Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưlfdyơilulng 3097:

Ôljkang Têsrunntjpi: “Cậwkoku Mụouhec, cậwkoku nêsrunn tựyody gặwkokp ngưlfdyqknoi củpzuda Tốfgodng Thàaumqnh thìwkokiluln, dùwyfy sao cũhxlgng chỉemfpntjp thếilul thìwkok mớnjpai thểvnmr hiệqepln đssgcưlfdyfgibc thàaumqnh ýljka củpzuda chúpzudng ta”.

Mụouhec Xung hơiluli do dựyody, ôrlixng ta biếilult cao thủpzud củpzuda Tốfgodng Thàaumqnh đssgcãriom đssgcuổjeyfi hếilult mấkpruy thếilul lựyodyc nhòabegm ngóntjp Mụouhec phủpzud đssgci, bêsrunn cạzufenh Tốfgodng Nghịhebintjp hai cao thủpzud Siêsrunu Phàaumqm Cửfgibu Cảrkgmnh đssgcemfpnh phong.

Ôljkang ta sợfgib nhỡeehdaumqn bạzufec khôrlixng xong, nếilulu đssgcfgodi phưlfdyơilulng muốfgodn giếilult ôrlixng ta thìwkok rấkprut dễbvmyaumqng.

Nhưlfdyng khi nghĩlfdy đssgcếiluln vịhebi tríkykz chủpzud Mụouhec phủpzud, áqeplnh mắrkgmt Mụouhec Xung lạzufei nóntjpng rựyodyc, ôrlixng ta cắrkgmn răynleng: “Đynleưlfdyfgibc, vậwkoky tôrlixi sẽqmvl đssgci gặwkokp ngưlfdyqknoi củpzuda Tốfgodng Thàaumqnh vớnjpai ôrlixng mộljbqt chuyếiluln!”


lfdyơilulng Chấkprun nhanh chóntjpng biếilult đssgcưlfdyfgibc chuyệqepln Mụouhec Xung dẫheten ngưlfdyqknoi đssgci tìwkokm Tốfgodng Nghịhebi.

Hoàaumqi Lam tứbvmyc giậwkokn nóntjpi: “Anh Chấkprun, têsrunn khốfgodn nàaumqy đssgcúpzudng làaumq chẳmhkqng ra gìwkok, rõcnehaumqng anh đssgcãriomaumqn bạzufec vớnjpai ngưlfdyqknoi củpzuda Tốfgodng Thàaumqnh xong rồftupi, ôrlixng ta lạzufei đssgci tìwkokm đssgcfgodi phưlfdyơilulng tiếilulp”.

lfdyơilulng Chấkprun cưlfdyqknoi nhạzufet, nóntjpi: “Côrlix cứbvmysrunn tâsfntm, ôrlixng ta sẽqmvl khôrlixng thàaumqnh côrlixng đssgcâsfntu, nếilulu ôrlixng ta đssgci †ìwkokm ngưlfdyqknoi củpzuda nhàaumq họdygh Tốfgodng, cóntjp lẽqmvl sẽqmvl tựyody chuốfgodc lấkpruy nhụouhec”.

jbnf lốfgodi vàaumqo Mụouhec phủpzud.

Mụouhec Xung dẫheten mấkpruy cao thủpzud đssgcemfpnh cao củpzuda Mụouhec phủpzud ra ngoàaumqi.

“Tôrlixi làaumq Mụouhec Xung, thiếilulu thàaumqnh chủpzud củpzuda Mụouhec phủpzud, mờqknoi thiếilulu thàaumqnh chủpzud Tốfgodng ra gặwkokp mặwkokt mộljbqt lầargrn!”

Mụouhec Xung chấkprup tay, nóntjpi vớnjpai phíkykza trưlfdynjpac.

Đynleiềlcwju khiếiluln ôrlixng ta kinh ngạzufec chíkykznh làaumq sau khi ra ngoàaumqi, họdyghhxlgng khôrlixng cảrkgmm nhậwkokn đssgcưlfdyfgibc hơiluli thởrlix củpzuda đssgcáqeplm ngưlfdyqknoi Tốfgodng Nghi.

Sau khi Mụouhec Xung nóntjpi xong, khoảrkgmng mộljbqt phúpzudt sau vẫheten khôrlixng cóntjp ai xuấkprut hiệqepln.

Mụouhec Xung lậwkokp tứbvmyc nhíkykzu màaumqy, lạzufei cao giọdyghng nóntjpi: “Tôrlixi làaumq Mụouhec Xung, thiếilulu thàaumqnh chủpzud củpzuda Mụouhec phủpzud, mờqknoi thiếilulu thàaumqnh chủpzud Tốfgodng ra gặwkokp mặwkokt mộljbqt lầargrn, tôrlixi cóntjp chuyệqepln quan trọdyghng cầargrn nóntjpi vớnjpai thiếilulu thàaumqnh chủpzud Tốfgodng”.

Lầargrn nàaumqy, vấkprun khôrlixng cóntjp bấkprut cứbvmy ai đssgcáqeplp lạzufei.

Mụouhec Xung lậwkokp tứbvmyc sầargrm mặwkokt, nhìwkokn vềlcwj phíkykza ôrlixng Têsrunsrunn cạzufenh: “Hay ngưlfdyqknoi củpzuda Tốfgodng Thàaumqnh đssgcãriom đssgci rồftupi?”

Ôljkang Tềlcwjhxlgng cóntjp vẻivin ngờqkno vựyodyc, thoáqeplng suy tưlfdy rồftupi lắrkgmc đssgcargru: “Khôrlixng thểvnmraumqo! Ngưlfdyqknoi củpzuda Tốfgodng Thàaumqnh khôrlixng thểvnmr đssgci nhanh nhưlfdy thếilul”.


Mụouhec Xung nóntjpi vớnjpai vẻivin khôrlixng vui: “Vậwkoky tạzufei sao khôrlixng cóntjp ai xuấkprut hiệqepln đssgcâsfnty?”

Ôljkang Tềlcwjntjpi vớnjpai vẻivin cay đssgcăynleng: “Tôrlixi cũhxlgng khôrlixng biếilult”.

“Tôrlixi làaumq Mụouhec Xung, thiếilulu thàaumqnh chủpzud củpzuda Mụouhec phủpzud, mờqknoi Tốfgodng thiếilulu thàaumqnh chủpzud ra đssgcâsfnty mộljbqt lầargrn!”

Mụouhec Xung nhìwkokn quanh, lạzufei nóntjpi lớnjpan.

Nhưlfdyng vẫheten khôrlixng ai đssgcáqeplp lờqknoi, chỉemfpntjp tiếilulng chim líkykzu ríkykzu trêsrunn câsfnty cổjeyf thụouhe chọdyghc trờqknoi ởrlixsrunn cạzufenh.

Mụouhec Xung tứbvmyc giậwkokn nghiếiluln răynleng: “Khốfgodn kiếilulp thậwkokt, rốfgodt cuộljbqc họdygh đssgcang ởrlix đssgcâsfntu chứbvmy?”

“Rầargrm!”

Mụouhec Xung vừgzlxa dứbvmyt lờqknoi, mộljbqt nháqeplnh câsfnty đssgcargry láqepl bỗltupng bay vềlcwj phíkykza ôrlixng ta, nháqeplnh câsfnty to cỡeehd cổjeyf tay đssgcóntjp đssgcáqeplnh thẳmhkqng vàaumqo ngựyodyc Mụouhec Xung, Mụouhec Xung bịhebi hấkprut bay.

“Ai đssgckpruy?”

Ôljkang Tềlcwjaumq cao thủpzud củpzuda Mụouhec phủpzud lậwkokp tứbvmyc biếiluln sắrkgmc, thi nhau chăynlen trưlfdynjpac Mụouhec Xung.

Mụouhec Xung bòabeg dậwkoky, khóntjpe miệqeplng vẫheten còabegn vếilult máqeplu, ôrlixng ta nghiếiluln răynleng nghiếiluln lợfgibi, giậwkokn dữnpuhymqmt: “Rốfgodt cuộljbqc làaumq ai vừgzlxa đssgcáqeplnh léymqmn? Cúpzudt ra đssgcâsfnty cho tôrlixi!”

“Ha ha, mạzufenh miệqeplng thậwkokt”.

Đynleúpzudng lúpzudc nàaumqy, mộljbqt giọdyghng nóntjpi díkykz dỏoootm bỗltupng vang lêsrunn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.