Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 122 : Phiên ngoại sáu 2

    trước sau   
dulkng may, hai vịnnqr nóiikii chuyệcjgbn khôbjcvng lâpcdau lắlebrm, ngay sau đhthkóiiki Hắlebrc Vôbjcv Thưcfcjmfttng hỏcslti Lâpcdau Minh “Hai ngưcfcjmftti đhthkếjilnn tìzrdlm lãmftto Ngôbjcv hay làlebrzrdlm Diêjixhm Vưcfcjơxifqng?”

iiki ýkleszrdl? Lâpcdau Minh ngẩcvlyn ngưcfcjmftti, tìzrdlm ôbjcvng Ngôbjcv thìzrdl cóiiki thểuybt hiểuybtu đhthkưcfcjozqwc, tạsdsxi sao Hắlebrc Bạsdsxch Vôbjcv Thưcfcjmfttng lạsdsxi cho rằbjcvng anh muốsgmxn tìzrdlm Diêjixhm Vưcfcjơxifqng?

“Chúudrung tôbjcvi tìzrdlm ôbjcvng nộcslti, cũdulkng tìzrdlm Diêjixhm Vưcfcjơxifqng luôbjcvn.” Trầcbokn Ngưcfcj đhthkáuoqap.

“Hìzrdl, thúudru vịnnqr.” Hắlebrc Vôbjcv Thưcfcjmfttng kíxdypch đhthkcsltng tiếjilnp tụrlxvc ‘buôbjcvn dưcfcja’ vớxifqi Bạsdsxch Vôbjcv Thưcfcjmfttng “Cáuoqai nàlebry làlebr đhthkzrdl đhthkcjgb thíxdypch đhthkzrdl đhthkcjgb, sưcfcj phụrlxv lạsdsxi cọoyqwi trọoyqwng con gáuoqai củtrzoa sưcfcj phụrlxv, vai vếjiln thếjilnlebry thìzrdl loạsdsxn tùsgmxm lum àlebr.”

“Quảcifelebr lộcsltn xộcsltn.” Bạsdsxch Vôbjcv Thưcfcjmfttng đhthkzrdlng ýkles.

“Hai vịnnqr nóiikii gìzrdl đhthkóiiki?” Trầcbokn Ngưcfcj chẳvmjmng hiểuybtu gìzrdl.


“Hai ngưcfcjmftti muốsgmxn đhthki Minh giớxifqi àlebr!” Hắlebrc Vôbjcv Thưcfcjmfttng đhthkuoqan.

“Đvmjmúudrung.” Lâpcdau Minh đhthkáuoqap.

“Hai ngưcfcjmftti muốsgmxn chúudrung tôbjcvi dẫmfttn vàlebro?” Bạsdsxch Vôbjcv Thưcfcjmfttng cũdulkng đhthkuoqan.

“Đvmjmúudrung.” Lâpcdau Minh hạsdsx thấjygzp ngưcfcjmftti xuốsgmxng “khôbjcvng biếjilnt làlebr hai vịnnqriiki tiệcjgbn hay khôbjcvng.”

“Cậhyzqu làlebrm vậhyzqy làlebr khôbjcvng cầcbokn thiếjilnt a.” Hắlebrc Vôbjcv Thưcfcjmfttng nóiikii “Nếjilnu cậhyzqu muốsgmxn đhthki, cậhyzqu chỉkldx cầcbokn đhthkbjcvng trêjixhn cầcboku Nạsdsxi Hàlebrjixhu hai tiếjilnng, Diêjixhm Vưcfcjơxifqng sẽkcti mởundm kếjilnt giớxifqi ra cho cậhyzqu.”

Lờmftti nóiikii củtrzoa Hắlebrc Vôbjcv Thưcfcjmfttng làlebrm Trầcbokn Ngưcfcjlebrpcdau Minh sửjilnng sốsgmxt, Trầcbokn Ngưcfcj hoàlebrn toàlebrn ngâpcday ngốsgmxc, chẳvmjmng lẽkcti anh Ba chỉkldx cầcbokn kêjixhu hai tiếjilnng làlebriiki thểuybt mởundm đhthkưcfcjozqwc kếjilnt giớxifqi.

lcyjn Lâpcdau Minh, sau phúudrut ngẩcvlyn ngưcfcjmftti đhthkãmftt kịnnqrp đhthknnqrnh thầcbokn lạsdsxi, kếjilnt hợozqwp vớxifqi mấjygzy lờmftti củtrzoa Hắlebrc Bạsdsxch Vôbjcv Thưcfcjmfttng ban nãmftty, anh đhthkãmftt cóiiki suy đhthkuoqan nhấjygzt đhthknnqrnh vềjixh thâpcdan phậhyzqn củtrzoa Diêjixhm Vưcfcjơxifqng, nhưcfcjng màlebr anh vẫmfttn cảcifem thấjygzy vôbjcvsgmxng khóiiki tin.

“Cáuoqam ơxifqn hai vịnnqr.” Sau khi nghĩozqw thôbjcvng, Lâpcdau Minh hưcfcjxifqng hai vịnnqr Hắlebrc Bạsdsxch Vôbjcv Thưcfcjmfttng nóiikii cáuoqam ơxifqn.

“Cậhyzqu kháuoqach khíxdyp rồzrdli.” Hắlebrc Bạsdsxch Vôbjcv Thưcfcjmfttng từccde đhthkcboku đhthkếjilnn cuốsgmxi đhthkjixhu rấjygzt kháuoqach sáuoqao vớxifqi Lâpcdau Minh.

“Chúudrung ta đhthki thôbjcvi.” Lâpcdau Minh kédulko Trầcbokn Ngưcfcj đhthki.

“anh Ba?” Ra khỏcslti quáuoqan rưcfcjozqwu, Trầcbokn Ngưcfcj khôbjcvng hiểuybtu nhìzrdln Lâpcdau Minh, Hắlebrc Bạsdsxch Vôbjcv Thưcfcjmfttng vẫmfttn chưcfcja đhthkzrdlng ýkles dẫmfttn ngưcfcjmftti đhthki màlebr, sao chúudrung ta lạsdsxi ra ngoàlebri rồzrdli.

“anh đhthkuoqan đhthkưcfcjozqwc tạsdsxi sao ôbjcvng nộcslti lạsdsxi tìzrdlm chúudrung ta rồzrdli.” Nếjilnu Diêjixhm Vưcfcjơxifqng đhthkúudrung làlebr ngưcfcjmftti màlebrpcdau Minh suy đhthkuoqan, thìzrdl anh cũdulkng dựbjcv đhthkuoqan luôbjcvn đhthkưcfcjozqwc diễccden biếjilnn tiếjilnp theo củtrzoa câpcdau chuyệcjgbn rồzrdli.

Nghĩozqw đhthkếjilnn khảcifeiiking sẽkcti diễccden ra, Lâpcdau Minh cảcifem thấjygzy dởundm khóiikic dởundmcfcjmftti, chuyệcjgbn nàlebry làlebr chuyệcjgbn gìzrdl đhthkâpcday.


Tuy khôbjcvng hiểuybtu ra sao, nhưcfcjng hoàlebrn toàlebrn tíxdypn nhiệcjgbm Lâpcdau Minh, Trầcbokn Ngưcfcj ngoan ngoãmfttn theo Lâpcdau Minh đhthkếjilnn cầcboku Nạsdsxi Hàlebr.

mộcsltt Vong Xuyêjixhn, lụrlxvc đhthksdsxo luâpcdan hồzrdli, cầcboku Nạsdsxi Hàlebr phâpcdan thàlebrnh hai hưcfcjxifqng tưcfcjozqwng trưcfcjng cho lụrlxvc đhthksdsxo luâpcdan hồzrdli, vìzrdl canh Mạsdsxnh Bàlebr bịnnqr ôbjcvng Ngôbjcv đhthkáuoqanh đhthkzrdl vẫmfttn còlcyjn đhthkang nấjygzu nêjixhn hai ngưcfcjmftti khôbjcvng nhìzrdln thấjygzy Mạsdsxnh Bàlebr trêjixhn cầcboku Nạsdsxi Hàlebr.

pcdau Minh dẫmfttn Trầcbokn Ngưcfcj đhthkbjcvng trêjixhn cầcboku Nạsdsxi Hàlebr, nhìzrdln kếjilnt giớxifqi trong suốsgmxt phíxdypa bêjixhn kia bờmfttbjcvng, rồzrdli pháuoqat ra năiiking lưcfcjozqwng linh hồzrdln màlebru vàlebrng nhạsdsxt.

“anh Ba?” Trầcbokn Ngưcfcj kinh ngạsdsxc liếjilnc nhìzrdln Lâpcdau Minh, trưcfcjxifqc đhthkóiiki anh Ba đhthkãmftt dặcfcjn côbjcv khôbjcvng đhthkưcfcjozqwc tùsgmxy ýkles sửjiln dụrlxvng năiiking lựbjcvc củtrzoa bảcifen thâpcdan màlebr, sao anh ấjygzy bỗozqwng nhiêjixhn lạsdsxi sửjiln dụrlxvng năiiking lựbjcvc linh hồzrdln vậhyzqy chứbjcv?

Trong nháuoqay mắlebrt năiiking lựbjcvc linh hồzrdln va chạsdsxm vớxifqi kếjilnt giớxifqi, mộcsltt luồzrdlng áuoqanh sáuoqang vàlebrng chóiikii từccde trong kếjilnt giớxifqi pháuoqat ra, cuốsgmxi cùsgmxng tạsdsxo thàlebrnh mộcsltt quảcife cầcboku linh lựbjcvc vàlebrng óiiking, bao trùsgmxm cảcife Vong Xuyêjixhn vàlebr Minh giớxifqi.

“Đvmjmâpcday làlebr?” Trầcbokn Ngưcfcj nhìzrdln câpcday cầcboku dưcfcjxifqi châpcdan lấjygzp láuoqanh áuoqanh vàlebrng, kinh ngạsdsxc mởundm to hai mắlebrt.

“Chúudrung ta đhthki thôbjcvi.” Lâpcdau Minh cũdulkng khôbjcvng giảcifei thíxdypch, kédulko Trầcbokn Ngưcfcj đhthki trêjixhn câpcday cầcboku dáuoqat áuoqanh sáuoqang vàlebrng rựbjcvc, khi hai ngưcfcjmftti đhthki qua, áuoqanh sáuoqang vàlebrng biếjilnn mấjygzt rồzrdli dừccdeng lạsdsxi trong kếjilnt giớxifqi bêjixhn Minh giớxifqi.

pcdau Minh khôbjcvng dừccdeng bưcfcjxifqc, anh dựbjcva theo linh lựbjcvc đhthki trêjixhn con đhthkưcfcjmfttng đhthkếjilnn biệcjgbt phủtrzo củtrzoa Minh Vưcfcjơxifqng. Cáuoqanh cửjilna sắlebrt đhthken nháuoqanh mởundm ra ầcbokm ầcbokm trưcfcjxifqc mắlebrt Lâpcdau Minh, sắlebrc mặcfcjt Lâpcdau Minh khẽkcti đhthkcsltng, anh cấjygzt bưcfcjxifqc, xuyêjixhn qua sâpcdan nhàlebr, vàlebro đhthkếjilnn đhthksdsxi sảcifenh, cho đhthkếjilnn khi nhìzrdln thấjygzy mộcsltt bóiiking lưcfcjng quen thuộcsltc.

“Đvmjmcjgb tửjilnuoqai kiếjilnn sưcfcj phụrlxv.” Áwpoanh mắlebrt Lâpcdau Minh rưcfcjng rưcfcjng, khi pháuoqat hiệcjgbn Diêjixhm Vưcfcjơxifqng chíxdypnh làlebrcfcj phụrlxv củtrzoa mìzrdlnh, kíxdypch đhthkcsltng suýklest rơxifqi lệcjgb.

Tuy làlebr Trầcbokn Ngưcfcj vẫmfttn chưcfcja hiểuybtu mọoyqwi chuyệcjgbn lắlebrm nhưcfcjng cũdulkng cùsgmxng Lâpcdau Minh váuoqai chàlebro.

“Đvmjmbjcvng lêjixhn đhthki.” Diêjixhm Vưcfcjơxifqng xoay ngưcfcjmftti, vui mừccdeng nhìzrdln đhthkcjgb tửjiln mộcsltt thâpcdan năiiking lựbjcvc linh hồzrdln thuầcbokn khiếjilnt khôbjcvng díxdypnh chúudrut sáuoqat khíxdyplebro, ngàlebrn năiikim luâpcdan hồzrdli, đhthkãmftt đhthkưcfcjozqwc giảcifei quyếjilnt, cũdulkng khôbjcvng uổzrdlng phíxdyp nỗozqwi khổzrdlpcdam củtrzoa ôbjcvng.

Nhưcfcjng màlebr … sao đhthkmftti nàlebro cũdulkng đhthkjixhu thua trêjixhn tay côbjcv nhóiikic nàlebry vậhyzqy??

Áwpoanh mắlebrt củtrzoa sưcfcj phụrlxv anh Ba quáuoqai quáuoqai làlebrm sao áuoqa? Trầcbokn Ngưcfcj khóiiki hiểuybtu chớxifqp mắlebrt.


==

Sau nỗozqwi xúudruc đhthkcsltng vìzrdlpcdau ngàlebry gặcfcjp lạsdsxi, Lâpcdau Minh tròlcyj chuyệcjgbn cùsgmxng sưcfcj phụrlxv nhàlebrzrdlnh.

“Sưcfcj phụrlxv, sao sưcfcj phụrlxv lạsdsxi làlebrm Diêjixhm Vưcfcjơxifqng đhthkưcfcjozqwc vậhyzqy?” Trong ấjygzn tưcfcjozqwng củtrzoa Lâpcdau Minh, từccde trưcfcjxifqc đhthkếjilnn nay, sưcfcj phụrlxvlebr ngưcfcjmftti khôbjcvng màlebrng danh lợozqwi. Lâpcdau Minh khôbjcvng thểuybtcfcjundmng tưcfcjozqwng đhthkưcfcjozqwc sưcfcj phụrlxv nhàlebrzrdlnh sẽkcti chạsdsxy đhthki làlebrm quan màlebrlcyjn mộcsltt đhthkưcfcjmfttng lêjixhn đhthkếjilnn Diêjixhm Vưcfcjơxifqng.

“Còlcyjn khôbjcvng phảcifei đhthkjixhu làlebrzrdl con.” Diêjixhm Vưcfcjơxifqng chỉkldx cầcbokn tưcfcjundmng tưcfcjozqwng đhthkếjilnn nhữuhjung vấjygzt vảcife khổzrdl cựbjcvc củtrzoa ngàlebrn năiikim qua, tâpcdam tìzrdlnh lạsdsxi khóiiki chịnnqru đhthkau đhthkxifqn.

“Con?” Lâpcdau Minh kinh ngạsdsxc.

“Con còlcyjn khôbjcvng biếjilnt sao, sau khi con chếjilnt, lầcbokn đhthkcboku tiêjixhn đhthki đhthkcboku thai, thậhyzqt làlebr thảcifem, mớxifqi đhthkưcfcjozqwc 5 năiikim con đhthkãmftt ngủtrzom quay vềjixh âpcdam phủtrzo.” Diêjixhm Vưcfcjơxifqng nóiikii “Ta đhthkâpcday nhìzrdln thấjygzy màlebr bảcifeo, thếjilnlebry làlebr khôbjcvng đhthkưcfcjozqwc a, vớxifqi tốsgmxc đhthkcsltlebry, coi nhưcfcj con năiikim năiikim mộcsltt lầcbokn luâpcdan hồzrdli, thìzrdl sáuoqat khíxdyp củtrzoa Hạsdsxn Bạsdsxt nàlebry đhthkếjilnn bao lâpcdau mớxifqi tẩcvlyy sạsdsxch hếjilnt đhthkâpcday. Ta suy nghĩozqwlebrm cáuoqach nàlebro mớxifqi cóiiki thểuybt sắlebrp xếjilnp cho con mộcsltt chỗozqw đhthkcboku thai tốsgmxt. Vừccdea lúudruc âpcdam phủtrzo thiếjilnu mộcsltt chứbjcvc Thàlebrnh Hoàlebrng, màlebrcfcj phụrlxv con đhthkâpcday lạsdsxi cóiiki chúudrut côbjcvng đhthkbjcvc trêjixhn ngưcfcjmftti, vìzrdl thếjiln ta đhthkua cáuoqai chứbjcvc vịnnqrlebry.”

“Vốsgmxn dĩozqw ta chỉkldx nghĩozqw cho con cáuoqai cửjilna sau đhthkuybtzrdlm mộcsltt chỗozqwiiki cha mẹsgmxxifqi tốsgmxt mộcsltt chúudrut làlebr đhthkưcfcjozqwc.” Diêjixhm Vưcfcjơxifqng nóiikii “Kếjilnt quảcife, ai biếjilnt ngồzrdli vàlebro cáuoqai ghếjiln Thàlebrnh Hoàlebrng nàlebry rồzrdli, ngồzrdli ngồzrdli mộcsltt thờmftti gian, thấjygzm thoáuoqat đhthkưcfcjozqwc tăiiking chứbjcvc thăiiking lưcfcjơxifqng lêjixhn làlebrm Diêjixhm Vưcfcjơxifqng luôbjcvn.”

“…” Lâpcdau Minh cảcifem đhthkcsltng khôbjcvng nóiikii nêjixhn lờmftti “Vấjygzt vảcife cho sưcfcj phụrlxv quáuoqa.”

“Con đhthkccdeng nóiikii nữuhjua!” Hơxifqn mộcsltt ngàlebrn năiikim chua xóiikit biếjilnt kểuybtsgmxng ai.

pcdau Minh còlcyjn muốsgmxn nóiikii gìzrdl nữuhjua, bêjixhn ngoàlebri lạsdsxi vang lêjixhn tiếjilnng đhthkôbjcvi co ầcbokm ĩozqw, mộcsltt giọoyqwng nóiikii sang sảcifeng củtrzoa thanh niêjixhn vang lêjixhn “Miêjixhu Miêjixhu, Miêjixhu Miêjixhu … em ra ngoàlebri đhthki màlebr, nghe anh giảcifei thíxdypch.”

“Đvmjmâpcday làlebr?” Lâpcdau Minh nghi ngờmftt nhìzrdln vềjixh phíxdypa Diêjixhm Vưcfcjơxifqng.

“khôbjcvng cầcbokn đhthkuybt ýkles, mộcsltt thằbjcvng nhóiikic thốsgmxi ‘cóiikic màlebr đhthkòlcyji ăiikin thịnnqrt thiêjixhn nga’ màlebr thôbjcvi.” Diêjixhm Vưcfcjơxifqng nóiikii.

‘Cóiikic màlebr đhthkòlcyji ăiikin thịnnqrt thiêjixhn nga’, Lâpcdau Minh sửjilnng sốsgmxt, hìzrdlnh nhưcfcjcfcjxifqng Nam nóiikii ôbjcvng nộcslti thíxdypch con gáuoqai củtrzoa Diêjixhm Vưcfcjơxifqng, lẽkctilebro …

pcdau Minh còlcyjn chưcfcja kịnnqrp nghĩozqw xong, chợozqwt nghe bêjixhn ngoàlebri vang lêjixhn tiếjilnng kêjixhu “Miêjixhu Miêjixhu, năiikim đhthkóiiki khi anh đhthkưcfcja chuôbjcvng chiêjixhu hồzrdln cho em làlebr thậhyzqt lòlcyjng đhthkóiiki, Ngôbjcv Lễccde anh cóiiki thểuybt thềjixh vớxifqi trờmftti.”

Chuôbjcvng chiêjixhu hồzrdln? Ngôbjcv Lễccde? Trầcbokn Ngưcfcj vụrlxvt đhthkbjcvng dậhyzqy “Ôlwhing nộcslti!”

Trầcbokn Ngưcfcjbjcvsgmxng kinh ngạsdsxc, thâpcdan thểuybt phảcifen ứbjcvng nhanh hơxifqn đhthksdsxi nãmftto, nhanh chóiiking chạsdsxy ra ngoàlebri, mởundmuoqanh cửjilna đhthken nhưcfcj mựbjcvc, vẻkbgh mặcfcjt mừccdeng rỡoqgf đhthksgmxi diệcjgbn vớxifqi mộcsltt khuôbjcvn mặcfcjt đhthksgmxp trai, anh tuấjygzn củtrzoa chàlebrng thanh niêjixhn.

Đvmjmâpcday làlebr ai vậhyzqy???

“Thi Thi, con đhthkếjilnn đhthkâpcday từccdeudruc nàlebro?” Bấjygzt ngờmftt khôbjcvng kịnnqrp đhthkjixh phòlcyjng màlebr nhìzrdln thấjygzy cháuoqau gáuoqai nhàlebrzrdlnh, chàlebrng thanh niêjixhn Ngôbjcvdulkng sữuhjung sờmftt.

“Lãmftto … ôbjcvng lãmftto??” Trầcbokn Ngưcfcj trừccdeng mắlebrt ngâpcday ngẩcvlyn, ngưcfcjmftti thanh niêjixhn nàlebry quảcife thậhyzqt làlebriiki nhữuhjung đhthkưcfcjmfttng nédulkt giốsgmxng vớxifqi ôbjcvng nộcslti nhàlebrzrdlnh.

“khôbjcvng … khụrlxv …” Chàlebrng thanh niêjixhn Ngôbjcv theo phảcifen xạsdsx muốsgmxn phảcifen ứbjcvng vớxifqi têjixhn gọoyqwi ‘lãmftto’, nhưcfcjng màlebr cháuoqau gáuoqai nhàlebrzrdlnh gọoyqwi mìzrdlnh làlebr ‘lãmftto’, hìzrdlnh nhưcfcjdulkng chẳvmjmng cóiikizrdllebr khôbjcvng đhthkúudrung.

“Đvmjmúudrung làlebr ôbjcvng rồzrdli, sao ôbjcvng lạsdsxi biếjilnn thàlebrnh thếjilnlebry? Ôlwhing ởundm đhthkâpcday làlebrm gìzrdl? Miêjixhu Miêjixhu làlebr ai?” Trầcbokn Ngưcfcj liêjixhn tiếjilnp đhthkhyzqp vấjygzn đhthkjixhlebro mặcfcjt chàlebrng thanh niêjixhn Ngôbjcv.

“Khụrlxv …” Chàlebrng thanh niêjixhn Ngôbjcvudrung túudrung đhthkcslt mặcfcjt.

Trong khoảcifeng thờmftti gian nàlebry, bảcifen thâpcdan ôbjcvng đhthkãmftt làlebrm khôbjcvng thiếjilnu việcjgbc ngốsgmxc, ôbjcvng cũdulkng chẳvmjmng quan tâpcdam đhthkếjilnn việcjgbc ngưcfcjmftti kháuoqac nóiikii gìzrdl, nhưcfcjng màlebr bịnnqr cháuoqau gáuoqai nhàlebrzrdlnh bắlebrt gặcfcjp, cho dùsgmx da ôbjcvng cóiiki ‘tưcfcjơxifq̀ng đhthkzrdlng váuoqach sắlebrt’ đhthki chăiiking nữuhjua, quảcife thậhyzqt cũdulkng cóiiki chúudrut hold khôbjcvng đhthkưcfcjozqwc a.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.