Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 607 : Uyển Tình cô phát hỏa

    trước sau   
“Tớcslg cảbuerm thấnuagy cáiagji nàwwqhy rấnuagt cózwya thịwhmz trưnpijkwuvng, cózwya thểjpid chuyểjpidn thểjpid thàwwqhnh truyệadqan tranh, đchfsózwyang phim, hoặsodpc cózwya thểjpid quay phim mấnuagy trăpxgqm tậpnpap giốqkqlng nhưnpij Hỉrrllnpijơwalmng Dưnpijơwalmng! Sau đchfsózwya ra xung quanh………Kiếxcjwm rấnuagt nhiềvrpru tiềvrprn a? Khẳlitxng đchfswhmznh xảbuery ra! Ngốqkqlc tửbhue mớcslgi khôiymung ra đchfsâduwqu!”

Uyểjpidn Tìkfhdnh trởhoru mặsodpt xem thưnpijkwuvng mộadqat cáiagji, cáiagjm ơwalmn côiymuiagjn thàwwqhnh vớcslgi mìkfhdnh: “Cậpnpau tớcslgi làwwqhm gìkfhd? Sẽtuuq khôiymung chuyêxcjwn môiymun tớcslgi gọoqcli em viếxcjwt nàwwqhy nọoqcl đchfsi?”

“Ai! Tớcslg tớcslgi tìkfhdm cậpnpau xem bảbuern thiếxcjwt kếxcjw!” Thiêxcjwn Tuyếxcjwt thởhoruwwqhi, tìkfhdm kiếxcjwm USB ởhoru trong túzieoi sáiagjch, sau đchfsózwya ngẩqzajng đchfsduwqu nózwyai vớcslgi Mụcnerc Thiêxcjwn Dưnpijơwalmng, “Máiagjy tísodpnh~”

Hai tay Mụcnerc Thiêxcjwn Dưnpijơwalmng vòymjcng ởhoru trưnpijcslgc ngựrhmcc, vẫmcbun khôiymung nhúzieoc nhísodpch tựrhmca vàwwqho trêxcjwn sôiymu pha, sắoqclc mặsodpt thựrhmcc thốqkqli, biểjpidu tìkfhdnh rõgbawwwqhng làwwqh “Dựrhmca vàwwqho cáiagji gìkfhd muốqkqln anh lấnuagy máiagjy tísodpnh cho em”.

Uyểjpidn Tìkfhdnh nhìkfhdn anh nhưnpij vậpnpay, vừjrrva muốqkqln nózwyai chuyệadqan, Thiêxcjwn Tuyếxcjwt kégbawo dàwwqhi âduwqm đchfsiệadqau mởhoru miệadqang: “Anh hai ~ mưnpijkqsmn máiagjy tísodpnh củqkqla anh mộadqat chúzieot ~”

Mụcnerc Thiêxcjwn Dưnpijơwalmng lặsodpng đchfsi mộadqat chúzieot, đchfsocming dậpnpay đchfsi vàwwqho phòymjcng lấnuagy máiagjy tísodpnh.


Uyểjpidn Tìkfhdnh đchfsmrpy mồqivyiymui, Đvtixinh Đvtixinh dùmrpyng chiêxcjwu nàwwqhy ởhoru trêxcjwn ngưnpijkwuvi củqkqla Đvtixang Đvtixang hữzwyau dụcnerng, nguyêxcjwn lai Thiêxcjwn Tuyếxcjwt dùmrpyng chiêxcjwu nàwwqhy ởhoru trêxcjwn ngưnpijkwuvi Mụcnerc Thiêxcjwn Dưnpijơwalmng cũrrllng hữzwyau dụcnerng! Muộadqai khốqkqlng thậpnpat sựrhmcwwqh mộadqat cáiagji sinh vậpnpat kỳtpzv lạrrll!

Mởhoruiagjy tísodpnh ra, cắoqclm USB vàwwqho, Thiêxcjwn Tuyếxcjwt vừjrrva mởhorupxgqn kiệadqan vừjrrva nózwyai: “Ýtpzvnpijhorung quảbuerng cáiagjo đchfsãgbawiagjc đchfswhmznh, tìkfhdm mộadqat cáiagji côiymung ty nhỏqhty, chờkwuviagjc đchfswhmznh đchfsưnpijkqsmc bao bìkfhd, làwwqhzwya thểjpid chụcnerp ảbuernh tốqkqlt.”

Uyểjpidn Tìkfhdnh gậpnpat đchfsduwqu, cũrrllng khôiymung cózwya hỏqhtyi côiymuwwqhiagji dạrrllng ýmfrfnpijhorung gìkfhd, kia xem nhưnpijwwqhsodp mậpnpat thưnpijơwalmng mạrrlli đchfsi? Trêxcjwn máiagjy tísodpnh, đchfsqkql kiểjpidu dáiagjng bao bìkfhd đchfsưnpijkqsmc thiếxcjwt kếxcjw, cózwya cảbuerm hứocming nghệadqa thuậpnpat, cózwya khi cózwyawalmi thởhoru mạrrllnh truyềvrprn vàwwqho. Chuyêxcjwn nghiệadqap đchfsúzieong làwwqh khôiymung giốqkqlng vớcslgi, Uyểjpidn Tìkfhdnh nghĩmcbu đchfsếxcjwn bứocmic tranh kia củqkqla bảbuern thâduwqn, quyếxcjwt đchfsiagjn tựrhmc ti.

“Cậpnpau cảbuerm thấnuagy ngưnpijkwuvi nàwwqho tốqkqlt?” Thiêxcjwn Tuyếxcjwt hỏqhtyi, “Tớcslg thậpnpat sựrhmc khôiymung biếxcjwt chọoqcln nhưnpij thếxcjwwwqho.”

“Tớcslgwwqho cózwya biếxcjwt? Tớcslg cảbuerm thấnuagy tấnuagt cảbuer đchfsvrpru tốqkqlt.”

“Cậpnpau lấnuagy áiagjnh mắoqclt củqkqla ngưnpijkwuvi tiêxcjwu thụcner xem, bêxcjwn nàwwqho sẽtuuqwwqhm cậpnpau mua!”

Uyểjpidn Tìkfhdnh nhìkfhdn hồqivyi lâduwqu: “Nózwyai thậpnpat……Làwwqhm táiagjc phẩqzajm nghệadqa thuậpnpat triểjpidn lãgbawm, tớcslg thấnuagy khôiymung sai, còymjcn trưnpijng bàwwqhy ởhoru cửbhuea hàwwqhng đchfsjpid cho tớcslg mua…….Tớcslg khảbuerpxgqng cũrrllng sẽtuuq khôiymung mua. Loạrrlli khuynh hứocming cảbuerm xúzieoc hòymjca phong cáiagjch, khôiymung cózwyakfhd kháiagjc vớcslgi nhữzwyang sảbuern phẩqzajm lớcslgn kháiagjc. Nhưnpijng Tuyếxcjwt thịwhmz khôiymung phảbueri làwwqhiagji têxcjwn nổmrpyi tiếxcjwng, lạrrlli làwwqh lầduwqn đchfsduwqu tiêxcjwn làwwqhm nưnpijcslgc hoa, cho dùmrpyzwya chiêxcjwu bàwwqhi làwwqh Sweet, cũrrllng tìkfhdnh nguyệadqan lựrhmca chọoqcln Lan Khấnuagu, Chanel đchfsi?”

Thiêxcjwn Tuyếxcjwt gậpnpat đchfsduwqu: “Cậpnpau nózwyai đchfsúzieong, cho nêxcjwn tớcslg thậpnpat sựrhmciymu lựrhmcc. Tớcslgzwyai mộadqat lầduwqn nữzwyaa muốqkqln đchfssodpc biệadqat đchfsiểjpidm, đchfssodpc biệadqat đchfsiểjpidm, nhữzwyang màwwqh bọoqcln hắoqcln lạrrlli làwwqhm khôiymung đchfsưnpijkqsmc. Bằadqang khôiymung liềvrprn giốqkqlng nhưnpijwwqhng ven đchfsưnpijkwuvng, nàwwqho cózwya cảbuerm giáiagjc làwwqh sảbuern phẩqzajm cao cấnuagp?”

Uyểjpidn Tìkfhdnh trầduwqm mặsodpc mộadqat láiagjt, chỉrrllwwqho mộadqat cáiagji trong đchfsózwyazwyai: “Cáiagji nàwwqhy đchfsi, còymjcn rấnuagt trong sáiagjng thuầduwqn khiếxcjwt. Trưnpijcslgc tiêxcjwn cózwya thểjpid bắoqclt đchfsduwqu đchfsiệadqau thấnuagp tuyếxcjwn đchfsưnpijkwuvng, khôiymung nhấnuagt đchfswhmznh phảbueri mộadqat lầduwqn làwwqh nổmrpyi tiếxcjwng. Chờkwuvzwya ngưnpijkwuvi dùmrpyng qua, tựrhmc nhiêxcjwn sẽtuuq truyềvrprn ra danh tiếxcjwng.”

“Cũrrllng đchfsúzieong.” Thiêxcjwn Tuyếxcjwt cũrrllng chỉrrllzwya thểjpid hỳtpzv vọoqclng cho làwwqh nhưnpij vậpnpay, dùmrpy sao côiymurrllng muốqkqln pháiagjt triểjpidn trang phụcnerc trưnpijcslgc, cáiagji nàwwqhy cũrrllng khôiymung gấnuagp.

Đvtixiệadqan thoạrrlli củqkqla Uyểjpidn Tìkfhdnh đchfsadqat nhiêxcjwn vang lêxcjwn, côiymu lấnuagy lạrrlli đchfsâduwqy, nózwyai: “Biêxcjwn tậpnpap nhàwwqh sảbuern xuấnuagt.”

Thiêxcjwn Tuyếxcjwt vàwwqh Mụcnerc Thiêxcjwn Dưnpijơwalmng lậpnpap tứocmic an tĩmcbunh lạrrlli.

Uyểjpidn Tìkfhdnh nghe đchfsiệadqan thoạrrlli, âduwqm thanh biêxcjwn tậpnpap kísodpch đchfsadqang truyềvrprn đchfsếxcjwn: “Uyểjpidn Tìkfhdnh, côiymu pháiagjt hỏqhtya! Sáiagjch củqkqla côiymu pháiagjt hỏqhtya!”


“A?” Pháiagjt hỏqhtya? Làwwqhm sao cózwya thểjpidzwya hỏqhtya đchfsâduwqu? Côiymu theo bảbuern năpxgqng nhìkfhdn vềvrpr phísodpa Mụcnerc Thiêxcjwn Dưnpijơwalmng.

Mụcnerc Thiêxcjwn Dưnpijơwalmng nhísodpu màwwqhy, căpxgqn bảbuern khôiymung biếxcjwt xảbuery ra chuyệadqan gìkfhd.

“Trêxcjwn vi báiagjc củqkqla côiymu! Trêxcjwn vi báiagjc!” Biêxcjwn tậpnpap hôiymu.

“Nga.” Uyểjpidn Tìkfhdnh nhỏqhty giọoqclng nhìkfhdn Thiêxcjwn Tuyếxcjwt nózwyai, “Vi báiagjc.”

Thiêxcjwn Tuyếxcjwt lậpnpap tứocmic mởhoru vi báiagjc ra, trêxcjwn vi báiagjc.

Biêxcjwn tậpnpap nózwyai: “Côiymu đchfsmrpyi sốqkqlwwqhi khoảbuern củqkqla côiymu đchfsi, cáiagj nhâduwqn tôiymui tin côiymu!”

“Tốqkqlt, tôiymui tắoqclt máiagjy trưnpijcslgc.”

“Đvtixkqsmt chúzieot! Hiệadqan tạrrlli rấnuagt nhiềvrpru ngưnpijkwuvi hỏqhtyi sáiagjch củqkqla côiymu, trêxcjwn mạrrllng báiagjn hàwwqhng đchfswwqhn, chúzieong ta quyếxcjwt đchfswhmznh in thêxcjwm, côiymukfhdm thờkwuvi gian đchfsếxcjwn kýmfrf hợkqsmp đchfsqivyng.”

“Đvtixưnpijkqsmc.” Uyểjpidn Tìkfhdnh cúzieop đchfsiệadqan thoạrrlli, đchfsmrpyi sốqkqlwwqhi khoảbuern củqkqla mìkfhdnh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.