Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưvefoơoguhng 3097:

Ôzxnang Têwoclfzwdi: “Cậmzbnu Mụasquc, cậmzbnu nêwocln tựhxxr gặoyrjp ngưvefoolmhi củwhmxa Tốtdxkng Thàzmiinh thìiyjfoguhn, dùtyzl sao cũwpbnng chỉcwvlfzwd thếhaev thìiyjf mớagbpi thểcqbo hiệkqkun đtuuqưvefocnquc thàzmiinh ýiaoi củwhmxa chúkqkung ta”.

Mụasquc Xung hơoguhi do dựhxxr, ôasqung ta biếhaevt cao thủwhmx củwhmxa Tốtdxkng Thàzmiinh đtuuqãcdbl đtuuquổzshwi hếhaevt mấytvoy thếhaev lựhxxrc nhòdfsjm ngófzwd Mụasquc phủwhmx đtuuqi, bêwocln cạzkmynh Tốtdxkng Nghịdzddfzwd hai cao thủwhmx Siêwoclu Phàzmiim Cửdfsju Cảdohnnh đtuuqcwvlnh phong.

Ôzxnang ta sợcnqu nhỡzfzpzmiin bạzkmyc khôasqung xong, nếhaevu đtuuqtdxki phưvefoơoguhng muốtdxkn giếhaevt ôasqung ta thìiyjf rấytvot dễzshwzmiing.

Nhưvefong khi nghĩbexj đtuuqếhaevn vịdzdd trílbhs chủwhmx Mụasquc phủwhmx, áltganh mắvefot Mụasquc Xung lạzkmyi nófzwdng rựhxxrc, ôasqung ta cắvefon răkqkung: “Đzxnaưvefocnquc, vậmzbny tôasqui sẽiaoi đtuuqi gặoyrjp ngưvefoolmhi củwhmxa Tốtdxkng Thàzmiinh vớagbpi ôasqung mộzqnrt chuyếhaevn!”


vefoơoguhng Chấytvon nhanh chófzwdng biếhaevt đtuuqưvefocnquc chuyệkqkun Mụasquc Xung dẫskpcn ngưvefoolmhi đtuuqi tìiyjfm Tốtdxkng Nghịdzdd.

Hoàzmiii Lam tứeplzc giậmzbnn nófzwdi: “Anh Chấytvon, têwocln khốtdxkn nàzmiiy đtuuqúkqkung làzmii chẳnihkng ra gìiyjf, rõagbpzmiing anh đtuuqãcdblzmiin bạzkmyc vớagbpi ngưvefoolmhi củwhmxa Tốtdxkng Thàzmiinh xong rồwydfi, ôasqung ta lạzkmyi đtuuqi tìiyjfm đtuuqtdxki phưvefoơoguhng tiếhaevp”.

vefoơoguhng Chấytvon cưvefoolmhi nhạzkmyt, nófzwdi: “Côasqu cứeplzwocln tâzbltm, ôasqung ta sẽiaoi khôasqung thàzmiinh côasqung đtuuqâzbltu, nếhaevu ôasqung ta đtuuqi †ìiyjfm ngưvefoolmhi củwhmxa nhàzmii họxlnt Tốtdxkng, cófzwd lẽiaoi sẽiaoi tựhxxr chuốtdxkc lấytvoy nhụasquc”.

mbwl lốtdxki vàzmiio Mụasquc phủwhmx.

Mụasquc Xung dẫskpcn mấytvoy cao thủwhmx đtuuqcwvlnh cao củwhmxa Mụasquc phủwhmx ra ngoàzmiii.

“Tôasqui làzmii Mụasquc Xung, thiếhaevu thàzmiinh chủwhmx củwhmxa Mụasquc phủwhmx, mờolmhi thiếhaevu thàzmiinh chủwhmx Tốtdxkng ra gặoyrjp mặoyrjt mộzqnrt lầtfnwn!”

Mụasquc Xung chấytvop tay, nófzwdi vớagbpi phílbhsa trưvefoagbpc.

Đzxnaiềiyjfu khiếhaevn ôasqung ta kinh ngạzkmyc chílbhsnh làzmii sau khi ra ngoàzmiii, họxlntwpbnng khôasqung cảdohnm nhậmzbnn đtuuqưvefocnquc hơoguhi thởhaev củwhmxa đtuuqáltgam ngưvefoolmhi Tốtdxkng Nghi.

Sau khi Mụasquc Xung nófzwdi xong, khoảdohnng mộzqnrt phúkqkut sau vẫskpcn khôasqung cófzwd ai xuấytvot hiệkqkun.

Mụasquc Xung lậmzbnp tứeplzc nhílbhsu màzmiiy, lạzkmyi cao giọxlntng nófzwdi: “Tôasqui làzmii Mụasquc Xung, thiếhaevu thàzmiinh chủwhmx củwhmxa Mụasquc phủwhmx, mờolmhi thiếhaevu thàzmiinh chủwhmx Tốtdxkng ra gặoyrjp mặoyrjt mộzqnrt lầtfnwn, tôasqui cófzwd chuyệkqkun quan trọxlntng cầtfnwn nófzwdi vớagbpi thiếhaevu thàzmiinh chủwhmx Tốtdxkng”.

Lầtfnwn nàzmiiy, vấytvon khôasqung cófzwd bấytvot cứeplz ai đtuuqáltgap lạzkmyi.

Mụasquc Xung lậmzbnp tứeplzc sầtfnwm mặoyrjt, nhìiyjfn vềiyjf phílbhsa ôasqung Têwoclwocln cạzkmynh: “Hay ngưvefoolmhi củwhmxa Tốtdxkng Thàzmiinh đtuuqãcdbl đtuuqi rồwydfi?”

Ôzxnang Tềiyjfwpbnng cófzwd vẻkqku ngờolmh vựhxxrc, thoáltgang suy tưvefo rồwydfi lắvefoc đtuuqtfnwu: “Khôasqung thểcqbozmiio! Ngưvefoolmhi củwhmxa Tốtdxkng Thàzmiinh khôasqung thểcqbo đtuuqi nhanh nhưvefo thếhaev”.


Mụasquc Xung nófzwdi vớagbpi vẻkqku khôasqung vui: “Vậmzbny tạzkmyi sao khôasqung cófzwd ai xuấytvot hiệkqkun đtuuqâzblty?”

Ôzxnang Tềiyjffzwdi vớagbpi vẻkqku cay đtuuqăkqkung: “Tôasqui cũwpbnng khôasqung biếhaevt”.

“Tôasqui làzmii Mụasquc Xung, thiếhaevu thàzmiinh chủwhmx củwhmxa Mụasquc phủwhmx, mờolmhi Tốtdxkng thiếhaevu thàzmiinh chủwhmx ra đtuuqâzblty mộzqnrt lầtfnwn!”

Mụasquc Xung nhìiyjfn quanh, lạzkmyi nófzwdi lớagbpn.

Nhưvefong vẫskpcn khôasqung ai đtuuqáltgap lờolmhi, chỉcwvlfzwd tiếhaevng chim lílbhsu rílbhsu trêwocln câzblty cổzshw thụasqu chọxlntc trờolmhi ởhaevwocln cạzkmynh.

Mụasquc Xung tứeplzc giậmzbnn nghiếhaevn răkqkung: “Khốtdxkn kiếhaevp thậmzbnt, rốtdxkt cuộzqnrc họxlnt đtuuqang ởhaev đtuuqâzbltu chứeplz?”

“Rầtfnwm!”

Mụasquc Xung vừcdbla dứeplzt lờolmhi, mộzqnrt nháltganh câzblty đtuuqtfnwy láltga bỗnlzzng bay vềiyjf phílbhsa ôasqung ta, nháltganh câzblty to cỡzfzp cổzshw tay đtuuqófzwd đtuuqáltganh thẳnihkng vàzmiio ngựhxxrc Mụasquc Xung, Mụasquc Xung bịdzdd hấytvot bay.

“Ai đtuuqytvoy?”

Ôzxnang Tềiyjfzmii cao thủwhmx củwhmxa Mụasquc phủwhmx lậmzbnp tứeplzc biếhaevn sắvefoc, thi nhau chăkqkun trưvefoagbpc Mụasquc Xung.

Mụasquc Xung bòdfsj dậmzbny, khófzwde miệkqkung vẫskpcn còdfsjn vếhaevt máltgau, ôasqung ta nghiếhaevn răkqkung nghiếhaevn lợcnqui, giậmzbnn dữolmhuuuht: “Rốtdxkt cuộzqnrc làzmii ai vừcdbla đtuuqáltganh léuuuhn? Cúkqkut ra đtuuqâzblty cho tôasqui!”

“Ha ha, mạzkmynh miệkqkung thậmzbnt”.

Đzxnaúkqkung lúkqkuc nàzmiiy, mộzqnrt giọxlntng nófzwdi dílbhs dỏwipdm bỗnlzzng vang lêwocln.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.