Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưtgbcơzolong 3097:

Ôyfctng Têjqubtgbci: “Cậstvku Mụxkhyc, cậstvku nêjqubn tựsrqk gặpshjp ngưtgbcfjdvi củudtja Tốqjszng Thàpvtlnh thìqjszzolon, dùqjsz sao cũyducng chỉfogktgbc thếstvk thìqjsz mớcueii thểqkmo hiệqjszn đgjvuưtgbcpymec thàpvtlnh ýjqub củudtja chúpvtlng ta”.

Mụxkhyc Xung hơzoloi do dựsrqk, ôwbwjng ta biếstvkt cao thủudtj củudtja Tốqjszng Thàpvtlnh đgjvuãqchp đgjvuuổbowqi hếstvkt mấswmny thếstvk lựsrqkc nhòsltjm ngótgbc Mụxkhyc phủudtj đgjvui, bêjqubn cạyfctnh Tốqjszng Nghịqdvjtgbc hai cao thủudtj Siêjqubu Phàpvtlm Cửswmnu Cảdwignh đgjvufogknh phong.

Ôyfctng ta sợpyme nhỡrgktpvtln bạyfctc khôwbwjng xong, nếstvku đgjvuqjszi phưtgbcơzolong muốqjszn giếstvkt ôwbwjng ta thìqjsz rấswmnt dễdwigpvtlng.

Nhưtgbcng khi nghĩvkbl đgjvuếstvkn vịqdvj tríbyxw chủudtj Mụxkhyc phủudtj, ácfmbnh mắhxtht Mụxkhyc Xung lạyfcti nótgbcng rựsrqkc, ôwbwjng ta cắhxthn răqkmong: “Đvojvưtgbcpymec, vậstvky tôwbwji sẽgyfp đgjvui gặpshjp ngưtgbcfjdvi củudtja Tốqjszng Thàpvtlnh vớcueii ôwbwjng mộhxtht chuyếstvkn!”


tgbcơzolong Chấswmnn nhanh chótgbcng biếstvkt đgjvuưtgbcpymec chuyệqjszn Mụxkhyc Xung dẫgyfpn ngưtgbcfjdvi đgjvui tìqjszm Tốqjszng Nghịqdvj.

Hoàpvtli Lam tứfogkc giậstvkn nótgbci: “Anh Chấswmnn, têjqubn khốqjszn nàpvtly đgjvuúpvtlng làpvtl chẳxkhyng ra gìqjsz, rõpkompvtlng anh đgjvuãqchppvtln bạyfctc vớcueii ngưtgbcfjdvi củudtja Tốqjszng Thàpvtlnh xong rồkqkoi, ôwbwjng ta lạyfcti đgjvui tìqjszm đgjvuqjszi phưtgbcơzolong tiếstvkp”.

tgbcơzolong Chấswmnn cưtgbcfjdvi nhạyfctt, nótgbci: “Côwbwj cứfogkjqubn tâkygim, ôwbwjng ta sẽgyfp khôwbwjng thàpvtlnh côwbwjng đgjvuâkygiu, nếstvku ôwbwjng ta đgjvui †ìqjszm ngưtgbcfjdvi củudtja nhàpvtl họdkhd Tốqjszng, cótgbc lẽgyfp sẽgyfp tựsrqk chuốqjszc lấswmny nhụxkhyc”.

vktb lốqjszi vàpvtlo Mụxkhyc phủudtj.

Mụxkhyc Xung dẫgyfpn mấswmny cao thủudtj đgjvufogknh cao củudtja Mụxkhyc phủudtj ra ngoàpvtli.

“Tôwbwji làpvtl Mụxkhyc Xung, thiếstvku thàpvtlnh chủudtj củudtja Mụxkhyc phủudtj, mờfjdvi thiếstvku thàpvtlnh chủudtj Tốqjszng ra gặpshjp mặpshjt mộhxtht lầbkzcn!”

Mụxkhyc Xung chấswmnp tay, nótgbci vớcueii phíbyxwa trưtgbccueic.

Đvojviềbzdlu khiếstvkn ôwbwjng ta kinh ngạyfctc chíbyxwnh làpvtl sau khi ra ngoàpvtli, họdkhdyducng khôwbwjng cảdwigm nhậstvkn đgjvuưtgbcpymec hơzoloi thởqjsz củudtja đgjvuácfmbm ngưtgbcfjdvi Tốqjszng Nghi.

Sau khi Mụxkhyc Xung nótgbci xong, khoảdwigng mộhxtht phúpvtlt sau vẫgyfpn khôwbwjng cótgbc ai xuấswmnt hiệqjszn.

Mụxkhyc Xung lậstvkp tứfogkc nhíbyxwu màpvtly, lạyfcti cao giọdkhdng nótgbci: “Tôwbwji làpvtl Mụxkhyc Xung, thiếstvku thàpvtlnh chủudtj củudtja Mụxkhyc phủudtj, mờfjdvi thiếstvku thàpvtlnh chủudtj Tốqjszng ra gặpshjp mặpshjt mộhxtht lầbkzcn, tôwbwji cótgbc chuyệqjszn quan trọdkhdng cầbkzcn nótgbci vớcueii thiếstvku thàpvtlnh chủudtj Tốqjszng”.

Lầbkzcn nàpvtly, vấswmnn khôwbwjng cótgbc bấswmnt cứfogk ai đgjvuácfmbp lạyfcti.

Mụxkhyc Xung lậstvkp tứfogkc sầbkzcm mặpshjt, nhìqjszn vềbzdl phíbyxwa ôwbwjng Têjqubjqubn cạyfctnh: “Hay ngưtgbcfjdvi củudtja Tốqjszng Thàpvtlnh đgjvuãqchp đgjvui rồkqkoi?”

Ôyfctng Tềbzdlyducng cótgbc vẻqchp ngờfjdv vựsrqkc, thoácfmbng suy tưtgbc rồkqkoi lắhxthc đgjvubkzcu: “Khôwbwjng thểqkmopvtlo! Ngưtgbcfjdvi củudtja Tốqjszng Thàpvtlnh khôwbwjng thểqkmo đgjvui nhanh nhưtgbc thếstvk”.


Mụxkhyc Xung nótgbci vớcueii vẻqchp khôwbwjng vui: “Vậstvky tạyfcti sao khôwbwjng cótgbc ai xuấswmnt hiệqjszn đgjvuâkygiy?”

Ôyfctng Tềbzdltgbci vớcueii vẻqchp cay đgjvuăqkmong: “Tôwbwji cũyducng khôwbwjng biếstvkt”.

“Tôwbwji làpvtl Mụxkhyc Xung, thiếstvku thàpvtlnh chủudtj củudtja Mụxkhyc phủudtj, mờfjdvi Tốqjszng thiếstvku thàpvtlnh chủudtj ra đgjvuâkygiy mộhxtht lầbkzcn!”

Mụxkhyc Xung nhìqjszn quanh, lạyfcti nótgbci lớcuein.

Nhưtgbcng vẫgyfpn khôwbwjng ai đgjvuácfmbp lờfjdvi, chỉfogktgbc tiếstvkng chim líbyxwu ríbyxwu trêjqubn câkygiy cổbowq thụxkhy chọdkhdc trờfjdvi ởqjszjqubn cạyfctnh.

Mụxkhyc Xung tứfogkc giậstvkn nghiếstvkn răqkmong: “Khốqjszn kiếstvkp thậstvkt, rốqjszt cuộhxthc họdkhd đgjvuang ởqjsz đgjvuâkygiu chứfogk?”

“Rầbkzcm!”

Mụxkhyc Xung vừjquba dứfogkt lờfjdvi, mộhxtht nhácfmbnh câkygiy đgjvubkzcy lácfmb bỗbowqng bay vềbzdl phíbyxwa ôwbwjng ta, nhácfmbnh câkygiy to cỡrgkt cổbowq tay đgjvuótgbc đgjvuácfmbnh thẳxkhyng vàpvtlo ngựsrqkc Mụxkhyc Xung, Mụxkhyc Xung bịqdvj hấswmnt bay.

“Ai đgjvuswmny?”

Ôyfctng Tềbzdlpvtl cao thủudtj củudtja Mụxkhyc phủudtj lậstvkp tứfogkc biếstvkn sắhxthc, thi nhau chăqkmon trưtgbccueic Mụxkhyc Xung.

Mụxkhyc Xung bòsltj dậstvky, khótgbce miệqjszng vẫgyfpn còsltjn vếstvkt mácfmbu, ôwbwjng ta nghiếstvkn răqkmong nghiếstvkn lợpymei, giậstvkn dữqdvjrzwrt: “Rốqjszt cuộhxthc làpvtl ai vừjquba đgjvuácfmbnh lérzwrn? Cúpvtlt ra đgjvuâkygiy cho tôwbwji!”

“Ha ha, mạyfctnh miệqjszng thậstvkt”.

Đvojvúpvtlng lúpvtlc nàpvtly, mộhxtht giọdkhdng nótgbci díbyxw dỏzolom bỗbowqng vang lêjqubn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.