Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưxytqơbrytng 3097:

Ôjncung Têwtwupgzji: “Cậynhpu Mụeotjc, cậynhpu nêwtwun tựcoht gặrsuxp ngưxytqpnlyi củkmwba Tốshezng Thàmrdjnh thìjgeqbrytn, dùmczv sao cũkmpjng chỉwtwupgzj thếaolc thìjgeq mớtbtli thểxeed hiệonxan đhfmkưxytqlxnjc thàmrdjnh ýgbul củkmwba chúleajng ta”.

Mụeotjc Xung hơbryti do dựcoht, ôoeuong ta biếaolct cao thủkmwb củkmwba Tốshezng Thàmrdjnh đhfmkãdmsp đhfmkuổjgeqi hếaolct mấnvwcy thếaolc lựcohtc nhòqjvjm ngópgzj Mụeotjc phủkmwb đhfmki, bêwtwun cạgbulnh Tốshezng Nghịjncupgzj hai cao thủkmwb Siêwtwuu Phàmrdjm Cửdjrxu Cảilcdnh đhfmkwtwunh phong.

Ôjncung ta sợlxnj nhỡabbamrdjn bạgbulc khôoeuong xong, nếaolcu đhfmkshezi phưxytqơbrytng muốshezn giếaolct ôoeuong ta thìjgeq rấnvwct dễaolcmrdjng.

Nhưxytqng khi nghĩynhp đhfmkếaolcn vịjncu tríxeed chủkmwb Mụeotjc phủkmwb, ámqgnnh mắkmret Mụeotjc Xung lạgbuli nópgzjng rựcohtc, ôoeuong ta cắkmren răhajgng: “Đzyslưxytqlxnjc, vậynhpy tôoeuoi sẽsuwr đhfmki gặrsuxp ngưxytqpnlyi củkmwba Tốshezng Thàmrdjnh vớtbtli ôoeuong mộjcqjt chuyếaolcn!”


xytqơbrytng Chấnvwcn nhanh chópgzjng biếaolct đhfmkưxytqlxnjc chuyệonxan Mụeotjc Xung dẫhwbzn ngưxytqpnlyi đhfmki tìjgeqm Tốshezng Nghịjncu.

Hoàmrdji Lam tứfxfxc giậynhpn nópgzji: “Anh Chấnvwcn, têwtwun khốshezn nàmrdjy đhfmkúleajng làmrdj chẳhfmkng ra gìjgeq, rõdbtbmrdjng anh đhfmkãdmspmrdjn bạgbulc vớtbtli ngưxytqpnlyi củkmwba Tốshezng Thàmrdjnh xong rồvsbli, ôoeuong ta lạgbuli đhfmki tìjgeqm đhfmkshezi phưxytqơbrytng tiếaolcp”.

xytqơbrytng Chấnvwcn cưxytqpnlyi nhạgbult, nópgzji: “Côoeuo cứfxfxwtwun tâvsblm, ôoeuong ta sẽsuwr khôoeuong thàmrdjnh côoeuong đhfmkâvsblu, nếaolcu ôoeuong ta đhfmki †ìjgeqm ngưxytqpnlyi củkmwba nhàmrdj họxeed Tốshezng, cópgzj lẽsuwr sẽsuwr tựcoht chuốshezc lấnvwcy nhụeotjc”.

ppnl lốshezi vàmrdjo Mụeotjc phủkmwb.

Mụeotjc Xung dẫhwbzn mấnvwcy cao thủkmwb đhfmkwtwunh cao củkmwba Mụeotjc phủkmwb ra ngoàmrdji.

“Tôoeuoi làmrdj Mụeotjc Xung, thiếaolcu thàmrdjnh chủkmwb củkmwba Mụeotjc phủkmwb, mờpnlyi thiếaolcu thàmrdjnh chủkmwb Tốshezng ra gặrsuxp mặrsuxt mộjcqjt lầkmren!”

Mụeotjc Xung chấnvwcp tay, nópgzji vớtbtli phíxeeda trưxytqtbtlc.

Đzysliềmvypu khiếaolcn ôoeuong ta kinh ngạgbulc chíxeednh làmrdj sau khi ra ngoàmrdji, họxeedkmpjng khôoeuong cảilcdm nhậynhpn đhfmkưxytqlxnjc hơbryti thởiarx củkmwba đhfmkámqgnm ngưxytqpnlyi Tốshezng Nghi.

Sau khi Mụeotjc Xung nópgzji xong, khoảilcdng mộjcqjt phúleajt sau vẫhwbzn khôoeuong cópgzj ai xuấnvwct hiệonxan.

Mụeotjc Xung lậynhpp tứfxfxc nhíxeedu màmrdjy, lạgbuli cao giọxeedng nópgzji: “Tôoeuoi làmrdj Mụeotjc Xung, thiếaolcu thàmrdjnh chủkmwb củkmwba Mụeotjc phủkmwb, mờpnlyi thiếaolcu thàmrdjnh chủkmwb Tốshezng ra gặrsuxp mặrsuxt mộjcqjt lầkmren, tôoeuoi cópgzj chuyệonxan quan trọxeedng cầkmren nópgzji vớtbtli thiếaolcu thàmrdjnh chủkmwb Tốshezng”.

Lầkmren nàmrdjy, vấnvwcn khôoeuong cópgzj bấnvwct cứfxfx ai đhfmkámqgnp lạgbuli.

Mụeotjc Xung lậynhpp tứfxfxc sầkmrem mặrsuxt, nhìjgeqn vềmvyp phíxeeda ôoeuong Têwtwuwtwun cạgbulnh: “Hay ngưxytqpnlyi củkmwba Tốshezng Thàmrdjnh đhfmkãdmsp đhfmki rồvsbli?”

Ôjncung Tềmvypkmpjng cópgzj vẻjgeq ngờpnly vựcohtc, thoámqgnng suy tưxytq rồvsbli lắkmrec đhfmkkmreu: “Khôoeuong thểxeedmrdjo! Ngưxytqpnlyi củkmwba Tốshezng Thàmrdjnh khôoeuong thểxeed đhfmki nhanh nhưxytq thếaolc”.


Mụeotjc Xung nópgzji vớtbtli vẻjgeq khôoeuong vui: “Vậynhpy tạgbuli sao khôoeuong cópgzj ai xuấnvwct hiệonxan đhfmkâvsbly?”

Ôjncung Tềmvyppgzji vớtbtli vẻjgeq cay đhfmkăhajgng: “Tôoeuoi cũkmpjng khôoeuong biếaolct”.

“Tôoeuoi làmrdj Mụeotjc Xung, thiếaolcu thàmrdjnh chủkmwb củkmwba Mụeotjc phủkmwb, mờpnlyi Tốshezng thiếaolcu thàmrdjnh chủkmwb ra đhfmkâvsbly mộjcqjt lầkmren!”

Mụeotjc Xung nhìjgeqn quanh, lạgbuli nópgzji lớtbtln.

Nhưxytqng vẫhwbzn khôoeuong ai đhfmkámqgnp lờpnlyi, chỉwtwupgzj tiếaolcng chim líxeedu ríxeedu trêwtwun câvsbly cổjgeq thụeotj chọxeedc trờpnlyi ởiarxwtwun cạgbulnh.

Mụeotjc Xung tứfxfxc giậynhpn nghiếaolcn răhajgng: “Khốshezn kiếaolcp thậynhpt, rốshezt cuộjcqjc họxeed đhfmkang ởiarx đhfmkâvsblu chứfxfx?”

“Rầkmrem!”

Mụeotjc Xung vừcohta dứfxfxt lờpnlyi, mộjcqjt nhámqgnnh câvsbly đhfmkkmrey lámqgn bỗxocang bay vềmvyp phíxeeda ôoeuong ta, nhámqgnnh câvsbly to cỡabba cổjgeq tay đhfmkópgzj đhfmkámqgnnh thẳhfmkng vàmrdjo ngựcohtc Mụeotjc Xung, Mụeotjc Xung bịjncu hấnvwct bay.

“Ai đhfmknvwcy?”

Ôjncung Tềmvypmrdj cao thủkmwb củkmwba Mụeotjc phủkmwb lậynhpp tứfxfxc biếaolcn sắkmrec, thi nhau chăhajgn trưxytqtbtlc Mụeotjc Xung.

Mụeotjc Xung bòqjvj dậynhpy, khópgzje miệonxang vẫhwbzn còqjvjn vếaolct mámqgnu, ôoeuong ta nghiếaolcn răhajgng nghiếaolcn lợlxnji, giậynhpn dữeotjjcqjt: “Rốshezt cuộjcqjc làmrdj ai vừcohta đhfmkámqgnnh léjcqjn? Cúleajt ra đhfmkâvsbly cho tôoeuoi!”

“Ha ha, mạgbulnh miệonxang thậynhpt”.

Đzyslúleajng lúleajc nàmrdjy, mộjcqjt giọxeedng nópgzji díxeed dỏnkzam bỗxocang vang lêwtwun.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.