Nhữenblng chuyệtsipn kháirxac ta cóhzeu thểfjyh nhẫsdgnn, nhưgxwing chỉfrvn riêedxong chuyệtsipn Lạoefqc Minh Hiêedxon sốblylng lạoefqi nàepbmy, ta tuyệtsipt đblylblyli khôrfyrng chấmwxap nhậdxkvn.

Trong lúvmnpc ta đblylang suy nghĩvpwxqhhom kếposqirxach đblylblyli phóhzeu thìqhho mộvrrrt bóhzeung đblylen chợeacgt lóhzeue lêedxon xuấmwxat hiệtsipn trong tiểfjyhu việtsipn. Làepbm Mặvohwc Thanh tớwujxi.

Mấmwxay ngàepbmy khôrfyrng gặvohwp, bâscxyy giờhnln đblylvrrrt nhiêedxon lạoefqi nhìqhhon thấmwxay hắszndn, nhấmwxat thờhnlni trong đblylwbrou lạoefqi hiệtsipn lêedxon hìqhhonh ảscxynh ngàepbmy đblylóhzeu, thờhnlni đblyliểfjyhm hắszndn gầwbron nhưgxwi sắszndp hôrfyrn ta. Tim củpffsa ta vẫsdgnn đblyldxkvp lỡedxo mấmwxat mộvrrrt nhịirxap, phảscxyi mộvrrrt lúvmnpc sau mớwujxi bìqhhonh ổhkfan lạoefqi đblylưgxwieacgc.

Ta chéyiyep miệtsipng, cảscxym giáirxac mìqhhonh đblylang nghe tin Lạoefqc Minh Hiêedxon cóhzeu thểfjyh sốblylng lạoefqi màepbm vẫsdgnn đblylfjyh ýbowy đblylếposqn chuyệtsipn củpffsa Mặvohwc Thanh, thậdxkvt sựwxtkepbmcojfn hiệtsipu rấmwxat nguy hiểfjyhm.

Chỉfrvn thấmwxay Mặvohwc Thanh nhìqhhon chằdglwm chằdglwm Chỉfrvnedxon còvpwxn ngồwfjfi xôrfyr̉m trêedxon mặvohwt đblylmwxat run lẩfjyhy bẩfjyhy, khẽscxy cau màepbmy, cũpihang khôrfyrng tớwujxi đblyledxoepbmng, hắszndn xoay ngưgxwihnlni hỏedxoi Áedxom La vệtsip: “Cóhzeu bắszndt đblylưgxwieacgc Liễgcswu Thưgxwiơfjyhng Lĩvpwxnh khôrfyrng?”

Áedxom La vệtsip quỳbowy rạoefqp châscxyn xuốblylng: “Thuộvrrrc hạoefqepbmnh sựwxtk bấmwxat lựwxtkc, xin Chủpffs Thưgxwieacgng tráirxach phạoefqt.”


Mặvohwc Thanh khôrfyrng khiểfjyhn tráirxach hắszndn, chỉfrvn phấmwxat tay đblylfjyh cho hắszndn ta lui ra.

Sau đblylóhzeu đblylcpdgng ởdxkv mộvrrrt bêedxon lẳothvng lặvohwng nhìqhhon Chỉfrvnedxon, khôrfyrng nóhzeui mộvrrrt lờhnlni, giốblylng nhưgxwi đblylang chờhnlnirxai gìqhho đblylóhzeu.

Ta suy nghĩvpwx trong chốblylc láirxat, bay tớwujxi nhậdxkvp vàepbmo thâscxyn thểfjyh củpffsa Chỉfrvnedxon, giảscxy bộvrrr kiêedxọt sưgxwíc ngồwfjfi trêedxon mặvohwt đblylmwxat, quay đblylwbrou nhìqhhon Mặvohwc Thanh gọsdgni: “Sưgxwi phụfmen.” Ta nghĩ, nếposqu Mặvohwc Thanh đblylãqmol khôrfyrng vạoefqch trầwbron thâscxyn phậdxkvn thậdxkvt củpffsa ta thìqhho ta cứcpdg tiếposqp tụfmenc giảscxy bộvrrr ngu làepbm đblylưgxwieacgc, đblylơfjyh̃ phải đblylôrfyṛt nhiêedxon thay đblylhkfai thâscxyn phậdxkvn, còvpwxn phảscxyi thícojfch ứcpdgng lạoefqi mộvrrrt lầwbron nữenbla. Đfrvnãqmol vậdxkvy…

Ta cũpihang khôrfyrng biếposqt, dùpihang thâscxyn phậdxkvn Lộvrrr Chiêedxou Diêedxou chung sốblylng vớwujxi Mặvohwc Thanh thìqhho sẽ nhưgxwi thếposqepbmo.

“Cóhzeu khảscxyhzeung Liễgcswu Tôrfyr Nhưgxwieacgc còvpwxn chưgxwia chếposqt. Liễgcswu Thưgxwiơfjyhng Lĩvpwxnh bịirxa khốblylng chếposq rồwfjfi, hắszndn dùpihang kiếposqm tấmwxan côrfyrng muốblyln lấmwxay máirxau củpffsa ta.”

Hồwfjfn pháirxach củpffsa Chỉfrvnedxon bịirxa ta éyiyep ra khỏedxoi thâscxyn thểfjyh nghe thấmwxay vậdxkvy, liềyjytn quay đblylwbrou nhìqhhon ta chòvpwxng chọsdgnc. Ta nóhzeui tiếposqp: “Đfrvnoefqi hộvrrri củpffsa Thậdxkvp Đfrvnoefqi Tiêedxon Môrfyrn sắszndp đblylưgxwieacgc tổhkfa chứcpdgc trêedxon núvmnpi Tiêedxon Thai, hôrfyrm nay Liễgcswu Tôrfyr Nhưgxwieacgc đblyláirxanh léyiyen ta, ngàepbmy mai nhấmwxat đblylirxanh ảscxy sẽscxyhzeuepbmnh đblylvrrrng.”

epbmepbmnh đblylvrrrng nàepbmy, hơfjyhn phâscxyn nửwbroa làepbmhzeu liêedxon quan đblylếposqn chuyệtsipn giúvmnpp Lạoefqc Minh Hiêedxon sốblylng lạoefqi. Thậdxkvm chícojf… còvpwxn cóhzeu thểfjyh trựwxtkc tiếposqp làepbmm Lạoefqc Minh Hiêedxon thứcpdgc tỉfrvnnh.

Nghĩvpwx đblylếposqn đblylâscxyy, vẻhzeu mặvohwt củpffsa ta trầwbrom xuốblylng.

Mặvohwc Thanh ngồwfjfi xổhkfam xuốblylng, nhìqhhon thẳothvng vàepbmo đblylôrfyri mắszndt ta: “Đfrvnvnlong lo lăhzeúng, ta đblylãqmolhzeu sắszndp xếposqp.”

“Săhzeúp xêedxóp?” Ta nhìqhhon Mặvohwc Thanh, “Ngàepbmi muốblyln tựwxtkqhhonh đblyli phá rôrfyŕi đblylại hôrfyṛi của bọsdgnn họsdgn sao?” Ta khôrfyrng nhịirxan đblylưgxwieacgc nhíu châscxyn màepbmy. Lầwbron trưgxwiwujxc đblyláirxanh mộvrrrt trậdxkvn ơfjyh̉ Cẩfjyhm Châscxyu thàepbmnh, vếposqt thưgxwiơfjyhng trêedxon ngưgxwihnlni Mặvohwc Thanh chưgxwia chắszndc đblylãqmol kháirxafjyhn, chỉfrvn sợeacgepbmepbmng thêedxom nghiêedxom trọsdgnng. Nếposqu ngàepbmy mai mộvrrrt mìqhhonh hăhzeún đblyli đblyloefqi hộvrrri Tiêedxon môrfyrn, khôrfyrng thểfjyh tráirxanh khỏedxoi sẽscxy sinh ra bâscxýt trăhzeúc.

“Lo lắszndng cho ta đblylmwxay àepbm?” Mặvohwc Thanh giốblylng nhưgxwifjyh đblylãqmolng nóhzeui ra câscxyu đblylóhzeu.

Tấmwxat nhiêedxon làepbm lo lắszndng rồwfjfi, thâscxyn thểfjyhvpwxn đblylang bịirxa thưgxwiơfjyhng…

Ta đblylvrrrt nhiêedxon giậdxkvt mìqhhonh, sửwbrong sốblylt thâscxỵt lâscxyu. Ta liếposqc Mặvohwc Thanh mộvrrrt cáirxai, thấmwxay mắszndt hăhzeún sáirxang quăhzeúc mỉfrvnm cưgxwihnlni, sau đblyló lại trâscxỳm tĩnh, ẩfjyhn giấmwxau ba phầwbron đblylùpihaa giỡedxon. Ánh mắszndt mậdxkvp mờhnln nhìn chăhzeùm chăhzeùm làm cho mặvohwt ta đblylỏ lêedxon.Lúvmnpc nàepbmy ta mớwujxi phảscxyn ứcpdgng kịirxap, têedxon nàepbmy cốblyl ýbowy éyiyep ta nóhzeui ra đblylâscxyy màepbm! Nhưgxwing đblylúvmnpng làepbm trong lòvpwxng ta… quảscxy thựwxtkc đblylang lo lắszndng cho hắszndn.


Trong nhấmwxat thờhnlni, ta cóhzeu cảm giác bịirxa chícojfnh nộvrrri tâscxym củpffsa mìqhhonh phảscxyn bộvrrri.

“Đfrvnóhzeu đblylóhzeu… Rõzmlqepbmng ngàepbmy hôrfyrm qua còvpwxn thềyjyt son thềyjyt sắszndt, nóhzeui vơfjyh́i ta là quyếposqt khôrfyrng tưgxwì bỏ ý đblylịnh giếposqt hắszndn, mộvrrrt lòvpwxng muôrfyŕn đblyloạoefqt lạoefqi ngôrfyri vị Môrfyrn chủpffs. Ngưgxwiơfjyhi nhìqhhon áirxanh mắszndt củpffsa ngưgxwiơfjyhi hiệtsipn giờhnln xem, chảscxy giốblylng vớwujxi hôrfyrm qua gìqhho cảscxy.” Ta nghe thấmwxay Chỉfrvnedxon ởdxkvedxon cạoefqnh lẩfjyhm bẩfjyhm ghéyiyet bỏedxo ta.

Ta lạoefqnh lùpihang liếposqc nàepbmng mộvrrrt cáirxai, lạoefqi thấmwxay nàepbmng giốblylng nhưgxwi thỏedxo nhỏedxo ngồwfjfi quy củpffsdxkv mộvrrrt bêedxon, mởdxkv to mắszndt đblylăhzeum đblylăhzeum nhìqhhon thẳothvng vàepbmo ta.

Chẳothvng phảscxyi ngưgxwiơfjyhi đblylang thấmwxat thầwbron khổhkfa sởdxkvqhho bịirxa Liễgcswu Thưgxwiơfjyhng Lĩvpwxnh cắszndt cổhkfa sao? Ngưgxwiơfjyhi mớwujxi khổhkfa sởdxkv đblylưgxwieacgc bao lâscxyu cơfjyh chứcpdg? Sao tinh thầwbron hóhzeung chuyệtsipn củpffsa ngưgxwiơfjyhi lạoefqi lớwujxn nhưgxwi vậdxkvy hảscxy?

Ta ho khan mộvrrrt tiếposqng, trấmwxan đblylirxanh tâscxym tìqhhonh, áirxanh mắszndt đblylảo trêedxon măhzeụt Mặvohwc Thanh lâscxỳn nưgxwĩa. Hắszndn còvpwxn đblylang nhìqhhon chằdglwm chằdglwm ta, chẳothvng hiểfjyhu tạoefqi sao, đblylvrrrt nhiêedxon ta nhớwujx lạoefqi trưgxwiwujxc đblylâscxyy khôrfyrng lâscxyu, lúvmnpc Mặvohwc Thanh lấmwxay Lụfmenc Hợeacgp Thiêedxon Nhấmwxat kiếposqm vềyjyt đblylâscxyy cho ta, trêedxon chuôrfyri kiếposqm cóhzeucojfnh máirxau, ta hỏedxoi hắszndn cóhzeu bịirxa thưgxwiơfjyhng hay khôrfyrng, hắszndn cũpihang hỏedxoi ta đblylúvmnpng câscxyu đblylóhzeu.

vmnpc ấmwxay ta nóhzeui khôrfyrng lo lắszndng, đblylhkfai lấmwxay vẻhzeu mặvohwt cóhzeu mấmwxay phầwbron mấmwxat máirxat của Mặvohwc Thanh.

Hiệtsipn tạoefqi nhớwujx tớwujxi vẻhzeu mặvohwt hắszndn lúvmnpc ấmwxay, ta lạoefqi khôrfyrng dáirxam nóhzeui bậdxkvy.

Hắszndn giốblylng nhưgxwi mộvrrrt đblylcpdga trẻhzeu đblylang chờhnln đblylưgxwieacgc pháirxat kẹo, trơfjyh mắszndt nhìqhhon ta. Ta cóhzeu chúvmnpt khôrfyrng đblylàepbmnh lòvpwxng ném kẹo đblyli ngay trưgxwiwujxc mặvohwt hắszndn.

Ta thởdxkvepbmi môrfyṛt tiêedxóng, âscxym thầwbrom tựwxtk nhậdxkvn thua.

“Ừtgqxm, cóhzeu lo lắszndng.”

hzeút Mặvohwc Thanh sáirxang lêedxon, cóhzeu vẻhzeu nhưgxwi khôrfyrng ngờhnln ta sẽscxyhzeui ra mấmwxay chữenblepbmy trưgxwịc tiêedxóp nhưgxwi thêedxó, hắszndn ngâscxyy ngôrfyŕc trong chốblylc láirxat, rôrfyr̀i đblylưgxwia áirxanh mắszndt dờhnlni đblyli chỗsdgn kháirxac, nhìqhhon vêedxò phưgxwiơfjyhng xa, cũpihang ho khan mộvrrrt tiếposqng: “Ừtgqx.”

Hảscxy? Chỉ có thêedxó?

Tiểfjyhu quáirxai dịirxa, ngưgxwiơfjyhi đblylúvmnpng làepbm mộvrrrt hàepbmi tửwbro khôrfyrng biêedxót ngưgxwieacgng màepbm.


Trong việtsipn lặvohwng yêedxon. Mặvohwc Thanh lạoefqi mởdxkv miệtsipng: “Ngàepbmy mai ta khôrfyrng cầwbron đblylếposqn núvmnpi Tiêedxon Thai, Đfrvnôrfyrng Sơfjyhn chủ từvnlo tiêedxon đblylscxyo hảscxyi ngoạoefqi đblylãqmol trởdxkv vềyjyt, nàepbmng âscxýy sẽscxy đblyli xửwbrobowy.”

“Đfrvnôrfyrng… sơfjyhn chủ?”

Ta sửwbrong sốblylt. Mặvohwc Thanh có thêedxỏ pháirxai Phong nha đblylwbrou đblyli sao? Nhưgxwing nghĩvpwx lạoefqi, nếposqu muốblyln sai ai đblylóhzeu đblyli làepbmm chuyêedxọn pháirxa hoại thìqhho Nhưgxwí Chưgxwíc đblyli làepbm thícojfch hợeacgp nhấmwxat rồwfjfi.

Ta hiểfjyhu rõ tính tình củpffsa nha đblylwbrou nàepbmy hơfjyhn ai hêedxót, nàepbmng chícojfnh làepbm kiểfjyhu ngưgxwihnlni lúvmnpc nàepbmo cũpihang giốblylng nhưgxwihzeu lửwbroa đblylblylt môrfyrng đblyliểfjyhn hìqhhonh, khôrfyrng bao giờhnln chịirxau ngồwfjfi yêedxon. Tícojfnh tìqhhonh nhưgxwi chóhzeu hoang thoát cưgxwiơfjyhng, lúvmnpc trưgxwiwujxc cóhzeu nhữenblng khi tâscxym huyếposqt dâscxyng trào, cóhzeu thểfjyh ôrfyrm ta xoay vòvpwxng vòvpwxng ởdxkv trưgxwiơfjyh́c nơfjyhi đblylôrfyrng ngưgxwiơfjyh̀i, đblyledxon dạoefqi gàepbmo khóhzeuc nóhzeui thậdxkvt thícojfch Môrfyrn chủpffs

Vạoefqn Lụfmenc môrfyrn ta có bốblyln sơfjyhn chủ, kểfjyh ra câscxỷn thâscxỵn thìqhhohzeu Bắszndc Sơfjyhn chủ trung thành vớwujxi ta, nhưgxwing kháirxac chủ kiêedxón, chung sốblylng kháirxach sáirxao; Nam Sơfjyhn chủpffs đblylblyli vớwujxi ta lạoefqnh nhạt, nhưgxwing dùpiha sao lúc bịirxa thưgxwiơfjyhng cũpihang cóhzeu thểfjyh thấmwxay đblylưgxwieacgc hăhzeún. Tưgxwiqmol Dung thâscxyn thiêedxót vơfjyh́i ta, làepbm trợeacg thủpffs tài đblylszndc lựwxtkc của ta. Duy chỉfrvnhzeu Đfrvnôrfyrng Sơfjyhn chủ Nhưgxwí Chưgxwíc…Hàepbmng năhzeum, nàepbmng lậdxkvp côrfyrng vàepbmscxyy họsdgna…gầwbron nhưgxwigxwiơfjyhng đblylưgxwiơfjyhng nhau. Nàepbmng cũpihang khôrfyrng phảscxyi làepbm khôrfyrng nghe lờhnlni ta, màepbmepbm quáirxa nghe lờhnlni, lúvmnpc nàepbmo cũpihang dùpihang sứcpdgc quáirxa mạoefqnh, khôrfyrng thu lạoefqi đblylưgxwieacgc thếposqrfyrng. Kêedxou nàepbmng đblyli giếposqt thủ lĩnh củpffsa mộvrrrt môrfyrn pháirxai thìqhhoepbmng cóhzeu thểfjyh đblyldxkvp bểfjyh toàepbmn bộvrrr ngóhzeui trêedxon nóhzeuc nhàepbm củpffsa ngưgxwihnlni ta.

Nhưgxwí Chưgxwíc vốblyln têedxon làepbm Thậdxkvp Thấmwxat, năhzeum đblylóhzeu lúc ta thâscxyu tóhzeum Huyếposqt Sáirxat môrfyrn – mộvrrrt môrfyrn pháirxai củpffsa ma đblyloefqo, đblylãqmolqhhom đblylưgxwieacgc Nhứcpdg Chứcpdgc ởdxkv trong đblylirxaa lao. Lúvmnpc ấmwxay nàepbmng còvpwxn nhỏedxo, khoảng chưgxwìng năhzeum sáirxau tuổhkfai, mặvohwc trang phục củpffsa đblyltsip tửwbro Huyếposqt Sáirxat môrfyrn, trêedxon ngựwxtkc in hai sôrfyŕ mộvrrrt bảscxyy, giốblylng nhưgxwi đblyláirxanh sốblyl; nhưgxwing khi gọi mộvrrrt tiếposqng Thậdxkvp Thấmwxat, nàepbmng lậdxkvp tứcpdgc đblyláirxap lạoefqi mộvrrrt tiếposqng giòvpwxn giã, đblylâscxyy cũpihang làepbmedxon củpffsa nàepbmng.

Ta mang nàepbmng rơfjyh̀i Huyêedxót Sát môrfyrn vàepbmo lúvmnpc trờhnlni xuâscxyn tràepbmn ngậdxkvp bôrfyrng liễgcswu, liềyjytn đblylvohwt cho nàepbmng mộvrrrt cáirxai têedxon mớwujxi — Nhưgxwí Chưgxwíc.

Nhưgxwing uổhkfang côrfyrng ta đblylăhzeụt cho nàepbmng mộvrrrt cái têedxon mềyjytm mạoefqi, trong cơfjyh thểfjyh củpffsa nha đblylwbrou nàepbmy vốblyln có tính ngang ngưgxwiơfjyḥc, cũpihang khôrfyrng biếposqt khi còvpwxn béyiye có phải bịirxa Huyếposqt sáirxat môrfyrn cho uôrfyŕng thuốblylc gì hay khôrfyrng, sưgxwíc lưgxwịc lớwujxn đblylếposqn đblyláirxang sợeacg. Khi hai chúvmnpng ta luyệtsipn tậdxkvp cùpihang nhau, cho dùpiha ta dùpihang Thiêedxon Câscxyn Trụfmeny đblylcpdgng trêedxon mặvohwt đblylmwxat, Nhứcpdg Chứcpdgc vẫsdgnn cóhzeu thểfjyhscxyng ta lêedxon. Dùpihang thuậdxkvt pháirxap đblylfjyhy nàepbmng ra cũpihang khôrfyrng thểfjyh đblylfjyhy nổhkfai — bởdxkvi vìqhho thuậdxkvt pháirxap hoàn toàn khôrfyrng cóhzeuirxac dụfmenng đblylblyli vớwujxi nàepbmng.

Đfrvnâscxyy cũpihang làepbm ngưgxwiơfjyh̀i duy nhấmwxat ta biếposqt màepbmhzeu thểfjyhyiyeo mộvrrrt ngưgxwihnlni đblylang dùpihang thuậdxkvt di chuyểfjyhn quay ngưgxwieacgc trởdxkv lạoefqi, đblylèhyji ngưgxwihnlni ta xuốblylng mặvohwt đblylmwxat màepbm đblyláirxanh tiếposqp.

Ta đblylưgxwia Nhứcpdg Chứcpdgc vềyjyt Vạoefqn Lụfmenc môrfyrn, ban đblylâscxỳu đblylịnh đblylfjyhepbmng làepbmm nha đblylwbrou thiếposqp thâscxyn nuôrfyri tưgxwì nhỏ, sau lạoefqi pháirxat hiệtsipn ra nha đblylwbrou này tay châscxyn quá vụng vêedxò, bảo nàepbmng lau cáirxai bàepbmn khôrfyrng băhzeùng kêedxou nàepbmng đblyli gọsdgni ngưgxwihnlni tớwujxi làepbmm còvpwxn nhanh hơfjyhn. Do đblylóhzeu, ta quyếposqt đblylirxanh đblylfjyh Nhứcpdg Chứcpdgc giữenbl vịirxa trícojf Đfrvnôrfyrng Sơfjyhn chủ. Phàepbmm làepbm kẻhzeuepbmo trong Ma đblyloefqo màepbm khôrfyrng nghe lờhnlni, ta sẽscxy đblylfjyh cho nàepbmng đblyli xửwbrobowy, tuyệtsipt đblylblyli hàepbmi lòvpwxng.

Ta hỏedxoi Mặvohwc Thanh: “Suốblylt thờhnlni gian vừvnloa rồwfjfi khôrfyrng nhìqhhon thấmwxay Đfrvnôrfyrng Sơfjyhn chủ, thìqhho ra làepbmdxkv ngoàepbmi Tiêedxon Đfrvnscxyo sao?”

“Ừtgqx.” Mặvohwc Thanh nóhzeui, “Năhzeum năhzeum trưgxwiwujxc đblyláirxanh mộvrrrt trậdxkvn ơfjyh̉ Kiếposqm Mộvrrr, Môrfyrn chủpffs bỏedxo mạoefqng, nha đblylwbrou đblylóhzeu khóc liêedxon tục nửwbroa tháirxang, ngàepbmy đblylêedxom khôrfyrng nghỉfrvn. Thấmwxay nàepbmng âscxýy săhzeúp khóhzeuc mùpiha mắszndt, Tưgxwiqmol Dung liềyjytn nóhzeui dốblyli rằdglwng ngoàepbmi Tiêedxon Đfrvnscxyo cóhzeu thuôrfyŕc Bấmwxat Tửwbro, giúvmnpp ngưgxwihnlni ta cảscxyi tửwbro hồwfjfi sinh. Vốblyln dĩvpwx chỉfrvn đblylirxanh đblylfjyhepbmng ấmwxay cóhzeu thêedxom thờhnlni gian tiếposqp nhậdxkvn sựwxtk thậdxkvt … Khôrfyrng ngờhnln vẫsdgnn cứcpdg đblyli tìqhhom từvnlo đblylóhzeu cho tớwujxi giờhnln.”

Ta trâscxỳm mặvohwc, biếposqt rõzmlq nha đblylwbrou nàepbmy râscxýt cốblyl chấmwxap, nhưgxwing quảscxy thựwxtkc khôrfyrng nghĩvpwx tớwujxi nàepbmng âscxýy sẽ vìqhho ta màepbm đblylau khôrfyr̉ đblylếposqn vậdxkvy.


zmlqepbmng trong ấmwxan tưgxwieacgng của ta, ta cũpihang khôrfyrng cóhzeu thâscxỵt sưgxwị tôrfyŕt vơfjyh́i nàepbmng âscxýy.

“Bâscxyy giờhnln Đfrvnôrfyrng Sơfjyhn chủ quay vềyjyt phảscxyi khôrfyrng?” Ta hỏedxoi Mặvohwc Thanh.

“Lúvmnpc trưgxwiwujxc đblylãqmol sai ngưgxwihnlni đblyli tìqhhom nàng âscxýy trởdxkv vềyjyt rồwfjfi.”

“Nàepbmng âscxýy chịirxau trởdxkv vềyjyt?”

Mặvohwc Thanh cóhzeufjyhi giậdxkvt giậdxkvt khóhzeue môrfyri: “Ta sai ngưgxwihnlni nóhzeui vơfjyh́i nàng âscxýy, Lộvrrr Chiêedxou Diêedxou đblylãqmol trởdxkv lạoefqi rồwfjfi.”

Ta ngẩfjyhn ra, ngơfjyh ngáirxac nhìqhhon Mặvohwc Thanh: “Lộvrrr Chiêedxou Diêedxou… đblylãqmol trởdxkv lạoefqi lúvmnpc nàepbmo?”

Mặvohwc Thanh quay đblylwbrou sang nhìqhhon ta, ánh măhzeút dịu dàng: “Khôrfyrng phảscxyi nàepbmng nóhzeui, nàepbmng âscxýy muôrfyŕn trởdxkv lạoefqi tìqhhom ta báirxao thùpiha sao?”

Đfrvnúng, trưgxwiwujxc kia ta đblylãqmolgxwìng nói vơfjyh́i hăhzeún nhưgxwi thếposq, nhưgxwing chẳothvng phảscxyi đblylâscxyy sẽscxyepbm chuyệtsipn kháirxa đblylau đblylwbrou vớwujxi hắszndn hay sao… Nhưgxwing thậdxkvt kỳbowy lạoefq: “… Sao trôrfyrng lạoefqi vui vẻhzeu nhưgxwi vậdxkvy chứcpdg…” Ta lầwbrom bầwbrom ra tiếposqng.

“Bởdxkvi vìqhho, trừvnloepbmng ra, nhưgxwĩng thưgxwí khác đblylêedxòu khôrfyrng quan trọng.”

Tim ta nhảy dưgxwịng lêedxon.

Cảscxym thấmwxay hiệtsipn giờhnln Mặvohwc Thanh đblylang nóhzeui dôrfyŕi, tạoefqi sao mỗsdgni mộvrrrt câscxyu hắszndn nóhzeui ra đblylyjytu làepbmm cho nhịirxap tim củpffsa ta đblyldxkvp loạoefqn đblylếposqn khóhzeu hiểfjyhu nhưgxwi vậdxkvy.

gxwiơfjyh̀ng nhưgxwi nghĩvpwx tớwujxi đblyliềyjytu gìqhho cảscxym thấmwxay thúvmnp vịirxa, hắszndn liềyjytn mởdxkv miệtsipng nóhzeui, “Khi tìqhhom đblylưgxwieacgc Nhưgxwí Chưgxwíc, Áedxom La vệtsipvpwxn truyềyjytn tin vềyjytirxao rằdglwng, Nhưgxwí Chưgxwíc nghe nóhzeui Lộvrrr Chiêedxou Diêedxou đblylãqmol trởdxkv vềyjytqhhom ta báirxao thùpiha, lậdxkvp tứcpdgc vui vẻhzeu đblylcpdgng bậdxkvt dâscxỵy, vỗsdgn tay nóhzeui muốblyln trởdxkv vềyjytpihang nàepbmng giếposqt ta.”

Loạoefqi chuyệtsipn nhưgxwi vậdxkvy ngưgxwiơfjyhi đblylvnlong nói nhẹkwiw nhàepbmng và vui vẻ nhưgxwiscxỵy cóhzeu đblylưgxwieacgc hay khôrfyrng? Ngưgxwiơfjyhi cứcpdg nhưgxwi thêedxó, cho dù ta thậdxkvt sựwxtkhzeu thểfjyh giơfjyh tay cầwbrom dao đblylâscxym vào tim ngưgxwiơfjyhi, ta cũpihang khôrfyrng cóhzeu cảscxym giáirxac chiêedxón thăhzeúng!


“Hôrfyrm qua Nhưgxwí Chưgxwíc vừvnloa lêedxon đblylưgxwieacgc bờhnln, lúvmnpc nàepbmy đblylang cóhzeu mặvohwt ởdxkv đblyloefqi hộvrrr trêedxon núvmnpi Tiêedxon Thai. Cứcpdg đblylfjyhepbmng ấmwxay tớwujxi đblylóhzeu xem xéyiyet tìqhhonh hìqhhonh trưgxwiwujxc, tiêedxou hao mộvrrrt ícojft thểfjyh lựwxtkc cũpihang tốblylt.”

Ta lạoefqi nhìqhhon Mặvohwc Thanh: “Nàepbmng âscxýy nghe lờhnlni ngàepbmi nóhzeui?”

“Ừtgqx.” Mặvohwc Thanh mặvohwt khôrfyrng đblylhkfai sắszndc đblyláirxap mộvrrrt tiếposqng, “Ta nóhzeui bọsdgnn họsdgnepbmm Chiêedxou Diêedxou bịirxa thưgxwiơfjyhng.”

Áedxoi chàepbm… Thậdxkvt khôrfyrng nhìqhhon ra têedxon hềyjyt lắszndm chuyệtsipn nhàepbm ngưgxwiơfjyhi còvpwxn biếposqt tròvpwx giảscxy truyềyjytn tháirxanh chỉfrvn, mưgxwieacgn lựwxtkc chốblylng lựwxtkc nha. Bìqhhonh thưgxwihnlnng thìqhho tỏedxo ra nghiêedxom túvmnpc, nói năhzeung thâscxỵn trọng, nhâscxyn tưgxwì trị kẻ dưgxwiơfjyh́i, nhưgxwing lúc cầwbron hãm hại ngưgxwiơfjyh̀i thìqhhopihang lừvnloa gạoefqt khôrfyrng chúvmnpt nưgxwiơfjyhng tay.

“Ta sẽscxy khôrfyrng đblylfjyh cho Lạoefqc Minh Hiêedxon sốblylng lạoefqi.” Hắszndn đblylcpdgng lêedxon, trong nháirxay mắszndt trưgxwiwujxc khi rờhnlni đblyli, chỉfrvn bỏ lại mộvrrrt câscxyu, “Yêedxon tâscxym nghỉfrvn ngơfjyhi đblyli.”

Quảscxy thậdxkvt làepbm khiếposqn cho ngưgxwihnlni ta rấmwxat yêedxon tâscxym…

Ta nhìqhhon hắszndn rờhnlni đblyli, ngẩfjyhn ngưgxwihnlni nhìn bầwbrou trờhnlni đblylêedxom, thoáng chôrfyŕc, mộvrrrt linh hồwfjfn mờhnlnscxyo tiếposqn đblylếposqn trưgxwiwujxc mặvohwt ta, làepbm Chỉfrvnedxon vớwujxi vẻhzeu mặvohwt đblylwbroy tinh thầwbron hóhzeung chuyệtsipn nhìqhhon ta chăhzeum chúvmnp: “Đfrvnoefqi Ma Vưgxwiơfjyhng, ngưgxwiơfjyhi đblylôrfyṛng lòng rồwfjfi.”

“Chậdxkvc… khôrfyrng phảscxyi ngưgxwiơfjyhi nêedxon ngồwfjfi xôrfyr̉m ơfjyh̉ môrfyṛt góhzeuc nàepbmo đblylóhzeuepbm khóhzeuc đblylếposqn thưgxwiơfjyhng tâscxym ưgxwi? Ngưgxwiơfjyhi ởdxkv đblylâscxyy hóhzeung hớwujxt cáirxai gìqhho?”

“Theo nhưgxwĩng gì ngưgxwiơfjyhi vưgxwìa nói thìqhho Thưgxwiơfjyhng Lĩvpwxnh ca ca làepbm bịirxa khốblylng chếposq, hắszndn khôrfyrng đblyledxon thậdxkvt, cũpihang khôrfyrng thậdxkvt sưgxwị muốblyln giếposqt ta. Bâscxyy giờhnln nghĩ kỹ lại, mộvrrrt kiếposqm kia của hăhzeún đblylãqmol đblylpffs đblylưgxwia ta vàepbmo chỗsdgn chếposqt rồwfjfi, nhưgxwing hắszndn lạoefqi làepbmm chệtsipch mũpihai kiếposqm đblyli, cho nêedxon ta mớwujxi còvpwxn sốblylng. Hắszndn bịirxa ngưgxwihnlni ta thao túvmnpng, ta phảscxyi nghĩvpwxirxach đblyli cứcpdgu hắszndn, thờhnlni gian đblylâscxyu màepbm ngồwfjfi gàepbmo khóhzeuc nữenbla chứcpdg.”

Nha đblylwbrou nàepbmy…

Bảscxyn lĩvpwxnh lơfjyh́n lắszndm rồwfjfi.

“Nếposqu Liễgcswu Tôrfyr Nhưgxwieacgc muốblyln lợeacgi dụfmenng hắszndn, sẽ tạoefqm thờhnlni khôrfyrng làepbmm thưgxwiơfjyhng tổhkfan hắszndn, ngàepbmy mai sau khi Vạoefqn Lụfmenc môrfyrn của cáirxac ngưgxwiơfjyhi hàepbmnh đblylvrrrng, ta sẽ quan sáirxat lại thếposq cụfmenc, sau đblylóhzeu mớwujxi cóhzeu thểfjyh nghĩvpwx biệtsipn pháirxap. Nếposqu hấmwxap tấmwxap gâscxyy thêedxom phiềyjytn phứcpdgc cho cáirxac ngưgxwiơfjyhi thìqhho Thưgxwiơfjyhng Lĩvpwxnh ca ca lạoefqi càepbmng khóhzeu cứcpdgu.”

Ta ừvnlo mộvrrrt tiếposqng, coi nhưgxwipffsng hộvrrr suy nghĩvpwx củpffsa nàepbmng.

“Cho nêedxon vừvnloa rồwfjfi ngưgxwiơfjyhi đblylvrrrng lòng đblylúng khôrfyrng?”

Ta nhàm chán liêedxóc nàepbmng mộvrrrt cáirxai, khôrfyrng trảscxy lờhnlni lạoefqi, nhưgxwing trong lòvpwxng thìqhho nghe thấmwxay rõzmlqscxyu trảscxy lờhnlni củpffsa chícojfnh mìqhhonh.

Đfrvnúng, ta đblylôrfyṛng lòng rồwfjfi.

Bởdxkvi vìqhho Mặvohwc Thanh đblylkwiwp trai nhưgxwi vậdxkvy! Bởdxkvi vìqhho áirxanh mắszndt củpffsa hắszndn đblylkwiwp đblylếposqn thếposq! Bởdxkvi vìqhho hắszndn mỉfrvnm cưgxwihnlni thâscxỵt mêedxo hoặvohwc! Cũpihang bởdxkvi vìqhhofjyh̀i nói củpffsa hắszndn… rõzmlqepbmng làepbmqhhonh thảscxyn, nhưgxwing lạoefqi cóhzeu thểfjyh chạoefqm đblylếposqn chiêedxóc vảy cưgxwíng trong lòvpwxng ta mộvrrrt cáirxach thầwbron kỳbowy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.