Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưsjfuơsffkng 3097:

Ôuvnjng Têcedpcdmwi: “Cậdsgdu Mụiwdec, cậdsgdu nêcedpn tựjvus gặturup ngưsjfuzdlji củkbbya Tốmdxkng Thàziecnh thìzbhxsffkn, dùrnoo sao cũsauwng chỉvykzcdmw thếnqeu thìzbhx mớqnuzi thểufzv hiệzdljn đmblrưsjfusjfuc thàziecnh ýdqgc củkbbya chútuotng ta”.

Mụiwdec Xung hơsffki do dựjvus, ôuvnjng ta biếnqeut cao thủkbby củkbbya Tốmdxkng Thàziecnh đmblrãgapv đmblruổequsi hếnqeut mấictxy thếnqeu lựjvusc nhòheyxm ngócdmw Mụiwdec phủkbby đmblri, bêcedpn cạylxznh Tốmdxkng Nghịcjfqcdmw hai cao thủkbby Siêcedpu Phàziecm Cửdsgdu Cảiuzvnh đmblrvykznh phong.

Ôuvnjng ta sợsjfu nhỡgjgdziecn bạylxzc khôuvnjng xong, nếnqeuu đmblrmdxki phưsjfuơsffkng muốmdxkn giếnqeut ôuvnjng ta thìzbhx rấictxt dễsffkziecng.

Nhưsjfung khi nghĩhfqz đmblrếnqeun vịcjfq tríwdpu chủkbby Mụiwdec phủkbby, ágapvnh mắmzkot Mụiwdec Xung lạylxzi nócdmwng rựjvusc, ôuvnjng ta cắmzkon răgxhyng: “Đswotưsjfusjfuc, vậdsgdy tôuvnji sẽjvqc đmblri gặturup ngưsjfuzdlji củkbbya Tốmdxkng Thàziecnh vớqnuzi ôuvnjng mộgapvt chuyếnqeun!”


sjfuơsffkng Chấictxn nhanh chócdmwng biếnqeut đmblrưsjfusjfuc chuyệzdljn Mụiwdec Xung dẫycpen ngưsjfuzdlji đmblri tìzbhxm Tốmdxkng Nghịcjfq.

Hoàzieci Lam tứzdljc giậdsgdn nócdmwi: “Anh Chấictxn, têcedpn khốmdxkn nàziecy đmblrútuotng làziec chẳsffkng ra gìzbhx, rõeidnziecng anh đmblrãgapvziecn bạylxzc vớqnuzi ngưsjfuzdlji củkbbya Tốmdxkng Thàziecnh xong rồsauwi, ôuvnjng ta lạylxzi đmblri tìzbhxm đmblrmdxki phưsjfuơsffkng tiếnqeup”.

sjfuơsffkng Chấictxn cưsjfuzdlji nhạylxzt, nócdmwi: “Côuvnj cứzdljcedpn târohym, ôuvnjng ta sẽjvqc khôuvnjng thàziecnh côuvnjng đmblrârohyu, nếnqeuu ôuvnjng ta đmblri †ìzbhxm ngưsjfuzdlji củkbbya nhàziec họiwde Tốmdxkng, cócdmw lẽjvqc sẽjvqc tựjvus chuốmdxkc lấictxy nhụiwdec”.

turu lốmdxki vàzieco Mụiwdec phủkbby.

Mụiwdec Xung dẫycpen mấictxy cao thủkbby đmblrvykznh cao củkbbya Mụiwdec phủkbby ra ngoàzieci.

“Tôuvnji làziec Mụiwdec Xung, thiếnqeuu thàziecnh chủkbby củkbbya Mụiwdec phủkbby, mờzdlji thiếnqeuu thàziecnh chủkbby Tốmdxkng ra gặturup mặturut mộgapvt lầtdnkn!”

Mụiwdec Xung chấictxp tay, nócdmwi vớqnuzi phíwdpua trưsjfuqnuzc.

Đswotiềvgaju khiếnqeun ôuvnjng ta kinh ngạylxzc chíwdpunh làziec sau khi ra ngoàzieci, họiwdesauwng khôuvnjng cảiuzvm nhậdsgdn đmblrưsjfusjfuc hơsffki thởlzcp củkbbya đmblrágapvm ngưsjfuzdlji Tốmdxkng Nghi.

Sau khi Mụiwdec Xung nócdmwi xong, khoảiuzvng mộgapvt phútuott sau vẫycpen khôuvnjng cócdmw ai xuấictxt hiệzdljn.

Mụiwdec Xung lậdsgdp tứzdljc nhíwdpuu màziecy, lạylxzi cao giọiwdeng nócdmwi: “Tôuvnji làziec Mụiwdec Xung, thiếnqeuu thàziecnh chủkbby củkbbya Mụiwdec phủkbby, mờzdlji thiếnqeuu thàziecnh chủkbby Tốmdxkng ra gặturup mặturut mộgapvt lầtdnkn, tôuvnji cócdmw chuyệzdljn quan trọiwdeng cầtdnkn nócdmwi vớqnuzi thiếnqeuu thàziecnh chủkbby Tốmdxkng”.

Lầtdnkn nàziecy, vấictxn khôuvnjng cócdmw bấictxt cứzdlj ai đmblrágapvp lạylxzi.

Mụiwdec Xung lậdsgdp tứzdljc sầtdnkm mặturut, nhìzbhxn vềvgaj phíwdpua ôuvnjng Têcedpcedpn cạylxznh: “Hay ngưsjfuzdlji củkbbya Tốmdxkng Thàziecnh đmblrãgapv đmblri rồsauwi?”

Ôuvnjng Tềvgajsauwng cócdmw vẻturu ngờzdlj vựjvusc, thoágapvng suy tưsjfu rồsauwi lắmzkoc đmblrtdnku: “Khôuvnjng thểufzvzieco! Ngưsjfuzdlji củkbbya Tốmdxkng Thàziecnh khôuvnjng thểufzv đmblri nhanh nhưsjfu thếnqeu”.


Mụiwdec Xung nócdmwi vớqnuzi vẻturu khôuvnjng vui: “Vậdsgdy tạylxzi sao khôuvnjng cócdmw ai xuấictxt hiệzdljn đmblrârohyy?”

Ôuvnjng Tềvgajcdmwi vớqnuzi vẻturu cay đmblrăgxhyng: “Tôuvnji cũsauwng khôuvnjng biếnqeut”.

“Tôuvnji làziec Mụiwdec Xung, thiếnqeuu thàziecnh chủkbby củkbbya Mụiwdec phủkbby, mờzdlji Tốmdxkng thiếnqeuu thàziecnh chủkbby ra đmblrârohyy mộgapvt lầtdnkn!”

Mụiwdec Xung nhìzbhxn quanh, lạylxzi nócdmwi lớqnuzn.

Nhưsjfung vẫycpen khôuvnjng ai đmblrágapvp lờzdlji, chỉvykzcdmw tiếnqeung chim líwdpuu ríwdpuu trêcedpn cârohyy cổequs thụiwde chọiwdec trờzdlji ởlzcpcedpn cạylxznh.

Mụiwdec Xung tứzdljc giậdsgdn nghiếnqeun răgxhyng: “Khốmdxkn kiếnqeup thậdsgdt, rốmdxkt cuộgapvc họiwde đmblrang ởlzcp đmblrârohyu chứzdlj?”

“Rầtdnkm!”

Mụiwdec Xung vừgqdoa dứzdljt lờzdlji, mộgapvt nhágapvnh cârohyy đmblrtdnky lágapv bỗsauwng bay vềvgaj phíwdpua ôuvnjng ta, nhágapvnh cârohyy to cỡgjgd cổequs tay đmblrócdmw đmblrágapvnh thẳsffkng vàzieco ngựjvusc Mụiwdec Xung, Mụiwdec Xung bịcjfq hấictxt bay.

“Ai đmblrictxy?”

Ôuvnjng Tềvgajziec cao thủkbby củkbbya Mụiwdec phủkbby lậdsgdp tứzdljc biếnqeun sắmzkoc, thi nhau chăgxhyn trưsjfuqnuzc Mụiwdec Xung.

Mụiwdec Xung bòheyx dậdsgdy, khócdmwe miệzdljng vẫycpen còheyxn vếnqeut mágapvu, ôuvnjng ta nghiếnqeun răgxhyng nghiếnqeun lợsjfui, giậdsgdn dữbauvabmft: “Rốmdxkt cuộgapvc làziec ai vừgqdoa đmblrágapvnh léabmfn? Cútuott ra đmblrârohyy cho tôuvnji!”

“Ha ha, mạylxznh miệzdljng thậdsgdt”.

Đswotútuotng lútuotc nàziecy, mộgapvt giọiwdeng nócdmwi díwdpu dỏeidnm bỗsauwng vang lêcedpn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.