Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưvdehơrjlmng 3097:

Ôvyyong Têuyyhdmoti: “Cậzpfju Mụejicc, cậzpfju nêuyyhn tựklme gặfwllp ngưvdehtytzi củzoyfa Tốbyanng Thàdpvlnh thìgwusrjlmn, dùzbtn sao cũbaznng chỉqmardmot thếffqg thìgwus mớyveni thểwzwl hiệcakwn đmnjvưvdehwdxpc thàdpvlnh ýilhj củzoyfa chúoubcng ta”.

Mụejicc Xung hơrjlmi do dựklme, ôhjbzng ta biếffqgt cao thủzoyf củzoyfa Tốbyanng Thàdpvlnh đmnjvãqmar đmnjvuổrgipi hếffqgt mấzyrjy thếffqg lựklmec nhòwzwlm ngódmot Mụejicc phủzoyf đmnjvi, bêuyyhn cạxeirnh Tốbyanng Nghịjzqcdmot hai cao thủzoyf Siêuyyhu Phàdpvlm Cửqczou Cảzbvrnh đmnjvqmarnh phong.

Ôvyyong ta sợwdxp nhỡunxcdpvln bạxeirc khôhjbzng xong, nếffqgu đmnjvbyani phưvdehơrjlmng muốbyann giếffqgt ôhjbzng ta thìgwus rấzyrjt dễzyrjdpvlng.

Nhưvdehng khi nghĩwynt đmnjvếffqgn vịjzqc trívdeh chủzoyf Mụejicc phủzoyf, ázbvrnh mắklmet Mụejicc Xung lạxeiri nódmotng rựklmec, ôhjbzng ta cắklmen rătytzng: “Đgrfsưvdehwdxpc, vậzpfjy tôhjbzi sẽvyyo đmnjvi gặfwllp ngưvdehtytzi củzoyfa Tốbyanng Thàdpvlnh vớyveni ôhjbzng mộjasft chuyếffqgn!”


vdehơrjlmng Chấzyrjn nhanh chódmotng biếffqgt đmnjvưvdehwdxpc chuyệcakwn Mụejicc Xung dẫunxcn ngưvdehtytzi đmnjvi tìgwusm Tốbyanng Nghịjzqc.

Hoàdpvli Lam tứwyntc giậzpfjn nódmoti: “Anh Chấzyrjn, têuyyhn khốbyann nàdpvly đmnjvúoubcng làdpvl chẳjgapng ra gìgwus, rõbyandpvlng anh đmnjvãqmardpvln bạxeirc vớyveni ngưvdehtytzi củzoyfa Tốbyanng Thàdpvlnh xong rồllkli, ôhjbzng ta lạxeiri đmnjvi tìgwusm đmnjvbyani phưvdehơrjlmng tiếffqgp”.

vdehơrjlmng Chấzyrjn cưvdehtytzi nhạxeirt, nódmoti: “Côhjbz cứwyntuyyhn tâmnjvm, ôhjbzng ta sẽvyyo khôhjbzng thàdpvlnh côhjbzng đmnjvâmnjvu, nếffqgu ôhjbzng ta đmnjvi †ìgwusm ngưvdehtytzi củzoyfa nhàdpvl họmkhm Tốbyanng, códmot lẽvyyo sẽvyyo tựklme chuốbyanc lấzyrjy nhụejicc”.

jasf lốbyani vàdpvlo Mụejicc phủzoyf.

Mụejicc Xung dẫunxcn mấzyrjy cao thủzoyf đmnjvqmarnh cao củzoyfa Mụejicc phủzoyf ra ngoàdpvli.

“Tôhjbzi làdpvl Mụejicc Xung, thiếffqgu thàdpvlnh chủzoyf củzoyfa Mụejicc phủzoyf, mờtytzi thiếffqgu thàdpvlnh chủzoyf Tốbyanng ra gặfwllp mặfwllt mộjasft lầssrrn!”

Mụejicc Xung chấzyrjp tay, nódmoti vớyveni phívdeha trưvdehyvenc.

Đgrfsiềjrhcu khiếffqgn ôhjbzng ta kinh ngạxeirc chívdehnh làdpvl sau khi ra ngoàdpvli, họmkhmbaznng khôhjbzng cảzbvrm nhậzpfjn đmnjvưvdehwdxpc hơrjlmi thởfviy củzoyfa đmnjvázbvrm ngưvdehtytzi Tốbyanng Nghi.

Sau khi Mụejicc Xung nódmoti xong, khoảzbvrng mộjasft phúoubct sau vẫunxcn khôhjbzng códmot ai xuấzyrjt hiệcakwn.

Mụejicc Xung lậzpfjp tứwyntc nhívdehu màdpvly, lạxeiri cao giọmkhmng nódmoti: “Tôhjbzi làdpvl Mụejicc Xung, thiếffqgu thàdpvlnh chủzoyf củzoyfa Mụejicc phủzoyf, mờtytzi thiếffqgu thàdpvlnh chủzoyf Tốbyanng ra gặfwllp mặfwllt mộjasft lầssrrn, tôhjbzi códmot chuyệcakwn quan trọmkhmng cầssrrn nódmoti vớyveni thiếffqgu thàdpvlnh chủzoyf Tốbyanng”.

Lầssrrn nàdpvly, vấzyrjn khôhjbzng códmot bấzyrjt cứwynt ai đmnjvázbvrp lạxeiri.

Mụejicc Xung lậzpfjp tứwyntc sầssrrm mặfwllt, nhìgwusn vềjrhc phívdeha ôhjbzng Têuyyhuyyhn cạxeirnh: “Hay ngưvdehtytzi củzoyfa Tốbyanng Thàdpvlnh đmnjvãqmar đmnjvi rồllkli?”

Ôvyyong Tềjrhcbaznng códmot vẻffqg ngờtytz vựklmec, thoázbvrng suy tưvdeh rồllkli lắklmec đmnjvssrru: “Khôhjbzng thểwzwldpvlo! Ngưvdehtytzi củzoyfa Tốbyanng Thàdpvlnh khôhjbzng thểwzwl đmnjvi nhanh nhưvdeh thếffqg”.


Mụejicc Xung nódmoti vớyveni vẻffqg khôhjbzng vui: “Vậzpfjy tạxeiri sao khôhjbzng códmot ai xuấzyrjt hiệcakwn đmnjvâmnjvy?”

Ôvyyong Tềjrhcdmoti vớyveni vẻffqg cay đmnjvătytzng: “Tôhjbzi cũbaznng khôhjbzng biếffqgt”.

“Tôhjbzi làdpvl Mụejicc Xung, thiếffqgu thàdpvlnh chủzoyf củzoyfa Mụejicc phủzoyf, mờtytzi Tốbyanng thiếffqgu thàdpvlnh chủzoyf ra đmnjvâmnjvy mộjasft lầssrrn!”

Mụejicc Xung nhìgwusn quanh, lạxeiri nódmoti lớyvenn.

Nhưvdehng vẫunxcn khôhjbzng ai đmnjvázbvrp lờtytzi, chỉqmardmot tiếffqgng chim lívdehu rívdehu trêuyyhn câmnjvy cổrgip thụejic chọmkhmc trờtytzi ởfviyuyyhn cạxeirnh.

Mụejicc Xung tứwyntc giậzpfjn nghiếffqgn rătytzng: “Khốbyann kiếffqgp thậzpfjt, rốbyant cuộjasfc họmkhm đmnjvang ởfviy đmnjvâmnjvu chứwynt?”

“Rầssrrm!”

Mụejicc Xung vừgwusa dứwyntt lờtytzi, mộjasft nházbvrnh câmnjvy đmnjvssrry lázbvr bỗmarvng bay vềjrhc phívdeha ôhjbzng ta, nházbvrnh câmnjvy to cỡunxc cổrgip tay đmnjvódmot đmnjvázbvrnh thẳjgapng vàdpvlo ngựklmec Mụejicc Xung, Mụejicc Xung bịjzqc hấzyrjt bay.

“Ai đmnjvzyrjy?”

Ôvyyong Tềjrhcdpvl cao thủzoyf củzoyfa Mụejicc phủzoyf lậzpfjp tứwyntc biếffqgn sắklmec, thi nhau chătytzn trưvdehyvenc Mụejicc Xung.

Mụejicc Xung bòwzwl dậzpfjy, khódmote miệcakwng vẫunxcn còwzwln vếffqgt mázbvru, ôhjbzng ta nghiếffqgn rătytzng nghiếffqgn lợwdxpi, giậzpfjn dữtytzqczot: “Rốbyant cuộjasfc làdpvl ai vừgwusa đmnjvázbvrnh léqczon? Cúoubct ra đmnjvâmnjvy cho tôhjbzi!”

“Ha ha, mạxeirnh miệcakwng thậzpfjt”.

Đgrfsúoubcng lúoubcc nàdpvly, mộjasft giọmkhmng nódmoti dívdeh dỏzoyfm bỗmarvng vang lêuyyhn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.