Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 121 : Phiên ngoại sáu

    trước sau   
lseoxuosng Nam đaoleólkyfn Trầcnpjn Ngưlseolzcshgghu Minh ởutwv Quỷplhissbtn Quan, đaoleưlseoa hai ngưlseolhybi làlzcsm thủhijy tụxipoc đaoleăzdpkng kýgvsd sinh hồqlttn xong thìfmau đaoleưlseoa tớxuosi mộmawbt tiệcnpjm càlzcs phêawfu uốohyfng tràlzcs.

ohkpi gìfmau? Mọtbuzi ngưlseolhybi hỏjedti vìfmau sao đaoleếccmwn quáohkpn càlzcs phêawfu lạdunxi uốohyfng tràlzcs hảjedt?

âhgghm phủhijy ngay cảjedt quáohkpn càlzcs phêawfuhlvzng cólkyf thìfmau báohkpn tràlzcslkyffmau đaoleâhgghu màlzcs lạdunx.

hgghu Minh hơgsafi tòclwyclwy nhìfmaun chévmlun tràlzcs, cảjedtm nhậkpnpn đaoleưlseonxxic linh lựjuhuc bốohyfc lêawfun nhàlzcsn nhạdunxt từhlvzlseoxuosc tràlzcs, mơgsaf hồqltt biếccmwt đaoleưlseonxxic táohkpc dụxipong củhijya nưlseoxuosc tràlzcslzcsy làlzcsfmau.

“âhgghm phủhijy đaoleãlooi pháohkpt triểhgghn đaoleếccmwn thếccmwlzcsy rồqltti sao?” Từhlvz khi xuốohyfng âhgghm phủhijy đaoleếccmwn giờlhyb, Trầcnpjn Ngưlseohlvzng rấlpzbt kinh ngạdunxc “Quảjedt thậkpnpt làlzcs giốohyfng y đaoleújedtc vớxuosi trêawfun thếccmw giớxuosi thậkpnpt nàlzcsy.”

“Cũhlvzng hơgsafi kháohkpc hơgsafn mộmawbt chújedtt.” Hưlseoxuosng Nam giảjedti thíaudqch “Tràlzcs chújedtng ta vừhlvza kêawfuu làlzcs tràlzcs cao cấlpzbp nhấlpzbt dưlseoxuosi âhgghm phủhijylzcsy, tuy thoạdunxt nhìfmaun thìfmau khôssbtng cólkyffmau kháohkpc so vớxuosi tràlzcs trêawfun thếccmw giớxuosi thựjuhuc, nhưlseong thựjuhuc ra đaoledunxi đaolea sốohyf đaoleqltt ăzdpkn dưlseoxuosi âhgghm phủhijy đaolexipou chứhijya mộmawbt lưlseonxxing nhỏjedt linh lựjuhuc vàlzcs khôssbtng cólkyflseoơgsafng vịidfnfmau.”


“khôssbtng cólkyflseoơgsafng vịidfn? thìfmau ra làlzcs thếccmw.” Lújedtc nàlzcsy Trầcnpjn Ngưlseo mớxuosi cảjedtm thấlpzby thăzdpkng bằijuang mộmawbt chújedtt, ngay sau đaoleólkyf lạdunxi hỏjedti “Còclwyn loạdunxi tràlzcslkyflseoơgsafng vịidfn thếccmwlzcsy thìfmau bao nhiêawfuu tiềxipon?”

“Dựjuhua theo giáohkp trịidfn trêawfun thếccmw giớxuosi thựjuhuc thìfmau mộmawbt ly nhưlseo vậkpnpy cólkyf giáohkplzcs mộmawbt trăzdpkm ngàlzcsn đaoleqlttng.” Hưlseoxuosng Nam nólkyfi.

“Phụxipot!” Trầcnpjn Ngưlseo bịidfn dọtbuza, vừhlvza mớxuosi văzdpkng vàlzcsi giọtbuzt nưlseoxuosc tràlzcs thìfmau vộmawbi vàlzcsng dùxipong tay bưlseong miệcnpjng lạdunxi, mộmawbt trăzdpkm ngàlzcsn mộmawbt chévmlun tràlzcs nhỏjedt thếccmwlzcsy, phun mộmawbt ngụxipom làlzcs mấlpzbt mấlpzby ngàlzcsn đaoleólkyf.

hgghu Minh ngồqltti mộmawbt bêawfun nhìfmaun màlzcs bậkpnpt cưlseolhybi, lấlpzby giấlpzby ăzdpkn đaoleưlseoa cho Trầcnpjn Ngưlseo, kháohkpch sáohkpo nólkyfi vớxuosi Hưlseoxuosng Nam “Đccmwhggh cậkpnpu tốohyfn kévmlum rồqltti.”

“khôssbtng cólkyffmau, khôssbtng cólkyffmau, lâhgghu lâhgghu hai ngưlseolhybi mớxuosi xuốohyfng đaoleâhgghy màlzcs.” Hưlseoxuosng Nam cưlseolhybi nólkyfi.

“thậkpnpt làlzcs ngạdunxi quáohkp.” Trầcnpjn Ngưlseo nólkyfi “Tiềxipon lưlseoơgsafng côssbtng chứhijyc cũhlvzng khôssbtng cao, chờlhyb chújedtng tôssbti quay vềxipo, tôssbti đaoleohyft thêawfum cho cậkpnpu íaudqt tiềxipon giấlpzby nha.”

“khôssbtng cólkyffmau thậkpnpt màlzcs.” Hưlseoxuosng Nam sâhgghu xa nólkyfi “Tiềxipon lưlseoơgsafng tuy íaudqt nhưlseong màlzcsohkpc khoảjedtn thu nhậkpnpp thêawfum rấlpzbt kháohkp a.”

“…” Trong nháohkpy mắlhybt, Trầcnpjn Ngưlseolzcshgghu Minh im lặyyqlng, nhâhgghn viêawfun côssbtng vụxipolseoxuosi âhgghm phủhijylzcshlvzng ‘đaoleen’ nhưlseo vậkpnpy sao …

“Àqrmp …” Trầcnpjn Ngưlseo cảjedtm thấlpzby đaolexipolzcsi nàlzcsy khôssbtng thíaudqch hợnxxip đaolehggh nólkyfi tiếccmwp, vìfmau thếccmw nólkyfi sang chuyệcnpjn kháohkpc “Chújedtng tôssbti lầcnpjn nàlzcsy xuốohyfng đaoleâhgghy làlzcs muốohyfn tìfmaum ôssbtng nộmawbi tôssbti, cólkyf phảjedti ôssbtng ấlpzby đaoleãlooi ra khỏjedti Minh giớxuosi rồqltti khôssbtng?” (Minh giớxuosi: khu vựjuhuc phủhijy Diêawfum Vưlseoơgsafng)

“Thờlhybi gian vừhlvza rồqltti, tôssbti bậkpnpn đaolei côssbtng táohkpc ởutwv ngoàlzcsi nêawfun vẫccmwn chưlseoa nghe chuyệcnpjn Ngôssbt châhgghn nhâhgghn từhlvz Minh giớxuosi quay vềxipo.”

“Vậkpnpy cậkpnpu cólkyf biệcnpjn pháohkpp nàlzcso tra giùxipom tôssbti đaoleưlseonxxic khôssbtng, đaoleêawfum qua ôssbtng nộmawbi báohkpo mộmawbng cho chújedtng tôssbti, tôssbti nghĩrstjlzcs ôssbtng ấlpzby đaoleãlooi ra khỏjedti Minh giớxuosi rồqltti chứhijy.” Trầcnpjn Ngưlseo nólkyfi.

“Vậkpnpy chắlhybc làlzcs ôssbtng ấlpzby đaoleãlooi ra khỏjedti Minh giớxuosi rồqltti, đaolehgghssbti hỏjedti đaoleqlttng sựjuhu chỗcbppzdpkn phòclwyng quảjedtn lýgvsd đaoleidfna ốohyfc thửeijf xem Ngôssbt châhgghn nhâhgghn cólkyf đaoleếccmwn Vong Xuyêawfun đaoleăzdpkng kýgvsd bấlpzbt đaolemawbng sảjedtn hay khôssbtng.” Hưlseoxuosng Nam nólkyfi.

Minh giớxuosi vàlzcs Vong Xuyêawfun trừhlvz việcnpjc ngăzdpkn cáohkpch vớxuosi nhau bởutwvi sôssbtng Tam Thiêawfun còclwyn cólkyf mộmawbt tầcnpjng kếccmwt giớxuosi, sau khi chếccmwt, hồqlttn ma nếccmwu muốohyfn báohkpo mộmawbng vềxipo thếccmw giớxuosi thựjuhuc thìfmau thôssbtng thưlseolhybng phảjedti ra đaoleếccmwn khu vựjuhuc khôssbtng cólkyf kếccmwt giớxuosi làlzcs Vong Xuyêawfun. Cũhlvzng chíaudqnh vìfmau thếccmw, khi Hưlseoxuosng Nam nghe Trầcnpjn Ngưlseo nólkyfi ôssbtng Ngôssbt đaoleãlooi báohkpo mộmawbng cho côssbt thìfmau nghĩrstjlzcs ôssbtng Ngôssbt đaoleãlooi trởutwv lạdunxi Vong Xuyêawfun.


lseoxuosng Nam gọtbuzi đaoleiệcnpjn thoạdunxi cho quỷplhi sai Văzdpkn phòclwyng quảjedtn lýgvsd bấlpzbt đaolemawbng sảjedtn, bêawfun đaoleólkyf trảjedt lờlhybi, ôssbtng Ngôssbt vẫccmwn chưlseoa đaoleếccmwn Vong Xuyêawfun đaoleăzdpkng kýgvsd chỗcbpputwv tạdunxm thờlhybi, sau đaoleólkyflseoxuosng Nam lạdunxi gọtbuzi cho cụxipoc quảjedtn lýgvsd hộmawb tịidfnch. Quỷplhi sai cụxipoc quảjedtn lýgvsd hộmawb tịidfnch cho biếccmwt, nếccmwu ôssbtng Ngôssbt thựjuhuc sựjuhu khôssbtng đaolei đaoleăzdpkng kýgvsd, bọtbuzn họtbuz buộmawbc phảjedti đaoleưlseoa ôssbtng Ngôssbtlzcso danh sáohkpch khôssbtng cólkyf hộmawb khẩqlttu, cũhlvzng nhắlhybc nhởutwv rằijuang, nếccmwu thàlzcsnh hồqlttn ma khôssbtng cólkyf hộmawb khẩqlttu, sau nàlzcsy nhàlzcsutwv, đaolecnpju thai đaolexipou sẽlpzb bịidfn hạdunxn chếccmw.

“…” âhgghm phủhijy quảjedtn lýgvsdhlvzng rấlpzbt làlzcs chặyyqlt chẽlpzb.

hgghu Minh “Nếccmwu cảjedt hai nơgsafi đaolexipou khôssbtng tra đaoleưlseonxxic tin tứhijyc củhijya ôssbtng nộmawbi, cólkyf nghĩrstja làlzcs ôssbtng vẫccmwn đaoleang ởutwv trong Minh giớxuosi chưlseoa ra đaoleưlseonxxic hay khôssbtng?”

“Vôssbtxipong cólkyf khảjedtzdpkng.” Hưlseoxuosng Nam thởutwvlzcsi nólkyfi “khôssbtng hổclwylzcs ôssbtng nộmawbi củhijya Thi Thi, cólkyf thểhggh xuyêawfun qua kếccmwt giớxuosi báohkpo mộmawbng cho hai vịidfn, quáohkp lợnxxii hạdunxi.”

“Lợnxxii hạdunxi cáohkpi rắlhybm áohkp.” Trầcnpjn Ngưlseolkyfng nảjedty “Đccmwêawfum qua vôssbt cớxuosohkpo mộmawbng cho chújedtng tôssbti, nólkyfi rõidfn làlzcs muốohyfn chújedtng tôssbti xuốohyfng đaoleâhgghy màlzcs. Kếccmwt quảjedt khi chújedtng tôssbti xuốohyfng đaoleâhgghy thìfmau khôssbtng tìfmaum thấlpzby ngưlseolhybi, thếccmwlzcsy làlzcs thếccmwlzcso?”

“E rằijuang …” Lâhgghu Minh suy đaoleohkpn cólkyfgsaf sởutwv “Ôhgmzng nộmawbi muốohyfn chújedtng ta đaolei Minh giớxuosi tìfmaum ôssbtng.”

“Minh giớxuosi?” Trầcnpjn Ngưlseo quay đaolecnpju hỏjedti Hưlseoxuosng Nam “Muốohyfn vàlzcso Minh giớxuosi thìfmau phảjedti làlzcsm sao?”

“Àqrmp … Trừhlvz nhữbiabng quỷplhi sai vôssbtxipong đaoleyyqlc thùxipo, nhữbiabng hồqlttn ma còclwyn lạdunxi muốohyfn vàlzcso Minh giớxuosi đaolexipou phảjedti cólkyf giấlpzby phévmlup viếccmwt tay củhijya Diêawfum Vưlseoơgsafng thìfmau mớxuosi đaoleưlseonxxic.” Hưlseoxuosng Nam lújedtng tújedtng nólkyfi “Hơgsafn nữbiaba … Hìfmaunh nhưlseo … trưlseoxuosc giờlhyb chưlseoa từhlvzng cólkyf sinh hồqlttn nàlzcso vàlzcso đaoleưlseonxxic Minh giớxuosi.”

“nólkyfi cáohkpch kháohkpc làlzcs phảjedti cólkyf giấlpzby phévmlup tay củhijya Diêawfum Vưlseoơgsafng mớxuosi đaoleưlseonxxic?” Trầcnpjn Ngưlseo hoàlzcsn toàlzcsn khôssbtng thèdunxm đaolehggh mắlhybt đaoleếccmwn nửeijfa câhgghu sau củhijya Hưlseoxuosng Nam.

“Ừgvsd.” Hưlseoxuosng Nam gậkpnpt đaolecnpju.

“Làlzcsm sao đaolehgghlkyf đaoleưlseonxxic giấlpzby phévmlup viếccmwt tay?” Trầcnpjn Ngưlseo hỏjedti.

“…” Hai ngưlseolhybi còclwyn đaoleidfnnh đaolei àlzcs, Hưlseoxuosng Nam xoa xoa mồqlttssbti tráohkpn, nólkyfi “khôssbtng cólkyf sựjuhu cốohyffmau lớxuosn thìfmau khôssbtng thểhgghlkyf giấlpzby phévmlup củhijya Diêawfum Vưlseoơgsafng đaoleưlseonxxic.”

“Sao lạdunxi thếccmw chứhijy.” Trầcnpjn Ngưlseo thấlpzbt vọtbuzng.


Chújedta tểhggh củhijya mộmawbt giớxuosi khôssbtng phảjedti ai muốohyfn gặyyqlp cũhlvzng gặyyqlp đaoleưlseonxxic đaoleâhgghu, Lâhgghu Minh thìfmau khôssbtng thấlpzby cólkyffmau lạdunx, anh suy nghĩrstj mộmawbt chújedtt rồqltti hỏjedti “Cólkyf quỷplhi sai nàlzcso ởutwv Vong Xuyêawfun cólkyf thểhgghxipoy ýgvsd ra vàlzcso Minh giớxuosi khôssbtng?”

“Cólkyf …” Lâhgghu Minh hỏjedti thếccmw thìfmau Hưlseoxuosng Nam mớxuosi nhớxuos ra “Hắlhybc Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng cólkyf thểhggh.”

May quáohkp, khôssbtng phảjedti làlzcs Đccmwcnpju Trâhgghu Mặyyqlt Ngựjuhua!

Đccmwâhgghy làlzcs ýgvsd nghĩrstj chung củhijya hai ngưlseolhybi Trầcnpjn Ngưlseolzcshgghu Minh sau khi nghe Hưlseoxuosng Nam nólkyfi xong.

Tuy tu vi củhijya Trầcnpjn Ngưlseolzcshgghu Minh khôssbtng tệcnpj nhưlseong cũhlvzng khôssbtng thểhgghutwvlseoxuosi âhgghm phủhijyhgghu đaoleưlseonxxic, sau khi đaoleãlooi cólkyf phưlseoơgsafng pháohkpp, mọtbuzi ngưlseolhybi rờlhybi khỏjedti quáohkpn càlzcs phêawfu đaoleếccmwn quáohkpn rưlseonxxiu màlzcs Hắlhybc Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng hay đaolei.

Hắlhybc Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng rấlpzbt dễfmau nhậkpnpn ra, mộmawbt ngưlseolhybi mặyyqlc bộmawbhgghy trang thuầcnpjn đaoleen, mộmawbt ngưlseolhybi mộmawbt bộmawb thuầcnpjn trắlhybng rấlpzbt đaolefexcp mắlhybt, cũhlvzng chẳofihng cầcnpjn phảjedti nhắlhybc đaoleếccmwn nguồqlttn âhgghm hàlzcsn linh khíaudqlzcsy đaoleyyqlc bao quanh ngưlseolhybi họtbuz.

“Cáohkpc vịidfnlzcs Hắlhybc Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng sao?” Lâhgghu Minh còclwyn đaoleang suy nghĩrstjlzcsm cáohkpch nàlzcso đaolehggh đaoleếccmwn chàlzcso hỏjedti làlzcsm quen thìfmau Trầcnpjn Ngưlseo ‘đaolecnpju tàlzcsu gưlseoơgsafng mẫccmwu’ chạdunxy lêawfun trưlseoxuosc hỏjedti.

“A, đaoleâhgghy khôssbtng phảjedti làlzcs cháohkpu gáohkpi củhijya tiểhgghu Ngôssbt hay sao?” Hắlhybc Vôssbt Thưlseolhybng nhậkpnpn ra Trầcnpjn Ngưlseo ngay.

“Đccmwújedtng rồqltti, làlzcs cháohkpu gáohkpi củhijya tiểhgghu Ngôssbt.” Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng nólkyfi đaoleưlseonxxic mộmawbt nửeijfa, nhịidfnn khôssbtng đaoleưlseonxxic màlzcs phun mộmawbt câhgghu chửeijfi tụxipoc “Cáohkpi têawfun tiểhgghu Ngôssbtlzcsy nólkyfi têawfun màlzcs muốohyfn mắlhybc ólkyfi.”

“Tiểhgghu Ngôssbt?” Trầcnpjn Ngưlseo khôssbtng cólkyfohkpch nàlzcso đaoleem cáohkpi chữbiab ‘tiểhgghu Ngôssbt’ nhỏjedt bévmlu, mong manh dễfmau vỡlyoilkyf quan hệcnpjfmau vớxuosi ôssbtng nộmawbi nhàlzcsfmaunh đaoleưlseonxxic.

“Chíaudqnh làlzcslooio giàlzcs Ngôssbt Lễfmau kia.” Hắlhybc Vôssbt Thưlseolhybng mắlhybng “Giàlzcs rồqltti màlzcsclwyn bàlzcsy đaoleyyqlt nai tơgsaf, đaoleújedtng làlzcslooio bấlpzbt tửeijf.”

Tuy Trầcnpjn Ngưlseohlvzng biếccmwt ôssbtng nộmawbi nhàlzcsfmaunh làlzcs ôssbtng giàlzcs khôssbtng nghiêawfum tújedtc nhưlseong khôssbtng thểhggh đaolehggh ngưlseolhybi kháohkpc mắlhybng ôssbtng nhưlseo thếccmw đaoleưlseonxxic. Vừhlvza nghe Hắlhybc Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng nólkyfi vậkpnpy, thìfmau phồqlttng máohkp giậkpnpn dỗcbppi nólkyfi “Ôhgmzng nộmawbi tôssbti chỉuudo mớxuosi hơgsafn bảjedty mưlseoơgsafi tuổclwyi thôssbti, cáohkpc ngàlzcsi thìfmau khôssbtng biếccmwt đaoleãlooi đaoleưlseonxxic mấlpzby ngàlzcsn tuổclwyi rồqltti, cólkyflseoohkpch gìfmaulzcs nólkyfi ôssbtng nộmawbi tôssbti làlzcslooio giàlzcs. Cáohkpc ngàlzcsi lạdunxi còclwyn ăzdpkn mặyyqlc trẻqyzd trâhgghu thếccmwlzcsy, đaoleâhgghy mớxuosi gọtbuzi làlzcslzcsy đaoleyyqlt nai tơgsaf đaoleólkyf.”

“…” Hắlhybc Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng liếccmwc nhau, chíaudqnh xáohkpc rồqltti, đaoleújedtng làlzcs ngưlseolhybi củhijya pháohkpi Lạdunxc Sơgsafn rồqltti.

“Thi Thi …” Lâhgghu Minh thấlpzby Trầcnpjn Ngưlseolooii nhau vớxuosi Hắlhybc Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng, thìfmau hoảjedtng sợnxxi, đaoleâhgghy chíaudqnh làlzcs âhgghm phủhijy đaoleólkyf, Hắlhybc Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng lạdunxi làlzcs quỷplhi thầcnpjn nổclwyi tiếccmwng lâhgghu đaolelhybi, nếccmwu đaolemawbng thủhijy thìfmau phầcnpjn thua chắlhybc chắlhybn làlzcs hai ngưlseolhybi bọtbuzn họtbuz.

hgghu Minh sợnxxi Trầcnpjn Ngưlseo bịidfn thiệcnpjt, vộmawbi vàlzcsng đaolei tớxuosi, ngăzdpkn ngưlseolhybi lạdunxi phíaudqa sau lưlseong mìfmaunh, sau đaoleólkyf nhìfmaun Hắlhybc Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng chắlhybp tay làlzcsm lễfmau “Hắlhybc Tôssbtn giảjedt, Bạdunxch Tôssbtn giảjedt, tính Thi Thi hơgsafi nólkyfng nảjedty cũhlvzng khôssbtng phảjedti làlzcs cốohyf ýgvsd, mong hai vịidfnssbtn giảjedt thứhijy lỗcbppi.”

“Lâhgghu Minh?” Hắlhybc Vôssbt Thưlseolhybng hỏjedti Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng “Đccmwlhybi nàlzcsy cậkpnpu ta têawfun Lâhgghu Minh nhỉuudo.”

“Ừgvsd.” Bạdunxch Vôssbt Thưlseolhybng trảjedt lờlhybi.

“Bỗcbppng nhiêawfun nhìfmaun cậkpnpu ta khôssbtng cólkyfohkpt khíaudq trêawfun ngưlseolhybi, cólkyf chújedtt lạdunx lẫccmwm, suýgvsdt nữbiaba khôssbtng nhậkpnpn ra luôssbtn.”

“Đccmwújedtng thếccmw.”

Hai ngưlseolhybi đaolehijyng trưlseoxuosc mặyyqlt ngưlseolhybi ta buôssbtn dưlseoa vềxipo chuyệcnpjn ngưlseolhybi ta, cólkyf phảjedti làlzcs kỳjhkd khôssbti lắlhybm khôssbtng?

(Còclwyn tiếccmwp)

Hẹfexcn cáohkpc nàlzcsng tốohyfi nay nữbiaba nha!!!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.