldng khótaig khăudjpn, sao cômigjeoxfy cótaig thểsrkb nhẫqeyxn tâjptym mặmlfxc kệlltkmigji?”

Áfhqnnh mắclhht củccpga anh ta tựgoxma nhưbudx bịathdnhgz hoặmlfxc, đpeldrdixbudxơcdppi nhìtaign rấeoxft đpeldábudxng sợrjzn.

Thiênhgzn Nhu chậfahim rãzniai lắclhhc đpeldycwyu, run giọzniang nótaigi: “Tômigji cảqeyxnh cábudxo anh…… Khômigjng đpeldưbudxrjznc dùgtynng tômigji đpeldsrkb uy hiếpeldp chịathd củccpga tômigji, chịathdmigji  sẽpeld khômigjng mắclhhc mưbudxu củccpga anh!”

Trìtaignh Dĩrjznnhgznh đpeldang đpeldclhhm chìtaigm trong sựgoxmbudxlltkng tưbudxrjznng củccpga mìtaignh, biểsrkbu tìtaignh lạetmonh nhạetmot, khômigjng chúhqcmt nàmlfxo đpeldsrkb ýtunc tớwubxi cômigj.

“Chịathd củccpga cômigj quan tâjptym hay mặmlfxc kệlltkmigj…… Đhhrdótaigmlfx chuyệlltkn củccpga cômigjeoxfy,” Trìtaignh Dĩrjznnhgznh thấeoxfp giọzniang nótaigi: “Tômigji hiểsrkbu cômigjeoxfy hơcdppn cômigj.”

“Trìtaignh Dĩrjznnhgznh…… Trìtaignh Dĩrjznnhgznh!” Thiênhgzn Nhu ngãznia trênhgzn mặmlfxt đpeldeoxft, nhìtaign anh ta chậfahim rãzniai đpeldqeyxng dậfahiy, lùgtyni lạetmoi càmlfxng đpeldi càmlfxng xa, sợrjznzniai lớwubxn tiếpeldng kênhgzu lênhgzn, nhưbudxng anh ta khômigjng hềvcnk dừovmsng bưbudxwubxc.

“Tômigji phảqeyxi đpeldi nhìtaign con gábudxi, lâjptyu rồgmsgi khômigjng gặmlfxp con béytck, khômigjng biếpeldt đpeldãznia bịathd mụpvka đpeldiếpeldm Nam Cung Dạetmo Hi kia dạetmoy thàmlfxnh cábudxi dạetmong gìtaig……” Trìtaignh Dĩrjznnhgznh cưbudxbsxxi lạetmonh: “Nótaig rấeoxft khômigjng nghe lờbsxxi, ngay cảqeyx ba cũqeyxng khômigjng chịathdu kênhgzu, cômigjtaigi làmlfxnhgzn khốpeldn kiếpeldp nàmlfxo ởlltk nhàmlfx Nam Cung dạetmoy?”


“Trìtaignh Dĩrjznnhgznh!” Tiếpeldng kênhgzu củccpga Thiênhgzn Nhu càmlfxng lúhqcmc càmlfxng xa dầycwyn.

“Tạetmom thờbsxxi tômigji cũqeyxng khômigjng nuômigji nổpvkai chípvkanh mìtaignh, càmlfxng khômigjng nuômigji nổpvkai thênhgzm hai ngưbudxbsxxi, cômigjnhgzn cầycwyu nguyệlltkn nhìtaign thấeoxfy Thiênhgzn Tuyếpeldt trưbudxwubxc mìtaignh đpeldótaigi chếpeldt …… Bâjptyy giờbsxx đpeldiềvcnku duy nhấeoxft tômigji muốpeldn, chípvkanh làmlfx tiềvcnkn, còzshfn cótaigmigjeoxfy ……”

Thâjptyn ảqeyxnh màmlfxu đpelden xa dầycwyn, càmlfxng đpeldi càmlfxng xa, mộbgsit tiếpeldng ‘Ầccpgm!’ thậfahit lớwubxn, cửfahia sắclhht bịathd khoábudx lạetmoi.

******

Trong biệlltkt thựgoxm an tĩrjznnh, thờbsxxi đpeldiểsrkbm Nam Cung Dạetmo Hi xômigjng lênhgzn, Dụpvka Thiênhgzn Tuyếpeldt đpeldãznia rờbsxxi giưbudxbsxxng, cômigj đpeldang dọznian dẹcdppp phòzshfng ốpeldc.

“Làmlfxm sao vậfahiy?” Dụpvka Thiênhgzn Tuyếpeldt nhìtaign vẻpmzw mặmlfxt sốpeldt ruộbgsit củccpga cômigj ta, hỏrdixi: “Cômigj vộbgsii vộbgsii vàmlfxng vàmlfxng nhưbudx vậfahiy làmlfxm gìtaig? Cótaig phảqeyxi cótaig tin tứqeyxc củccpga Y Y rồgmsgi khômigjng?”

Sắclhhc mặmlfxt Nam Cung Dạetmo Hi tábudxi nhợrjznt, nưbudxwubxc mắclhht còzshfn treo ởlltk khótaige mắclhht.

Ngưbudxbsxxi giúhqcmp việlltkc gấeoxfp gábudxp chạetmoy vàmlfxo, thởlltk hồgmsgng hộbgsic: “Thiếpeldu phu nhâjptyn! Xin lỗyidyi, tômigji đpeldãzniataigi vớwubxi tiểsrkbu thưbudxmlfxtaig lẽpeldmigjzshfn chưbudxa rờbsxxi giưbudxbsxxng, nhưbudxng tômigji khômigjng ngăudjpn cảqeyxn đpeldưbudxrjznc, lúhqcmc sábudxng, trưbudxwubxc khi đpeldếpeldn cômigjng ty thiếpeldu gia đpeldãznia dặmlfxn làmlfx khômigjng đpeldưbudxrjznc đpeldábudxnh thứqeyxc cômigj, nótaigi khi nàmlfxo cômigj dậfahiy mớwubxi kênhgzu cômigj xuốpeldng ăudjpn sábudxng……”

Dụpvka Thiênhgzn Tuyếpeldt nhưbudxmlfx hiểsrkbu ra, gậfahit gậfahit đpeldycwyu: “Tômigji đpeldãznia biếpeldt, cômigj xuốpeldng dưbudxwubxi đpeldi, lábudxt nữmycha tômigji đpeldi xuốpeldng cùgtynng Dạetmo Hi.”

Ngưbudxbsxxi giúhqcmp việlltkc đpeldábudxp trảqeyx mộbgsit tiếpeldng rồgmsgi quay ngưbudxbsxxi trábudxnh ra, trưbudxwubxc khi đpeldi còzshfn sợrjznzniai liếpeldc nhìtaign Nam Cung Dạetmo Hi mộbgsit cábudxi.

“Cômigjzshfn cótaig bụpvkang dạetmo ăudjpn cơcdppm?” Nam Cung Dạetmo Hi mởlltk miệlltkng, lạetmoi làmlfx mộbgsit câjptyu lạetmonh lùgtynng.

Dụpvka Thiênhgzn Tuyếpeldt hơcdppi hơcdppi nhípvkau màmlfxy.

“Cótaig chuyệlltkn gìtaig thìtaigmigjtaigi đpeldi, khômigjng cầycwyn phảqeyxi châjptym chọzniac nhưbudx vậfahiy, rốpeldt cuộbgsic làmlfxmlfxm sao?”

Nam Cung Dạetmo Hi nắclhhm chặmlfxt di đpeldbgsing, tay vẫqeyxn luômigjn run rẩfhqny, nưbudxwubxc mắclhht rơcdppi càmlfxng lúhqcmc càmlfxng nhiềvcnku, gầycwyn nhưbudx nhịathdn khômigjng đpeldưbudxrjznc muốpeldn khótaigc ra tiếpeldng.

hqcmc nàmlfxy Dụpvka Thiênhgzn Tuyếpeldt mớwubxi phábudxt hiệlltkn khômigjng thípvkach hợrjznp, nhìtaign bênhgzn ngoàmlfxi khômigjng cótaig ngưbudxbsxxi khábudxc, sábudxng hômigjm nay cũqeyxng khômigjng nghe thấeoxfy đpeldbgsing tĩrjznnh kỳmlyf lạetmotaig, ábudxnh mắclhht lộbgsi ra vẻpmzw nghi hoặmlfxc, dắclhht tay cômigj ta đpeldi vàmlfxo phòzshfng, mềvcnkm giọzniang hỏrdixi: “Đhhrdưbudxrjznc rồgmsgi, cótaig chuyệlltkn gìtaigmigjtaigi đpeldi, mớwubxi sábudxng sớwubxm đpeldãzniabudxu kỉeiabnh, ai chọzniac ghẹcdppo cômigj?”

“Phưbudxơcdppng phábudxp củccpga cômigjgtynng đpeldưbudxrjznc khômigjng? Cótaig tin tứqeyxc gìtaig chưbudxa? Tìtaigm đpeldưbudxrjznc Y Y khômigjng?” Nam Cung Dạetmo Hi rưbudxng rưbudxng nưbudxwubxc mắclhht hỏrdixi.

Dụpvka Thiênhgzn Tuyếpeldt chăudjpm chúhqcm nhìtaign cômigj ta, hìtaignh nhưbudxmlfx hiểsrkbu ra gìtaig đpeldótaig.

“Phưbudxơcdppng phábudxp củccpga tômigji cũqeyxng khômigjng nhấeoxft đpeldathdnh hữmychu dụpvkang, đpeldếpeldn bâjptyy giờbsxx khômigjng cótaig tin tứqeyxc cũqeyxng làmlfxtaignh thưbudxbsxxng, con cábudxi mấeoxft típvkach chúhqcmng ta thựgoxmc sựgoxm rấeoxft lo lắclhhng, nhưbudxng đpeldpeldi phưbudxơcdppng cũqeyxng khômigjng thểsrkb nhanh nhưbudx vậfahiy đpeldãznia chúhqcm ýtunc tớwubxi, cũqeyxng khômigjng thểsrkb nhanh nhưbudx vậfahiy đpeldưbudxa ngưbudxbsxxi vềvcnk cho chúhqcmng ta, cômigj khômigjng hiểsrkbu sao?”

Nam Cung Dạetmo Hi lắclhhc đpeldycwyu, nưbudxwubxc mắclhht rơcdppi xuốpeldng mộbgsit giọzniat: “Tômigji khômigjng hiểsrkbu, hiệlltkn giờbsxxmigji chỉeiab biếpeldt nếpeldu nhưbudxmigj khômigjng đpeldi cứqeyxu con gábudxi tômigji, sẽpeld khômigjng ai cứqeyxu đpeldưbudxrjznc con gábudxi củccpga tômigji.”

Dụpvka Thiênhgzn Tuyếpeldt chấeoxfn đpeldbgsing, trong mắclhht lộbgsi vẻpmzw khômigjng thểsrkbbudxlltkng tưbudxrjznng: “Rốpeldt cuộbgsic làmlfxmlfxm sao?”

Nam Cung Dạetmo Hi nhanh chótaigng mởlltk di đpeldbgsing củccpga mìtaignh ra, ngótaign tay run run, nhanh chótaigng bấeoxfm tìtaigm tin nhắclhhn kia, đpeldưbudxa cho cômigj xem ảqeyxnh chụpvkap —— trênhgzn ảqeyxnh chụpvkap, Trìtaignh Lan Y nằjaavm ởlltk trênhgzn sofa, đpeldômigji mắclhht bịathd che lạetmoi, miệlltkng bịathdbudxn kípvkan, hai tay bịathd trótaigi, toàmlfxn bộbgsitaignh ảqeyxnh nhìtaign thấeoxfy màmlfx đpeldau lòzshfng.

Dụpvka Thiênhgzn Tuyếpeldt chỉeiab nhìtaign thoábudxng qua, sắclhhc mặmlfxt trắclhhng bệlltkch, suýtunct nữmycha làmlfxm rơcdppi di đpeldbgsing củccpga cômigj ta xuốpeldng đpeldeoxft.

“Sao lạetmoi thếpeldmlfxy? Đhhrdâjptyy làmlfx chuyệlltkn gìtaig?” Dụpvka Thiênhgzn Tuyếpeldt nhìtaign chằjaavm chằjaavm Nam Cung Dạetmo Hi, run giọzniang hỏrdixi: “Từovms đpeldâjptyu cômigjtaig bứqeyxc ảqeyxnh nàmlfxy? Làmlfx ai gửfahii cho cômigj! Chẳlxswng lẽpeld Y Y thậfahit sựgoxm bịathd bắclhht cótaigc? Đhhrdpeldi phưbudxơcdppng gửfahii ảqeyxnh cho chúhqcmng ta làmlfx muốpeldn tiềvcnkn chuộbgsic?!”

Nam Cung Dạetmo Hi chỉeiab lẳlxswng lặmlfxng rớwubxt nưbudxwubxc mắclhht, khômigjng nótaigi lờbsxxi nàmlfxo.

“Cômigjtaigi đpeldi!!” Dụpvka Thiênhgzn Tuyếpeldt khótaig thởlltk quábudxt lênhgzn, túhqcmm cábudxnh tay củccpga Nam Cung Dạetmo Hi: “Rốpeldt cuộbgsic phábudxt sinh chuyệlltkn gìtaig, cômigjtaigi cho tômigji nghe tômigji mớwubxi cótaig thểsrkbgtynng cômigj nghĩrjznbudxch!”


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.