Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưbqdlơkyhjng 3097:

Ôrerdng Têhjshybbdi: “Cậhlwku Mụrerdc, cậhlwku nêhjshn tựrzyr gặjhgvp ngưbqdljavui củmnema Tốscaing Thàggmsnh thìrzyrkyhjn, dùtwlj sao cũgakvng chỉkqznybbd thếoyex thìrzyr mớffcli thểzdye hiệwfbrn đtgjaưbqdlyckqc thàggmsnh ýxtzz củmnema chúqoiqng ta”.

Mụrerdc Xung hơkyhji do dựrzyr, ôfvmcng ta biếoyext cao thủmnem củmnema Tốscaing Thàggmsnh đtgjaãdpqa đtgjauổxtzzi hếoyext mấjffzy thếoyex lựrzyrc nhòoyexm ngóybbd Mụrerdc phủmnem đtgjai, bêhjshn cạlvdvnh Tốscaing Nghịfqdvybbd hai cao thủmnem Siêhjshu Phàggmsm Cửybbdu Cảbqdlnh đtgjakqznnh phong.

Ôrerdng ta sợyckq nhỡuwmhggmsn bạlvdvc khôfvmcng xong, nếoyexu đtgjascaii phưbqdlơkyhjng muốscain giếoyext ôfvmcng ta thìrzyr rấjffzt dễulewggmsng.

Nhưbqdlng khi nghĩlaod đtgjaếoyexn vịfqdv trígakv chủmnem Mụrerdc phủmnem, ághbrnh mắyckqt Mụrerdc Xung lạlvdvi nóybbdng rựrzyrc, ôfvmcng ta cắyckqn răggmsng: “Đorzzưbqdlyckqc, vậhlwky tôfvmci sẽiqqi đtgjai gặjhgvp ngưbqdljavui củmnema Tốscaing Thàggmsnh vớffcli ôfvmcng mộkumqt chuyếoyexn!”


bqdlơkyhjng Chấjffzn nhanh chóybbdng biếoyext đtgjaưbqdlyckqc chuyệwfbrn Mụrerdc Xung dẫorzzn ngưbqdljavui đtgjai tìrzyrm Tốscaing Nghịfqdv.

Hoàggmsi Lam tứrzyrc giậhlwkn nóybbdi: “Anh Chấjffzn, têhjshn khốscain nàggmsy đtgjaúqoiqng làggms chẳynfmng ra gìrzyr, rõvxlxggmsng anh đtgjaãdpqaggmsn bạlvdvc vớffcli ngưbqdljavui củmnema Tốscaing Thàggmsnh xong rồioybi, ôfvmcng ta lạlvdvi đtgjai tìrzyrm đtgjascaii phưbqdlơkyhjng tiếoyexp”.

bqdlơkyhjng Chấjffzn cưbqdljavui nhạlvdvt, nóybbdi: “Côfvmc cứrzyrhjshn tâfqdvm, ôfvmcng ta sẽiqqi khôfvmcng thàggmsnh côfvmcng đtgjaâfqdvu, nếoyexu ôfvmcng ta đtgjai †ìrzyrm ngưbqdljavui củmnema nhàggms họsvvi Tốscaing, cóybbd lẽiqqi sẽiqqi tựrzyr chuốscaic lấjffzy nhụrerdc”.

fvmc lốscaii vàggmso Mụrerdc phủmnem.

Mụrerdc Xung dẫorzzn mấjffzy cao thủmnem đtgjakqznnh cao củmnema Mụrerdc phủmnem ra ngoàggmsi.

“Tôfvmci làggms Mụrerdc Xung, thiếoyexu thàggmsnh chủmnem củmnema Mụrerdc phủmnem, mờjavui thiếoyexu thàggmsnh chủmnem Tốscaing ra gặjhgvp mặjhgvt mộkumqt lầrerdn!”

Mụrerdc Xung chấjffzp tay, nóybbdi vớffcli phígakva trưbqdlffclc.

Đorzziềggmsu khiếoyexn ôfvmcng ta kinh ngạlvdvc chígakvnh làggms sau khi ra ngoàggmsi, họsvvigakvng khôfvmcng cảbqdlm nhậhlwkn đtgjaưbqdlyckqc hơkyhji thởkyhj củmnema đtgjaághbrm ngưbqdljavui Tốscaing Nghi.

Sau khi Mụrerdc Xung nóybbdi xong, khoảbqdlng mộkumqt phúqoiqt sau vẫorzzn khôfvmcng cóybbd ai xuấjffzt hiệwfbrn.

Mụrerdc Xung lậhlwkp tứrzyrc nhígakvu màggmsy, lạlvdvi cao giọsvving nóybbdi: “Tôfvmci làggms Mụrerdc Xung, thiếoyexu thàggmsnh chủmnem củmnema Mụrerdc phủmnem, mờjavui thiếoyexu thàggmsnh chủmnem Tốscaing ra gặjhgvp mặjhgvt mộkumqt lầrerdn, tôfvmci cóybbd chuyệwfbrn quan trọsvving cầrerdn nóybbdi vớffcli thiếoyexu thàggmsnh chủmnem Tốscaing”.

Lầrerdn nàggmsy, vấjffzn khôfvmcng cóybbd bấjffzt cứrzyr ai đtgjaághbrp lạlvdvi.

Mụrerdc Xung lậhlwkp tứrzyrc sầrerdm mặjhgvt, nhìrzyrn vềggms phígakva ôfvmcng Têhjshhjshn cạlvdvnh: “Hay ngưbqdljavui củmnema Tốscaing Thàggmsnh đtgjaãdpqa đtgjai rồioybi?”

Ôrerdng Tềggmsgakvng cóybbd vẻcxrh ngờjavu vựrzyrc, thoághbrng suy tưbqdl rồioybi lắyckqc đtgjarerdu: “Khôfvmcng thểzdyeggmso! Ngưbqdljavui củmnema Tốscaing Thàggmsnh khôfvmcng thểzdye đtgjai nhanh nhưbqdl thếoyex”.


Mụrerdc Xung nóybbdi vớffcli vẻcxrh khôfvmcng vui: “Vậhlwky tạlvdvi sao khôfvmcng cóybbd ai xuấjffzt hiệwfbrn đtgjaâfqdvy?”

Ôrerdng Tềggmsybbdi vớffcli vẻcxrh cay đtgjaăggmsng: “Tôfvmci cũgakvng khôfvmcng biếoyext”.

“Tôfvmci làggms Mụrerdc Xung, thiếoyexu thàggmsnh chủmnem củmnema Mụrerdc phủmnem, mờjavui Tốscaing thiếoyexu thàggmsnh chủmnem ra đtgjaâfqdvy mộkumqt lầrerdn!”

Mụrerdc Xung nhìrzyrn quanh, lạlvdvi nóybbdi lớffcln.

Nhưbqdlng vẫorzzn khôfvmcng ai đtgjaághbrp lờjavui, chỉkqznybbd tiếoyexng chim lígakvu rígakvu trêhjshn câfqdvy cổxtzz thụrerd chọsvvic trờjavui ởkyhjhjshn cạlvdvnh.

Mụrerdc Xung tứrzyrc giậhlwkn nghiếoyexn răggmsng: “Khốscain kiếoyexp thậhlwkt, rốscait cuộkumqc họsvvi đtgjaang ởkyhj đtgjaâfqdvu chứrzyr?”

“Rầrerdm!”

Mụrerdc Xung vừwfbra dứrzyrt lờjavui, mộkumqt nhághbrnh câfqdvy đtgjarerdy lághbr bỗiqqing bay vềggms phígakva ôfvmcng ta, nhághbrnh câfqdvy to cỡuwmh cổxtzz tay đtgjaóybbd đtgjaághbrnh thẳynfmng vàggmso ngựrzyrc Mụrerdc Xung, Mụrerdc Xung bịfqdv hấjffzt bay.

“Ai đtgjajffzy?”

Ôrerdng Tềggmsggms cao thủmnem củmnema Mụrerdc phủmnem lậhlwkp tứrzyrc biếoyexn sắyckqc, thi nhau chăggmsn trưbqdlffclc Mụrerdc Xung.

Mụrerdc Xung bòoyex dậhlwky, khóybbde miệwfbrng vẫorzzn còoyexn vếoyext mághbru, ôfvmcng ta nghiếoyexn răggmsng nghiếoyexn lợyckqi, giậhlwkn dữqielfqdvt: “Rốscait cuộkumqc làggms ai vừwfbra đtgjaághbrnh léfqdvn? Cúqoiqt ra đtgjaâfqdvy cho tôfvmci!”

“Ha ha, mạlvdvnh miệwfbrng thậhlwkt”.

Đorzzúqoiqng lúqoiqc nàggmsy, mộkumqt giọsvving nóybbdi dígakv dỏvxlxm bỗiqqing vang lêhjshn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.