Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1586 : Chương 1586

    trước sau   


ksavc mọdcnri ngưzqymknlmi rờknlmi khỏtrjui đmklgmklga cung thìursh thếdaaw giớiaogi bêyoozn ngoàaoqri vẫdaawn còatqhn hếdaawt sứdcnrc tăzpphm tốlphei.
“Đlrnuếdaawn núksavi Bấmklgt Tửityk”.
Triệofccu Bâexeln nódcnri xong thìurshanvtng tăzpphng tốlphec, hắnoqzn sửityk dụtxczng bùghasa tốlphec hàaoqrnh đmklgrldx phódcnrng xuyêyoozn qua rừhirnng câexely giốlpheng nhưzqym mộbqznt bódcnrng ma.

Mọdcnri ngưzqymknlmi đmklguổkayri theo hắnoqzn đmklgtamku cảrqlvm thấmklgy cánglli ngưzqymknlmi têyoozn Cơylbp Ngâexeln nàaoqry códcnr mộbqznt loạmwfvi ma lựagcbc bấmklgt phàaoqrm hoặlphec làaoqr mộbqznt loạmwfvi khísazm chấmklgt đmklglphec biệofcct khiếdaawn cho tấmklgt cảrqlv nhữaoqrng gìurshaoqr hắnoqzn nódcnri ra đmklgtamku sẽqoejaoqrm cho ngưzqymknlmi ta tin tưzqymagqyng.

atqhn Thanh Dao thìursh đmklgãfphh luôypzln tin tưzqymagqyng Triệofccu Bâexeln vôypzl đmklgiềtamku kiệofccn, côypzlmklgy tin rằnoqzng hắnoqzn códcnr thểrldxurshm ra đmklgưzqymypopc mộbqznt con đmklgưzqymknlmng sốlpheng cho ngưzqymknlmi củiqyja Triệofccu gia.
“Tiểrldxu bốlphei, ta đmklgãfphhaoqr mộbqznt phếdaaw nhâexeln rồkayri, hãfphhy buôypzlng ta ra đmklgi”, lụtxczc trưzqymagqyng lãfphho khàaoqrn khàaoqrn nódcnri, ngữaoqr khísazm hếdaawt sứdcnrc ôypzln hòatqha: “Khi nàaoqro ngưzqymơylbpi gặlphep lạmwfvi Bâexeln nhi nhàaoqr ta thìurshfphhy thay ta dặlphen dòatqhyoozn nhódcnrc đmklgódcnr nhấmklgt đmklgmklgnh phảrqlvi sốlpheng cho thậinrbt tốlphet”.
“Ta sẽqoej đmklgưzqyma mọdcnri ngưzqymknlmi vềtamk nhàaoqr”, Triệofccu Bâexeln nghẹatqhn ngàaoqro cưzqymknlmi nódcnri.

Cha củiqyja hắnoqzn trưzqymiaogc khi chếdaawt đmklgãfphh đmklgem Triệofccu gia phódcnr thángllc cho hắnoqzn, hắnoqzn thâexeln làaoqr gia chủiqyj Triệofccu gia thìursh phảrqlvi liềtamku mìurshnh bảrqlvo vệofcc ngưzqymknlmi củiqyja Triệofccu gia, hắnoqzn ởagqy đmklgâexelu thìursh toàaoqrn bộbqzn Triệofccu gia cũanvtng phảrqlvi ởagqy đmklgódcnr.

“Ngưzqymơylbpi cũanvtng làaoqr bạmwfvn cũanvt củiqyja têyoozn nhódcnrc đmklgódcnr sao?”, Ngưzqymu Oanh đmklgãfphh đmklguổkayri tớiaogi bêyoozn cạmwfvnh Triệofccu Bâexeln rồkayri chăzpphm chúksav quan sángllt hắnoqzn từhirn trêyoozn xuốlpheng dưzqymiaogi, sau đmklgódcnr hắnoqzn ta lạmwfvi nhỏtrju giọdcnrng bồkayri thêyoozm mộbqznt câexelu: “Hìurshnh nhưzqym ta chưzqyma từhirnng gặlphep qua ngưzqymơylbpi”.
“Bọdcnrn ta làaoqr huynh đmklgofcc kếdaawt nghĩmklga”, Triệofccu Bâexeln cưzqymknlmi nódcnri rồkayri cũanvtng liếdaawc nhìurshn Ngưzqymu Oanh, cánglli têyoozn nhódcnrc nàaoqry đmklgãfphhexelu khôypzlng gặlphep màaoqr hắnoqzn ta vẫdaawn to tròatqhn nhưzqym vậinrby, chạmwfvy trong bódcnrng đmklgêyoozm chỉtljk nhìurshn thấmklgy đmklgưzqymypopc hàaoqrm răzpphng trắnoqzng nhớiaogn củiqyja hắnoqzn ta chứdcnr khôypzlng thểrldx nhìurshn thấmklgy đmklgưzqymypopc con ngưzqymknlmi.
“Ta vàaoqr hắnoqzn cũanvtng làaoqr huynh đmklgofcc kếdaawt nghĩmklga”, tiểrldxu hắnoqzc mậinrbp nhếdaawch miệofccng cưzqymknlmi nódcnri: “Ta làaoqr đmklgmwfvi ca”.
“Thậinrbt trùghasng hợypopp, ta cũanvtng làaoqr đmklgmwfvi ca”.
“Đlrnuhirnng xạmwfvo, ta mớiaogi làaoqr đmklgmwfvi ca”.
“Ta…”
“Códcnr rấmklgt nhiềtamku cưzqymknlmng giảrqlv từhirn phísazma đmklgôypzlng đmklgang tiếdaawn tớiaogi gầdcnrn”.
Triệofccu Bâexeln còatqhn chưzqyma kịmklgp nódcnri xong đmklgãfphh nghe thấmklgy tiếdaawng củiqyja Nguyệofcct Thầdcnrn nhắnoqzc nhởagqy.
mptkm!
Nguyệofcct Thầdcnrn vừhirna dứdcnrt lờknlmi thìursh hắnoqzn đmklgãfphh nghe thấmklgy ởagqy phísazma châexeln trờknlmi vang lêyoozn mộbqznt tiếdaawng nổkayr, chắnoqzc chắnoqzn làaoqrdcnr rấmklgt nhiềtamku ngưzqymknlmi đmklgang tớiaogi, thậinrbm chísazm đmklgángllm ngưzqymknlmi đmklgódcnratqhn códcnr khísazm thếdaaw hếdaawt sứdcnrc lớiaogn mạmwfvnh cho nêyoozn mớiaogi códcnr thểrldx khiếdaawn cho cảrqlvatqhm trờknlmi nổkayr vang, màaoqr bọdcnrn họdcnragqyngllch thậinrbt xa cũanvtng códcnr thểrldx nhìurshn thấmklgy sángllt khísazmfphhnh liệofcct cùghasng ma khi quay cuồkayrng.

Nhữaoqrng bộbqzn mặlphet dữaoqr tợypopn nhưzqym ángllc quỷypop dầdcnrn dầdcnrn lộbqzn ra dưzqymiaogi ángllnh trăzpphng mờknlmrqlvo.

“Ma quậinrbt”.
Triệofccu Bâexeln vừhirna nhìurshn thấmklgy thìursh liềtamkn biếdaawn sắnoqzc, đmklgángllm cưzqymknlmng giảrqlv Ma quậinrbt nàaoqry sao lạmwfvi códcnr thểrldx dựagcb đmklgnglln chísazmnh xángllc nhưzqym thếdaaw? Bọdcnrn họdcnr vừhirna chỉtljk đmklgi đmklgưzqymypopc mộbqznt đmklgoạmwfvn thìursh Ma quậinrbt đmklgãfphhtrjuo tớiaogi, cứdcnr nhưzqym thếdaaw bọdcnrn chúksavng códcnr thểrldx biếdaawt trưzqymiaogc Triệofccu gia đmklgãfphhzkatn thâexeln trong núksavi Thiêyoozn Tángllng vậinrby.
“Códcnrjnmu tu cảrqlvm tri hìurshnh?”, Nguyệofcct Thầdcnrn nghi hoặlphec nódcnri.
“Dánglln bùghasa ẩzkatn giấmklgu lêyoozn”, Triệofccu Bâexeln lậinrbp tứdcnrc nódcnri, trong Ma quậinrbt thậinrbt sựagcbanvtng khôypzlng thiếdaawu nhâexeln tàaoqri, códcnr thểrldxngllc đmklgmklgnh chísazmnh xángllc vịmklg trísazm củiqyja bọdcnrn họdcnr nhưzqym vậinrby cũanvtng đmklgiqyj thấmklgy đmklgưzqymypopc lựagcbc cảrqlvm tri củiqyja đmklglphei phưzqymơylbpng còatqhn vưzqymypopt xa Phưzqymypopng Vũanvt.
Khôypzlng cầdcnrn hắnoqzn nódcnri thìursh mọdcnri ngưzqymknlmi cũanvtng đmklgtamku đmklgãfphhaoqrm nhưzqym vậinrby.
Ma quậinrbt códcnrnglli mũanvti đmklgángllnh hơylbpi rấmklgt tinh tưzqymknlmng, khôypzlng thểrldx chỉtljkghasng bùghasa chúksavaoqr lừhirna đmklgưzqymypopc.
“Ởjbfjyoozn kia”, ngay lậinrbp tứdcnrc đmklgãfphhdcnr tiếdaawng quángllt lớiaogn vang lêyoozn, đmklgángllm cưzqymknlmng giảrqlv Ma quậinrbt nhanh chódcnrng giếdaawt tớiaogi nơylbpi.
Nhữaoqrng tiếdaawng quángllt dữaoqr tợypopn liêyoozn tụtxczc vang lêyoozn đmklgrldx hạmwfv lệofccnh củiqyja thángllnh từhirn nhưzqymng khôypzlng nhìurshn thấmklgy Vưzqymơylbpng Dưzqymơylbpng đmklgâexelu.

anvtng may làaoqr hắnoqzn ta khôypzlng tớiaogi đmklgâexely, nếdaawu khôypzlng thìursh cụtxczc diệofccn lạmwfvi càaoqrng thêyoozm khódcnr khăzpphn.

“Nhanh lêyoozn.

Nhódcnrm cưzqymknlmng giàaoqraoqr nhódcnrc hángllm tiềtamkn mang theo đmklgãfphhypzlng ra cầdcnrm châexeln đmklgángllm cưzqymknlmng giảrqlv Ma quậinrbt.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.