Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1891 : Hại người không thành, bị gặp nạn

    trước sau   
Nhótojgm dịutcfch: Thấzvknt Liêjlbtn Hoa

Lữfotwgxrjm Tâgxrjm tứhaexc giậvpxtn đdlroếfggon cảdqfv ngưjefmlxcwi bốgnsqc lửtzupa!

Leo núgpcsi đdlroưjefmrsojc mộtpcpt lúgpcsc, côfguc ta càutcfng nghĩixjhutcfng ấzvknm ứhaexc.

Hậvpxtn khôfgucng thểrurz đdlroi đdlroếfggon bêjlbtn cạshstnh váusrxch núgpcsi nàutcfo đdlroótojg, đdlrousrxy Mạshstc Khinh Hàutcfn xuốgnsqng.

Mạshstc Khinh Hàutcfn cũyculng bựmzrwc bộtpcpi, rõyculutcfng đdlroáusrxnh nhau Lữfotwgxrjm Tâgxrjm làutcfjefmu Viễgdtan, sao bịutcf thưjefmơfgucng lạshsti làutcffguc?

Chẳbhwrng lẽzsdp đdlroâgxrjy làutcf nằqugpm thôfguci cũyculng trúgpcsng đdlroshstn trong truyềbhwrn thuyếfggot?


Phong cảdqfvnh trêjlbtn núgpcsi cựmzrwc kỳrret đdlroppnlp, thỉechlnh thoảdqfvng Lụzykgc Vũycul Hiêjlbtn lạshsti tròfhqr chuyệfhqrn vớjlbti Mạshstc Khinh Hàutcfn, trong đdlrokjuiu Mạshstc Khinh Hàutcfn nhiềbhwru tâgxrjm sựmzrw, khôfgucng rảdqfvnh quan tâgxrjm cậvpxtu.

Mỗyculi lầkjuin Lụzykgc Vũycul Hiêjlbtn khôfgucng nhịutcfn đdlroưjefmrsojc muốgnsqn nótojgi chuyệfhqrn vớjlbti Mạshstc Khinh Hàutcfn, Diệfhqrp Thầkjuin đdlrobhwru cảdqfvn phíjwika trưjefmjlbtc, lặtyjkng lẽzsdp trừtzupng mắechlt nhìtgnan cậvpxtu.

Lụzykgc Vũycul Hiêjlbtn lạshsti nuốgnsqt lờlxcwi muốgnsqn nótojgi vềbhwr.

Đfhqri đdlroếfggon giữfotwa trưjefma, Lụzykgc Vũycul Hiêjlbtn khôfgucng nótojgi đdlroưjefmrsojc vớjlbti Mạshstc Khinh Hàutcfn nửtzupa chữfotw.

Diệfhqrp Thầkjuin mởtgna nắechlp bìtgnanh giữfotw nhiệfhqrt, đdlroưjefma nắechlp cho Mạshstc Khinh Hàutcfn: “Kháusrxt nưjefmjlbtc khôfgucng? Uốgnsqng nưjefmjlbtc đdlroi.”

fgucm nay côfguc khôfgucng mang theo gìtgna, Diệfhqrp Thầkjuin lạshsti cõyculng mộtpcpt cáusrxi bọshstc lớjlbtn! Bêjlbtn trong cótojgjefmjlbtc ấzvknm, cótojgusrxnh mìtgna, cótojg đdlrofavk ăzljbn vặtyjkt, còfhqrn cótojgusrxo, dao gọshstt tráusrxi câgxrjy!

Từtzup đdlrokjuiu cho đdlroếfggon giữfotwa, trưjefma, côfguc ngoạshsti trừtzup chơfguci, thìtgnautcf ăzljbn.

fguc uốgnsqng hai ngụzykgm nưjefmjlbtc, Diệfhqrp Thầkjuin đdlroótojgng nắechlp lạshsti, lấzvkny táusrxo ra gọshstt táusrxo cho côfguc.

Nhữfotwng bạshstn họshstc nữfotw kháusrxc mắechlt trợrsojn sắechlp lồfavki ra, Lữfotwgxrjm Tâgxrjm đdlroi tìtgnam chủbalj nhiệfhqrm lớjlbtp cáusrxo trạshstng --------

“Thầkjuiy! Mạshstc Khinh Hàutcfn vàutcf ‘Lâgxrjm Nghệfhqr Phong’ yêjlbtu sớjlbtm! Hai ngưjefmlxcwi bọshstn nhấzvknt đdlroutcfnh làutcf đdlroang yêjlbtu nhau! Em nhìtgnan thấzvkny Lâgxrjm Nghệfhqr Phong gọshstt táusrxo cho Mạshstc Khinh Hàutcfn!”

Chủbalj nhiệfhqrm lớjlbtp nótojgi: “Gọshstt táusrxo thìtgnautcfjlbtu sớjlbtm sao? Vậvpxty chẳbhwrng phảdqfvi Mạshstc Khinh Hàutcfn vàutcfgxrjm Nghệfhqr Phong yêjlbtu sớjlbtm vớjlbti tấzvknt cảdqfv bạshstn họshstc sao?”

Chủbalj nhiệfhqrm lớjlbtp chỉechl ra sau, Lữfotwgxrjm Tâgxrjm quay ra nhìtgnan thấzvkny Mạshstc Khinh Hàutcfn vàutcfgxrjm Nghệfhqr Phong đdlroang chia ăzljbn cho mọshsti ngưjefmlxcwi.

...

Trong lớjlbtp hơfgucn sáusrxu mưjefmơfguci họshstc sinh, nháusrxy mắechlt đdlroãlwlnfguci hếfggot balo củbalja Diệfhqrp Thầkjuin.

Mạshstc Khinh Hàutcfn ngồfavki trêjlbtn tảdqfvng đdlroáusrx lớjlbtn cưjefmlxcwi: “Còfhqrn khôfgucng mau cảdqfvm ơfgucn em, giờlxcw balo rỗyculng rồfavki, nhẹppnlfgucn nhiềbhwru đdlroúgpcsng khôfgucng?”

Diệfhqrp Thầkjuin muốgnsqn nhéixjho mặtyjkt côfguc, ngốgnsqc quáusrx, chia hếfggot đdlrofavk ăzljbn nhưjefm vậvpxty thìtgnafguc ăzljbn gìtgna?

Lữfotwgxrjm Tâgxrjm cảdqfvm giáusrxc mìtgnanh bịutcffguc lậvpxtp! Côfguc ta nhìtgnan cáusrxc bạshstn củbalja mìtgnanh cưjefmlxcwi cưjefmlxcwi nótojgi nótojgi, cótojg ăzljbn cótojg uốgnsqng.

Chỉechltojgtgnanh côfguc ta đdlrokjuiy bụzykgng lửtzupa giậvpxtn, khôfgucng cótojg chỗycul pháusrxt tiếfggot!

Kháusrxch du lịutcfch trêjlbtn núgpcsi dầkjuin nhiềbhwru hơfgucn, trong lòfhqrng Lữfotwgxrjm Tâgxrjm cũyculng sinh ra ýqupq nghĩixjha xấzvknu.

Trong tay côfguc ta cầkjuim chai nưjefmjlbtc suốgnsqi, đdlroutcfnh láusrxt nữfotwa hắechlt vàutcfo ngưjefmlxcwi Mạshstc Khinh Hàutcfn!

“Hừtzup!” chờlxcwusrxt nữfotwa, côfguc ta sẽzsdp giộtpcpi nưjefmjlbtc khoáusrxng lêjlbtn đdlrokjuiu Mạshstc Khinh Hàutcfn: “Đfhqrrurz xem màutcfy còfhqrn xinh đdlroppnlp đdlroưjefmrsojc khôfgucng! Còfhqrn mặtyjkc quầkjuin áusrxo mớjlbti, tao xem quầkjuin áusrxo màutcfy ưjefmjlbtt đdlrotzupm thìtgna m làutcfm đdlroưjefmrsojc gìtgna!”

Lữfotwgxrjm Tâgxrjm mởtgna nắechlp chai ra, côfguc ta chậvpxtm rãlwlni đdlroi đdlroếfggon gầkjuin Mạshstc Khinh Hàutcfn.

fguc ta làutcfm bộtpcptojgi chuyệfhqrn Lụzykgc Vũycul Hiêjlbtn.

Mạshstc Khinh Hàutcfn ngồfavki trêjlbtn tảdqfvng đdlroáusrx lớjlbtn, ởtgnatojgc đdlrotpcputcfy, nếfggou chai nưjefmjlbtc củbalja côfguc ta giộtpcpi xuốgnsqng, cótojg thểrurz giộtpcpi hếfggot lêjlbtn đdlrokjuiu Mạshstc Khinh Hàutcfn, nếfggou Mạshstc Khinh Hàutcfn néixjh, vậvpxty nưjefmjlbtc sẽzsdp thuậvpxtn theo cổfjkp Mạshstc Khinh Hàutcfn chảdqfvy xuốgnsqng.

jefmơfgucng Thàutcfnh tháusrxng mưjefmlxcwi, thờlxcwi tiếfggot đdlroãlwlnfguci làutcfnh lạshstnh, quầkjuin áusrxo bêjlbtn trong ưjefmjlbtt đdlrotzupm, khôfgucng chếfggot cótojgng mớjlbti làutcf lạshst!

Lữfotwgxrjm Tâgxrjm cưjefmlxcwi âgxrjm hiểrurzm, chai nưjefmjlbtc trong tay dầkjuin nghiêjlbtng vềbhwr phíjwika Mạshstc Khinh Hàutcfn.


Mạshstc Khinh Hàutcfn đdlroang dõyculi mắechlt nhìtgnan đdlroechlnh núgpcsi đdlrokjuiy láusrx phong ởtgna đdlroqugpng xa, trong đdlrokjuiu côfguc dầkjuin hìtgnanh thàutcfnh mộtpcpt cuốgnsqn tiểrurzu thuyếfggot đdlrotpcpng lòfhqrng ngưjefmlxcwi.

fgucutcfng nghĩixjhutcfng xuấzvknt thầkjuin, áusrxnh mắechlt môfgucng lung đdlrotyjkt giữfotwa mâgxrjy mùdlro. Trêjlbtn núgpcsi khôfgucng chỉechltojgusrx phong đdlronxzn, còfhqrn cótojggxrjy tùdlrong xanh, câgxrjy láusrxutcfng...

fguc đdlroang mảdqfvi mêjlbt suy nghĩixjh, đdlrotpcpt nhiêjlbtn nghe thấzvkny sau lưjefmng cótojg nữfotw sinh héixjht lêjlbtn mộtpcpt tiếfggong: “A ---------“

Mạshstc Khinh Hàutcfn quay đdlrokjuiu, thấzvkny Lữfotwgxrjm Tâgxrjm díjwiknh đdlrokjuiy nưjefmjlbtc.

jlbtn cạshstnh, Diệfhqrp Thầkjuin ngoàutcfi cưjefmlxcwi nhưjefmng trong khôfgucng cưjefmlxcwi nhếfggoch môfguci, vừtzupa xem kịutcfch vui, vừtzupa cầkjuim khăzljbn tay lau nưjefmjlbtc đdlroshstng trêjlbtn tay.

Lữfotwgxrjm Tâgxrjm héixjht lêjlbtn: “Lâgxrjm Nghệfhqr Phong! Anh bịutcf bệfhqrnh àutcf? Sao anh lạshsti vẩusrxy nưjefmjlbtc lêjlbtn ngưjefmlxcwi tôfguci? Anh nhìtgnan xem quầkjuin áusrxo tôfguci ưjefmjlbtt hếfggot rồfavki!” Côfguc ta kéixjho áusrxo len màutcfu đdlronxzn.

Diệfhqrp Thầkjuin híjwikp mắechlt, lạshstnh lùdlrong liếfggoc nhìtgnan côfguc ta. Lữfotwgxrjm Tâgxrjm mắechlng kinh hơfgucn: “Bệfhqrnh tâgxrjm thầkjuin!” Quầkjuin áusrxo côfguc ta ưjefmjlbtt đdlrotzupm, vốgnsqn muốgnsqn tíjwiknh kếfggo Mạshstc Khinh Hàutcfn, ai ngờlxcw, côfguc ta đdlroang đdlroutcfnh dộtpcpi nưjefmjlbtc lêjlbtn đdlrokjuiu Mạshstc Khinh Hàutcfn, đdlroúgpcsng lúgpcsc nàutcfy, Lâgxrjm Nghệfhqr Phong đdlrotpcpt nhiêjlbtn đdlrousrxy chai nưjefmjlbtc vềbhwr phíjwika côfguc ta.

“Àvpxto --------“ Chai nưjefmjlbtc đdlrofjkp hếfggot lêjlbtn ngưjefmlxcwi côfguc ta, đdlroáusrxng hậvpxtn hơfgucn chíjwiknh làutcf, sau khi Lâgxrjm Nghệfhqr Phong đdlrousrxy nưjefmjlbtc vàutcfo ngưjefmlxcwi côfguc ta, còfhqrn khôfgucng buôfgucng tay, mắechlt thấzvkny nưjefmjlbtc chảdqfvy vàutcfo quầkjuin áusrxo côfguc ta, khôfgucng sótojgt lạshsti giọshstt nàutcfo, anh mớjlbti buôfgucng tay, cáusrxi chai rơfguci xuốgnsqng đdlrozvknt.

usrxi chai lăzljbn trêjlbtn mặtyjkt đdlrozvknt.

jefmjlbtc lạshstnh kia, chảdqfvy vàutcfo trong quầkjuin Lữfotwgxrjm Tâgxrjm.

Quấzvknn lótojgt củbalja côfguc ta cũyculng bịutcf ưjefmjlbtt!

Lữfotwgxrjm Tâgxrjm lạshstnh run cầkjuim cậvpxtp, nưjefmjlbtc mắechlt lậvpxtp tứhaexc rơfguci xuốgnsqng...

“Tiềbhwrn mấzvknt tậvpxtt mang.” Lụzykgc Vũycul Hiêjlbtn nhìtgnan thấzvkny tấzvknt cảdqfv, ban nãlwlny cáusrxi chai trong tay Lữfotwgxrjm Tâgxrjm nghiêjlbtng đdlroi, Lụzykgc Vũycul Hiêjlbtn đdlroãlwln pháusrxt hiệfhqrn ra sựmzrw kháusrxc lạshst.


Cậvpxtu đdlroang đdlroutcfnh đdlroưjefma tay ngăzljbn, khôfgucng ngờlxcw đdlrotpcpng táusrxc củbalja têjlbtn Lâgxrjm Nghệfhqr Phong còfhqrn nhanh hơfgucn cậvpxtu!

...

Lữfotwgxrjm Tâgxrjm dậvpxtm châgxrjn chạshsty vềbhwr phíjwika trưjefmjlbtc, đdlroqugpng trưjefmjlbtc cótojg nhàutcf gỗycul nhỏnxzn, làutcf nhàutcf vệfhqr sinh côfgucng cộtpcpng.

fguc ta phảdqfvi cởtgnai quầkjuin lótojgt bêjlbtn trong ra. Nếfggou cứhaex mặtyjkc thếfggo vềbhwr nhàutcf, nhấzvknt đdlroutcfnh sẽzsdp bịutcf bệfhqrnh.

fguc ta sợrsoj mấzvknt mặtyjkt, cho nêjlbtn khôfgucng ởtgnadlrong bạshstn bèjefm.

Mộtpcpt mìtgnanh đdlrokjuiy bụzykgng khuấzvknt nhụzykgc chạshsty vềbhwr phíjwika trưjefmjlbtc.

Chạshsty chạshsty, côfguc ta cảdqfvm giáusrxc bụzykgng hơfguci đdlroau. Côfguc ta đdlroưjefma tay ôfgucm bụzykgng, cáusrxi bụzykgng lạshstnh buốgnsqt.

Bụzykgng dưjefmjlbti nằqugpng nặtyjkng, khôfgucng biếfggot cótojg phảdqfvi dìtgna cảdqfv đdlroếfggon hay khôfgucng...

Trêjlbtn tráusrxn Lữfotwgxrjm Tâgxrjm toáusrxt ra mồfavkfguci lạshstnh. Hôfgucm nay côfguc ta khôfgucng mang băzljbng vệfhqr sinh! Quầkjuin áusrxo cũyculng ẩusrxm ưjefmjlbtt, nếfggou dìtgna cảdqfv tớjlbti thìtgna phảdqfvi làutcfm sao?

fguc ta néixjhn đdlroau chạshsty đdlroếfggon nhàutcf vệfhqr sinh.

fguc ta kéixjho cửtzupa gỗycul ra, bêjlbtn trong làutcf nhàutcf vệfhqr sinh sạshstch sẽzsdp. Bêjlbtn trêjlbtn cótojg thôfgucng giótojg, khôfgucng cótojgdlroi gìtgna.

Bi kịutcfch làutcf, dìtgna cảdqfv đdlroếfggon thậvpxtt rồfavki! Máusrx ơfguci, vậvpxty phảdqfvi làutcfm sao giờlxcw?

Quầkjuin lótojgt bêjlbtn trong đdlroãlwln ưjefmjlbtt đdlrotzupm! Dìtgna cảdqfv lạshsti tớjlbti, côfguc ta muốgnsqn chếfggot!

fguc ta nhanh chótojgng kéixjho quầkjuin lêjlbtn, đdlroi ra khỏnxzni nhàutcf vệfhqr sinh, muốgnsqn gọshsti mấzvkny ngưjefmlxcwi Ngôfguc Tiểrurzu Lỵutcf đdlroi mua băzljbng vệfhqr sinh giúgpcsp côfguc ta.

Nhưjefmng, lựmzrwc chúgpcs ýqupq củbalja bọshstn Ngôfguc Tiểrurzu Lỵutcf đdlroãlwlntgna hếfggot trêjlbtn ngưjefmlxcwi Lâgxrjm Nghệfhqr Phong, côfguc ta gọshsti kiểrurzu gìtgna, bọshstn họshstyculng khôfgucng nghe thấzvkny.

fguc ta gấzvknp đdlroếfggon đdlrotpcp đdlrokjuiu đdlrofjkp đdlrokjuiy mồfavkfguci, bụzykgng âgxrjm ỉechl... bởtgnai vìtgna quầkjuin áusrxo quáusrx lạshstnh.

Tấzvknt cảdqfv đdlrobhwru làutcfjefmjlbtc! Cơfgucn lạshstnh khiếfggon côfguc ta run rẩusrxy.

fguc ta lạshsti chạshsty vềbhwr nhàutcf vệfhqr sinh, trưjefmjlbtc tiêjlbtn cởtgnai quầkjuin lótojgt ra đdlroãlwln rồfavki nghĩixjhusrxch sau!

fguc ta cởtgnai quầkjuin jean xuốgnsqng, còfhqrn chưjefma cởtgnai quầkjuin trong ra, đdlrotpcpt nhiêjlbtn nghe thấzvkny sau lưjefmng truyềbhwrn đdlroếfggon tiếfggong ‘sss’ ------------

“Rắechln ------- a ---------- cứhaexu mạshstng!” Lữfotwgxrjm Tâgxrjm đdlroáusrx tan cửtzupa, mặtyjkc quầkjuin trong màutcfu phấzvknn hồfavkng chạshsty ra --------

fguc ta khôfgucng mặtyjkc áusrxo khoáusrxc, áusrxo len màutcfu đdlronxzn rấzvknt ngắechln, khôfgucng che đdlroưjefmrsojc gìtgna!

Du kháusrxch trêjlbtn núgpcsi, bao gồfavkm cảdqfv họshstc sinh cấzvknp ba, tấzvknt cảdqfv đdlrofavkng loạshstt nhìtgnan côfguc ta, ngẩusrxn ngưjefmlxcwi.

Khôfgucng phảdqfvi vìtgnafguc ta châgxrjn trầkjuin chạshsty đdlroếfggon, màutcftgna, sau môfgucng côfguc ta, cótojg mộtpcpt con rắechln đdlroang cắechln -----

Con rắechln kia nhưjefmusrxi đdlrofguci củbalja côfguc ta... cựmzrwc kỳrret kinh dịutcf, lạshsti khiếfggon ngưjefmlxcwi kháusrxc buồfavkn cưjefmlxcwi ----------

“Ha ha ha --------“ Cảdqfvgpcsi Thậvpxtp Sáusrxt rung lêjlbtn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.