Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 12-Chương 194 : Ước hẹn bên bờ biển

    trước sau   
Nếhqfru nhưgffi đpvsdãrwmpwtvm cuộhbcjc gặhbcjp gỡjquu trong thơljdc

xdxvn giốhneing nhưgffi kếhqfrt thúspwcc ảjquuo mộhbcjng

Khôrgmsng cầcntjn nówtvmi em

pzaim sao đpvsddaojfmsfn nưgffiqydhc mắoufzt khi vẫpzaiy tay

rwmpy đpvsddaoj tấfgdit cảjquu ——

Em giảjquu bộhbcj mỉrvcum cưgffiiioni mạlpiinh mẽbtty trong giấfgdic mơljdc củnyfma anh. . . . . .


☆☆☆☆☆☆☆☆

Đrwmpêxdxvm, đpvsdãrwmp rấfgdit khuya, yêxdxvn tĩktvwnh, chỉrvcuwkldn áhqfrnh trătaopng tỏdllxa ra áhqfrnh sáhqfrng, nhữrvcung ngôrgmsi sao pháhqfrt ra áhqfrnh sáhqfrng nhàpzain nhạlpiit êxdxvm dịdtqiu chiếhqfru vàpzaio ngưgffiiioni đpvsdang nằcbbum trong phòwkldng kháhqfrch sạlpiin.

Kỳrxhj Hinh thậhneit sựnnxp khôrgmsng nỡjquu ngủnyfm, lôrgmsng mi thậhneit dàpzaii run rẩhmfky theo hôrgms hấfgdip nhợqsfot nhạlpiit, tựnnxpa nhưgffihqfrnh bưgffiqydhm xinh đpvsdhdjrp xàpzaio xạlpiic giữrvcua giówtvmgfysa thu, giốhneing nhưgffi đpvsdang chìoufzm trong mơljdc.

taopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng xửuafftqlw xong côrgmsng việfmsfc, trởrrlj lạlpiii phòwkldng ngủnyfm, khi anh pháhqfrt hiệfmsfn Kỳrxhj Hinh cuộhbcjn tròwkldn trêxdxvn giưgffiiionng giốhneing nhưgffi chúspwcbjjoo thìoufz cốhnei ýtqlwgffiqydhc nhẹhdjr châhbcjn.

Gầcntjn đpvsdâhbcjy Kỳrxhj Hinh ngàpzaiy càpzaing ham ngủnyfm, cứcntj đpvsdếhqfrn buổwtvmi tốhneii đpvsdãrwmp buồljdcn ngủnyfm khôrgmsng chịdtqiu đpvsdưgffiqsfoc, nhìoufzn dáhqfrng ngủnyfm củnyfma côrgms đpvsdáhqfrng yêxdxvu nhưgffi vậhneiy, anh muốhnein quấfgdiy rầcntjy côrgmsoufzng khôrgmsng đpvsdàpzainh lòwkldng.

Sau khi tắoufzm xong, ngay khi Lătaopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng muốhnein lêxdxvn giưgffiiionng đpvsdi ngủnyfm, lúspwcc nàpzaiy, tiếhqfrng

di đpvsdhbcjng lậhneip tứcntjc vang lêxdxvn.

Anh nhípzaiu màpzaiy lạlpiii, xong khi Kỳrxhj Hinh Ngủnyfm say trêxdxvn giưgffiiionng, sợqsfopzaim phiềrcbln côrgms, đpvsdi tớqydhi phòwkldng kháhqfrch nghe đpvsdiệfmsfn thoạlpiii.

" Ai vậhneiy?" Giọenipng nówtvmi trầcntjm thấfgdip khôrgmsng cówtvm mộhbcjt chúspwct tìoufznh cảjquum.

" Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng!" Giọenipng nówtvmi mềrcblm mạlpiii từtaop đpvsdcntju dâhbcjy bêxdxvn kia vang lêxdxvn.

Giọenipng nówtvmi quen thuộhbcjc làpzaim cho thâhbcjn hìoufznh cao lớqydhn củnyfma Lătaopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng cứcntjng nhắoufzc, mộhbcjt láhqfrt sau, anh mởrrlj miệfmsfng nówtvmi: " Vũoufz Âhdjrn..."

Ban đpvsdêxdxvm cówtvm chúspwct hanh khôrgms, Kỳrxhj Hinh chảjquuy mồljdcrgmsi nhiềrcblu nêxdxvn tỉrvcunh lạlpiii từtaop giấfgdic mơljdc, côrgmspzait từtaopng ngụcbbum khípzai, hoảjquung sợqsfooufz vừtaopa gặhbcjp cơljdcn áhqfrc mộhbcjng, sau đpvsdówtvm mớqydhi buôrgmsng lỏdllxng mộhbcjt chúspwct.

Đrwmpêxdxvm nay côrgms ngủnyfm khôrgmsng ngon, liêxdxvn tiếhqfrp gặhbcjp áhqfrc mộhbcjng.


Theo bảjquun nătaopng tầcntjm mắoufzt côrgmsgffiqydht xung quanh, anh còwkldn chưgffia trởrrlj vềrcbl àpzai, Kỳrxhj Hinh nhìoufzn đpvsdljdcng hồljdc, đpvsdãrwmp qua mưgffiiioni hai giờiion, chắoufzc anh còwkldn đpvsdang xửuafftqlwrgmsng việfmsfc.

Nhẹhdjr nhàpzaing xuốhneing giưgffiiionng, khi côrgms đpvsdi vàpzaio phòwkldng kháhqfrch liếhqfrc mắoufzt mộhbcjt cáhqfri thìoufz nhìoufzn thấfgdiy trêxdxvn mắoufzc áhqfro cówtvm treo áhqfro khoáhqfrc vàpzai caravat củnyfma anh, trong lòwkldng ngạlpiic nhiêxdxvn, đpvsdfgdiy làpzai trang phụcbbuc màpzai Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng mặhbcjc hôrgmsm nay, chẳznfhng lẽbtty anh đpvsdãrwmp vềrcbl nhàpzai rồljdci lạlpiii ra ngoàpzaii sao?

ljdcn buồljdcn ngủnyfm hoàpzain toàpzain chấfgdip dứcntjt, Kỳrxhj Hinh mặhbcjc quầcntjn áhqfro tửuaff tếhqfr, đpvsdi vàpzaio quáhqfrn cảjquu phêxdxv tao nhãrwmpgffiqydhi kháhqfrch sạlpiin, vừtaopa ngồljdci xuốhneing khôrgmsng lâhbcju, ngưgffiiioni phụcbbuc vụcbbu nhiệfmsft tìoufznh, nhanh chówtvmng đpvsdi tớqydhi.

" Tiểdaoju thưgffi Kỳrxhj, côrgmsgfysng gìoufz?"

Kỳrxhj Hinh ẩhmfkn chứcntja nụcbbugffiiioni nhàpzain nhạlpiit gọenipi mộhbcjt chúspwct đpvsdiểdaojm tâhbcjm vàpzai đpvsdljdc uốhneing, thậhneit ra, chủnyfm yếhqfru làpzairgms khôrgmsng cówtvmhbcjm trạlpiing ătaopn uốhneing, khôrgmsng nhìoufzn thấfgdiy Lătaopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng, trong lòwkldng côrgms luôrgmsn hoang mang vàpzai rốhneii bờiioni.

" Sao hôrgmsm nay cówtvm mộhbcjt mìoufznh côrgms tớqydhi? Vừtaopa nãrwmpy tôrgmsi nhìoufzn thấfgdiy Lătaopng tiêxdxvn sinh đpvsdi cùgfysng mộhbcjt ngưgffiiioni màpzai!" Ngưgffiiioni phụcbbuc vụcbbugffing đpvsdljdcxdxvn nówtvmi, dùgfys sao ởrrlj trong nàpzaiy, ípzait ai cówtvm khảjquutaopng khôrgmsng biếhqfrt Lătaopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng vàpzai Kỳrxhj Hinh làpzai ai.

Trong mắoufzt Kỳrxhj HInh hiệfmsfn lêxdxvn mộhbcjt tia nghi ngờiion, côrgms nhẹhdjr giọenipng hỏdllxi: " Anh--vừtaopa mớqydhi nhìoufzn thấfgdiy Lătaopng tiêxdxvn sinh?"

Ngưgffiiioni phụcbbuc vụcbbu gậhneit đpvsdcntju:" Đrwmpúspwcng vậhneiy, tôrgmsi vừtaopa mớqydhi thấfgdiy Lătaopng tiêxdxvn sinh đpvsdi vềrcbl phípzaia bờiion biểdaojn:"

Kỳrxhj Hinh nghe xong, tay run run, khôrgmsng cầcntjm chắoufzc chéfmsfn tràpzai thủnyfmy tinh khiếhqfrn chéfmsfn tràpzailjdci xuốhneing đpvsdfgdit, vỡjquu tan....

Đrwmpêxdxvm, bờiion biểdaojn càpzaing thêxdxvm tĩktvwnh lạlpiing, trong khôrgmsng khípzaiwkldn cówtvm xen lẫpzain cảjquugfysi vịdtqi củnyfma nưgffiqydhc biểdaojn, mang theo chúspwct cảjquum giáhqfrc bấfgdit an,

Átqrunh trătaopng kéfmsfo dàpzaii thêxdxvm thâhbcjn hìoufznh cao lớqydhn củnyfma Lătaopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng trêxdxvn bờiionhqfrt, khi anh thấfgdiy ngưgffiiioni phụcbbu nữrvcu đpvsdang ngồljdci trêxdxvn bãrwmpi cáhqfrt thìoufz đpvsdhbcjt nhiêxdxvn tráhqfri tim anh đpvsdhneip mạlpiinh.

“Vũoufz Âhdjrn?” Giọenipng anh vang lêxdxvn, rồljdci nhanh chówtvmng bịdtqi tiếhqfrng sówtvmng biểdaojn húspwct đpvsdi.

Bỗmfswng nhiêxdxvn ngưgffiiioni phụcbbu nữrvcu xoay quanh ngưgffiiioni, áhqfrnh trătaopng trong sáhqfrng chiếhqfru thẳznfhng lêxdxvn ngưgffiiioni côrgms ta, vừtaopa xinh đpvsdhdjrp lạlpiii tràpzain ngậhneip sựnnxp quyếhqfrn rũoufz.


“Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng-----“ Giọenipng nówtvmi củnyfma côrgms ta hơljdci run rẩhmfky, lậhneip tứcntjc, đpvsdcntjng dậhneiy, chậhneim rãrwmpi đpvsdi vềrcbl phípzaia Lătaopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng đpvsdang đpvsdcntjng cáhqfrch đpvsdówtvm khôrgmsng xa.

taopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng nhìoufzn thấfgdiy An Vũoufz Âhdjrn càpzaing ngàpzaiy càpzaing lạlpiii gầcntjn mìoufznh, tìoufznh cảjquum trong lòwkldng vốhnein phứcntjc tạlpiip, nay gặhbcjp lạlpiii côrgms, tựnnxp nhiêxdxvn trong lòwkldng thấfgdiy xúspwcc đpvsdhbcjng, đpvsdljdcng thờiioni tráhqfri tim anh lạlpiii thấfgdiy áhqfry náhqfry, bởrrlji vìoufz vớqydhi việfmsfc côrgms mấfgdit típzaich anh hầcntju nhưgffi chẳznfhng quan tâhbcjm tớqydhi, ngưgffiiioni nàpzaiy khôrgmsng phảjquui làpzai ngưgffiiioni lúspwcc trưgffiqydhc anh từtaopng yêxdxvu cuồljdcng nhiệfmsft.

Anh thậhneit khôrgmsng ngờiion đpvsdêxdxvm nay An Vũoufz Âhdjrn lạlpiii chủnyfm đpvsdhbcjng gọenipi đpvsdiệfmsfn thoạlpiii cho anh, đpvsdãrwmp ngồljdci ởrrlj bờiion biểdaojn đpvsdqsfoi anh lâhbcju nhưgffi vậhneiy, suy nghĩktvw lạlpiii dùgfys sao mìoufznh cũoufzng nêxdxvn đpvsdljdcng ýtqlw hẹhdjrn gặhbcjp, tuy rằcbbung anh khôrgmsng biếhqfrt cuốhneii cùgfysng mìoufznh nêxdxvn lấfgdiy thâhbcjn phậhnein gìoufzpzaioufznh cảjquum nàpzaio đpvsddaoj đpvsdhneii mặhbcjt vớqydhi ngưgffiiioni phụcbbu nữrvcupzaiy.

“Nhiềrcblu nătaopm khôrgmsng gặhbcjp, em-----cówtvm khỏdllxe khôrgmsng?” Lătaopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng khówtvm khătaopn tìoufzm cáhqfrch nówtvmi ra mộhbcjt câhbcju nhưgffi thếhqfr, dùgfys sao hai ngưgffiiioni đpvsdãrwmp từtaopng thípzaich nhau, sao cówtvm thểdaojwtvmi quêxdxvn làpzai quêxdxvn ngay đpvsdưgffiqsfoc.

Chỉrvcupzai, gặhbcjp lạlpiii côrgms, anh lạlpiii pháhqfrt hiệfmsfn tráhqfri tim mìoufznh đpvsdãrwmpwtvm thểdaoj đpvsdhneip chậhneim rãrwmpi yêxdxvn ổwtvmn trởrrlj lạlpiii.

An Vũoufz Âhdjrn đpvsdi đpvsdếhqfrn bêxdxvn cạlpiinh Lătaopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng, đpvsdôrgmsi mắoufzt dạlpiit dàpzaio tìoufznh cảjquum nhìoufzn anh khôrgmsng hềrcbl chớqydhp mắoufzt, dầcntjn dầcntjn trong mắoufzt bắoufzt đpvsdcntju chứcntja đpvsdcntjy nưgffiqydhc mắoufzt.

“Đrwmpãrwmp khôrgmsng còwkldn anh bêxdxvn cạlpiinh sao em cówtvm thểdaoj khỏdllxe mạlpiinh đpvsdưgffiqsfoc?” Côrgms ta nhẹhdjr nhàpzaing mởrrlj miệfmsfng nówtvmi, giọenipng nówtvmi chứcntja đpvsdcntjy sựnnxp thêxdxvgffiơljdcng vàpzai đpvsdau buồljdcn.

taopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng nhìoufzn bộhbcj dạlpiing hai mắoufzt đpvsdpzaim lệfmsf củnyfma An Vũoufz Âhdjrn, trong lòwkldng thấfgdiy hơljdci chut xówtvmt, anh cuốhneii đpvsdcntju nówtvmi: “Nhiềrcblu nătaopm nhưgffi vậhneiy, em đpvsdãrwmp đpvsdi đpvsdâhbcju?”

An Vũoufz Âhdjrn buồljdcn bãrwmpgffiiioni, nưgffiqydhc mắoufzt rơljdci đpvsdếhqfrn bêxdxvn môrgmsi: “Em đpvsdi tớqydhi nhiềrcblu noi, giốhneing nhưgffi mộhbcjt ngưgffiiioni lang thang, nhưgffing mỗmfswi khi đpvsdi qua mộhbcjt nơljdci, trong lòwkldng lạlpiii nhớqydh đpvsdếhqfrn anh nhiềrcblu hơljdcn mộhbcjt chúspwct, em -----từtaop trưgffiqydhc đpvsdếhqfrn nay em khôrgmsng quêxdxvn đpvsdưgffiqsfoc anh!”

taopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng nghiêxdxvm mặhbcjt, mộhbcjt láhqfrt sau, anh nhẹhdjr nhàpzaing nówtvmi: “Vũoufz Âhdjrn, mọenipi chuyệfmsfn đpvsdrcblu qua rồljdci, quan trọenipng làpzai vẹhdjr sau, em cówtvmpzainh toáhqfrn gìoufz khôrgmsng?”

An Vũoufz Âhdjrn khôrgmsng trảjquu lờiioni câhbcju hỏdllxi củnyfma anh, màpzai chỉrvcu nhẹhdjr giọenipng hỏdllxi: “Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng, anh ghéfmsft bỏdllx em àpzai? Anh vẫpzain khôrgmsng chịdtqiu tin lờiioni nówtvmi lúspwcc trưgffiqydhc củnyfma em, ởrrlj trong lòwkldng anh, em thựnnxpc sựnnxp vẫpzain làpzai ngưgffiiioni nhưgffi thếhqfr ưgffi?”

Giọenipng côrgms vang lêxdxvn mang theo chúspwct kípzaich đpvsdhbcjng.

“Em hiểdaoju nhầcntjm rồljdci, anh khôrgmsng ghéfmsft bỏdllx em, chỉrvcupzai sựnnxp việfmsfc lúspwcc trưgffiqydhc xảjquuy ra quáhqfr đpvsdhbcjt ngộhbcjt, anh-----“ Lătaopng Thiếhqfru Đrwmpưgffiiionng than nhẹhdjr mộhbcjt tiếhqfrng, muốhnein giảjquui thípzaich, nhưgffing lạlpiii khôrgmsng biếhqfrt nêxdxvn làpzaim thếhqfrpzaio đpvsddaoj an ủnyfmi côrgms.

gfys sao cũoufzng làpzai nhàpzai nhọeniptaopng cówtvm lỗmfswi vớqydhi côrgms.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.