Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 303 : Yêu em vô cùng sâu đậm

    trước sau   
Sựnjjr kinh hãdrali trong lòvssang rốryoet cuộeymnc giốryoeng nhưqwei từqzaxng đxvkxghfot sówzwgng biểbhzkn dâywyxng tràlixfn qua đxvkxi, bêkwldn gòvssaxvkx củcmksa Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct dírgirnh mấbkbsy sợghfoi ưqweiwrqot nhẹqzaxp mồhncktxemi, bếcgdct dírgirnh trêkwldn da thịiuimt trắjgesng nõycvpn nhìdpgqn thựnjjrc mêkwld ngưqweigaymi, côtxem ngưqweiwrqoc mắjgest lêkwldn, áxvkxnh mắjgest trong suốryoet mang theo chúclsit ủcmksjzkl chăoimcm chúclsi nhìdpgqn ngưqweigaymi đxvkxàlixfn ôtxemng trưqweiwrqoc mắjgest.

“Đryoeãdral trễxvkx thếcgdclixfy anh còvssan chưqweia ngủcmks? Côtxemng ty cówzwg rấbkbst nhiềhygfu việwzwgc phảywyxi xửitsibmzv àlixf?”

“Lậaipnp tứhygfc xong ngay,” Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn thấbkbsp giọseicng nówzwgi, hôtxemn lêkwldn tráxvkxn củcmksa côtxem: “Mấbkbsy ngàlixfy nay bậaipnn rộeymnn chuyệwzwgn củcmksa Y Y vàlixf Thiêkwldn Nhu, anh khôtxemng quan tâywyxm nhiềhygfu đxvkxếcgdcn chuyệwzwgn bêkwldn côtxemng ty, vìdpgq thếcgdc mớwrqoi tồhnckn đxvkxseicng lạwrqoi mộeymnt írgirt việwzwgc, nhưqweing sẽoopw mau chówzwgng xửitsibmzv xong, em ngủcmks trưqweiwrqoc đxvkxi, láxvkxt nữotfua anh ngủcmks.”

Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct cówzwg chúclsit tham luyếcgdcn vòvssang tay ấbkbsm áxvkxp củcmksa anh, nhẹqzax nhàlixfng ôtxemm lấbkbsy anh, cắjgesn môtxemi, khôtxemng muốryoen buôtxemng ra.

“Nhưqwei thếcgdclixfo, nhớwrqo anh àlixf……” Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn cưqweigaymi rộeymnkwldn, ngówzwgn tay thon dàlixfi nhẹqzax nhàlixfng nâywyxng cằadvim củcmksa côtxem, dịiuimu dàlixfng hôtxemn lêkwldn khówzwge miệwzwgng côtxem, nhẹqzax nhàlixfng vuốryoet ve, giọseicng nówzwgi khàlixfn khàlixfn mang theo ngụtxem ýbmzv.

Cảywyx ngưqweigaymi củcmksa Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct run lêkwldn, ngay lậaipnp tứhygfc pháxvkxt hiệwzwgn ra ýbmzv đxvkxhnck củcmksa anh.


txem thoáxvkxng trốryoen tráxvkxnh, mặeymnt ửitsing đxvkxjzkl, nhỏjzkl giọseicng nówzwgi: “Em mớwrqoi khôtxemng cówzwg, anh đxvkxqzaxng cówzwg khôtxemng đxvkxhygfng đxvkxjgesn.”

qweiwrqoi áxvkxnh sáxvkxng nhu hoàlixf, ýbmzvqweigaymi trêkwldn gưqweiơhcqzng mặeymnt củcmksa Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn lộeymn ra sựnjjr mịiuim hoặeymnc quyếcgdcn rũjzklvssang ngưqweigaymi, đxvkxôtxemi môtxemi anh nhẹqzax nhàlixfng dáxvkxn vàlixfo gòvssaxvkx củcmksa côtxem, thấbkbsp giọseicng thìdpgq thầotfum: “Anh thậaipnt hy vọseicng khôtxemng cówzwg nhiềhygfu chuyệwzwgn phiềhygfn lòvssang nhưqwei vậaipny, đxvkxbhzkwzwg thểbhzk mỗxfjxi ngàlixfy ởitsikwldn em làlixfm chuyệwzwgn khôtxemng đxvkxhygfng đxvkxjgesn ……”

Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct co nắjgesm tay đxvkxáxvkxnh vàlixfo trêkwldn ngưqweigaymi anh, bịiuim anh bắjgest lấbkbsy, đxvkxeymnt ởitsikwldn môtxemi nhẹqzax nhàlixfng hôtxemn.

“Hiệwzwgn tạwrqoi em khôtxemng nghĩgqse ra Thiêkwldn Nhu cówzwg thểbhzk đxvkxi nơhcqzi nàlixfo……” Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct thởitsilixfi, từqzax trong chăoimcn ngồhncki dậaipny, ôtxemm hai châywyxn: “Em ấbkbsy cówzwg bằadving cấbkbsp cao, nhưqweing lạwrqoi khôtxemng cówzwg bấbkbst kỳycvp kinh nghiệwzwgm xãdral hộeymni gìdpgq, còvssan làlixf từqzax Mỹzteq trởitsi vềhygf, cówzwg rấbkbst nhiềhygfu tưqweiqweiitsing khôtxemng giốryoeng vớwrqoi bêkwldn nàlixfy, em ấbkbsy cũjzklng chưqweia từqzaxng trảywyxi qua cuộeymnc sốryoeng gian khổbhzk hiểbhzkm áxvkxc, em sợghfo……”

“Sợghfo em ấbkbsy chịiuimu uấbkbst ứhygfc?” Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn tiếcgdcp lờgaymi côtxem.

Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct cắjgesn môtxemi: “Em chỉzrbvwzwg mộeymnt đxvkxhygfa em gáxvkxi nàlixfy.”

“Anh biếcgdct, anh cũjzklng chỉzrbvwzwg mộeymnt……” Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn cưqweigaymi cưqweigaymi, ôtxemm thâywyxn thểbhzk nhỏjzkl xinh củcmksa côtxemlixfo lòvssang: “Cówzwg nhiềhygfu khi cáxvkxc côtxembkbsy làlixf bịiuim chúclsing ta chiềhygfu nêkwldn sinh hưqwei, chỉzrbvwzwg đxvkxbhzk họseic đxvkxi ra ngoàlixfi tựnjjrdpgqnh cảywyxm thụtxem thếcgdc giớwrqoi, họseic sẽoopw biếcgdct mìdpgqnh đxvkxãdralitsi trong mộeymnt thếcgdc giớwrqoi an toàlixfn đxvkxếcgdcn cỡwrqolixfo, châywyxn chírgirnh bảywyxo hộeymn, khôtxemng phảywyxi làlixf em vẫycvpn luôtxemn giúclsip em ấbkbsy ngăoimcn cảywyxn hếcgdct thảywyxy mưqweia giówzwg, màlixf phảywyxi đxvkxbhzk chírgirnh em ấbkbsy thửitsi cảywyxm thụtxemxvkxi gìdpgq gọseici làlixf thưqweiơhcqzng tổbhzkn, thậaipnt sựnjjr biếcgdct đxvkxau rồhncki thìdpgq sẽoopw khôtxemng chạwrqom vàlixfo nữotfua, thậaipnt sựnjjr hiểbhzku ra thìdpgq sẽoopw tựnjjrdpgqnh bảywyxo vệwzwg chírgirnh mìdpgqnh.”

“Giốryoeng nhưqweiclsic trưqweiwrqoc mọseici ngưqweigaymi đxvkxryoei xửitsi vớwrqoi Dạwrqo Hi?” Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct nhẹqzax giọseicng nówzwgi: “Nhưqweing anh nhìdpgqn bộeymn dạwrqong hiệwzwgn tạwrqoi củcmksa côtxembkbsy đxvkxi, kỳycvp thậaipnt đxvkxhygfu làlixf do cáxvkxc ngưqweigaymi cưqweing chiềhygfu màlixf ra, anh còvssan nówzwgi em.”

“Ừnsah,” Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn nhắjgesm mắjgest lạwrqoi, nhẹqzax nhàlixfng đxvkxeymnt cằadvim ởitsi đxvkxzrbvnh đxvkxotfuu củcmksa côtxem, lẩwvlgm bẩwvlgm nówzwgi: “Hiệwzwgn tạwrqoi anh hốryoei hậaipnn, lúclsic ấbkbsy nówzwg muốryoen tựnjjrxvkxt, anh lạwrqoi thỏjzkla hiệwzwgp đxvkxhnckng ýbmzv đxvkxbhzkwzwg gảywyx cho Trìdpgqnh Dĩgqsekwldnh, nếcgdcu lúclsic đxvkxówzwg anh kiêkwldn trìdpgq mộeymnt chúclsit, dưqweiwrqoi sựnjjr giáxvkxm sáxvkxt củcmksa anh, nówzwg muốryoen tựnjjrxvkxt cũjzklng khôtxemng cówzwg cửitsia, nówzwgi đxvkxếcgdcn cùrbjhng vẫycvpn làlixf tạwrqoi nhàlixf anh phówzwgng túclsing nówzwg, cho nêkwldn tírgirnh cáxvkxch củcmksa nówzwg mớwrqoi càlixfng ngàlixfy càlixfng lệwzwgch khỏjzkli quỹzteq đxvkxwrqoo ban đxvkxotfuu, trởitsi thàlixfnh mộeymnt ngưqweigaymi khôtxemng nówzwgi lýbmzv lẽoopw nhưqwei vậaipny……”

Ngówzwgn tay nhẹqzax nhàlixfng vuốryoet ve mặeymnt củcmksa côtxem, giọseicng củcmksa Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn trầotfum thấbkbsp xuốryoeng: “Cũjzklng khiếcgdcn em bịiuimwzwglixfm khổbhzk nhiềhygfu nhưqwei vậaipny.”

Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct nghiêkwldng mặeymnt tráxvkxnh thoáxvkxt ngówzwgn tay ấbkbsm áxvkxp củcmksa anh, áxvkxnh mắjgest trong suốryoet nhìdpgqn anh: “Em dễxvkx bịiuim bắjgest nạwrqot vậaipny sao? Anh chờgaymlixf xem, mỗxfjxi mộeymnt lầotfun em đxvkxhygfu nhớwrqo rấbkbst rõycvp, em sẽoopw đxvkxòvssai lạwrqoi hếcgdct.”

Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn cưqweigaymi rộeymnkwldn: “Thếcgdclixfo, tírgirnh đxvkxwrqoi náxvkxo thiêkwldn cung ởitsi nhàlixf anh àlixf?”

Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct hừqzax mộeymnt tiếcgdcng, dựnjjra vàlixfo vai anh: “Em lớwrqon nhưqwei thếcgdclixfy, tuy rằadving ba mẹqzax rấbkbst thưqweiơhcqzng yêkwldu em, nhưqweing khôtxemng hềhygfqweing chiềhygfu em, đxvkxếcgdcn khi em trưqweiitsing thàlixfnh, ba mẹqzaxjzklng qua đxvkxgaymi, em bắjgest đxvkxotfuu gáxvkxnh váxvkxc trêkwldn vai tráxvkxch nhiệwzwgm làlixfm chịiuim chăoimcm sówzwgc Thiêkwldn Nhu, Kìdpgqnh Hiêkwldn, tuy em khôtxemng nówzwgi vớwrqoi anh, nhưqweing cũjzklng khôtxemng đxvkxwrqoi biểbhzku làlixf mấbkbsy năoimcm nay em khôtxemng mệwzwgt mỏjzkli, em khôtxemng khổbhzk, chẳxfjxng qua hiệwzwgn giờgaym em cảywyxm thấbkbsy rấbkbst hạwrqonh phúclsic, bởitsii vìdpgq thậaipnt vấbkbst vảywyx mớwrqoi cówzwg mộeymnt ngưqweigaymi đxvkxàlixfn ôtxemng hoàlixfn toàlixfn đxvkxáxvkxng tin cậaipny đxvkxbhzk em cówzwg thểbhzk dựnjjra dẫycvpm, thậaipnm chírgir em khôtxemng cầotfun giảywyx bộeymn thậaipnn trọseicng ởitsi trưqweiwrqoc mặeymnt anh, em cũjzklng muốryoen tùrbjhy hứhygfng, cũjzklng muốryoen nếcgdcm thửitsidflc sủcmksng màlixf kiêkwldu làlixf cảywyxm giáxvkxc gìdpgq……”


Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn nghe màlixf đxvkxau lòvssang, ôtxemm côtxem chặeymnt hơhcqzn, cúclsii đxvkxotfuu hôtxemn lêkwldn môtxemi côtxem, dưqweigaymng nhưqwei muốryoen nuốryoet hếcgdct nhữotfung lờgaymi nówzwgi khiếcgdcn anh đxvkxau lòvssang bằadving nụtxemtxemn nàlixfy, giọseicng anh khàlixfn khàlixfn: “Em cứhygf tuỳycvp hứhygfng…… Sau nàlixfy em muốryoen tuỳycvp hứhygfng nhưqwei thếcgdclixfo cũjzklng đxvkxưqweighfoc, anh sẽoopwqweing chiềhygfu……”

Đryoeôtxemi mắjgest củcmksa Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct hơhcqzi ưqweiwrqot áxvkxt, cũjzklng cówzwg phầotfun hốryoei hậaipnn đxvkxãdral lộeymn liễxvkxu nówzwgi nhữotfung lờgaymi nàlixfy vớwrqoi anh, nhưqweing nụtxemtxemn mang theo sựnjjr an ủcmksi, mang theo lờgaymi hứhygfa hẹqzaxn, làlixfm cho côtxem cảywyxm kírgirch vàlixfclsic đxvkxeymnng, gầotfun nhưqwei nhịiuimn khôtxemng đxvkxưqweighfoc màlixf muốryoen hôtxemn trảywyx lạwrqoi anh.

“Đryoeâywyxy làlixf anh nówzwgi —— nếcgdcu vềhygf sau em làlixfm ra chuyệwzwgn gìdpgqrbjhy hứhygfng, anh phảywyxi nhớwrqoycvp lờgaymi anh đxvkxãdralwzwgi.” Trong mắjgest côtxem lộeymn ra sựnjjr kiêkwldn đxvkxiuimnh.

“Làlixf anh nówzwgi,” Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn cưqweigaymi cưqweigaymi, chốryoeng chówzwgp mũjzkli mìdpgqnh vàlixfo chówzwgp mũjzkli côtxem: “Khôtxemng giữotfu lờgaymi chírgirnh làlixf con chówzwg con.”

Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct ngẩwvlgn ra, gầotfun nhưqweilixf buộeymnt miệwzwgng thốryoet lêkwldn: “Em mớwrqoi khôtxemng thècowfm làlixfm vợghfo củcmksa chówzwg!”

Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn cưqweigaymi ra tiếcgdcng, ngũjzkl quan tuấbkbsn túclsi lộeymn vẻgqse thoáxvkxt tụtxemc lówzwga mắjgest khiếcgdcn ngưqweigaymi ta khôtxemng dáxvkxm nhìdpgqn thẳxfjxng, Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct rốryoet cuộeymnc phảywyxn ứhygfng đxvkxưqweighfoc, mặeymnt đxvkxjzklkwldn, nhàlixfo tớwrqoi bówzwgp cổbhzk anh: “Đryoeưqweighfoc lắjgesm…… Anh dáxvkxm trêkwldu ghẹqzaxo em……”

“Khôtxemng phảywyxi, bàlixfdral, anh chỉzrbvlixf nhắjgesc nhởitsi em, hiệwzwgn giờgaym chúclsing ta làlixf ngưqweigaymi trêkwldn cùrbjhng chiếcgdcc thuyềhygfn, vinh nhụtxemc gìdpgqjzklng phảywyxi ởitsikwldn nhau……”

“Anh còvssan nówzwgi……”

Chúclsit ấbkbsm áxvkxp duy nhấbkbst trong chăoimcn cũjzklng bịiuim hai ngưqweigaymi lăoimcn lộeymnn khôtxemng còvssan, Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn cẩwvlgn thậaipnn che chởitsitxem, đxvkxbhzktxemrbjhy ýbmzvxvkxo loạwrqon, cuốryoei cùrbjhng, vui vẻgqse ôtxemm chặeymnt lấbkbsy côtxem, đxvkxècowfitsiqweiwrqoi thâywyxn. 

Hai ngưqweigaymi đxvkxhygfu thởitsi hồhnckng hộeymnc.

Anh cựnjjrc kỳycvp cẩwvlgn thậaipnn chốryoeng đxvkxwrqo thâywyxn thểbhzk, phòvssang ngừqzaxa đxvkxècowf égaymp đxvkxếcgdcn cáxvkxi bụtxemng nhỏjzkl đxvkxãdralhcqzi hơhcqzi phồhnckng lêkwldn, áxvkxnh mắjgest thâywyxm thúclsiy nhưqwei hồhnckqweiwrqoc chăoimcm chúclsi nhìdpgqn dáxvkxng vẻgqse thẹqzaxn thùrbjhng xen lẫycvpn tứhygfc tốryoei củcmksa ngưqweigaymi phụtxem nữotfu nhỏjzklgaymitsiqweiwrqoi thâywyxn, nhìdpgqn áxvkxnh mắjgest côtxem chớwrqop chớwrqop, nhìdpgqn côtxem thởitsi gấbkbsp vôtxemrbjhng đxvkxeymnng lòvssang ngưqweigaymi.

“Thiêkwldn Tuyếcgdct……” Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn chậaipnm rãdrali cúclsii đxvkxotfuu xuốryoeng, khôtxemng khốryoeng chếcgdc đxvkxưqweighfoc hôtxemn lêkwldn môtxemi côtxem, cảywyxm thụtxem đxvkxeymnbkbsm củcmksa côtxem, hơhcqzi thởitsi củcmksa côtxem, hưqweiơhcqzng vịiuim ngọseict ngàlixfo củcmksa côtxem, mỗxfjxi mộeymnt tấbkbsc da thịiuimt thơhcqzm tho mịiuimn màlixfng củcmksa côtxem: “Dưqweigaymng nhưqwei anh chờgaym đxvkxghfoi thờgaymi khắjgesc nàlixfy đxvkxãdral rấbkbst lâywyxu, sốryoeng nhiềhygfu năoimcm, nhìdpgqn thấbkbsy nhiềhygfu ngưqweigaymi nhưqwei vậaipny, chỉzrbvlixfdpgq chờgaym đxvkxghfoi đxvkxbhzk gặeymnp em, yêkwldu em…… Anh yêkwldu em…… Rấbkbst yêkwldu, yêkwldu vôtxemrbjhng……”

Nụtxemtxemn nówzwgng bỏjzklng ưqweiwrqot áxvkxt chuyểbhzkn dờgaymi từqzaxqweigaymn mặeymnt đxvkxếcgdcn vàlixfnh tai cùrbjhng cầotfun cổbhzk mẫycvpn cảywyxm củcmksa côtxem, cảywyx ngưqweigaymi Dụtxem Thiêkwldn Tuyếcgdct mềhygfm nhũjzkln đxvkxếcgdcn mứhygfc khôtxemng thểbhzk nhúclsic nhírgirch, toàlixfn thâywyxn tựnjjra nhưqwei bịiuim sựnjjrbkbsm áxvkxp mang theo dòvssang đxvkxiệwzwgn vâywyxy quanh, côtxem khôtxemng kiềhygfm chếcgdc đxvkxưqweighfoc pháxvkxt ra tiếcgdcng than nhẹqzax, cảywyx ngưqweigaymi nhưqwei tan thàlixfnh mộeymnt vũjzklng nưqweiwrqoc.

Tay nhẹqzax nhàlixfng vịiuimn lấbkbsy bờgaym vai củcmksa anh, dáxvkxng vẻgqse nhỏjzkl yếcgdcu vôtxem lựnjjrc hìdpgqnh thàlixfnh sựnjjr đxvkxryoei lậaipnp vớwrqoi hìdpgqnh thểbhzk to lớwrqon rắjgesn chắjgesc củcmksa anh.

“Đryoeghfoi đxvkxãdral…… Từqzax từqzax…… Tốryoei qua…… Mớwrqoi làlixfm……”

Nam Cung Kìdpgqnh Hiêkwldn cúclsii đxvkxotfuu trằadvin trọseicc đxvkxòvssai lấbkbsy ởitsi cầotfun cổbhzk củcmksa côtxem, khôtxemng đxvkxbhzk ýbmzv tớwrqoi tiếcgdcng côtxem than nhẹqzax, anh thìdpgq thầotfum: “Nhưqweing đxvkxâywyxy làlixf đxvkxêkwldm nay……”

“Anh còvssan…… Côtxemng việwzwgc phảywyxi xửitsibmzv……”

lixfn tay to tham lam xâywyxm nhậaipnp vàlixfo phírgira dưqweiwrqoi váxvkxy ngủcmks rộeymnng thùrbjhng thìdpgqnh, giọseicng anh trầotfum thấbkbsp giốryoeng nhưqweiqweiơhcqzng khówzwgi lưqweighfon lờgaym: “Khôtxemng cầotfun lo nhữotfung việwzwgc đxvkxówzwg……”

Mộeymnt giọseict sưqweiơhcqzng sớwrqom, nhanh chówzwgng bốryoec hơhcqzi trong căoimcn phòvssang tràlixfn đxvkxotfuy hìdpgqnh ảywyxnh nówzwgng bỏjzklng kiềhygfu diễxvkxm, biếcgdcn thàlixfnh hơhcqzi nưqweiwrqoc vụtxemn vặeymnt trong khôtxemng khírgir mậaipnp mờgaym áxvkxi nuộeymni, ngưqweigaymi đxvkxàlixfn ôtxemng to lớwrqon vàlixf ngưqweigaymi phụtxem nữotfu kiềhygfu mịiuimywyxy dưqweia ởitsikwldn nhau, anh báxvkx đxvkxwrqoo chiếcgdcm hữotfuu, côtxem khẽoopw run tiếcgdcp thu, quấbkbsn chặeymnt lẫycvpn nhau, biếcgdcn sựnjjrclsic đxvkxeymnng cùrbjhng kháxvkxt vọseicng mãdralnh liệwzwgt thàlixfnh mộeymnt cuộeymnc hoan áxvkxi say đxvkxjgesm đxvkxếcgdcn mồhncktxemi đxvkxotfum đxvkxìdpgqa……

Hếcgdct chưqweiơhcqzng 303

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.