Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3098 :

    trước sau   

Chưypgcơfraeng 3098:

Đscxmáwcoqm ngưypgcsprai Mụuyuwc Xung thi nhau nhìtmdyn vềkbrj phíppjpa đssvbótzrv, chỉxabh thấkfofy mộfwqbt thanh niêqafen khoảhvxsng ba mưypgcơfraei tuổauifi, mặsprac trang phụuyuwc truyềkbrjn thốcggjng đssvbang chắtclmp tay bưypgcefbyc đssvbếefbyn, phíppjpa sau lưypgcng hảhvxsn làxbyq hai cao thủidfh vớefbyi khíppjp thếefby đssvbáwcoqng sợxwun.

Thanh niêqafen nàxbyqy khônrgbng phảhvxsi ai kháwcoqc, chíppjpnh làxbyq Tốcggjng Nghịodkl – thiếefbyu thàxbyqnh chủidfh Tốcggjng Thàxbyqnh.

“Gậflsiu làxbyq ai?”

Sau khi cảhvxsm nhậflsin đssvbưypgcxwunc khíppjp thếefby mạtclmnh mẽofjx củidfha hai cao thủidfh đssvbmkpmng sau Tốcggjng Nghịodkl, Mụuyuwc Xung tứmkpmc giậflsin nótzrvi.


Tốcggjng Nghịodklypgcsprai ha hảhvxs, nhìtmdyn Mụuyuwc Xung: “Ôxabhng vừqmnta tìtmdym tônrgbi xong, bânxjqy giờspra lạtclmi khônrgbng biếefbyt tônrgbi làxbyq ai.

nrgbi bỗjmpfng hiểyxnau tạtclmi sao Mụuyuwc thàxbyqnh chủidfh khônrgbng giao vịodkl tríppjp thiếefbyu thàxbyqnh chủidfh củidfha Mụuyuwc phủidfh cho ônrgbng, bởwcoqi vìtmdy ônrgbng làxbyq đssvblswhnrgb dụuyuwng”.

Nghe thấkfofy thếefby, Mụuyuwc Xung lậflsip tứmkpmc biếefbyn sắtclmc, tứmkpmc giậflsin nghiếefbyn răavrgng nghiếefbyn lợxwuni: “Khốcggjn kiếefbyp, cậflsiu nótzrvi ai làxbyq đssvblswhnrgb dụuyuwng cơfrae?”

“Vảhvxs miệzcvmng!”

Tốcggjng Nghịodkl ra lệzcvmnh, mộfwqbt cao thủidfh phíppjpa sau hắtclmn lậflsip tứmkpmc biếefbyn mấkfoft.

Cao thủidfh củidfha Mụuyuwc phủidfh biếefbyn sắtclmc, đssvbodklnh chắtclmn trưypgcefbyc Mụuyuwc Xung, nhưypgcng khíppjp thếefby từqmnt đssvbcggji phưypgcơfraeng quáwcoq mạtclmnh, đssvbếefbyn mứmkpmc khiếefbyn họmpns khônrgbng dáwcoqm nhúnigic nhíppjpch chúnigit nàxbyqo.

“Bốcggjp!”

Ngay sau đssvbótzrv, tiếefbyng bạtclmt tai thanh thúnigiy vang lêqafen, Mụuyuwc Xung bịodkl mộfwqbt cao thủidfh củidfha Tốcggjng Thàxbyqnh táwcoqt vàxbyqo mặsprat, lậflsip tứmkpmc bay ra xa, hai cáwcoqi răavrgng củidfha ônrgbng ta cũidfhng bay ra khỏhdwti miệzcvmng.

“Cậflsiu Mụuyuwc!”

Cao thủidfh củidfha Mụuyuwc phủidfh kinh hãijlji xônrgbng tớefbyi.

Mụuyuwc Xung đssvbưypgcxwunc đssvbewvd dậflsiy, trêqafen mặsprat tràxbyqn ngậflsip vẻefby dữnxjq tợxwunn, máwcoqt đssvbhdwt ngầauifu, ônrgbng ta nghiếefbyn răavrgng, nhìtmdyn chằojtom chằojtom vàxbyqo Tốcggjng Nghịodkl.

Tốcggjng Nghịodklypgcsprai nhạtclmt, khônrgbng hềkbrj sợxwunijlji.

Thấkfofy Mụuyuwc Xung đssvbodklnh nổauifi đssvbótzrva, ônrgbng Tềkbrj vộfwqbi khuyêqafen: “Cậflsiu Mụuyuwc, cậflsiu bớefbyt giậflsin! Đscxmqmntng quêqafen mụuyuwc đssvbíppjpch củidfha cậflsiu khi tìtmdym hợxwun”.


Nghe thấkfofy ônrgbng Tềkbrjtzrvi thếefby, Mụuyuwc Xung nécbfdn giậflsin, híppjpt sânxjqu mộfwqbt hơfraei rồlswhi nhìtmdyn vềkbrj phíppjpa Tốcggjng Nghịodkl: “Thiếefbyu thàxbyqnh chủidfh Tốcggjng, tônrgbi muốcggjn làxbyqm mộfwqbt cuộfwqbc giao dịodklch vớefbyi cậflsiu”.

Tốcggjng Nghịodklypgcsprai nhạtclmt, nótzrvi: “Ôxabhng đssvbqmntng nótzrvi vộfwqbi, đssvbyxnanrgbi đssvbwcoqn xem ônrgbng đssvbodklnh bàxbyqn chuyệzcvmn giao dịodklch gìtmdy vớefbyi tônrgbi nhécbfd”.

“Nếefbyu tônrgbi khônrgbng đssvbwcoqn sai, ônrgbng đssvbodklnh thay thếefbyypgcơfraeng Chấkfofn đssvbyxnaxbyqn chuyệzcvmn hợxwunp táwcoqc màxbyqnrgbi vàxbyqypgcơfraeng Chấkfofn nótzrvi trưypgcefbyc đssvbótzrv àxbyq?”

“Tônrgbi bảhvxso vệzcvm Mụuyuwc phủidfh, sau đssvbótzrv Mụuyuwc phủidfh phốcggji hợxwunp vớefbyi tônrgbi đssvbyxna kiểyxnam soáwcoqt phủidfh Hoàxbyqi Thàxbyqnh”.

Mụuyuwc Xung lậflsip tứmkpmc giậflsit mìtmdynh, khônrgbng ngờspra Tốcggjng Nghịodkl lạtclmi đssvbwcoqn đssvbưypgcxwunc.

Ôxabhng ta gậflsit nhẹofjx đssvbauifu, nhìtmdyn vềkbrj phíppjpa Tốcggjng Nghịodkl: “Cháwcoqc thiếefbyu thàxbyqnh chủidfh Tốcggjng cũidfhng hiểyxnau, đssvbcggji vớefbyi Mụuyuwc phủidfh, Dưypgcơfraeng Chấkfofn chỉxabhxbyq ngưypgcsprai ngoàxbyqi, cậflsiu ta khônrgbng cótzrvypgcwcoqch quyếefbyt đssvbodklnh thay Mụuyuwc phủidfh, cũidfhng khônrgbng thểyxna đssvbtclmi diệzcvmn cho Mụuyuwc phủidfh chúniging tônrgbi, thếefbyqafen nhữnxjqng lờsprai màxbyq cậflsiu ta nótzrvi vớefbyi cậflsiu đssvbkbrju vônrgb hiệzcvmu”.

“Còrnlun tônrgbi, tuy chưypgca đssvbưypgcxwunc bổauif nhiệzcvmm làxbyqm thiếefbyu thàxbyqnh chủidfh Mụuyuwc phủidfh, nhưypgcng tônrgbi cũidfhng làxbyq đssvbsprai sau duy nhấkfoft củidfha bốcggjnrgbi, sau nàxbyqy vịodkl tríppjp thiếefbyu thàxbyqnh chủidfh Mụuyuwc phủidfh sẽofjx chỉxabh thuộfwqbc vềkbrjnrgbi”.

“Chỉxabh cầauifn cậflsiu đssvblswhng ýefby hợxwunp táwcoqc vớefbyi tônrgbi, tônrgbi cótzrv thểyxna giúnigip phủidfh Tốcggjng Thàxbyqnh nảhvxsm giữnxjq phủidfh Hoàxbyqi Thàxbyqnh, sao nàxbyqo?”

Tốcggjng Nghịodkl thảhvxsn nhiêqafen cưypgcsprai, lắtclmc đssvbauifu: “Khônrgbng ổauifn lắtclmm!”

Nghe thấkfofy thếefby, nụuyuwypgcsprai trêqafen mặsprat Mụuyuwc Xung lậflsip tứmkpmc cứmkpmng đssvbspra, ônrgbng ta tứmkpmc giậflsin nótzrvi: “Vậflsiy cậflsiu muốcggjn hợxwunp táwcoqc vớefbyi tônrgbi thếefbyxbyqo?”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.