Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưqoxrơyfswng 3097:

Ôarhzng Têwxmtkxfhi: “Cậuptju Mụonsfc, cậuptju nêwxmtn tựclqm gặlepnp ngưqoxrxopfi củzgkqa Tốokging Thàgjdvnh thìeumfyfswn, dùajiq sao cũpchdng chỉeilykxfh thếeumf thìeumf mớclqmi thểspor hiệokgin đkbofưqoxrpsrjc thàgjdvnh ýdgqu củzgkqa chúzgkqng ta”.

Mụonsfc Xung hơyfswi do dựclqm, ôyfswng ta biếeumft cao thủzgkq củzgkqa Tốokging Thàgjdvnh đkbofãfqgi đkbofuổudsdi hếeumft mấlepny thếeumf lựclqmc nhòiuqgm ngókxfh Mụonsfc phủzgkq đkbofi, bêwxmtn cạxacpnh Tốokging Nghịwapbkxfh hai cao thủzgkq Siêwxmtu Phàgjdvm Cửgjkqu Cảcasqnh đkbofeilynh phong.

Ôarhzng ta sợpsrj nhỡerjygjdvn bạxacpc khôyfswng xong, nếeumfu đkbofokgii phưqoxrơyfswng muốokgin giếeumft ôyfswng ta thìeumf rấlepnt dễblalgjdvng.

Nhưqoxrng khi nghĩojws đkbofếeumfn vịwapb trímdta chủzgkq Mụonsfc phủzgkq, áxopfnh mắubndt Mụonsfc Xung lạxacpi nókxfhng rựclqmc, ôyfswng ta cắubndn răexkbng: “Đvoauưqoxrpsrjc, vậuptjy tôyfswi sẽlhij đkbofi gặlepnp ngưqoxrxopfi củzgkqa Tốokging Thàgjdvnh vớclqmi ôyfswng mộcasqt chuyếeumfn!”


qoxrơyfswng Chấlepnn nhanh chókxfhng biếeumft đkbofưqoxrpsrjc chuyệokgin Mụonsfc Xung dẫyvojn ngưqoxrxopfi đkbofi tìeumfm Tốokging Nghịwapb.

Hoàgjdvi Lam tứfqgic giậuptjn nókxfhi: “Anh Chấlepnn, têwxmtn khốokgin nàgjdvy đkbofúzgkqng làgjdv chẳarhzng ra gìeumf, rõhdxngjdvng anh đkbofãfqgigjdvn bạxacpc vớclqmi ngưqoxrxopfi củzgkqa Tốokging Thàgjdvnh xong rồajiqi, ôyfswng ta lạxacpi đkbofi tìeumfm đkbofokgii phưqoxrơyfswng tiếeumfp”.

qoxrơyfswng Chấlepnn cưqoxrxopfi nhạxacpt, nókxfhi: “Côyfsw cứfqgiwxmtn tâftbtm, ôyfswng ta sẽlhij khôyfswng thàgjdvnh côyfswng đkbofâftbtu, nếeumfu ôyfswng ta đkbofi †ìeumfm ngưqoxrxopfi củzgkqa nhàgjdv họogwm Tốokging, cókxfh lẽlhij sẽlhij tựclqm chuốokgic lấlepny nhụonsfc”.

zryd lốokgii vàgjdvo Mụonsfc phủzgkq.

Mụonsfc Xung dẫyvojn mấlepny cao thủzgkq đkbofeilynh cao củzgkqa Mụonsfc phủzgkq ra ngoàgjdvi.

“Tôyfswi làgjdv Mụonsfc Xung, thiếeumfu thàgjdvnh chủzgkq củzgkqa Mụonsfc phủzgkq, mờxopfi thiếeumfu thàgjdvnh chủzgkq Tốokging ra gặlepnp mặlepnt mộcasqt lầxopfn!”

Mụonsfc Xung chấlepnp tay, nókxfhi vớclqmi phímdtaa trưqoxrclqmc.

Đvoauiềwowzu khiếeumfn ôyfswng ta kinh ngạxacpc chímdtanh làgjdv sau khi ra ngoàgjdvi, họogwmpchdng khôyfswng cảcasqm nhậuptjn đkbofưqoxrpsrjc hơyfswi thởudsd củzgkqa đkbofáxopfm ngưqoxrxopfi Tốokging Nghi.

Sau khi Mụonsfc Xung nókxfhi xong, khoảcasqng mộcasqt phúzgkqt sau vẫyvojn khôyfswng cókxfh ai xuấlepnt hiệokgin.

Mụonsfc Xung lậuptjp tứfqgic nhímdtau màgjdvy, lạxacpi cao giọogwmng nókxfhi: “Tôyfswi làgjdv Mụonsfc Xung, thiếeumfu thàgjdvnh chủzgkq củzgkqa Mụonsfc phủzgkq, mờxopfi thiếeumfu thàgjdvnh chủzgkq Tốokging ra gặlepnp mặlepnt mộcasqt lầxopfn, tôyfswi cókxfh chuyệokgin quan trọogwmng cầxopfn nókxfhi vớclqmi thiếeumfu thàgjdvnh chủzgkq Tốokging”.

Lầxopfn nàgjdvy, vấlepnn khôyfswng cókxfh bấlepnt cứfqgi ai đkbofáxopfp lạxacpi.

Mụonsfc Xung lậuptjp tứfqgic sầxopfm mặlepnt, nhìeumfn vềwowz phímdtaa ôyfswng Têwxmtwxmtn cạxacpnh: “Hay ngưqoxrxopfi củzgkqa Tốokging Thàgjdvnh đkbofãfqgi đkbofi rồajiqi?”

Ôarhzng Tềwowzpchdng cókxfh vẻmdta ngờxopf vựclqmc, thoáxopfng suy tưqoxr rồajiqi lắubndc đkbofxopfu: “Khôyfswng thểsporgjdvo! Ngưqoxrxopfi củzgkqa Tốokging Thàgjdvnh khôyfswng thểspor đkbofi nhanh nhưqoxr thếeumf”.


Mụonsfc Xung nókxfhi vớclqmi vẻmdta khôyfswng vui: “Vậuptjy tạxacpi sao khôyfswng cókxfh ai xuấlepnt hiệokgin đkbofâftbty?”

Ôarhzng Tềwowzkxfhi vớclqmi vẻmdta cay đkbofăexkbng: “Tôyfswi cũpchdng khôyfswng biếeumft”.

“Tôyfswi làgjdv Mụonsfc Xung, thiếeumfu thàgjdvnh chủzgkq củzgkqa Mụonsfc phủzgkq, mờxopfi Tốokging thiếeumfu thàgjdvnh chủzgkq ra đkbofâftbty mộcasqt lầxopfn!”

Mụonsfc Xung nhìeumfn quanh, lạxacpi nókxfhi lớclqmn.

Nhưqoxrng vẫyvojn khôyfswng ai đkbofáxopfp lờxopfi, chỉeilykxfh tiếeumfng chim límdtau rímdtau trêwxmtn câftbty cổudsd thụonsf chọogwmc trờxopfi ởudsdwxmtn cạxacpnh.

Mụonsfc Xung tứfqgic giậuptjn nghiếeumfn răexkbng: “Khốokgin kiếeumfp thậuptjt, rốokgit cuộcasqc họogwm đkbofang ởudsd đkbofâftbtu chứfqgi?”

“Rầxopfm!”

Mụonsfc Xung vừogwma dứfqgit lờxopfi, mộcasqt nháxopfnh câftbty đkbofxopfy láxopf bỗoyhqng bay vềwowz phímdtaa ôyfswng ta, nháxopfnh câftbty to cỡerjy cổudsd tay đkbofókxfh đkbofáxopfnh thẳarhzng vàgjdvo ngựclqmc Mụonsfc Xung, Mụonsfc Xung bịwapb hấlepnt bay.

“Ai đkboflepny?”

Ôarhzng Tềwowzgjdv cao thủzgkq củzgkqa Mụonsfc phủzgkq lậuptjp tứfqgic biếeumfn sắubndc, thi nhau chăexkbn trưqoxrclqmc Mụonsfc Xung.

Mụonsfc Xung bòiuqg dậuptjy, khókxfhe miệokging vẫyvojn còiuqgn vếeumft máxopfu, ôyfswng ta nghiếeumfn răexkbng nghiếeumfn lợpsrji, giậuptjn dữyvojdzhxt: “Rốokgit cuộcasqc làgjdv ai vừogwma đkbofáxopfnh lédzhxn? Cúzgkqt ra đkbofâftbty cho tôyfswi!”

“Ha ha, mạxacpnh miệokging thậuptjt”.

Đvoauúzgkqng lúzgkqc nàgjdvy, mộcasqt giọogwmng nókxfhi dímdta dỏexkbm bỗoyhqng vang lêwxmtn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.