Hai ba ngàzwsby sau, ban ngàzwsby Chỉxeqbozgnn đeecixpavu đeecii tìgahzm ngưadesacdsi đeeciqfhwt tiềxpavn vàzwsbng cho ta, buổdvgli tốqfhwi sau khi trởnotf lạqdgei, ta liềxpavn mưadesmxbsn thâppghn thểdgrq củcmzya nàzwsbng dùbszgng thuậjztct di chuyểdgrqn đeecii đeeciếbyonn chợmxbs quỷygwg xem sốqfhw tiềxpavn ta tíaeutch lũpimby đeeciưadesmxbsc códqni bao nhiêozgnu rồemmti, nhìgahzn con sốqfhwebwqng lêozgnn quádjsx chậjztcm, ta códqni chúhlcht rầeghmu rĩynil.

Ta códqni tớaxmwi tửczvnu lâppghu hỏeraui Tửczvn Du xem mộgafdt viêozgnn Hoàzwsbn Dưadesơffjang Đphrean mấzwsbt khoảbyonng bao nhiêozgnu tiềxpavn, đeeciádjsxp ádjsxn củcmzya Tửczvn Du khiếbyonn cho ta buồemmtn càzwsbng thêozgnm buồemmtn.

“Theo nhưades tiêozgnu chuẩhfcen củcmzya ngưadesacdsi bìgahznh thưadesacdsng màzwsbdqnii, mưadesacdsi vạqdgen tiềxpavn códqni lẽewjedqni thểdgrq mua đeeciưadesmxbsc mộgafdt canh giờacds.” Nódqnii xong, Tửczvn Du liềxpavn nhìgahzn ta chằouuam chằouuam.

Ta hiểdgrqu đeeciưadesmxbsc ádjsxnh mắffjat củcmzya hắffjan, hắffjan đeeciang thôjztcng cảbyonm vớaxmwi ta, cảbyonm thấzwsby ta khôjztcng códqni hy vọqbxrng códqni thểdgrq mua đeeciưadesmxbsc Hoàzwsbn Dưadesơffjang Đphrean. Bởnotfi vìgahz nếbyonu xégbhut theo tiêozgnu chuẩhfcen củcmzya ta, ngưadesacdsi bìgahznh thưadesacdsng dùbszgng mưadesacdsi vạqdgen mua Hoàzwsbn Dưadesơffjang Đphrean thìgahz ta phảbyoni mấzwsbt tớaxmwi mộgafdt trăebwqm vạqdgen.

Bởnotfi vìgahz giádjsx tiềxpavn ta mua đeeciemmt đeeciffjat gấzwsbp chíaeutn lầeghmn so vớaxmwi ngưadesacdsi bìgahznh thưadesacdsng, đeeciãwxvq vậjztcy còhfcen bịfecdzwsbm tròhfcen lêozgnn, chíaeutn mưadesơffjai vạqdgen trựoakcc tiếbyonp làzwsbm tròhfcen thàzwsbnh mộgafdt trăebwqm vạqdgen.

Hừluln, ta nhìgahzn thấzwsbu hếbyont tròhfceemmto củcmzya cádjsxc ngưadesơffjai rồemmti.


Ta tíaeutnh toádjsxn mộgafdt chúhlcht, ngoạqdgei trừluln nhữozgnng thứgahz đeeciãwxvq tiêozgnu, cộgafdng thêozgnm mấzwsby ngàzwsby nay Chỉxeqbozgnn liềxpavu cádjsxi mạqdgeng giàzwsbgahzm ngưadesacdsi đeeciqfhwt tiềxpavn vàzwsbng cho ta, hiệjjlin tạqdgei tíaeutnh trưadesaxmwc tíaeutnh sau coi nhưades tổdvglng cộgafdng códqni hai vạqdgen tádjsxm nghìgahzn.

Theo nhưades lờacdsi Tửczvn Du nódqnii, vớaxmwi mộgafdt kẻrexddqni đeecicmzy tiêozgnu chuẩhfcen gia nhậjztcp vàzwsbo hàzwsbng ngũpimb ádjsxc quỷygwg nhưades ta, códqni thểdgrqnotf trong mộgafdt thờacdsi gian ngắffjan kiếbyonm đeeciưadesmxbsc nhiềxpavu tiềxpavn nhưades vậjztcy quảbyon thựoakcc làzwsb khôjztcng dễnnwbzwsbng gìgahz. Nhữozgnng con quỷygwggahznh thưadesacdsng vàzwsbo thờacdsi đeeciiểdgrqm lễnnwb tếbyont, cúhlchng tếbyon lạqdgey tổdvgl mớaxmwi códqni ngưadesacdsi sốqfhwng đeeciqfhwt tiềxpavn vàzwsbng cho mộgafdt lầeghmn, hàzwsbng năebwqm may ra nhậjztcn đeeciưadesmxbsc ba lăebwqm vạqdgen tiềxpavn.

Nhưadesng ta đeeciâppghu phảbyoni làzwsb mộgafdt con quỷygwg tầeghmm thưadesacdsng!

Nhưadesng vớaxmwi tốqfhwc đeecigafd chậjztcm nhưades vậjztcy màzwsb muốqfhwn đeecidgrqzwsbnh tiềxpavn đeecidgrq mua Hoàzwsbn Dưadesơffjang Đphrean thìgahz phảbyoni mấzwsbt bao nhiêozgnu năebwqm đeeciâppghy?

Ta nghĩynil nghĩynil, nếbyonu Mặshpcc Thanh yêozgnu thíaeutch ta, vậjztcy ta códqniozgnn câppghu dẫdgrqn hắffjan đeecidgrq cho hắffjan sửczvn dụpimbng quyềxpavn uy củcmzya Môjztcn chủcmzy, tổdvgl chứgahzc đeeciqdgei hộgafdi cúhlchng tếbyon, kégbhuo mấzwsby chụpimbc vạqdgen ma tu tớaxmwi lầeghmn lưadesmxbst hoádjsxzwsbng mãwxvq cho ta hay khôjztcng?

Mộgafdt trăebwqm, mộgafdt nghìgahzn, rồemmti tiếbyonn tớaxmwi mộgafdt vạqdgen, chắffjap tay vâppghy quanh núhlchi Trầeghmn Tắffjac màzwsb đeeciqfhwt, mộgafdt ngàzwsby códqni thểdgrq đeeciqfhwt đeeciưadesmxbsc mộgafdt trăebwqm vạqdgen! Sau đeeciódqni cứgahz nửczvna năebwqm đeeciqfhwt cho ta mộgafdt lầeghmn! Nếbyonu đeeciưadesmxbsc vậjztcy nódqnii khôjztcng chừlulnng ta códqni thểdgrq mua viêozgnn Hoàzwsbn Dưadesơffjang Đphrean vĩynilnh cửczvnu ấzwsby chứgahz, códqni thểdgrq sốqfhwng lạqdgei đeeciưadesmxbsc lâppghu hơffjan!

Tuy nhiêozgnn hìgahznh nhưades khôjztcng códqni Hoàzwsbn Dưadesơffjang Đphrean vĩynilnh cửczvnu… Màzwsb thôjztci, cứgahz mộgafdt thádjsxng ăebwqn mộgafdt lầeghmn cũpimbng đeeciưadesmxbsc.

Ta xoa xoa tay, dùbszgng thuậjztct di chuyểdgrqn quay vềxpav đeecixeqbnh núhlchi códqni tiểdgrqu việjjlin củcmzya Cốqfhwzwsbm Quang.

Mấzwsby ngàzwsby nay Mặshpcc Thanh bậjztcn rộgafdn khôjztcng thấzwsby bódqning dádjsxng, ngay cảbyon buổdvgli tốqfhwi cũpimbng khôjztcng dàzwsbnh thờacdsi gian đeeciếbyonn thăebwqm ta nhưades trưadesaxmwc nữozgna, ta cũpimbng lấzwsby cớaxmwadeskmying thưadesơffjang liềxpavn ởnotf lạqdgei trong việjjlin củcmzya Cốqfhwzwsbm Quang.

Thựoakcc ra, ta cũpimbng khôjztcng muốqfhwn gặshpcp mặshpct Mặshpcc Thanh… Dùbszg sao đeecigafdt nhiêozgnn biếbyont đeeciưadesmxbsc trêozgnn cõkzeni đeeciacdsi nàzwsby còhfcen códqni ngưadesacdsi yêozgnu thíaeutch ta, quảbyonzwsb mộgafdt chấzwsbn đeecigafdng lớaxmwn, ta khôjztcng biếbyont nêozgnn dùbszgng vẻrexd mặshpct gìgahz đeecidgrq đeeciqfhwi mặshpct vớaxmwi hắffjan…

Thờacdsi đeeciiểdgrqm ta vềxpav đeeciếbyonn núhlchi, đeeciúhlchng lúhlchc thấzwsby Chỉxeqbozgnn đeeciang rưadesaxmwn nửczvna ngưadesacdsi vàzwsbo trong căebwqn phòhfceng giam lỏeraung Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem, uốqfhwn égbhuo cádjsxi môjztcng vểdgrqnh ra ngoàzwsbi vádjsxch tưadesacdsng. Khôjztcng biếbyont làzwsb đeeciang xem cádjsxi gìgahz.Ta im lặshpcng khôjztcng lêozgnn tiếbyonng đeecii vàzwsbo trong phòhfceng nàzwsbng, đeecishpct thâppghn thểdgrqnotf trong đeeciódqni rồemmti thoádjsxt hồemmtn ra ngoàzwsbi. Ta bay tớaxmwi bêozgnn cạqdgenh Chỉxeqbozgnn, cũpimbng rưadesaxmwn nửczvna ngưadesacdsi vàzwsbo trong phòhfceng: “Nhìgahzn cádjsxi gìgahz đeecizwsby?”

Mặshpct Chỉxeqbozgnn tràzwsbn đeecieghmy hưadesng phấzwsbn: “Nam Sơffjan chủcmzyzwsb Thẩhfcem Lâppghu chủcmzy thậjztct hòhfcea hợmxbsp!”

Ta: “…”


Vừlulna nhìgahzn vàzwsbo ta đeeciãwxvq thấzwsby bêozgnn trong lồemmtng giam màzwsb Mặshpcc Thanh dựoakcng lêozgnn, Cốqfhwzwsbm Quang đeeciang đeeciádjsxnh cờacdsbszgng Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem. Hai ngưadesacdsi nàzwsby thậjztct rảbyonnh rỗpdvsi, nửczvna đeeciêozgnm nửczvna hôjztcm còhfcen códqni tinh thầeghmn ngồemmti đeeciádjsxnh cờacds. Chỉxeqbdqni đeeciiềxpavu Chỉxeqbozgnn nódqnii cũpimbng khôjztcng sai, hai ngưadesacdsi nàzwsby, mộgafdt ngưadesacdsi bềxpav ngoàzwsbi nhưades đeecigahza trẻrexd, mộgafdt ngưadesacdsi khíaeut chấzwsbt lạqdgenh lùbszgng, nhưadesng khi ngồemmti xuốqfhwng trưadesaxmwc bàzwsbn cờacds thìgahz lạqdgei códqni mộgafdt sựoakchfcea hợmxbsp đeeciếbyonn kỳayqt lạqdge.

Cuốqfhwi cùbszgng Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem hạqdge cờacds trắffjang xuốqfhwng, Cốqfhwzwsbm Quang thua nửczvna mạqdgeng. Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem cưadesacdsi mộgafdt tiếbyonng: “Nam Sơffjan chủcmzy khiêozgnm nhưadesacdsng rồemmti.”

Mặshpct Cốqfhwzwsbm Quang lạqdgenh lùbszgng: “Khôjztcng phảbyoni ta nhưadesacdsng, vốqfhwn làzwsb ngưadesơffjai thắffjang.” Hắffjan đeecigahzng dậjztcy, xoay ngưadesacdsi muốqfhwn rờacdsi đeecii, Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem chợmxbst nódqnii: “Tốqfhwi nay mấzwsbt ngủcmzy, làzwsbm phiềxpavn Nam Sơffjan chủcmzy bồemmti ta đeeciádjsxnh cờacds, đeecia tạqdge.”

“Khôjztcng códqnigahz.”

Cốqfhwzwsbm Quang kégbhuo cửczvna ra, Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem câppghn nhắffjac mộgafdt phen, lạqdgei gọqbxri hắffjan: “Cho phégbhup ta mạqdgeo muộgafdi hỏeraui mộgafdt câppghu, códqni phảbyoni trưadesaxmwc đeeciâppghy Nam Sơffjan chủcmzy đeeciãwxvq từlulnng gặshpcp ta hay khôjztcng?”

Ta nhưadesaxmwng đeecijztci lôjztcng màzwsby, nhìgahzn vềxpav phíaeuta Cốqfhwzwsbm Quang, chỉxeqb thấzwsby hắffjan đeeciưadesa lưadesng vềxpav phíaeuta Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem, đeeciôjztci môjztci khẽewje đeecigafdng, cuốqfhwi cùbszgng vẫdgrqn khôjztcng quay đeecieghmu lạqdgei lãwxvqnh đeeciqdgem đeeciádjsxp mộgafdt câppghu: “Từluln khi gia nhậjztcp Vạqdgen Lụpimbc môjztcn, ta chưadesa bao giờacds rờacdsi núhlchi, chưadesa từlulnng gặshpcp qua Lâppghu chủcmzy.”

“Vậjztcy trưadesaxmwc khi gia nhậjztcp Vạqdgen Lụpimbc môjztcn thìgahz sao?”

“Chuyệjjlin lâppghu nhưades vậjztcy, ta khôjztcng còhfcen nhớaxmw nữozgna.”

Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem gậjztct đeecieghmu mộgafdt cádjsxi: “Ồkmyi”. Nàzwsbng cúhlchi đeecieghmu tựoakca nhưadesdqni mấzwsby phầeghmn mấzwsbt mádjsxt, vẻrexd mặshpct củcmzya nàzwsbng nhưadesdqni chúhlcht tựoakc giễnnwbu: “Làzwsb ta mạqdgeo muộgafdi rồemmti.”

Đphreádjsxp lạqdgei nàzwsbng, chỉxeqbdqni thanh âppghm đeeciódqning cửczvna phòhfceng củcmzya Cốqfhwzwsbm Quang.

Ta bay thâppghn thểdgrq từluln trong tưadesacdsng ra, liếbyonc Cốqfhwzwsbm Quang bêozgnn ngoàzwsbi phòhfceng mộgafdt cádjsxi, chỉxeqb thấzwsby trong đeeciôjztci mắffjat giốqfhwng nhưades trẻrexd con củcmzya hắffjan làzwsb mộgafdt mảbyonnh sưadesơffjang mùbszgjztcng lung. Chỉxeqbozgnn ởnotfozgnn cạqdgenh yếbyonu ớaxmwt hỏeraui ta: “Hắffjan đeeciang khódqnic sao?”

“Hắffjan đeeciãwxvq khódqnic rồemmti.”

Khi đeeciem đeecigafdc tốqfhw trêozgnn ngưadesacdsi Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem dờacdsi đeeciếbyonn trêozgnn ngưadesacdsi hắffjan, trơffja mắffjat nhìgahzn mìgahznh biếbyonn thàzwsbnh mộgafdt đeecigahza trẻrexd, lúhlchc đeeciódqni Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem đeeciãwxvq khódqnic lódqnic cầeghmu khẩhfcen đeeciếbyonn thưadesơffjang tâppghm, hắffjan vẫdgrqn kiêozgnn quyếbyont châppghm mộgafdt châppghm vàzwsbo đeecieghmu nàzwsbng, xódqnia phầeghmn tríaeut nhớaxmwdqni hắffjan đeecii… Cốqfhwzwsbm Quang đeeciãwxvq từlulnng khódqnic.


Hắffjan bấzwsbt lựoakcc ôjztcm lấzwsby Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem khôjztcng còhfcen tríaeut nhớaxmw đeeciãwxvq bấzwsbt tỉxeqbnh màzwsbzwsbo khódqnic.

Kểdgrq từluln đeeciódqni, Cốqfhwzwsbm Quang khôjztcng bưadesaxmwc nửczvna bưadesaxmwc ra khỏeraui núhlchi Trầeghmn Tắffjac, sốqfhwng nhưades ngưadesacdsi xuấzwsbt gia, cựoakcc kỳayqt ghégbhut nhữozgnng cặshpcp tìgahznh nhâppghn, chỉxeqbgahz hắffjan sợmxbs nhớaxmw tớaxmwi nhữozgnng kýouuagahzc đeeciãwxvq từlulnng códqni trưadesaxmwc kia.

“Đphrei thôjztci.” Ta lôjztci kégbhuo Chỉxeqbozgnn, “Chuyệjjlin hưades hỏeraung củcmzya thằouuang nhódqnic nàzwsby códqnigahz hay đeeciâppghu. Ta tớaxmwi thưadesơffjang lưadesmxbsng vớaxmwi ngưadesơffjai chuyệjjlin nàzwsby, đeecibyonm bảbyono thúhlch vịfecdffjan nhiềxpavu.”Ta mang Chỉxeqbozgnn trởnotf vềxpav phòhfceng, dựoakca ởnotf trêozgnn giưadesacdsng, cưadesacdsi híaeutp mắffjat đeeciádjsxnh giádjsxzwsbng từluln trêozgnn xuốqfhwng dưadesaxmwi: “Chỉxeqbozgnn muộgafdi muộgafdi, nhiềxpavu ngàzwsby chạqdgey lung tung tádjsxn loạqdgen tìgahzm ngưadesacdsi hoádjsxzwsbng mãwxvq cho ta códqni lẽewje đeeciãwxvq mệjjlit muốqfhwn chếbyont rồemmti nhỉxeqb?”

Chỉxeqbozgnn bỗpdvsng cảbyonm thấzwsby toàzwsbn thâppghn códqni chúhlcht têozgn dạqdgei, run lêozgnn, lui vềxpav phíaeuta sau hai bưadesaxmwc, cảbyonnh giádjsxc nhìgahzn ta chằouuam chằouuam: “Códqni lờacdsi gìgahz ngưadesơffjai cứgahzdqnii thẳdqning.”

“Nhìgahzn ngưadesơffjai kìgahza, chẳdqning qua làzwsb tỷygwg tỷygwg đeeciau lòhfceng cho ngưadesơffjai thôjztci màzwsb. Ta đeeciâppghy códqni mộgafdt biệjjlin phádjsxp códqni thểdgrqzwsbm cho chúhlchng ta mộgafdt lầeghmn vấzwsbt vảbyon suốqfhwt đeeciacdsi nhàzwsbn nhãwxvq, đeecidgrq cho ngưadesơffjai sau nàzwsby khôjztcng cầeghmn vìgahzgahzm ngưadesacdsi đeeciqfhwt vàzwsbng mãwxvqzwsbjztcn ba nữozgna, ngưadesơffjai códqni muốqfhwn nghe hay khôjztcng?”

“Nódqnii thửczvn xem.”

“Chíaeutnh làzwsb đeecidgrq cho Lệjjli Trầeghmn Lan hoádjsxzwsbng mãwxvq cho ta, còhfcen ngưadesơffjai thìgahz tậjztcp trung nghỉxeqb ngơffjai, ngồemmti thiềxpavn, đeecixpav cao côjztcng lựoakcc củcmzya bảbyonn thâppghn, ta sẽewje chỉxeqb bảbyono cho ngưadesơffjai. Ngưadesơffjai chỉxeqb cầeghmn đeeciemmtng ýouua vớaxmwi ta mộgafdt chuyệjjlin làzwsb tốqfhwt rồemmti.”

“Ngưadesơffjai nódqnii trưadesaxmwc xem làzwsb chuyệjjlin gìgahz.”

Ta nghiêozgnm mặshpct nódqnii: “Sau nàzwsby lúhlchc ta muốqfhwn sờacdsdqni hắffjan, hôjztcn hắffjan, ngưadesơffjai đeecigahzng yêozgnn đeecilulnng nhúhlchc nhíaeutch cho ta.”

Chỉxeqbozgnn kinh hãwxvqi: “Ngưadesơffjai nódqnii cádjsxi gìgahz?”

“Ngàzwsby hôjztcm qua khôjztcng phảbyoni ngưadesơffjai nódqnii thâppghn thểdgrq chỉxeqbzwsbffjai sốqfhwng nhờacds thôjztci ưades, ta ởnotfozgnn trong thìgahz chíaeutnh làzwsb ta, ngưadesơffjai ởnotfozgnn trong thìgahz chíaeutnh làzwsb ngưadesơffjai. Ta muốqfhwn câppghu dẫdgrqn Lệjjli Trầeghmn Lan, đeeciâppghu phảbyoni làzwsb ngưadesơffjai, ngưadesơffjai chỉxeqb cầeghmn ngoan ngoãwxvqn đeecigahzng im làzwsbdvgln.”

“Nhưades vậjztcy cũpimbng khôjztcng thểdgrqbszgng thâppghn thểdgrq củcmzya ta hôjztcn… hôjztcn hắffjan đeeciưadesmxbsc! Còhfcen nữozgna, ngưadesơffjai cũpimbng biếbyont làzwsb hắffjan thíaeutch ngưadesơffjai, ngưadesơffjai códqniozgnu cầeghmu gìgahz thìgahz cứgahzdqnii thẳdqning vớaxmwi hắffjan, đeeciâppghu cầeghmn mấzwsbt côjztcng câppghu dẫdgrqn hắffjan nữozgna chứgahz?”

“Ngưadesơffjai thìgahz biếbyont cádjsxi gìgahz? Trưadesaxmwc kia hắffjan yêozgnu thíaeutch ta, làzwsb bởnotfi vìgahz ta cứgahzu hắffjan nêozgnn còhfcen códqni bảbyonn lãwxvqnh vưadesmxbst qua thửczvn thádjsxch củcmzya nhữozgnng con hồemmt ly kia, nhưadesng bâppghy giờacds ta códqnidjsxi gìgahz, ta chỉxeqbdqni thâppghn thểdgrq củcmzya ngưadesơffjai thôjztci, khôjztcng mang thâppghn thểdgrq củcmzya ngưadesơffjai ra câppghu dẫdgrqn hắffjan, đeecidgrq cho hắffjan tiếbyonp tụpimbc yêozgnu thíaeutch ta, chẳdqning may mộgafdt ngàzwsby nàzwsbo đeeciódqni hắffjan khôjztcng thíaeutch ta nữozgna thìgahzzwsbm sao?”


Chỉxeqbozgnn cứgahz nhìgahzn ta đeeciăebwqm đeeciăebwqm, im lặshpcng thậjztct lâppghu, ádjsxnh mắffjat chuyểdgrqn từluln tứgahzc giậjztcn sang khódqni hiểdgrqu, cuốqfhwi cùbszgng dưadesacdsng nhưades đeeciãwxvq hiểdgrqu ra, lạqdgei biếbyonn thàzwsbnh bấzwsbt đeeciffjac dĩynil: “Đphreqdgei Ma Vưadesơffjang, thậjztct ra thìgahz chíaeutnh ngưadesơffjai đeeciang tựoakcadesnotfng tưadesmxbsng thôjztci, khôjztcng thựoakcc sựoakc tin tưadesnotfng ngưadesacdsi ta sẽewje thíaeutch ngưadesơffjai?”

Ta sửczvnng sốqfhwt: “Khôjztcng códqni, ta biếbyont hắffjan yêozgnu thíaeutch ta, nhưadesng sao códqni thểdgrqjztc duyêozgnn vôjztc cớaxmw thíaeutch đeeciưadesmxbsc chứgahz. Hắffjan thíaeutch ta nhấzwsbt đeecifecdnh làzwsbdqni nguyêozgnn nhâppghn, ta phảbyoni đeecidgrq cho mìgahznh códqni mộgafdt thứgahz duy trìgahz sựoakcozgnu thíaeutch củcmzya hắffjan.”

“Vậjztcy ngưadesơffjai chưadesa từlulnng nghĩynil, hắffjan chỉxeqbzwsb đeeciơffjan thuầeghmn thíaeutch ngưadesơffjai thôjztci sao?”

Chậjztcc chậjztcc, lạqdgei ngâppghy thơffja rồemmti. Ta liếbyonc nhìgahzn Chỉxeqbozgnn: “Làzwsbm sao ngưadesơffjai lạqdgei lắffjam lờacdsi nhưades vậjztcy? Chỉxeqbzwsb ngưadesơffjai khôjztcng muốqfhwn đeecidgrq cho thâppghn thểdgrq củcmzya mìgahznh tìgahznh chàzwsbng ýouua thiếbyonp vớaxmwi nam nhâppghn khádjsxc, códqni đeeciúhlchng hay khôjztcng?”

Chỉxeqbozgnn cũpimbng nổdvgli giậjztcn: “Đphreúhlchng đeecizwsby! Chíaeutnh làzwsb khôjztcng muốqfhwn đeecizwsby! Ngưadesơffjai thíaeutch hắffjan, muốqfhwn câppghu dẫdgrqn hắffjan, tạqdgei sao nhấzwsbt thiếbyont cứgahz phảbyoni dùbszgng thâppghn thểdgrq củcmzya ta?”

“Chẳdqning phảbyoni làzwsb ta khôjztcng códqni thâppghn thểdgrqzwsbo khádjsxc sao? Ngưadesơffjai muốqfhwn ta dùbszgng cádjsxi gìgahz đeecidgrqppghu dẫdgrqn bâppghy giờacds?” Ta im lặshpcng, ádjsxnh mắffjat sắffjac bégbhun híaeutp lạqdgei, “Ai nódqnii ta thíaeutch hắffjan? Ta còhfcen chưadesa từluln bỏerau ýouua đeecifecdnh giếbyont hắffjan đeeciâppghu.”Mặshpct Chỉxeqbozgnn đeecieghmn ra: “Ngưadesơffjai nódqnii cádjsxi gìgahz? Mấzwsby ngàzwsby trưadesaxmwc hắffjan mớaxmwi cứgahzu mạqdgeng ngưadesơffjai còhfcen gìgahz?”

“Đphreódqnizwsb cứgahzu mạqdgeng củcmzya ngưadesơffjai nha, còhfcen ta chếbyont lâppghu rồemmti. Mặshpcc dùbszg ngàzwsby đeeciódqni quảbyon thậjztct khiếbyonn cho ta cảbyonm đeecigafdng, nhưadesng cádjsxi đeeciódqnipimbng khôjztcng thểdgrq khiếbyonn cho ta từluln bỏerau ưadesaxmwc nguyệjjlin ban đeecieghmu đeeciưadesmxbsc!”

Chỉxeqbozgnn nhíaeutu màzwsby khódqni hiểdgrqu: “Vậjztcy ngưadesơffjai còhfcen muốqfhwn dốqfhwc hếbyont tiềxpavn mua Hoàzwsbn Dưadesơffjang Đphrean đeecidgrqzwsbm gìgahz? Ngưadesơffjai trựoakcc tiếbyonp đeecii giếbyont hắffjan đeecii, cùbszgng nhau biếbyonn thàzwsbnh quỷygwgzwsb đeeciưadesmxbsc!”

Cuốqfhwi cùbszgng ta cũpimbng hiểdgrqu đeeciưadesmxbsc ýouua nghĩynil củcmzya nàzwsbng: “Ngưadesơffjai cho rằouuang ta kiếbyonm tiềxpavn mua Hoàzwsbn Dưadesơffjang Đphrean làzwsbgahz muốqfhwn ởnotf chung mộgafdt chỗpdvs vớaxmwi Lệjjli Trầeghmn Lan hảbyon?”

“Thếbyon khôjztcng đeeciúhlchng àzwsb?”

Ta nhìgahzn chằouuam chằouuam nàzwsbng, vẻrexd mặshpct nghiêozgnm nghịfecd: “Đphreódqnizwsbgahz ta muốqfhwn trởnotf lạqdgei làzwsbm Môjztcn chủcmzy củcmzya Vạqdgen Lụpimbc môjztcn.”

“…”

“Nhữozgnng tiểdgrqu côjztcadesơffjang nhưadesdjsxc ngưadesơffjai, trong đeecieghmu toàzwsbn làzwsb chuyệjjlin yêozgnu đeeciưadesơffjang, ngoạqdgei trừluln nam nhâppghn ra thìgahz chẳdqning códqnidjsxi gìgahz khádjsxc. Ta làzwsb quỷygwg sinh trưadesnotfng trong tăebwqm tốqfhwi, trưadesaxmwc kia chưadesa từlulnng đeeciếbyonn chợmxbs quỷygwg mua đeeciemmtozgnn khôjztcng biếbyont, bâppghy giờacds đeeciếbyonn rồemmti phảbyoni nhậjztcn vềxpav bao nhiêozgnu làzwsb uấzwsbt hậjztcn. Rõkzenzwsbng chợmxbs quỷygwg kia tràzwsbn đeecieghmy kỳayqt thịfecd đeeciqfhwi vớaxmwi ta, ta sớaxmwm muốqfhwn phádjsx tan nódqni rồemmti, nhưadesng khôjztcng đeeciưadesmxbsc, ta phảbyoni mưadesmxbsn sứgahzc mạqdgenh củcmzya nódqni đeecidgrq trởnotf lạqdgei làzwsbm ngưadesacdsi mộgafdt lầeghmn nữozgna, tiếbyonp tụpimbc đeecigahzng trêozgnn đeecixeqbnh cao. Trảbyoni qua cuộgafdc sốqfhwng thấzwsby ai khôjztcng vừlulna mắffjat lậjztcp tứgahzc đeeciádjsxnh luôjztcn.”


Ta liếbyonc nhìgahzn Chỉxeqbozgnn mộgafdt cádjsxi: “Lầeghmn sau còhfcen gặshpcp phảbyoni chuyệjjlin giốqfhwng nhưadesnotf Giádjsxm Tâppghm môjztcn hôjztcm bữozgna, ta tuyệjjlit đeeciqfhwi khôjztcng đeecidgrq cho bấzwsbt luậjztcn kẻrexdzwsbo xuấzwsbt chúhlchng hơffjan ta. Đphreódqnizwsbzwsbnh trìgahznh trởnotf thàzwsbnh hùbszgng bádjsx thiêozgnn hạqdge củcmzya ta, códqni hiểdgrqu khôjztcng?”

Chỉxeqbozgnn cúhlchi thấzwsbp đeecieghmu: “Ta cảbyonm thấzwsby Lệjjli Trầeghmn Lan thậjztct đeeciádjsxng thưadesơffjang.”

“Tódqnim lạqdgei, ngưadesơffjai đeeciưadesa thâppghn thểdgrq cho ta mưadesmxbsn. Trưadesaxmwc khi trởnotf thàzwsbnh hùbszgng bádjsx thiêozgnn hạqdge, ta phảbyoni lấzwsby đeeciưadesmxbsc cádjsxi lệjjlinh củcmzya Môjztcn chủcmzy, ra lệjjlinh cho toàzwsbn bộgafdjztcn đeeciemmt củcmzya Vạqdgen Lụpimbc môjztcn đeeciqfhwt tiềxpavn vàzwsbng cho ta.”

“Khôjztcng cho.”

Ádvgli chàzwsb, đeecicmzyjztcng đeecicmzydjsxnh, cứgahzng cádjsxp rồemmti nha!

Ta trừlulnng nàzwsbng. Chỉxeqbozgnn bỗpdvsng chui nhanh vàzwsbo bêozgnn trong thâppghn thểdgrq củcmzya mìgahznh, khoanh tay nằouuam ởnotf trêozgnn giưadesacdsng, nỗpdvs lựoakcc mởnotf to hai mắffjat, bộgafd dạqdgeng quyếbyont khôjztcng chịfecdu thỏeraua hiệjjlip. Đphreúhlchng lúhlchc nàzwsby, bêozgnn ngoàzwsbi phòhfceng vang lêozgnn tiếbyonng gàzwsbdjsxy, bádjsxo hiệjjliu trờacdsi đeeciãwxvqdjsxng.

Ta tựoakc biếbyont mìgahznh khôjztcng thểdgrq giàzwsbnh vớaxmwi nàzwsbng, cho nêozgnn cũpimbng lưadesacdsi tranh, dùbszg sao đeeciếbyonn tốqfhwi, ta cũpimbng códqni thểdgrq đeecihfcey nàzwsbng ra ngoàzwsbi. Tớaxmwi lúhlchc đeeciódqnibszgng thuậjztct di chuyểdgrqn thậjztct nhanh, ta khôjztcng tin nàzwsbng códqni thểdgrq ngăebwqn cảbyonn ta.

Nhưadesng ta hoàzwsbn toàzwsbn khôjztcng ngờacds, đeeciếbyonn khi trờacdsi tốqfhwi, màzwsb vẫdgrqn khôjztcng thấzwsby Chỉxeqbozgnn quay vềxpav.

Ta thầeghmm nghĩynil trong lòhfceng, chẳdqning lẽewje tiểdgrqu nha đeecieghmu nàzwsby sợmxbs ta giàzwsbnh thâppghn thểdgrq vớaxmwi nàzwsbng, cho nêozgnn xuốqfhwng núhlchi rồemmti tiệjjlin thểdgrq trốqfhwn ta luôjztcn? Ta nhìgahzn sắffjac trờacdsi, đeeciang đeecifecdnh đeecii bay xuốqfhwng châppghn núhlchi tìgahzm nàzwsbng thìgahz mộgafdt Ádvglm La vệjjli đeeciưadesa Chỉxeqbozgnn trởnotf lạqdgei. Cảbyon ngưadesacdsi nàzwsbng run rẩhfcey, vẻrexd mặshpct tádjsxi nhợmxbst.

Nhìgahzn thấzwsby ta, nàzwsbng nhấzwsbt thờacdsi quêozgnn mấzwsbt vẫdgrqn còhfcen Ádvglm La vệjjlinotfozgnn cạqdgenh, chỉxeqb nhìgahzn ta chằouuam chằouuam, đeecii hai bưadesaxmwc tớaxmwi trưadesaxmwc mặshpct ta, sau đeeciódqni bụpimbm mặshpct, ngãwxvq sụpimbp xuốqfhwng mặshpct đeecizwsbt: “Thưadesơffjang Lĩynilnh ca ca…”

Ta sửczvnng sốqfhwt, mặshpct màzwsby nghiêozgnm nghịfecd: “Ngưadesơffjai gặshpcp Liễnnwbu Thưadesơffjang Lĩynilnh hảbyon?”

“Thưadesơffjang Lĩynilnh ca ca đeeciozgnn rồemmti…” Nàzwsbng che mặshpct, nghẹnotfn ngàzwsbo khódqnic rốqfhwng lêozgnn, “Nhấzwsbt đeecifecdnh làzwsb hắffjan đeeciãwxvq biếbyont tin tứgahzc củcmzya Cẩhfcem Châppghu thàzwsbnh, cho nêozgnn đeeciozgnn rồemmti…”

Ta rũpimb mắffjat xuốqfhwng, nhìgahzn thấzwsby trêozgnn gádjsxy củcmzya Chỉxeqbozgnn códqni vếbyont mádjsxu, vếbyont thưadesơffjang nàzwsby… Cùbszgng vếbyont thưadesơffjang trêozgnn cổdvgl củcmzya Thẩhfcem Thiêozgnn Cẩhfcem giốqfhwng nhau nhưades đeeciúhlchc.

ppghm trạqdgeng củcmzya ta nhấzwsbt thờacdsi lạqdgenh giádjsx. Ta nghe thấzwsby giọqbxrng nódqnii đeeciádjsxng sợmxbs củcmzya mìgahznh cấzwsbt lêozgnn hỏeraui Chỉxeqbozgnn: “Sao ngưadesơffjai lạqdgei gặshpcp Liễnnwbu Thưadesơffjang Lĩynilnh, hắffjan códqnigahz bấzwsbt thưadesacdsng khôjztcng? Hắffjan dùbszgng kiếbyonm gìgahz khiếbyonn ngưadesơffjai bịfecd thưadesơffjang? Ádvglm La vệjjli cứgahzu ngưadesơffjai hảbyon? Liễnnwbu Thưadesơffjang Lĩynilnh đeeciâppghu? Đphrei đeeciâppghu rồemmti?”

“Ta khôjztcng biếbyont…” Chỉxeqbozgnn ôjztcm lấzwsby đeecieghmu, hếbyont sứgahzc hỗpdvsn loạqdgen, “Hắffjan tuyệjjlit đeeciqfhwi khôjztcng giốqfhwng nhưades Thưadesơffjang Lĩynilnh ca ca lúhlchc bìgahznh thưadesacdsng… Hai mắffjat vôjztc hồemmtn, hắffjan khôjztcng nódqnii mộgafdt lờacdsi, cầeghmm kiếbyonm đeeciâppghm ta, ta cho làzwsb… Ta cho làzwsb hắffjan đeeciãwxvq biếbyont tin tứgahzc củcmzya Cẩhfcem Châppghu thàzwsbnh, hắffjan biếbyont códqni ta tham dựoakczwsbo trong đeeciódqni… Cho nêozgnn muốqfhwn giếbyont ta.”

“Chỉxeqbozgnn.” Ta tỉxeqbnh tádjsxo gọqbxri têozgnn nàzwsbng, khiếbyonn cho nàzwsbng cũpimbng dầeghmn tỉxeqbnh tádjsxo trởnotf lạqdgei, “Ngưadesơffjai cẩhfcen thậjztcn nhớaxmw lạqdgei xem, nódqnii cho ta biếbyont, kiếbyonm trong tay Liễnnwbu Thưadesơffjang Lĩynilnh códqni phảbyoni đeeciãwxvqhlcht mádjsxu ởnotf cổdvgl củcmzya ngưadesơffjai khôjztcng. Vẻrexd mặshpct vàzwsb bộgafd dạqdgeng khi hắffjan muốqfhwn giếbyont ngưadesơffjai cùbszgng vớaxmwi lúhlchc Liễnnwbu Nguy giếbyont cha ngưadesơffjai, códqni phảbyoni làzwsbadesơffjang tựoakc nhưades nhau khôjztcng?”

adesacdsng nhưades Chỉxeqbozgnn bịfecd mấzwsby câppghu hỏeraui củcmzya ta gõkzen cho choádjsxng vádjsxng, nàzwsbng ngửczvna đeecieghmu nhìgahzn ta: “Đphreúng… Làzwsbm sao ngưadesơffjai biếbyont?”

Tấzwsbt nhiêozgnn làzwsb ta biếbyont, nhiềxpavu năebwqm vềxpav trưadesaxmwc, khi đeecigafdi quâppghn củcmzya Vạqdgen Lụpimbc môjztcn ởnotfozgnn ngoàzwsbi Cẩhfcem Châppghu thàzwsbnh, trong thờacdsi gian ngắffjan ngủcmzyi cùbszgng Giádjsxm Tâppghm môjztcn giao chiếbyonn thìgahz trúhlchng Hoặshpcc Tâppghm thuậjztct củcmzya Liễnnwbu Tôjztc Nhưadesmxbsc, tựoakc quay ra giếbyont hạqdgei lẫdgrqn nhau, chếbyont khôjztcng íaeutt ngưadesacdsi.

Ta nắffjam chặshpct nắffjam đeecizwsbm, nữozgn nhâppghn nàzwsby, quảbyon nhiêozgnn làzwsb mạqdgeng lớaxmwn, ngàzwsby đeeciódqni vẫdgrqn khôjztcng thểdgrq diệjjlit trừlulnbyon.

Lấzwsby mádjsxu củcmzya Chỉxeqbozgnn, ảbyon vẫdgrqn códqni ýouua đeecifecdnh giúhlchp Lạqdgec Minh Hiêozgnn sốqfhwng lạqdgei hay sao?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.