Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưfquxơwvcqng 3097:

Ôdvapng Têskckljjhi: “Cậuesbu Mụdvapc, cậuesbu nêskckn tựaecq gặqxaip ngưfquxtiemi củhodga Tốoybxng Thàggjrnh thìggjrwvcqn, dùpugg sao cũjpjhng chỉfsubljjh thếdvap thìggjr mớvdpti thểtiem hiệbskvn đubytưfquxsoldc thàggjrnh ýxpxe củhodga chúywhang ta”.

Mụdvapc Xung hơwvcqi do dựaecq, ôjokyng ta biếdvapt cao thủhodg củhodga Tốoybxng Thàggjrnh đubytãfqux đubytuổrasmi hếdvapt mấnnwqy thếdvap lựaecqc nhòbskvm ngóljjh Mụdvapc phủhodg đubyti, bêskckn cạhgsqnh Tốoybxng Nghịipjnljjh hai cao thủhodg Siêskcku Phàggjrm Cửhgsqu Cảzmmhnh đubytfsubnh phong.

Ôdvapng ta sợsold nhỡmttoggjrn bạhgsqc khôjokyng xong, nếdvapu đubytoybxi phưfquxơwvcqng muốoybxn giếdvapt ôjokyng ta thìggjr rấnnwqt dễfsubggjrng.

Nhưfquxng khi nghĩfsub đubytếdvapn vịipjn tríaecq chủhodg Mụdvapc phủhodg, áuesbnh mắhgsqt Mụdvapc Xung lạhgsqi nóljjhng rựaecqc, ôjokyng ta cắhgsqn rărsrcng: “Đfslhưfquxsoldc, vậuesby tôjokyi sẽfqux đubyti gặqxaip ngưfquxtiemi củhodga Tốoybxng Thàggjrnh vớvdpti ôjokyng mộdjzat chuyếdvapn!”


fquxơwvcqng Chấnnwqn nhanh chóljjhng biếdvapt đubytưfquxsoldc chuyệbskvn Mụdvapc Xung dẫfirzn ngưfquxtiemi đubyti tìggjrm Tốoybxng Nghịipjn.

Hoàggjri Lam tứvdptc giậuesbn nóljjhi: “Anh Chấnnwqn, têskckn khốoybxn nàggjry đubytúywhang làggjr chẳbhqung ra gìggjr, rõjokyggjrng anh đubytãfquxggjrn bạhgsqc vớvdpti ngưfquxtiemi củhodga Tốoybxng Thàggjrnh xong rồmvcti, ôjokyng ta lạhgsqi đubyti tìggjrm đubytoybxi phưfquxơwvcqng tiếdvapp”.

fquxơwvcqng Chấnnwqn cưfquxtiemi nhạhgsqt, nóljjhi: “Côjoky cứvdptskckn tâpuggm, ôjokyng ta sẽfqux khôjokyng thàggjrnh côjokyng đubytâpuggu, nếdvapu ôjokyng ta đubyti †ìggjrm ngưfquxtiemi củhodga nhàggjr họgoao Tốoybxng, cóljjh lẽfqux sẽfqux tựaecq chuốoybxc lấnnwqy nhụdvapc”.

nqev lốoybxi vàggjro Mụdvapc phủhodg.

Mụdvapc Xung dẫfirzn mấnnwqy cao thủhodg đubytfsubnh cao củhodga Mụdvapc phủhodg ra ngoàggjri.

“Tôjokyi làggjr Mụdvapc Xung, thiếdvapu thàggjrnh chủhodg củhodga Mụdvapc phủhodg, mờtiemi thiếdvapu thàggjrnh chủhodg Tốoybxng ra gặqxaip mặqxait mộdjzat lầjaocn!”

Mụdvapc Xung chấnnwqp tay, nóljjhi vớvdpti phíaecqa trưfquxvdptc.

Đfslhiềhnwxu khiếdvapn ôjokyng ta kinh ngạhgsqc chíaecqnh làggjr sau khi ra ngoàggjri, họgoaojpjhng khôjokyng cảzmmhm nhậuesbn đubytưfquxsoldc hơwvcqi thởrwko củhodga đubytáuesbm ngưfquxtiemi Tốoybxng Nghi.

Sau khi Mụdvapc Xung nóljjhi xong, khoảzmmhng mộdjzat phúywhat sau vẫfirzn khôjokyng cóljjh ai xuấnnwqt hiệbskvn.

Mụdvapc Xung lậuesbp tứvdptc nhíaecqu màggjry, lạhgsqi cao giọgoaong nóljjhi: “Tôjokyi làggjr Mụdvapc Xung, thiếdvapu thàggjrnh chủhodg củhodga Mụdvapc phủhodg, mờtiemi thiếdvapu thàggjrnh chủhodg Tốoybxng ra gặqxaip mặqxait mộdjzat lầjaocn, tôjokyi cóljjh chuyệbskvn quan trọgoaong cầjaocn nóljjhi vớvdpti thiếdvapu thàggjrnh chủhodg Tốoybxng”.

Lầjaocn nàggjry, vấnnwqn khôjokyng cóljjh bấnnwqt cứvdpt ai đubytáuesbp lạhgsqi.

Mụdvapc Xung lậuesbp tứvdptc sầjaocm mặqxait, nhìggjrn vềhnwx phíaecqa ôjokyng Têskckskckn cạhgsqnh: “Hay ngưfquxtiemi củhodga Tốoybxng Thàggjrnh đubytãfqux đubyti rồmvcti?”

Ôdvapng Tềhnwxjpjhng cóljjh vẻyvux ngờtiem vựaecqc, thoáuesbng suy tưfqux rồmvcti lắhgsqc đubytjaocu: “Khôjokyng thểtiemggjro! Ngưfquxtiemi củhodga Tốoybxng Thàggjrnh khôjokyng thểtiem đubyti nhanh nhưfqux thếdvap”.


Mụdvapc Xung nóljjhi vớvdpti vẻyvux khôjokyng vui: “Vậuesby tạhgsqi sao khôjokyng cóljjh ai xuấnnwqt hiệbskvn đubytâpuggy?”

Ôdvapng Tềhnwxljjhi vớvdpti vẻyvux cay đubytărsrcng: “Tôjokyi cũjpjhng khôjokyng biếdvapt”.

“Tôjokyi làggjr Mụdvapc Xung, thiếdvapu thàggjrnh chủhodg củhodga Mụdvapc phủhodg, mờtiemi Tốoybxng thiếdvapu thàggjrnh chủhodg ra đubytâpuggy mộdjzat lầjaocn!”

Mụdvapc Xung nhìggjrn quanh, lạhgsqi nóljjhi lớvdptn.

Nhưfquxng vẫfirzn khôjokyng ai đubytáuesbp lờtiemi, chỉfsubljjh tiếdvapng chim líaecqu ríaecqu trêskckn câpuggy cổrasm thụdvap chọgoaoc trờtiemi ởrwkoskckn cạhgsqnh.

Mụdvapc Xung tứvdptc giậuesbn nghiếdvapn rărsrcng: “Khốoybxn kiếdvapp thậuesbt, rốoybxt cuộdjzac họgoao đubytang ởrwko đubytâpuggu chứvdpt?”

“Rầjaocm!”

Mụdvapc Xung vừfslha dứvdptt lờtiemi, mộdjzat nháuesbnh câpuggy đubytjaocy láuesb bỗxlmhng bay vềhnwx phíaecqa ôjokyng ta, nháuesbnh câpuggy to cỡmtto cổrasm tay đubytóljjh đubytáuesbnh thẳbhqung vàggjro ngựaecqc Mụdvapc Xung, Mụdvapc Xung bịipjn hấnnwqt bay.

“Ai đubytnnwqy?”

Ôdvapng Tềhnwxggjr cao thủhodg củhodga Mụdvapc phủhodg lậuesbp tứvdptc biếdvapn sắhgsqc, thi nhau chărsrcn trưfquxvdptc Mụdvapc Xung.

Mụdvapc Xung bòbskv dậuesby, khóljjhe miệbskvng vẫfirzn còbskvn vếdvapt máuesbu, ôjokyng ta nghiếdvapn rărsrcng nghiếdvapn lợsoldi, giậuesbn dữnnwqubytt: “Rốoybxt cuộdjzac làggjr ai vừfslha đubytáuesbnh léubytn? Cúywhat ra đubytâpuggy cho tôjokyi!”

“Ha ha, mạhgsqnh miệbskvng thậuesbt”.

Đfslhúywhang lúywhac nàggjry, mộdjzat giọgoaong nóljjhi díaecq dỏpgtpm bỗxlmhng vang lêskckn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.