Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưycedơfpmhng 3097:

Ôzsjeng Têycedzpkri: “Cậefhfu Mụidfqc, cậefhfu nêycedn tựefhf gặcvvrp ngưycedzhdhi củrzvta Tốzhdhng Thàqtcsnh thìptsjfpmhn, dùqffn sao cũhtwfng chỉcafhzpkr thếmjjn thìptsj mớdkfai thểutmr hiệludrn đpikoưycedbfusc thàqtcsnh ýabej củrzvta chúnldbng ta”.

Mụidfqc Xung hơfpmhi do dựefhf, ôgbthng ta biếmjjnt cao thủrzvt củrzvta Tốzhdhng Thàqtcsnh đpikoãidvx đpikouổrdsxi hếmjjnt mấhtaby thếmjjn lựefhfc nhòcafhm ngózpkr Mụidfqc phủrzvt đpikoi, bêycedn cạhtabnh Tốzhdhng Nghịzsjezpkr hai cao thủrzvt Siêycedu Phàqtcsm Cửmmzcu Cảvwbvnh đpikocafhnh phong.

Ôzsjeng ta sợbfus nhỡycedqtcsn bạhtabc khôgbthng xong, nếmjjnu đpikozhdhi phưycedơfpmhng muốzhdhn giếmjjnt ôgbthng ta thìptsj rấhtabt dễidvxqtcsng.

Nhưycedng khi nghĩyced đpikoếmjjnn vịzsje tríyced chủrzvt Mụidfqc phủrzvt, ámpzhnh mắcvvrt Mụidfqc Xung lạhtabi nózpkrng rựefhfc, ôgbthng ta cắcvvrn răfozeng: “Đcafhưycedbfusc, vậefhfy tôgbthi sẽnhjg đpikoi gặcvvrp ngưycedzhdhi củrzvta Tốzhdhng Thàqtcsnh vớdkfai ôgbthng mộmpzht chuyếmjjnn!”


ycedơfpmhng Chấhtabn nhanh chózpkrng biếmjjnt đpikoưycedbfusc chuyệludrn Mụidfqc Xung dẫefhfn ngưycedzhdhi đpikoi tìptsjm Tốzhdhng Nghịzsje.

Hoàqtcsi Lam tứilzzc giậefhfn nózpkri: “Anh Chấhtabn, têycedn khốzhdhn nàqtcsy đpikoúnldbng làqtcs chẳgbthng ra gìptsj, rõcafhqtcsng anh đpikoãidvxqtcsn bạhtabc vớdkfai ngưycedzhdhi củrzvta Tốzhdhng Thàqtcsnh xong rồidvxi, ôgbthng ta lạhtabi đpikoi tìptsjm đpikozhdhi phưycedơfpmhng tiếmjjnp”.

ycedơfpmhng Chấhtabn cưycedzhdhi nhạhtabt, nózpkri: “Côgbth cứilzzycedn tâludrm, ôgbthng ta sẽnhjg khôgbthng thàqtcsnh côgbthng đpikoâludru, nếmjjnu ôgbthng ta đpikoi †ìptsjm ngưycedzhdhi củrzvta nhàqtcs họludr Tốzhdhng, cózpkr lẽnhjg sẽnhjg tựefhf chuốzhdhc lấhtaby nhụidfqc”.

elfo lốzhdhi vàqtcso Mụidfqc phủrzvt.

Mụidfqc Xung dẫefhfn mấhtaby cao thủrzvt đpikocafhnh cao củrzvta Mụidfqc phủrzvt ra ngoàqtcsi.

“Tôgbthi làqtcs Mụidfqc Xung, thiếmjjnu thàqtcsnh chủrzvt củrzvta Mụidfqc phủrzvt, mờzhdhi thiếmjjnu thàqtcsnh chủrzvt Tốzhdhng ra gặcvvrp mặcvvrt mộmpzht lầqffnn!”

Mụidfqc Xung chấhtabp tay, nózpkri vớdkfai phíyceda trưyceddkfac.

Đcafhiềkzyhu khiếmjjnn ôgbthng ta kinh ngạhtabc chíycednh làqtcs sau khi ra ngoàqtcsi, họludrhtwfng khôgbthng cảvwbvm nhậefhfn đpikoưycedbfusc hơfpmhi thởnugx củrzvta đpikoámpzhm ngưycedzhdhi Tốzhdhng Nghi.

Sau khi Mụidfqc Xung nózpkri xong, khoảvwbvng mộmpzht phúnldbt sau vẫefhfn khôgbthng cózpkr ai xuấhtabt hiệludrn.

Mụidfqc Xung lậefhfp tứilzzc nhíycedu màqtcsy, lạhtabi cao giọludrng nózpkri: “Tôgbthi làqtcs Mụidfqc Xung, thiếmjjnu thàqtcsnh chủrzvt củrzvta Mụidfqc phủrzvt, mờzhdhi thiếmjjnu thàqtcsnh chủrzvt Tốzhdhng ra gặcvvrp mặcvvrt mộmpzht lầqffnn, tôgbthi cózpkr chuyệludrn quan trọludrng cầqffnn nózpkri vớdkfai thiếmjjnu thàqtcsnh chủrzvt Tốzhdhng”.

Lầqffnn nàqtcsy, vấhtabn khôgbthng cózpkr bấhtabt cứilzz ai đpikoámpzhp lạhtabi.

Mụidfqc Xung lậefhfp tứilzzc sầqffnm mặcvvrt, nhìptsjn vềkzyh phíyceda ôgbthng Têycedycedn cạhtabnh: “Hay ngưycedzhdhi củrzvta Tốzhdhng Thàqtcsnh đpikoãidvx đpikoi rồidvxi?”

Ôzsjeng Tềkzyhhtwfng cózpkr vẻqpxj ngờzhdh vựefhfc, thoámpzhng suy tưyced rồidvxi lắcvvrc đpikoqffnu: “Khôgbthng thểutmrqtcso! Ngưycedzhdhi củrzvta Tốzhdhng Thàqtcsnh khôgbthng thểutmr đpikoi nhanh nhưyced thếmjjn”.


Mụidfqc Xung nózpkri vớdkfai vẻqpxj khôgbthng vui: “Vậefhfy tạhtabi sao khôgbthng cózpkr ai xuấhtabt hiệludrn đpikoâludry?”

Ôzsjeng Tềkzyhzpkri vớdkfai vẻqpxj cay đpikoăfozeng: “Tôgbthi cũhtwfng khôgbthng biếmjjnt”.

“Tôgbthi làqtcs Mụidfqc Xung, thiếmjjnu thàqtcsnh chủrzvt củrzvta Mụidfqc phủrzvt, mờzhdhi Tốzhdhng thiếmjjnu thàqtcsnh chủrzvt ra đpikoâludry mộmpzht lầqffnn!”

Mụidfqc Xung nhìptsjn quanh, lạhtabi nózpkri lớdkfan.

Nhưycedng vẫefhfn khôgbthng ai đpikoámpzhp lờzhdhi, chỉcafhzpkr tiếmjjnng chim líycedu ríycedu trêycedn câludry cổrdsx thụidfq chọludrc trờzhdhi ởnugxycedn cạhtabnh.

Mụidfqc Xung tứilzzc giậefhfn nghiếmjjnn răfozeng: “Khốzhdhn kiếmjjnp thậefhft, rốzhdht cuộmpzhc họludr đpikoang ởnugx đpikoâludru chứilzz?”

“Rầqffnm!”

Mụidfqc Xung vừgqdxa dứilzzt lờzhdhi, mộmpzht nhámpzhnh câludry đpikoqffny lámpzh bỗmpzhng bay vềkzyh phíyceda ôgbthng ta, nhámpzhnh câludry to cỡyced cổrdsx tay đpikoózpkr đpikoámpzhnh thẳgbthng vàqtcso ngựefhfc Mụidfqc Xung, Mụidfqc Xung bịzsje hấhtabt bay.

“Ai đpikohtaby?”

Ôzsjeng Tềkzyhqtcs cao thủrzvt củrzvta Mụidfqc phủrzvt lậefhfp tứilzzc biếmjjnn sắcvvrc, thi nhau chăfozen trưyceddkfac Mụidfqc Xung.

Mụidfqc Xung bòcafh dậefhfy, khózpkre miệludrng vẫefhfn còcafhn vếmjjnt mámpzhu, ôgbthng ta nghiếmjjnn răfozeng nghiếmjjnn lợbfusi, giậefhfn dữjigddkfat: “Rốzhdht cuộmpzhc làqtcs ai vừgqdxa đpikoámpzhnh lédkfan? Cúnldbt ra đpikoâludry cho tôgbthi!”

“Ha ha, mạhtabnh miệludrng thậefhft”.

Đcafhúnldbng lúnldbc nàqtcsy, mộmpzht giọludrng nózpkri díyced dỏkzyhm bỗmpzhng vang lêycedn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.