Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưjbyeơktfcng 3097:

Ômsexng Têwekuiagqi: “Cậsfjsu Mụdajoc, cậsfjsu nêwekun tựjbye gặoikup ngưjbyevjgsi củopcra Tốgqaqng Thàdfyhnh thìxgzoktfcn, dùgqaq sao cũkjuvng chỉdaloiagq thếlyyp thìxgzo mớkbbni thểzshc hiệopcrn đabpdưjbyezbzsc thàdfyhnh ýssqy củopcra chúzbzsng ta”.

Mụdajoc Xung hơktfci do dựjbye, ôdtnyng ta biếlyypt cao thủopcr củopcra Tốgqaqng Thàdfyhnh đabpdãeybo đabpduổxmari hếlyypt mấszgcy thếlyyp lựjbyec nhòsprym ngóiagq Mụdajoc phủopcr đabpdi, bêwekun cạqrfjnh Tốgqaqng Nghịpwkfiagq hai cao thủopcr Siêwekuu Phàdfyhm Cửopcru Cảxcamnh đabpddalonh phong.

Ômsexng ta sợzbzs nhỡjbyedfyhn bạqrfjc khôdtnyng xong, nếlyypu đabpdgqaqi phưjbyeơktfcng muốgqaqn giếlyypt ôdtnyng ta thìxgzo rấszgct dễoikudfyhng.

Nhưjbyeng khi nghĩweku đabpdếlyypn vịpwkf trívtzm chủopcr Mụdajoc phủopcr, áprdtnh mắufbat Mụdajoc Xung lạqrfji nóiagqng rựjbyec, ôdtnyng ta cắufban răiuqfng: “Đzshcưjbyezbzsc, vậsfjsy tôdtnyi sẽadew đabpdi gặoikup ngưjbyevjgsi củopcra Tốgqaqng Thàdfyhnh vớkbbni ôdtnyng mộdajot chuyếlyypn!”


jbyeơktfcng Chấszgcn nhanh chóiagqng biếlyypt đabpdưjbyezbzsc chuyệopcrn Mụdajoc Xung dẫcpodn ngưjbyevjgsi đabpdi tìxgzom Tốgqaqng Nghịpwkf.

Hoàdfyhi Lam tứkqcmc giậsfjsn nóiagqi: “Anh Chấszgcn, têwekun khốgqaqn nàdfyhy đabpdúzbzsng làdfyh chẳxgzong ra gìxgzo, rõxmardfyhng anh đabpdãeybodfyhn bạqrfjc vớkbbni ngưjbyevjgsi củopcra Tốgqaqng Thàdfyhnh xong rồkbbni, ôdtnyng ta lạqrfji đabpdi tìxgzom đabpdgqaqi phưjbyeơktfcng tiếlyypp”.

jbyeơktfcng Chấszgcn cưjbyevjgsi nhạqrfjt, nóiagqi: “Côdtny cứkqcmwekun tâsfjsm, ôdtnyng ta sẽadew khôdtnyng thàdfyhnh côdtnyng đabpdâsfjsu, nếlyypu ôdtnyng ta đabpdi †ìxgzom ngưjbyevjgsi củopcra nhàdfyh họdkre Tốgqaqng, cóiagq lẽadew sẽadew tựjbye chuốgqaqc lấszgcy nhụdajoc”.

jqek lốgqaqi vàdfyho Mụdajoc phủopcr.

Mụdajoc Xung dẫcpodn mấszgcy cao thủopcr đabpddalonh cao củopcra Mụdajoc phủopcr ra ngoàdfyhi.

“Tôdtnyi làdfyh Mụdajoc Xung, thiếlyypu thàdfyhnh chủopcr củopcra Mụdajoc phủopcr, mờvjgsi thiếlyypu thàdfyhnh chủopcr Tốgqaqng ra gặoikup mặoikut mộdajot lầzshcn!”

Mụdajoc Xung chấszgcp tay, nóiagqi vớkbbni phívtzma trưjbyekbbnc.

Đzshciềbsjiu khiếlyypn ôdtnyng ta kinh ngạqrfjc chívtzmnh làdfyh sau khi ra ngoàdfyhi, họdkrekjuvng khôdtnyng cảxcamm nhậsfjsn đabpdưjbyezbzsc hơktfci thởopcr củopcra đabpdáprdtm ngưjbyevjgsi Tốgqaqng Nghi.

Sau khi Mụdajoc Xung nóiagqi xong, khoảxcamng mộdajot phúzbzst sau vẫcpodn khôdtnyng cóiagq ai xuấszgct hiệopcrn.

Mụdajoc Xung lậsfjsp tứkqcmc nhívtzmu màdfyhy, lạqrfji cao giọdkreng nóiagqi: “Tôdtnyi làdfyh Mụdajoc Xung, thiếlyypu thàdfyhnh chủopcr củopcra Mụdajoc phủopcr, mờvjgsi thiếlyypu thàdfyhnh chủopcr Tốgqaqng ra gặoikup mặoikut mộdajot lầzshcn, tôdtnyi cóiagq chuyệopcrn quan trọdkreng cầzshcn nóiagqi vớkbbni thiếlyypu thàdfyhnh chủopcr Tốgqaqng”.

Lầzshcn nàdfyhy, vấszgcn khôdtnyng cóiagq bấszgct cứkqcm ai đabpdáprdtp lạqrfji.

Mụdajoc Xung lậsfjsp tứkqcmc sầzshcm mặoikut, nhìxgzon vềbsji phívtzma ôdtnyng Têwekuwekun cạqrfjnh: “Hay ngưjbyevjgsi củopcra Tốgqaqng Thàdfyhnh đabpdãeybo đabpdi rồkbbni?”

Ômsexng Tềbsjikjuvng cóiagq vẻqgsw ngờvjgs vựjbyec, thoáprdtng suy tưjbye rồkbbni lắufbac đabpdzshcu: “Khôdtnyng thểzshcdfyho! Ngưjbyevjgsi củopcra Tốgqaqng Thàdfyhnh khôdtnyng thểzshc đabpdi nhanh nhưjbye thếlyyp”.


Mụdajoc Xung nóiagqi vớkbbni vẻqgsw khôdtnyng vui: “Vậsfjsy tạqrfji sao khôdtnyng cóiagq ai xuấszgct hiệopcrn đabpdâsfjsy?”

Ômsexng Tềbsjiiagqi vớkbbni vẻqgsw cay đabpdăiuqfng: “Tôdtnyi cũkjuvng khôdtnyng biếlyypt”.

“Tôdtnyi làdfyh Mụdajoc Xung, thiếlyypu thàdfyhnh chủopcr củopcra Mụdajoc phủopcr, mờvjgsi Tốgqaqng thiếlyypu thàdfyhnh chủopcr ra đabpdâsfjsy mộdajot lầzshcn!”

Mụdajoc Xung nhìxgzon quanh, lạqrfji nóiagqi lớkbbnn.

Nhưjbyeng vẫcpodn khôdtnyng ai đabpdáprdtp lờvjgsi, chỉdaloiagq tiếlyypng chim lívtzmu rívtzmu trêwekun câsfjsy cổxmar thụdajo chọdkrec trờvjgsi ởopcrwekun cạqrfjnh.

Mụdajoc Xung tứkqcmc giậsfjsn nghiếlyypn răiuqfng: “Khốgqaqn kiếlyypp thậsfjst, rốgqaqt cuộdajoc họdkre đabpdang ởopcr đabpdâsfjsu chứkqcm?”

“Rầzshcm!”

Mụdajoc Xung vừdaloa dứkqcmt lờvjgsi, mộdajot nháprdtnh câsfjsy đabpdzshcy láprdt bỗotosng bay vềbsji phívtzma ôdtnyng ta, nháprdtnh câsfjsy to cỡjbye cổxmar tay đabpdóiagq đabpdáprdtnh thẳxgzong vàdfyho ngựjbyec Mụdajoc Xung, Mụdajoc Xung bịpwkf hấszgct bay.

“Ai đabpdszgcy?”

Ômsexng Tềbsjidfyh cao thủopcr củopcra Mụdajoc phủopcr lậsfjsp tứkqcmc biếlyypn sắufbac, thi nhau chăiuqfn trưjbyekbbnc Mụdajoc Xung.

Mụdajoc Xung bòspry dậsfjsy, khóiagqe miệopcrng vẫcpodn còspryn vếlyypt máprdtu, ôdtnyng ta nghiếlyypn răiuqfng nghiếlyypn lợzbzsi, giậsfjsn dữppnqsfjst: “Rốgqaqt cuộdajoc làdfyh ai vừdaloa đabpdáprdtnh lésfjsn? Cúzbzst ra đabpdâsfjsy cho tôdtnyi!”

“Ha ha, mạqrfjnh miệopcrng thậsfjst”.

Đzshcúzbzsng lúzbzsc nàdfyhy, mộdajot giọdkreng nóiagqi dívtzm dỏpchvm bỗotosng vang lêwekun.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.