Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưzijmơbztjng 3097:

Ôzvoqng Têwfqqnhrui: “Cậwomhu Mụvjlxc, cậwomhu nêwfqqn tựcgof gặmjmyp ngưzijmnxlki củvblha Tốkaigng Thàblhjnh thìcmhqbztjn, dùnxlk sao cũtjokng chỉaxftnhru thếwfqq thìcmhq mớhwtei thểmotk hiệwomhn đbauoưzijmycnlc thàblhjnh ýwomh củvblha chúhiwang ta”.

Mụvjlxc Xung hơbztji do dựcgof, ôthxpng ta biếwfqqt cao thủvblh củvblha Tốkaigng Thàblhjnh đbauoãoadn đbauouổsqxfi hếwfqqt mấjekcy thếwfqq lựcgofc nhòmjmym ngónhru Mụvjlxc phủvblh đbauoi, bêwfqqn cạaoygnh Tốkaigng Nghịzuiynhru hai cao thủvblh Siêwfqqu Phàblhjm Cửgpbdu Cảmrztnh đbauoaxftnh phong.

Ôzvoqng ta sợycnl nhỡtjokblhjn bạaoygc khôthxpng xong, nếwfqqu đbauokaigi phưzijmơbztjng muốkaign giếwfqqt ôthxpng ta thìcmhq rấjekct dễkwoyblhjng.

Nhưzijmng khi nghĩmotk đbauoếwfqqn vịzuiy trímotk chủvblh Mụvjlxc phủvblh, átekbnh mắgknat Mụvjlxc Xung lạaoygi nónhrung rựcgofc, ôthxpng ta cắgknan răuswhng: “Đkaigưzijmycnlc, vậwomhy tôthxpi sẽqjeq đbauoi gặmjmyp ngưzijmnxlki củvblha Tốkaigng Thàblhjnh vớhwtei ôthxpng mộjyhft chuyếwfqqn!”


zijmơbztjng Chấjekcn nhanh chónhrung biếwfqqt đbauoưzijmycnlc chuyệwomhn Mụvjlxc Xung dẫuifsn ngưzijmnxlki đbauoi tìcmhqm Tốkaigng Nghịzuiy.

Hoàblhji Lam tứilrnc giậwomhn nónhrui: “Anh Chấjekcn, têwfqqn khốkaign nàblhjy đbauoúhiwang làblhj chẳgpbdng ra gìcmhq, rõesfqblhjng anh đbauoãoadnblhjn bạaoygc vớhwtei ngưzijmnxlki củvblha Tốkaigng Thàblhjnh xong rồkwoyi, ôthxpng ta lạaoygi đbauoi tìcmhqm đbauokaigi phưzijmơbztjng tiếwfqqp”.

zijmơbztjng Chấjekcn cưzijmnxlki nhạaoygt, nónhrui: “Côthxp cứilrnwfqqn tânhrum, ôthxpng ta sẽqjeq khôthxpng thàblhjnh côthxpng đbauoânhruu, nếwfqqu ôthxpng ta đbauoi †ìcmhqm ngưzijmnxlki củvblha nhàblhj họvjlx Tốkaigng, cónhru lẽqjeq sẽqjeq tựcgof chuốkaigc lấjekcy nhụvjlxc”.

nati lốkaigi vàblhjo Mụvjlxc phủvblh.

Mụvjlxc Xung dẫuifsn mấjekcy cao thủvblh đbauoaxftnh cao củvblha Mụvjlxc phủvblh ra ngoàblhji.

“Tôthxpi làblhj Mụvjlxc Xung, thiếwfqqu thàblhjnh chủvblh củvblha Mụvjlxc phủvblh, mờnxlki thiếwfqqu thàblhjnh chủvblh Tốkaigng ra gặmjmyp mặmjmyt mộjyhft lầgknan!”

Mụvjlxc Xung chấjekcp tay, nónhrui vớhwtei phímotka trưzijmhwtec.

Đkaigiềwomhu khiếwfqqn ôthxpng ta kinh ngạaoygc chímotknh làblhj sau khi ra ngoàblhji, họvjlxtjokng khôthxpng cảmrztm nhậwomhn đbauoưzijmycnlc hơbztji thởokov củvblha đbauoátekbm ngưzijmnxlki Tốkaigng Nghi.

Sau khi Mụvjlxc Xung nónhrui xong, khoảmrztng mộjyhft phúhiwat sau vẫuifsn khôthxpng cónhru ai xuấjekct hiệwomhn.

Mụvjlxc Xung lậwomhp tứilrnc nhímotku màblhjy, lạaoygi cao giọvjlxng nónhrui: “Tôthxpi làblhj Mụvjlxc Xung, thiếwfqqu thàblhjnh chủvblh củvblha Mụvjlxc phủvblh, mờnxlki thiếwfqqu thàblhjnh chủvblh Tốkaigng ra gặmjmyp mặmjmyt mộjyhft lầgknan, tôthxpi cónhru chuyệwomhn quan trọvjlxng cầgknan nónhrui vớhwtei thiếwfqqu thàblhjnh chủvblh Tốkaigng”.

Lầgknan nàblhjy, vấjekcn khôthxpng cónhru bấjekct cứilrn ai đbauoátekbp lạaoygi.

Mụvjlxc Xung lậwomhp tứilrnc sầgknam mặmjmyt, nhìcmhqn vềwomh phímotka ôthxpng Têwfqqwfqqn cạaoygnh: “Hay ngưzijmnxlki củvblha Tốkaigng Thàblhjnh đbauoãoadn đbauoi rồkwoyi?”

Ôzvoqng Tềwomhtjokng cónhru vẻytsv ngờnxlk vựcgofc, thoátekbng suy tưzijm rồkwoyi lắgknac đbauogknau: “Khôthxpng thểmotkblhjo! Ngưzijmnxlki củvblha Tốkaigng Thàblhjnh khôthxpng thểmotk đbauoi nhanh nhưzijm thếwfqq”.


Mụvjlxc Xung nónhrui vớhwtei vẻytsv khôthxpng vui: “Vậwomhy tạaoygi sao khôthxpng cónhru ai xuấjekct hiệwomhn đbauoânhruy?”

Ôzvoqng Tềwomhnhrui vớhwtei vẻytsv cay đbauoăuswhng: “Tôthxpi cũtjokng khôthxpng biếwfqqt”.

“Tôthxpi làblhj Mụvjlxc Xung, thiếwfqqu thàblhjnh chủvblh củvblha Mụvjlxc phủvblh, mờnxlki Tốkaigng thiếwfqqu thàblhjnh chủvblh ra đbauoânhruy mộjyhft lầgknan!”

Mụvjlxc Xung nhìcmhqn quanh, lạaoygi nónhrui lớhwten.

Nhưzijmng vẫuifsn khôthxpng ai đbauoátekbp lờnxlki, chỉaxftnhru tiếwfqqng chim límotku rímotku trêwfqqn cânhruy cổsqxf thụvjlx chọvjlxc trờnxlki ởokovwfqqn cạaoygnh.

Mụvjlxc Xung tứilrnc giậwomhn nghiếwfqqn răuswhng: “Khốkaign kiếwfqqp thậwomht, rốkaigt cuộjyhfc họvjlx đbauoang ởokov đbauoânhruu chứilrn?”

“Rầgknam!”

Mụvjlxc Xung vừwfqqa dứilrnt lờnxlki, mộjyhft nhátekbnh cânhruy đbauogknay látekb bỗtcwwng bay vềwomh phímotka ôthxpng ta, nhátekbnh cânhruy to cỡtjok cổsqxf tay đbauoónhru đbauoátekbnh thẳgpbdng vàblhjo ngựcgofc Mụvjlxc Xung, Mụvjlxc Xung bịzuiy hấjekct bay.

“Ai đbauojekcy?”

Ôzvoqng Tềwomhblhj cao thủvblh củvblha Mụvjlxc phủvblh lậwomhp tứilrnc biếwfqqn sắgknac, thi nhau chăuswhn trưzijmhwtec Mụvjlxc Xung.

Mụvjlxc Xung bòmjmy dậwomhy, khónhrue miệwomhng vẫuifsn còmjmyn vếwfqqt mátekbu, ôthxpng ta nghiếwfqqn răuswhng nghiếwfqqn lợycnli, giậwomhn dữcdzwzuiyt: “Rốkaigt cuộjyhfc làblhj ai vừwfqqa đbauoátekbnh lézuiyn? Cúhiwat ra đbauoânhruy cho tôthxpi!”

“Ha ha, mạaoygnh miệwomhng thậwomht”.

Đkaigúhiwang lúhiwac nàblhjy, mộjyhft giọvjlxng nónhrui dímotk dỏpoobm bỗtcwwng vang lêwfqqn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.