Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưlxhkơqsmong 3097:

Ôrjjzng Têluzgwsesi: “Cậpttfu Mụlxhkc, cậpttfu nêluzgn tựkoqr gặnylfp ngưlxhkfondi củljjba Tốhtjeng Thàkpabnh thìanmsqsmon, dùagua sao cũefogng chỉqoskwses thếuesr thìanms mớkgaii thểfvbq hiệmyxjn đtdcbưlxhkvtjec thàkpabnh ýlxhk củljjba chúgrzbng ta”.

Mụlxhkc Xung hơqsmoi do dựkoqr, ôscdhng ta biếuesrt cao thủljjb củljjba Tốhtjeng Thàkpabnh đtdcbãpchg đtdcbuổanmsi hếuesrt mấluzgy thếuesr lựkoqrc nhòmdcrm ngówses Mụlxhkc phủljjb đtdcbi, bêluzgn cạanmsnh Tốhtjeng Nghịefogwses hai cao thủljjb Siêluzgu Phàkpabm Cửfondu Cảhtipnh đtdcbqosknh phong.

Ôrjjzng ta sợvtje nhỡfrnxkpabn bạanmsc khôscdhng xong, nếuesru đtdcbhtjei phưlxhkơqsmong muốhtjen giếuesrt ôscdhng ta thìanms rấluzgt dễgrzbkpabng.

Nhưlxhkng khi nghĩcjyk đtdcbếuesrn vịefog trípchg chủljjb Mụlxhkc phủljjb, ántpenh mắkcnqt Mụlxhkc Xung lạanmsi nówsesng rựkoqrc, ôscdhng ta cắkcnqn răfziung: “Đaguaưlxhkvtjec, vậpttfy tôscdhi sẽdcxh đtdcbi gặnylfp ngưlxhkfondi củljjba Tốhtjeng Thàkpabnh vớkgaii ôscdhng mộntpet chuyếuesrn!”


lxhkơqsmong Chấluzgn nhanh chówsesng biếuesrt đtdcbưlxhkvtjec chuyệmyxjn Mụlxhkc Xung dẫndwrn ngưlxhkfondi đtdcbi tìanmsm Tốhtjeng Nghịefog.

Hoàkpabi Lam tứmvjkc giậpttfn nówsesi: “Anh Chấluzgn, têluzgn khốhtjen nàkpaby đtdcbúgrzbng làkpab chẳdbwyng ra gìanms, rõhfjmkpabng anh đtdcbãpchgkpabn bạanmsc vớkgaii ngưlxhkfondi củljjba Tốhtjeng Thàkpabnh xong rồpttfi, ôscdhng ta lạanmsi đtdcbi tìanmsm đtdcbhtjei phưlxhkơqsmong tiếuesrp”.

lxhkơqsmong Chấluzgn cưlxhkfondi nhạanmst, nówsesi: “Côscdh cứmvjkluzgn tâefogm, ôscdhng ta sẽdcxh khôscdhng thàkpabnh côscdhng đtdcbâefogu, nếuesru ôscdhng ta đtdcbi †ìanmsm ngưlxhkfondi củljjba nhàkpab họrruk Tốhtjeng, cówses lẽdcxh sẽdcxh tựkoqr chuốhtjec lấluzgy nhụlxhkc”.

jnsk lốhtjei vàkpabo Mụlxhkc phủljjb.

Mụlxhkc Xung dẫndwrn mấluzgy cao thủljjb đtdcbqosknh cao củljjba Mụlxhkc phủljjb ra ngoàkpabi.

“Tôscdhi làkpab Mụlxhkc Xung, thiếuesru thàkpabnh chủljjb củljjba Mụlxhkc phủljjb, mờfondi thiếuesru thàkpabnh chủljjb Tốhtjeng ra gặnylfp mặnylft mộntpet lầcgwen!”

Mụlxhkc Xung chấluzgp tay, nówsesi vớkgaii phípchga trưlxhkkgaic.

Đaguaiềgrzbu khiếuesrn ôscdhng ta kinh ngạanmsc chípchgnh làkpab sau khi ra ngoàkpabi, họrrukefogng khôscdhng cảhtipm nhậpttfn đtdcbưlxhkvtjec hơqsmoi thởulpk củljjba đtdcbántpem ngưlxhkfondi Tốhtjeng Nghi.

Sau khi Mụlxhkc Xung nówsesi xong, khoảhtipng mộntpet phúgrzbt sau vẫndwrn khôscdhng cówses ai xuấluzgt hiệmyxjn.

Mụlxhkc Xung lậpttfp tứmvjkc nhípchgu màkpaby, lạanmsi cao giọrrukng nówsesi: “Tôscdhi làkpab Mụlxhkc Xung, thiếuesru thàkpabnh chủljjb củljjba Mụlxhkc phủljjb, mờfondi thiếuesru thàkpabnh chủljjb Tốhtjeng ra gặnylfp mặnylft mộntpet lầcgwen, tôscdhi cówses chuyệmyxjn quan trọrrukng cầcgwen nówsesi vớkgaii thiếuesru thàkpabnh chủljjb Tốhtjeng”.

Lầcgwen nàkpaby, vấluzgn khôscdhng cówses bấluzgt cứmvjk ai đtdcbántpep lạanmsi.

Mụlxhkc Xung lậpttfp tứmvjkc sầcgwem mặnylft, nhìanmsn vềgrzb phípchga ôscdhng Têluzgluzgn cạanmsnh: “Hay ngưlxhkfondi củljjba Tốhtjeng Thàkpabnh đtdcbãpchg đtdcbi rồpttfi?”

Ôrjjzng Tềgrzbefogng cówses vẻcozk ngờfond vựkoqrc, thoántpeng suy tưlxhk rồpttfi lắkcnqc đtdcbcgweu: “Khôscdhng thểfvbqkpabo! Ngưlxhkfondi củljjba Tốhtjeng Thàkpabnh khôscdhng thểfvbq đtdcbi nhanh nhưlxhk thếuesr”.


Mụlxhkc Xung nówsesi vớkgaii vẻcozk khôscdhng vui: “Vậpttfy tạanmsi sao khôscdhng cówses ai xuấluzgt hiệmyxjn đtdcbâefogy?”

Ôrjjzng Tềgrzbwsesi vớkgaii vẻcozk cay đtdcbăfziung: “Tôscdhi cũefogng khôscdhng biếuesrt”.

“Tôscdhi làkpab Mụlxhkc Xung, thiếuesru thàkpabnh chủljjb củljjba Mụlxhkc phủljjb, mờfondi Tốhtjeng thiếuesru thàkpabnh chủljjb ra đtdcbâefogy mộntpet lầcgwen!”

Mụlxhkc Xung nhìanmsn quanh, lạanmsi nówsesi lớkgain.

Nhưlxhkng vẫndwrn khôscdhng ai đtdcbántpep lờfondi, chỉqoskwses tiếuesrng chim lípchgu rípchgu trêluzgn câefogy cổanms thụlxhk chọrrukc trờfondi ởulpkluzgn cạanmsnh.

Mụlxhkc Xung tứmvjkc giậpttfn nghiếuesrn răfziung: “Khốhtjen kiếuesrp thậpttft, rốhtjet cuộntpec họrruk đtdcbang ởulpk đtdcbâefogu chứmvjk?”

“Rầcgwem!”

Mụlxhkc Xung vừluzga dứmvjkt lờfondi, mộntpet nhántpenh câefogy đtdcbcgwey lántpe bỗpvspng bay vềgrzb phípchga ôscdhng ta, nhántpenh câefogy to cỡfrnx cổanms tay đtdcbówses đtdcbántpenh thẳdbwyng vàkpabo ngựkoqrc Mụlxhkc Xung, Mụlxhkc Xung bịefog hấluzgt bay.

“Ai đtdcbluzgy?”

Ôrjjzng Tềgrzbkpab cao thủljjb củljjba Mụlxhkc phủljjb lậpttfp tứmvjkc biếuesrn sắkcnqc, thi nhau chăfziun trưlxhkkgaic Mụlxhkc Xung.

Mụlxhkc Xung bòmdcr dậpttfy, khówsese miệmyxjng vẫndwrn còmdcrn vếuesrt mántpeu, ôscdhng ta nghiếuesrn răfziung nghiếuesrn lợvtjei, giậpttfn dữqfjwrdiot: “Rốhtjet cuộntpec làkpab ai vừluzga đtdcbántpenh lérdion? Cúgrzbt ra đtdcbâefogy cho tôscdhi!”

“Ha ha, mạanmsnh miệmyxjng thậpttft”.

Đaguaúgrzbng lúgrzbc nàkpaby, mộntpet giọrrukng nówsesi dípchg dỏetigm bỗpvspng vang lêluzgn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.