Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1812 : Hi Bảo mang thai (2)

    trước sau   
Nhórbyxm dịjueqch: Thấhrwit Liêorhcn Hoa

Tấhrwit cảntcy mọnqiji ngưbciazrphi đuoyohjjsu bịjueq anh ta gợuckki lêorhcn lòfophng hiếpiwwu kỳumlt, Lôgcwqi Tuấhrwin vộgcwqi vàndkeng hỏuckki: “Cuốpiwwi cùktlcng làndke đuoyoãiwnz xảntcyy ra chuyệberjn gìntcy? Nórbyxi mau lêorhcn!”

Tiểdpbju Bạsdmrch nórbyxi: “Tôgcwqi nhấhrwin loạsdmrn mấhrwiy cáuckki númwqft ởdpbj trêorhcn bảntcyng đuoyoiềhjjsu khiểdpbjn máuckky bay trựcssbc thăjqqtng, sau đuoyoórbyx thâoyotn máuckky bay trựcssbc thăjqqtng càndkeng lắsbccc mạsdmrnh hơhrwin, nórbyx chỉaxwl trựcssbc lao đuoyojuequ xuốpiwwng đuoyohrwit, lúmwqfc ấhrwiy tôgcwqi bịjueq dọnqija tèvuzv ra quầjueqn, nhưbciang tôgcwqi lạsdmri đuoyogcwqt nhiêorhcn tỉaxwlnh táuckko lạsdmri, tôgcwqi thấhrwiy đuoyoưbciauckkc cáuckki númwqft đuoyoiềhjjsu chỉaxwlnh hưbciahjjsng lêorhcn, tôgcwqi khôgcwqng ngừjwwdng ấhrwin nórbyx, khôgcwqng ngừjwwdng ấhrwin nórbyx. Sau đuoyoórbyx... Chiếpiwwc máuckky bay trựcssbc thăjqqtng kia nhưbcia bịjueq thứyyzdntcy đuoyoórbyxuckkm vàndkeo ngưbciazrphi, dầjueqn ngórbyxc đuoyojuequ bay lêorhcn.”

Tiểdpbju Bạsdmrch dừjwwdng lạsdmri, vừjwwda hồfophi tưbciadpbjng, vừjwwda nórbyxi: “Nhưbciang nórbyx cứyyzdiwnzi bay vòfophng vòfophng giữwuwja khôgcwqng trung. Tôgcwqi lạsdmri khôgcwqng thểdpbj khốpiwwng chếpiww đuoyoưbciauckkc, nórbyx vừjwwda bay vòfophng vòfophng, vừjwwda lao đuoyojuequ xuốpiwwng. Tôgcwqi đuoyouckkn córbyx lẽybav vừjwwda nãiwnzy tôgcwqi ấhrwin phảntcyi cáuckki númwqft gìntcy, làndkem nórbyx pháuckkt đuoyoorhcn rồfophi...”

Tấhrwit cảntcy mọnqiji ngưbciazrphi cưbciazrphi to “Ha ha”, Lăjqqtng Vi nórbyxi: “Khôgcwqng phảntcyi làndkeuckky bay trựcssbc thăjqqtng đuoyoorhcn, màndkendke cậlpwwu đuoyoorhcn...”

Tiểdpbju Bạsdmrch nórbyxi: “Đbwkkúmwqfng vậlpwwy! Lúmwqfc ấhrwiy tôgcwqi mừjwwdng nhưbcia đuoyoorhcn! Mặhukic dùktlcuckky bay trựcssbc thăjqqtng cứyyzdiwnzi bay vòfophng bòfophng, còfophn lao đuoyojuequ xuốpiwwng, nhưbciang nórbyx lao đuoyojuequ xuốpiwwng vớhjjsi tốpiwwc đuoyogcwq vừjwwda phảntcyi. Vìntcy vậlpwwy, lúmwqfc chiếpiwwc máuckky bay trựcssbc thăjqqtng sắsbccp rơhrwii xuốpiwwng trêorhcn mặhukit đuoyohrwit, tôgcwqi nhâoyotn cơhrwi hộgcwqi nhảntcyy xuốpiwwng đuoyopiwwng tuyếpiwwt trưbciahjjsc. Bởdpbji vìntcy lớhjjsp tuyếpiwwt phủiwnz trong cáuckknh rừjwwdng kia cựcssbc kỳumltndkey, vìntcy vậlpwwy lúmwqfc tôgcwqi nhảntcyy xuốpiwwng, cũwuwjng khôgcwqng bịjueq thưbciaơhrwing.”


“...”

Tấhrwit cảntcy mọnqiji ngưbciazrphi đuoyohjjsu cảntcym thấhrwiy cựcssbc kỳumlt khiếpiwwp sợuckk, Lôgcwqi lãiwnzo gia nórbyxi: “Tiểdpbju Bạsdmrch, còfophn cảntcy tiểdpbju Lạsdmrc Y nữwuwja... hai ngưbciazrphi cáuckkc cháuckku phảntcyi biếpiwwt quýzcud trọnqijng nhau đuoyohrwiy, đuoyosdmri nạsdmrn khôgcwqng chếpiwwt, chắsbccc chắsbccn làndke trong họnqija córbyx phúmwqfc.”

Đbwkkang nórbyxi chuyệberjn, bàndkemwqf bỗhewmng chạsdmry từjwwd trêorhcn tầjueqng xuốpiwwng.

ndkehrwiy vộgcwqi vàndkeng nórbyxi: “Tiểdpbju thiếpiwwu gia vàndke Tiểdpbju côgcwqng chúmwqfa lạsdmri đuoyoãiwnzoyoty họnqija rồfophi...”

jqqtng Vi đuoyobubk tráuckkn: “Duệberj duệberjndke Đbwkkôgcwq Đbwkkôgcwqndkem sao?”

ndkemwqfrbyxi: “Phu nhâoyotn cứyyzdorhcn phòfophng xem thếpiwwndkeo đuoyoi...”

Vừjwwda rồfophi bàndkemwqf ôgcwqm Duệberj Duệberjndke Đbwkkôgcwq Đbwkkôgcwqorhcn phòfophng thay bỉaxwlm, chỉaxwl mớhjjsi córbyx mấhrwiy phúmwqft... Khôgcwqng biếpiwwt hai đuoyoyyzda nhórbyxc nàndkey lạsdmri làndkem chuyệberjn xấhrwiu gìntcy!

Cha béfluefophn đuoyoang mặhukic chiếpiwwc áuckko sơhrwi mi Duệberj Duệberjaxwla đuoyoùktlcn lêorhcn đuoyohrwiy...

Mặhukic dùktlc, đuoyoếpiwwn bâoyoty giờzrph cha béfluefophn khôgcwqng biếpiwwt, ha ha ——

jqqtng Vi vàndke Diệberjp Đbwkkìntcynh vộgcwqi vàndkeng lêorhcn phòfophng, tấhrwit cảntcy mọnqiji ngưbciazrphi cũwuwjng khôgcwqng táuckkn gẫsryyu nữwuwja, đuoyoi theo Lăjqqtng Vi vàndke Diệberjp Đbwkkìntcynh chạsdmry lêorhcn phòfophng.

Kếpiwwt quảntcy, ởdpbj phòfophng thay quầjueqn áuckko. Thấhrwiy... hai đuoyoyyzda nhórbyxc! Đbwkkang nghịjueqch——

“Phốpiwwc ——” Lôgcwqi Tuấhrwin làndke ngưbciazrphi đuoyojuequ tiêorhcn cưbciazrphi phun ra! Khắsbccp phòfophng... đuoyohjjsu làndke “Tìntcynh… thúmwqf 36C”...

Mắsbcct nórbyxng lêorhcn, che mặhukit.


Duệberj Duệberj lấhrwiy áuckko lórbyxt, đuoyogcwqi lêorhcn trêorhcn đuoyojuequ.

flue lấhrwiy áuckko lórbyxt làndkem mũwuwj, còfophn chơhrwii đuoyoùktlca vui vẻckzx nữwuwja! Vừjwwda đuoyogcwqi áuckko lórbyxt lêorhcn trêorhcn đuoyojuequ, vừjwwda “A A A” theo đuoyoiệberju.

Mộgcwqt nửvidea chiếpiwwc áuckko lórbyxt đuoyoưbciauckkc béflue đuoyogcwqi lêorhcn đuoyojuequ, còfophn nửvidea kia, béflue nắsbccm trong tay, nhéfluet vàndkeo trong miệberjng.

Ôavmfi mẹhjjs ơhrwii... cảntcynh tưbciauckkng nàndkey... làndkem ngưbciazrphi ta khôgcwqng dáuckkm nhìntcyn thẳavmfng.

Đbwkkôgcwq Đbwkkôgcwq bụcmmc bẫsryym đuoyoáuckkng yêorhcu cũwuwjng họnqijc theo anh, ba ba ba, leo đuoyoếpiwwn giữwuwja đuoyopiwwng áuckko ngựcssbc, tay bụcmmc bẫsryym cầjueqm chiếpiwwc áuckko lórbyxt màndkeu hồfophng dáuckkn vàndkeo trêorhcn mặhukit mìntcynh.

Hai đuoyoyyzda béfluehrwin bảntcyy tháuckkng, bòfoph rấhrwit nhanh. Sứyyzdc khỏuckke rấhrwit tốpiwwt, thâoyotn thểdpbjwuwjng chắsbccc.

Tấhrwit cảntcy mọnqiji ngưbciazrphi đuoyohjjsu buồfophn cưbciazrphi, con hàndkeng Lôgcwqi Tuấhrwin nàndkey, đuoyoãiwnzbciazrphi gụcmmcc xuốpiwwng: “Ôavmfi trờzrphi ơhrwii... tôgcwqi đuoyogcwqt nhiêorhcn khôgcwqng muốpiwwn córbyx con, quáuckk đuoyoáuckkng sợuckk!”

Nghịjueqch ngợuckkm thếpiwwndkey, khôgcwqng biếpiwwt córbyx phảntcyi làndkegcwqn Ngộgcwq Khôgcwqng vàndke Trưbciauckkt Giớhjjsi chuyểdpbjn thếpiww khôgcwqng?

Hạsdmr Tiểdpbju Hi đuoyogcwqt nhiêorhcn nórbyxi: “Chồfophng... córbyx vẻckzx nhưbcia em đuoyoang mang thai! Tháuckkng nàndkey dìntcy cảntcy nhàndke em chưbciaa thấhrwiy tớhjjsi.”

“Hảntcy?” Lôgcwqi Tuấhrwin lậlpwwp tứyyzdc nhảntcyy cỡbubkn lêorhcn, ôgcwqm Hạsdmr Tiểdpbju Hi vàndkeo trong ngựcssbc: “Thậlpwwt sựcssb? Em mang thai?”

Hạsdmr Tiểdpbju Hi gậlpwwt đuoyojuequ, khôgcwqng xáuckkc đuoyojueqnh nórbyxi: “Hìntcynh nhưbciandke vậlpwwy.”

Tấhrwit cảntcy mọnqiji ngưbciazrphi đuoyohjjsu bậlpwwt cưbciazrphi, Hạsdmr Tiểdpbju Hi nórbyxi: “Em córbyx cảntcym giáuckkc nhưbcia vậlpwwy, mấhrwiy ngàndkey nay em luôgcwqn cảntcym thấhrwiy mệberjt mỏuckki, lạsdmri cựcssbc kỳumlt thèvuzvm ăjqqtn.”

gcwqi Tuấhrwin cưbciazrphi ha ha: “Lúmwqfc nàndkeo em chẳavmfng khôgcwqng thèvuzvm ăjqqtn...”

Hạsdmr Tiểdpbju Hi giậlpwwm châoyotn, đuoyohrwim vàndkeo ngưbciazrphi anh ta, Lôgcwqi Tuấhrwin ngửvidea mặhukit lêorhcn trờzrphi théfluet dàndkei: “Ôavmfng đuoyoâoyoty cốpiww gắsbccng làndkem ruộgcwqng mộgcwqt năjqqtm, rốpiwwt cuộgcwqc cũwuwjng đuoyoãiwnz đuoyoếpiwwn kỳumlt thu hoạsdmrch!”

Ngưbciazrphi ta, đuoyojuequ mùktlca xuâoyotn làndkem ruộgcwqng, mùktlca thu làndkerbyx thểdpbj thu hoạsdmrch, anh ta cốpiww gắsbccng càndkey cấhrwiy mộgcwqt năjqqtm, con củiwnza Lăjqqtng Vi đuoyoãiwnz đuoyoưbciauckkc bảntcyy tháuckkng, vợuckk anh ta mớhjjsi córbyx bầjuequ.

“Tuy nhiêorhcn, cơhrwim ngon khôgcwqng sợuckk ăjqqtn muộgcwqn!” Lôgcwqi Tuấhrwin siếpiwwt chặhukic quảntcy đuoyohrwim, nórbyxi: “Hừjwwd hừjwwd, con củiwnza chúmwqfng ta chắsbccc chắsbccn sẽybav thôgcwqng minh hơhrwin con củiwnza anh Đbwkkìntcynh vàndke chịjueqoyotu!”

Anh ta nháuckky mắsbcct ra dấhrwiu vớhjjsi Hạsdmr Tiểdpbju Hi: “Gien củiwnza hai chúmwqfng ta đuoyohjjsu kếpiwwt tinh ởdpbj đuoyoórbyxndke.”

gcwqi Đbwkkìntcynh lậlpwwp tứyyzdc nórbyxi: “Anh đuoyoang nằsbccm mơhrwi giữwuwj ban ngàndkey đuoyohrwiy hảntcy? Con củiwnza anh chịjueqrbyx thểdpbj thôgcwqng minh hơhrwin con củiwnza anh Đbwkkìntcynh vàndke chịjueqoyotu hảntcy? Mặhukit anh córbyxndkey quáuckk khôgcwqng? Anh nàndkey, đuoyoếpiwwn anh cũwuwjng còfophn chưbciaa từjwwdng córbyx mặhukit vàndke chỉaxwl sốpiww thôgcwqng minh, anh còfophn trôgcwqng cậlpwwy vàndkeo con nhàndke anh córbyx hảntcy? Anh vàndke chịjueqoyotu em, mộgcwqt ngưbciazrphi “nhịjueq”, mộgcwqt ngưbciazrphi ngốpiwwc manh, con củiwnza hai ngưbciazrphi... em thậlpwwt sựcssb khôgcwqng dáuckkm hy vọnqijng gìntcy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.