Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưwsloơjtkvng 3097:

Ôaxbnng Têycnrvcbdi: “Cậwhzhu Mụhptec, cậwhzhu nêycnrn tựcabq gặswerp ngưwslowhzhi củdlbfa Tốihoung Thàrarznh thìddezjtkvn, dùjmhw sao cũqoebng chỉrtjavcbd thếxuld thìddez mớnlizi thểvmxt hiệqlpsn đeadtưwslobndwc thàrarznh ýkouj củdlbfa chúhbhvng ta”.

Mụhptec Xung hơjtkvi do dựcabq, ôfyypng ta biếxuldt cao thủdlbf củdlbfa Tốihoung Thàrarznh đeadtãdxyh đeadtuổukjci hếxuldt mấmkddy thếxuld lựcabqc nhòczxsm ngóvcbd Mụhptec phủdlbf đeadti, bêycnrn cạvqhknh Tốihoung Nghịfxpbvcbd hai cao thủdlbf Siêycnru Phàrarzm Cửfmeeu Cảxsvdnh đeadtrtjanh phong.

Ôaxbnng ta sợbndw nhỡfxpbrarzn bạvqhkc khôfyypng xong, nếxuldu đeadtihoui phưwsloơjtkvng muốihoun giếxuldt ôfyypng ta thìddez rấmkddt dễfyyprarzng.

Nhưwslong khi nghĩycnr đeadtếxuldn vịfxpb tríhpte chủdlbf Mụhptec phủdlbf, áizucnh mắqlpst Mụhptec Xung lạvqhki nóvcbdng rựcabqc, ôfyypng ta cắqlpsn rănhtfng: “Đnlizưwslobndwc, vậwhzhy tôfyypi sẽukzu đeadti gặswerp ngưwslowhzhi củdlbfa Tốihoung Thàrarznh vớnlizi ôfyypng mộziikt chuyếxuldn!”


wsloơjtkvng Chấmkddn nhanh chóvcbdng biếxuldt đeadtưwslobndwc chuyệqlpsn Mụhptec Xung dẫswern ngưwslowhzhi đeadti tìddezm Tốihoung Nghịfxpb.

Hoàrarzi Lam tứwmixc giậwhzhn nóvcbdi: “Anh Chấmkddn, têycnrn khốihoun nàrarzy đeadtúhbhvng làrarz chẳzhgang ra gìddez, rõizucrarzng anh đeadtãdxyhrarzn bạvqhkc vớnlizi ngưwslowhzhi củdlbfa Tốihoung Thàrarznh xong rồrarzi, ôfyypng ta lạvqhki đeadti tìddezm đeadtihoui phưwsloơjtkvng tiếxuldp”.

wsloơjtkvng Chấmkddn cưwslowhzhi nhạvqhkt, nóvcbdi: “Côfyyp cứwmixycnrn tâdaqem, ôfyypng ta sẽukzu khôfyypng thàrarznh côfyypng đeadtâdaqeu, nếxuldu ôfyypng ta đeadti †ìddezm ngưwslowhzhi củdlbfa nhàrarz họtliz Tốihoung, cóvcbd lẽukzu sẽukzu tựcabq chuốihouc lấmkddy nhụhptec”.

pyge lốihoui vàrarzo Mụhptec phủdlbf.

Mụhptec Xung dẫswern mấmkddy cao thủdlbf đeadtrtjanh cao củdlbfa Mụhptec phủdlbf ra ngoàrarzi.

“Tôfyypi làrarz Mụhptec Xung, thiếxuldu thàrarznh chủdlbf củdlbfa Mụhptec phủdlbf, mờwhzhi thiếxuldu thàrarznh chủdlbf Tốihoung ra gặswerp mặswert mộziikt lầeadtn!”

Mụhptec Xung chấmkddp tay, nóvcbdi vớnlizi phíhptea trưwslonlizc.

Đnliziềnhtfu khiếxuldn ôfyypng ta kinh ngạvqhkc chíhptenh làrarz sau khi ra ngoàrarzi, họtlizqoebng khôfyypng cảxsvdm nhậwhzhn đeadtưwslobndwc hơjtkvi thởtnlc củdlbfa đeadtáizucm ngưwslowhzhi Tốihoung Nghi.

Sau khi Mụhptec Xung nóvcbdi xong, khoảxsvdng mộziikt phúhbhvt sau vẫswern khôfyypng cóvcbd ai xuấmkddt hiệqlpsn.

Mụhptec Xung lậwhzhp tứwmixc nhíhpteu màrarzy, lạvqhki cao giọtlizng nóvcbdi: “Tôfyypi làrarz Mụhptec Xung, thiếxuldu thàrarznh chủdlbf củdlbfa Mụhptec phủdlbf, mờwhzhi thiếxuldu thàrarznh chủdlbf Tốihoung ra gặswerp mặswert mộziikt lầeadtn, tôfyypi cóvcbd chuyệqlpsn quan trọtlizng cầeadtn nóvcbdi vớnlizi thiếxuldu thàrarznh chủdlbf Tốihoung”.

Lầeadtn nàrarzy, vấmkddn khôfyypng cóvcbd bấmkddt cứwmix ai đeadtáizucp lạvqhki.

Mụhptec Xung lậwhzhp tứwmixc sầeadtm mặswert, nhìddezn vềnhtf phíhptea ôfyypng Têycnrycnrn cạvqhknh: “Hay ngưwslowhzhi củdlbfa Tốihoung Thàrarznh đeadtãdxyh đeadti rồrarzi?”

Ôaxbnng Tềnhtfqoebng cóvcbd vẻeask ngờwhzh vựcabqc, thoáizucng suy tưwslo rồrarzi lắqlpsc đeadteadtu: “Khôfyypng thểvmxtrarzo! Ngưwslowhzhi củdlbfa Tốihoung Thàrarznh khôfyypng thểvmxt đeadti nhanh nhưwslo thếxuld”.


Mụhptec Xung nóvcbdi vớnlizi vẻeask khôfyypng vui: “Vậwhzhy tạvqhki sao khôfyypng cóvcbd ai xuấmkddt hiệqlpsn đeadtâdaqey?”

Ôaxbnng Tềnhtfvcbdi vớnlizi vẻeask cay đeadtănhtfng: “Tôfyypi cũqoebng khôfyypng biếxuldt”.

“Tôfyypi làrarz Mụhptec Xung, thiếxuldu thàrarznh chủdlbf củdlbfa Mụhptec phủdlbf, mờwhzhi Tốihoung thiếxuldu thàrarznh chủdlbf ra đeadtâdaqey mộziikt lầeadtn!”

Mụhptec Xung nhìddezn quanh, lạvqhki nóvcbdi lớnlizn.

Nhưwslong vẫswern khôfyypng ai đeadtáizucp lờwhzhi, chỉrtjavcbd tiếxuldng chim líhpteu ríhpteu trêycnrn câdaqey cổukjc thụhpte chọtlizc trờwhzhi ởtnlcycnrn cạvqhknh.

Mụhptec Xung tứwmixc giậwhzhn nghiếxuldn rănhtfng: “Khốihoun kiếxuldp thậwhzht, rốihout cuộziikc họtliz đeadtang ởtnlc đeadtâdaqeu chứwmix?”

“Rầeadtm!”

Mụhptec Xung vừyella dứwmixt lờwhzhi, mộziikt nháizucnh câdaqey đeadteadty láizuc bỗyellng bay vềnhtf phíhptea ôfyypng ta, nháizucnh câdaqey to cỡfxpb cổukjc tay đeadtóvcbd đeadtáizucnh thẳzhgang vàrarzo ngựcabqc Mụhptec Xung, Mụhptec Xung bịfxpb hấmkddt bay.

“Ai đeadtmkddy?”

Ôaxbnng Tềnhtfrarz cao thủdlbf củdlbfa Mụhptec phủdlbf lậwhzhp tứwmixc biếxuldn sắqlpsc, thi nhau chănhtfn trưwslonlizc Mụhptec Xung.

Mụhptec Xung bòczxs dậwhzhy, khóvcbde miệqlpsng vẫswern còczxsn vếxuldt máizucu, ôfyypng ta nghiếxuldn rănhtfng nghiếxuldn lợbndwi, giậwhzhn dữaimovtojt: “Rốihout cuộziikc làrarz ai vừyella đeadtáizucnh lévtojn? Cúhbhvt ra đeadtâdaqey cho tôfyypi!”

“Ha ha, mạvqhknh miệqlpsng thậwhzht”.

Đnlizúhbhvng lúhbhvc nàrarzy, mộziikt giọtlizng nóvcbdi díhpte dỏbndwm bỗyellng vang lêycnrn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.