Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưjkxbơdfwtng 3097:

Ôlanbng Têbmmpmgdii: “Cậspuxu Mụzglec, cậspuxu nêbmmpn tựogwy gặogwyp ngưjkxbzclai củztvga Tốugzkng Thàpslfnh thìspuxdfwtn, dùspux sao cũfmayng chỉbmmpmgdi thếatmx thìspux mớhyvfi thểxjsa hiệsqqyn đlanbưjkxblncuc thàpslfnh ýkclw củztvga chúkycwng ta”.

Mụzglec Xung hơdfwti do dựogwy, ôxjsang ta biếatmxt cao thủztvg củztvga Tốugzkng Thàpslfnh đlanbãqkra đlanbuổuaabi hếatmxt mấisjty thếatmx lựogwyc nhòdfowm ngómgdi Mụzglec phủztvg đlanbi, bêbmmpn cạahgynh Tốugzkng Nghịqqremgdi hai cao thủztvg Siêbmmpu Phàpslfm Cửmuhlu Cảetlrnh đlanbbmmpnh phong.

Ôlanbng ta sợlncu nhỡkenopslfn bạahgyc khôxjsang xong, nếatmxu đlanbugzki phưjkxbơdfwtng muốugzkn giếatmxt ôxjsang ta thìspux rấisjtt dễbbgxpslfng.

Nhưjkxbng khi nghĩosvy đlanbếatmxn vịqqre trílanb chủztvg Mụzglec phủztvg, áhvfbnh mắiohjt Mụzglec Xung lạahgyi nómgding rựogwyc, ôxjsang ta cắiohjn răeyfnng: “Đetlrưjkxblncuc, vậspuxy tôxjsai sẽogwy đlanbi gặogwyp ngưjkxbzclai củztvga Tốugzkng Thàpslfnh vớhyvfi ôxjsang mộmajrt chuyếatmxn!”


jkxbơdfwtng Chấisjtn nhanh chómgding biếatmxt đlanbưjkxblncuc chuyệsqqyn Mụzglec Xung dẫugzkn ngưjkxbzclai đlanbi tìspuxm Tốugzkng Nghịqqre.

Hoàpslfi Lam tứtryac giậspuxn nómgdii: “Anh Chấisjtn, têbmmpn khốugzkn nàpslfy đlanbúkycwng làpslf chẳnxshng ra gìspux, rõawejpslfng anh đlanbãqkrapslfn bạahgyc vớhyvfi ngưjkxbzclai củztvga Tốugzkng Thàpslfnh xong rồmajri, ôxjsang ta lạahgyi đlanbi tìspuxm đlanbugzki phưjkxbơdfwtng tiếatmxp”.

jkxbơdfwtng Chấisjtn cưjkxbzclai nhạahgyt, nómgdii: “Côxjsa cứtryabmmpn tâbbgxm, ôxjsang ta sẽogwy khôxjsang thàpslfnh côxjsang đlanbâbbgxu, nếatmxu ôxjsang ta đlanbi †ìspuxm ngưjkxbzclai củztvga nhàpslf họbfdx Tốugzkng, cómgdi lẽogwy sẽogwy tựogwy chuốugzkc lấisjty nhụzglec”.

mxgu lốugzki vàpslfo Mụzglec phủztvg.

Mụzglec Xung dẫugzkn mấisjty cao thủztvg đlanbbmmpnh cao củztvga Mụzglec phủztvg ra ngoàpslfi.

“Tôxjsai làpslf Mụzglec Xung, thiếatmxu thàpslfnh chủztvg củztvga Mụzglec phủztvg, mờzclai thiếatmxu thàpslfnh chủztvg Tốugzkng ra gặogwyp mặogwyt mộmajrt lầripsn!”

Mụzglec Xung chấisjtp tay, nómgdii vớhyvfi phílanba trưjkxbhyvfc.

Đetlriềnberu khiếatmxn ôxjsang ta kinh ngạahgyc chílanbnh làpslf sau khi ra ngoàpslfi, họbfdxfmayng khôxjsang cảetlrm nhậspuxn đlanbưjkxblncuc hơdfwti thởqhvd củztvga đlanbáhvfbm ngưjkxbzclai Tốugzkng Nghi.

Sau khi Mụzglec Xung nómgdii xong, khoảetlrng mộmajrt phúkycwt sau vẫugzkn khôxjsang cómgdi ai xuấisjtt hiệsqqyn.

Mụzglec Xung lậspuxp tứtryac nhílanbu màpslfy, lạahgyi cao giọbfdxng nómgdii: “Tôxjsai làpslf Mụzglec Xung, thiếatmxu thàpslfnh chủztvg củztvga Mụzglec phủztvg, mờzclai thiếatmxu thàpslfnh chủztvg Tốugzkng ra gặogwyp mặogwyt mộmajrt lầripsn, tôxjsai cómgdi chuyệsqqyn quan trọbfdxng cầripsn nómgdii vớhyvfi thiếatmxu thàpslfnh chủztvg Tốugzkng”.

Lầripsn nàpslfy, vấisjtn khôxjsang cómgdi bấisjtt cứtrya ai đlanbáhvfbp lạahgyi.

Mụzglec Xung lậspuxp tứtryac sầripsm mặogwyt, nhìspuxn vềnber phílanba ôxjsang Têbmmpbmmpn cạahgynh: “Hay ngưjkxbzclai củztvga Tốugzkng Thàpslfnh đlanbãqkra đlanbi rồmajri?”

Ôlanbng Tềnberfmayng cómgdi vẻisjt ngờzcla vựogwyc, thoáhvfbng suy tưjkxb rồmajri lắiohjc đlanbripsu: “Khôxjsang thểxjsapslfo! Ngưjkxbzclai củztvga Tốugzkng Thàpslfnh khôxjsang thểxjsa đlanbi nhanh nhưjkxb thếatmx”.


Mụzglec Xung nómgdii vớhyvfi vẻisjt khôxjsang vui: “Vậspuxy tạahgyi sao khôxjsang cómgdi ai xuấisjtt hiệsqqyn đlanbâbbgxy?”

Ôlanbng Tềnbermgdii vớhyvfi vẻisjt cay đlanbăeyfnng: “Tôxjsai cũfmayng khôxjsang biếatmxt”.

“Tôxjsai làpslf Mụzglec Xung, thiếatmxu thàpslfnh chủztvg củztvga Mụzglec phủztvg, mờzclai Tốugzkng thiếatmxu thàpslfnh chủztvg ra đlanbâbbgxy mộmajrt lầripsn!”

Mụzglec Xung nhìspuxn quanh, lạahgyi nómgdii lớhyvfn.

Nhưjkxbng vẫugzkn khôxjsang ai đlanbáhvfbp lờzclai, chỉbmmpmgdi tiếatmxng chim lílanbu rílanbu trêbmmpn câbbgxy cổuaab thụzgle chọbfdxc trờzclai ởqhvdbmmpn cạahgynh.

Mụzglec Xung tứtryac giậspuxn nghiếatmxn răeyfnng: “Khốugzkn kiếatmxp thậspuxt, rốugzkt cuộmajrc họbfdx đlanbang ởqhvd đlanbâbbgxu chứtrya?”

“Rầripsm!”

Mụzglec Xung vừmxgua dứtryat lờzclai, mộmajrt nháhvfbnh câbbgxy đlanbripsy láhvfb bỗzzwbng bay vềnber phílanba ôxjsang ta, nháhvfbnh câbbgxy to cỡkeno cổuaab tay đlanbómgdi đlanbáhvfbnh thẳnxshng vàpslfo ngựogwyc Mụzglec Xung, Mụzglec Xung bịqqre hấisjtt bay.

“Ai đlanbisjty?”

Ôlanbng Tềnberpslf cao thủztvg củztvga Mụzglec phủztvg lậspuxp tứtryac biếatmxn sắiohjc, thi nhau chăeyfnn trưjkxbhyvfc Mụzglec Xung.

Mụzglec Xung bòdfow dậspuxy, khómgdie miệsqqyng vẫugzkn còdfown vếatmxt máhvfbu, ôxjsang ta nghiếatmxn răeyfnng nghiếatmxn lợlncui, giậspuxn dữqdiokenot: “Rốugzkt cuộmajrc làpslf ai vừmxgua đlanbáhvfbnh lékenon? Cúkycwt ra đlanbâbbgxy cho tôxjsai!”

“Ha ha, mạahgynh miệsqqyng thậspuxt”.

Đetlrúkycwng lúkycwc nàpslfy, mộmajrt giọbfdxng nómgdii dílanb dỏbbgxm bỗzzwbng vang lêbmmpn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.