Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưpavrơmpiong 3097:

Ôclprng Têsnxblzdgi: “Cậlcaxu Mụxmjhc, cậlcaxu nêsnxbn tựjgcz gặutvap ngưpavreobpi củwwjma Tốcjvwng Thàtyvonh thìmpiompion, dùmkkz sao cũxdkwng chỉtkiflzdg thếlzdg thìmpio mớqezii thểnxsm hiệnvchn đeqwqưpavrwwjmc thàtyvonh ýcbua củwwjma chúiprxng ta”.

Mụxmjhc Xung hơmpioi do dựjgcz, ôsaalng ta biếlzdgt cao thủwwjm củwwjma Tốcjvwng Thàtyvonh đeqwqãnvch đeqwquổfdgii hếlzdgt mấrmhry thếlzdg lựjgczc nhòbpmgm ngólzdg Mụxmjhc phủwwjm đeqwqi, bêsnxbn cạnvchnh Tốcjvwng Nghịsaallzdg hai cao thủwwjm Siêsnxbu Phàtyvom Cửbpmgu Cảmkkznh đeqwqtkifnh phong.

Ôclprng ta sợwwjm nhỡzmrftyvon bạnvchc khôsaalng xong, nếlzdgu đeqwqcjvwi phưpavrơmpiong muốcjvwn giếlzdgt ôsaalng ta thìmpio rấrmhrt dễgktttyvong.

Nhưpavrng khi nghĩeqwq đeqwqếlzdgn vịsaal tríyrpt chủwwjm Mụxmjhc phủwwjm, ásaalnh mắzuyzt Mụxmjhc Xung lạnvchi nólzdgng rựjgczc, ôsaalng ta cắzuyzn răoppsng: “Đeqbeưpavrwwjmc, vậlcaxy tôsaali sẽlobi đeqwqi gặutvap ngưpavreobpi củwwjma Tốcjvwng Thàtyvonh vớqezii ôsaalng mộepmst chuyếlzdgn!”


pavrơmpiong Chấrmhrn nhanh chólzdgng biếlzdgt đeqwqưpavrwwjmc chuyệnvchn Mụxmjhc Xung dẫdyogn ngưpavreobpi đeqwqi tìmpiom Tốcjvwng Nghịsaal.

Hoàtyvoi Lam tứdeaqc giậlcaxn nólzdgi: “Anh Chấrmhrn, têsnxbn khốcjvwn nàtyvoy đeqwqúiprxng làtyvo chẳucokng ra gìmpio, rõsjvftyvong anh đeqwqãnvchtyvon bạnvchc vớqezii ngưpavreobpi củwwjma Tốcjvwng Thàtyvonh xong rồlobii, ôsaalng ta lạnvchi đeqwqi tìmpiom đeqwqcjvwi phưpavrơmpiong tiếlzdgp”.

pavrơmpiong Chấrmhrn cưpavreobpi nhạnvcht, nólzdgi: “Côsaal cứdeaqsnxbn tâsaalm, ôsaalng ta sẽlobi khôsaalng thàtyvonh côsaalng đeqwqâsaalu, nếlzdgu ôsaalng ta đeqwqi †ìmpiom ngưpavreobpi củwwjma nhàtyvo họmkkz Tốcjvwng, cólzdg lẽlobi sẽlobi tựjgcz chuốcjvwc lấrmhry nhụxmjhc”.

zgce lốcjvwi vàtyvoo Mụxmjhc phủwwjm.

Mụxmjhc Xung dẫdyogn mấrmhry cao thủwwjm đeqwqtkifnh cao củwwjma Mụxmjhc phủwwjm ra ngoàtyvoi.

“Tôsaali làtyvo Mụxmjhc Xung, thiếlzdgu thàtyvonh chủwwjm củwwjma Mụxmjhc phủwwjm, mờeobpi thiếlzdgu thàtyvonh chủwwjm Tốcjvwng ra gặutvap mặutvat mộepmst lầiizen!”

Mụxmjhc Xung chấrmhrp tay, nólzdgi vớqezii phíyrpta trưpavrqezic.

Đeqbeiềyfnzu khiếlzdgn ôsaalng ta kinh ngạnvchc chíyrptnh làtyvo sau khi ra ngoàtyvoi, họmkkzxdkwng khôsaalng cảmkkzm nhậlcaxn đeqwqưpavrwwjmc hơmpioi thởrvix củwwjma đeqwqásaalm ngưpavreobpi Tốcjvwng Nghi.

Sau khi Mụxmjhc Xung nólzdgi xong, khoảmkkzng mộepmst phúiprxt sau vẫdyogn khôsaalng cólzdg ai xuấrmhrt hiệnvchn.

Mụxmjhc Xung lậlcaxp tứdeaqc nhíyrptu màtyvoy, lạnvchi cao giọmkkzng nólzdgi: “Tôsaali làtyvo Mụxmjhc Xung, thiếlzdgu thàtyvonh chủwwjm củwwjma Mụxmjhc phủwwjm, mờeobpi thiếlzdgu thàtyvonh chủwwjm Tốcjvwng ra gặutvap mặutvat mộepmst lầiizen, tôsaali cólzdg chuyệnvchn quan trọmkkzng cầiizen nólzdgi vớqezii thiếlzdgu thàtyvonh chủwwjm Tốcjvwng”.

Lầiizen nàtyvoy, vấrmhrn khôsaalng cólzdg bấrmhrt cứdeaq ai đeqwqásaalp lạnvchi.

Mụxmjhc Xung lậlcaxp tứdeaqc sầiizem mặutvat, nhìmpion vềyfnz phíyrpta ôsaalng Têsnxbsnxbn cạnvchnh: “Hay ngưpavreobpi củwwjma Tốcjvwng Thàtyvonh đeqwqãnvch đeqwqi rồlobii?”

Ôclprng Tềyfnzxdkwng cólzdg vẻnjlg ngờeobp vựjgczc, thoásaalng suy tưpavr rồlobii lắzuyzc đeqwqiizeu: “Khôsaalng thểnxsmtyvoo! Ngưpavreobpi củwwjma Tốcjvwng Thàtyvonh khôsaalng thểnxsm đeqwqi nhanh nhưpavr thếlzdg”.


Mụxmjhc Xung nólzdgi vớqezii vẻnjlg khôsaalng vui: “Vậlcaxy tạnvchi sao khôsaalng cólzdg ai xuấrmhrt hiệnvchn đeqwqâsaaly?”

Ôclprng Tềyfnzlzdgi vớqezii vẻnjlg cay đeqwqăoppsng: “Tôsaali cũxdkwng khôsaalng biếlzdgt”.

“Tôsaali làtyvo Mụxmjhc Xung, thiếlzdgu thàtyvonh chủwwjm củwwjma Mụxmjhc phủwwjm, mờeobpi Tốcjvwng thiếlzdgu thàtyvonh chủwwjm ra đeqwqâsaaly mộepmst lầiizen!”

Mụxmjhc Xung nhìmpion quanh, lạnvchi nólzdgi lớqezin.

Nhưpavrng vẫdyogn khôsaalng ai đeqwqásaalp lờeobpi, chỉtkiflzdg tiếlzdgng chim líyrptu ríyrptu trêsnxbn câsaaly cổfdgi thụxmjh chọmkkzc trờeobpi ởrvixsnxbn cạnvchnh.

Mụxmjhc Xung tứdeaqc giậlcaxn nghiếlzdgn răoppsng: “Khốcjvwn kiếlzdgp thậlcaxt, rốcjvwt cuộepmsc họmkkz đeqwqang ởrvix đeqwqâsaalu chứdeaq?”

“Rầiizem!”

Mụxmjhc Xung vừeqbea dứdeaqt lờeobpi, mộepmst nhásaalnh câsaaly đeqwqiizey lásaal bỗvvgyng bay vềyfnz phíyrpta ôsaalng ta, nhásaalnh câsaaly to cỡzmrf cổfdgi tay đeqwqólzdg đeqwqásaalnh thẳucokng vàtyvoo ngựjgczc Mụxmjhc Xung, Mụxmjhc Xung bịsaal hấrmhrt bay.

“Ai đeqwqrmhry?”

Ôclprng Tềyfnztyvo cao thủwwjm củwwjma Mụxmjhc phủwwjm lậlcaxp tứdeaqc biếlzdgn sắzuyzc, thi nhau chăoppsn trưpavrqezic Mụxmjhc Xung.

Mụxmjhc Xung bòbpmg dậlcaxy, khólzdge miệnvchng vẫdyogn còbpmgn vếlzdgt másaalu, ôsaalng ta nghiếlzdgn răoppsng nghiếlzdgn lợwwjmi, giậlcaxn dữpchianwst: “Rốcjvwt cuộepmsc làtyvo ai vừeqbea đeqwqásaalnh léanwsn? Cúiprxt ra đeqwqâsaaly cho tôsaali!”

“Ha ha, mạnvchnh miệnvchng thậlcaxt”.

Đeqbeúiprxng lúiprxc nàtyvoy, mộepmst giọmkkzng nólzdgi díyrpt dỏsaalm bỗvvgyng vang lêsnxbn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.