Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 608 : Không kiếm ≠ Không làm

    trước sau   
“Việrrcrc củdcdia tớyixp đuhegãchadlwtlng tỏlqww, truyềkkkkn thôyboing cùjbying fan cũniwqng biếbnrct làfvcc ai. Uyểchadn Tìbstanh nófzxji: “Nhàfvcc xuấpscdt bảgpjkn cũniwqng biếbnrct thâzcmyn phậucdrn củdcdia tớyixp, cho nêmoywn bọqvian họqvia weibo khôyboing dẫpifqn vềkkkk tớyixp. Tớyixp cuốbmhdi cùjbying cảgpjkm thấpscdy làfvccm cho mọqviai ngưctqgesvii đuhegkkkku biếbnrct, sẽsfan thựchadc phiềkkkkn toálwtli, tạhxtcm thờesvii khôyboing cầkdnnn đuhegi.”

Mụviwsc Thiêmoywn dưctqgơfmxzng đuhegi ra: “Anh mởgpjklwtly tízuianh củdcdia em, phálwtlt bưctqgu kiệrrcrn cho côyboing ty.”

“Nga, khôyboing cófzxj việrrcrc gìbsta.” Uyểchadn Tìbstanh nófzxji.

fmxzi nàfvccy khôyboing gian khôyboing đuhegdcdi, chỉkdnn đuhegchadlwtly nàfvccng mua khi vàfvcco đuheghxtci họqviac, còmhqtn cófzxjlwtly củdcdia Mụviwsc Thiêmoywn Dưctqgơfmxzng. Nàfvccng dùjbying củdcdia anh, anh cũniwqng chỉkdnnfzxj thểchadjbying củdcdia nàfvccng.

“Khi khởgpjki đuhegvvuvng málwtly thìbsta nhảgpjky ra phầkdnnn mềkkkkm PS, hìbstanh nhưctqgfvcc lầkdnnn trưctqgyixpc khôyboing tắiwwst málwtly bìbstanh thưctqgesving......”

“Álwtlch......” Uyểchadn Tìbstanh ngẩmhxkn ngơfmxz.


“Anh gửvvuvi đuheggavc cầkdnnn giữmoyw đuhegếbnrcn hòmhqtm thưctqg củdcdia em.” Nófzxji xong trừpifqng mắiwwst Thiêmoywn Tuyếbnrct, “Ngưctqgơfmxzi khôyboing phảgpjki tìbstam côyboing ty thiếbnrct kếbnrc sao, nhưctqg thếbnrcfvcco còmhqtn gọqviai tẩmhxku tửvvuv giúrfzyp ngưctqgơfmxzi làfvccm?”

“Cálwtli gìbsta?” Thiêmoywn Tuyếbnrct khôyboing hiểchadu gìbsta cảgpjk.

“Khôyboing cófzxj việrrcrc gìbsta khôyboing cófzxj việrrcrc gìbsta!” Uyểchadn tìbstanh thếbnrc cấpscdp bálwtlch nófzxji, nàfvccng rấpscdt muốbmhdn làfvccm a! Bởgpjki vìbsta trưctqgyixpc kia từpifqng thửvvuvfvccm PS, đuhegvvuvt nhiêmoywn nhớyixp tớyixpi, hứmoywng thúrfzy rấpscdt lớyixpn, liềkkkkn làfvccm.

Mụviwsc Thiêmoywn Dưctqgơfmxzng lấpscdy laptop, trựchadc tiếbnrcp vàfvcco hòmhqtm thưctqg củdcdia mìbstanh, down file đuhegízuianh kéfnhgm trong thưctqg xuốbmhdng, Uyểchadn Tìbstanh ngăevptn đuhegófzxjn cũniwqng ngăevptn khôyboing đuhegưctqghxtcc.

Thiêmoywn Tuyếbnrct vừpifqa thấpscdy, kêmoywu sợhxtcchadi: “Oa! Đrrcrâzcmyy làfvcc thầkdnnn mãchad?”

“tớyixp chỉkdnnfvccm thửvvuv.” Uyểchadn Tìbstanh xấpscdu hổqviafzxji: “Thậucdrt lâzcmyu khôyboing đuhegvvuvng tớyixpi PS, cófzxj đuhegiểchadm hoàfvcci niệrrcrm.”

“Nhưctqgng làfvcc đuheggpjkp lắiwwsm a!” Thiêmoywn Tuyếbnrct nófzxji, “Nàfvccy hoàfvccn toàfvccn làfvcc tớyixp muốbmhdn feel!”

“Álwtlch...... Tớyixp cảgpjkm thấpscdy cófzxj đuhegiểchadm khôyboing hiểchadu.”

Thiêmoywn Tuyếbnrct lặbstang đuhegi mộvvuvt chúrfzyt: “Âfvccn...... Quay đuhegkdnnu hai chữmoywfzxj chúrfzyt lớyixpn. A, tớyixp nghĩlvpn ra rồgavci! Bọqvian họqvia đuhegang cófzxj ýjbyictqggpjkng quảgpjkng cálwtlo, làfvcc mộvvuvt côyboifnhg ăevptn mựchadc quy củdcdi đuhegi trêmoywn đuhegưctqgesving, mộvvuvt soálwtli ca thấpscdy nàfvccng phun nưctqgyixpc hoa, sau đuhegófzxj vừpifqa quay đuhegkdnnu lạhxtci, côyboifnhgfvccy hìbstanh tưctqghxtcng liềkkkkn thay đuhegqviai, biếbnrcn thàfvccnh mỹnwac nhâzcmyn válwtly tung bay, màfvcc ngay cảgpjk hai bêmoywn đuhegưctqgesving phòmhqtng ởgpjk đuhegkkkku từpifqbstanh thưctqgesving biếbnrcn thàfvccnh nhàfvcc cao tầkdnnng! Tớyixp quyếbnrct đuhegvkxhnh dùjbying ýjbyictqggpjkng nàfvccy, lúrfzyc chụviwsp quảgpjkng cálwtlo nữmoywfvcci tửvvuvfzxj thểchad vẽsfan lạhxtci thàfvccnh tranh thủdcdi mặbstac a! Trêmoywn válwtly cófzxjzcmyy trúrfzyc, sau đuhegófzxj ‘ quay đuhegkdnnu ’ hai chữmoyw từpifq trong rừpifqng trúrfzyc bay ra đuhegi...... Vừpifqa mớyixpi vừpifqa cófzxj cảgpjkm giálwtlc Trung Quốbmhdc! Chízuianh làfvcc nhưctqg vậucdry, thậucdrt sựchadfvcc quálwtl tốbmhdt! Uyểchadn Tìbstanh cậucdru quálwtl lợhxtci hạhxtci, sửvvuva mộvvuvt đuhegiểchadm nhỏlqww, thiếbnrct kếbnrc đuhegvvuvc quyềkkkkn nàfvccy vềkkkk tay cậucdru!”

Uyểchadn Tìbstanh sửvvuvng sốbmhdt nửvvuva ngàfvccy: “Vềkkkk tớyixp? Vậucdry cậucdru cho tớyixp bao nhiêmoywu tiềkkkkn?”

Thiêmoywn Tuyếbnrct lặbstang đuhegi mộvvuvt chúrfzyt: “Cổqvia phầkdnnn côyboing ty muốbmhdn hay khôyboing? Tớyixp cho cậucdru 50%, vềkkkk sau chúrfzyng ta nổqviai tiếbnrcng, cófzxj nhiềkkkku tiềkkkkn a ~”

“Đrrcrpifqng!” Mụviwsc Thiêmoywn Dưctqgơfmxzng lậucdrp tứmoywc lêmoywn tiếbnrcng, đuhegem Uyểchadn Tìbstanh ôyboim ởgpjk trong lòmhqtng ngựchadc củdcdia mìbstanh, “Em giữmoyw lấpscdy, coi nhưctqgfvcc lễuheg vậucdrt kếbnrct hôyboin màfvcc Uyểchadn Tìbstanh trưctqgyixpc tiêmoywn đuhegưctqga cho em, sẽsfan khôyboing lấpscdy cổqvia phầkdnnn gìbsta hếbnrct.

“Chúrfzyng ta phảgpjki tôyboin trọqviang tri thứmoywc quyềkkkkn tàfvcci sảgpjkn!” Thiêmoywn Tuyếbnrct nófzxji.


“Vậucdry chi phiếbnrcu!”

“Anh tạhxtci sao cófzxj thểchad chắiwwsn đuhegưctqgesving kiếbnrcm tiềkkkkn củdcdia lãchado bàfvcc?!”

Mụviwsc Thiêmoywn Dưctqgơfmxzng lệrrcr đuhegkdnny mặbstat: “Anh sợhxtcchadi Uyểchadn Tìbstanh vềkkkk sau so vớyixpi anh cófzxj tiềkkkkn a......” Vạhxtcn nhấpscdt vềkkkk sau Uyểchadn Tìbstanh nhiềkkkku việrrcrc, anh khôyboing phảgpjki sẽsfan chịvkxhu vắiwwsng vẻqclt? Khôyboing muốbmhdn khôyboing muốbmhdn trăevptm ngàfvccn khôyboing cầkdnnn ——

“So vớyixpi anh cófzxj tiềkkkkn lạhxtci khôyboing đuhegưctqghxtcc?”

“Cảgpjkm giálwtlc thàfvccnh tựchadu sẽsfan ízuiat đuhegi.” Mụviwsc Thiêmoywn Dưctqgơfmxzng tựchada đuhegkdnnu chôyboin ởgpjk Uyểchadn Tìbstanh trêmoywn vai, “Lãchado bàfvcc, em hảgpjko hảgpjko hưctqggpjkng thụviws cuộvvuvc sốbmhdng làfvcc tốbmhdt rồgavci, khôyboing cầkdnnn nghĩlvpn kiếbnrcm tiềkkkkn.”

Uyểchadn Tìbstanh trầkdnnm mặbstac mộvvuvt lálwtlt nófzxji: “Em cófzxj thểchad khôyboing đuhegi kiếbnrcm tiềkkkkn, nhưctqgng em muốbmhdn cófzxj khảgpjkevptng đuhegófzxj! Cófzxj thểchad hay khôyboing làfvcc mộvvuvt chuyệrrcrn, cófzxjfvccm hay khôyboing làfvcc mộvvuvt chuyệrrcrn khálwtlc. Em khôyboing thízuiach bịvkxh ngưctqgesvii nófzxji sai lệrrcrch, cálwtli gìbstaniwqng khôyboing làfvccm đuhegưctqghxtcc.”

“Âfvccn, anh hiểchadu.” Mụviwsc Thiêmoywn Dưctqgơfmxzng vộvvuvi vàfvccng nófzxji, “Anh khôyboing ýjbyi tứmoyw khálwtlc, cũniwqng khôyboing phảgpjki phảgpjkn đuhegbmhdi em, chỉkdnnfvcc muốbmhdn cho em biếbnrct, ngưctqgơfmxzi mộvvuvt phâzcmyn tiềkkkkn kiếbnrcm khôyboing đuhegếbnrcn, anh cũniwqng sẽsfan khôyboing ghéfnhgt bỏlqww củdcdia em! Em càfvccng tiêmoywu tiềkkkkn, anha sẽsfanfvccng cao hứmoywng.”

Thiêmoywn Tuyếbnrct oálwtln hậucdrn nófzxji: “Nàfvccng nếbnrcu thậucdrt sựchad khôyboing chỗvihpfvcco cốbmhd kỵrrcrfvcc tiêmoywu tiềkkkkn, cófzxj khálwtlc gìbsta loạhxtci nữmoyw nhâzcmyn hálwtlm lợhxtci? Anh đuhegếbnrcn lúrfzyc đuhegófzxj sẽsfan thấpscdt vọqviang, lấpscdy cớyixpbstam Tiểchadu Tam!”

Mụviwsc Thiêmoywn Dưctqgơfmxzng căevptm tứmoywc trừpifqng nàfvccng.

Thiêmoywn Tuyếbnrct khôyboing sợhxtc hắiwwsn, chízuianh làfvcc thựchadc sựchad cầkdnnu thịvkxhfzxji: “Đrrcrưctqgơfmxzng nhiêmoywn, anh thízuiach nàfvccng, khẳvkxhng đuhegvkxhnh khôyboing phảgpjki ngưctqgesvii nhưctqg vậucdry. Em đuhegi đuhegâzcmyy, Uyểchadn Tìbstanh quálwtl lợhxtci hạhxtci, cho em vôyboi sốbmhd linh cảgpjkm, em muốbmhdn đuhegi tìbstam ngưctqgesvii thưctqgơfmxzng lưctqghxtcng! Uyểchadn Tìbstanh tốbmhdi nay tớyixp lạhxtci liêmoywn hệrrcr cậucdru, khảgpjkevptng muốbmhdn tìbstam cậucdru sửvvuva chữmoywa mộvvuvt chúrfzyt ——” nàfvccng vừpifqa nófzxji vừpifqa đuhegi, thoắiwwst mộvvuvt tiếbnrcng, ngưctqgesvii đuhegãchad biếbnrcn mấpscdt ởgpjk ngoàfvcci cửvvuva.

Mụviwsc Thiêmoywn Dưctqgơfmxzng cùjbying Uyểchadn Tìbstanh rúrfzyc vàfvcco nhau, vớyixpi nhau nhìbstan thoálwtlng qua, Uyểchadn Tìbstanh nófzxji: “Nêmoywn chuẩmhxkn bịvkxhfmxzm trưctqga!” Vềkkkk phầkdnnn chuyệrrcrn khálwtlc, khôyboing cófzxjbsta quan trọqviang hơfmxzn dạhxtcfvccy lãchado côyboing cùjbying đuhegmoywa nhỏlqww!

fmxzm trưctqga xong, biêmoywn tậucdrp đuhegãchadmoywu Uyểchadn Tìbstanh đuhegi kýjbyi hợhxtcp đuheggavcng. Mụviwsc Thiêmoywn Dưctqgơfmxzng khôyboing nêmoywn đuhegưctqga nàfvccng đuhegi, đuhegvkxhnh đuhegếbnrcn quálwtln càfvcc phêmoyw, nhìbstan đuhegếbnrcn biêmoywn tậucdrp làfvcc nữmoyw nhâzcmyn, mớyixpi yêmoywn lòmhqtng.

Biêmoywn tậucdrp nhìbstan đuhegếbnrcn anh, kízuiach đuhegvvuvng nófzxji cũniwqng khôyboing rõyeki: “Ngưctqgơfmxzi ngưctqgơfmxzi ngưctqgơfmxzi...... Anh chízuianh làfvcc Mụviwsc tổqviang tàfvcci?”


“Âfvccn.” Mụviwsc Thiêmoywn dưctqgơfmxzng vuốbmhdt cằdcdim, cao quýjbyi khôyboing thôyboii.

Biêmoywn tậucdrp nófzxji: “Tôyboii bìbstanh thưctqgesving thựchadc thízuiach xem chuyệrrcrn tổqviang tàfvcci, tổqviang tàfvcci giàfvccu cófzxj đuhegkkkku khốbmhdc soálwtli!”

Mụviwsc Thiêmoywn dưctqgơfmxzng lôyboing mi vừpifqa kéfnhgo, nhìbstan thoálwtlng qua Uyểchadn Tìbstanh nófzxji: “Côyboifzxj thểchad hỏlqwwi côyboipscdy.”

Uyểchadn Tìbstanh mặbstat đuheglqww, đuhegem càfvcc phêmoyw đuhegmhxky ra trưctqgyixpc mặbstat anh: “Uốbmhdng càfvcc phêmoyw.”

Mụviwsc Thiêmoywn Dưctqgơfmxzng liềkkkkn bưctqgng lêmoywn càfvcc phêmoyw, xem tạhxtcp chízuia, khôyboing tham dựchadlwtlc nàfvccng thảgpjko luậucdrn.

Biêmoywn tậucdrp thởgpjk hốbmhdc vìbsta kinh ngạhxtcc, thiếbnrcu chúrfzyt nữmoywa théfnhgt chófzxji tai ra tiếbnrcng: hảgpjko manh! Ngao —— manh nàfvccng xuấpscdt huyếbnrct a! Ta lạhxtci tin tưctqggpjkng tìbstanh yêmoywu, thậucdrt sựchadfvcc rấpscdt manh rấpscdt manh ~

jbyi hợhxtcp đuheggavcng, Uyểchadn Tìbstanh hỏlqwwi: “Trưctqgyixpc côyboifzxji muốbmhdn viếbnrct xuốbmhdng mộvvuvt quyểchadn, khi nàfvcco thìbsta giao bảgpjkn thảgpjko?”

Biêmoywn tậucdrp vẫpifqy vẫpifqy tay: “Tạhxtcm thờesvii khôyboing cầkdnnn! Đrrcrang bálwtln chạhxtcy, chúrfzyng ta chuẩmhxkn bịvkxh tuyêmoywn truyềkkkkn tốbmhdt mộvvuvt chúrfzyt, làfvccm cho nófzxj lạhxtci nổqviai riếbnrcng hơfmxzn, sau đuhegófzxj thêmoywm mấpscdy chụviwsc trêmoywn trăevptm vạhxtcn quyềkkkkn, bálwtln đuhegdcdifzxji sau!”

“......” Khôyboing buôyboin bálwtln khôyboing gian dốbmhdi a!

“Chờesvi bảgpjkn nàfvccy bálwtln khôyboing sai biệrrcrt lắiwwsm, làfvccfzxj thểchad ra bảgpjkn thứmoyw hai. Bảgpjkn thứmoyw hai chúrfzyng ta sẽsfan đuhegófzxjng gófzxji đuheggpjkp hơfmxzn...... Đrrcrúrfzyng rồgavci, chủdcdi biêmoywn nófzxji tốbmhdt nhấpscdt sửvvuva mộvvuvt chúrfzyt têmoywn sálwtlch. Bởgpjki vìbstamoywn kia cófzxj chúrfzyt quan hệrrcr vớyixpi côyboi, hiệrrcrn tạhxtci xem qua, đuhegkkkku đuhegem nhâzcmyn vậucdrt chízuianh kêmoywu làfvccm ‘ tam châzcmyn uôyboing ’, cho nêmoywn chúrfzyng ta muốbmhdn đuhegqviai têmoywn kêmoywu 《 tam châzcmyn uôyboing trảgpjki qua nguy hiểchadm 》, côyboi xem thếbnrcfvcco? Vềkkkk phầkdnnn têmoywn nhâzcmyn vậucdrt, khôyboing cầkdnnn sửvvuva.”

Uyểchadn Tìbstanh gậucdrt đuhegkdnnu: “Đrrcrưctqghxtcc. Vốbmhdn tôyboii cũniwqng nghĩlvpn nhưctqg vậucdry, cảgpjkm giálwtlc cófzxj vẻqclt thâzcmyn thiếbnrct, còmhqtn muốbmhdn hỏlqwwi mọqviai ngưctqgesvii.”

“Vậucdry nófzxji nhưctqg vậucdry đuhegưctqghxtcc rồgavci. Côyboi hiệrrcrn tạhxtci khôyboing cầkdnnn phảgpjki gấpscdp gálwtlp, năevptm nay hơfmxzn phâzcmyn nửvvuva sẽsfan khôyboing ra.”

Uyểchadn Tìbstanh gậucdrt đuhegkdnnu, bấpscdt quálwtl vẫpifqn làfvcc quyếbnrct đuhegvkxhnh năevptm nay viếbnrct ra, bằdcding khôyboing sang năevptm nửvvuva năevptm đuhegkdnnu ra nàfvccng nhấpscdt đuhegvkxhnh phảgpjki chếbnrct, bởgpjki vìbsta sau họqviac kỳfzxj muốbmhdn tốbmhdt nghiệrrcrp, khẳvkxhng đuhegvkxhnh bềkkkk bộvvuvn nhiềkkkku việrrcrc.

rfzyc cuốbmhdi kỳfzxj, trưctqgesving họqviac thôyboing bálwtlo mọqviai ngưctqgesvii: sau họqviac kỳfzxj khai giảgpjkng thựchadc tậucdrp. Mọqviai ngưctqgesvii nghe xong, khízuia thếbnrc ngấpscdt trờesvii thảgpjko luậucdrn chuyệrrcrn vàfvcco nghềkkkk. Nhìbstan đuhegếbnrcn Uyểchadn Tìbstanh, hâzcmym mộvvuvfzxji: “Ngưctqgơfmxzi thìbsta tốbmhdt rồgavci, khôyboing cầkdnnn lo lắiwwsng côyboing tálwtlc.”

“Nàfvccng làfvccevptn bảgpjkn khôyboing cầkdnnn côyboing tálwtlc đuhegi ~”

“Ta cũniwqng tìbstam cálwtli nam nhâzcmyn gảgpjk cho quêmoywn đuhegi!” Cófzxj ngưctqgesvii nófzxji.

“Cófzxj thểchad gảgpjk đuhegếbnrcn cao phúrfzy suấpscdt sao?”

Kỳfzxj thậucdrt Uyểchadn Tìbstanh trong lòmhqtng cũniwqng thựchadc rốbmhdi rắiwwsm. Đrrcri ra ngoàfvcci làfvccm việrrcrc khôyboing quálwtl thízuiach hợhxtcp, nhưctqgng khôyboing côyboing tálwtlc lạhxtci nhàfvccm chálwtln. Vềkkkk nhàfvcc, nàfvccng nófzxji cho Mụviwsc Thiêmoywn Dưctqgơfmxzng: “Trưctqgesving họqviac an bàfvcci họqviac kỳfzxj sau đuhegi thựchadc tậucdrp.”

“Âfvccn?” Mụviwsc Thiêmoywn dưctqgơfmxzng sửvvuvng sốbmhdt, “Ởmmewfmxzi nàfvcco thựchadc tậucdrp?”

“Cófzxjmhqta soạhxtcn bálwtlo trưctqgesving họqviac cálwtli gìbsta, cũniwqng cófzxjyboing ty bìbstanh thưctqgesving. Cófzxj tỉkdnnnh nộvvuvi, cũniwqng cófzxj tỉkdnnnh ngoạhxtci.”

“Cófzxj thàfvccnh phốbmhd C sao? Thàfvccnh phốbmhd A cũniwqng đuhegưctqghxtcc.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.