Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con
Chương 302 : Mơ một giấc mộng rất xấu
Trong nhádbsh y mắmxnt t, cảfrrz ngưrvbk ờqcbn i Thiêvnlk n Nhu chấbkuy n kinh.
Việnzbm c nànzbm y phádbsh t sinh chỉvnlk trong mộhzfn t giâqvrh y đfwnd ồlbju ng hồlbju , mắmxnt t thấbkuy y côailw béaslk đfwnd ãfrrz chạmxnt y vềqzff phíaslk a mìyhjd nh, nửlycy a đfwnd ưrvbk ờqcbn ng lạmxnt i bịbxub ngưrvbk ờqcbn i ta che miệnzbm ng bắmxnt t đfwnd i, trong đfwnd ầvyfk u Thiêvnlk n Nhu bádbsh o đfwnd ộhzfn ng kịbxub ch liệnzbm t, sắmxnt c mặfccc t trắmxnt ng bệnzbm ch, bỗhbur ng nhiêvnlk n hưrvbk ớaslk ng vềqzff phưrvbk ơmncc ng hưrvbk ớaslk ng kia chạmxnt y tớaslk i.
“Ai đfwnd ówhrz !!” Côailw kêvnlk u to mộhzfn t tiếoeoe ng, ra sứgyur c chạmxnt y nhanh tớaslk i đfwnd ịbxub a phưrvbk ơmncc ng mànzbm bówhrz ng dádbsh ng kia vừfrrz a mớaslk i chui vànzbm o, châqvrh n dẫuwem m trêvnlk n mộhzfn t mảfrrz nh cỏvyfk mềqzff m xốppgu p: “Lànzbm ai! Ra đfwnd âqvrh y!…… Trảfrrz con béaslk lạmxnt i cho tôailw i!”
Thiêvnlk n Nhu hoảfrrz ng sợkyrc trừfrrz ng to mắmxnt t trong bówhrz ng đfwnd êvnlk m lờqcbn mờqcbn , hai tay vòxqew ng trêvnlk n miệnzbm ng giốppgu ng nhưrvbk mộhzfn t cádbsh i loa, kêvnlk u to: “Ra đfwnd âqvrh y! Trảfrrz đfwnd ứgyur a nhỏvyfk lạmxnt i cho tôailw i!…… Y Y, em ởnqxl đfwnd âqvrh u, trảfrrz lờqcbn i chịbxub đfwnd i!”
Đtduc ộhzfn t nhiêvnlk n côailw nghe đfwnd ưrvbk ợkyrc c tiếoeoe ng đfwnd ộhzfn ng nhỏvyfk , hìyhjd nh nhưrvbk lànzbm tiếoeoe ng bưrvbk ớaslk c châqvrh n dẫuwem m trêvnlk n mặfccc t cỏvyfk chạmxnt y tớaslk i, côailw cảfrrz kinh chạmxnt y vềqzff phưrvbk ơmncc ng hưrvbk ớaslk ng đfwnd ówhrz , thậbxub m chíaslk cówhrz cảfrrz m giádbsh c cànzbm ng lúgyur c cànzbm ng gầvyfk n, còxqew n cówhrz thểgyur nghe đfwnd ưrvbk ợkyrc c Y Y phádbsh t ra tiếoeoe ng “Ưbxyi a ưrvbk a!” do bịbxub che miệnzbm ng, côailw vạmxnt ch lung tung ởnqxl bụbxyi i hoa, cho đfwnd ếoeoe n khi chui ra bêvnlk n kia thìyhjd đfwnd ãfrrz tớaslk i phíaslk a sau chung cưrvbk .
Trờqcbn i tốppgu i đfwnd en khôailw ng mộhzfn t tia sádbsh ng, Thiêvnlk n Nhu chỉvnlk cówhrz thểgyur nưrvbk ơmncc ng ádbsh nh đfwnd èicmh n lờqcbn mờqcbn phádbsh t ra từfrrz chung cưrvbk đfwnd ểgyur phâqvrh n rõgkpo vịbxub tríaslk , côailw đfwnd ảfrrz o mắmxnt t nhìyhjd n xung quanh, gấbkuy p gádbsh p vànzbm hoảfrrz ng sợkyrc đfwnd ếoeoe n đfwnd ộhzfn muốppgu n khówhrz c, giơmncc tay che miệnzbm ng, cốppgu đfwnd èicmh néaslk n xuốppgu ng, tậbxub p trung nghe ngówhrz ng phưrvbk ơmncc ng hưrvbk ớaslk ng ngưrvbk ờqcbn i kia ởnqxl đfwnd âqvrh u.
Dádbsh m ởnqxl bêvnlk n trong khuôailw n viêvnlk n chung cưrvbk ngang nhiêvnlk n chặfccc n bắmxnt t mộhzfn t đfwnd ứgyur a béaslk nhưrvbk vậbxub y, thậbxub t sựgkpo lànzbm quádbsh lớaslk n mậbxub t!!
Nhưrvbk ng cốppgu tìyhjd nh giờqcbn nànzbm y trong khuôailw n viêvnlk n chung cưrvbk lạmxnt i rấbkuy t íaslk t ngưrvbk ờqcbn i, côailw khôailw ng cówhrz bấbkuy t kỳntgr cádbsh ch nànzbm o, hôailw hấbkuy p nhưrvbk muốppgu n ngừfrrz ng lạmxnt i, trong mắmxnt t ngâqvrh n ngấbkuy n nưrvbk ớaslk c mắmxnt t, tậbxub p trung nghe ngówhrz ng đfwnd ộhzfn ng tĩfwnd nh chung quanh.
Tiếoeoe ng đfwnd ộhzfn ng nhỏvyfk kia lạmxnt i truyềqzff n tớaslk i lầvyfk n nữfccc a.
Thiêvnlk n Nhu run rẩtxxc y, khôailw ng chúgyur t do dựgkpo chạmxnt y vềqzff phíaslk a phưrvbk ơmncc ng hưrvbk ớaslk ng kia.
Chíaslk nh lànzbm khôailw ng ngờqcbn , vừfrrz a mớaslk i chạmxnt y đfwnd ếoeoe n phíaslk a sau vádbsh ch tưrvbk ờqcbn ng, bỗhbur ng nhiêvnlk n mộhzfn t vùjkhs ng tốppgu i thui từfrrz trêvnlk n trờqcbn i giádbsh ng xuốppgu ng, Thiêvnlk n Nhu kinh ngạmxnt c ngẩtxxc ng đfwnd ầvyfk u, mộhzfn t cádbsh i bao tảfrrz i trùjkhs m xuốppgu ng từfrrz đfwnd ầvyfk u đfwnd ếoeoe n châqvrh n côailw , côailw chỉvnlk kịbxub p théaslk t lêvnlk n mộhzfn t chówhrz i tai, miệnzbm ng đfwnd ãfrrz bịbxub ngưrvbk ờqcbn i ta gắmxnt t gao bụbxyi m lạmxnt i dùjkhs cádbsh ch mộhzfn t cádbsh i bao tảfrrz i!
Thiêvnlk n Nhu giãfrrz y giụbxyi a, nhưrvbk ng ởnqxl trong cádbsh i bao tảfrrz i tốppgu i đfwnd en khôailw ng biếoeoe t trờqcbn i nam đfwnd ấbkuy t bắmxnt c, côailw cówhrz giãfrrz y giụbxyi a ra sao cũjdwz ng vôailw dụbxyi ng, hôailw hấbkuy p cànzbm ng lúgyur c cànzbm ng yếoeoe u, trưrvbk ớaslk c mắmxnt t cànzbm ng lúgyur c cànzbm ng mơmncc hồlbju , hìyhjd nh nhưrvbk thâqvrh n thểgyur bịbxub trówhrz i bằvyfk ng mộhzfn t sợkyrc i dâqvrh y thừfrrz ng, cówhrz mộhzfn t cádbsh nh tay kiêvnlk n cốppgu ôailw m chặfccc t eo côailw , côailw từfrrz từfrrz ngãfrrz xuốppgu ng, cảfrrz ngưrvbk ờqcbn i bịbxub ngạmxnt t thởnqxl ngấbkuy t xỉvnlk u trong cádbsh i bao tảfrrz i tốppgu i đfwnd en……
*****
“……!” Giậbxub t mìyhjd nh mộhzfn t cádbsh i, Dụbxyi Thiêvnlk n Tuyếoeoe t héaslk t lêvnlk n mộhzfn t tiếoeoe ng bừfrrz ng tỉvnlk nh từfrrz trong giấbkuy c mộhzfn ng.
Ởtqqu bêvnlk n cạmxnt nh, Nam Cung Kìyhjd nh Hiêvnlk n xửlycy lýjkhs côailw ng việnzbm c củiczh a côailw ng ty vẫuwem n còxqew n chưrvbk a ngủiczh , nhìyhjd n thấbkuy y côailw bỗhbur ng nhiêvnlk n tỉvnlk nh lạmxnt i, nhíaslk u mànzbm y, lậbxub p tứgyur c đfwnd i qua.
“Lànzbm m sao vậbxub y? Sao bỗhbur ng nhiêvnlk n lạmxnt i thứgyur c giấbkuy c?” Nam Cung Kìyhjd nh Hiêvnlk n vặfccc n bảfrrz vai côailw qua, chănqxl m chúgyur nhìyhjd n khuôailw n mặfccc t củiczh a côailw , thấbkuy y sắmxnt c mặfccc t côailw tádbsh i nhợkyrc t thìyhjd lậbxub p tứgyur c ôailw m lấbkuy y côailw , nhẹntgr giọiygs ng nówhrz i: “Sao lạmxnt i thếoeoe nànzbm y? Ra nhiềqzff u mồlbju hôailw i nhưrvbk vậbxub y.”
Lúgyur c nànzbm y, Dụbxyi Thiêvnlk n Tuyếoeoe t giốppgu ng bừfrrz ng tỉvnlk nh từfrrz trong cơmncc n ádbsh c mộhzfn ng, ôailw m ngựgkpo c, dồlbju n dậbxub p thởnqxl hổnqxl n hểgyur n.
“Em…… Em mơmncc thấbkuy y ádbsh c mộhzfn ng……” Côailw nhíaslk u mànzbm y, khuôailw n mặfccc t nhỏvyfk nhắmxnt n trắmxnt ng bệnzbm ch, chọiygs c ngưrvbk ờqcbn i trìyhjd u mếoeoe n.
“……” Nam Cung Kìyhjd nh Hiêvnlk n ôailw m côailw thậbxub t chặfccc t, đfwnd ểgyur cho côailw dựgkpo a vànzbm o trong ngựgkpo c mìyhjd nh, nhẹntgr nhànzbm ng hôailw n vầvyfk ng trádbsh n đfwnd ầvyfk y mồlbju hôailw i củiczh a côailw : “Sao lạmxnt i mơmncc thấbkuy y ádbsh c mộhzfn ng? Áhoaw c mộhzfn ng gìyhjd , nówhrz i cho anh nghe.”
“Em cũjdwz ng khôailw ng rõgkpo rànzbm ng lắmxnt m, lung tung rốppgu i loạmxnt n, hìyhjd nh nhưrvbk em mơmncc thấbkuy y chuyệnzbm n rấbkuy t xấbkuy u, nhưrvbk ng hiệnzbm n tạmxnt i em lạmxnt i khôailw ng nhớaslk ……” Dụbxyi Thiêvnlk n Tuyếoeoe t suy yếoeoe u vùjkhs i đfwnd ầvyfk u ởnqxl trong cổnqxl anh, giọiygs ng khànzbm n khànzbm n nówhrz i.
Áhoaw nh mắmxnt t củiczh a Nam Cung Kìyhjd nh Hiêvnlk n dịbxub u dànzbm ng nhìyhjd n côailw , yêvnlk u thưrvbk ơmncc ng hôailw n lêvnlk n khówhrz e miệnzbm ng củiczh a côailw : “Chắmxnt c do mấbkuy y ngànzbm y nay anh quádbsh lănqxl n lộhzfn n em mớaslk i khiếoeoe n em tưrvbk ởnqxl ng tưrvbk ợkyrc ng ra nhiềqzff u chuyệnzbm n nhưrvbk vậbxub y, ban ngànzbm y nghĩfwnd cádbsh i gìyhjd thìyhjd ban đfwnd êvnlk m sẽrvbk mơmncc thấbkuy y cádbsh i đfwnd ówhrz , lànzbm do em quádbsh lo âqvrh u, thảfrrz lỏvyfk ng…… Sẽrvbk tìyhjd m đfwnd ưrvbk ợkyrc c Y Y, Thiêvnlk n Nhu cũjdwz ng sẽrvbk khôailw ng cówhrz chuyệnzbm n gìyhjd .”
Việ
“Ai đ
Thiê
Đ
Trờ
Dá
Như
Tiế
Thiê
Chí
Thiê
*****
“……!” Giậ
Ở
“Là
Lú
“Em…… Em mơ
“……” Nam Cung Kì
“Em cũ
Á
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.