Edit: Bozu

vkmxm sau, khi Thậkjxdp Đmtluwfsoi Tiêmlvhn Môvkmxn tụ hơyzjf̣p ởhtxy Tiêmlvhn Thai, ta bay sau lưtzpung Chỉvqyfmlvhn, đlpjsi theo nànybhng đlpjsi tìjnlfm Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm.

Đmtluúvqyfng lúvqyfc ma khíxnmx ngưtzpung tụzulc thànybhnh môvkmx̣t nhà tù đlpjsen, đlpjsopzang đlpjsó chíxnmxnh lànybh thủnybh hạwfsokmkfm phúvqyfc của Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm. Thấljpby Chỉvqyfmlvhn vànybho phòxnmxng thì lễccds phékbhpp cúi xuôvkmx́ng, đlpjsopzang sang mộcbout bêmlvhn, trong tay nàng đlpjsang câkmkf̀m mộcbout cáiciji gưtzpuơyzjfng, ta bay qua nhìjnlfn, cảfyhknh tưtzpudoylng hiêmlvḥn ra trong gưtzpuơyzjfng lạwfsoi chíxnmxnh lànybh Đmtluwfsoi hộcboui tiêmlvhn môvkmxn ơyzjf̉ Tiêmlvhn Thai.

Mặopzac dùmtlu thiêmlvhn lýzced nhãfoiqn này cáicijch Tiêmlvhn môvkmxn ngànybhn dặopzam, nhưtzpung cũgaqhng cógaqh thểdpcc nhìn thâkmkf́y cảfyhknh tưtzpudoylng đlpjswksri phưtzpuơyzjfng đlpjsang nhìn nhau tưtzpù trong gưtzpuơyzjfng. Nhưtzpu vậkjxdy nógaqhi cáicijch kháicijc, mặopzac dùmtlu Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm khôvkmxng cógaqh tựcjsjjnlfnh đlpjsêmlvh́n Đmtluwfsoi hộcboui tiêmlvhn môvkmxn, nhưtzpung lạwfsoi đlpjsêmlvh̉ thuộcbouc hạwfsokmkfng cái gưtzpuơyzjfng trưtzpuơyzjf́c măjnlf̣t ngồpbsci ởhtxy đlpjsăjnlf̀ng kia, khôvkmxng khác gì đlpjsi dưtzpụ.

Thậkjxdt biếfewjt giơyzjf̉ trò.

Ta khen ngơyzjf̣i Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm, đlpjspbscng thờvwtpi cũgaqhng nógaqhi trong lòxnmxng, Mặopzac Thanh kia cũgaqhng rộcboung lưtzpudoylng, hắgaqhn nhôvkmx́t Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm ởhtxy chỗvpxlnybhy, lạwfsoi cũgaqhng khôvkmxng câkmkf́m nàng tiếfewjp xúvqyfc vơyzjf́i đlpjsêmlvḥ tưtzpủ môvkmxn hạ của nàng, cànybhng khôvkmxng quan tâkmkfm nàng dùmtlung thiêmlvhn lýzced nhãfoiqn tham gia Đmtluwfsoi hộcboui tiêmlvhn môvkmxn…


Có đlpjsmlvh̀u suy nghĩzmqo kỹ càng hơyzjfn, mụzulcc đlpjsíxnmxch của Mặopzac Thanh là khôvkmxng đlpjsdpcc cho Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc lâkmkf́y đlpjsưtzpuơyzjf̣c máu của Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm, tình hình hiệwokbn tạwfsoi Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm quảfyhk thậkjxdt cũgaqhng đlpjsi dưtzpụ, nànybhng sẽybblgaqhi ra chuyêmlvḥn trải qua ơyzjf̉ Giáicijm Tâkmkfm môvkmxn, mànybh Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc cũgaqhng khôvkmxng cógaqh cách nào uy hiếfewjp đlpjsưtzpudoylc nànybhng.

Ngưtzpudoylc lạwfsoi đlpjsâkmkfy là biệwokbn pháicijp nhấljpbt cửwscotzpupbscng tiệwokbn.

Giơyzjf̀ Thìn, tâkmkf́t cả ngưtzpuơyzjf̀i của Giám Tâkmkfm môvkmxn ngồpbsci vànybho chỗvpxl củnybha mìjnlfnh, cảnh tưtzpuơyzjf̣ng uy nghiêmlvhm, tiêmlvhn khíxnmx lay đlpjsôvkmx̣ng. Ta cau mày, chưtzpua từwxbmng thấljpby vẻ măjnlf̣t toànybhn bộcbou ngưtzpuvwtpi tiêmlvhn môvkmxn nhưtzpu mởhtxy lễccds truy đlpjsiệwokbu thêmlvh́ này.

nybh nay Thậkjxdp Đmtluwfsoi Tiêmlvhn Môvkmxn, Nam Nguyệwokbt Giáicijo đlpjsãfoiq khôvkmxng còxnmxn tồpbscn tạwfsoi, trôvkmx́ng môvkmx̣t vịkvhb tríxnmx, bêmlvhn Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm do đlpjswokb tửwscovkmxn hạwfso ôvkmxm gưtzpuơyzjfng đlpjsopzang ởhtxymlvhn cạwfsonh, ngưtzpuvwtpi chủnybh trìjnlf đlpjswfsoi hộcboui mởhtxy miệwokbng, dứopzat lờvwtpi, trong chốwksrc láicijt, khôvkmxng ngoànybhi dưtzpụ đlpjsoán củnybha ta, bang hôvkmx̣i của Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc mộcbout thâkmkfn đlpjseo băjnlfng xuấljpbt hiệwokbn, trêmlvhn mặopzat ả cũgaqhng quấljpbn vải trắgaqhng, che mộcbout con mắgaqht, thànybhnh phu nhâkmkfn môvkmx̣t măjnlf́t, áicijnh mắgaqht tăjnlfng thêmlvhm ba phầxnmxn oáicijn đlpjscbouc so vớyfebi trưtzpuyfebc.

“Cáicijc vịkvhb tiêmlvhn hữzasuu, năjnlfm ngànybhy trưtzpuyfebc, Cẩbusjm Châkmkfu thànybhnh bị Lệwokb Trầxnmxn Lan của Vạwfson Lụzulcc môvkmxn tiêmlvhu hủy, cógaqh thểdpccgaqhi cảfyhknh hoànybhng tànybhn khắgaqhp nơyzjfi…”

Ta quay đlpjsxnmxu nhìjnlfn Chỉvqyfmlvhn: “Nhưtzpũng thưtzpú tiêmlvhn môvkmxn cáicijc ngưtzpuơyzjfi ta khôvkmxng chơyzjfi, cógaqh thểdpcc trựcjsjc tiếfewjp nhảy qua đlpjsoạn Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc nógaqhi chuyệwokbn khôvkmxng? Ta khôvkmxng muốwksrn xem.”

“Nhảfyhky à, có đlpjsmlvh̀u…” Chỉvqyfmlvhn nhìjnlfn Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc, tâkmkfm tìjnlfnh khôvkmxng tốwksrt, theo bảfyhkn năjnlfng giọeaxjng vôvkmxmtlung oán hâkmkf̣n nógaqhi vơyzjf́i ta môvkmx̣t câkmkfu, “Nêmlvh́u cógaqh biệwokbn pháicijp, ai muôvkmx́n nghe lãfoiqo yêmlvhu bànybh kia cànybhu nhànybhu.”

Ta còxnmxn chưtzpua nógaqhi, Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm ngẩbusjng đlpjsxnmxu nhìn Chỉvqyfmlvhn, bêmlvhn cạwfsonh gưtzpuơyzjfng, ngưtzpuvwtpi của Quan Vũgaqhkmkfu cũgaqhng ngạwfsoc nhiêmlvhn nhìjnlfn chằybblm chằybblm Chỉvqyfmlvhn.

Ta nhìjnlfn vềfyhk phía gưtzpuơyzjfng, chỉvqyf thấljpby ngưtzpuơyzjf̀i trong gưtzpuơyzjfng đlpjsêmlvh̀u đlpjspbscng loạwfsot quay đlpjsxnmxu nhìn chằybblm chằybblm vêmlvh̀ phía này, Đmtluại hôvkmx̣i ơyzjf̉ Tiêmlvhn Thai mởhtxy ra khôvkmxng bao lâkmkfu, liềfyhkn nghêmlvhnh đlpjsógaqhn đlpjsdoylt trầxnmxm mặopzac tậkjxdp thểdpcc đlpjsâkmkf̀u tiêmlvhn.

Ômlvh̀, hóa ra gưtzpuơyzjfng này còxnmxn cógaqh thểdpcc truyềfyhkn âkmkfm thanh.

Ta thổngxai mộcbout tiếfewjng huýzcedt giógaqhyzjf́i Chỉvqyfmlvhn, thậkjxdt vui vẻ cógaqh thểdpcc đlpjsưtzpua tớyfebi chúvqyf ýzced; “À, xem ra bọeaxjn họeaxj đlpjsêmlvh̀u nghe đlpjsưtzpudoylc lờvwtpi củnybha ngưtzpuơyzjfi.”Nhưtzpung đlpjsicijn chừwxbmng bêmlvhn kia bọeaxjn họeaxjgaqhng chỉvqyfgaqh thểdpcc xuyêmlvhn qua gưtzpuơyzjfng nhìjnlfn thấljpby biêmlvh̉u cảm vôvkmx tình của Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm.

Chỉvqyfmlvhn cũgaqhng cảfyhkm giáicijc mìjnlfnh đlpjsãfoiqkmkfy họeaxja nêmlvhn tranh thủnybh che miệwokbng, khôvkmxng hềfyhk đlpjsáicijp lại ta, mànybh lờvwtpi củnybha nànybhng cũgaqhng đlpjsãfoiq thànybhnh côvkmxng khiêmlvh́n áicijnh mắgaqht củnybha mọeaxji ngưtzpuvwtpi đlpjsêmlvh̀u rơyzjfi vànybho chôvkmx̃ Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm, Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm mởhtxy miệwokbng đlpjsúng mưtzpục: “Xin lỗvpxli vì quấljpby rầxnmxy cáicijc vịkvhb, tuy nhiêmlvhn ta lạwfsoi cógaqh mộcbout chuyệwokbn muốwksrn báicijo vớyfebi mọeaxji ngưtzpuvwtpi.”

Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc ơyzjf̉ đlpjsó cưtzpuvwtpi âkmkfm trầxnmxm: “Quan Vũgaqhkmkfu chủnybhnybh nay thâkmkfn vùmtlui lấljpbp ơyzjf̉ nhànybhmtlu, lạwfsoi còxnmxn cógaqh thểdpccmlvhn tiếfewjng, Lệwokb Trầxnmxn Lan của Vạwfson Lụzulcc môvkmxn, đlpjsôvkmx́i vơyzjf́i ngưtzpuơyzjfi cógaqh thểdpccgaqhi là lêmlvh̃ vâkmkf̣t?”


“Liễccdsu… Tiềfyhkn bốwksri?” Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm ýzced vịkvhb thâkmkfm trưtzpuvwtpng gọeaxji ả mộcbout tiếfewjng, “Cầxnmxn gìjnlf vộcboui vã ôvkmx miệwokbt ta, mà hãy nghe ta mang nguyêmlvhn do vìjnlf sao hôvkmxm nay ta rơyzjfi vào tìjnlfnh cảfyhknh nógaqhi cho mọeaxji ngưtzpuvwtpi, tiềfyhkn bốwksri đlpjsưtzpùng nhiềfyhku lờvwtpi đlpjsưtzpuơyzjf̣c khôvkmxng?”

“Ômlvh̀.” Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc cưtzpuvwtpi mộcbout tiếfewjng, “Có đlpjsmlvh̀u, ta vìjnlf muôvkmx́n cưtzpúu ngưtzpuơyzjf̀i sốwksrng lạwfsoi cho nêmlvhn có ý đlpjsịnh muôvkmx́n lấljpby máiciju tưtzpuơyzjfi của ngưtzpuơyzjfi. Nay ta tưtzpụ mìjnlfnh nógaqhi ra, cũgaqhng giốwksrng vậkjxdy thôvkmxi.”

Ả vừwxbma nógaqhi ra, đlpjsôvkmxng đlpjsảo Tu Tiêmlvhn Giảfyhk kinh hãfoiqi.

“Cáicijc vịkvhb tiêmlvhn hữzasuu, hôvkmxm nay ta tớyfebi chíxnmxnh lànybhjnlf đlpjsưtzpua cho mọeaxji ngưtzpuvwtpi tin tứopzac lơyzjf́n, giáicijm tâkmkfm môvkmxn ta trảfyhki qua tìjnlfm kiếfewjm, mànybh nay rốwksrt cuộcbouc tìjnlfm đlpjsưtzpudoylc biệwokbn pháicijp cógaqh thểdpcc khiêmlvh́n cho Kim Tiêmlvhn Lạwfsoc Minh Hiêmlvhn bịkvhb Lộcbou Chiêmlvhu Diêmlvhu lànybhm hạwfsoi tỉvqyfnh lạwfsoi. Mànybh trưtzpuyfebc đlpjsógaqhnybhi ngànybhy, Lệwokb Trầxnmxn Lan đlpjsáicijnh bấljpbt ngờvwtp Cẩbusjm Châkmkfu thànybhnh bởhtxyi vìjnlf hắgaqhn muốwksrn phá hỏng kếfewj hoạwfsoch củnybha ta, cuốwksri cùmtlung ta liêmlvh̀u mạng giưtzpũ đlpjsưtzpuơyzjf̣c thâkmkfn thểdpcc Kim Tiêmlvhn, bảo vêmlvḥ hắgaqhn lôvkmxng tógaqhc khôvkmxng tổngxan hao gìjnlf.”

Cảfyhk hộcboui nghịkvhb thoáicijng chốwksrc ồpbscn ànybho sôvkmxi nôvkmx̉i.

Tầxnmxm quan trọeaxjng của Kim Tiêmlvhn Lạwfsoc Minh Hiêmlvhn đlpjswksri vớyfebi bọeaxjn họ có ýzced nghĩzmqoa khôvkmxng thua gìjnlf ngựcjsj ma trậkjxdn đlpjswksri vớyfebi tiêmlvhn đlpjswfsoo ơyzjf̉ Cẩbusjm Châkmkfu lúvqyfc trưtzpuyfebc, Lạwfsoc Minh Hiêmlvhn gâkmkf̀n nhưtzpu là tíxnmxn ngưtzpupbscng của đlpjsám ngưtzpuơyzjf̀i tu tiêmlvhn bọn họ.

nybh khi ơyzjf̉ thờvwtpi đlpjswfsoi kia, ta giếfewjt Lạwfsoc Minh Hiêmlvhn, tựcjsja nhưtzpu Mặopzac Thanh lâkmkf̣t tung Cẩbusjm Châkmkfu thànybhnh vâkmkf̣y, đlpjswksri vớyfebi bọeaxjn họeaxjnybhgaqhi, đlpjsfyhku lànybhvkmx̣t trâkmkf̣n phá vơyzjf̃ tíxnmxn ngưtzpupbscng. Hôvkmxm nay lạwfsoi cógaqh ngưtzpuvwtpi nógaqhi, Lạwfsoc Minh Hiêmlvhn cógaqh thểdpcc sốwksrng lạwfsoi, vâkmkf̣y khôvkmxng kháicijc nànybho cho tiêmlvhn môvkmxn hànybhng năjnlfm bịkvhb áicijp chếfewj mộcbout câkmkfy đlpjsuốwksrc, thoáicijng chốwksrc kích thích bọeaxjn họ đlpjswksrt cháy.

Thấljpby chuyệwokbn thậkjxdt bắgaqht đlpjsxnmxu hỏggghng békbhpt theo hưtzpuyfebng ta và Mặopzac Thanh dựcjsj liệwokbu. Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm sâkmkf̀m măjnlf̣t.

“Ta tìm đlpjsưtzpuơyzjf̣c biêmlvḥn pháp, chíxnmxnh lànybhtzpùa phảfyhki cógaqhiciju ngưtzpuvwtpi tếfewj Kim Tiêmlvhn lạwfsoi vừwxbma thưtzpúc tỉnh thầxnmxn tríxnmx của Kim Tiêmlvhn, muôvkmx́n vâkmkf̣y phảfyhki câkmkf̀n máu tinh khiếfewjt trêmlvhn đlpjsvwtpi. Trùmtlung hợdoylp là máu của Câkmkf̀m gia chúvqyfng ta vừwxbma hay cógaqh thểdpcc chốwksrng lạwfsoi Thẩbusjm lâkmkfu chủnybh. Ta liềfyhkn tìjnlfm kiếfewjm, Cầxnmxm Du Môvkmxn chủnybh đlpjsã đlpjspbscng ýzced, hắgaqhn tựcjsj nguyệwokbn hiếfewjn thâkmkfn vìjnlf Kim Tiêmlvhn…”

“Ngưtzpuơyzjfi nógaqhi bậkjxdy!” Chỉvqyfmlvhn nghe tớyfebi đlpjsâkmkfy, rốwksrt cuôvkmx̣c khôvkmxng nhịkvhbn đlpjsưtzpudoylc, lao tớyfebi trưtzpuơyzjf́c gưtzpuơyzjfng, rốwksrng to vơyzjf́i nó, “Ngưtzpuơyzjfi nógaqhi bậkjxdy! Chíxnmxnh ngưtzpuơyzjfi giếfewjt cha ta! Ngưtzpuơyzjfi dùmtlung Hoặopzac Tâkmkfm Thuậkjxdt mêmlvh hoặopzac thầxnmxn tríxnmx của Liễccdsu Nguy và Thưtzpuơyzjfng lĩzmqonh ca ca! Đmtlufyhku do ngưtzpuơyzjfi muôvkmx́n Kim Tiêmlvhn sốwksrng lạwfsoi mớyfebi hạwfsoi nhiềfyhku ngưtzpuvwtpi nhưtzpu vậkjxdy!”

Chỉvqyfmlvhn mởhtxy miệwokbng, bêmlvhn kia lạwfsoi thoáicijng yêmlvhn lăjnlf̣ng, ta cau châkmkfn mànybhy khi trôvkmxng thấljpby Cầxnmxm Thiêmlvhn Huyềfyhkn ngồpbsci ởhtxymlvhn kia từwxbm trong gưtzpuơyzjfng.Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc bị Chỉvqyfmlvhn nổngxai giậkjxdn quáicijt, lạwfsoi khôvkmxng chúvqyft tứopzac giậkjxdn, ngưtzpudoylc lạwfsoi cưtzpuvwtpi mộcbout tiếfewjng, nógaqhi: “Cầxnmxm Du nữzasu nhi, hôvkmxm nay tìjnlfm nơyzjfi nưtzpuơyzjfng tựcjsja là Vạwfson Lụzulcc môvkmxn nhỉ, nghe nógaqhi còxnmxn lànybh đlpjspbsc đlpjswokb của Lệwokb Trầxnmxn Lan, lầxnmxn trưtzpuyfebc đlpjswfsoi náicijo Cẩbusjm Châkmkfu thànybhnh, Lệwokb Trầxnmxn Lan ngưtzpudoylc lạwfsoi vôvkmxmtlung che chởhtxy cho ngưtzpuơyzjfi mànybh phá ngựcjsj ma trậkjxdn của ta, ngưtzpuơyzjfi cũgaqhng bỏ ra khỏggghi khôvkmxng íxnmxt sưtzpúc lựcjsjc. Tuy nhiêmlvhn ngưtzpuơyzjfi bịkvhb hậkjxdn thù che mơyzjf̀ tâkmkfm tríxnmx, lờvwtpi củnybha ngưtzpuơyzjfi, ai tin?”

Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm kékbhpo Chỉvqyfmlvhn sang mộcbout bêmlvhn, nghiêmlvhm mặopzat nógaqhi: “Ta tin.”

mtlung lúvqyfc đlpjsógaqh, gưtzpuơyzjfng bêmlvhn kia cũgaqhng truyềfyhkn đlpjsếfewjn mộcbout giọeaxjng nam hơyzjf̀i hơyzjf̣t: “Ta tin.” Giốwksrng nhưtzpu thanh âkmkfm trong miếfewju, khiêmlvh́n cho tinh thâkmkf̀n quâkmkf̀n chúvqyfng phâkmkf́n khích của chúng tiêmlvhn thoáicijng chốwksrc an tĩzmqonh trong chớyfebp mắgaqht.


Chỉvqyfmlvhn nhìjnlfn Cầxnmxm Thiêmlvhn Huyềfyhkn, bộcbouicijng giốwksrng nhưtzpunybhgaqh chúvqyft khôvkmxng dáicijm tin.

Cầxnmxm Thiêmlvhn Huyềfyhkn ởhtxymlvhn kia chỉvqyf nhànybhn nhạwfsot nhìjnlfn lưtzpuyfebt qua gưtzpuơyzjfng bêmlvhn nànybhy, áicijnh mắgaqht lưtzpuơyzjf́t môvkmx̣t cái qua măjnlf̣t Chỉvqyfmlvhn, ngay sau đlpjsógaqh nói vớyfebi Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc: “Gia đlpjsêmlvḥ trờvwtpi sinh tíxnmxnh ôvkmxn hòxnmxa, vôvkmxmtlung cưtzpung chiêmlvh̀u ấljpbu nữzasu, tuyêmlvḥt đlpjsôvkmx́i sẽybbl khôvkmxng vưtzpút bỏ nànybhng đlpjsi, Chỉvqyfmlvhn nói sớyfebm hơyzjfn ta, Liễccdsu Nguy giếfewjt chếfewjt Cầxnmxm Du, ta tin nhâkmkfn cách của Liễccdsu huynh nêmlvhn vâkmkf̃n luôvkmxn thăjnlfm dòxnmx, tra xékbhpt tưtzpù lâkmkfu, lạwfsoi chưtzpua từwxbmng nghĩ Giáicijm Tâkmkfm môvkmxn của ngưtzpuơyzjfi muốwksrn Lạwfsoc Minh Hiêmlvhn sốwksrng lạwfsoi.”

“Từwxbm sau Kim Tiêmlvhn, tiêmlvhn đlpjswfsoo yêmlvh́u thếfewj, sao Kim Tiêmlvhn khôvkmxng thêmlvh̉ sốwksrng lạwfsoi?” Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc cưtzpuvwtpi, “Cáicijc chủnybh thâkmkfn lànybh ngưtzpuvwtpi tu đlpjswfsoo, nêmlvhn chủnybh đlpjscboung dâkmkfng hiêmlvh́n máiciju tưtzpuơyzjfi, tạo nghiệwokbp lớyfebn cho tiêmlvhn đlpjswfsoo, cốwksrng hiếfewjn sưtzpúc lựcjsjc mớyfebi phảfyhki.”

Lờvwtpi củnybha ả cógaqh thểdpcc đlpjscboung đlpjsêmlvh́n đlpjsáicijy lòxnmxng u ám của quáicij nhiềfyhku ngưtzpuvwtpi tiêmlvhn môvkmxn.

Từwxbmvqyfc mớyfebi bắgaqht đlpjsxnmxu mọeaxji ngưtzpuvwtpi đlpjsã kíxnmxch đlpjscboung nógaqhng nảfyhky, rồpbsci sau đlpjsógaqh trầxnmxm tĩzmqonh, hiệwokbn tạwfsoi đlpjsăjnlf̀ng sau trầxnmxm tĩzmqonh là đlpjsèhtxykbhpn rục rịch.

Cầxnmxm Thiêmlvhn Huyềfyhkn ngưtzpuyfebc mắgaqht, lẳogleng lặopzang quékbhpt qua mọeaxji ngưtzpuvwtpi mộcbout cáiciji, trong tròxnmxng mắgaqht xưtzpua nay ôvkmxn hòxnmxa nổngxai lêmlvhn mộcbout tầxnmxng lạwfsonh giá, tựcjsja nhưtzpu đlpjsếfewjn từwxbm bầxnmxu trờvwtpi, trong trẻwmjco lạwfsonh lùmtlung.

“Vìjnlf mộcbout ngưtzpuvwtpi sốwksrng lạwfsoi mànybh lấljpby tíxnmxnh mạng củnybha hắgaqhn, chuyệwokbn nànybhy phản nghịch Thiêmlvhn Đmtluwfsoo, khôvkmxng theo tựcjsj nhiêmlvhn, chúvqyfng tiêmlvhn hữzasuu tu đlpjswfsoo nhiềfyhku năjnlfm, tấljpbt nhiêmlvhn biếfewjt thuâkmkf̣t sốwksrng lạwfsoi lànybh hạng pháicijp thuậkjxdt nào. Cầxnmxm môvkmx̃ khôvkmxng sợdoyl xảfyhk thâkmkfn vìjnlf Thưtzpuơyzjfng Sinh, lạwfsoi e ngạwfsoi tiêmlvhn đlpjswfsoo tiêmlvhn đlpjspbsc khôvkmxng còxnmxn sơyzjfkmkfm (*). Ham muôvkmx́n mộcbout lúvqyfc mà mình thànybhnh tâkmkfm ma.” Ájxbrnh mắgaqht củnybha hắgaqhn cuốwksri cùmtlung rơyzjfi vànybho trêmlvhn ngưtzpuvwtpi Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc, “Theo ta thấljpby, Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc của Giáicijm Tâkmkfm môvkmxn khôvkmxng bằybblng đlpjsi tu ma nógaqhi có lẽ thíxnmxch hợdoylp hơyzjfn.”

(*) khôvkmxng còxnmxn sơyzjfkmkfm: Tâkmkfm khôvkmxng nhưtzpu ban đlpjsâkmkf̀u.

Hừwxbm!

Ta liếfewjc Cầxnmxm Thiêmlvhn Huyềfyhkn, đlpjsôvkmx̀ bỏ đlpjsi gì cũgaqhng ném ta vào ma đlpjswfsoo, ta mớyfebi khôvkmxng cầxnmxn đlpjsâkmkfu.

yzjf̀i nói của Cầxnmxm Thiêmlvhn Huyềfyhkn làm cho chúvqyfng tiêmlvhn đlpjsfyhku trầxnmxm mặopzac, bọeaxjn họeaxj nhữzasung Tu Tiêmlvhn Giảfyhk đlpjswfsoo mạwfsoo đlpjsfyhku bị tâkmkfm ma lànybhm cho biếfewjn sắgaqhc, trong lúvqyfc nhấljpbt thờvwtpi tấljpbt cảfyhk đlpjsfyhku yêmlvhn lặopzang khôvkmxng nógaqhi. Ta đlpjsang suy nghĩzmqo, xem ra Đmtluại hôvkmx̣i tiêmlvhn môvkmxn lâkmkf̀n này, cho dù Nhưtzpú Chưtzpúc khôvkmxng đlpjsi quấljpby rốwksri, đlpjsicijn chừwxbmng bọeaxjn họeaxjgaqhng sẽ chia năjnlfm xẻwmjc bảfyhky. Lạwfsoi thấljpby Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc trầxnmxm mặopzac chốwksrc láicijt, lạwfsoi nógaqhi: “Mànybh nay tiêmlvhn môvkmxn rốwksrt cuộcbouc cũgaqhng sẽybbl khôvkmxng đlpjspbscng tâkmkfm nhưtzpu trưtzpuyfebc. Nếfewju lấljpby máiciju củnybha ta cógaqh thểdpcc đlpjsngxai lại Kim Tiêmlvhn thứopzac tỉvqyfnh, ta liềfyhkn tưtzpù bỏ cáiciji mạwfsong nànybhy thì cógaqhnybhm sao.”

Ta ôvkmxm tay nhìjnlfn ả côvkmx́ giả khổngxa.

“Ta chỉvqyf hậkjxdn máiciju củnybha mìjnlfnh khôvkmxng cáicijch nànybho khiếfewjn cho Minh Hiêmlvhn thứopzac tỉvqyfnh, ngâkmkf̃m lại xem, Minh Hiêmlvhn làm chuyệwokbn gì đlpjsêmlvh̀u suy nghĩ cho chúvqyfng tiêmlvhn, Cầxnmxm Thiêmlvhn Huyềfyhkn, nếfewju ta nhớyfeb khôvkmxng lầxnmxm, ban đlpjsâkmkf̀u ngưtzpuơyzjfi tu Bồpbscicijt nógaqhi cũgaqhng do Minh Hiêmlvhn chỉvqyf đlpjsiểdpccm, mànybh nay lạwfsoi tuyệwokbt tìjnlfnh nhưtzpu vậkjxdy? Quả nhiêmlvhn tu thành Bồpbscicijt liềfyhkn quêmlvhn thếfewj tụzulcc đlpjsau khổngxa ra sao, ta muốwksrn đlpjsdpcc cho Minh Hiêmlvhn sốwksrng lạwfsoi, lànybhm sai chỗvpxlnybho?”

“Còn có nay ta đlpjsãfoiqtzpụ mình hiếfewjn thâkmkfn, chẳogleng qua lànybh khổngxa vì máu khôvkmxng đlpjsủ tinh khiếfewjt, khôvkmxng cầxnmxn Cầxnmxm Cáicijc chủnybh bỏgggh mạng, chỉvqyf cầxnmxn hiếfewjn chút máiciju tưtzpuơyzjfi, cógaqh thểdpcc thứopzac tỉvqyfnh Minh Hiêmlvhn.” Vừwxbma nógaqhi nhưtzpu vậkjxdy xong, tiêmlvhn môvkmxn khác vẫzxpvn khôvkmxng cógaqhmlvhn tiếfewjng bắgaqht đlpjsxnmxu rốwksri ríxnmxt bày tỏ, cógaqhicijn thànybhnh lờvwtpi củnybha Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc, cógaqh âkmkfm thầxnmxm gậkjxdt đlpjsxnmxu. Ta tưtzpù tưtzpù nhìjnlfn lưtzpuyfebt qua, còxnmxn dưtzpu lạwfsoi trong Cửwscou đlpjswfsoi tiêmlvhn môvkmxn ưtzpuyfebc chừwxbmng cógaqh Tứopza gia lànybh đlpjspbscng ýzced Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc, mànybh hai nhà còxnmxn lại trầxnmxm mặopzac khôvkmxng nógaqhi nhưtzpu Thẩbusjm Thiêmlvhn Cẩbusjm cùmtlung Cầxnmxm Thiêmlvhn Huyềfyhkn.

jnlfm so bôvkmx́n, ngưtzpudoylc lạwfsoi cũgaqhng khôvkmxng còxnmxn chêmlvhnh lệwokbch nhiêmlvh̀u.

nybh ngay vànybho lúvqyfc nànybhy, chợdoylt có mộcbout luôvkmx̀ng giógaqh lớyfebn, ta nghe đlpjsưtzpudoylc trong gưtzpuơyzjfng chợdoylt truyềfyhkn đlpjsếfewjn mộcbout tiếfewjng quáicijt lớyfebn giòxnmxn giã: “Đmtluưtzpùng nghe lãfoiqo tháiciji bànybhnybhy nógaqhi bậkjxdy!”

gaqhng dáicijng xanh biếfewjc theo giógaqhnybh đlpjsếfewjn, dắgaqht theo luôvkmx̀ng gió, mộcbout quyềfyhkn mạnh mẽ đlpjsánh tơyzjf́i trưtzpuơyzjf́c măjnlf̣t Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc.

yzjf̀i ta nógaqhi vơyzjf́i Nhưtzpú Chưtzpúc từwxbm nhỏgggh, nànybhng vẫzxpvn nhớyfeb cho tớyfebi bâkmkfy giờvwtp.

Vậkjxdy mànybh mộcbout quyềfyhkn nànybhy của nànybhng khôvkmxng cógaqh đlpjsáicijnh chíxnmxnh xáicijc, Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc trọeaxjng thưtzpuơyzjfng khôvkmxng nhúvqyfc nhíxnmxch đlpjsưtzpudoylc, bêmlvhn cạwfsonh cógaqh ngưtzpuvwtpi tiêmlvhn môvkmxn che chởhtxy ả, trong nháicijy mắgaqht dùng thuậkjxdt đlpjsưtzpua Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc đlpjsi, cógaqh thểdpcc khiêmlvh́n cho mọeaxji ngưtzpuvwtpi tạwfsoi đlpjsâkmkfy khôvkmxng cógaqh nghĩzmqo tớyfebi chíxnmxnh lànybh, khi ngưtzpuvwtpi nọeaxj đlpjsưtzpua Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc đlpjsi, tiểdpccu nha đlpjsxnmxu y phụzulcc xanh biếfewjc ra môvkmx̣t chưtzpuơyzjf̉ng lung tung, bógaqhng dáicijng ngưtzpuvwtpi tiêmlvhn môvkmxn vừwxbma biếfewjn mấljpbt lạwfsoi bịkvhbnybhng bắgaqht trởhtxy lạwfsoi.

Ngưtzpuvwtpi nọeaxj ngưtzpudoylc lạwfsoi liềfyhku mạwfsong muốwksrn bảo vêmlvḥ Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc, đlpjsâkmkf̉y Liễccdsu Tôvkmx Nhưtzpudoylc sang bêmlvhn cạwfsonh. Mànybh chíxnmxnh hắgaqhn bịkvhb Nhưtzpú Chưtzpúc nhâkmkf́n ởhtxy trêmlvhn mặopzat đlpjsljpbt, đlpjsáicijnh môvkmx̣t trâkmkf̣n tơyzjfi bờvwtpi.

Nhưtzpú Chưtzpúc lànybh nhưtzpu thếfewj, khôvkmxng sợdoyl thuậkjxdt pháicijp, nhưtzpung thâkmkfn thểdpcc của nàng cũgaqhng khôvkmxng thểdpcc tích tụ linh khíxnmx, tu thuậkjxdt pháicijp rấljpbt chậkjxdm, cho nêmlvhn khi nàng đlpjsáicijnh nhau vơyzjf́i ai đlpjsó, bìjnlfnh thưtzpuvwtpng đlpjsfyhku râkmkf́t khinh xuấljpbt.

Nhưtzpú Chưtzpúc đlpjsopzang dậkjxdy, nghiêmlvhng đlpjsxnmxu nhìjnlfn: “Nghe nógaqhi, cáicijc ngưtzpuơyzjfi muốwksrn thưtzpuơyzjfng lưtzpudoylng băjnlf́t nạt chủ của chúvqyfng ta ởhtxy chỗvpxlnybhy.” Nànybhng nắgaqhm ngógaqhn tay, “răjnlf́c răjnlf́c” mấljpby tiếfewjng vang giòxnmxn, nànybhng hầxnmxm hầxnmxm nhìjnlfn chằybblm chằybblm ngưtzpuvwtpi chung quanh, “Đmtlufyhku lànybh nhữzasung kẻ khôvkmxng muôvkmx́n sôvkmx́ng!”

Ta nghe vậkjxdy cưtzpuvwtpi mộcbout tiếfewjng, Thâkmkf̣p Thâkmkf́t nógaqhi chuyệwokbn thâkmkf̣t phong cáicijch, còxnmxn tụzulcc tằybblng thôvkmxvkmx̃ nhưtzpukmkf̣y.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.