Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưsqcoơkvsqng 3097:

Ôuqalng Têcuplsycdi: “Cậdtcdu Mụdwlyc, cậdtcdu nêcupln tựcrgn gặdtcdp ngưsqcobzngi củejyua Tốkxxrng Thànjwtnh thìxmphkvsqn, dùswow sao cũgtmung chỉkxrwsycd thếkitj thìxmph mớsycdi thểnkcq hiệidvun đdpeiưsqcomgfbc thànjwtnh ýbvvm củejyua chúdpeing ta”.

Mụdwlyc Xung hơkvsqi do dựcrgn, ôhqgong ta biếkitjt cao thủejyu củejyua Tốkxxrng Thànjwtnh đdpeiãfsxs đdpeiuổynbai hếkitjt mấhqgoy thếkitj lựcrgnc nhòcuqum ngósycd Mụdwlyc phủejyu đdpeii, bêcupln cạstnrnh Tốkxxrng Nghịswowsycd hai cao thủejyu Siêcuplu Phànjwtm Cửnevuu Cảkkvtnh đdpeikxrwnh phong.

Ôuqalng ta sợmgfb nhỡnkcqnjwtn bạstnrc khôhqgong xong, nếkitju đdpeikxxri phưsqcoơkvsqng muốkxxrn giếkitjt ôhqgong ta thìxmph rấhqgot dễdpeinjwtng.

Nhưsqcong khi nghĩfwgv đdpeiếkitjn vịswow tríhqgo chủejyu Mụdwlyc phủejyu, ádpeinh mắpxrut Mụdwlyc Xung lạstnri nósycdng rựcrgnc, ôhqgong ta cắpxrun răcuplng: “Đidvuưsqcomgfbc, vậdtcdy tôhqgoi sẽeopu đdpeii gặdtcdp ngưsqcobzngi củejyua Tốkxxrng Thànjwtnh vớsycdi ôhqgong mộcegpt chuyếkitjn!”


sqcoơkvsqng Chấhqgon nhanh chósycdng biếkitjt đdpeiưsqcomgfbc chuyệidvun Mụdwlyc Xung dẫbvvmn ngưsqcobzngi đdpeii tìxmphm Tốkxxrng Nghịswow.

Hoànjwti Lam tứynbac giậdtcdn nósycdi: “Anh Chấhqgon, têcupln khốkxxrn nànjwty đdpeiúdpeing lànjwt chẳgsaong ra gìxmph, rõgsaonjwtng anh đdpeiãfsxsnjwtn bạstnrc vớsycdi ngưsqcobzngi củejyua Tốkxxrng Thànjwtnh xong rồprpbi, ôhqgong ta lạstnri đdpeii tìxmphm đdpeikxxri phưsqcoơkvsqng tiếkitjp”.

sqcoơkvsqng Chấhqgon cưsqcobzngi nhạstnrt, nósycdi: “Côhqgo cứynbacupln tâjmpvm, ôhqgong ta sẽeopu khôhqgong thànjwtnh côhqgong đdpeiâjmpvu, nếkitju ôhqgong ta đdpeii †ìxmphm ngưsqcobzngi củejyua nhànjwt họdzou Tốkxxrng, cósycd lẽeopu sẽeopu tựcrgn chuốkxxrc lấhqgoy nhụdwlyc”.

cdep lốkxxri vànjwto Mụdwlyc phủejyu.

Mụdwlyc Xung dẫbvvmn mấhqgoy cao thủejyu đdpeikxrwnh cao củejyua Mụdwlyc phủejyu ra ngoànjwti.

“Tôhqgoi lànjwt Mụdwlyc Xung, thiếkitju thànjwtnh chủejyu củejyua Mụdwlyc phủejyu, mờbzngi thiếkitju thànjwtnh chủejyu Tốkxxrng ra gặdtcdp mặdtcdt mộcegpt lầeopun!”

Mụdwlyc Xung chấhqgop tay, nósycdi vớsycdi phíhqgoa trưsqcosycdc.

Đidvuiềbvbeu khiếkitjn ôhqgong ta kinh ngạstnrc chíhqgonh lànjwt sau khi ra ngoànjwti, họdzougtmung khôhqgong cảkkvtm nhậdtcdn đdpeiưsqcomgfbc hơkvsqi thởdzou củejyua đdpeiádpeim ngưsqcobzngi Tốkxxrng Nghi.

Sau khi Mụdwlyc Xung nósycdi xong, khoảkkvtng mộcegpt phúdpeit sau vẫbvvmn khôhqgong cósycd ai xuấhqgot hiệidvun.

Mụdwlyc Xung lậdtcdp tứynbac nhíhqgou mànjwty, lạstnri cao giọdzoung nósycdi: “Tôhqgoi lànjwt Mụdwlyc Xung, thiếkitju thànjwtnh chủejyu củejyua Mụdwlyc phủejyu, mờbzngi thiếkitju thànjwtnh chủejyu Tốkxxrng ra gặdtcdp mặdtcdt mộcegpt lầeopun, tôhqgoi cósycd chuyệidvun quan trọdzoung cầeopun nósycdi vớsycdi thiếkitju thànjwtnh chủejyu Tốkxxrng”.

Lầeopun nànjwty, vấhqgon khôhqgong cósycd bấhqgot cứynba ai đdpeiádpeip lạstnri.

Mụdwlyc Xung lậdtcdp tứynbac sầeopum mặdtcdt, nhìxmphn vềbvbe phíhqgoa ôhqgong Têcuplcupln cạstnrnh: “Hay ngưsqcobzngi củejyua Tốkxxrng Thànjwtnh đdpeiãfsxs đdpeii rồprpbi?”

Ôuqalng Tềbvbegtmung cósycd vẻyjww ngờbzng vựcrgnc, thoádpeing suy tưsqco rồprpbi lắpxruc đdpeieopuu: “Khôhqgong thểnkcqnjwto! Ngưsqcobzngi củejyua Tốkxxrng Thànjwtnh khôhqgong thểnkcq đdpeii nhanh nhưsqco thếkitj”.


Mụdwlyc Xung nósycdi vớsycdi vẻyjww khôhqgong vui: “Vậdtcdy tạstnri sao khôhqgong cósycd ai xuấhqgot hiệidvun đdpeiâjmpvy?”

Ôuqalng Tềbvbesycdi vớsycdi vẻyjww cay đdpeiăcuplng: “Tôhqgoi cũgtmung khôhqgong biếkitjt”.

“Tôhqgoi lànjwt Mụdwlyc Xung, thiếkitju thànjwtnh chủejyu củejyua Mụdwlyc phủejyu, mờbzngi Tốkxxrng thiếkitju thànjwtnh chủejyu ra đdpeiâjmpvy mộcegpt lầeopun!”

Mụdwlyc Xung nhìxmphn quanh, lạstnri nósycdi lớsycdn.

Nhưsqcong vẫbvvmn khôhqgong ai đdpeiádpeip lờbzngi, chỉkxrwsycd tiếkitjng chim líhqgou ríhqgou trêcupln câjmpvy cổynba thụdwly chọdzouc trờbzngi ởdzoucupln cạstnrnh.

Mụdwlyc Xung tứynbac giậdtcdn nghiếkitjn răcuplng: “Khốkxxrn kiếkitjp thậdtcdt, rốkxxrt cuộcegpc họdzou đdpeiang ởdzou đdpeiâjmpvu chứynba?”

“Rầeopum!”

Mụdwlyc Xung vừsqcoa dứynbat lờbzngi, mộcegpt nhádpeinh câjmpvy đdpeieopuy ládpei bỗprpbng bay vềbvbe phíhqgoa ôhqgong ta, nhádpeinh câjmpvy to cỡnkcq cổynba tay đdpeiósycd đdpeiádpeinh thẳgsaong vànjwto ngựcrgnc Mụdwlyc Xung, Mụdwlyc Xung bịswow hấhqgot bay.

“Ai đdpeihqgoy?”

Ôuqalng Tềbvbenjwt cao thủejyu củejyua Mụdwlyc phủejyu lậdtcdp tứynbac biếkitjn sắpxruc, thi nhau chăcupln trưsqcosycdc Mụdwlyc Xung.

Mụdwlyc Xung bòcuqu dậdtcdy, khósycde miệidvung vẫbvvmn còcuqun vếkitjt mádpeiu, ôhqgong ta nghiếkitjn răcuplng nghiếkitjn lợmgfbi, giậdtcdn dữdzouptagt: “Rốkxxrt cuộcegpc lànjwt ai vừsqcoa đdpeiádpeinh léptagn? Cúdpeit ra đdpeiâjmpvy cho tôhqgoi!”

“Ha ha, mạstnrnh miệidvung thậdtcdt”.

Đidvuúdpeing lúdpeic nànjwty, mộcegpt giọdzoung nósycdi díhqgo dỏkhkjm bỗprpbng vang lêcupln.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.