Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưrqrzơrqrzng 3097:

Ôwgsqng Têexrbksvei: “Cậddjyu Mụolbzc, cậddjyu nêexrbn tựlyue gặxaonp ngưrqrzfnmzi củverra Tốgccgng Thàgccgnh thìomoqrqrzn, dùdfeo sao cũjiuqng chỉvstvksve thếolbz thìomoq mớnqkyi thểktrn hiệqizrn đvstvưrqrzhrvyc thàgccgnh ýlkig củverra chúcqvbng ta”.

Mụolbzc Xung hơrqrzi do dựlyue, ôicnbng ta biếolbzt cao thủverr củverra Tốgccgng Thàgccgnh đvstvãxaon đvstvuổhwshi hếolbzt mấxaony thếolbz lựlyuec nhòvstvm ngóksve Mụolbzc phủverr đvstvi, bêexrbn cạnnovnh Tốgccgng Nghịzjwnksve hai cao thủverr Siêexrbu Phàgccgm Cửgiogu Cảdpcunh đvstvvstvnh phong.

Ôwgsqng ta sợhrvy nhỡbpkrgccgn bạnnovc khôicnbng xong, nếolbzu đvstvgccgi phưrqrzơrqrzng muốgccgn giếolbzt ôicnbng ta thìomoq rấxaont dễmrctgccgng.

Nhưrqrzng khi nghĩvama đvstvếolbzn vịzjwn tríwgsq chủverr Mụolbzc phủverr, ádtbtnh mắksvet Mụolbzc Xung lạnnovi nóksveng rựlyuec, ôicnbng ta cắksven răqufzng: “Đmrctưrqrzhrvyc, vậddjyy tôicnbi sẽabhf đvstvi gặxaonp ngưrqrzfnmzi củverra Tốgccgng Thàgccgnh vớnqkyi ôicnbng mộzrgft chuyếolbzn!”


rqrzơrqrzng Chấxaonn nhanh chóksveng biếolbzt đvstvưrqrzhrvyc chuyệqizrn Mụolbzc Xung dẫnmimn ngưrqrzfnmzi đvstvi tìomoqm Tốgccgng Nghịzjwn.

Hoàgccgi Lam tứikoec giậddjyn nóksvei: “Anh Chấxaonn, têexrbn khốgccgn nàgccgy đvstvúcqvbng làgccg chẳxswhng ra gìomoq, rõpelbgccgng anh đvstvãxaongccgn bạnnovc vớnqkyi ngưrqrzfnmzi củverra Tốgccgng Thàgccgnh xong rồzvvji, ôicnbng ta lạnnovi đvstvi tìomoqm đvstvgccgi phưrqrzơrqrzng tiếolbzp”.

rqrzơrqrzng Chấxaonn cưrqrzfnmzi nhạnnovt, nóksvei: “Côicnb cứikoeexrbn tâmffjm, ôicnbng ta sẽabhf khôicnbng thàgccgnh côicnbng đvstvâmffju, nếolbzu ôicnbng ta đvstvi †ìomoqm ngưrqrzfnmzi củverra nhàgccg họohho Tốgccgng, cóksve lẽabhf sẽabhf tựlyue chuốgccgc lấxaony nhụolbzc”.

rhkx lốgccgi vàgccgo Mụolbzc phủverr.

Mụolbzc Xung dẫnmimn mấxaony cao thủverr đvstvvstvnh cao củverra Mụolbzc phủverr ra ngoàgccgi.

“Tôicnbi làgccg Mụolbzc Xung, thiếolbzu thàgccgnh chủverr củverra Mụolbzc phủverr, mờfnmzi thiếolbzu thàgccgnh chủverr Tốgccgng ra gặxaonp mặxaont mộzrgft lầbwjyn!”

Mụolbzc Xung chấxaonp tay, nóksvei vớnqkyi phíwgsqa trưrqrznqkyc.

Đmrctiềbcwau khiếolbzn ôicnbng ta kinh ngạnnovc chíwgsqnh làgccg sau khi ra ngoàgccgi, họohhojiuqng khôicnbng cảdpcum nhậddjyn đvstvưrqrzhrvyc hơrqrzi thởewae củverra đvstvádtbtm ngưrqrzfnmzi Tốgccgng Nghi.

Sau khi Mụolbzc Xung nóksvei xong, khoảdpcung mộzrgft phúcqvbt sau vẫnmimn khôicnbng cóksve ai xuấxaont hiệqizrn.

Mụolbzc Xung lậddjyp tứikoec nhíwgsqu màgccgy, lạnnovi cao giọohhong nóksvei: “Tôicnbi làgccg Mụolbzc Xung, thiếolbzu thàgccgnh chủverr củverra Mụolbzc phủverr, mờfnmzi thiếolbzu thàgccgnh chủverr Tốgccgng ra gặxaonp mặxaont mộzrgft lầbwjyn, tôicnbi cóksve chuyệqizrn quan trọohhong cầbwjyn nóksvei vớnqkyi thiếolbzu thàgccgnh chủverr Tốgccgng”.

Lầbwjyn nàgccgy, vấxaonn khôicnbng cóksve bấxaont cứikoe ai đvstvádtbtp lạnnovi.

Mụolbzc Xung lậddjyp tứikoec sầbwjym mặxaont, nhìomoqn vềbcwa phíwgsqa ôicnbng Têexrbexrbn cạnnovnh: “Hay ngưrqrzfnmzi củverra Tốgccgng Thàgccgnh đvstvãxaon đvstvi rồzvvji?”

Ôwgsqng Tềbcwajiuqng cóksve vẻaaiw ngờfnmz vựlyuec, thoádtbtng suy tưrqrz rồzvvji lắksvec đvstvbwjyu: “Khôicnbng thểktrngccgo! Ngưrqrzfnmzi củverra Tốgccgng Thàgccgnh khôicnbng thểktrn đvstvi nhanh nhưrqrz thếolbz”.


Mụolbzc Xung nóksvei vớnqkyi vẻaaiw khôicnbng vui: “Vậddjyy tạnnovi sao khôicnbng cóksve ai xuấxaont hiệqizrn đvstvâmffjy?”

Ôwgsqng Tềbcwaksvei vớnqkyi vẻaaiw cay đvstvăqufzng: “Tôicnbi cũjiuqng khôicnbng biếolbzt”.

“Tôicnbi làgccg Mụolbzc Xung, thiếolbzu thàgccgnh chủverr củverra Mụolbzc phủverr, mờfnmzi Tốgccgng thiếolbzu thàgccgnh chủverr ra đvstvâmffjy mộzrgft lầbwjyn!”

Mụolbzc Xung nhìomoqn quanh, lạnnovi nóksvei lớnqkyn.

Nhưrqrzng vẫnmimn khôicnbng ai đvstvádtbtp lờfnmzi, chỉvstvksve tiếolbzng chim líwgsqu ríwgsqu trêexrbn câmffjy cổhwsh thụolbz chọohhoc trờfnmzi ởewaeexrbn cạnnovnh.

Mụolbzc Xung tứikoec giậddjyn nghiếolbzn răqufzng: “Khốgccgn kiếolbzp thậddjyt, rốgccgt cuộzrgfc họohho đvstvang ởewae đvstvâmffju chứikoe?”

“Rầbwjym!”

Mụolbzc Xung vừrqrza dứikoet lờfnmzi, mộzrgft nhádtbtnh câmffjy đvstvbwjyy ládtbt bỗnkqzng bay vềbcwa phíwgsqa ôicnbng ta, nhádtbtnh câmffjy to cỡbpkr cổhwsh tay đvstvóksve đvstvádtbtnh thẳxswhng vàgccgo ngựlyuec Mụolbzc Xung, Mụolbzc Xung bịzjwn hấxaont bay.

“Ai đvstvxaony?”

Ôwgsqng Tềbcwagccg cao thủverr củverra Mụolbzc phủverr lậddjyp tứikoec biếolbzn sắksvec, thi nhau chăqufzn trưrqrznqkyc Mụolbzc Xung.

Mụolbzc Xung bòvstv dậddjyy, khóksvee miệqizrng vẫnmimn còvstvn vếolbzt mádtbtu, ôicnbng ta nghiếolbzn răqufzng nghiếolbzn lợhrvyi, giậddjyn dữverrfnmzt: “Rốgccgt cuộzrgfc làgccg ai vừrqrza đvstvádtbtnh léfnmzn? Cúcqvbt ra đvstvâmffjy cho tôicnbi!”

“Ha ha, mạnnovnh miệqizrng thậddjyt”.

Đmrctúcqvbng lúcqvbc nàgccgy, mộzrgft giọohhong nóksvei díwgsq dỏgccgm bỗnkqzng vang lêexrbn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.