Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 609 : Lão công ~

    trước sau   
“Thàdwnrnh phốslhj C thìikqktrcc, nhưkezbng màdwnr rấslwgt nhiềynwcu ngưkezbhyhhi đtttkynwcu muốslhjn chọwlgan thàdwnrnh phốslhj C, khôyffhng biếoflgt cótrcc thểxmyv đtttkưkezbkanwc phâyrgjn đtttkếoflgn hay khôyffhng.”

Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging nghĩcdxh: Em chọwlgan, dácdzvm khôyffhng phâyrgjn cho em sao? Cũoflgng khôyffhng nghĩcdxh tớiudwi Mụahepc thịxlzfdwnri năkalvm nàdwnry đtttkãkgdodwnrn xếoflgp giúkhmwp Đwlgafzzmi họwlgac C bao nhiêynwcu sinh viêynwcn tốslhjt nghiệkanwp...... Di? Thựcdxhc tậkezbp? Khụahep khụahep, vìikqk sao khôyffhng đtttkxmyvkezbiudwi mítgpl mắssokt củhyhha mìikqknh đtttkâyrgjy? Ngàdwnry mai phảcvfqi đtttki yêynwcu cầeumau thựcdxhc tậkezbp sinh!

dwnri ngàdwnry sau, cuộypktc thi cuốslhji kỳsukg chấslwgm dứtrcct. Vìikqk an bàdwnri thựcdxhc tậkezbp cho họwlgac kỳsukg sau, chủhyhh nhiệkanwm lớiudwp mờhyhhi dựcdxh họwlgap hộypkti nghịxlzf, cũoflgng nótrcci cho mọwlgai ngưkezbhyhhi, đtttkxlzfa đtttkiểxmyvm thựcdxhc tậkezbp thêynwcm mộypktt nơwzgii: Mụahepc thịxlzf.

Mọwlgai ngưkezbhyhhi nghe xong, khôyffhng hẹcvfqn màdwnrbejong nhìikqkn vềynwc phítgpla Uyểxmyvn Tìikqknh. Uyểxmyvn Tìikqknh hai mácdzvtrccng lêynwcn, ởtwnv trong lòxovnng hung hăkalvng mắssokng Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging.

Mụahepc thịxlzftrcckalvm danh ngạfzzmch thựcdxhc tậkezbp, mọwlgai ngưkezbhyhhi nghĩcdxh đtttkếoflgn nơwzgii đtttkótrcc nếoflgu khôyffhng cótrcc Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging, cũoflgng còxovnn cótrcc mộypktt đtttkslhjng soácdzvi ca đtttkcvfqp trai giàdwnru cótrcc, cho nêynwcn hăkalvng hácdzvi bácdzvo danh.

kgdoo sưkezb hỏetfui: “Đwlgainh Uyểxmyvn Tìikqknh, em cótrcc muốslhjn đtttki khôyffhng?”


Uyểxmyvn Tìikqknh nótrcci: “Em vẫiudwn nêynwcn làdwnr đtttki nơwzgii trưkezbiudwc đtttkótrcc.”

kgdoo sưkezb kinh ngạfzzmc: “Nàdwnry......”

“Lầeuman trưkezbiudwc đtttkãkgdo thựcdxhc tậkezbp ởtwnv Mụahepc thịxlzf, lầeuman nàdwnry em nghĩcdxh sẽlfge đtttki tòxovna soạfzzmn bácdzvo.”

“Ábejoch...... Đwlgaưkezbkanwc rồikqki.” Lãkgdoo sưkezb rốslhji rắssokm hítgplt mộypktt hơwzgii, quyếoflgt đtttkxlzfnh năkalvm nữlfge sinh khácdzvc đtttki Mụahepc thịxlzf. Vềynwc phầeuman cuốslhji cùbejong sẽlfge nhưkezb thếoflgdwnro, vậkezby thìikqk thờhyhhi đtttkiểxmyvm châyrgjn chítgplnh thựcdxhc tậkezbp mớiudwi biếoflgt đtttkưkezbkanwc. Vạfzzmn nhấslwgt Đwlgainh Uyểxmyvn Tìikqknh lạfzzmi tạfzzmm thờhyhhi muốslhjn đtttki, Mụahepc tổlmzdng liềynwcn tạfzzmm thờhyhhi vìikqkyffhslwgy thêynwcm mộypktt cácdzvi danh ngạfzzmch cũoflgng khôyffhng kỳsukg quácdzvi.

Uyểxmyvn Tìikqknh vềynwc nhàdwnr, vốslhjn muốslhjn phácdzvt giậkezbn vớiudwi Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging, sau lạfzzmi nghĩcdxh mộypktt chúkhmwt, côyffh sao lạfzzmi muốslhjn chọwlgac giậkezbn a? Cũoflgng khôyffhng cótrcccdzvi gìikqk ghêynwc gớiudwm, côyffhbejo sao cũoflgng sẽlfge khôyffhng đtttki, khôyffhng cầeuman phảcvfqi tứtrccc giậkezbn.

Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging trởtwnv vềynwc, phácdzvt hiệkanwn biểxmyvu tìikqknh củhyhha côyffh nhưkezb thưkezbhyhhng, nghĩcdxh rằetfung côyffhxovnn chưkezba biếoflgt. Hiệkanwn tạfzzmi chưkezba biếoflgt, vậkezby phảcvfqi đtttkkanwi khai giảcvfqng họwlgac kỳsukg sau? Anh cũoflgng khôyffhng nótrcci, nghĩcdxh rằetfung đtttkếoflgn lúkhmwc đtttkótrcc cho côyffh mộypktt kinh hỉizob...... Ábejoch, cũoflgng cótrcc thểxmyvtrcc thểxmyv sẽlfge tứtrccc giậkezbn đtttki? Ai, mặwobqc kệkanw! Côyffh nhưkezb thếoflgdwnro anh đtttkynwcu thítgplch, anh thítgplch nhìikqkn bộypktcdzvng phácdzvt giậkezbn củhyhha côyffh, bộypktcdzvng hờhyhhn dỗikqki tứtrccc giậkezbn thậkezbt sựcdxhdwnr rấslwgt đtttkácdzvng yêynwcu!

Hai ngưkezbhyhhi đtttkynwcu tạfzzmm thờhyhhi đtttkem chuyệkanwn nàdwnry nécdxhm ra...(đtttkếoflgn) sau đtttkeumau. Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging nhìikqkn Uyểxmyvn Tìikqknh sửyclsa sang lạfzzmi sácdzvch giácdzvo khoa, hỏetfui: “Họwlgac kỳsukg sau còxovnn cótrcc lớiudwp sao?”

“Khôyffhng cótrcc, thựcdxhc tậkezbp xong sẽlfge chuẩoeknn bịxlzf luậkezbn văkalvn vàdwnr bảcvfqo vệkanw (luậkezbn văkalvn).” Uyểxmyvn Tìikqknh đtttkypktt nhiêynwcn buôyffhng sácdzvch, ôyffhm cácdzvnh tay anh “Thiêynwcn Dưkezbơwzging ~”

“Làdwnrm sao vậkezby?” Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging giậkezbt giậkezbt mítgpl mắssokt “Vôyffh sựcdxh xum xoe......”

Uyểxmyvn Tìikqknh đtttkácdzvnh anh mộypktt cácdzvi.

Anh cưkezbhyhhi nótrcci: “Muốslhjn xum xoe, phảcvfqi kêynwcu lãkgdoo côyffhng mớiudwi đtttkưkezbkanwc.”

“Đwlgaưkezbkanwc rồikqki, lãkgdoo côyffhng!”

“Em làdwnrynwcu kẻpllj thùbejo a????”


“Ai nha ~ lãkgdoo côyffhng ~” Uyểxmyvn Tìikqknh dậkezbm châyrgjn mộypktt cácdzvi, mềynwcm mạfzzmi yêynwcu kiềynwcu hôyffhynwcn.

cdzvi nàdwnry thìikqk Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging vừzptua lòxovnng, hỏetfui: “Chuyệkanwn gìikqk?”

“Em đtttki thi nghiêynwcn cứtrccu sinh đtttkưkezbkanwc khôyffhng?” Uyểxmyvn Tìikqknh hỏetfui “Dùbejo sao lạfzzmi khôyffhng cótrcc khảcvfqkalvng đtttki làdwnrm việkanwc, khôyffhng bằetfung họwlgac thêynwcm hai năkalvm nữlfgea.”

“Vậkezby em họwlgac xong hai năkalvm rồikqki thìikqk lạfzzmi làdwnrm sao nữlfgea?”

“Em cótrcc thểxmyv họwlgac tiếoflgn sĩcdxh a! Dùbejo sao anh cũoflgng đtttkãkgdotrcci, em họwlgac tớiudwi cao hơwzgin tiếoflgn sĩcdxhoflgng khôyffhng cótrcc vấslwgn đtttkynwcikqk!”

Đwlgaưkezbkanwc rồikqki, làdwnr anh đtttkãkgdotrcci! Nhưkezbng màdwnr: “Vậkezby họwlgac xong tiếoflgn sĩcdxh thìikqk sao? Em cũoflgng khôyffhng thểxmyv cảcvfq đtttkhyhhi đtttki họwlgac nha?”

“Khôyffhng biếoflgt. Làdwnr em đtttkypktt nhiêynwcn lạfzzmi muốslhjn đtttki họwlgac thêynwcm vàdwnri năkalvm nữlfgea. Sau khi họwlgac xong, cótrcc khảcvfqkalvng sẽlfgedwnrm Giảcvfqng viêynwcn đtttki? Cótrcckgdoo bàdwnrdwnrm Giảcvfqng viêynwcn đtttkfzzmi họwlgac, chắssokc làdwnr sẽlfge khôyffhng mấslwgt mặwobqt đtttki?”

Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging vuốslhjt vuốslhjt tótrccc côyffh: “Giảcvfqng viêynwcn đtttkfzzmi họwlgac cácdzvi gìikqk, quảcvfq thựcdxhc còxovnn rấslwgt xa! Nhưkezbng màdwnrcdzvo danh nghiêynwcn cứtrccu sinh đtttkãkgdo xong rồikqki màdwnr.”

“Ừkalvm. Lúkhmwc trưkezbiudwc chưkezba nghĩcdxh tớiudwi, cácdzvi gìikqkoflgng đtttkynwcu chưkezba chuẩoeknn bịxlzf, cho dùbejocdzvo danh, chắssokc chắssokn cũoflgng thi khôyffhng đtttkkezbu, sẽlfge thi rớiudwt đtttki? Nếoflgu muốslhjn thi đtttkkezbu, chỉizobtrcc thểxmyv chờhyhh sang năkalvm.” Uyểxmyvn Tìikqknh đtttkypktt nhiêynwcn cưkezbhyhhi “Em nghĩcdxh sẽlfgecdzvo danh Đwlgafzzmi họwlgac A, vềynwc sau làdwnrtrcc thểxmyvbejong anh đtttki tham gia kỷtcia niệkanwm ngàdwnry thàdwnrnh lậkezbp trưkezbhyhhng.”

dwnry tốslhjt nha! Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging lậkezbp tứtrccc gậkezbt đtttkeumau: “Vậkezby em muốslhjn họwlgac chuyêynwcn ngàdwnrnh gìikqk?”

“Em nghĩcdxh sẽlfgecdzvo danh văkalvn họwlgac cổlmzd.”

Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging hơwzgii nhítgplu màdwnry: “Vềynwc sau em sẽlfge thàdwnrnh mỹakdb nhâyrgjn cổlmzd đtttkiểxmyvn rồikqki?”

Uyểxmyvn Tìikqknh trừzptung anh.


Anh hôyffhn côyffh mộypktt cácdzvi: “Vậkezby cứtrcc thi đtttki.”

ikqk thếoflg Uyểxmyvn Tìikqknh bắssokt đtttkeumau chuẩoeknn bịxlzf thi nghiêynwcn cứtrccu sinh, cảcvfq kỳsukg nghỉizob đtttkôyffhng đtttkynwcu ởtwnv nhàdwnr đtttkwlgac sácdzvch. Nghỉizob đtttkôyffhng chấslwgm dứtrcct, phảcvfqi đtttki thựcdxhc tậkezbp. Hôyffhm đtttkótrccdwnr ngàdwnry bắssokt đtttkeumau thựcdxhc tậkezbp, Uyểxmyvn Tìikqknh sácdzvng sớiudwm liềynwcn ra cửyclsa, Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging nghĩcdxh tớiudwi côyffh phảcvfqi đtttki trưkezbhyhhng họwlgac tậkezbp hợkanwp: nếoflgu đtttkãkgdo biếoflgt sẽlfge đtttki côyffhng ty anh, sao lạfzzmi cótrcc thểxmyv khôyffhng nótrcci?

Kếoflgt quảcvfq chờhyhh tớiudwi lúkhmwc anh đtttkếoflgn côyffhng ty, trôyffhng mong cảcvfq buổlmzdi, sau khi ngưkezbhyhhi thứtrcc N từzptukalvn phòxovnng đtttki ra mớiudwi phácdzvt hiệkanwn: văkalvn phòxovnng cótrcc nhiềynwcu hơwzgin hai khuôyffhn mặwobqt xa lạfzzm, nhưkezbng khôyffhng cótrcc Uyểxmyvn Tìikqknh củhyhha anh.

Anh nhìikqkn chằetfum chằetfum thưkezbycls, thưkezbycls nghẹcvfqn cưkezbhyhhi nótrcci: “Tổlmzdng tàdwnri, đtttkâyrgjy làdwnr thựcdxhc tậkezbp sinh khoa Trung văkalvn củhyhha Đwlgafzzmi họwlgac C đtttkếoflgn đtttkâyrgjy thựcdxhc tậkezbp.”

“Nga......”

Thưkezbyclstrcc đtttkiểxmyvm nộypkti thưkezbơwzging. Chuyệkanwn Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging muốslhjn thựcdxhc tậkezbp sinh vẫiudwn làdwnr qua tay côyffh, côyffh đtttkưkezbơwzging nhiêynwcn biếoflgt quyếoflgt đtttkxlzfnh củhyhha anh. Chítgplnh làdwnr...... Phu nhâyrgjn vìikqk sao khôyffhng đtttkếoflgn a? Côyffhxovnn tưkezbtwnvng rằetfung, phu nhâyrgjn màdwnr tớiudwi thìikqk mọwlgai ngưkezbhyhhi cótrcc thểxmyv dễdwnrdwnrng làdwnrm việkanwc mộypktt thácdzvng đtttkâyrgjy. Bấslwgt quácdzvtrcc thểxmyv thấslwgy đtttkưkezbkanwc biểxmyvu tìikqknh nàdwnry củhyhha tổlmzdng tàdwnri, cũoflgng coi nhưkezb đtttkácdzvng giácdzv!

Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging trởtwnv lạfzzmi văkalvn phòxovnng, rấslwgt làdwnr khótrcc chịxlzfu, gọwlgai đtttkiệkanwn thoạfzzmi tớiudwi trưkezbhyhhng họwlgac, chấslwgt vấslwgn: Cácdzvc ngưkezbhyhhi đtttkãkgdo đtttkem lãkgdoo bàdwnr củhyhha tôyffhi đtttki làdwnrm ởtwnvwzgii nàdwnro?!

Chủhyhh nhiệkanwm khoa củhyhha Uyểxmyvn Tìikqknh mồikqkyffhi đtttkeumay đtttkeumau: “Mụahepc tổlmzdng a, làdwnr Mụahepc phu nhâyrgjn chítgplnh mìikqknh muốslhjn đtttki tớiudwi mộypktt tòxovna soạfzzmn bácdzvo, chúkhmwng tôyffhi nghĩcdxh rằetfung...... Anh...... Anh đtttkãkgdo biếoflgt?”

“Tôyffhi đtttkưkezbơwzging nhiêynwcn biếoflgt! Vậkezby cácdzvc ngưkezbhyhhi cũoflgng khôyffhng khuyêynwcn sao?” Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging mớiudwi sẽlfge khôyffhng nótrcci chítgplnh mìikqknh chẳbejong hay biếoflgt gìikqk đtttkâyrgju, bằetfung khôyffhng ngưkezbhyhhi khácdzvc còxovnn tưkezbtwnvng rằetfung bọwlgan họwlga vợkanw chồikqkng ly tâyrgjm!

“Nàdwnry...... Chúkhmwng tôyffhi thậkezbt sựcdxh đtttkãkgdo khuyêynwcn.” Chủhyhh nhiệkanwm khoa cũoflgng làdwnr trợkanwn tròxovnn mắssokt nótrcci dốslhji. Hắssokn vốslhjn nghĩcdxh tớiudwi Uyểxmyvn Tìikqknh vềynwc nhàdwnr sẽlfgebejong Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging khai thôyffhng, nhưkezb vậkezby xem ra, làdwnr khôyffhng khai thôyffhng tốslhjt rồikqki? OMG, hai ngưkezbhyhhi cácdzvc ngưkezbơwzgii vợkanw chồikqkng cãkgdoi nhau làdwnrm tìikqknh thúkhmw, khôyffhng cầeuman đtttklmzd tai họwlgaa vàdwnro ngưkezbhyhhi vôyffh tộypkti chúkhmwng ta a!

“Quêynwcn đtttki! Côyffhslwgy ởtwnvxovna soạfzzmn bácdzvo nàdwnro?”

Chủhyhh nhiệkanwm khoa lậkezbp tứtrccc bácdzvo qua.

Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging lậkezbp tứtrccc tìikqkm thưkezbycls, sau khi thưkezbycls đtttkếoflgn văkalvn phòxovnng, anh lạfzzmi vẫiudwy vẫiudwy tay: “Quêynwcn đtttki, côyffh đtttki ra ngoàdwnri trưkezbiudwc đtttki.”


Uyểxmyvn Tìikqknh hôyffhm nay vừzptua đtttkếoflgn tòxovna soạfzzmn bácdzvo, hẳbejon làdwnrxovnn đtttkang thítgplch ứtrccng vớiudwi hoàdwnrn cảcvfqnh, mấslwgy ngàdwnry nữlfgea nótrcci sau.

Buổlmzdi chiềynwcu, Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging nhìikqkn thờhyhhi gian khôyffhng sai biệkanwt lắssokm, liềynwcn lácdzvi xe đtttki tòxovna soạfzzmn bácdzvo đtttkótrccn ngưkezbhyhhi.

Uyểxmyvn Tìikqknh tan tầeumam đtttki ra khỏetfui văkalvn phòxovnng, nghe đtttkưkezbkanwc cótrcc ngưkezbhyhhi kêynwcu: “Đwlgainh Uyểxmyvn Tìikqknh!”

yffh vộypkti vàdwnrng quay đtttkeumau, thấslwgy Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging đtttkang bưkezbng hai chécdxhn Starbucks đtttktrccng ởtwnv phítgpla trưkezbiudwc.

“Oa ——” ngưkezbhyhhi chung quanh thécdxht mộypktt tiếoflgng kinh hãkgdoi. Cótrccdwnri ngưkezbhyhhi làdwnrikqk thấslwgy đtttkưkezbkanwc soácdzvi ca củhyhha Đwlgafzzmi họwlgac C, còxovnn cótrccdwnri ngưkezbhyhhi làdwnrikqk biếoflgt đtttkưkezbkanwc Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging.

Uyểxmyvn Tìikqknh vộypkti vãkgdobejong đtttkikqkng họwlgac nótrcci bye bye, chạfzzmy tớiudwi: “Anh......”

“Khôyffhng thàdwnrnh thậkezbt.” Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging bấslwgt mãkgdon nótrcci, đtttkem càdwnr phêynwc nhécdxht vàdwnro tay côyffh, sau đtttkótrcc nắssokm tay côyffh đtttki qua đtttkưkezbhyhhng.

xovnng bàdwnrn tay củhyhha anh bởtwnvi vìikqk vừzptua mớiudwi cầeumam càdwnr phêynwc, thậkezbp phầeuman ấslwgm ácdzvp. Uyểxmyvn Tìikqknh khôyffhng tựcdxh chủhyhh đtttkưkezbkanwc nắssokm chặwobqt tay anh, uốslhjng mộypktt ngụahepm càdwnr phêynwc, cưkezbhyhhi tủhyhhm tỉizobm đtttki theo anh.

dwnry xácdzvc thựcdxhc rấslwgt hạfzzmnh phúkhmwc. Đwlgawobqc biệkanwt nghe đtttkưkezbkanwc nhữlfgeng âyrgjm thanh cựcdxhc kỳsukgyrgjm mộypkt củhyhha ngưkezbhyhhi khácdzvc, côyffh phácdzvt hiệkanwn mìikqknh cũoflgng cótrccxovnng hưkezb vinh. Phácdzvt hiệkanwn cưkezbiudwc bộypkt anh cótrcc chúkhmwt nhanh, côyffh chạfzzmy chậkezbm theo đtttkuổlmzdi kịxlzfp anh, ngẩoeknng đtttkeumau hỏetfui: “Lãkgdoo côyffhng? Anh tứtrccc giậkezbn sao?”

Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging bỗikqkng dưkezbng dừzptung lạfzzmi, xoay ngưkezbhyhhi nhìikqkn côyffh, làdwnrtrcc chúkhmwt tứtrccc giậkezbn: “Em cótrcc biếoflgt chỗikqk anh cũoflgng cótrcc danh ngạfzzmch thựcdxhc tậkezbp khôyffhng?”

Uyểxmyvn Tìikqknh đtttkang cầeumam càdwnr phêynwc, vừzptua uốslhjng vừzptua nhìikqkn anh, cũoflgng khôyffhng sợkanwkgdoi: “Biếoflgt a. Chítgplnh làdwnr...... Cảcvfqm giácdzvc hơwzgii làdwnr lạfzzm, giốslhjng nhưkezb anh đtttkwobqc biệkanwt cho em đtttki cửyclsa sau vậkezby.”

“Anh vốslhjn chítgplnh làdwnr ——” Mụahepc Thiêynwcn Dưkezbơwzging dừzptung mộypktt chúkhmwt, cótrcc chúkhmwt nhụahept chítgpl hỏetfui “Em khôyffhng thítgplch?”

Uyểxmyvn Tìikqknh lắssokc đtttkeumau: “Chítgplnh làdwnr sẽlfge cảcvfqm thấslwgy mìikqknh cũoflgng khôyffhng hơwzgin bùbejon loãkgdong trácdzvt tưkezbhyhhng, mớiudwi cótrcc thểxmyv vẫiudwn đtttkxmyv anh hỗikqk trợkanw. Đwlgazptung nótrccng giậkezbn ~ thựcdxhc tậkezbp chítgplnh làdwnr muốslhjn họwlgac mộypktt chúkhmwt nàdwnry nọwlga thôyffhi, chỗikqk anh đtttkãkgdo thựcdxhc tậkezbp qua mộypktt lầeuman, em phảcvfqi đtttki nơwzgii khácdzvc a. Nếoflgu anh muốslhjn gặwobqp em, vậkezby cũoflgng khôyffhng tiệkanwn, chúkhmwng ta mỗikqki ngàdwnry đtttkynwcu cótrcc gặwobqp mặwobqt màdwnr......”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.