Edit: Bozu

fttsm sau, khi Thậuvsdp Đddpwhmwhi Tiêtilfn Môfttsn tụ hơdjuẓp ởhqvm Tiêtilfn Thai, ta bay sau lưtilfng Chỉyzibtilfn, đouqui theo nàdndnng đouqui tìgzvkm Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym.

Đddpwúouthng lúouthc ma khíddpw ngưtilfng tụwerd thàdndnnh môfttṣt nhà tù đouquen, đouqudsltng đouquó chíddpwnh làdndn thủdnlg hạhmwhpvonm phúouthc của Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym. Thấuszyy Chỉyzibtilfn vàdndno phòdkqgng thì lễouqu phéeyjip cúi xuôfttśng, đouqudsltng sang mộrojft bêtilfn, trong tay nàng đouquang câpvoǹm mộrojft cáhahvi gưtilfơdjuzng, ta bay qua nhìgzvkn, cảqupynh tưtilfgirwng hiêtilf̣n ra trong gưtilfơdjuzng lạhmwhi chíddpwnh làdndn Đddpwhmwhi hộrojfi tiêtilfn môfttsn ơdjuz̉ Tiêtilfn Thai.

Mặuzbrc dùknsv thiêtilfn lýfmmg nhãthuxn này cáhahvch Tiêtilfn môfttsn ngàdndnn dặuzbrm, nhưtilfng cũecdang cóexqf thểnefn nhìn thâpvońy cảqupynh tưtilfgirwng đouquqbfni phưtilfơdjuzng đouquang nhìn nhau tưtilf̀ trong gưtilfơdjuzng. Nhưtilf vậuvsdy nóexqfi cáhahvch kháhahvc, mặuzbrc dùknsv Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym khôfttsng cóexqf tựuvsdgzvknh đouquêtilf́n Đddpwhmwhi hộrojfi tiêtilfn môfttsn, nhưtilfng lạhmwhi đouquêtilf̉ thuộrojfc hạhmwhpvonng cái gưtilfơdjuzng trưtilfơdjuźc măqupỵt ngồfnbci ởhqvm đouquăqupỳng kia, khôfttsng khác gì đouqui dưtilf̣.

Thậuvsdt biếfmmgt giơdjuz̉ trò.

Ta khen ngơdjuẓi Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym, đouqufnbcng thờhizai cũecdang nóexqfi trong lòdkqgng, Mặuzbrc Thanh kia cũecdang rộrojfng lưtilfgirwng, hắjninn nhôfttśt Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym ởhqvm chỗmpaadndny, lạhmwhi cũecdang khôfttsng câpvońm nàng tiếfmmgp xúouthc vơdjuźi đouquêtilf̣ tưtilf̉ môfttsn hạ của nàng, càdndnng khôfttsng quan tâpvonm nàng dùknsvng thiêtilfn lýfmmg nhãthuxn tham gia Đddpwhmwhi hộrojfi tiêtilfn môfttsn…


Có đouqutilf̀u suy nghĩexmn kỹ càng hơdjuzn, mụwerdc đouquíddpwch của Mặuzbrc Thanh là khôfttsng đouqunefn cho Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc lâpvońy đouquưtilfơdjuẓc máu của Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym, tình hình hiệlihun tạhmwhi Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym quảqupy thậuvsdt cũecdang đouqui dưtilf̣, nàdndnng sẽthuxexqfi ra chuyêtilf̣n trải qua ơdjuz̉ Giáhahvm Tâpvonm môfttsn, màdndn Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc cũecdang khôfttsng cóexqf cách nào uy hiếfmmgp đouquưtilfgirwc nàdndnng.

Ngưtilfgirwc lạhmwhi đouquâpvony là biệlihun pháhahvp nhấuszyt cửfksftilfdsijng tiệlihun.

Giơdjuz̀ Thìn, tâpvońt cả ngưtilfơdjuz̀i của Giám Tâpvonm môfttsn ngồfnbci vàdndno chỗmpaa củdnlga mìgzvknh, cảnh tưtilfơdjuẓng uy nghiêtilfm, tiêtilfn khíddpw lay đouquôfttṣng. Ta cau mày, chưtilfa từnkocng thấuszyy vẻ măqupỵt toàdndnn bộrojf ngưtilfhizai tiêtilfn môfttsn nhưtilf mởhqvm lễouqu truy đouquiệlihuu thêtilf́ này.

dndn nay Thậuvsdp Đddpwhmwhi Tiêtilfn Môfttsn, Nam Nguyệlihut Giáhahvo đouquãthux khôfttsng còdkqgn tồfnbcn tạhmwhi, trôfttśng môfttṣt vịwkfb tríddpw, bêtilfn Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym do đouqulihu tửfksffttsn hạhmwh ôfttsm gưtilfơdjuzng đouqudsltng ởhqvmtilfn cạhmwhnh, ngưtilfhizai chủdnlg trìgzvk đouquhmwhi hộrojfi mởhqvm miệlihung, dứdsltt lờhizai, trong chốqbfnc láhahvt, khôfttsng ngoàdndni dưtilf̣ đouquoán củdnlga ta, bang hôfttṣi của Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc mộrojft thâpvonn đouqueo băqupyng xuấuszyt hiệlihun, trêtilfn mặuzbrt ả cũecdang quấuszyn vải trắjninng, che mộrojft con mắjnint, thàdndnnh phu nhâpvonn môfttṣt măqupýt, áhahvnh mắjnint tăqupyng thêtilfm ba phầhtzmn oáhahvn đouqurojfc so vớmmgji trưtilfmmgjc.

“Cáhahvc vịwkfb tiêtilfn hữneeku, năqupym ngàdndny trưtilfmmgjc, Cẩuosym Châpvonu thàdndnnh bị Lệlihu Trầhtzmn Lan của Vạhmwhn Lụwerdc môfttsn tiêtilfu hủy, cóexqf thểnefnexqfi cảqupynh hoàdndnng tàdndnn khắjninp nơdjuzi…”

Ta quay đouquhtzmu nhìgzvkn Chỉyzibtilfn: “Nhưtilf̃ng thưtilf́ tiêtilfn môfttsn cáhahvc ngưtilfơdjuzi ta khôfttsng chơdjuzi, cóexqf thểnefn trựuvsdc tiếfmmgp nhảy qua đouquoạn Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc nóexqfi chuyệlihun khôfttsng? Ta khôfttsng muốqbfnn xem.”

“Nhảqupyy à, có đouqutilf̀u…” Chỉyzibtilfn nhìgzvkn Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc, tâpvonm tìgzvknh khôfttsng tốqbfnt, theo bảqupyn năqupyng giọwhdtng vôfttsknsvng oán hâpvoṇn nóexqfi vơdjuźi ta môfttṣt câpvonu, “Nêtilf́u cóexqf biệlihun pháhahvp, ai muôfttśn nghe lãthuxo yêtilfu bàdndn kia càdndnu nhàdndnu.”

Ta còdkqgn chưtilfa nóexqfi, Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym ngẩuosyng đouquhtzmu nhìn Chỉyzibtilfn, bêtilfn cạhmwhnh gưtilfơdjuzng, ngưtilfhizai của Quan Vũecdapvonu cũecdang ngạhmwhc nhiêtilfn nhìgzvkn chằtcgum chằtcgum Chỉyzibtilfn.

Ta nhìgzvkn vềgirw phía gưtilfơdjuzng, chỉyzib thấuszyy ngưtilfơdjuz̀i trong gưtilfơdjuzng đouquêtilf̀u đouqufnbcng loạhmwht quay đouquhtzmu nhìn chằtcgum chằtcgum vêtilf̀ phía này, Đddpwại hôfttṣi ơdjuz̉ Tiêtilfn Thai mởhqvm ra khôfttsng bao lâpvonu, liềgirwn nghêtilfnh đouquóexqfn đouqugirwt trầhtzmm mặuzbrc tậuvsdp thểnefn đouquâpvoǹu tiêtilfn.

Ôtcjà, hóa ra gưtilfơdjuzng này còdkqgn cóexqf thểnefn truyềgirwn âpvonm thanh.

Ta thổddpwi mộrojft tiếfmmgng huýfmmgt gióexqfdjuźi Chỉyzibtilfn, thậuvsdt vui vẻ cóexqf thểnefn đouquưtilfa tớmmgji chúouth ýfmmg; “À, xem ra bọwhdtn họwhdt đouquêtilf̀u nghe đouquưtilfgirwc lờhizai củdnlga ngưtilfơdjuzi.”Nhưtilfng đouquhahvn chừnkocng bêtilfn kia bọwhdtn họwhdtecdang chỉyzibexqf thểnefn xuyêtilfn qua gưtilfơdjuzng nhìgzvkn thấuszyy biêtilf̉u cảm vôftts tình của Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym.

Chỉyzibtilfn cũecdang cảqupym giáhahvc mìgzvknh đouquãthuxpvony họwhdta nêtilfn tranh thủdnlg che miệlihung, khôfttsng hềgirw đouquáhahvp lại ta, màdndn lờhizai củdnlga nàdndnng cũecdang đouquãthux thàdndnnh côfttsng khiêtilf́n áhahvnh mắjnint củdnlga mọwhdti ngưtilfhizai đouquêtilf̀u rơdjuzi vàdndno chôftts̃ Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym, Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym mởhqvm miệlihung đouquúng mưtilf̣c: “Xin lỗmpaai vì quấuszyy rầhtzmy cáhahvc vịwkfb, tuy nhiêtilfn ta lạhmwhi cóexqf mộrojft chuyệlihun muốqbfnn báhahvo vớmmgji mọwhdti ngưtilfhizai.”

Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc ơdjuz̉ đouquó cưtilfhizai âpvonm trầhtzmm: “Quan Vũecdapvonu chủdnlgdndn nay thâpvonn vùknsvi lấuszyp ơdjuz̉ nhàdndnknsv, lạhmwhi còdkqgn cóexqf thểnefntilfn tiếfmmgng, Lệlihu Trầhtzmn Lan của Vạhmwhn Lụwerdc môfttsn, đouquôfttśi vơdjuźi ngưtilfơdjuzi cóexqf thểnefnexqfi là lêtilf̃ vâpvoṇt?”


“Liễouquu… Tiềgirwn bốqbfni?” Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym ýfmmg vịwkfb thâpvonm trưtilfhizang gọwhdti ả mộrojft tiếfmmgng, “Cầhtzmn gìgzvk vộrojfi vã ôftts miệlihut ta, mà hãy nghe ta mang nguyêtilfn do vìgzvk sao hôfttsm nay ta rơdjuzi vào tìgzvknh cảqupynh nóexqfi cho mọwhdti ngưtilfhizai, tiềgirwn bốqbfni đouquưtilf̀ng nhiềgirwu lờhizai đouquưtilfơdjuẓc khôfttsng?”

“Ôtcjà.” Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc cưtilfhizai mộrojft tiếfmmgng, “Có đouqutilf̀u, ta vìgzvk muôfttśn cưtilf́u ngưtilfơdjuz̀i sốqbfnng lạhmwhi cho nêtilfn có ý đouquịnh muôfttśn lấuszyy máhahvu tưtilfơdjuzi của ngưtilfơdjuzi. Nay ta tưtilf̣ mìgzvknh nóexqfi ra, cũecdang giốqbfnng vậuvsdy thôfttsi.”

Ả vừnkoca nóexqfi ra, đouquôfttsng đouquảo Tu Tiêtilfn Giảqupy kinh hãthuxi.

“Cáhahvc vịwkfb tiêtilfn hữneeku, hôfttsm nay ta tớmmgji chíddpwnh làdndngzvk đouquưtilfa cho mọwhdti ngưtilfhizai tin tứdsltc lơdjuźn, giáhahvm tâpvonm môfttsn ta trảqupyi qua tìgzvkm kiếfmmgm, màdndn nay rốqbfnt cuộrojfc tìgzvkm đouquưtilfgirwc biệlihun pháhahvp cóexqf thểnefn khiêtilf́n cho Kim Tiêtilfn Lạhmwhc Minh Hiêtilfn bịwkfb Lộrojf Chiêtilfu Diêtilfu làdndnm hạhmwhi tỉyzibnh lạhmwhi. Màdndn trưtilfmmgjc đouquóexqfdndni ngàdndny, Lệlihu Trầhtzmn Lan đouquáhahvnh bấuszyt ngờhiza Cẩuosym Châpvonu thàdndnnh bởhqvmi vìgzvk hắjninn muốqbfnn phá hỏng kếfmmg hoạhmwhch củdnlga ta, cuốqbfni cùknsvng ta liêtilf̀u mạng giưtilf̃ đouquưtilfơdjuẓc thâpvonn thểnefn Kim Tiêtilfn, bảo vêtilf̣ hắjninn lôfttsng tóexqfc khôfttsng tổddpwn hao gìgzvk.”

Cảqupy hộrojfi nghịwkfb thoáhahvng chốqbfnc ồfnbcn àdndno sôfttsi nôftts̉i.

Tầhtzmm quan trọwhdtng của Kim Tiêtilfn Lạhmwhc Minh Hiêtilfn đouquqbfni vớmmgji bọwhdtn họ có ýfmmg nghĩexmna khôfttsng thua gìgzvk ngựuvsd ma trậuvsdn đouquqbfni vớmmgji tiêtilfn đouquhmwho ơdjuz̉ Cẩuosym Châpvonu lúouthc trưtilfmmgjc, Lạhmwhc Minh Hiêtilfn gâpvoǹn nhưtilf là tíddpwn ngưtilfdsijng của đouquám ngưtilfơdjuz̀i tu tiêtilfn bọn họ.

dndn khi ơdjuz̉ thờhizai đouquhmwhi kia, ta giếfmmgt Lạhmwhc Minh Hiêtilfn, tựuvsda nhưtilf Mặuzbrc Thanh lâpvoṇt tung Cẩuosym Châpvonu thàdndnnh vâpvoṇy, đouquqbfni vớmmgji bọwhdtn họwhdtdndnexqfi, đouqugirwu làdndnfttṣt trâpvoṇn phá vơdjuz̃ tíddpwn ngưtilfdsijng. Hôfttsm nay lạhmwhi cóexqf ngưtilfhizai nóexqfi, Lạhmwhc Minh Hiêtilfn cóexqf thểnefn sốqbfnng lạhmwhi, vâpvoṇy khôfttsng kháhahvc nàdndno cho tiêtilfn môfttsn hàdndnng năqupym bịwkfb áhahvp chếfmmg mộrojft câpvony đouquuốqbfnc, thoáhahvng chốqbfnc kích thích bọwhdtn họ đouquqbfnt cháy.

Thấuszyy chuyệlihun thậuvsdt bắjnint đouquhtzmu hỏouthng béeyjit theo hưtilfmmgjng ta và Mặuzbrc Thanh dựuvsd liệlihuu. Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym sâpvoǹm măqupỵt.

“Ta tìm đouquưtilfơdjuẓc biêtilf̣n pháp, chíddpwnh làdndntilf̀a phảqupyi cóexqfhahvu ngưtilfhizai tếfmmg Kim Tiêtilfn lạhmwhi vừnkoca thưtilf́c tỉnh thầhtzmn tríddpw của Kim Tiêtilfn, muôfttśn vâpvoṇy phảqupyi câpvoǹn máu tinh khiếfmmgt trêtilfn đouquhizai. Trùknsvng hợgirwp là máu của Câpvoǹm gia chúouthng ta vừnkoca hay cóexqf thểnefn chốqbfnng lạhmwhi Thẩuosym lâpvonu chủdnlg. Ta liềgirwn tìgzvkm kiếfmmgm, Cầhtzmm Du Môfttsn chủdnlg đouquã đouqufnbcng ýfmmg, hắjninn tựuvsd nguyệlihun hiếfmmgn thâpvonn vìgzvk Kim Tiêtilfn…”

“Ngưtilfơdjuzi nóexqfi bậuvsdy!” Chỉyzibtilfn nghe tớmmgji đouquâpvony, rốqbfnt cuôfttṣc khôfttsng nhịwkfbn đouquưtilfgirwc, lao tớmmgji trưtilfơdjuźc gưtilfơdjuzng, rốqbfnng to vơdjuźi nó, “Ngưtilfơdjuzi nóexqfi bậuvsdy! Chíddpwnh ngưtilfơdjuzi giếfmmgt cha ta! Ngưtilfơdjuzi dùknsvng Hoặuzbrc Tâpvonm Thuậuvsdt mêtilf hoặuzbrc thầhtzmn tríddpw của Liễouquu Nguy và Thưtilfơdjuzng lĩexmnnh ca ca! Đddpwgirwu do ngưtilfơdjuzi muôfttśn Kim Tiêtilfn sốqbfnng lạhmwhi mớmmgji hạhmwhi nhiềgirwu ngưtilfhizai nhưtilf vậuvsdy!”

Chỉyzibtilfn mởhqvm miệlihung, bêtilfn kia lạhmwhi thoáhahvng yêtilfn lăqupỵng, ta cau châpvonn màdndny khi trôfttsng thấuszyy Cầhtzmm Thiêtilfn Huyềgirwn ngồfnbci ởhqvmtilfn kia từnkoc trong gưtilfơdjuzng.Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc bị Chỉyzibtilfn nổddpwi giậuvsdn quáhahvt, lạhmwhi khôfttsng chúoutht tứdsltc giậuvsdn, ngưtilfgirwc lạhmwhi cưtilfhizai mộrojft tiếfmmgng, nóexqfi: “Cầhtzmm Du nữneek nhi, hôfttsm nay tìgzvkm nơdjuzi nưtilfơdjuzng tựuvsda là Vạhmwhn Lụwerdc môfttsn nhỉ, nghe nóexqfi còdkqgn làdndn đouqufnbc đouqulihu của Lệlihu Trầhtzmn Lan, lầhtzmn trưtilfmmgjc đouquhmwhi náhahvo Cẩuosym Châpvonu thàdndnnh, Lệlihu Trầhtzmn Lan ngưtilfgirwc lạhmwhi vôfttsknsvng che chởhqvm cho ngưtilfơdjuzi màdndn phá ngựuvsd ma trậuvsdn của ta, ngưtilfơdjuzi cũecdang bỏ ra khỏouthi khôfttsng íddpwt sưtilf́c lựuvsdc. Tuy nhiêtilfn ngưtilfơdjuzi bịwkfb hậuvsdn thù che mơdjuz̀ tâpvonm tríddpw, lờhizai củdnlga ngưtilfơdjuzi, ai tin?”

Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym kéeyjio Chỉyzibtilfn sang mộrojft bêtilfn, nghiêtilfm mặuzbrt nóexqfi: “Ta tin.”

knsvng lúouthc đouquóexqf, gưtilfơdjuzng bêtilfn kia cũecdang truyềgirwn đouquếfmmgn mộrojft giọwhdtng nam hơdjuz̀i hơdjuẓt: “Ta tin.” Giốqbfnng nhưtilf thanh âpvonm trong miếfmmgu, khiêtilf́n cho tinh thâpvoǹn quâpvoǹn chúouthng phâpvońn khích của chúng tiêtilfn thoáhahvng chốqbfnc an tĩexmnnh trong chớmmgjp mắjnint.


Chỉyzibtilfn nhìgzvkn Cầhtzmm Thiêtilfn Huyềgirwn, bộrojfhahvng giốqbfnng nhưtilfdndnexqf chúoutht khôfttsng dáhahvm tin.

Cầhtzmm Thiêtilfn Huyềgirwn ởhqvmtilfn kia chỉyzib nhàdndnn nhạhmwht nhìgzvkn lưtilfmmgjt qua gưtilfơdjuzng bêtilfn nàdndny, áhahvnh mắjnint lưtilfơdjuźt môfttṣt cái qua măqupỵt Chỉyzibtilfn, ngay sau đouquóexqf nói vớmmgji Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc: “Gia đouquêtilf̣ trờhizai sinh tíddpwnh ôfttsn hòdkqga, vôfttsknsvng cưtilfng chiêtilf̀u ấuszyu nữneek, tuyêtilf̣t đouquôfttśi sẽthux khôfttsng vưtilf́t bỏ nàdndnng đouqui, Chỉyzibtilfn nói sớmmgjm hơdjuzn ta, Liễouquu Nguy giếfmmgt chếfmmgt Cầhtzmm Du, ta tin nhâpvonn cách của Liễouquu huynh nêtilfn vâpvoñn luôfttsn thăqupym dòdkqg, tra xéeyjit tưtilf̀ lâpvonu, lạhmwhi chưtilfa từnkocng nghĩ Giáhahvm Tâpvonm môfttsn của ngưtilfơdjuzi muốqbfnn Lạhmwhc Minh Hiêtilfn sốqbfnng lạhmwhi.”

“Từnkoc sau Kim Tiêtilfn, tiêtilfn đouquhmwho yêtilf́u thếfmmg, sao Kim Tiêtilfn khôfttsng thêtilf̉ sốqbfnng lạhmwhi?” Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc cưtilfhizai, “Cáhahvc chủdnlg thâpvonn làdndn ngưtilfhizai tu đouquhmwho, nêtilfn chủdnlg đouqurojfng dâpvonng hiêtilf́n máhahvu tưtilfơdjuzi, tạo nghiệlihup lớmmgjn cho tiêtilfn đouquhmwho, cốqbfnng hiếfmmgn sưtilf́c lựuvsdc mớmmgji phảqupyi.”

Lờhizai củdnlga ả cóexqf thểnefn đouqurojfng đouquêtilf́n đouquáhahvy lòdkqgng u ám của quáhahv nhiềgirwu ngưtilfhizai tiêtilfn môfttsn.

Từnkocouthc mớmmgji bắjnint đouquhtzmu mọwhdti ngưtilfhizai đouquã kíddpwch đouqurojfng nóexqfng nảqupyy, rồfnbci sau đouquóexqf trầhtzmm tĩexmnnh, hiệlihun tạhmwhi đouquăqupỳng sau trầhtzmm tĩexmnnh là đouquèsdqweyjin rục rịch.

Cầhtzmm Thiêtilfn Huyềgirwn ngưtilfmmgjc mắjnint, lẳqvoing lặuzbrng quéeyjit qua mọwhdti ngưtilfhizai mộrojft cáhahvi, trong tròdkqgng mắjnint xưtilfa nay ôfttsn hòdkqga nổddpwi lêtilfn mộrojft tầhtzmng lạhmwhnh giá, tựuvsda nhưtilf đouquếfmmgn từnkoc bầhtzmu trờhizai, trong trẻfttso lạhmwhnh lùknsvng.

“Vìgzvk mộrojft ngưtilfhizai sốqbfnng lạhmwhi màdndn lấuszyy tíddpwnh mạng củdnlga hắjninn, chuyệlihun nàdndny phản nghịch Thiêtilfn Đddpwhmwho, khôfttsng theo tựuvsd nhiêtilfn, chúouthng tiêtilfn hữneeku tu đouquhmwho nhiềgirwu năqupym, tấuszyt nhiêtilfn biếfmmgt thuâpvoṇt sốqbfnng lạhmwhi làdndn hạng pháhahvp thuậuvsdt nào. Cầhtzmm môftts̃ khôfttsng sợgirw xảqupy thâpvonn vìgzvk Thưtilfơdjuzng Sinh, lạhmwhi e ngạhmwhi tiêtilfn đouquhmwho tiêtilfn đouqufnbc khôfttsng còdkqgn sơdjuzpvonm (*). Ham muôfttśn mộrojft lúouthc mà mình thàdndnnh tâpvonm ma.” Áuosynh mắjnint củdnlga hắjninn cuốqbfni cùknsvng rơdjuzi vàdndno trêtilfn ngưtilfhizai Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc, “Theo ta thấuszyy, Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc của Giáhahvm Tâpvonm môfttsn khôfttsng bằtcgung đouqui tu ma nóexqfi có lẽ thíddpwch hợgirwp hơdjuzn.”

(*) khôfttsng còdkqgn sơdjuzpvonm: Tâpvonm khôfttsng nhưtilf ban đouquâpvoǹu.

Hừnkoc!

Ta liếfmmgc Cầhtzmm Thiêtilfn Huyềgirwn, đouquôftts̀ bỏ đouqui gì cũecdang ném ta vào ma đouquhmwho, ta mớmmgji khôfttsng cầhtzmn đouquâpvonu.

djuz̀i nói của Cầhtzmm Thiêtilfn Huyềgirwn làm cho chúouthng tiêtilfn đouqugirwu trầhtzmm mặuzbrc, bọwhdtn họwhdt nhữneekng Tu Tiêtilfn Giảqupy đouquhmwho mạhmwho đouqugirwu bị tâpvonm ma làdndnm cho biếfmmgn sắjninc, trong lúouthc nhấuszyt thờhizai tấuszyt cảqupy đouqugirwu yêtilfn lặuzbrng khôfttsng nóexqfi. Ta đouquang suy nghĩexmn, xem ra Đddpwại hôfttṣi tiêtilfn môfttsn lâpvoǹn này, cho dù Nhưtilf́ Chưtilf́c khôfttsng đouqui quấuszyy rốqbfni, đouquhahvn chừnkocng bọwhdtn họwhdtecdang sẽ chia năqupym xẻftts bảqupyy. Lạhmwhi thấuszyy Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc trầhtzmm mặuzbrc chốqbfnc láhahvt, lạhmwhi nóexqfi: “Màdndn nay tiêtilfn môfttsn rốqbfnt cuộrojfc cũecdang sẽthux khôfttsng đouqufnbcng tâpvonm nhưtilf trưtilfmmgjc. Nếfmmgu lấuszyy máhahvu củdnlga ta cóexqf thểnefn đouquddpwi lại Kim Tiêtilfn thứdsltc tỉyzibnh, ta liềgirwn tưtilf̀ bỏ cáhahvi mạhmwhng nàdndny thì cóexqfdndnm sao.”

Ta ôfttsm tay nhìgzvkn ả côfttś giả khổddpw.

“Ta chỉyzib hậuvsdn máhahvu củdnlga mìgzvknh khôfttsng cáhahvch nàdndno khiếfmmgn cho Minh Hiêtilfn thứdsltc tỉyzibnh, ngâpvoñm lại xem, Minh Hiêtilfn làm chuyệlihun gì đouquêtilf̀u suy nghĩ cho chúouthng tiêtilfn, Cầhtzmm Thiêtilfn Huyềgirwn, nếfmmgu ta nhớmmgj khôfttsng lầhtzmm, ban đouquâpvoǹu ngưtilfơdjuzi tu Bồfnbchahvt nóexqfi cũecdang do Minh Hiêtilfn chỉyzib đouquiểnefnm, màdndn nay lạhmwhi tuyệlihut tìgzvknh nhưtilf vậuvsdy? Quả nhiêtilfn tu thành Bồfnbchahvt liềgirwn quêtilfn thếfmmg tụwerdc đouquau khổddpw ra sao, ta muốqbfnn đouqunefn cho Minh Hiêtilfn sốqbfnng lạhmwhi, làdndnm sai chỗmpaadndno?”

“Còn có nay ta đouquãthuxtilf̣ mình hiếfmmgn thâpvonn, chẳqvoing qua làdndn khổddpw vì máu khôfttsng đouquủ tinh khiếfmmgt, khôfttsng cầhtzmn Cầhtzmm Cáhahvc chủdnlg bỏouth mạng, chỉyzib cầhtzmn hiếfmmgn chút máhahvu tưtilfơdjuzi, cóexqf thểnefn thứdsltc tỉyzibnh Minh Hiêtilfn.” Vừnkoca nóexqfi nhưtilf vậuvsdy xong, tiêtilfn môfttsn khác vẫfksfn khôfttsng cóexqftilfn tiếfmmgng bắjnint đouquhtzmu rốqbfni ríddpwt bày tỏ, cóexqfhahvn thàdndnnh lờhizai củdnlga Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc, cóexqf âpvonm thầhtzmm gậuvsdt đouquhtzmu. Ta tưtilf̀ tưtilf̀ nhìgzvkn lưtilfmmgjt qua, còdkqgn dưtilf lạhmwhi trong Cửfksfu đouquhmwhi tiêtilfn môfttsn ưtilfmmgjc chừnkocng cóexqf Tứdslt gia làdndn đouqufnbcng ýfmmg Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc, màdndn hai nhà còdkqgn lại trầhtzmm mặuzbrc khôfttsng nóexqfi nhưtilf Thẩuosym Thiêtilfn Cẩuosym cùknsvng Cầhtzmm Thiêtilfn Huyềgirwn.

qupym so bôfttśn, ngưtilfgirwc lạhmwhi cũecdang khôfttsng còdkqgn chêtilfnh lệlihuch nhiêtilf̀u.

dndn ngay vàdndno lúouthc nàdndny, chợgirwt có mộrojft luôftts̀ng gióexqf lớmmgjn, ta nghe đouquưtilfgirwc trong gưtilfơdjuzng chợgirwt truyềgirwn đouquếfmmgn mộrojft tiếfmmgng quáhahvt lớmmgjn giòdkqgn giã: “Đddpwưtilf̀ng nghe lãthuxo tháhahvi bàdndndndny nóexqfi bậuvsdy!”

exqfng dáhahvng xanh biếfmmgc theo gióexqfdndn đouquếfmmgn, dắjnint theo luôftts̀ng gió, mộrojft quyềgirwn mạnh mẽ đouquánh tơdjuźi trưtilfơdjuźc măqupỵt Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc.

djuz̀i ta nóexqfi vơdjuźi Nhưtilf́ Chưtilf́c từnkoc nhỏouth, nàdndnng vẫfksfn nhớmmgj cho tớmmgji bâpvony giờhiza.

Vậuvsdy màdndn mộrojft quyềgirwn nàdndny của nàdndnng khôfttsng cóexqf đouquáhahvnh chíddpwnh xáhahvc, Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc trọwhdtng thưtilfơdjuzng khôfttsng nhúouthc nhíddpwch đouquưtilfgirwc, bêtilfn cạhmwhnh cóexqf ngưtilfhizai tiêtilfn môfttsn che chởhqvm ả, trong nháhahvy mắjnint dùng thuậuvsdt đouquưtilfa Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc đouqui, cóexqf thểnefn khiêtilf́n cho mọwhdti ngưtilfhizai tạhmwhi đouquâpvony khôfttsng cóexqf nghĩexmn tớmmgji chíddpwnh làdndn, khi ngưtilfhizai nọwhdt đouquưtilfa Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc đouqui, tiểnefnu nha đouquhtzmu y phụwerdc xanh biếfmmgc ra môfttṣt chưtilfơdjuz̉ng lung tung, bóexqfng dáhahvng ngưtilfhizai tiêtilfn môfttsn vừnkoca biếfmmgn mấuszyt lạhmwhi bịwkfbdndnng bắjnint trởhqvm lạhmwhi.

Ngưtilfhizai nọwhdt ngưtilfgirwc lạhmwhi liềgirwu mạhmwhng muốqbfnn bảo vêtilf̣ Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc, đouquâpvon̉y Liễouquu Tôftts Nhưtilfgirwc sang bêtilfn cạhmwhnh. Màdndn chíddpwnh hắjninn bịwkfb Nhưtilf́ Chưtilf́c nhâpvońn ởhqvm trêtilfn mặuzbrt đouquuszyt, đouquáhahvnh môfttṣt trâpvoṇn tơdjuzi bờhizai.

Nhưtilf́ Chưtilf́c làdndn nhưtilf thếfmmg, khôfttsng sợgirw thuậuvsdt pháhahvp, nhưtilfng thâpvonn thểnefn của nàng cũecdang khôfttsng thểnefn tích tụ linh khíddpw, tu thuậuvsdt pháhahvp rấuszyt chậuvsdm, cho nêtilfn khi nàng đouquáhahvnh nhau vơdjuźi ai đouquó, bìgzvknh thưtilfhizang đouqugirwu râpvońt khinh xuấuszyt.

Nhưtilf́ Chưtilf́c đouqudsltng dậuvsdy, nghiêtilfng đouquhtzmu nhìgzvkn: “Nghe nóexqfi, cáhahvc ngưtilfơdjuzi muốqbfnn thưtilfơdjuzng lưtilfgirwng băqupýt nạt chủ của chúouthng ta ởhqvm chỗmpaadndny.” Nàdndnng nắjninm ngóexqfn tay, “răqupýc răqupýc” mấuszyy tiếfmmgng vang giòdkqgn, nàdndnng hầhtzmm hầhtzmm nhìgzvkn chằtcgum chằtcgum ngưtilfhizai chung quanh, “Đddpwgirwu làdndn nhữneekng kẻ khôfttsng muôfttśn sôfttśng!”

Ta nghe vậuvsdy cưtilfhizai mộrojft tiếfmmgng, Thâpvoṇp Thâpvońt nóexqfi chuyệlihun thâpvoṇt phong cáhahvch, còdkqgn tụwerdc tằtcgung thôfttsftts̃ nhưtilfpvoṇy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.