“Việrrcr c củdcdi a tớyixp đuheg ãchad sálwtl ng tỏlqww , truyềkkkk n thôyboi ng cùjbyi ng fan cũniwq ng biếbnrc t làfvcc ai. Uyểchad n Tìbsta nh nófzxj i: “Nhàfvcc xuấpscd t bảgpjk n cũniwq ng biếbnrc t thâzcmy n phậucdr n củdcdi a tớyixp , cho nêmoyw n bọqvia n họqvia weibo khôyboi ng dẫpifq n vềkkkk tớyixp . Tớyixp cuốbmhd i cùjbyi ng cảgpjk m thấpscd y làfvcc m cho mọqvia i ngưctqg ờesvi i đuheg ềkkkk u biếbnrc t, sẽsfan thựchad c phiềkkkk n toálwtl i, tạhxtc m thờesvi i khôyboi ng cầkdnn n đuheg i.”
Mụviws c Thiêmoyw n dưctqg ơfmxz ng đuheg i ra: “Anh mởgpjk málwtl y tízuia nh củdcdi a em, phálwtl t bưctqg u kiệrrcr n cho côyboi ng ty.”
“Nga, khôyboi ng cófzxj việrrcr c gìbsta .” Uyểchad n Tìbsta nh nófzxj i.
Nơfmxz i nàfvcc y khôyboi ng gian khôyboi ng đuheg ủdcdi , chỉkdnn đuheg ểchad málwtl y nàfvcc ng mua khi vàfvcc o đuheg ạhxtc i họqvia c, còmhqt n cófzxj málwtl y củdcdi a Mụviws c Thiêmoyw n Dưctqg ơfmxz ng. Nàfvcc ng dùjbyi ng củdcdi a anh, anh cũniwq ng chỉkdnn cófzxj thểchad dùjbyi ng củdcdi a nàfvcc ng.
“Khi khởgpjk i đuheg ộvvuv ng málwtl y thìbsta nhảgpjk y ra phầkdnn n mềkkkk m PS, hìbsta nh nhưctqg làfvcc lầkdnn n trưctqg ớyixp c khôyboi ng tắiwws t málwtl y bìbsta nh thưctqg ờesvi ng......”
“Álwtl ch......” Uyểchad n Tìbsta nh ngẩmhxk n ngơfmxz .
“Anh gửvvuv i đuheg ồgavc cầkdnn n giữmoyw đuheg ếbnrc n hòmhqt m thưctqg củdcdi a em.” Nófzxj i xong trừpifq ng mắiwws t Thiêmoyw n Tuyếbnrc t, “Ngưctqg ơfmxz i khôyboi ng phảgpjk i tìbsta m côyboi ng ty thiếbnrc t kếbnrc sao, nhưctqg thếbnrc nàfvcc o còmhqt n gọqvia i tẩmhxk u tửvvuv giúrfzy p ngưctqg ơfmxz i làfvcc m?”
“Cálwtl i gìbsta ?” Thiêmoyw n Tuyếbnrc t khôyboi ng hiểchad u gìbsta cảgpjk .
“Khôyboi ng cófzxj việrrcr c gìbsta khôyboi ng cófzxj việrrcr c gìbsta !” Uyểchad n tìbsta nh thếbnrc cấpscd p bálwtl ch nófzxj i, nàfvcc ng rấpscd t muốbmhd n làfvcc m a! Bởgpjk i vìbsta trưctqg ớyixp c kia từpifq ng thửvvuv làfvcc m PS, đuheg ộvvuv t nhiêmoyw n nhớyixp tớyixp i, hứmoyw ng thúrfzy rấpscd t lớyixp n, liềkkkk n làfvcc m.
Mụviws c Thiêmoyw n Dưctqg ơfmxz ng lấpscd y laptop, trựchad c tiếbnrc p vàfvcc o hòmhqt m thưctqg củdcdi a mìbsta nh, down file đuheg ízuia nh kéfnhg m trong thưctqg xuốbmhd ng, Uyểchad n Tìbsta nh ngăevpt n đuheg ófzxj n cũniwq ng ngăevpt n khôyboi ng đuheg ưctqg ợhxtc c.
Thiêmoyw n Tuyếbnrc t vừpifq a thấpscd y, kêmoyw u sợhxtc hãchad i: “Oa! Đrrcr âzcmy y làfvcc thầkdnn n mãchad ?”
“tớyixp chỉkdnn làfvcc m thửvvuv .” Uyểchad n Tìbsta nh xấpscd u hổqvia nófzxj i: “Thậucdr t lâzcmy u khôyboi ng đuheg ộvvuv ng tớyixp i PS, cófzxj đuheg iểchad m hoàfvcc i niệrrcr m.”
“Nhưctqg ng làfvcc đuheg ẹgpjk p lắiwws m a!” Thiêmoyw n Tuyếbnrc t nófzxj i, “Nàfvcc y hoàfvcc n toàfvcc n làfvcc tớyixp muốbmhd n feel!”
“Álwtl ch...... Tớyixp cảgpjk m thấpscd y cófzxj đuheg iểchad m khôyboi ng hiểchad u.”
Thiêmoyw n Tuyếbnrc t lặbsta ng đuheg i mộvvuv t chúrfzy t: “Âfvcc n...... Quay đuheg ầkdnn u hai chữmoyw cófzxj chúrfzy t lớyixp n. A, tớyixp nghĩlvpn ra rồgavc i! Bọqvia n họqvia đuheg ang cófzxj ýjbyi tưctqg ởgpjk ng quảgpjk ng cálwtl o, làfvcc mộvvuv t côyboi béfnhg ăevpt n mựchad c quy củdcdi đuheg i trêmoyw n đuheg ưctqg ờesvi ng, mộvvuv t soálwtl i ca thấpscd y nàfvcc ng phun nưctqg ớyixp c hoa, sau đuheg ófzxj vừpifq a quay đuheg ầkdnn u lạhxtc i, côyboi béfnhg nàfvcc y hìbsta nh tưctqg ợhxtc ng liềkkkk n thay đuheg ổqvia i, biếbnrc n thàfvcc nh mỹnwac nhâzcmy n válwtl y tung bay, màfvcc ngay cảgpjk hai bêmoyw n đuheg ưctqg ờesvi ng phòmhqt ng ởgpjk đuheg ềkkkk u từpifq bìbsta nh thưctqg ờesvi ng biếbnrc n thàfvcc nh nhàfvcc cao tầkdnn ng! Tớyixp quyếbnrc t đuheg ịvkxh nh dùjbyi ng ýjbyi tưctqg ởgpjk ng nàfvcc y, lúrfzy c chụviws p quảgpjk ng cálwtl o nữmoyw hàfvcc i tửvvuv cófzxj thểchad vẽsfan lạhxtc i thàfvcc nh tranh thủdcdi mặbsta c a! Trêmoyw n válwtl y cófzxj câzcmy y trúrfzy c, sau đuheg ófzxj ‘ quay đuheg ầkdnn u ’ hai chữmoyw từpifq trong rừpifq ng trúrfzy c bay ra đuheg i...... Vừpifq a mớyixp i vừpifq a cófzxj cảgpjk m giálwtl c Trung Quốbmhd c! Chízuia nh làfvcc nhưctqg vậucdr y, thậucdr t sựchad làfvcc quálwtl tốbmhd t! Uyểchad n Tìbsta nh cậucdr u quálwtl lợhxtc i hạhxtc i, sửvvuv a mộvvuv t đuheg iểchad m nhỏlqww , thiếbnrc t kếbnrc đuheg ộvvuv c quyềkkkk n nàfvcc y vềkkkk tay cậucdr u!”
Uyểchad n Tìbsta nh sửvvuv ng sốbmhd t nửvvuv a ngàfvcc y: “Vềkkkk tớyixp ? Vậucdr y cậucdr u cho tớyixp bao nhiêmoyw u tiềkkkk n?”
Thiêmoyw n Tuyếbnrc t lặbsta ng đuheg i mộvvuv t chúrfzy t: “Cổqvia phầkdnn n côyboi ng ty muốbmhd n hay khôyboi ng? Tớyixp cho cậucdr u 50%, vềkkkk sau chúrfzy ng ta nổqvia i tiếbnrc ng, cófzxj nhiềkkkk u tiềkkkk n a ~”
“Đrrcr ừpifq ng!” Mụviws c Thiêmoyw n Dưctqg ơfmxz ng lậucdr p tứmoyw c lêmoyw n tiếbnrc ng, đuheg em Uyểchad n Tìbsta nh ôyboi m ởgpjk trong lòmhqt ng ngựchad c củdcdi a mìbsta nh, “Em giữmoyw lấpscd y, coi nhưctqg làfvcc lễuheg vậucdr t kếbnrc t hôyboi n màfvcc Uyểchad n Tìbsta nh trưctqg ớyixp c tiêmoyw n đuheg ưctqg a cho em, sẽsfan khôyboi ng lấpscd y cổqvia phầkdnn n gìbsta hếbnrc t.
“Chúrfzy ng ta phảgpjk i tôyboi n trọqvia ng tri thứmoyw c quyềkkkk n tàfvcc i sảgpjk n!” Thiêmoyw n Tuyếbnrc t nófzxj i.
“Vậucdr y chi phiếbnrc u!”
“Anh tạhxtc i sao cófzxj thểchad chắiwws n đuheg ưctqg ờesvi ng kiếbnrc m tiềkkkk n củdcdi a lãchad o bàfvcc ?!”
Mụviws c Thiêmoyw n Dưctqg ơfmxz ng lệrrcr đuheg ầkdnn y mặbsta t: “Anh sợhxtc hãchad i Uyểchad n Tìbsta nh vềkkkk sau so vớyixp i anh cófzxj tiềkkkk n a......” Vạhxtc n nhấpscd t vềkkkk sau Uyểchad n Tìbsta nh nhiềkkkk u việrrcr c, anh khôyboi ng phảgpjk i sẽsfan chịvkxh u vắiwws ng vẻqclt ? Khôyboi ng muốbmhd n khôyboi ng muốbmhd n trăevpt m ngàfvcc n khôyboi ng cầkdnn n ——
“So vớyixp i anh cófzxj tiềkkkk n lạhxtc i khôyboi ng đuheg ưctqg ợhxtc c?”
“Cảgpjk m giálwtl c thàfvcc nh tựchad u sẽsfan ízuia t đuheg i.” Mụviws c Thiêmoyw n Dưctqg ơfmxz ng tựchad a đuheg ầkdnn u chôyboi n ởgpjk Uyểchad n Tìbsta nh trêmoyw n vai, “Lãchad o bàfvcc , em hảgpjk o hảgpjk o hưctqg ởgpjk ng thụviws cuộvvuv c sốbmhd ng làfvcc tốbmhd t rồgavc i, khôyboi ng cầkdnn n nghĩlvpn kiếbnrc m tiềkkkk n.”
Uyểchad n Tìbsta nh trầkdnn m mặbsta c mộvvuv t lálwtl t nófzxj i: “Em cófzxj thểchad khôyboi ng đuheg i kiếbnrc m tiềkkkk n, nhưctqg ng em muốbmhd n cófzxj khảgpjk năevpt ng đuheg ófzxj ! Cófzxj thểchad hay khôyboi ng làfvcc mộvvuv t chuyệrrcr n, cófzxj làfvcc m hay khôyboi ng làfvcc mộvvuv t chuyệrrcr n khálwtl c. Em khôyboi ng thízuia ch bịvkxh ngưctqg ờesvi i nófzxj i sai lệrrcr ch, cálwtl i gìbsta cũniwq ng khôyboi ng làfvcc m đuheg ưctqg ợhxtc c.”
“Âfvcc n, anh hiểchad u.” Mụviws c Thiêmoyw n Dưctqg ơfmxz ng vộvvuv i vàfvcc ng nófzxj i, “Anh khôyboi ng ýjbyi tứmoyw khálwtl c, cũniwq ng khôyboi ng phảgpjk i phảgpjk n đuheg ốbmhd i em, chỉkdnn làfvcc muốbmhd n cho em biếbnrc t, ngưctqg ơfmxz i mộvvuv t phâzcmy n tiềkkkk n kiếbnrc m khôyboi ng đuheg ếbnrc n, anh cũniwq ng sẽsfan khôyboi ng ghéfnhg t bỏlqww củdcdi a em! Em càfvcc ng tiêmoyw u tiềkkkk n, anha sẽsfan càfvcc ng cao hứmoyw ng.”
Thiêmoyw n Tuyếbnrc t oálwtl n hậucdr n nófzxj i: “Nàfvcc ng nếbnrc u thậucdr t sựchad khôyboi ng chỗvihp nàfvcc o cốbmhd kỵrrcr màfvcc tiêmoyw u tiềkkkk n, cófzxj khálwtl c gìbsta loạhxtc i nữmoyw nhâzcmy n hálwtl m lợhxtc i? Anh đuheg ếbnrc n lúrfzy c đuheg ófzxj sẽsfan thấpscd t vọqvia ng, lấpscd y cớyixp tìbsta m Tiểchad u Tam!”
Mụviws c Thiêmoyw n Dưctqg ơfmxz ng căevpt m tứmoyw c trừpifq ng nàfvcc ng.
Thiêmoyw n Tuyếbnrc t khôyboi ng sợhxtc hắiwws n, chízuia nh làfvcc thựchad c sựchad cầkdnn u thịvkxh nófzxj i: “Đrrcr ưctqg ơfmxz ng nhiêmoyw n, anh thízuia ch nàfvcc ng, khẳvkxh ng đuheg ịvkxh nh khôyboi ng phảgpjk i ngưctqg ờesvi i nhưctqg vậucdr y. Em đuheg i đuheg âzcmy y, Uyểchad n Tìbsta nh quálwtl lợhxtc i hạhxtc i, cho em vôyboi sốbmhd linh cảgpjk m, em muốbmhd n đuheg i tìbsta m ngưctqg ờesvi i thưctqg ơfmxz ng lưctqg ợhxtc ng! Uyểchad n Tìbsta nh tốbmhd i nay tớyixp lạhxtc i liêmoyw n hệrrcr cậucdr u, khảgpjk năevpt ng muốbmhd n tìbsta m cậucdr u sửvvuv a chữmoyw a mộvvuv t chúrfzy t ——” nàfvcc ng vừpifq a nófzxj i vừpifq a đuheg i, thoắiwws t mộvvuv t tiếbnrc ng, ngưctqg ờesvi i đuheg ãchad biếbnrc n mấpscd t ởgpjk ngoàfvcc i cửvvuv a.
Mụviws c Thiêmoyw n Dưctqg ơfmxz ng cùjbyi ng Uyểchad n Tìbsta nh rúrfzy c vàfvcc o nhau, vớyixp i nhau nhìbsta n thoálwtl ng qua, Uyểchad n Tìbsta nh nófzxj i: “Nêmoyw n chuẩmhxk n bịvkxh cơfmxz m trưctqg a!” Vềkkkk phầkdnn n chuyệrrcr n khálwtl c, khôyboi ng cófzxj gìbsta quan trọqvia ng hơfmxz n dạhxtc dàfvcc y lãchad o côyboi ng cùjbyi ng đuheg ứmoyw a nhỏlqww !
Cơfmxz m trưctqg a xong, biêmoyw n tậucdr p đuheg ãchad kêmoyw u Uyểchad n Tìbsta nh đuheg i kýjbyi hợhxtc p đuheg ồgavc ng. Mụviws c Thiêmoyw n Dưctqg ơfmxz ng khôyboi ng nêmoyw n đuheg ưctqg a nàfvcc ng đuheg i, đuheg ịvkxh nh đuheg ếbnrc n quálwtl n càfvcc phêmoyw , nhìbsta n đuheg ếbnrc n biêmoyw n tậucdr p làfvcc nữmoyw nhâzcmy n, mớyixp i yêmoyw n lòmhqt ng.
Biêmoyw n tậucdr p nhìbsta n đuheg ếbnrc n anh, kízuia ch đuheg ộvvuv ng nófzxj i cũniwq ng khôyboi ng rõyeki : “Ngưctqg ơfmxz i ngưctqg ơfmxz i ngưctqg ơfmxz i...... Anh chízuia nh làfvcc Mụviws c tổqvia ng tàfvcc i?”
“Âfvcc n.” Mụviws c Thiêmoyw n dưctqg ơfmxz ng vuốbmhd t cằdcdi m, cao quýjbyi khôyboi ng thôyboi i.
Biêmoyw n tậucdr p nófzxj i: “Tôyboi i bìbsta nh thưctqg ờesvi ng thựchad c thízuia ch xem chuyệrrcr n tổqvia ng tàfvcc i, tổqvia ng tàfvcc i giàfvcc u cófzxj đuheg ềkkkk u khốbmhd c soálwtl i!”
Mụviws c Thiêmoyw n dưctqg ơfmxz ng lôyboi ng mi vừpifq a kéfnhg o, nhìbsta n thoálwtl ng qua Uyểchad n Tìbsta nh nófzxj i: “Côyboi cófzxj thểchad hỏlqww i côyboi ấpscd y.”
Uyểchad n Tìbsta nh mặbsta t đuheg ỏlqww , đuheg em càfvcc phêmoyw đuheg ẩmhxk y ra trưctqg ớyixp c mặbsta t anh: “Uốbmhd ng càfvcc phêmoyw .”
Mụviws c Thiêmoyw n Dưctqg ơfmxz ng liềkkkk n bưctqg ng lêmoyw n càfvcc phêmoyw , xem tạhxtc p chízuia , khôyboi ng tham dựchad cálwtl c nàfvcc ng thảgpjk o luậucdr n.
Biêmoyw n tậucdr p thởgpjk hốbmhd c vìbsta kinh ngạhxtc c, thiếbnrc u chúrfzy t nữmoyw a théfnhg t chófzxj i tai ra tiếbnrc ng: hảgpjk o manh! Ngao —— manh nàfvcc ng xuấpscd t huyếbnrc t a! Ta lạhxtc i tin tưctqg ởgpjk ng tìbsta nh yêmoyw u, thậucdr t sựchad làfvcc rấpscd t manh rấpscd t manh ~
Kýjbyi hợhxtc p đuheg ồgavc ng, Uyểchad n Tìbsta nh hỏlqww i: “Trưctqg ớyixp c côyboi nófzxj i muốbmhd n viếbnrc t xuốbmhd ng mộvvuv t quyểchad n, khi nàfvcc o thìbsta giao bảgpjk n thảgpjk o?”
Biêmoyw n tậucdr p vẫpifq y vẫpifq y tay: “Tạhxtc m thờesvi i khôyboi ng cầkdnn n! Đrrcr ang bálwtl n chạhxtc y, chúrfzy ng ta chuẩmhxk n bịvkxh tuyêmoyw n truyềkkkk n tốbmhd t mộvvuv t chúrfzy t, làfvcc m cho nófzxj lạhxtc i nổqvia i riếbnrc ng hơfmxz n, sau đuheg ófzxj thêmoyw m mấpscd y chụviws c trêmoyw n trăevpt m vạhxtc n quyềkkkk n, bálwtl n đuheg ủdcdi nófzxj i sau!”
“......” Khôyboi ng buôyboi n bálwtl n khôyboi ng gian dốbmhd i a!
“Chờesvi bảgpjk n nàfvcc y bálwtl n khôyboi ng sai biệrrcr t lắiwws m, làfvcc cófzxj thểchad ra bảgpjk n thứmoyw hai. Bảgpjk n thứmoyw hai chúrfzy ng ta sẽsfan đuheg ófzxj ng gófzxj i đuheg ẹgpjk p hơfmxz n...... Đrrcr úrfzy ng rồgavc i, chủdcdi biêmoyw n nófzxj i tốbmhd t nhấpscd t sửvvuv a mộvvuv t chúrfzy t têmoyw n sálwtl ch. Bởgpjk i vìbsta têmoyw n kia cófzxj chúrfzy t quan hệrrcr vớyixp i côyboi , hiệrrcr n tạhxtc i xem qua, đuheg ềkkkk u đuheg em nhâzcmy n vậucdr t chízuia nh kêmoyw u làfvcc m ‘ tam châzcmy n uôyboi ng ’, cho nêmoyw n chúrfzy ng ta muốbmhd n đuheg ổqvia i têmoyw n kêmoyw u 《 tam châzcmy n uôyboi ng trảgpjk i qua nguy hiểchad m 》, côyboi xem thếbnrc nàfvcc o? Vềkkkk phầkdnn n têmoyw n nhâzcmy n vậucdr t, khôyboi ng cầkdnn n sửvvuv a.”
Uyểchad n Tìbsta nh gậucdr t đuheg ầkdnn u: “Đrrcr ưctqg ợhxtc c. Vốbmhd n tôyboi i cũniwq ng nghĩlvpn nhưctqg vậucdr y, cảgpjk m giálwtl c cófzxj vẻqclt thâzcmy n thiếbnrc t, còmhqt n muốbmhd n hỏlqww i mọqvia i ngưctqg ờesvi i.”
“Vậucdr y nófzxj i nhưctqg vậucdr y đuheg ưctqg ợhxtc c rồgavc i. Côyboi hiệrrcr n tạhxtc i khôyboi ng cầkdnn n phảgpjk i gấpscd p gálwtl p, năevpt m nay hơfmxz n phâzcmy n nửvvuv a sẽsfan khôyboi ng ra.”
Uyểchad n Tìbsta nh gậucdr t đuheg ầkdnn u, bấpscd t quálwtl vẫpifq n làfvcc quyếbnrc t đuheg ịvkxh nh năevpt m nay viếbnrc t ra, bằdcdi ng khôyboi ng sang năevpt m nửvvuv a năevpt m đuheg ầkdnn u ra nàfvcc ng nhấpscd t đuheg ịvkxh nh phảgpjk i chếbnrc t, bởgpjk i vìbsta sau họqvia c kỳfzxj muốbmhd n tốbmhd t nghiệrrcr p, khẳvkxh ng đuheg ịvkxh nh bềkkkk bộvvuv n nhiềkkkk u việrrcr c.
Lúrfzy c cuốbmhd i kỳfzxj , trưctqg ờesvi ng họqvia c thôyboi ng bálwtl o mọqvia i ngưctqg ờesvi i: sau họqvia c kỳfzxj khai giảgpjk ng thựchad c tậucdr p. Mọqvia i ngưctqg ờesvi i nghe xong, khízuia thếbnrc ngấpscd t trờesvi i thảgpjk o luậucdr n chuyệrrcr n vàfvcc o nghềkkkk . Nhìbsta n đuheg ếbnrc n Uyểchad n Tìbsta nh, hâzcmy m mộvvuv nófzxj i: “Ngưctqg ơfmxz i thìbsta tốbmhd t rồgavc i, khôyboi ng cầkdnn n lo lắiwws ng côyboi ng tálwtl c.”
“Nàfvcc ng làfvcc căevpt n bảgpjk n khôyboi ng cầkdnn n côyboi ng tálwtl c đuheg i ~”
“Ta cũniwq ng tìbsta m cálwtl i nam nhâzcmy n gảgpjk cho quêmoyw n đuheg i!” Cófzxj ngưctqg ờesvi i nófzxj i.
“Cófzxj thểchad gảgpjk đuheg ếbnrc n cao phúrfzy suấpscd t sao?”
Kỳfzxj thậucdr t Uyểchad n Tìbsta nh trong lòmhqt ng cũniwq ng thựchad c rốbmhd i rắiwws m. Đrrcr i ra ngoàfvcc i làfvcc m việrrcr c khôyboi ng quálwtl thízuia ch hợhxtc p, nhưctqg ng khôyboi ng côyboi ng tálwtl c lạhxtc i nhàfvcc m chálwtl n. Vềkkkk nhàfvcc , nàfvcc ng nófzxj i cho Mụviws c Thiêmoyw n Dưctqg ơfmxz ng: “Trưctqg ờesvi ng họqvia c an bàfvcc i họqvia c kỳfzxj sau đuheg i thựchad c tậucdr p.”
“Âfvcc n?” Mụviws c Thiêmoyw n dưctqg ơfmxz ng sửvvuv ng sốbmhd t, “Ởmmew nơfmxz i nàfvcc o thựchad c tậucdr p?”
“Cófzxj tòmhqt a soạhxtc n bálwtl o trưctqg ờesvi ng họqvia c cálwtl i gìbsta , cũniwq ng cófzxj côyboi ng ty bìbsta nh thưctqg ờesvi ng. Cófzxj tỉkdnn nh nộvvuv i, cũniwq ng cófzxj tỉkdnn nh ngoạhxtc i.”
“Cófzxj thàfvcc nh phốbmhd C sao? Thàfvcc nh phốbmhd A cũniwq ng đuheg ưctqg ợhxtc c.”
Mụ
“Nga, khô
Nơ
“Khi khở
“Á
“Anh gử
“Cá
“Khô
Mụ
Thiê
“tớ
“Như
“Á
Thiê
Uyể
Thiê
“Đ
“Chú
“Vậ
“Anh tạ
Mụ
“So vớ
“Cả
Uyể
“Â
Thiê
Mụ
Thiê
Mụ
Cơ
Biê
“Â
Biê
Mụ
Uyể
Mụ
Biê
Ký
Biê
“......” Khô
“Chờ
Uyể
“Vậ
Uyể
Lú
“Nà
“Ta cũ
“Có
Kỳ
“Â
“Có
“Có
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.