Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưrkbaơczecng 3097:

Ôerxgng Têezkpeesti: “Cậnfblu Mụxpvic, cậnfblu nêezkpn tựpgmk gặerxgp ngưrkbaegtpi củbqfya Tốssvmng Thàaqzbnh thìdrdsczecn, dùppye sao cũezkpng chỉybaqeest thếtniw thìdrds mớkjini thểiaiz hiệppyen đwmrfưrkbaaqzbc thàaqzbnh ýfsmt củbqfya chúskyhng ta”.

Mụxpvic Xung hơczeci do dựpgmk, ônfblng ta biếtniwt cao thủbqfy củbqfya Tốssvmng Thàaqzbnh đwmrfãodnv đwmrfuổxjwli hếtniwt mấtydey thếtniw lựpgmkc nhòvugsm ngóeest Mụxpvic phủbqfy đwmrfi, bêezkpn cạztnfnh Tốssvmng Nghịtrjieest hai cao thủbqfy Siêezkpu Phàaqzbm Cửxjwlu Cảeestnh đwmrfybaqnh phong.

Ôerxgng ta sợaqzb nhỡwqcraqzbn bạztnfc khônfblng xong, nếtniwu đwmrfssvmi phưrkbaơczecng muốssvmn giếtniwt ônfblng ta thìdrds rấtydet dễmtmdaqzbng.

Nhưrkbang khi nghĩgxss đwmrfếtniwn vịtrji trívugs chủbqfy Mụxpvic phủbqfy, áinmbnh mắskyht Mụxpvic Xung lạztnfi nóeestng rựpgmkc, ônfblng ta cắskyhn răfsmtng: “Đajmjưrkbaaqzbc, vậnfbly tônfbli sẽcaxm đwmrfi gặerxgp ngưrkbaegtpi củbqfya Tốssvmng Thàaqzbnh vớkjini ônfblng mộpkhdt chuyếtniwn!”


rkbaơczecng Chấtyden nhanh chóeestng biếtniwt đwmrfưrkbaaqzbc chuyệppyen Mụxpvic Xung dẫqdocn ngưrkbaegtpi đwmrfi tìdrdsm Tốssvmng Nghịtrji.

Hoàaqzbi Lam tứykuic giậnfbln nóeesti: “Anh Chấtyden, têezkpn khốssvmn nàaqzby đwmrfúskyhng làaqzb chẳdrdsng ra gìdrds, rõerxgaqzbng anh đwmrfãodnvaqzbn bạztnfc vớkjini ngưrkbaegtpi củbqfya Tốssvmng Thàaqzbnh xong rồoiayi, ônfblng ta lạztnfi đwmrfi tìdrdsm đwmrfssvmi phưrkbaơczecng tiếtniwp”.

rkbaơczecng Chấtyden cưrkbaegtpi nhạztnft, nóeesti: “Cônfbl cứykuiezkpn tâiaizm, ônfblng ta sẽcaxm khônfblng thàaqzbnh cônfblng đwmrfâiaizu, nếtniwu ônfblng ta đwmrfi †ìdrdsm ngưrkbaegtpi củbqfya nhàaqzb họtniw Tốssvmng, cóeest lẽcaxm sẽcaxm tựpgmk chuốssvmc lấtydey nhụxpvic”.

oiay lốssvmi vàaqzbo Mụxpvic phủbqfy.

Mụxpvic Xung dẫqdocn mấtydey cao thủbqfy đwmrfybaqnh cao củbqfya Mụxpvic phủbqfy ra ngoàaqzbi.

“Tônfbli làaqzb Mụxpvic Xung, thiếtniwu thàaqzbnh chủbqfy củbqfya Mụxpvic phủbqfy, mờegtpi thiếtniwu thàaqzbnh chủbqfy Tốssvmng ra gặerxgp mặerxgt mộpkhdt lầbqfyn!”

Mụxpvic Xung chấtydep tay, nóeesti vớkjini phívugsa trưrkbakjinc.

Đajmjiềqdocu khiếtniwn ônfblng ta kinh ngạztnfc chívugsnh làaqzb sau khi ra ngoàaqzbi, họtniwezkpng khônfblng cảeestm nhậnfbln đwmrfưrkbaaqzbc hơczeci thởpgmk củbqfya đwmrfáinmbm ngưrkbaegtpi Tốssvmng Nghi.

Sau khi Mụxpvic Xung nóeesti xong, khoảeestng mộpkhdt phúskyht sau vẫqdocn khônfblng cóeest ai xuấtydet hiệppyen.

Mụxpvic Xung lậnfblp tứykuic nhívugsu màaqzby, lạztnfi cao giọtniwng nóeesti: “Tônfbli làaqzb Mụxpvic Xung, thiếtniwu thàaqzbnh chủbqfy củbqfya Mụxpvic phủbqfy, mờegtpi thiếtniwu thàaqzbnh chủbqfy Tốssvmng ra gặerxgp mặerxgt mộpkhdt lầbqfyn, tônfbli cóeest chuyệppyen quan trọtniwng cầbqfyn nóeesti vớkjini thiếtniwu thàaqzbnh chủbqfy Tốssvmng”.

Lầbqfyn nàaqzby, vấtyden khônfblng cóeest bấtydet cứykui ai đwmrfáinmbp lạztnfi.

Mụxpvic Xung lậnfblp tứykuic sầbqfym mặerxgt, nhìdrdsn vềqdoc phívugsa ônfblng Têezkpezkpn cạztnfnh: “Hay ngưrkbaegtpi củbqfya Tốssvmng Thàaqzbnh đwmrfãodnv đwmrfi rồoiayi?”

Ôerxgng Tềqdocezkpng cóeest vẻczec ngờegtp vựpgmkc, thoáinmbng suy tưrkba rồoiayi lắskyhc đwmrfbqfyu: “Khônfblng thểiaizaqzbo! Ngưrkbaegtpi củbqfya Tốssvmng Thàaqzbnh khônfblng thểiaiz đwmrfi nhanh nhưrkba thếtniw”.


Mụxpvic Xung nóeesti vớkjini vẻczec khônfblng vui: “Vậnfbly tạztnfi sao khônfblng cóeest ai xuấtydet hiệppyen đwmrfâiaizy?”

Ôerxgng Tềqdoceesti vớkjini vẻczec cay đwmrfăfsmtng: “Tônfbli cũezkpng khônfblng biếtniwt”.

“Tônfbli làaqzb Mụxpvic Xung, thiếtniwu thàaqzbnh chủbqfy củbqfya Mụxpvic phủbqfy, mờegtpi Tốssvmng thiếtniwu thàaqzbnh chủbqfy ra đwmrfâiaizy mộpkhdt lầbqfyn!”

Mụxpvic Xung nhìdrdsn quanh, lạztnfi nóeesti lớkjinn.

Nhưrkbang vẫqdocn khônfblng ai đwmrfáinmbp lờegtpi, chỉybaqeest tiếtniwng chim lívugsu rívugsu trêezkpn câiaizy cổxjwl thụxpvi chọtniwc trờegtpi ởpgmkezkpn cạztnfnh.

Mụxpvic Xung tứykuic giậnfbln nghiếtniwn răfsmtng: “Khốssvmn kiếtniwp thậnfblt, rốssvmt cuộpkhdc họtniw đwmrfang ởpgmk đwmrfâiaizu chứykui?”

“Rầbqfym!”

Mụxpvic Xung vừvmroa dứykuit lờegtpi, mộpkhdt nháinmbnh câiaizy đwmrfbqfyy láinmb bỗkjinng bay vềqdoc phívugsa ônfblng ta, nháinmbnh câiaizy to cỡwqcr cổxjwl tay đwmrfóeest đwmrfáinmbnh thẳdrdsng vàaqzbo ngựpgmkc Mụxpvic Xung, Mụxpvic Xung bịtrji hấtydet bay.

“Ai đwmrftydey?”

Ôerxgng Tềqdocaqzb cao thủbqfy củbqfya Mụxpvic phủbqfy lậnfblp tứykuic biếtniwn sắskyhc, thi nhau chăfsmtn trưrkbakjinc Mụxpvic Xung.

Mụxpvic Xung bòvugs dậnfbly, khóeeste miệppyeng vẫqdocn còvugsn vếtniwt máinmbu, ônfblng ta nghiếtniwn răfsmtng nghiếtniwn lợaqzbi, giậnfbln dữpgmkeodot: “Rốssvmt cuộpkhdc làaqzb ai vừvmroa đwmrfáinmbnh léeodon? Cúskyht ra đwmrfâiaizy cho tônfbli!”

“Ha ha, mạztnfnh miệppyeng thậnfblt”.

Đajmjúskyhng lúskyhc nàaqzby, mộpkhdt giọtniwng nóeesti dívugs dỏtidxm bỗkjinng vang lêezkpn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.