Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưimdjơdtlzng 3097:

Ônouyng Têlaarmdugi: “Cậlhfeu Mụnouyc, cậlhfeu nêlaarn tựlaar gặmlkjp ngưimdjdtlzi củcdvda Tốdtlzng Thàcdvdnh thìmhsbdtlzn, dùcrxl sao cũmhsbng chỉmrdvmdug thếxjbm thìmhsb mớqjqri thểafga hiệacsln đzoxoưimdjqomqc thàcdvdnh ýhmbg củcdvda chúsrtnng ta”.

Mụnouyc Xung hơdtlzi do dựlaar, ônctdng ta biếxjbmt cao thủcdvd củcdvda Tốdtlzng Thàcdvdnh đzoxoãdwot đzoxouổdauzi hếxjbmt mấlhfey thếxjbm lựlaarc nhòkfhsm ngómdug Mụnouyc phủcdvd đzoxoi, bêlaarn cạhsxnnh Tốdtlzng Nghịowvdmdug hai cao thủcdvd Siêlaaru Phàcdvdm Cửrjfdu Cảziirnh đzoxomrdvnh phong.

Ônouyng ta sợqomq nhỡpybocdvdn bạhsxnc khônctdng xong, nếxjbmu đzoxodtlzi phưimdjơdtlzng muốdtlzn giếxjbmt ônctdng ta thìmhsb rấlhfet dễiviccdvdng.

Nhưimdjng khi nghĩcudr đzoxoếxjbmn vịowvd tríxodx chủcdvd Mụnouyc phủcdvd, ábivbnh mắqnfct Mụnouyc Xung lạhsxni nómdugng rựlaarc, ônctdng ta cắqnfcn răekpong: “Đzysfưimdjqomqc, vậlhfey tônctdi sẽwfuv đzoxoi gặmlkjp ngưimdjdtlzi củcdvda Tốdtlzng Thàcdvdnh vớqjqri ônctdng mộrjfdt chuyếxjbmn!”


imdjơdtlzng Chấlhfen nhanh chómdugng biếxjbmt đzoxoưimdjqomqc chuyệacsln Mụnouyc Xung dẫdauzn ngưimdjdtlzi đzoxoi tìmhsbm Tốdtlzng Nghịowvd.

Hoàcdvdi Lam tứxjbmc giậlhfen nómdugi: “Anh Chấlhfen, têlaarn khốdtlzn nàcdvdy đzoxoúsrtnng làcdvd chẳwlxgng ra gìmhsb, rõjrhbcdvdng anh đzoxoãdwotcdvdn bạhsxnc vớqjqri ngưimdjdtlzi củcdvda Tốdtlzng Thàcdvdnh xong rồxrwwi, ônctdng ta lạhsxni đzoxoi tìmhsbm đzoxodtlzi phưimdjơdtlzng tiếxjbmp”.

imdjơdtlzng Chấlhfen cưimdjdtlzi nhạhsxnt, nómdugi: “Cônctd cứxjbmlaarn tâogezm, ônctdng ta sẽwfuv khônctdng thàcdvdnh cônctdng đzoxoâogezu, nếxjbmu ônctdng ta đzoxoi †ìmhsbm ngưimdjdtlzi củcdvda nhàcdvd họsrtn Tốdtlzng, cómdug lẽwfuv sẽwfuv tựlaar chuốdtlzc lấlhfey nhụnouyc”.

mhsb lốdtlzi vàcdvdo Mụnouyc phủcdvd.

Mụnouyc Xung dẫdauzn mấlhfey cao thủcdvd đzoxomrdvnh cao củcdvda Mụnouyc phủcdvd ra ngoàcdvdi.

“Tônctdi làcdvd Mụnouyc Xung, thiếxjbmu thàcdvdnh chủcdvd củcdvda Mụnouyc phủcdvd, mờdtlzi thiếxjbmu thàcdvdnh chủcdvd Tốdtlzng ra gặmlkjp mặmlkjt mộrjfdt lầlvitn!”

Mụnouyc Xung chấlhfep tay, nómdugi vớqjqri phíxodxa trưimdjqjqrc.

Đzysfiềeslru khiếxjbmn ônctdng ta kinh ngạhsxnc chíxodxnh làcdvd sau khi ra ngoàcdvdi, họsrtnmhsbng khônctdng cảziirm nhậlhfen đzoxoưimdjqomqc hơdtlzi thởsuhr củcdvda đzoxoábivbm ngưimdjdtlzi Tốdtlzng Nghi.

Sau khi Mụnouyc Xung nómdugi xong, khoảziirng mộrjfdt phúsrtnt sau vẫdauzn khônctdng cómdug ai xuấlhfet hiệacsln.

Mụnouyc Xung lậlhfep tứxjbmc nhíxodxu màcdvdy, lạhsxni cao giọsrtnng nómdugi: “Tônctdi làcdvd Mụnouyc Xung, thiếxjbmu thàcdvdnh chủcdvd củcdvda Mụnouyc phủcdvd, mờdtlzi thiếxjbmu thàcdvdnh chủcdvd Tốdtlzng ra gặmlkjp mặmlkjt mộrjfdt lầlvitn, tônctdi cómdug chuyệacsln quan trọsrtnng cầlvitn nómdugi vớqjqri thiếxjbmu thàcdvdnh chủcdvd Tốdtlzng”.

Lầlvitn nàcdvdy, vấlhfen khônctdng cómdug bấlhfet cứxjbm ai đzoxoábivbp lạhsxni.

Mụnouyc Xung lậlhfep tứxjbmc sầlvitm mặmlkjt, nhìmhsbn vềeslr phíxodxa ônctdng Têlaarlaarn cạhsxnnh: “Hay ngưimdjdtlzi củcdvda Tốdtlzng Thàcdvdnh đzoxoãdwot đzoxoi rồxrwwi?”

Ônouyng Tềeslrmhsbng cómdug vẻwlxg ngờdtlz vựlaarc, thoábivbng suy tưimdj rồxrwwi lắqnfcc đzoxolvitu: “Khônctdng thểafgacdvdo! Ngưimdjdtlzi củcdvda Tốdtlzng Thàcdvdnh khônctdng thểafga đzoxoi nhanh nhưimdj thếxjbm”.


Mụnouyc Xung nómdugi vớqjqri vẻwlxg khônctdng vui: “Vậlhfey tạhsxni sao khônctdng cómdug ai xuấlhfet hiệacsln đzoxoâogezy?”

Ônouyng Tềeslrmdugi vớqjqri vẻwlxg cay đzoxoăekpong: “Tônctdi cũmhsbng khônctdng biếxjbmt”.

“Tônctdi làcdvd Mụnouyc Xung, thiếxjbmu thàcdvdnh chủcdvd củcdvda Mụnouyc phủcdvd, mờdtlzi Tốdtlzng thiếxjbmu thàcdvdnh chủcdvd ra đzoxoâogezy mộrjfdt lầlvitn!”

Mụnouyc Xung nhìmhsbn quanh, lạhsxni nómdugi lớqjqrn.

Nhưimdjng vẫdauzn khônctdng ai đzoxoábivbp lờdtlzi, chỉmrdvmdug tiếxjbmng chim líxodxu ríxodxu trêlaarn câogezy cổdauz thụnouy chọsrtnc trờdtlzi ởsuhrlaarn cạhsxnnh.

Mụnouyc Xung tứxjbmc giậlhfen nghiếxjbmn răekpong: “Khốdtlzn kiếxjbmp thậlhfet, rốdtlzt cuộrjfdc họsrtn đzoxoang ởsuhr đzoxoâogezu chứxjbm?”

“Rầlvitm!”

Mụnouyc Xung vừsuhra dứxjbmt lờdtlzi, mộrjfdt nhábivbnh câogezy đzoxolvity lábivb bỗpzadng bay vềeslr phíxodxa ônctdng ta, nhábivbnh câogezy to cỡpybo cổdauz tay đzoxoómdug đzoxoábivbnh thẳwlxgng vàcdvdo ngựlaarc Mụnouyc Xung, Mụnouyc Xung bịowvd hấlhfet bay.

“Ai đzoxolhfey?”

Ônouyng Tềeslrcdvd cao thủcdvd củcdvda Mụnouyc phủcdvd lậlhfep tứxjbmc biếxjbmn sắqnfcc, thi nhau chăekpon trưimdjqjqrc Mụnouyc Xung.

Mụnouyc Xung bòkfhs dậlhfey, khómduge miệacslng vẫdauzn còkfhsn vếxjbmt mábivbu, ônctdng ta nghiếxjbmn răekpong nghiếxjbmn lợqomqi, giậlhfen dữbwztwesat: “Rốdtlzt cuộrjfdc làcdvd ai vừsuhra đzoxoábivbnh léwesan? Cúsrtnt ra đzoxoâogezy cho tônctdi!”

“Ha ha, mạhsxnnh miệacslng thậlhfet”.

Đzysfúsrtnng lúsrtnc nàcdvdy, mộrjfdt giọsrtnng nómdugi díxodx dỏzoxom bỗpzadng vang lêlaarn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.