Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1890 : Tôi mù sao?

    trước sau   
Nhódkywm dịlhkhch: Thấuwbnt Liêwcqhn Hoa

“Đphfxúndirng, rồyltfi mọtwvpi chuyệhlhkn sẽtmlxdqebn...”

Bởyvssi vìwmsbriqmm nay đriqmi dãbygw ngoạxgbki, Diệhlhkp Thầrgndn khôriqmng tìwmsbm côriqm chạxgbky bộdqeb.

Mạxgbkc Khinh Hàmmurn mặcortc vácfefy phấuwbnn tớpinri trưggicjqisng tậacaqp hợkrfwp.

ndirc đriqmi vàmmuro phòifecng họtwvpc, códkyw mấuwbny bạxgbkn họtwvpc đriqmdqebt nhiêwcqhn “Oa” mộdqebt tiếjtgyng!

Bởyvssi vìwmsb, Mạxgbkc Khinh Hàmmurn đriqmdkzjdkywc xõifeca vai, chảjtgyi thàmmurnh mộdqebt cácfefi đriqmriqmi ngựmiwoa.


Lạxgbki đriqmi phíponma sau Lưggicu Hảjtgyi, khôriqmng códkyw sựmiwo cảjtgyn trởyvss củjqisa Lưggicu Hảjtgyi, lộdqeb ra cácfefi trácfefng sácfefng bódkywng, ácfefnh mắltglt sácfefng ngờjqisi, đriqmdkzj cho ngưggicjqisi nhìwmsbn cảjtgym giácfefc giốyzveng nhưggicmmur thấuwbny ngôriqmi sao ởyvss trêwcqhn trờjqisi sácfefng lấuwbnp lácfefnh vậacaqy.

Ácaxbo khoácfefc màmmuru hồyltfng phấuwbnn, làmmurm tôriqmn lêwcqhn gưggicơayxpng mặcortt nhỏisaq nhắltgln trắltglng nõifecn, sácfefng bódkywng nưggicpinrc trợkrfwt củjqisa côriqm. Hai tai bịlhkh giódkyw thổdqebi, còifecn lộdqeb ra mộdqebt tia hồyltfng, giốyzveng nhưggicmmurdkywp mộdqebt cácfefi làmmurdkyw thểdkzjdkywp ra nưggicpinrc.

Bởyvssi vìwmsbyxsga đriqmôriqmng khôriqmcfefo, môriqmi dễaxddmmurng nứggict ra, côriqmriqmi mộdqebt chúndirt nhuậacaqn môriqmi cao.

ndirc nàmmury, côriqm đriqmggicng ởyvss cửpzcxa, bịlhkhcfefc bạxgbkn họtwvpc đriqmyltfng loạxgbkt nhìwmsbn côriqm chằndirm chằndirm. Côriqm ngưggickrfwng ngùyxsgng cưggicjqisi mộdqebt tiếjtgyng, gòifeccfef hồyltfng hồyltfng nhàmmurn nhạxgbkt dưggicpinri ácfefnh mặcortt trờjqisi, thu húndirt hếjtgyt tấuwbnt cảjtgy ácfefnh mắltglt củjqisa mọtwvpi ngưggicjqisi.

Nhấuwbnt làmmur Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn, anh nhìwmsbn côriqm chằndirm chằndirm, trong đriqmrgndu liềadtan văxjpdng ra mộdqebt câaxddu: “Tai bêwcqhn vừaxdda tựmiwoa nhưggicaxddy đriqmisaq hai đriqmódkywa, giữyvssa châaxddn màmmury tựmiwodkyw xuâaxddn - sắltglc ba phâaxddn...”

Mặcortc dùyxsg, cácfefch khácfef xa, nhưggicng làmmur, anh giốyzveng nhưggic đriqmãbygw đriqmácfefnh hơayxpi đriqmưggickrfwc côriqmayxpi đriqmódkyw tảjtgyn mácfeft ra mộdqebt cổdqebmmurm say đriqmltglm lòifecng ngưggicjqisi!

riqmmmurm sao lạxgbki trôriqmng đriqmygoip đriqmếjtgyn vậacaqy? Trưggicpinrc kia chưggica từaxddng phácfeft hiệhlhkn côriqm đriqmygoip đriqmếjtgyn vậacaqy a.

riqm đriqmygoip đriqmếjtgyn nổdqebi làmmurm ngưggicjqisi ta lódkywa mắltglt.

Minh diễaxddm, khôriqmng thểdkzj tảjtgy.

Khôriqmng khôriqmng khôriqmng! Khôriqmng chỉwlivmmur đriqmygoip.

riqm, vốyzven dĩfsak thôriqmng minh, văxjpdn tưggic nhạxgbky béyysun!

xjpdn chưggicơayxpng củjqisa côriqm, anh toàmmurn bộdqeb mua, anh vìwmsbmmuri văxjpdn chưggicơayxpng củjqisa côriqmmmur bộdqebi phụtmlxc.

Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn hôriqm hấuwbnp dồyltfn dậacaqp, càmmurng ngàmmury càmmurng rạxgbko rựmiwoc!


Lồyltfng ngựmiwoc anh căxjpdng lêwcqhn, giốyzveng nhưggicdkywaxddy đriqmuốyzvec đriqmang chácfefy! Tựmiwoa nhưggic khôriqmng tìwmsbm đriqmưggickrfwc chỗowju phácfeft tiếjtgyt, anh lậacaqp tứggicc códkyw thểdkzj bỏisaq mạxgbkng!

Nhữyvssng bạxgbkn họtwvpc, cũdkzjng đriqmadtau nhìwmsbn ngâaxddy ra! Chẳrlgkng ai nghĩfsak tớpinri, bạxgbkn họtwvpc cùyxsgng trưggicjqisng hai năxjpdm Mạxgbkc Khinh Hàmmurn, thay đriqmdqebi ăxjpdn mặcortc, lạxgbki đriqmygoip đriqmếjtgyn vậacaqy... So sácfefnh vớpinri lầrgndn đriqmi thửpzcxponmnh đriqmygoip hơayxpn nhiềadtau!

Mạxgbkc Khinh Hàmmurn hưggicpinrng cácfefc bạxgbkn họtwvpc cưggicjqisi mộdqebt tiếjtgyng, xuyêwcqhn qua giảjtgyng đriqmàmmuri đriqmi đriqmếjtgyn bêwcqhn cửpzcxa sổdqeb.

ndirc đriqmi ngang qua chỗowju ngồyltfi Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn, ngưggicjqisi nàmmury đriqmdqebt nhiêwcqhn kéyysuo côriqm, nhéyysut vàmmuro tay côriqm mộdqebt tờjqis giấuwbny.

“Oa —— làmmurm gìwmsbmmurm gìwmsb?” Cácfefc bạxgbkn họtwvpc đriqmdqebt nhiêwcqhn lạxgbki “Oa “ mộdqebt tiếjtgyng, cộdqebng thêwcqhm Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn đriqmdqebt ngộdqebt hàmmurnh đriqmdqebng, làmmurm Mạxgbkc Khinh Hàmmurn giậacaqt mìwmsbnh.

riqm biếjtgyt trong tờjqis giấuwbny, códkyw thểdkzjmmur Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn bàmmury tỏisaq...Côriqm khôriqmng códkyw mởyvss ra ngay, màmmurmmurm bộdqebwmsbnh tĩfsaknh trởyvss vềadta chỗowju ngồyltfi.

ndirc nàmmury, côriqm giácfefo chủjqis nhiệhlhkm đriqmi vàmmuro lớpinrp: “Chúndirng ta chuẩacaqn bịlhkhwcqhn đriqmưggicjqisng, tấuwbnt cảjtgy mang theo mácfefy vi típonmnh xácfefch tay, đriqmi thôriqmi!”

cfefc bạxgbkn họtwvpc lụtmlxc tụtmlxc ra ngoàmmuri, Mạxgbkc Khinh Hàmmurn còifecn chưggica kịlhkhp mởyvss tờjqis giấuwbny, liềadtan bịlhkh Diệhlhkp Thầrgndn đriqmoạxgbkt mấuwbnt.

“Lớpinrn màmmurifecn làmmurm tròifec con níponmt! Còifecn viếjtgyt giấuwbny truyềadtan tay!” Diệhlhkp Thầrgndn nhìwmsbn tờjqis giấuwbny, sau khi xem xong, sắltglc mặcortt âaxddm trầrgndm giốyzveng nhưggic oan uổdqebng. Anh híponmp mắltglt, vòifec tờjqis giấuwbny, muốyzven muốyzven vứggict đriqmi.

Mạxgbkc Khinh Hàmmurn đriqmưggica tay đriqmoạxgbkt lấuwbny tờjqis giấuwbny trởyvss vềadta. Côriqmifecn khôriqmng thấuwbny thếjtgymmuro, íponmt nhấuwbnt phảjtgyi đriqmdkzj cho côriqm nhìwmsbn mộdqebt chúndirt xem thửpzcxwcqhn trong viếjtgyt cácfefi gìwmsb!

Mạxgbkc Khinh Hàmmurn mởyvss tờjqis giấuwbny ra.

Phíponma trêwcqhn dùyxsgng hai từaxdd xinh đriqmygoip viếjtgyt mộdqebt bàmmuri thơayxp: “Nhẹygoi mộdqebt chúndirt đriqmôriqmi môriqmi đriqmúndirng dịlhkhp sơayxp trang, ngưggicjqisi ngọtwvpc quyếjtgyn rũdkzj thắltglng xuâaxddn quang. Ngậacaqm thẹygoin thùyxsgng khiếjtgyp khiếjtgyp cùyxsgng quâaxddn thấuwbny, cưggicjqisi yếjtgyu ớpinrt sanh thàmmurnh mộdqebt đriqmoạxgbkn hưggicơayxpng.”

“...” Yêwcqhu... Khen khôriqmng tệhlhk! Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn viếjtgyt thơayxpmmury tưggicơayxpng đriqmyzvei hợkrfwp vớpinri tìwmsbnh cảjtgynh.


Mạxgbkc Khinh Hàmmurn cảjtgym giácfefc bêwcqhn trong códkyw ývojo tứggic.

riqm viếjtgyt phíponma sau ởyvss tờjqis giấuwbny: “Xin lỗowjui!”

riqm viếjtgyt xong tờjqis giấuwbny, chiếjtgyt gậacaqp lạxgbki, vừaxdda đriqmlhkhnh kẹygoip vàmmuro mácfefy vi típonmnh xácfefch tay, lạxgbki bịlhkh Diệhlhkp Thầrgndn đriqmoạxgbkt đriqmi.

Diệhlhkp Thầrgndn “Hừaxdd” mộdqebt tiếjtgyng, mởyvss ra nhìwmsbn lưggicpinrt qua, vốyzven làmmur sắltglc mặcortt u ácfefm, trong nhácfefy mắltglt tưggicơayxpi sácfefng ácfefnh nắltglng.

Khódkywe miệhlhkng cong lêwcqhn, kiêwcqhu ngạxgbko nódkywi: “Cácfefi nàmmury còifecn khôriqmng sai biệhlhkt lắltglm.”

dkywi xong, néyysum tờjqis giấuwbny trởyvss lạxgbki: “Hừaxdd —— “

... Thiếjtgyu gia nàmmury... Típonmnh anh Thầrgndn vẫrlgkn luôriqmn tựmiwo do phódkywng khoácfefn nhưggic vậacaqy, đriqmaxddng trácfefch anh ấuwbny.

Đphfxmmurn ngưggicjqisi đriqmi tớpinri dưggicpinri châaxddn núndiri, khắltglp nơayxpi rừaxddng phong diệhlhkp đriqmisaq rựmiwoc, làmmurm cho tâaxddm tìwmsbnh ngưggicjqisi ta ngay lậacaqp tứggicc trong sácfefng.

Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn mặcortt mũdkzji hớpinrn hởyvss đriqmi tớpinri trưggicpinrc mặcortt Mạxgbkc Khinh Hàmmurn.

Mạxgbkc Khinh Hàmmurn đriqmưggica tờjqis giấuwbny đriqmưggica cho anh.

Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn mởyvss ra sau, từaxdd từaxdd nhìwmsbn..

Sau khi xem xong, cảjtgy ngưggicjqisi Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn nhưggic muốyzven nổdqeb tung.

“Códkyw ývojowmsb?” Anh hoàmmurn toàmmurn khôriqmng dácfefm tin, Mạxgbkc Khinh Hàmmurn lạxgbki từaxdd chốyzvei anh? Côriqmmmurm sao dácfefm?


Mạxgbkc Khinh Hàmmurn quéyysut anh mộdqebt cácfefi, lãbygwnh đriqmxgbkm nódkywi: “Ýyzjx trêwcqhn chữyvss.”

Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn châaxddn màmmury dựmiwong đriqmggicng: “Cậacaqu khôriqmng phảjtgyi mộdqebt mựmiwoc thầrgndm mếjtgyn tôriqmi sao? Cậacaqu đriqmâaxddy làmmur ývojowmsb?”

“Tôriqmi thầrgndm mếjtgyn cậacaqu?” Mạxgbkc Khinh Hàmmurn cảjtgym giácfefc cựmiwoc kỳjttw buồyltfn cưggicjqisi, côriqm tựmiwo giễaxddu nódkywi: “Tôriqmi mùyxsg nhưggic vậacaqy sao?”

“Phụtmlxt ——” Diệhlhkp Thầrgndn cưggicjqisi phun!

Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn giậacaqn đriqmếjtgyn cảjtgy ngưggicjqisi phácfeft run! Khôriqmng thểdkzj nhưggic vậacaqy! Kếjtgyt quảjtgy tạxgbki sao códkyw thểdkzj nhưggic vậacaqy? Côriqm đriqmtwvpc xong thơayxp, sau đriqmódkyw hẳrlgkn làmmur mừaxddng rỡiaku nhưggic đriqmwcqhn! Hẳrlgkn làmmur khódkywc chạxgbky tớpinri nódkywi cho anh, côriqm hạxgbknh phúndirc biếjtgyt bao nhiêwcqhu, códkyw thíponmch anh biếjtgyt bao nhiêwcqhu mớpinri đriqmúndirng a!

axddy giờjqismmurwmsbnh huốyzveng gìwmsb đriqmâaxddy?

riqmmmurm sao dácfefm cựmiwo tuyệhlhkt anh? Côriqmmmurm sao dácfefm? Sắltglc mặcortt Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn trởyvsswcqhn bốyzvei rốyzvei nhưggic bịlhkh sấuwbnm đriqmácfefnh, anh cũdkzjng khôriqmng biếjtgyt mìwmsbnh làmmurm thếjtgymmuro leo lêwcqhn đriqmưggickrfwc đriqmwlivnh núndiri.

Chuyệhlhkn nàmmury mộdqebt khi lan truyềadtan ra, nữyvss sinh thìwmsbdkywdkywi bódkywng nódkywi giódkyw tin đriqmyltfn bịlhkha đriqmcortt truyềadtan ra.

Lữyvssaxddm Tâaxddm ghen tịlhkh muốyzven chếjtgyt, kéyysuo mấuwbny nữyvss sinh khua môriqmi múndira méyysup, nódkywi nhữyvssng lờjqisi khódkyw nghe.

dkywi gìwmsb “Mạxgbkc Khinh Hàmmurn thậacaqt khôriqmng biếjtgyt xấuwbnu hổdqeb, ngàmmury ngàmmury cùyxsgng Lâaxddm Nghệhlhk Phong đriqmi gầrgndn nhưggic vậacaqy, còifecn cùyxsgng Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn câaxddu câaxddu đriqmácfefp đriqmácfefp! Tôriqmi thậacaqt khôriqmng ưggica côriqm ta!”

“Đphfxúndirng vậacaqy! Gầrgndn đriqmâaxddy, Mạxgbkc Khinh Hàmmurn vàmmuraxddm Nghệhlhk Phong ngàmmury ngàmmury cùyxsgng nhau đriqmi họtwvpc, cùyxsgng nhau tan họtwvpc!”

“Đphfxúndirng vậacaqy, tôriqmi nhìwmsbn thấuwbny nhiềadtau lầrgndn, hai ngưggicjqisi bọtwvpn họtwvpmmurng ngàmmury buổdqebi trưggica cũdkzjng cùyxsgng đriqmi, léyysun léyysun lúndirt lúndirt cũdkzjng khôriqmng biếjtgyt đriqmi đriqmâaxddu, buổdqebi sácfefng cùyxsgng nhau chạxgbky bộdqeb, tan họtwvpc còifecn cùyxsgng nhau quéyysut dọtwvpn vệhlhk sinh.”

“Mạxgbkc Khinh Hàmmurn rốyzvet cuộdqebc xảjtgyy làmmur đriqmang làmmurm gìwmsb? Thậacaqt làmmur khôriqmng biếjtgyt xấuwbnu hổdqeb.”


“Đphfxúndirng nha đriqmúndirng nha, buổdqebi tốyzvei tan họtwvpc, còifecn giúndirp Lâaxddm Nghệhlhk Phong quéyysut dọtwvpn vệhlhk sinh.Vốyzven làmmur, ngàmmury đriqmódkyw tớpinr muốyzven ởyvss lạxgbki giúndirp cậacaqu ta quéyysut dọtwvpn phòifecng họtwvpc, nhưggicng làmmur cậacaqu ta thậacaqt hung dữyvss, cậacaqu ta trừaxddng mắltglt làmmurm tớpinr sợkrfw... Tớpinrdkzjng khôriqmng dácfefm ởyvss lạxgbki.”

“Đphfxúndirng nha, tớpinrdkzjng vậacaqy... Cậacaqu ấuwbny đriqmyzvei vớpinri chúndirng ta đriqmcortc biệhlhkt hung dữyvss, nhưggicng vớpinri Mạxgbkc Khinh Hàmmurn vừaxdda nódkywi vừaxdda cưggicjqisi, hai ngưggicjqisi bọtwvpn họtwvp khẳrlgkng đriqmlhkhnh làmmurwcqhu đriqmưggicơayxpng!”

Lữyvssaxddm Tâaxddm đriqmdqebt nhiêwcqhn cưggicjqisi lạxgbknh: “Cũdkzjng chỉwlivdkyw Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn ngu ngốyzvec khôriqmng nhìwmsbn ra ngưggicjqisi Mạxgbkc Khinh Hàmmurn thíponmch làmmur ai! Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn nàmmury ngu ngốyzvec, luôriqmn làmmurm ra vẻshha mặcortt lạxgbknh!”

riqmmmurng nódkywi càmmurng tứggicc, thanh âaxddm càmmurng nódkywi càmmurng lớpinrn...

ndirc nàmmury, đriqmdqebt nhiêwcqhn nghe đriqmưggickrfwc códkyw nữyvss sinh mắltglng: “Lữyvssaxddm Tâaxddm, côriqm khôriqmng códkyw mặcortt mũdkzji hay sao? Còifecn mặcortt mũdkzji nódkywi Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn a, tạxgbki sao khôriqmng nódkywi chíponmnh côriqm mộdqebt chúndirt? Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn vốyzven khôriqmng thíponmch côriqm, côriqmifecn chưggica phảjtgyi làmmur nếjtgyu khôriqmng phảjtgyi làmmuryxsgng ngưggicjqisi ta ngồyltfi cùyxsgng bàmmurn, ngưggicjqisi ta muốyzven đriqmdqebi vịlhkh tríponm, côriqmifecn khôriqmng cho phéyysup ngưggicjqisi ta đriqmdqebi. Côriqm khôriqmng phảjtgyi mặcortt lạxgbknh? Còifecn khôriqmng biếjtgyt xấuwbnu hổdqebdkywi đriqmếjtgyn ngưggicjqisi khácfefc... Tôriqmi cũdkzjng chỉwlivdkyw thểdkzj a a.”

riqmcfefi vừaxdda nódkywi, têwcqhn làmmurggicu Diêwcqhu, thíponmch Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn đriqmếjtgyn phảjtgyi chếjtgyt, ba ngàmmury hai đriqmrgndu viếjtgyt thưggicwmsbnh cho ngưggicjqisi ta, giốyzveng nhưggic sợkrfw cảjtgy thếjtgy giớpinri nàmmury khôriqmng biếjtgyt.

riqmmmur Lữyvssaxddm Tâaxddm códkyw thùyxsgcfefn, hai ngưggicjqisi hậacaqn đriqmyzvei phưggicơayxpng, hậacaqn muốyzven chếjtgyt!

“A —— Lưggicu Diêwcqhu! Côriqm cho làmmur, côriqmdkywwmsb tốyzvet lắltglm sao? Íyzvet nhấuwbnt, tôriqmi bâaxddy giờjqis ngồyltfi bêwcqhn cạxgbknh

Lụtmlxc Vũdkzj Hiêwcqhn, côriqm ngay cảjtgy ngồyltfi bêwcqhn cạxgbknh cậacaqu ấuwbny cũdkzjng khôriqmng thểdkzj.”

“...”

Hai ngưggicjqisi càmmurng nódkywi càmmurng hung, trựmiwoc tiếjtgyp ra tay đriqmácfefnh nhau.

cfefc bạxgbkn họtwvpc “Ôowju ngao” nhàmmuro tớpinri can ngăxjpdn.

Mạxgbkc Khinh Hàmmurn ngưggickrfwc lạxgbki khôriqmng quan tâaxddm.

riqm giácfefo chủjqis nhiệhlhkm giậacaqn đriqmếjtgyn lỗowjudkzji đriqmadtau phảjtgyi sai lệhlhkch: “Tấuwbnt cảjtgy dừaxddng tay cho tôriqmi —— dẫrlgkn cácfefc em đriqmi dãbygw ngoạxgbki, khôriqmng phảjtgyi dẫrlgkn cácfefc em tớpinri đriqmâaxddy đriqmdkzj đriqmácfefnh nhau! Trởyvss vềadta viếjtgyt mưggicjqisi ngàmmurn chữyvss ‘kiểdkzjm thảjtgyo’ cho tôriqmi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.