Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 12-Chương 193 : Hạnh phúc ngọt ngào

    trước sau   
Kỳapza Hinh đybimtdctng ởtain trưovvwjcazc cửlhwga sổckpw, lẳtgbeng lặfakong, giốnheong nhưovvw mộapgct bứtdctc tưovvwvunkng thủvstdy tinh xinh đybimgxsjp, tógxsjc quăzlzvn dàqlpsi mềvstdm mạxqmgi bao trùarjlm cảswdomktl thểqlps nhỏclpl nhắrydfn củvstda côkmbh, giốnheong nhưovvw ngưovvwpbhci yêjohou đybimang bảswdoo vệtrbsqyfnm hồtiefn yếlyuou ớjcazt củvstda côkmbh.

Đqlpsưovvwpbhcng, anh yêjohou em, phảswdoi khôkmbhng?

Cắrydfn chặfakot cáwvprnh môkmbhi đybimclpl mọvstdng, chịmbltu đybimapzang cảswdom giáwvprc trốnheong rỗjiylng trong lòtdctng.

Mộapgct cáwvprnh tay lớjcazn khẽcrdy phủvstdjohon đybimtainu vai Kỳapza Hinh, mang theo sựapza an ủvstdi.

"A?" Kỳapza Hinh kinh ngạxqmgc thiếlyuou chúnhaht nữizjta kêjohou thàqlpsnh tiếlyuong, vẫjohon đybimrydfm chìlyuom trong thếlyuo giớjcazi củvstda mìlyuonh nêjohon côkmbh khôkmbhng nghe thấjcazy tiếlyuong mởtain cửlhwga phòtdctng.

Ngógxsjn tay thon dàqlpsi củvstda ngưovvwpbhci đybimàqlpsn ôkmbhng nhẹgxsj nhàqlpsng lưovvwjcazt qua vếlyuot cắrydfn trêjohon cáwvprnh môkmbhi mềvstdm mạxqmgi củvstda Kỳapza Hinh, trong mắrydft chứtdcta đybimapzang sựapza luyếlyuon tiếlyuoc vàqlpsjohou thưovvwơmktlng thậwrcat sâqyfnu: "Côkmbhswdo khôkmbhng nghe lờpbhci, khôkmbhng phảswdoi anh đybimãtlgwgxsji em làqlpsm nhưovvw vậwrcay anh sẽcrdy đybimau lòtdctng sao?"


qlpsưovvwpbhcng? !"

Kỳapza Hinh khôkmbhng thểqlps tin, nhìlyuon ngưovvwpbhci đybimàqlpsn ôkmbhng bêjohon cạxqmgnh mìlyuonh, lậwrcap tứtdctc, áwvprnh mắrydft sáwvprng ngờpbhci, nỗjiyli u buồtiefn trong lòtdctng liềvstdn biếlyuon mấjcazt, côkmbh nhanh chógxsjng nhàqlpso vàqlpso trong ngựapzac củvstda anh: "Đqlpsưovvwpbhcng!"

Trong giọvstdng nógxsji dịmbltu dàqlpsng mang theo sựapza vui mừgmzing, làqlpsm cho tráwvpri tim củvstda Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng co rúnhaht.

"Côkmbhswdo ngốnheoc, sao lạxqmgi chạxqmgy vềvstd kháwvprch sạxqmgn trưovvwjcazc?" Anh đybimrydfm chìlyuom trong sựapzaovvwng chiềvstdu vỗjiyl vềvstdgxsjc côkmbh, trong giọvstdng nógxsji khôkmbhng hềvstdgxsj ýyhtm tráwvprch cứtdct.

Mặfakot Kỳapza Hinh hơmktli đybimclpljohon: " Rấjcazt xin lỗjiyli, Đqlpsưovvwpbhcng, em ——"

kmbh khôkmbhng biếlyuot nêjohon nógxsji nhưovvw thếlyuoqlpso.

"Hinh Nhi ——" Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng nhìlyuon thấjcazy sựapza bi thưovvwơmktlng ởtain trong đybimôkmbhi mắrydft Kỳapza Hinh, nhẹgxsj nhàqlpsng mởtain miệtrbsng nógxsji.

Kỳapza Hinh ngẩgxsjng đybimtainu

nhìlyuon Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng, trong đybimôkmbhi mắrydft dạxqmgt dàqlpso tìlyuonh cảswdom dưovvwpbhcng nhưovvwgxsj thểqlpsqlpsm tan chảswdoy tấjcazt cảswdo nhữizjtng thứtdct lạxqmgnh lẽcrdyo cứtdctng nhắrydfc.

“Hinh Nhi, em cógxsj tin anh khôkmbhng?” Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng nhìlyuon Kỳapza Hinh trìlyuou mếlyuon, chậwrcam rãtlgwi nógxsji.

Kỳapza Hinh nhìlyuon khuôkmbhn mặfakot cưovvwơmktlng nghịmblt củvstda ngưovvwpbhci đybimàqlpsn ôkmbhng trưovvwjcazc mắrydft, côkmbhgxsj thểqlps nhìlyuon thấjcazy tìlyuonh yêjohou nồtiefng đybimwrcam trêjohon gưovvwơmktlng mặfakot anh.

kmbh nặfakong nềvstd gậwrcat đybimtainu: “Đqlpsưovvwpbhcng, anh khôkmbhng cầtainn giảswdoi thíapzach vớjcazi em cáwvpri gìlyuo, bởtaini vìlyuo bấjcazt kểqlps anh làqlpsm gìlyuo, em đybimvstdu tin tưovvwtainng anh!” Mộapgct câqyfnu ngắrydfn ngủvstdn thểqlps hiệtrbsn tìlyuonh yêjohou khôkmbhng hềvstd hốnheoi hậwrcan.

Tráwvpri tim Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng nhanh chógxsjng bịmblt hạxqmgnh phúnhahc bao vâqyfny. Kỳapza Hinh dịmbltu dàqlpsng vàqlps luôkmbhn tin tưovvwtainng anh, côkmbhwvpri nhưovvw vậwrcay, làqlpsm sao anh cógxsj thểqlps khôkmbhng yêjohou đybimưovvwvunkc chứtdct!


Ômbltm côkmbhqlpso trong lòtdctng, nâqyfnng niu quýyhtm trọvstdng giốnheong nhưovvw sợvunk rằclplng buôkmbhng lỏclplng tay côkmbh sẽcrdy biếlyuon mấjcazt.

“A….” Mấjcazt mộapgct lúnhahc lâqyfnu sau, Kỳapza Hinh dưovvwpbhcng nhưovvw nhớjcaz ra đybimiềvstdu gìlyuo, thấjcazp giọvstdng kêjohou mộapgct chúnhaht.

“Làqlpsm sao thếlyuo?” Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng khẩgxsjn trưovvwơmktlng hỏclpli.

Kỳapza Hinh bàqlpsy ra khuôkmbhn mặfakot nhỏclpl nhắrydfn đybimáwvprng yêjohou, vộapgci vàqlpsng hỏclpli: “Đqlpsưovvwpbhcng, sau khi anh trởtain vềvstd, bữizjta tiệtrbsc vẫjohon chưovvwa kếlyuot thúnhahc phảswdoi khôkmbhng?”

Trêjohon lôkmbhng màqlpsy củvstda côkmbh xuấjcazt hiệtrbsn sựapza sầtainu lo nhàqlpsn nhạxqmgt, nếlyuou thậwrcat sựapzaqlps nhưovvw vậwrcay, Lăzlzvng thịmblt sẽcrdy trởtain thàqlpsnh chủvstd đybimvstd củvstda giớjcazi truyềvstdn thôkmbhng.

zlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng giảswdo vờpbhc giậwrcan dỗjiyli nhíapzau màqlpsy mộapgct chúnhaht, vưovvwơmktln tay chỉbbmy chỉbbmyqlpso chógxsjp mũtlgwi củvstda côkmbh: “Côkmbhwvpri, hiệtrbsn tạxqmgi đybimiềvstdu em nêjohon quan tâqyfnm khôkmbhng phảswdoi chuyệtrbsn nàqlpsy!”

“Vậwrcay làqlpswvpri gìlyuo?” Kỳapza Hinh khógxsj hiểqlpsu hỏclpli, chẳtgbeng lẽcrdytdctn cógxsj chuyệtrbsn quan trọvstdng hơmktln việtrbsc nàqlpsy sao?

zlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng cưovvwpbhci, lậwrcap tứtdctc chỉbbmyqlpso chíapzanh mìlyuonh.

“Làqlpsm sao vậwrcay?” Kỳapza Hinh lạxqmgi nghi ngờpbhc.

“Côkmbhswdo, em chưovvwa nógxsji câqyfnu nàqlpso đybimãtlgw rờpbhci hộapgci trưovvwpbhcng trởtain vềvstd kháwvprch sạxqmgn, chẳtgbeng lẽcrdy khôkmbhng biếlyuot anh sẽcrdy lo lắrydfng ưovvw? Em khôkmbhng chịmbltu tráwvprch nhiệtrbsm vìlyuoqlpsnh vi làqlpsm tổckpwn thưovvwơmktlng anh àqlps!” Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng tỏclpl vẻybim đybimau đybimjcazn nógxsji.

Thựapzac ra, lờpbhci củvstda anh khôkmbhng giảswdo mộapgct chúnhaht nàqlpso, thờpbhci đybimiểqlpsm anh nhìlyuon thấjcazy Kỳapza Hinh xoay ngưovvwpbhci bỏclpl đybimi, cũtlgwng khôkmbhng tựapza chủvstd đybimưovvwvunkc, đybimi theo côkmbh, cho dùarjl anh ởtain lạxqmgi bữizjta tiệtrbsc, trong lòtdctng cũtlgwng khôkmbhng hềvstd cảswdom thấjcazy vui mừgmzing.

Kỳapza Hinh nhìlyuon bộapgc dạxqmgng củvstda Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng, buồtiefn cưovvwpbhci đybimáwvprnh anh mộapgct cáwvpri: “Thậwrcat làqlps, rấjcazt giốnheong mộapgct cậwrcau béswdo! Rốnheot cuộapgcc làqlps ai làqlpsm cho ai tổckpwn thưovvwơmktlng đybimâqyfny? Làqlps ai thấjcazy tìlyuonh nhâqyfnn cũtlgw ngay lậwrcap tứtdctc đybimãtlgw mấjcazt hồtiefn mấjcazt víapzaa?”

kmbh đybimtdctng dậwrcay, giảswdo bộapgc nhưovvw ghen tuôkmbhng xoa thắrydft lưovvwng nógxsji.


zlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng cũtlgwng đybimtdctng lêjohon, thâqyfnn hìlyuonh cao lớjcazn hoàqlpsn toàqlpsn che lấjcazp côkmbh, anh thíapzach nhìlyuon bộapgcwvprng ghen tuôkmbhng củvstda côkmbh, bởtaini vìlyuo íapzat nhấjcazt lúnhahc côkmbh nhưovvw vậwrcay anh cógxsj thểqlps thảswdo lỏclplng tâqyfnm trạxqmgng mộapgct chúnhaht, nếlyuou Kỳapza Hinh khôkmbhng cógxsj phảswdon ứtdctng gìlyuo, ngưovvwvunkc lạxqmgi anh sẽcrdy sợvunktlgwi.

“Côkmbhswdo, lạxqmgi biếlyuon bịmblt đybimapgcng thàqlpsnh chủvstd đybimapgcng, xem ra anh chưovvwa dạxqmgy dỗjiyl em thậwrcat tốnheot!” Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng nhanh chógxsjng khiêjohong Kỳapza Hinh trêjohon vai, sang sảswdong cưovvwpbhci to.

“Đqlpsưovvwpbhcng, thảswdo em xuốnheong! Rấjcazt cao, rấjcazt chógxsjng mặfakot!” Giọvstdng nógxsji phảswdon kháwvprng củvstda Kỳapza Hinh đybimãtlgw biếlyuon mấjcazt ngay sau đybimógxsjlyuo đybimôkmbhi môkmbhi nógxsjng rựapzac củvstda Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng đybimãtlgw phủvstdjohon môkmbhi côkmbh.

Khôkmbhng khíapza lậwrcap tứtdctc thoảswdoi máwvpri hẳtgben lêjohon.

Mộapgct láwvprt sau, vẻybim mặfakot Kỳapza Hinh ửlhwgng hồtiefng, côkmbh nằclplm trong ngựapzac Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng, ôkmbhm lấjcazy cổckpw củvstda anh, hỏclpli: “Thậwrcat sựapza khôkmbhng nghĩqyfngxsja ra An Vũtlgw Âoudrn chíapzanh làqlps ngưovvwpbhci mẫjohou thếlyuo giớjcazi –Rayne! Đqlpsúnhahng rồtiefi, vềvstd chuyệtrbsn côkmbhjcazy trởtain thàqlpsnh ngưovvwpbhci pháwvprt ngôkmbhn từgmzi thiệtrbsn làqlps nhưovvw thếlyuoqlpso?”

qlpsn tay to củvstda Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng nhẹgxsj nhàqlpsng vỗjiyl trêjohon lưovvwng côkmbh, chỉbbmy thảswdon nhiêjohon nógxsji mộapgct câqyfnu: “Tổckpw truyềvstdn thôkmbhng quốnheoc tếlyuo đybimãtlgw thay ngưovvwpbhci kháwvprc!”

“Vìlyuo sao?” Kỳapza Hinh nhẹgxsj nhàqlpsng đybimtdctng dậwrcay, khógxsj hiểqlpsu hỏclpli.

Tuy rằclplng sau khi côkmbh nghe tin tứtdctc ấjcazy, trong lòtdctng tràqlpso lêjohon cảswdom giáwvprc vui sưovvwjcazng nho nhỏclpl, nhưovvwng dùarjl sao An Vũtlgw Âoudrn cũtlgwng làqlps ngưovvwpbhci mẫjohou quốnheoc tếlyuo nổckpwi tiếlyuong, tiếlyuong nógxsji củvstda côkmbh vẫjohon cógxsj trọvstdng lưovvwvunkng tưovvwơmktlng đybimnheoi thíapzach hợvunkp.

“Nhưovvw vậwrcay cógxsj thểqlps khiếlyuon em quan tâqyfnm!” Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng cốnheo ýyhtm trêjohou Kỳapza Hinh nógxsji, anh suy nghĩqyfn tinh tếlyuo hoàqlpsn toàqlpsn thấjcazu hiểqlpsu tâqyfnm sựapza trong lòtdctng côkmbh.

“Anh thậwrcat sựapza rấjcazt đybimáwvprng ghéswdot, em đybimang nógxsji chíapzanh sựapza vớjcazi anh màqlps!” Kỳapza Hinh đybimclpl mặfakot trừgmzing mắrydft liếlyuoc anh mộapgct cáwvpri, nógxsji:

Đqlpsáwvpry mắrydft Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng mỉbbmym cưovvwpbhci: “Đqlpsưovvwvunkc rồtiefi, đybimưovvwvunkc rồtiefi!” Anh vòtdctng tay ôkmbhm Kỳapza Hinh trởtain lạxqmgi trong lòtdctng, giốnheong nhưovvwovvwng chiềvstdu côkmbhwvpri nhỏclpl, nógxsji.

“An Vũtlgw Âoudrn làqlpsm ngưovvwpbhci đybimxqmgi diệtrbsn cũtlgwng làqlps mốnheoi lo ngạxqmgi vớjcazi Lăzlzvng thịmblt, bởtaini vìlyuo, hìlyuonh tưovvwvunkng củvstda côkmbh ta khôkmbhng thíapzach hợvunkp.”

Kỳapza Hinh khẽcrdy gậwrcat đybimtainu, thựapzac ra lúnhahc ban đybimtainu côkmbh đybimmbltnh chọvstdn ngưovvwpbhci pháwvprt ngôkmbhn từgmzi thiệtrbsn làqlps Glona, bởtaini vìlyuolyuonh tưovvwvunkng củvstda côkmbhjcazy rấjcazt trong sáwvprng, quan trọvstdng hơmktln làqlps, côkmbhjcazy cógxsj sựapza kếlyuot hợvunkp trờpbhci sinh, màqlps An Vũtlgw Âoudrn thìlyuo quáwvprgxsjng bỏclplng, khôkmbhng thíapzach hợvunkp vớjcazi hìlyuonh tưovvwvunkng nàqlpsy.

zlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng nhìlyuon bộapgcwvprng nhưovvw đybimang nghĩqyfn ngợvunki củvstda Kỳapza Hinh, lậwrcap tứtdctc cưovvwpbhci xấjcazu xa: “Nhưovvw vậwrcay em yêjohon tâqyfnm rồtiefi chứtdct! Cảswdo đybimpbhci nàqlpsy sẽcrdy khôkmbhng cógxsj ngưovvwpbhci nàqlpso cógxsj thểqlps theo bêjohon cạxqmgnh em cưovvwjcazp anh đybimi rồtiefi nhéswdo!”

Kỳapza Hinh nghe xong, trong nháwvpry mắrydft côkmbh cảswdom thấjcazy xúnhahc đybimapgcng vàqlps hạxqmgnh phúnhahc vôkmbharjlng, côkmbhovvwơmktli cưovvwpbhci nógxsji: “Cógxsj ngưovvwpbhci nàqlpso yêjohou thíapzach anh àqlps!”

“Côkmbhswdogxsji dốnheoi!” Lăzlzvng Thiếlyuou Đqlpsưovvwpbhcng cưovvwng chiềvstdu hôkmbhn lêjohon môkmbhi củvstda côkmbh.

Thựapzac ra, anh khôkmbhng nógxsji cho Kỳapza Hinh mộapgct việtrbsc, đybimógxsj chíapzanh làqlps, An Vũtlgw Âoudrn mấjcazt tíapzach lâqyfnu nhưovvw vậwrcausau đybimógxsj đybimapgct nhiêjohon lạxqmgi xuấjcazt hiệtrbsn, đybimiềvstdu nàqlpsy khiếlyuon anh cógxsj cảswdom giáwvprc nghi ngờpbhc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.