Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưvtlbơpdmnng 3097:

Ôuzgtng Tênvnubfshi: “Cậmgxwu Mụcechc, cậmgxwu nênvnun tựkjfw gặlmmjp ngưvtlbfbcki củjqiea Tốuzgtng Thàphydnh thìvtlbpdmnn, dùwwrd sao cũphydng chỉuzuzbfsh thếwnpl thìvtlb mớhipai thểvtlb hiệfbckn đvlcnưvtlbfbckc thàphydnh ýqxzi củjqiea chúbfshng ta”.

Mụcechc Xung hơpdmni do dựkjfw, ôcmupng ta biếwnplt cao thủjqie củjqiea Tốuzgtng Thàphydnh đvlcnãiosf đvlcnuổfbcki hếwnplt mấiosfy thếwnpl lựkjfwc nhòbgjmm ngóbfsh Mụcechc phủjqie đvlcni, bênvnun cạolsnnh Tốuzgtng Nghịglrlbfsh hai cao thủjqie Siênvnuu Phàphydm Cửifelu Cảctvenh đvlcnuzuznh phong.

Ôuzgtng ta sợfbck nhỡixmhphydn bạolsnc khôcmupng xong, nếwnplu đvlcnuzgti phưvtlbơpdmnng muốuzgtn giếwnplt ôcmupng ta thìvtlb rấiosft dễphydphydng.

Nhưvtlbng khi nghĩrzqt đvlcnếwnpln vịglrl tríxkuo chủjqie Mụcechc phủjqie, ácechnh mắsugzt Mụcechc Xung lạolsni nóbfshng rựkjfwc, ôcmupng ta cắsugzn răglrlng: “Đuzuzưvtlbfbckc, vậmgxwy tôcmupi sẽihmw đvlcni gặlmmjp ngưvtlbfbcki củjqiea Tốuzgtng Thàphydnh vớhipai ôcmupng mộiosft chuyếwnpln!”


vtlbơpdmnng Chấiosfn nhanh chóbfshng biếwnplt đvlcnưvtlbfbckc chuyệfbckn Mụcechc Xung dẫgihyn ngưvtlbfbcki đvlcni tìvtlbm Tốuzgtng Nghịglrl.

Hoàphydi Lam tứwnplc giậmgxwn nóbfshi: “Anh Chấiosfn, tênvnun khốuzgtn nàphydy đvlcnúbfshng làphyd chẳohnbng ra gìvtlb, rõpddlphydng anh đvlcnãiosfphydn bạolsnc vớhipai ngưvtlbfbcki củjqiea Tốuzgtng Thàphydnh xong rồyykri, ôcmupng ta lạolsni đvlcni tìvtlbm đvlcnuzgti phưvtlbơpdmnng tiếwnplp”.

vtlbơpdmnng Chấiosfn cưvtlbfbcki nhạolsnt, nóbfshi: “Côcmup cứwnplnvnun tâegpkm, ôcmupng ta sẽihmw khôcmupng thàphydnh côcmupng đvlcnâegpku, nếwnplu ôcmupng ta đvlcni †ìvtlbm ngưvtlbfbcki củjqiea nhàphyd họcech Tốuzgtng, cóbfsh lẽihmw sẽihmw tựkjfw chuốuzgtc lấiosfy nhụcechc”.

qvnq lốuzgti vàphydo Mụcechc phủjqie.

Mụcechc Xung dẫgihyn mấiosfy cao thủjqie đvlcnuzuznh cao củjqiea Mụcechc phủjqie ra ngoàphydi.

“Tôcmupi làphyd Mụcechc Xung, thiếwnplu thàphydnh chủjqie củjqiea Mụcechc phủjqie, mờfbcki thiếwnplu thàphydnh chủjqie Tốuzgtng ra gặlmmjp mặlmmjt mộiosft lầalcqn!”

Mụcechc Xung chấiosfp tay, nóbfshi vớhipai phíxkuoa trưvtlbhipac.

Đuzuziềsngbu khiếwnpln ôcmupng ta kinh ngạolsnc chíxkuonh làphyd sau khi ra ngoàphydi, họcechphydng khôcmupng cảctvem nhậmgxwn đvlcnưvtlbfbckc hơpdmni thởfbck củjqiea đvlcnácechm ngưvtlbfbcki Tốuzgtng Nghi.

Sau khi Mụcechc Xung nóbfshi xong, khoảctveng mộiosft phúbfsht sau vẫgihyn khôcmupng cóbfsh ai xuấiosft hiệfbckn.

Mụcechc Xung lậmgxwp tứwnplc nhíxkuou màphydy, lạolsni cao giọcechng nóbfshi: “Tôcmupi làphyd Mụcechc Xung, thiếwnplu thàphydnh chủjqie củjqiea Mụcechc phủjqie, mờfbcki thiếwnplu thàphydnh chủjqie Tốuzgtng ra gặlmmjp mặlmmjt mộiosft lầalcqn, tôcmupi cóbfsh chuyệfbckn quan trọcechng cầalcqn nóbfshi vớhipai thiếwnplu thàphydnh chủjqie Tốuzgtng”.

Lầalcqn nàphydy, vấiosfn khôcmupng cóbfsh bấiosft cứwnpl ai đvlcnácechp lạolsni.

Mụcechc Xung lậmgxwp tứwnplc sầalcqm mặlmmjt, nhìvtlbn vềsngb phíxkuoa ôcmupng Tênvnunvnun cạolsnnh: “Hay ngưvtlbfbcki củjqiea Tốuzgtng Thàphydnh đvlcnãiosf đvlcni rồyykri?”

Ôuzgtng Tềsngbphydng cóbfsh vẻgnsj ngờfbck vựkjfwc, thoácechng suy tưvtlb rồyykri lắsugzc đvlcnalcqu: “Khôcmupng thểvtlbphydo! Ngưvtlbfbcki củjqiea Tốuzgtng Thàphydnh khôcmupng thểvtlb đvlcni nhanh nhưvtlb thếwnpl”.


Mụcechc Xung nóbfshi vớhipai vẻgnsj khôcmupng vui: “Vậmgxwy tạolsni sao khôcmupng cóbfsh ai xuấiosft hiệfbckn đvlcnâegpky?”

Ôuzgtng Tềsngbbfshi vớhipai vẻgnsj cay đvlcnăglrlng: “Tôcmupi cũphydng khôcmupng biếwnplt”.

“Tôcmupi làphyd Mụcechc Xung, thiếwnplu thàphydnh chủjqie củjqiea Mụcechc phủjqie, mờfbcki Tốuzgtng thiếwnplu thàphydnh chủjqie ra đvlcnâegpky mộiosft lầalcqn!”

Mụcechc Xung nhìvtlbn quanh, lạolsni nóbfshi lớhipan.

Nhưvtlbng vẫgihyn khôcmupng ai đvlcnácechp lờfbcki, chỉuzuzbfsh tiếwnplng chim líxkuou ríxkuou trênvnun câegpky cổfbck thụcech chọcechc trờfbcki ởfbcknvnun cạolsnnh.

Mụcechc Xung tứwnplc giậmgxwn nghiếwnpln răglrlng: “Khốuzgtn kiếwnplp thậmgxwt, rốuzgtt cuộiosfc họcech đvlcnang ởfbck đvlcnâegpku chứwnpl?”

“Rầalcqm!”

Mụcechc Xung vừzpnza dứwnplt lờfbcki, mộiosft nhácechnh câegpky đvlcnalcqy lácech bỗffzmng bay vềsngb phíxkuoa ôcmupng ta, nhácechnh câegpky to cỡixmh cổfbck tay đvlcnóbfsh đvlcnácechnh thẳohnbng vàphydo ngựkjfwc Mụcechc Xung, Mụcechc Xung bịglrl hấiosft bay.

“Ai đvlcniosfy?”

Ôuzgtng Tềsngbphyd cao thủjqie củjqiea Mụcechc phủjqie lậmgxwp tứwnplc biếwnpln sắsugzc, thi nhau chăglrln trưvtlbhipac Mụcechc Xung.

Mụcechc Xung bòbgjm dậmgxwy, khóbfshe miệfbckng vẫgihyn còbgjmn vếwnplt mácechu, ôcmupng ta nghiếwnpln răglrlng nghiếwnpln lợfbcki, giậmgxwn dữmwljywtpt: “Rốuzgtt cuộiosfc làphyd ai vừzpnza đvlcnácechnh léywtpn? Cúbfsht ra đvlcnâegpky cho tôcmupi!”

“Ha ha, mạolsnnh miệfbckng thậmgxwt”.

Đuzuzúbfshng lúbfshc nàphydy, mộiosft giọcechng nóbfshi díxkuo dỏhipam bỗffzmng vang lênvnun.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.