Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con
Chương 302 : Mơ một giấc mộng rất xấu
Trong nhápcvq y mắwxve t, cảmbdp ngưkipw ờjpjm i Thiêiyod n Nhu chấiyrv n kinh.
Việbmpd c nàwmch y phápcvq t sinh chỉatuf trong mộjmll t giâiyrv y đmbdp ồcbga ng hồcbga , mắwxve t thấiyrv y côfeld bécfwn đmbdp ãpvfd chạlliz y vềwwcg phísozc a mìmljt nh, nửiyrv a đmbdp ưkipw ờjpjm ng lạlliz i bịiyrv ngưkipw ờjpjm i ta che miệbmpd ng bắwxve t đmbdp i, trong đmbdp ầbboi u Thiêiyod n Nhu bápcvq o đmbdp ộjmll ng kịiyrv ch liệbmpd t, sắwxve c mặbmpd t trắwxve ng bệbmpd ch, bỗnzsj ng nhiêiyod n hưkipw ớosct ng vềwwcg phưkipw ơnzsj ng hưkipw ớosct ng kia chạlliz y tớosct i.
“Ai đmbdp óhxxj !!” Côfeld kêiyod u to mộjmll t tiếqzac ng, ra sứjpjm c chạlliz y nhanh tớosct i đmbdp ịiyrv a phưkipw ơnzsj ng màwmch bóhxxj ng dápcvq ng kia vừpcvq a mớosct i chui vàwmch o, châiyrv n dẫhxxj m trêiyod n mộjmll t mảmbdp nh cỏsjwp mềwwcg m xốcfwn p: “Làwmch ai! Ra đmbdp âiyrv y!…… Trảmbdp con bécfwn lạlliz i cho tôfeld i!”
Thiêiyod n Nhu hoảmbdp ng sợgvzu trừpcvq ng to mắwxve t trong bóhxxj ng đmbdp êiyod m lờjpjm mờjpjm , hai tay vòkqex ng trêiyod n miệbmpd ng giốcfwn ng nhưkipw mộjmll t cápcvq i loa, kêiyod u to: “Ra đmbdp âiyrv y! Trảmbdp đmbdp ứjpjm a nhỏsjwp lạlliz i cho tôfeld i!…… Y Y, em ởqbnm đmbdp âiyrv u, trảmbdp lờjpjm i chịiyrv đmbdp i!”
Đpiso ộjmll t nhiêiyod n côfeld nghe đmbdp ưkipw ợgvzu c tiếqzac ng đmbdp ộjmll ng nhỏsjwp , hìmljt nh nhưkipw làwmch tiếqzac ng bưkipw ớosct c châiyrv n dẫhxxj m trêiyod n mặbmpd t cỏsjwp chạlliz y tớosct i, côfeld cảmbdp kinh chạlliz y vềwwcg phưkipw ơnzsj ng hưkipw ớosct ng đmbdp óhxxj , thậpozn m chísozc cóhxxj cảmbdp m giápcvq c càwmch ng lúiggi c càwmch ng gầbboi n, còkqex n cóhxxj thểdbtt nghe đmbdp ưkipw ợgvzu c Y Y phápcvq t ra tiếqzac ng “Ưhxxj a ưkipw a!” do bịiyrv che miệbmpd ng, côfeld vạlliz ch lung tung ởqbnm bụxgxu i hoa, cho đmbdp ếqzac n khi chui ra bêiyod n kia thìmljt đmbdp ãpvfd tớosct i phísozc a sau chung cưkipw .
Trờjpjm i tốcfwn i đmbdp en khôfeld ng mộjmll t tia sápcvq ng, Thiêiyod n Nhu chỉatuf cóhxxj thểdbtt nưkipw ơnzsj ng ápcvq nh đmbdp èosct n lờjpjm mờjpjm phápcvq t ra từpcvq chung cưkipw đmbdp ểdbtt phâiyrv n rõsrwn vịiyrv trísozc , côfeld đmbdp ảmbdp o mắwxve t nhìmljt n xung quanh, gấiyrv p gápcvq p vàwmch hoảmbdp ng sợgvzu đmbdp ếqzac n đmbdp ộjmll muốcfwn n khóhxxj c, giơnzsj tay che miệbmpd ng, cốcfwn đmbdp èosct nécfwn n xuốcfwn ng, tậpozn p trung nghe ngóhxxj ng phưkipw ơnzsj ng hưkipw ớosct ng ngưkipw ờjpjm i kia ởqbnm đmbdp âiyrv u.
Dápcvq m ởqbnm bêiyod n trong khuôfeld n viêiyod n chung cưkipw ngang nhiêiyod n chặbmpd n bắwxve t mộjmll t đmbdp ứjpjm a bécfwn nhưkipw vậpozn y, thậpozn t sựzzhs làwmch quápcvq lớosct n mậpozn t!!
Nhưkipw ng cốcfwn tìmljt nh giờjpjm nàwmch y trong khuôfeld n viêiyod n chung cưkipw lạlliz i rấiyrv t ísozc t ngưkipw ờjpjm i, côfeld khôfeld ng cóhxxj bấiyrv t kỳyoig cápcvq ch nàwmch o, hôfeld hấiyrv p nhưkipw muốcfwn n ngừpcvq ng lạlliz i, trong mắwxve t ngâiyrv n ngấiyrv n nưkipw ớosct c mắwxve t, tậpozn p trung nghe ngóhxxj ng đmbdp ộjmll ng tĩkjgs nh chung quanh.
Tiếqzac ng đmbdp ộjmll ng nhỏsjwp kia lạlliz i truyềwwcg n tớosct i lầbboi n nữmpyq a.
Thiêiyod n Nhu run rẩbovo y, khôfeld ng chúiggi t do dựzzhs chạlliz y vềwwcg phísozc a phưkipw ơnzsj ng hưkipw ớosct ng kia.
Chísozc nh làwmch khôfeld ng ngờjpjm , vừpcvq a mớosct i chạlliz y đmbdp ếqzac n phísozc a sau vápcvq ch tưkipw ờjpjm ng, bỗnzsj ng nhiêiyod n mộjmll t vùsypl ng tốcfwn i thui từpcvq trêiyod n trờjpjm i giápcvq ng xuốcfwn ng, Thiêiyod n Nhu kinh ngạlliz c ngẩbovo ng đmbdp ầbboi u, mộjmll t cápcvq i bao tảmbdp i trùsypl m xuốcfwn ng từpcvq đmbdp ầbboi u đmbdp ếqzac n châiyrv n côfeld , côfeld chỉatuf kịiyrv p thécfwn t lêiyod n mộjmll t chóhxxj i tai, miệbmpd ng đmbdp ãpvfd bịiyrv ngưkipw ờjpjm i ta gắwxve t gao bụxgxu m lạlliz i dùsypl cápcvq ch mộjmll t cápcvq i bao tảmbdp i!
Thiêiyod n Nhu giãpvfd y giụxgxu a, nhưkipw ng ởqbnm trong cápcvq i bao tảmbdp i tốcfwn i đmbdp en khôfeld ng biếqzac t trờjpjm i nam đmbdp ấiyrv t bắwxve c, côfeld cóhxxj giãpvfd y giụxgxu a ra sao cũmvbg ng vôfeld dụxgxu ng, hôfeld hấiyrv p càwmch ng lúiggi c càwmch ng yếqzac u, trưkipw ớosct c mắwxve t càwmch ng lúiggi c càwmch ng mơnzsj hồcbga , hìmljt nh nhưkipw thâiyrv n thểdbtt bịiyrv tróhxxj i bằtxuh ng mộjmll t sợgvzu i dâiyrv y thừpcvq ng, cóhxxj mộjmll t cápcvq nh tay kiêiyod n cốcfwn ôfeld m chặbmpd t eo côfeld , côfeld từpcvq từpcvq ngãpvfd xuốcfwn ng, cảmbdp ngưkipw ờjpjm i bịiyrv ngạlliz t thởqbnm ngấiyrv t xỉatuf u trong cápcvq i bao tảmbdp i tốcfwn i đmbdp en……
*****
“……!” Giậpozn t mìmljt nh mộjmll t cápcvq i, Dụxgxu Thiêiyod n Tuyếqzac t hécfwn t lêiyod n mộjmll t tiếqzac ng bừpcvq ng tỉatuf nh từpcvq trong giấiyrv c mộjmll ng.
Ởbovo bêiyod n cạlliz nh, Nam Cung Kìmljt nh Hiêiyod n xửiyrv lýyxxf côfeld ng việbmpd c củyoig a côfeld ng ty vẫhxxj n còkqex n chưkipw a ngủyoig , nhìmljt n thấiyrv y côfeld bỗnzsj ng nhiêiyod n tỉatuf nh lạlliz i, nhísozc u màwmch y, lậpozn p tứjpjm c đmbdp i qua.
“Làwmch m sao vậpozn y? Sao bỗnzsj ng nhiêiyod n lạlliz i thứjpjm c giấiyrv c?” Nam Cung Kìmljt nh Hiêiyod n vặbmpd n bảmbdp vai côfeld qua, chăwmch m chúiggi nhìmljt n khuôfeld n mặbmpd t củyoig a côfeld , thấiyrv y sắwxve c mặbmpd t côfeld tápcvq i nhợgvzu t thìmljt lậpozn p tứjpjm c ôfeld m lấiyrv y côfeld , nhẹiggi giọwmch ng nóhxxj i: “Sao lạlliz i thếqzac nàwmch y? Ra nhiềwwcg u mồcbga hôfeld i nhưkipw vậpozn y.”
Lúiggi c nàwmch y, Dụxgxu Thiêiyod n Tuyếqzac t giốcfwn ng bừpcvq ng tỉatuf nh từpcvq trong cơnzsj n ápcvq c mộjmll ng, ôfeld m ngựzzhs c, dồcbga n dậpozn p thởqbnm hổqzac n hểdbtt n.
“Em…… Em mơnzsj thấiyrv y ápcvq c mộjmll ng……” Côfeld nhísozc u màwmch y, khuôfeld n mặbmpd t nhỏsjwp nhắwxve n trắwxve ng bệbmpd ch, chọwmch c ngưkipw ờjpjm i trìmljt u mếqzac n.
“……” Nam Cung Kìmljt nh Hiêiyod n ôfeld m côfeld thậpozn t chặbmpd t, đmbdp ểdbtt cho côfeld dựzzhs a vàwmch o trong ngựzzhs c mìmljt nh, nhẹiggi nhàwmch ng hôfeld n vầbboi ng trápcvq n đmbdp ầbboi y mồcbga hôfeld i củyoig a côfeld : “Sao lạlliz i mơnzsj thấiyrv y ápcvq c mộjmll ng? Ásnfq c mộjmll ng gìmljt , nóhxxj i cho anh nghe.”
“Em cũmvbg ng khôfeld ng rõsrwn ràwmch ng lắwxve m, lung tung rốcfwn i loạlliz n, hìmljt nh nhưkipw em mơnzsj thấiyrv y chuyệbmpd n rấiyrv t xấiyrv u, nhưkipw ng hiệbmpd n tạlliz i em lạlliz i khôfeld ng nhớosct ……” Dụxgxu Thiêiyod n Tuyếqzac t suy yếqzac u vùsypl i đmbdp ầbboi u ởqbnm trong cổqzac anh, giọwmch ng khàwmch n khàwmch n nóhxxj i.
Ásnfq nh mắwxve t củyoig a Nam Cung Kìmljt nh Hiêiyod n dịiyrv u dàwmch ng nhìmljt n côfeld , yêiyod u thưkipw ơnzsj ng hôfeld n lêiyod n khóhxxj e miệbmpd ng củyoig a côfeld : “Chắwxve c do mấiyrv y ngàwmch y nay anh quápcvq lăwmch n lộjmll n em mớosct i khiếqzac n em tưkipw ởqbnm ng tưkipw ợgvzu ng ra nhiềwwcg u chuyệbmpd n nhưkipw vậpozn y, ban ngàwmch y nghĩkjgs cápcvq i gìmljt thìmljt ban đmbdp êiyod m sẽcfwn mơnzsj thấiyrv y cápcvq i đmbdp óhxxj , làwmch do em quápcvq lo âiyrv u, thảmbdp lỏsjwp ng…… Sẽcfwn tìmljt m đmbdp ưkipw ợgvzu c Y Y, Thiêiyod n Nhu cũmvbg ng sẽcfwn khôfeld ng cóhxxj chuyệbmpd n gìmljt .”
Việ
“Ai đ
Thiê
Đ
Trờ
Dá
Như
Tiế
Thiê
Chí
Thiê
*****
“……!” Giậ
Ở
“Là
Lú
“Em…… Em mơ
“……” Nam Cung Kì
“Em cũ
Á
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.