Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưzqsmơsntdng 3097:

Ôwcgvng Têdryidryii: “Cậklgpu Mụsntdc, cậklgpu nêdryin tựyesk gặtazxp ngưzqsmpeuri củviaaa Tốyeskng Thàcuolnh thìeiwvsntdn, dùnebq sao cũrswcng chỉyfpbdryi thếucqu thìeiwv mớgcsni thểhixf hiệegpgn đhlywưzqsmblbjc thàcuolnh ýoohk củviaaa chúgjdkng ta”.

Mụsntdc Xung hơsntdi do dựyesk, ôicmqng ta biếucqut cao thủviaa củviaaa Tốyeskng Thàcuolnh đhlywãfdsn đhlywuổzukoi hếucqut mấdmexy thếucqu lựyeskc nhòhixfm ngódryi Mụsntdc phủviaa đhlywi, bêdryin cạivsmnh Tốyeskng Nghịjmfcdryi hai cao thủviaa Siêdryiu Phàcuolm Cửucquu Cảaibjnh đhlywyfpbnh phong.

Ôwcgvng ta sợblbj nhỡeyaqcuoln bạivsmc khôicmqng xong, nếucquu đhlywyeski phưzqsmơsntdng muốyeskn giếucqut ôicmqng ta thìeiwv rấdmext dễcuolcuolng.

Nhưzqsmng khi nghĩlcoc đhlywếucqun vịjmfc trísntd chủviaa Mụsntdc phủviaa, áwjbnnh mắmkldt Mụsntdc Xung lạivsmi nódrying rựyeskc, ôicmqng ta cắmkldn rădvling: “Đvmubưzqsmblbjc, vậklgpy tôicmqi sẽmkld đhlywi gặtazxp ngưzqsmpeuri củviaaa Tốyeskng Thàcuolnh vớgcsni ôicmqng mộlswet chuyếucqun!”


zqsmơsntdng Chấdmexn nhanh chódrying biếucqut đhlywưzqsmblbjc chuyệegpgn Mụsntdc Xung dẫpeurn ngưzqsmpeuri đhlywi tìeiwvm Tốyeskng Nghịjmfc.

Hoàcuoli Lam tứdvlic giậklgpn nódryii: “Anh Chấdmexn, têdryin khốyeskn nàcuoly đhlywúgjdkng làcuol chẳoaycng ra gìeiwv, rõdmexcuolng anh đhlywãfdsncuoln bạivsmc vớgcsni ngưzqsmpeuri củviaaa Tốyeskng Thàcuolnh xong rồzjmai, ôicmqng ta lạivsmi đhlywi tìeiwvm đhlywyeski phưzqsmơsntdng tiếucqup”.

zqsmơsntdng Chấdmexn cưzqsmpeuri nhạivsmt, nódryii: “Côicmq cứdvlidryin tâtmbam, ôicmqng ta sẽmkld khôicmqng thàcuolnh côicmqng đhlywâtmbau, nếucquu ôicmqng ta đhlywi †ìeiwvm ngưzqsmpeuri củviaaa nhàcuol họfdsn Tốyeskng, códryi lẽmkld sẽmkld tựyesk chuốyeskc lấdmexy nhụsntdc”.

csuo lốyeski vàcuolo Mụsntdc phủviaa.

Mụsntdc Xung dẫpeurn mấdmexy cao thủviaa đhlywyfpbnh cao củviaaa Mụsntdc phủviaa ra ngoàcuoli.

“Tôicmqi làcuol Mụsntdc Xung, thiếucquu thàcuolnh chủviaa củviaaa Mụsntdc phủviaa, mờpeuri thiếucquu thàcuolnh chủviaa Tốyeskng ra gặtazxp mặtazxt mộlswet lầjuljn!”

Mụsntdc Xung chấdmexp tay, nódryii vớgcsni phísntda trưzqsmgcsnc.

Đvmubiềmkldu khiếucqun ôicmqng ta kinh ngạivsmc chísntdnh làcuol sau khi ra ngoàcuoli, họfdsnrswcng khôicmqng cảaibjm nhậklgpn đhlywưzqsmblbjc hơsntdi thởzzmz củviaaa đhlywáwjbnm ngưzqsmpeuri Tốyeskng Nghi.

Sau khi Mụsntdc Xung nódryii xong, khoảaibjng mộlswet phúgjdkt sau vẫpeurn khôicmqng códryi ai xuấdmext hiệegpgn.

Mụsntdc Xung lậklgpp tứdvlic nhísntdu màcuoly, lạivsmi cao giọfdsnng nódryii: “Tôicmqi làcuol Mụsntdc Xung, thiếucquu thàcuolnh chủviaa củviaaa Mụsntdc phủviaa, mờpeuri thiếucquu thàcuolnh chủviaa Tốyeskng ra gặtazxp mặtazxt mộlswet lầjuljn, tôicmqi códryi chuyệegpgn quan trọfdsnng cầjuljn nódryii vớgcsni thiếucquu thàcuolnh chủviaa Tốyeskng”.

Lầjuljn nàcuoly, vấdmexn khôicmqng códryi bấdmext cứdvli ai đhlywáwjbnp lạivsmi.

Mụsntdc Xung lậklgpp tứdvlic sầjuljm mặtazxt, nhìeiwvn vềmkld phísntda ôicmqng Têdryidryin cạivsmnh: “Hay ngưzqsmpeuri củviaaa Tốyeskng Thàcuolnh đhlywãfdsn đhlywi rồzjmai?”

Ôwcgvng Tềmkldrswcng códryi vẻtmba ngờpeur vựyeskc, thoáwjbnng suy tưzqsm rồzjmai lắmkldc đhlywjulju: “Khôicmqng thểhixfcuolo! Ngưzqsmpeuri củviaaa Tốyeskng Thàcuolnh khôicmqng thểhixf đhlywi nhanh nhưzqsm thếucqu”.


Mụsntdc Xung nódryii vớgcsni vẻtmba khôicmqng vui: “Vậklgpy tạivsmi sao khôicmqng códryi ai xuấdmext hiệegpgn đhlywâtmbay?”

Ôwcgvng Tềmklddryii vớgcsni vẻtmba cay đhlywădvling: “Tôicmqi cũrswcng khôicmqng biếucqut”.

“Tôicmqi làcuol Mụsntdc Xung, thiếucquu thàcuolnh chủviaa củviaaa Mụsntdc phủviaa, mờpeuri Tốyeskng thiếucquu thàcuolnh chủviaa ra đhlywâtmbay mộlswet lầjuljn!”

Mụsntdc Xung nhìeiwvn quanh, lạivsmi nódryii lớgcsnn.

Nhưzqsmng vẫpeurn khôicmqng ai đhlywáwjbnp lờpeuri, chỉyfpbdryi tiếucqung chim lísntdu rísntdu trêdryin câtmbay cổzuko thụsntd chọfdsnc trờpeuri ởzzmzdryin cạivsmnh.

Mụsntdc Xung tứdvlic giậklgpn nghiếucqun rădvling: “Khốyeskn kiếucqup thậklgpt, rốyeskt cuộlswec họfdsn đhlywang ởzzmz đhlywâtmbau chứdvli?”

“Rầjuljm!”

Mụsntdc Xung vừdmexa dứdvlit lờpeuri, mộlswet nháwjbnnh câtmbay đhlywjuljy láwjbn bỗlwjjng bay vềmkld phísntda ôicmqng ta, nháwjbnnh câtmbay to cỡeyaq cổzuko tay đhlywódryi đhlywáwjbnnh thẳoaycng vàcuolo ngựyeskc Mụsntdc Xung, Mụsntdc Xung bịjmfc hấdmext bay.

“Ai đhlywdmexy?”

Ôwcgvng Tềmkldcuol cao thủviaa củviaaa Mụsntdc phủviaa lậklgpp tứdvlic biếucqun sắmkldc, thi nhau chădvlin trưzqsmgcsnc Mụsntdc Xung.

Mụsntdc Xung bòhixf dậklgpy, khódryie miệegpgng vẫpeurn còhixfn vếucqut máwjbnu, ôicmqng ta nghiếucqun rădvling nghiếucqun lợblbji, giậklgpn dữamzmbdhyt: “Rốyeskt cuộlswec làcuol ai vừdmexa đhlywáwjbnnh lébdhyn? Cúgjdkt ra đhlywâtmbay cho tôicmqi!”

“Ha ha, mạivsmnh miệegpgng thậklgpt”.

Đvmubúgjdkng lúgjdkc nàcuoly, mộlswet giọfdsnng nódryii dísntd dỏoaycm bỗlwjjng vang lêdryin.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.