Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưwiarơwpfyng 3097:

Ôqohlng Têrnrhnayfi: “Cậgxoxu Mụazyoc, cậgxoxu nêrnrhn tựazyo gặgioyp ngưwiarwdmvi củdfzsa Tốuwuzng Thàwqsznh thìjrzqwpfyn, dùqgsm sao cũupxnng chỉrzgdnayf thếzxtc thìjrzq mớylkni thểrgxe hiệdfzsn đmilwưwiarnzkzc thàwqsznh ýolql củdfzsa chútxxzng ta”.

Mụazyoc Xung hơwpfyi do dựazyo, ôrnrhng ta biếzxtct cao thủdfzs củdfzsa Tốuwuzng Thàwqsznh đmilwãlheh đmilwuổuwuzi hếzxtct mấmilwy thếzxtc lựazyoc nhòomvim ngónayf Mụazyoc phủdfzs đmilwi, bêrnrhn cạvngenh Tốuwuzng Nghịylknnayf hai cao thủdfzs Siêrnrhu Phàwqszm Cửlhehu Cảuwuznh đmilwrzgdnh phong.

Ôqohlng ta sợnzkz nhỡgjsuwqszn bạvngec khôrnrhng xong, nếzxtcu đmilwuwuzi phưwiarơwpfyng muốuwuzn giếzxtct ôrnrhng ta thìjrzq rấmilwt dễwiarwqszng.

Nhưwiarng khi nghĩdmrm đmilwếzxtcn vịylkn tríhhct chủdfzs Mụazyoc phủdfzs, árbcnnh mắhhctt Mụazyoc Xung lạvngei nónayfng rựazyoc, ôrnrhng ta cắhhctn rărzgdng: “Đowwqưwiarnzkzc, vậgxoxy tôrnrhi sẽrnrh đmilwi gặgioyp ngưwiarwdmvi củdfzsa Tốuwuzng Thàwqsznh vớylkni ôrnrhng mộqmuft chuyếzxtcn!”


wiarơwpfyng Chấmilwn nhanh chónayfng biếzxtct đmilwưwiarnzkzc chuyệdfzsn Mụazyoc Xung dẫhhctn ngưwiarwdmvi đmilwi tìjrzqm Tốuwuzng Nghịylkn.

Hoàwqszi Lam tứjhabc giậgxoxn nónayfi: “Anh Chấmilwn, têrnrhn khốuwuzn nàwqszy đmilwútxxzng làwqsz chẳnzkzng ra gìjrzq, rõotavwqszng anh đmilwãlhehwqszn bạvngec vớylkni ngưwiarwdmvi củdfzsa Tốuwuzng Thàwqsznh xong rồotavi, ôrnrhng ta lạvngei đmilwi tìjrzqm đmilwuwuzi phưwiarơwpfyng tiếzxtcp”.

wiarơwpfyng Chấmilwn cưwiarwdmvi nhạvnget, nónayfi: “Côrnrh cứjhabrnrhn tâjhabm, ôrnrhng ta sẽrnrh khôrnrhng thàwqsznh côrnrhng đmilwâjhabu, nếzxtcu ôrnrhng ta đmilwi †ìjrzqm ngưwiarwdmvi củdfzsa nhàwqsz họtljh Tốuwuzng, cónayf lẽrnrh sẽrnrh tựazyo chuốuwuzc lấmilwy nhụazyoc”.

tlog lốuwuzi vàwqszo Mụazyoc phủdfzs.

Mụazyoc Xung dẫhhctn mấmilwy cao thủdfzs đmilwrzgdnh cao củdfzsa Mụazyoc phủdfzs ra ngoàwqszi.

“Tôrnrhi làwqsz Mụazyoc Xung, thiếzxtcu thàwqsznh chủdfzs củdfzsa Mụazyoc phủdfzs, mờwdmvi thiếzxtcu thàwqsznh chủdfzs Tốuwuzng ra gặgioyp mặgioyt mộqmuft lầnzkzn!”

Mụazyoc Xung chấmilwp tay, nónayfi vớylkni phíhhcta trưwiarylknc.

Đowwqiềzxtcu khiếzxtcn ôrnrhng ta kinh ngạvngec chíhhctnh làwqsz sau khi ra ngoàwqszi, họtljhupxnng khôrnrhng cảuwuzm nhậgxoxn đmilwưwiarnzkzc hơwpfyi thởfpec củdfzsa đmilwárbcnm ngưwiarwdmvi Tốuwuzng Nghi.

Sau khi Mụazyoc Xung nónayfi xong, khoảuwuzng mộqmuft phútxxzt sau vẫhhctn khôrnrhng cónayf ai xuấmilwt hiệdfzsn.

Mụazyoc Xung lậgxoxp tứjhabc nhíhhctu màwqszy, lạvngei cao giọtljhng nónayfi: “Tôrnrhi làwqsz Mụazyoc Xung, thiếzxtcu thàwqsznh chủdfzs củdfzsa Mụazyoc phủdfzs, mờwdmvi thiếzxtcu thàwqsznh chủdfzs Tốuwuzng ra gặgioyp mặgioyt mộqmuft lầnzkzn, tôrnrhi cónayf chuyệdfzsn quan trọtljhng cầnzkzn nónayfi vớylkni thiếzxtcu thàwqsznh chủdfzs Tốuwuzng”.

Lầnzkzn nàwqszy, vấmilwn khôrnrhng cónayf bấmilwt cứjhab ai đmilwárbcnp lạvngei.

Mụazyoc Xung lậgxoxp tứjhabc sầnzkzm mặgioyt, nhìjrzqn vềzxtc phíhhcta ôrnrhng Têrnrhrnrhn cạvngenh: “Hay ngưwiarwdmvi củdfzsa Tốuwuzng Thàwqsznh đmilwãlheh đmilwi rồotavi?”

Ôqohlng Tềzxtcupxnng cónayf vẻjrzq ngờwdmv vựazyoc, thoárbcnng suy tưwiar rồotavi lắhhctc đmilwnzkzu: “Khôrnrhng thểrgxewqszo! Ngưwiarwdmvi củdfzsa Tốuwuzng Thàwqsznh khôrnrhng thểrgxe đmilwi nhanh nhưwiar thếzxtc”.


Mụazyoc Xung nónayfi vớylkni vẻjrzq khôrnrhng vui: “Vậgxoxy tạvngei sao khôrnrhng cónayf ai xuấmilwt hiệdfzsn đmilwâjhaby?”

Ôqohlng Tềzxtcnayfi vớylkni vẻjrzq cay đmilwărzgdng: “Tôrnrhi cũupxnng khôrnrhng biếzxtct”.

“Tôrnrhi làwqsz Mụazyoc Xung, thiếzxtcu thàwqsznh chủdfzs củdfzsa Mụazyoc phủdfzs, mờwdmvi Tốuwuzng thiếzxtcu thàwqsznh chủdfzs ra đmilwâjhaby mộqmuft lầnzkzn!”

Mụazyoc Xung nhìjrzqn quanh, lạvngei nónayfi lớylknn.

Nhưwiarng vẫhhctn khôrnrhng ai đmilwárbcnp lờwdmvi, chỉrzgdnayf tiếzxtcng chim líhhctu ríhhctu trêrnrhn câjhaby cổuwuz thụazyo chọtljhc trờwdmvi ởfpecrnrhn cạvngenh.

Mụazyoc Xung tứjhabc giậgxoxn nghiếzxtcn rărzgdng: “Khốuwuzn kiếzxtcp thậgxoxt, rốuwuzt cuộqmufc họtljh đmilwang ởfpec đmilwâjhabu chứjhab?”

“Rầnzkzm!”

Mụazyoc Xung vừtloga dứjhabt lờwdmvi, mộqmuft nhárbcnnh câjhaby đmilwnzkzy lárbcn bỗlyztng bay vềzxtc phíhhcta ôrnrhng ta, nhárbcnnh câjhaby to cỡgjsu cổuwuz tay đmilwónayf đmilwárbcnnh thẳnzkzng vàwqszo ngựazyoc Mụazyoc Xung, Mụazyoc Xung bịylkn hấmilwt bay.

“Ai đmilwmilwy?”

Ôqohlng Tềzxtcwqsz cao thủdfzs củdfzsa Mụazyoc phủdfzs lậgxoxp tứjhabc biếzxtcn sắhhctc, thi nhau chărzgdn trưwiarylknc Mụazyoc Xung.

Mụazyoc Xung bòomvi dậgxoxy, khónayfe miệdfzsng vẫhhctn còomvin vếzxtct márbcnu, ôrnrhng ta nghiếzxtcn rărzgdng nghiếzxtcn lợnzkzi, giậgxoxn dữdfzstlogt: “Rốuwuzt cuộqmufc làwqsz ai vừtloga đmilwárbcnnh létlogn? Cútxxzt ra đmilwâjhaby cho tôrnrhi!”

“Ha ha, mạvngenh miệdfzsng thậgxoxt”.

Đowwqútxxzng lútxxzc nàwqszy, mộqmuft giọtljhng nónayfi díhhct dỏlpgzm bỗlyztng vang lêrnrhn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.