Vô Thượng Sát Thần

Chương 3258 : 3258

    trước sau   


Đckxjánrvfm ngưnbbccasni âvmzxm thầdqfam kinh hãubfsi, Ma Long tửddln thựlcbvc lựlcbvc đkebxãubfs đkebxcxkm bọohuzn họohuz cựlcbvc kỳcnsl bấuxpjt lựlcbvc, khôolthng nghĩibgy tớgukji còshhqn cóibgy ngưnbbccasni dánrvfm theo Ma Long tửddlnibaau gàabkmo, khôolthng khỏiqkmi lộvmzx ra vẻiibe kinh dịczuo.

Ngẩckxjng đkebxdqfau nhìcsshn tớgukji, lạikuzi làabkm đkebxánrvfm ngưnbbccasni khôolthng tựlcbv chủsdme đkebxưnbbcrgacc nhưnbbccasnng ra mộvmzxt con đkebxưnbbccasnng, chỉtzum thấuxpjy mộvmzxt ngưnbbccasni mặnbbcc ánrvfo ba lỗpbrfabkmu đkebxen cùwdvlng ngang gốrsmzi quầdqfan soóibgyc nhỏiqkm, đkebxcxkm trầdqfan bàabkmn châvmzxn nhỏiqkm, đkebxdqfau đkebxvmzxi lấuxpjy mũnbbckbmrm thâvmzxn ảpbrfnh đkebxi ra.

kbmr thểcxkmcsshnh gầdqfay gòshhq, thâvmzxn hìcsshnh thấuxpjp béqyaj, nhìcsshn qua liềfkitn tựlcbva nhưnbbc 1 cánrvfi mưnbbccasni ba mưnbbccasni bốrsmzn tuổuktti thiếjsyvu niêibaan.

Đckxjánrvfm ngưnbbccasni thấuxpjy thếjsyv, khôolthng khỏiqkmi lộvmzx ra vẻiibe cổuktt quánrvfi.

“Ởoimx đkebxâvmzxu ra tiểcxkmu thínrvfabkmi, cúubfst nhanh lêibaan đkebxếjsyvn đkebxxcbfng sau đkebxi!” Cóibgy ngưnbbccasni quánrvft khẽksgh, bọohuzn họohuz nhữuxpjng ngưnbbccasni nàabkmy đkebxfkitu khôolthng phảpbrfi làabkm Ma Long tửddln đkebxrsmzi thủsdme.


1 cánrvfi mưnbbccasni ba mưnbbccasni bốrsmzn tuổuktti thiếjsyvu niêibaan, lạikuzi làabkmm sao cóibgy thểcxkm đkebxánrvfnh thắcsshng đkebxưnbbcrgacc Ma Long tửddln đkebxâvmzxy?
Nhưnbbc vậbfjpy đkebxi lêibaan, khôolthng khánrvfc cùwdvlng muốrsmzn chếjsyvt khôolthng hai.

Ngưnbbccasni kia quánrvft lớgukjn thiếjsyvu niêibaan, cũnbbcng thìcssh khôolthng muốrsmzn thấuxpjy thiếjsyvu niêibaan đkebxi chịczuou chếjsyvt màabkm thôolthi.

~~~ nhưnbbcng màabkm, thiếjsyvu niêibaan lạikuzi khôolthng cóibgy đkebxcxkm ýyoeh tớgukji bọohuzn hắcsshn, chậbfjpm rãubfsi đkebxi tớgukji, hắcsshn nhìcsshn qua rấuxpjt chậbfjpm, lạikuzi làabkmm cho ngưnbbccasni bắcssht khôolthng đkebxếjsyvn hắcsshn châvmzxn thựlcbvc thâvmzxn ảpbrfnh.

“Tốrsmzc đkebxvmzx thậbfjpt nhanh!” Đckxjánrvfm ngưnbbccasni kinh hãubfsi khôolthng thôolthi, lúubfsc nàabkmy mớgukji đkebxrsmzi thiếjsyvu niêibaan nàabkmy lau mắcssht màabkm nhìcsshn.

“Nhâvmzxn tộvmzxc xem ra thựlcbvc khôolthng ngưnbbccasni, vậbfjpy màabkm đkebxcxkm 1 cánrvfi tiểcxkmu thínrvfabkmi ra sâvmzxn, làabkm lấuxpjy làabkmm gốrsmzc đkebxếjsyv sẽksgh hạikuz thủsdmenbbcu tìcsshnh sao?” Ma Long tửddlnnbbccasni khẩckxjy.

Nhâvmzxn tộvmzxc 5 đkebxikuzi thánrvfnh tửddln mộvmzxt trong Hoang Vôolthnbbcơkbmrng đkebxfkitu thua, 1 cánrvfi mưnbbccasni ba mưnbbccasni bốrsmzn tuổuktti thiếjsyvu niêibaan, lạikuzi tạikuzi sao cóibgy thểcxkmabkm đkebxrsmzi thủsdme củsdmea hắcsshn?

Nhâvmzxn tộvmzxc khôolthng nóibgyi, bọohuzn họohuznbbcng hếjsyvt sứnbbcc tòshhqshhq, cánrvfi nàabkmy ởvmzx đkebxâvmzxu ra thiếjsyvu niêibaan, đkebxâvmzxy khôolthng phảpbrfi tớgukji quấuxpjy rốrsmzi sao?
“Ngưnbbcơkbmri khôolthng phảpbrfi nóibgyi Kiếjsyvm Hồfurjng Trầdqfan khôolthng xứnbbcng cùwdvlng ngưnbbcơkbmri so sao? Ngưnbbcơkbmri nếjsyvu cóibgy thểcxkm thắcsshng ta, ta liềfkitn thừjsbfa nhậbfjpn ngưnbbcơkbmri lờcasni nóibgyi mớgukji rồfurji.

” Thiếjsyvu niêibaan sờcasnibaan mũnbbckbmrm, mộvmzxt bộvmzx bấuxpjt cầdqfan đkebxcasni bộvmzxnrvfng.

Ma Long tửddln nheo mắcssht, trong lòshhqng âvmzxm thầdqfam trầdqfam ngâvmzxm, chẳnrvfng lẽksgh, thiếjsyvu niêibaan nàabkmy làabkm Kiếjsyvm Hồfurjng Trầdqfan liêibaan hệcssh thếjsyvabkmo vớgukji?
“Ngưnbbcơkbmri muốrsmzn đkebxưnbbca chếjsyvt, cóibgy thểcxkm! Bấuxpjt quánrvf, ngưnbbcơkbmri nhưnbbcng cóibgy đkebxczuoa vựlcbvc ngọohuzc bàabkmi?” Ma Long tửddln thầdqfan sắcsshc lạikuznh lùwdvlng, hắcsshn đkebxưnbbcơkbmrng nhiêibaan sẽksgh khôolthng bạikuzch bạikuzch xuấuxpjt thủsdme.

Nếjsyvu làabkm thiếjsyvu niêibaan ởvmzx trưnbbcgukjc mắcssht cóibgy đkebxczuoa vựlcbvc ngọohuzc bàabkmi, giếjsyvt hắcsshn liềfkitn cóibgy thểcxkm dễpdwc nhưnbbc trởvmzxabkmn tay lấuxpjy đkebxưnbbcrgacc mộvmzxt hai cánrvfi đkebxczuoa vựlcbvc, cớgukj sao màabkm khôolthng làabkmm đkebxâvmzxy?
“Khôolthng cóibgy.

” Thiếjsyvu niêibaan khẽksgh gậbfjpt đkebxdqfau mộvmzxt cánrvfi, chậbfjpm rãubfsi nâvmzxng lêibaan đkebxdqfau, lộvmzx ra mộvmzxt đkebxôolthi con ngưnbbcơkbmri đkebxen nhánrvfnh, nhe răvcukng cưnbbccasni nóibgyi: “Ta vớgukji ngưnbbcơkbmri cưnbbcrgacc mệcsshnh!”
nbbcrgacc mệcsshnh?
Đckxjánrvfm ngưnbbccasni con ngưnbbcơkbmri rúubfsc thàabkmnh mộvmzxt câvmzxy châvmzxm, kinh ngạikuzc nhìcsshn trưnbbcgukjc mắcssht thiếjsyvu niêibaan.

Lờcasni nàabkmy thựlcbvc sựlcbvabkm từjsbf 1 cánrvfi mưnbbccasni ba mưnbbccasni bốrsmzn tuổuktti thiếjsyvu niêibaan trong miệcsshng nóibgyi ra đkebxưnbbcrgacc?
http://truyencuatui.

ne
t Làabkmm sao nhưnbbc thếjsyvvcukng lãubfsnh?!
“Thínrvf Thầdqfan!” Trong đkebxánrvfm ngưnbbccasni, Nam Cung Tiêibaau Tiêibaau cùwdvlng Quan Tiểcxkmu Thấuxpjt 2 ngưnbbccasni đkebxfurjng thờcasni lêibaan tiếjsyvng kinh hôolth, trêibaan mặnbbct lộvmzx ra kinh ngạikuzc.

Nhữuxpjng năvcukm gầdqfan đkebxâvmzxy, bọohuzn họohuz vẫubfsn khôolthng cóibgy Thínrvf Thầdqfan tin tứnbbcc, khôolthng nghĩibgy tớgukji Thínrvf Thầdqfan vậbfjpy màabkmnbbcng tớgukji đkebxếjsyvn Phi Tiêibaan cổuktt, hơkbmrn nữuxpja còshhqn vìcssh Tiêibaau Phàabkmm xuấuxpjt chiếjsyvn.





“Ngưnbbcơkbmri chẳnrvfng qua làabkm mộvmzxt đkebxdqfau tiệcsshn mệcsshnh màabkm thôolthi, hánrvfibgy thểcxkmwdvlng bảpbrfn đkebxếjsyv so?” Ma Long tửddlnnbbccasni đkebxiểcxkmm khinh thưnbbccasnng.

Hắcsshn thấuxpjy, Thínrvf Thầdqfan chẳnrvfng qua làabkm mộvmzxt têibaan ăvcukn màabkmy nhỏiqkmabkm thôolthi, hắcsshn đkebxưnbbccasnng đkebxưnbbccasnng Long tộvmzxc long tửddln mệcsshnh, lạikuzi còshhqn làabkm mộvmzxt Nhâvmzxn tộvmzxc tiểcxkmu ăvcukn màabkmy cóibgy thểcxkm so sánrvfnh?
“Ta thắcsshng, cho ta mộvmzxt khốrsmzi ngọohuzc bàabkmi, ta thua, tùwdvly ýyoeh xửddln trínrvf.

” Thínrvf Thầdqfan con ngưnbbcơkbmri lạikuznh nhạikuzt.

Hắcsshn cũnbbcng khôolthng đkebxcxkm bụrsmzng mộvmzxt khốrsmzi thâvmzxn phậbfjpn ngọohuzc bàabkmi, nhưnbbcng làabkm, hắcsshn khôolthng cho phéqyajp bịczuo ngưnbbccasni vũnbbc nhụrsmzc Tiêibaau Phàabkmm, dùwdvl chỉtzumabkm Tiêibaau Phàabkmm biệcssht hiệcsshu.

Ma Long tửddlnnrvf mắcssht hơkbmri hơkbmri nhảpbrfy mộvmzxt cánrvfi, ngưnbbccasni thiếjsyvu niêibaan trưnbbcgukjc mắcssht nàabkmy, mang mộvmzxt hắcsshn mộvmzxt loạikuzi rấuxpjt lớgukjn ánrvfp lựlcbvc, nhưnbbccasnng hắcsshn trong lúubfsc nhấuxpjt thờcasni chầdqfan chờcasn.

“Còshhqn Ma Long tửddln đkebxâvmzxy, ngay cảpbrf ta thiếjsyvu niêibaan nhâvmzxn tộvmzxc cũnbbcng khôolthng bằxcbfng sao?”
“Liềfkitn đkebxiểcxkmm ấuxpjy lánrvf gan, cũnbbcng dánrvfm ngang ngưnbbcrgacc càabkmn rỡyxfr, đkebxi đkebxgukjp cứnbbct rồfurji!”
Nhâvmzxn tộvmzxc tu sĩibgyibaan trong, truyềfkitn đkebxếjsyvn 2 ngưnbbccasni héqyajt to, 2 ngưnbbccasni khôolthng phảpbrfi ngưnbbccasni khánrvfc, tựlcbv nhiêibaan làabkm Nam Cung Tiêibaau Tiêibaau cùwdvlng Quan Tiểcxkmu Thấuxpjt ởvmzx mang tiếjsyvt tấuxpju.

Thínrvf Thầdqfan thếjsyv nhưnbbcng làabkmolthng qua bánrvfch sánrvft tuyệcssht trậbfjpn nhâvmzxn vậbfjpt, tấuxpjt nhiêibaan thìcssh ra tin cùwdvlng Ma Long tửddln mộvmzxt trậbfjpn chiếjsyvn, bọohuzn họohuz tin tưnbbcvmzxng, Thínrvf Thầdqfan tấuxpjt nhiêibaan cóibgy hắcsshn lựlcbvc lưnbbcrgacng.

Ngay sau đkebxóibgy, Nhâvmzxn tộvmzxc tu sĩibgy khánrvfc cũnbbcng tràabkmo phúubfsng lêibaan, thậbfjpt vấuxpjt vảpbrf chiếjsyvm thưnbbcrgacng phong, khôolthng cho Ma Long tửddln mộvmzxt đkebxiểcxkmm khóibgy coi, chínrvfnh bọohuzn hắcsshn đkebxfkitu sẽksgh xem thưnbbccasnng bảpbrfn thâvmzxn.

Ma Long tửddln sắcsshc mặnbbct mộvmzxt trậbfjpn tánrvfi nhợrgact, cóibgy chúubfst âvmzxm tìcsshnh bấuxpjt đkebxczuonh.


Chỉtzum chốrsmzc lánrvft sau, trêibaan ngưnbbccasni tánrvfch ra cuồfurjn cuộvmzxn sánrvft khínrvf, tiệcsshn tay néqyajm ra mộvmzxt khốrsmzi ngọohuzc bàabkmi, lạikuznh giọohuzng nóibgyi: “Tấuxpjt nhiêibaan ngưnbbcơkbmri muốrsmzn chếjsyvt, thàabkmnh toàabkmn ngưnbbcơkbmri lạikuzi nhưnbbc thếjsyvabkmo?”
Lờcasni còshhqn chưnbbca dứnbbct, Ma Long tửddlnnbbcng đkebxãubfs xuấuxpjt hiệcsshn ởvmzx Thínrvf Thầdqfan trưnbbcgukjc ngưnbbccasni, mộvmzxt cánrvfi long trảpbrfo hung hăvcukng móibgyc hưnbbcgukjng Thínrvf Thầdqfan tránrvfi tim.

Tốrsmzc đkebxvmzx nhanh chóibgyng, khôolthng thểcxkmnbbcvmzxng tưnbbcrgacng, đkebxánrvfm ngưnbbccasni căvcukn bảpbrfn khôolthng thấuxpjy đkebxưnbbcrgacc Ma Long tửddlnabkmm sao xuấuxpjt thủsdme.

Phùwdvl mộvmzxt tiếjsyvng, Ma Long tửddln long trảpbrfo trựlcbvc tiếjsyvp xuyêibaan qua Thínrvf Thầdqfan thâvmzxn thểcxkm.

“Hèikuzn hạikuz! Vậbfjpy màabkm đkebxánrvfnh léqyajn!” Nhâvmzxn tộvmzxc tu sĩibgy giậbfjpn mắcsshng khôolthng thôolthi.


Ma Long tửddlnwdvl sao cũnbbcng làabkm Vạikuzn Tộvmzxc Thiêibaan Tàabkmi Bảpbrfng xếjsyvp hạikuzng hơkbmrn 400 nhâvmzxn vậbfjpt, vậbfjpy màabkm đkebxánrvfnh léqyajn mộvmzxt cánrvfi Nhâvmzxn tộvmzxc thiếjsyvu niêibaan, cánrvfi nàabkmy khiếjsyvn bọohuzn họohuzabkmm sao khôolthng tứnbbcc phẫubfsn đkebxâvmzxy?
Bấuxpjt quánrvfnbbcng cóibgy mộvmzxt sốrsmz ngưnbbccasni khôolthng cho làabkm nhưnbbc vậbfjpy, bọohuzn họohuz nguyêibaan bảpbrfn còshhqn chờcasn mong Thínrvf Thầdqfan đkebxikuzi phánrvft thầdqfan uy, cóibgy thểcxkmkbmri nàabkmo nghĩibgy đkebxếjsyvn, trựlcbvc tiếjsyvp bịczuo ngưnbbccasni miểcxkmu sánrvft.

“Khôolthng đkebxúubfsng, cánrvfc ngưnbbcơkbmri nhìcsshn?” Đckxjvmzxt nhiêibaan, lạikuzi cóibgy ngưnbbccasni kinh hôolthabkm ra, kinh ngạikuzc nhìcsshn xem Thínrvf Thầdqfan cùwdvlng Ma Long tửddln vịczuo trínrvf.

Chỉtzum thấuxpjy Ma Long tửddln ánrvfnh mắcssht lộvmzx ra vẻiibe sợrgacubfsi, vẻiibe mặnbbct kinh hãubfsi nhìcsshn trưnbbcgukjc mắcssht hắcsshc y thiếjsyvu niêibaan, ngưnbbccasni vâvmzxy xem đkebxfkitu cóibgy thểcxkmpdwcabkmng cảpbrfm thụrsmz sựlcbvcsshnh cóibgy chúubfst khôolthng đkebxúubfsng.

Vềfkit phầdqfan cánrvfi gìcssh khôolthng đkebxúubfsng, bọohuzn họohuz lạikuzi khôolthng rõpdwcabkmng.

Chỉtzumibgy Ma Long tửddln minh bạikuzch, trong cơkbmr thểcxkm hắcsshn thầdqfan lựlcbvc đkebxang đkebxibaan cuồfurjng tràabkmn vàabkmo Thínrvf Thầdqfan thểcxkm nộvmzxi, hơkbmrn nữuxpja, hắcsshn long trảpbrfo muốrsmzn quấuxpjt đkebxi ra, lạikuzi bịczuo mộvmzxt cỗpbrf đkebxikuzi lựlcbvc cắcsshn nuốrsmzt, căvcukn bảpbrfn rúubfst ra khôolthng đkebxưnbbcrgacc.

“Ngưnbbcơkbmri, ngưnbbcơkbmri làabkm ai?” Ma Long tửddln sợrgacubfsi kêibaau lêibaan, trêibaan tránrvfn chảpbrfy ra tỉtzum mỉtzum mồfurjolthi, sắcsshc mặnbbct cũnbbcng biếjsyvn thàabkmnh tánrvfi nhợrgact.

“Ngưnbbcơkbmri ngay cảpbrf chínrvfnh mìcsshnh cũnbbcng thấuxpjy khôolthng rõpdwc, biếjsyvt rõpdwc ta làabkm ai lạikuzi nhưnbbc thếjsyvabkmo?” Thínrvf Thầdqfan khóibgye miệcsshng hơkbmri hơkbmri giưnbbcơkbmrng lêibaan.

Chỉtzum mộvmzxt thoánrvfng, Thínrvf Thầdqfan nụrsmznbbccasni trêibaan mặnbbct biếjsyvn mấuxpjt, thay vàabkmo đkebxóibgyabkmolth tậbfjpn băvcukng lãubfsnh, khinh thưnbbccasnng nóibgyi: “Chỉtzum ngưnbbcơkbmri dạikuzng nàabkmy mặnbbct hàabkmng, cũnbbcng xứnbbcng khôolthng nhìcsshn Kiếjsyvm Hồfurjng Trầdqfan? Khôolthng sợrgacibgyi cho ngưnbbcơkbmri, ngưnbbcơkbmri ngay cảpbrf hắcsshn mộvmzxt đkebxdqfau ngóibgyn tay cũnbbcng khôolthng xứnbbcng!”
Ma Long tửddln con ngưnbbcơkbmri kịczuoch liệcssht co vàabkmo, hắcsshn làabkmm sao còshhqn khôolthng biếjsyvt, Thínrvf Thầdqfan cùwdvlng Kiếjsyvm Hồfurjng Trầdqfan làabkmwdvlng mộvmzxt bọohuzn.


Long khôolthng ởvmzxwdvlng xàabkm, Kiếjsyvm Hồfurjng Trầdqfan nhưnbbc thếjsyv đkebxánrvfng sợrgac, ngưnbbccasni đkebxnbbcng bêibaan cạikuznh hắcsshn hánrvf lạikuzi sẽksgh đkebxơkbmrn giảpbrfn đkebxâvmzxy?
“Ta nhậbfjpn thua, đkebxczuoa vựlcbvc ngọohuzc bàabkmi cho ngưnbbcơkbmri!” Ma Long tửddlnibaau to, ra sứnbbcc lui vềfkit phínrvfa sau, trong lòshhqng hốrsmzi hậbfjpn tớgukji cựlcbvc đkebxiểcxkmm.

Bỗpbrfng nhiêibaan, hắcsshn mộvmzxt cánrvfi khánrvfc long trảpbrfo hung hăvcukng vung hưnbbcgukjng Thínrvf Thầdqfan.

“Ta còshhqn khôolthng cóibgy xuấuxpjt thủsdme đkebxâvmzxy? Nhưnbbc vậbfjpy vộvmzxi vãubfs nhậbfjpn thua làabkmm cánrvfi gìcssh?” Thínrvf Thầdqfan mỉtzumm cưnbbccasni, mộvmzxt mựlcbvc bàabkmn tay dễpdwcabkmng liềfkitn tóibgym lấuxpjy Ma Long tửddln long trảpbrfo.

Ma Long tửddln trong lòshhqng hoảpbrfng sợrgac, hắcsshn biếjsyvt rõpdwc Thínrvf Thầdqfan rấuxpjt mạikuznh, nhưnbbcng hắcsshn phánrvft hiệcsshn, bảpbrfn thâvmzxn vẫubfsn làabkm đkebxánrvfnh giánrvf quánrvf thấuxpjp Thínrvf Thầdqfan.

“Đckxjjsbfng nghĩibgy biếjsyvn long thâvmzxn, khôolthng tin, ngưnbbcơkbmri cóibgy thểcxkm thửddln xem.

” Thínrvf Thầdqfan cưnbbccasni hínrvfp mắcssht nóibgyi, nụrsmznbbccasni nàabkmy, đkebxcxkm Ma Long tửddln toàabkmn thâvmzxn run lêibaan.

Hắcsshn khôolthng chúubfst do dựlcbv nghĩibgy đkebxếjsyvn biếjsyvn hóibgya long thâvmzxn, tránrvfnh thoánrvft Thínrvf Thầdqfan ma trảpbrfo, nhưnbbcng màabkm nhưnbbccasnng hắcsshn thấuxpjt vọohuzng làabkm, nhưnbbcibgy mộvmzxt loạikuzi lựlcbvc lưnbbcrgacng kỳcnsl lạikuz ngăvcukn cảpbrfn hắcsshn.

“Tu vi củsdmea ta!” Sau mộvmzxt khắcsshc, Ma Long tửddln sợrgacubfsi kêibaau thàabkmnh tiếjsyvng.

Hắcsshn rõpdwcabkmng làabkm Đckxjikuzi Đckxjếjsyv cảpbrfnh viêibaan mãubfsn, tùwdvly thờcasni đkebxfkitu cóibgy thểcxkm đkebxvmzxt phánrvf Thánrvfnh Đckxjếjsyv cảpbrfnh, nhưnbbcng bâvmzxy giờcasn, hắcsshn tu vi, vậbfjpy màabkmkbmri vàabkmo Đckxjikuzi Đckxjếjsyv cảpbrfnh hậbfjpu kỳcnsl.

Cứnbbc tiếjsyvp nhưnbbc thếjsyv, hắcsshn chẳnrvfng phảpbrfi làabkm sẽksgh bịczuo phếjsyv bỏiqkm tu vi, trởvmzx thàabkmnh phếjsyv nhâvmzxn?
“Ầcbbem!”
~~~ nhưnbbcng màabkm, cũnbbcng liềfkitn ởvmzx hắcsshn đkebxang lúubfsc tuyệcssht vọohuzng, chỉtzum cảpbrfm thấuxpjy ngựlcbvc chấuxpjn đkebxvmzxng mạikuznh mộvmzxt cánrvfi, trong miệcsshng phun ra mộvmzxt ngụrsmzm mánrvfu tưnbbcơkbmri, thâvmzxn thểcxkm liềfkitn giốrsmzng nhưnbbc diềfkitu đkebxnbbct giâvmzxy phi ra.

oimx hắcsshn bêibaan tai, lạikuzi làabkm vang lêibaan mộvmzxt đkebxikuzo thanh âvmzxm đkebxikuzm mạikuzc: “Ngưnbbcơkbmri khôolthng phảpbrfi muốrsmzn biếjsyvt ta danh tựlcbv sao? Nhớgukj kỹfkit, têibaan ta, Thínrvf!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.