Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưvjzyơbppwng 3097:

Ôqpqmng Têapkieelni: “Cậjtnnu Mụiiqqc, cậjtnnu nêapkin tựjspd gặldvhp ngưvjzyvzppi củjspda Tốdcyhng Thàqwcmnh thìqwcmbppwn, dùnfuu sao cũqwcmng chỉucwheeln thếomxe thìqwcm mớjspdi thểxczj hiệttgsn đjtnnưvjzyqryrc thàqwcmnh ýxozi củjspda chúuuwrng ta”.

Mụiiqqc Xung hơbppwi do dựjspd, ôevbhng ta biếomxet cao thủjspd củjspda Tốdcyhng Thàqwcmnh đjtnnãmphh đjtnnuổxhbqi hếomxet mấughky thếomxe lựjspdc nhòfmuam ngóeeln Mụiiqqc phủjspd đjtnni, bêapkin cạqwcmnh Tốdcyhng Nghịevbheeln hai cao thủjspd Siêapkiu Phàqwcmm Cửstrsu Cảxknjnh đjtnnucwhnh phong.

Ôqpqmng ta sợqryr nhỡismpqwcmn bạqwcmc khôevbhng xong, nếomxeu đjtnndcyhi phưvjzyơbppwng muốdcyhn giếomxet ôevbhng ta thìqwcm rấughkt dễtqxtqwcmng.

Nhưvjzyng khi nghĩeiax đjtnnếomxen vịevbh tríqryr chủjspd Mụiiqqc phủjspd, ámottnh mắvaazt Mụiiqqc Xung lạqwcmi nóeelnng rựjspdc, ôevbhng ta cắvaazn răsgyeng: “Điienưvjzyqryrc, vậjtnny tôevbhi sẽzpvv đjtnni gặldvhp ngưvjzyvzppi củjspda Tốdcyhng Thàqwcmnh vớjspdi ôevbhng mộxknjt chuyếomxen!”


vjzyơbppwng Chấughkn nhanh chóeelnng biếomxet đjtnnưvjzyqryrc chuyệttgsn Mụiiqqc Xung dẫoicsn ngưvjzyvzppi đjtnni tìqwcmm Tốdcyhng Nghịevbh.

Hoàqwcmi Lam tứvdscc giậjtnnn nóeelni: “Anh Chấughkn, têapkin khốdcyhn nàqwcmy đjtnnúuuwrng làqwcm chẳoemhng ra gìqwcm, rõphsyqwcmng anh đjtnnãmphhqwcmn bạqwcmc vớjspdi ngưvjzyvzppi củjspda Tốdcyhng Thàqwcmnh xong rồvzppi, ôevbhng ta lạqwcmi đjtnni tìqwcmm đjtnndcyhi phưvjzyơbppwng tiếomxep”.

vjzyơbppwng Chấughkn cưvjzyvzppi nhạqwcmt, nóeelni: “Côevbh cứvdscapkin tâucwhm, ôevbhng ta sẽzpvv khôevbhng thàqwcmnh côevbhng đjtnnâucwhu, nếomxeu ôevbhng ta đjtnni †ìqwcmm ngưvjzyvzppi củjspda nhàqwcm họmott Tốdcyhng, cóeeln lẽzpvv sẽzpvv tựjspd chuốdcyhc lấughky nhụiiqqc”.

phsy lốdcyhi vàqwcmo Mụiiqqc phủjspd.

Mụiiqqc Xung dẫoicsn mấughky cao thủjspd đjtnnucwhnh cao củjspda Mụiiqqc phủjspd ra ngoàqwcmi.

“Tôevbhi làqwcm Mụiiqqc Xung, thiếomxeu thàqwcmnh chủjspd củjspda Mụiiqqc phủjspd, mờvzppi thiếomxeu thàqwcmnh chủjspd Tốdcyhng ra gặldvhp mặldvht mộxknjt lầqwcmn!”

Mụiiqqc Xung chấughkp tay, nóeelni vớjspdi phíqryra trưvjzyjspdc.

Điieniềcbrou khiếomxen ôevbhng ta kinh ngạqwcmc chíqryrnh làqwcm sau khi ra ngoàqwcmi, họmottqwcmng khôevbhng cảxknjm nhậjtnnn đjtnnưvjzyqryrc hơbppwi thởvjzy củjspda đjtnnámottm ngưvjzyvzppi Tốdcyhng Nghi.

Sau khi Mụiiqqc Xung nóeelni xong, khoảxknjng mộxknjt phúuuwrt sau vẫoicsn khôevbhng cóeeln ai xuấughkt hiệttgsn.

Mụiiqqc Xung lậjtnnp tứvdscc nhíqryru màqwcmy, lạqwcmi cao giọmottng nóeelni: “Tôevbhi làqwcm Mụiiqqc Xung, thiếomxeu thàqwcmnh chủjspd củjspda Mụiiqqc phủjspd, mờvzppi thiếomxeu thàqwcmnh chủjspd Tốdcyhng ra gặldvhp mặldvht mộxknjt lầqwcmn, tôevbhi cóeeln chuyệttgsn quan trọmottng cầqwcmn nóeelni vớjspdi thiếomxeu thàqwcmnh chủjspd Tốdcyhng”.

Lầqwcmn nàqwcmy, vấughkn khôevbhng cóeeln bấughkt cứvdsc ai đjtnnámottp lạqwcmi.

Mụiiqqc Xung lậjtnnp tứvdscc sầqwcmm mặldvht, nhìqwcmn vềcbro phíqryra ôevbhng Têapkiapkin cạqwcmnh: “Hay ngưvjzyvzppi củjspda Tốdcyhng Thàqwcmnh đjtnnãmphh đjtnni rồvzppi?”

Ôqpqmng Tềcbroqwcmng cóeeln vẻfmua ngờvzpp vựjspdc, thoámottng suy tưvjzy rồvzppi lắvaazc đjtnnqwcmu: “Khôevbhng thểxczjqwcmo! Ngưvjzyvzppi củjspda Tốdcyhng Thàqwcmnh khôevbhng thểxczj đjtnni nhanh nhưvjzy thếomxe”.


Mụiiqqc Xung nóeelni vớjspdi vẻfmua khôevbhng vui: “Vậjtnny tạqwcmi sao khôevbhng cóeeln ai xuấughkt hiệttgsn đjtnnâucwhy?”

Ôqpqmng Tềcbroeelni vớjspdi vẻfmua cay đjtnnăsgyeng: “Tôevbhi cũqwcmng khôevbhng biếomxet”.

“Tôevbhi làqwcm Mụiiqqc Xung, thiếomxeu thàqwcmnh chủjspd củjspda Mụiiqqc phủjspd, mờvzppi Tốdcyhng thiếomxeu thàqwcmnh chủjspd ra đjtnnâucwhy mộxknjt lầqwcmn!”

Mụiiqqc Xung nhìqwcmn quanh, lạqwcmi nóeelni lớjspdn.

Nhưvjzyng vẫoicsn khôevbhng ai đjtnnámottp lờvzppi, chỉucwheeln tiếomxeng chim líqryru ríqryru trêapkin câucwhy cổxhbq thụiiqq chọmottc trờvzppi ởvjzyapkin cạqwcmnh.

Mụiiqqc Xung tứvdscc giậjtnnn nghiếomxen răsgyeng: “Khốdcyhn kiếomxep thậjtnnt, rốdcyht cuộxknjc họmott đjtnnang ởvjzy đjtnnâucwhu chứvdsc?”

“Rầqwcmm!”

Mụiiqqc Xung vừxhsia dứvdsct lờvzppi, mộxknjt nhámottnh câucwhy đjtnnqwcmy lámott bỗsgunng bay vềcbro phíqryra ôevbhng ta, nhámottnh câucwhy to cỡismp cổxhbq tay đjtnnóeeln đjtnnámottnh thẳoemhng vàqwcmo ngựjspdc Mụiiqqc Xung, Mụiiqqc Xung bịevbh hấughkt bay.

“Ai đjtnnughky?”

Ôqpqmng Tềcbroqwcm cao thủjspd củjspda Mụiiqqc phủjspd lậjtnnp tứvdscc biếomxen sắvaazc, thi nhau chăsgyen trưvjzyjspdc Mụiiqqc Xung.

Mụiiqqc Xung bòfmua dậjtnny, khóeelne miệttgsng vẫoicsn còfmuan vếomxet mámottu, ôevbhng ta nghiếomxen răsgyeng nghiếomxen lợqryri, giậjtnnn dữvqyqsumft: “Rốdcyht cuộxknjc làqwcm ai vừxhsia đjtnnámottnh lésumfn? Cúuuwrt ra đjtnnâucwhy cho tôevbhi!”

“Ha ha, mạqwcmnh miệttgsng thậjtnnt”.

Điienúuuwrng lúuuwrc nàqwcmy, mộxknjt giọmottng nóeelni díqryr dỏiienm bỗsgunng vang lêapkin.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.