Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưysmrơkcttng 3097:

Ôkwuang Têgxhsjdgzi: “Cậnjaxu Mụyykzc, cậnjaxu nêgxhsn tựjdgz gặvwerp ngưysmrjhaai củnqufa Tốgdnung Thàmwbanh thìgzevkcttn, dùwsvn sao cũklyvng chỉthnejdgz thếoayf thìgzev mớfcxei thểdmzl hiệqtasn đgfhjưysmrdppuc thàmwbanh ýftvi củnqufa chúottgng ta”.

Mụyykzc Xung hơkctti do dựjdgz, ôeeaqng ta biếoayft cao thủnquf củnqufa Tốgdnung Thàmwbanh đgfhjãxhyt đgfhjuổzuyxi hếoayft mấftviy thếoayf lựjdgzc nhòvielm ngójdgz Mụyykzc phủnquf đgfhji, bêgxhsn cạottgnh Tốgdnung Nghịdmzljdgz hai cao thủnquf Siêgxhsu Phàmwbam Cửjdgzu Cảtulcnh đgfhjthnenh phong.

Ôkwuang ta sợdppu nhỡfcxemwban bạottgc khôeeaqng xong, nếoayfu đgfhjgdnui phưysmrơkcttng muốgdnun giếoayft ôeeaqng ta thìgzev rấftvit dễdpbqmwbang.

Nhưysmrng khi nghĩeeaq đgfhjếoayfn vịdmzl trídgev chủnquf Mụyykzc phủnquf, árhrsnh mắqtast Mụyykzc Xung lạottgi nójdgzng rựjdgzc, ôeeaqng ta cắqtasn răljeong: “Đicwyưysmrdppuc, vậnjaxy tôeeaqi sẽmynb đgfhji gặvwerp ngưysmrjhaai củnqufa Tốgdnung Thàmwbanh vớfcxei ôeeaqng mộoowxt chuyếoayfn!”


ysmrơkcttng Chấftvin nhanh chójdgzng biếoayft đgfhjưysmrdppuc chuyệqtasn Mụyykzc Xung dẫwghgn ngưysmrjhaai đgfhji tìgzevm Tốgdnung Nghịdmzl.

Hoàmwbai Lam tứclxrc giậnjaxn nójdgzi: “Anh Chấftvin, têgxhsn khốgdnun nàmwbay đgfhjúottgng làmwba chẳeuwtng ra gìgzev, rõwsvnmwbang anh đgfhjãxhytmwban bạottgc vớfcxei ngưysmrjhaai củnqufa Tốgdnung Thàmwbanh xong rồnexti, ôeeaqng ta lạottgi đgfhji tìgzevm đgfhjgdnui phưysmrơkcttng tiếoayfp”.

ysmrơkcttng Chấftvin cưysmrjhaai nhạottgt, nójdgzi: “Côeeaq cứclxrgxhsn tânqufm, ôeeaqng ta sẽmynb khôeeaqng thàmwbanh côeeaqng đgfhjânqufu, nếoayfu ôeeaqng ta đgfhji †ìgzevm ngưysmrjhaai củnqufa nhàmwba họeeaq Tốgdnung, cójdgz lẽmynb sẽmynb tựjdgz chuốgdnuc lấftviy nhụyykzc”.

jnxe lốgdnui vàmwbao Mụyykzc phủnquf.

Mụyykzc Xung dẫwghgn mấftviy cao thủnquf đgfhjthnenh cao củnqufa Mụyykzc phủnquf ra ngoàmwbai.

“Tôeeaqi làmwba Mụyykzc Xung, thiếoayfu thàmwbanh chủnquf củnqufa Mụyykzc phủnquf, mờjhaai thiếoayfu thàmwbanh chủnquf Tốgdnung ra gặvwerp mặvwert mộoowxt lầottgn!”

Mụyykzc Xung chấftvip tay, nójdgzi vớfcxei phídgeva trưysmrfcxec.

Đicwyiềiswru khiếoayfn ôeeaqng ta kinh ngạottgc chídgevnh làmwba sau khi ra ngoàmwbai, họeeaqklyvng khôeeaqng cảtulcm nhậnjaxn đgfhjưysmrdppuc hơkctti thởmxqr củnqufa đgfhjárhrsm ngưysmrjhaai Tốgdnung Nghi.

Sau khi Mụyykzc Xung nójdgzi xong, khoảtulcng mộoowxt phúottgt sau vẫwghgn khôeeaqng cójdgz ai xuấftvit hiệqtasn.

Mụyykzc Xung lậnjaxp tứclxrc nhídgevu màmwbay, lạottgi cao giọeeaqng nójdgzi: “Tôeeaqi làmwba Mụyykzc Xung, thiếoayfu thàmwbanh chủnquf củnqufa Mụyykzc phủnquf, mờjhaai thiếoayfu thàmwbanh chủnquf Tốgdnung ra gặvwerp mặvwert mộoowxt lầottgn, tôeeaqi cójdgz chuyệqtasn quan trọeeaqng cầottgn nójdgzi vớfcxei thiếoayfu thàmwbanh chủnquf Tốgdnung”.

Lầottgn nàmwbay, vấftvin khôeeaqng cójdgz bấftvit cứclxr ai đgfhjárhrsp lạottgi.

Mụyykzc Xung lậnjaxp tứclxrc sầottgm mặvwert, nhìgzevn vềiswr phídgeva ôeeaqng Têgxhsgxhsn cạottgnh: “Hay ngưysmrjhaai củnqufa Tốgdnung Thàmwbanh đgfhjãxhyt đgfhji rồnexti?”

Ôkwuang Tềiswrklyvng cójdgz vẻfgeb ngờjhaa vựjdgzc, thoárhrsng suy tưysmr rồnexti lắqtasc đgfhjottgu: “Khôeeaqng thểdmzlmwbao! Ngưysmrjhaai củnqufa Tốgdnung Thàmwbanh khôeeaqng thểdmzl đgfhji nhanh nhưysmr thếoayf”.


Mụyykzc Xung nójdgzi vớfcxei vẻfgeb khôeeaqng vui: “Vậnjaxy tạottgi sao khôeeaqng cójdgz ai xuấftvit hiệqtasn đgfhjânqufy?”

Ôkwuang Tềiswrjdgzi vớfcxei vẻfgeb cay đgfhjăljeong: “Tôeeaqi cũklyvng khôeeaqng biếoayft”.

“Tôeeaqi làmwba Mụyykzc Xung, thiếoayfu thàmwbanh chủnquf củnqufa Mụyykzc phủnquf, mờjhaai Tốgdnung thiếoayfu thàmwbanh chủnquf ra đgfhjânqufy mộoowxt lầottgn!”

Mụyykzc Xung nhìgzevn quanh, lạottgi nójdgzi lớfcxen.

Nhưysmrng vẫwghgn khôeeaqng ai đgfhjárhrsp lờjhaai, chỉthnejdgz tiếoayfng chim lídgevu rídgevu trêgxhsn cânqufy cổzuyx thụyykz chọeeaqc trờjhaai ởmxqrgxhsn cạottgnh.

Mụyykzc Xung tứclxrc giậnjaxn nghiếoayfn răljeong: “Khốgdnun kiếoayfp thậnjaxt, rốgdnut cuộoowxc họeeaq đgfhjang ởmxqr đgfhjânqufu chứclxr?”

“Rầottgm!”

Mụyykzc Xung vừnjaxa dứclxrt lờjhaai, mộoowxt nhárhrsnh cânqufy đgfhjottgy lárhrs bỗsuweng bay vềiswr phídgeva ôeeaqng ta, nhárhrsnh cânqufy to cỡfcxe cổzuyx tay đgfhjójdgz đgfhjárhrsnh thẳeuwtng vàmwbao ngựjdgzc Mụyykzc Xung, Mụyykzc Xung bịdmzl hấftvit bay.

“Ai đgfhjftviy?”

Ôkwuang Tềiswrmwba cao thủnquf củnqufa Mụyykzc phủnquf lậnjaxp tứclxrc biếoayfn sắqtasc, thi nhau chăljeon trưysmrfcxec Mụyykzc Xung.

Mụyykzc Xung bòviel dậnjaxy, khójdgze miệqtasng vẫwghgn còvieln vếoayft márhrsu, ôeeaqng ta nghiếoayfn răljeong nghiếoayfn lợdppui, giậnjaxn dữwhdpeeaqt: “Rốgdnut cuộoowxc làmwba ai vừnjaxa đgfhjárhrsnh léeeaqn? Cúottgt ra đgfhjânqufy cho tôeeaqi!”

“Ha ha, mạottgnh miệqtasng thậnjaxt”.

Đicwyúottgng lúottgc nàmwbay, mộoowxt giọeeaqng nójdgzi dídgev dỏdgevm bỗsuweng vang lêgxhsn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.