Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưhuxxơmjltng 3097:

Ôkyxcng Têlxufpaeui: “Cậzhlmu Mụlnfuc, cậzhlmu nêlxufn tựzzah gặefctp ngưhuxxokohi củyplba Tốjsvsng Thàhuxxnh thìdebvmjltn, dùkkuy sao cũuqdpng chỉxxiupaeu thếzhlm thìdebv mớgwkgi thểkkuy hiệpfhon đvqdaưhuxxgwkgc thàhuxxnh ýwhqz củyplba chúlnfung ta”.

Mụlnfuc Xung hơmjlti do dựzzah, ôhcgpng ta biếzhlmt cao thủyplb củyplba Tốjsvsng Thàhuxxnh đvqdaãyplb đvqdauổgotui hếzhlmt mấpswgy thếzhlm lựzzahc nhòbxevm ngópaeu Mụlnfuc phủyplb đvqdai, bêlxufn cạievxnh Tốjsvsng Nghịcxzwpaeu hai cao thủyplb Siêlxufu Phàhuxxm Cửphkxu Cảklulnh đvqdaxxiunh phong.

Ôkyxcng ta sợgwkg nhỡrnwlhuxxn bạievxc khôhcgpng xong, nếzhlmu đvqdajsvsi phưhuxxơmjltng muốjsvsn giếzhlmt ôhcgpng ta thìdebv rấpswgt dễtdlthuxxng.

Nhưhuxxng khi nghĩkyxc đvqdaếzhlmn vịcxzw tríytpe chủyplb Mụlnfuc phủyplb, ápfhonh mắnggtt Mụlnfuc Xung lạievxi nópaeung rựzzahc, ôhcgpng ta cắnggtn răbxevng: “Đtsufưhuxxgwkgc, vậzhlmy tôhcgpi sẽrybm đvqdai gặefctp ngưhuxxokohi củyplba Tốjsvsng Thàhuxxnh vớgwkgi ôhcgpng mộnrqmt chuyếzhlmn!”


huxxơmjltng Chấpswgn nhanh chópaeung biếzhlmt đvqdaưhuxxgwkgc chuyệpfhon Mụlnfuc Xung dẫegipn ngưhuxxokohi đvqdai tìdebvm Tốjsvsng Nghịcxzw.

Hoàhuxxi Lam tứrapbc giậzhlmn nópaeui: “Anh Chấpswgn, têlxufn khốjsvsn nàhuxxy đvqdaúlnfung làhuxx chẳcijfng ra gìdebv, rõbrmthuxxng anh đvqdaãyplbhuxxn bạievxc vớgwkgi ngưhuxxokohi củyplba Tốjsvsng Thàhuxxnh xong rồcwyoi, ôhcgpng ta lạievxi đvqdai tìdebvm đvqdajsvsi phưhuxxơmjltng tiếzhlmp”.

huxxơmjltng Chấpswgn cưhuxxokohi nhạievxt, nópaeui: “Côhcgp cứrapblxufn tâtsufm, ôhcgpng ta sẽrybm khôhcgpng thàhuxxnh côhcgpng đvqdaâtsufu, nếzhlmu ôhcgpng ta đvqdai †ìdebvm ngưhuxxokohi củyplba nhàhuxx họokoh Tốjsvsng, cópaeu lẽrybm sẽrybm tựzzah chuốjsvsc lấpswgy nhụlnfuc”.

ckzv lốjsvsi vàhuxxo Mụlnfuc phủyplb.

Mụlnfuc Xung dẫegipn mấpswgy cao thủyplb đvqdaxxiunh cao củyplba Mụlnfuc phủyplb ra ngoàhuxxi.

“Tôhcgpi làhuxx Mụlnfuc Xung, thiếzhlmu thàhuxxnh chủyplb củyplba Mụlnfuc phủyplb, mờokohi thiếzhlmu thàhuxxnh chủyplb Tốjsvsng ra gặefctp mặefctt mộnrqmt lầsjspn!”

Mụlnfuc Xung chấpswgp tay, nópaeui vớgwkgi phíytpea trưhuxxgwkgc.

Đtsufiềcxzwu khiếzhlmn ôhcgpng ta kinh ngạievxc chíytpenh làhuxx sau khi ra ngoàhuxxi, họokohuqdpng khôhcgpng cảklulm nhậzhlmn đvqdaưhuxxgwkgc hơmjlti thởpfho củyplba đvqdaápfhom ngưhuxxokohi Tốjsvsng Nghi.

Sau khi Mụlnfuc Xung nópaeui xong, khoảklulng mộnrqmt phúlnfut sau vẫegipn khôhcgpng cópaeu ai xuấpswgt hiệpfhon.

Mụlnfuc Xung lậzhlmp tứrapbc nhíytpeu màhuxxy, lạievxi cao giọokohng nópaeui: “Tôhcgpi làhuxx Mụlnfuc Xung, thiếzhlmu thàhuxxnh chủyplb củyplba Mụlnfuc phủyplb, mờokohi thiếzhlmu thàhuxxnh chủyplb Tốjsvsng ra gặefctp mặefctt mộnrqmt lầsjspn, tôhcgpi cópaeu chuyệpfhon quan trọokohng cầsjspn nópaeui vớgwkgi thiếzhlmu thàhuxxnh chủyplb Tốjsvsng”.

Lầsjspn nàhuxxy, vấpswgn khôhcgpng cópaeu bấpswgt cứrapb ai đvqdaápfhop lạievxi.

Mụlnfuc Xung lậzhlmp tứrapbc sầsjspm mặefctt, nhìdebvn vềcxzw phíytpea ôhcgpng Têlxuflxufn cạievxnh: “Hay ngưhuxxokohi củyplba Tốjsvsng Thàhuxxnh đvqdaãyplb đvqdai rồcwyoi?”

Ôkyxcng Tềcxzwuqdpng cópaeu vẻilqd ngờokoh vựzzahc, thoápfhong suy tưhuxx rồcwyoi lắnggtc đvqdasjspu: “Khôhcgpng thểkkuyhuxxo! Ngưhuxxokohi củyplba Tốjsvsng Thàhuxxnh khôhcgpng thểkkuy đvqdai nhanh nhưhuxx thếzhlm”.


Mụlnfuc Xung nópaeui vớgwkgi vẻilqd khôhcgpng vui: “Vậzhlmy tạievxi sao khôhcgpng cópaeu ai xuấpswgt hiệpfhon đvqdaâtsufy?”

Ôkyxcng Tềcxzwpaeui vớgwkgi vẻilqd cay đvqdaăbxevng: “Tôhcgpi cũuqdpng khôhcgpng biếzhlmt”.

“Tôhcgpi làhuxx Mụlnfuc Xung, thiếzhlmu thàhuxxnh chủyplb củyplba Mụlnfuc phủyplb, mờokohi Tốjsvsng thiếzhlmu thàhuxxnh chủyplb ra đvqdaâtsufy mộnrqmt lầsjspn!”

Mụlnfuc Xung nhìdebvn quanh, lạievxi nópaeui lớgwkgn.

Nhưhuxxng vẫegipn khôhcgpng ai đvqdaápfhop lờokohi, chỉxxiupaeu tiếzhlmng chim líytpeu ríytpeu trêlxufn câtsufy cổgotu thụlnfu chọokohc trờokohi ởpfholxufn cạievxnh.

Mụlnfuc Xung tứrapbc giậzhlmn nghiếzhlmn răbxevng: “Khốjsvsn kiếzhlmp thậzhlmt, rốjsvst cuộnrqmc họokoh đvqdaang ởpfho đvqdaâtsufu chứrapb?”

“Rầsjspm!”

Mụlnfuc Xung vừhmnra dứrapbt lờokohi, mộnrqmt nhápfhonh câtsufy đvqdasjspy lápfho bỗejkhng bay vềcxzw phíytpea ôhcgpng ta, nhápfhonh câtsufy to cỡrnwl cổgotu tay đvqdaópaeu đvqdaápfhonh thẳcijfng vàhuxxo ngựzzahc Mụlnfuc Xung, Mụlnfuc Xung bịcxzw hấpswgt bay.

“Ai đvqdapswgy?”

Ôkyxcng Tềcxzwhuxx cao thủyplb củyplba Mụlnfuc phủyplb lậzhlmp tứrapbc biếzhlmn sắnggtc, thi nhau chăbxevn trưhuxxgwkgc Mụlnfuc Xung.

Mụlnfuc Xung bòbxev dậzhlmy, khópaeue miệpfhong vẫegipn còbxevn vếzhlmt mápfhou, ôhcgpng ta nghiếzhlmn răbxevng nghiếzhlmn lợgwkgi, giậzhlmn dữxkdxokoht: “Rốjsvst cuộnrqmc làhuxx ai vừhmnra đvqdaápfhonh léokohn? Cúlnfut ra đvqdaâtsufy cho tôhcgpi!”

“Ha ha, mạievxnh miệpfhong thậzhlmt”.

Đtsufúlnfung lúlnfuc nàhuxxy, mộnrqmt giọokohng nópaeui díytpe dỏievxm bỗejkhng vang lêlxufn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.