Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưolnxơlfmbng 3097:

Ôaqllng Têbfdgownti: “Cậdmkru Mụkuboc, cậdmkru nêbfdgn tựqqxf gặygtpp ngưolnxmrcxi củaluqa Tốpetwng Thàyfyqnh thìjzkelfmbn, dùupgf sao cũajidng chỉrotkownt thếomva thìjzke mớdorxi thểdzim hiệdorxn đbvskưolnxruawc thàyfyqnh ýpetw củaluqa chújlljng ta”.

Mụkuboc Xung hơlfmbi do dựqqxf, ôsmfsng ta biếomvat cao thủaluq củaluqa Tốpetwng Thàyfyqnh đbvskãxlcv đbvskuổakvzi hếomvat mấjcdky thếomva lựqqxfc nhòjrchm ngóownt Mụkuboc phủaluq đbvski, bêbfdgn cạpmzdnh Tốpetwng Nghịhysrownt hai cao thủaluq Siêbfdgu Phàyfyqm Cửsmfsu Cảfxuxnh đbvskrotknh phong.

Ôaqllng ta sợruaw nhỡfzomyfyqn bạpmzdc khôsmfsng xong, nếomvau đbvskpetwi phưolnxơlfmbng muốpetwn giếomvat ôsmfsng ta thìjzke rấjcdkt dễznesyfyqng.

Nhưolnxng khi nghĩyfyq đbvskếomvan vịhysr tríhysr chủaluq Mụkuboc phủaluq, ádzimnh mắpawht Mụkuboc Xung lạpmzdi nóowntng rựqqxfc, ôsmfsng ta cắpawhn răznesng: “Đgqstưolnxruawc, vậdmkry tôsmfsi sẽkubo đbvski gặygtpp ngưolnxmrcxi củaluqa Tốpetwng Thàyfyqnh vớdorxi ôsmfsng mộfzomt chuyếomvan!”


olnxơlfmbng Chấjcdkn nhanh chóowntng biếomvat đbvskưolnxruawc chuyệdorxn Mụkuboc Xung dẫaiqbn ngưolnxmrcxi đbvski tìjzkem Tốpetwng Nghịhysr.

Hoàyfyqi Lam tứyfyqc giậdmkrn nóownti: “Anh Chấjcdkn, têbfdgn khốpetwn nàyfyqy đbvskújlljng làyfyq chẳbiqsng ra gìjzke, rõbvskyfyqng anh đbvskãxlcvyfyqn bạpmzdc vớdorxi ngưolnxmrcxi củaluqa Tốpetwng Thàyfyqnh xong rồrmgbi, ôsmfsng ta lạpmzdi đbvski tìjzkem đbvskpetwi phưolnxơlfmbng tiếomvap”.

olnxơlfmbng Chấjcdkn cưolnxmrcxi nhạpmzdt, nóownti: “Côsmfs cứyfyqbfdgn tâdmkrm, ôsmfsng ta sẽkubo khôsmfsng thàyfyqnh côsmfsng đbvskâdmkru, nếomvau ôsmfsng ta đbvski †ìjzkem ngưolnxmrcxi củaluqa nhàyfyq họajid Tốpetwng, cóownt lẽkubo sẽkubo tựqqxf chuốpetwc lấjcdky nhụkuboc”.

fzom lốpetwi vàyfyqo Mụkuboc phủaluq.

Mụkuboc Xung dẫaiqbn mấjcdky cao thủaluq đbvskrotknh cao củaluqa Mụkuboc phủaluq ra ngoàyfyqi.

“Tôsmfsi làyfyq Mụkuboc Xung, thiếomvau thàyfyqnh chủaluq củaluqa Mụkuboc phủaluq, mờmrcxi thiếomvau thàyfyqnh chủaluq Tốpetwng ra gặygtpp mặygtpt mộfzomt lầixjbn!”

Mụkuboc Xung chấjcdkp tay, nóownti vớdorxi phíhysra trưolnxdorxc.

Đgqstiềaqllu khiếomvan ôsmfsng ta kinh ngạpmzdc chíhysrnh làyfyq sau khi ra ngoàyfyqi, họajidajidng khôsmfsng cảfxuxm nhậdmkrn đbvskưolnxruawc hơlfmbi thởbvsk củaluqa đbvskádzimm ngưolnxmrcxi Tốpetwng Nghi.

Sau khi Mụkuboc Xung nóownti xong, khoảfxuxng mộfzomt phújlljt sau vẫaiqbn khôsmfsng cóownt ai xuấjcdkt hiệdorxn.

Mụkuboc Xung lậdmkrp tứyfyqc nhíhysru màyfyqy, lạpmzdi cao giọajidng nóownti: “Tôsmfsi làyfyq Mụkuboc Xung, thiếomvau thàyfyqnh chủaluq củaluqa Mụkuboc phủaluq, mờmrcxi thiếomvau thàyfyqnh chủaluq Tốpetwng ra gặygtpp mặygtpt mộfzomt lầixjbn, tôsmfsi cóownt chuyệdorxn quan trọajidng cầixjbn nóownti vớdorxi thiếomvau thàyfyqnh chủaluq Tốpetwng”.

Lầixjbn nàyfyqy, vấjcdkn khôsmfsng cóownt bấjcdkt cứyfyq ai đbvskádzimp lạpmzdi.

Mụkuboc Xung lậdmkrp tứyfyqc sầixjbm mặygtpt, nhìjzken vềaqll phíhysra ôsmfsng Têbfdgbfdgn cạpmzdnh: “Hay ngưolnxmrcxi củaluqa Tốpetwng Thàyfyqnh đbvskãxlcv đbvski rồrmgbi?”

Ôaqllng Tềaqllajidng cóownt vẻfnze ngờmrcx vựqqxfc, thoádzimng suy tưolnx rồrmgbi lắpawhc đbvskixjbu: “Khôsmfsng thểdzimyfyqo! Ngưolnxmrcxi củaluqa Tốpetwng Thàyfyqnh khôsmfsng thểdzim đbvski nhanh nhưolnx thếomva”.


Mụkuboc Xung nóownti vớdorxi vẻfnze khôsmfsng vui: “Vậdmkry tạpmzdi sao khôsmfsng cóownt ai xuấjcdkt hiệdorxn đbvskâdmkry?”

Ôaqllng Tềaqllownti vớdorxi vẻfnze cay đbvskăznesng: “Tôsmfsi cũajidng khôsmfsng biếomvat”.

“Tôsmfsi làyfyq Mụkuboc Xung, thiếomvau thàyfyqnh chủaluq củaluqa Mụkuboc phủaluq, mờmrcxi Tốpetwng thiếomvau thàyfyqnh chủaluq ra đbvskâdmkry mộfzomt lầixjbn!”

Mụkuboc Xung nhìjzken quanh, lạpmzdi nóownti lớdorxn.

Nhưolnxng vẫaiqbn khôsmfsng ai đbvskádzimp lờmrcxi, chỉrotkownt tiếomvang chim líhysru ríhysru trêbfdgn câdmkry cổakvz thụkubo chọajidc trờmrcxi ởbvskbfdgn cạpmzdnh.

Mụkuboc Xung tứyfyqc giậdmkrn nghiếomvan răznesng: “Khốpetwn kiếomvap thậdmkrt, rốpetwt cuộfzomc họajid đbvskang ởbvsk đbvskâdmkru chứyfyq?”

“Rầixjbm!”

Mụkuboc Xung vừqqxfa dứyfyqt lờmrcxi, mộfzomt nhádzimnh câdmkry đbvskixjby ládzim bỗbfdgng bay vềaqll phíhysra ôsmfsng ta, nhádzimnh câdmkry to cỡfzom cổakvz tay đbvskóownt đbvskádzimnh thẳbiqsng vàyfyqo ngựqqxfc Mụkuboc Xung, Mụkuboc Xung bịhysr hấjcdkt bay.

“Ai đbvskjcdky?”

Ôaqllng Tềaqllyfyq cao thủaluq củaluqa Mụkuboc phủaluq lậdmkrp tứyfyqc biếomvan sắpawhc, thi nhau chăznesn trưolnxdorxc Mụkuboc Xung.

Mụkuboc Xung bòjrch dậdmkry, khóownte miệdorxng vẫaiqbn còjrchn vếomvat mádzimu, ôsmfsng ta nghiếomvan răznesng nghiếomvan lợruawi, giậdmkrn dữnosmdmkrt: “Rốpetwt cuộfzomc làyfyq ai vừqqxfa đbvskádzimnh lédmkrn? Cújlljt ra đbvskâdmkry cho tôsmfsi!”

“Ha ha, mạpmzdnh miệdorxng thậdmkrt”.

Đgqstújlljng lújlljc nàyfyqy, mộfzomt giọajidng nóownti díhysr dỏbiqsm bỗbfdgng vang lêbfdgn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.