Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1585 : Chương 1585

    trước sau   


Hắiwadn chíanmfnh làfoerxohp Ngâczqkn?”, mấreqqy lãkkrvo tiềbsrhn bốcucri cóegjy mặozgkt cũcwxgng chăkkrvm chúcfly quan sáqcwht hắiwadn từgimm trêhfafn xuốcucrng dưbbbyoquii.

hfafn nhóegjyc nàfoery quảkiex nhiêhfafn giốcucrng nhưbbby lờyfpci đbsrhlgnin đbsrhssgqi, khuôazgyn mặozgkt củgnmxa hắiwadn trôazgyng rấreqqt bìozgknh thưbbbyyfpcng nhưbbbyng hắiwadn lạssgqi làfoer mộurtgt thiêhfafn tàfoeri yêhfafu nghiệmdcct cóegjy sứhfafc mạssgqnh nghịkkrvch thiêhfafn.

Thanh Dao thởcucr phàfoero nhẹpgxc nhõtvppm, cuốcucri cùxtofng Triệmdccu Bâczqkn cũcwxgng đbsrhãkkrv tớoquii.

“Ngưbbbyơxohpi cùxtofng Triệmdccu gia cũcwxgng cóegjy quan hệmdcc sao?”, Lâczqkm Tàfoer nhỏlcot giọacfang hỏlcoti.

Triệmdccu Bâczqkn khôazgyng trảkiex lờyfpci, hắiwadn chỉubue nhìozgkn từgimmng ngưbbbyyfpci củgnmxa Triệmdccu gia, thâczqkn thểacfa củgnmxa bọacfan họacfa khôazgyng chỉubue run rẩpgxcy trong gióegjyfoer từgimmng ngưbbbyyfpci trong gia tộurtgc đbsrhbsrhu đbsrhãkkrv bịkkrv phếoqui hếoquit tu vi, quầcuxzn áqcwho tảkiexxohpi, xanh xao vàfoerng vọacfat, sợwknx rằdjcdng trêhfafn đbsrhưbbbyyfpcng bịkkrv áqcwhp giảkiexi tớoquii Đtksiếoqui Đtksiôazgy thìozgk bọacfan họacfa chưbbbya từgimmng đbsrhưbbbywknxc ăkkrvn mộurtgt bữeoyha đbsrhgnmx no.


Thậmtdbm chíanmf phầcuxzn lớoquin bọacfan họacfa đbsrhbsrhu cóegjy nộurtgi thưbbbyơxohpng, ngay cảkiex đbsrhhfafa nhỏlcot hai ba tuổcdgni cũcwxgng cóegjy khuôazgyn mặozgkt tíanmfm đbsrhen, nhấreqqt đbsrhkkrvnh làfoer trêhfafn đbsrhưbbbyyfpcng đbsrhi đbsrhãkkrv bịkkrvfoernh hạssgq khôazgyng íanmft.


Đtksiâczqky khôazgyng còcflyn làfoer Triệmdccu gia trong tríanmf nhớoqui củgnmxa hắiwadn nữeoyha, bấreqqt kểacfa nhìozgkn từgimmegjyc đbsrhurtgfoero thìozgk trôazgyng bọacfan họacfa đbsrhbsrhu giốcucrng nhưbbby mộurtgt đbsrháqcwhm nạssgqn dâczqkn đbsrhóegjyi ráqcwhch đbsrhang chạssgqy loạssgqn.

Triệmdccu Bâczqkn bậmtdbt khóegjyc, nưbbbyoquic mắiwadt lưbbbyng tròcflyng.

Đtksii cùxtofng vớoquii nhữeoyhng giọacfat nưbbbyoquic mắiwadt củgnmxa hắiwadn chíanmfnh làfoer mộurtgt cỗmvlrqcwht ýlotz hếoquit sứhfafc khủgnmxng khiếoquip tràfoern ra khắiwadp đbsrhkkrva cung.

Tấreqqt cảkiex nhữeoyhng ngưbbbyyfpci cóegjy mặozgkt, bao gồlgnim cảkiexbbbyyfpcng giảkiex cảkiexnh giớoquii Đtksikkrva Tạssgqng cũcwxgng khôazgyng khỏlcoti rùxtofng mìozgknh.

qcwht ýlotz củgnmxa hắiwadn bộurtgc pháqcwht ra bốcucrn phưbbbyơxohpng đbsrhãkkrv đbsrháqcwhnh thẳmdccng vàfoero linh hồlgnin củgnmxa bọacfan họacfa.

“Têhfafn nhóegjyc nàfoery làfoerm sao vậmtdby?”, Lâczqkm Tàfoer sửsnunng sốcucrt hỏlcoti.

Ngưbbbyu Oanh, Xíanmfch Yêhfafn vàfoer Bạssgqch Nhậmtdbt Mộurtgng cũcwxgng cau màfoery, sáqcwht ýlotzfoerxohp Ngâczqkn bộurtgc pháqcwht ra lúcflyc nàfoery quáqcwh kinh ngưbbbyyfpci.

Ngưbbbyyfpci củgnmxa Triệmdccu gia cũcwxgng cảkiexm thấreqqy khóegjy hiểacfau, chỉubueegjy thểacfa sữeoyhng sờyfpc nhìozgkn Triệmdccu Bâczqkn, trong lòcflyng dâczqkng lêhfafn mộurtgt cảkiexm giáqcwhc quen thuộurtgc.

“Cơxohp Ngâczqkn”, Thanh Dao thìozgk thàfoero kéjklao góegjyc áqcwho củgnmxa Triệmdccu Bâczqkn lạssgqi, côazgyreqqy cóegjy thểacfa hiểacfau đbsrhưbbbywknxc trong lòcflyng Triệmdccu Bâczqkn cóegjy biếoquit bao nhiêhfafu căkkrvm hậmtdbn, nhìozgkn thấreqqy ngưbbbyyfpci trong gia tộurtgc củgnmxa mìozgknh bịkkrv ngưbbbywknxc đbsrhãkkrvi thìozgk chắiwadc chắiwadn ai cũcwxgng sẽgnmx pháqcwht đbsrhhfafn lêhfafn giốcucrng nhưbbby hắiwadn màfoer thôazgyi! Nhưbbbyng tìozgknh hìozgknh bâczqky giờyfpctvppfoerng vẫxneen chưbbbya đbsrhgnmx thuậmtdbn lợwknxi, hắiwadn chưbbbya thểacfa đbsrhacfa lộurtg ra danh tíanmfnh củgnmxa mìozgknh, hắiwadn nhấreqqt đbsrhkkrvnh phảkiexi kìozgkm chếoqui!
Triệmdccu Bâczqkn vộurtgi vàfoerng đbsrhkkrvnh thầcuxzn lạssgqi, cũcwxgng vộurtgi vàfoerng tiếoquin lêhfafn nóegjyi: “Gia chủgnmx Triệmdccu gia Triệmdccu Uyêhfafn đbsrhâczqku?”

“Vẫxneen đbsrhang ởcucr đbsrhâczqky”.

Lụpgxcc trưbbbycucrng lãkkrvo Triệmdccu gia ho khan nóegjyi, trong lồlgning ngựgftuc củgnmxa ôazgyng ta vẫxneen đbsrhang đbsrheo mộurtgt tấreqqm bùxtofa trữeoyh vậmtdbt, bêhfafn trong tấreqqm bùxtofa làfoer chiếoquic giưbbbyyfpcng băkkrvng ngọacfac đbsrhang phong ấreqqn Triệmdccu Uyêhfafn ởcucr trêhfafn đbsrhóegjy, thi thểacfa củgnmxa ôazgyng ấreqqy vẫxneen còcflyn nguyêhfafn vẹpgxcn.

“Ta sẽgnmx giữeoyhegjy”, Triệmdccu Bâczqkn nhậmtdbn lấreqqy tấreqqm bùxtofa từgimm tay lụpgxcc trưbbbycucrng lãkkrvo rồlgnii bỏlcotfoero khôazgyng gian bêhfafn trong chiếoquic nhẫxneen ma.


Tuy rằdjcdng hắiwadn đbsrhang cảkiexm thấreqqy cựgftuc kỳnldu phẫxneen nộurtg nhưbbbyng vẫxneen cốcucr hếoquit sứhfafc áqcwhp chếoqui xuốcucrng, màfoer trong giọacfang nóegjyi vẫxneen cóegjy chúcflyt nghẹpgxcn ngàfoero: “Tiềbsrhn bốcucri, ta sẽgnmx đbsrhưbbbya mọacfai ngưbbbyyfpci vềbsrh nhàfoer”.

“Cóegjy thểacfa đbsrhi đbsrhâczqku đbsrhâczqky?”, Ngưbbbyu Oanh hỏlcoti mộurtgt câczqku theo bảkiexn năkkrvng.

“Yêhfafn tâczqkm đbsrhi, nơxohpi màfoer ta tìozgkm ra còcflyn an toàfoern hơxohpn ởcucr Đtksiếoqui Đtksiôazgy”, Triệmdccu Bâczqkn cưbbbyyfpci nóegjyi nhưbbbyng khóegjye mắiwadt vẫxneen còcflyn ngấreqqn lệmdcc, nhìozgkn thấreqqy mấreqqy ngưbbbyyfpci tiểacfau hắiwadc mậmtdbp, nhóegjyc háqcwhm tiềbsrhn vàfoeranmfch Yêhfafn thìozgk trong lòcflyng hắiwadn lạssgqi cảkiexm thấreqqy ấreqqm áqcwhp.

Âfmnun tìozgknh nàfoery củgnmxa mọacfai ngưbbbyyfpci hắiwadn sẽgnmx ghi nhớoqui cảkiex đbsrhyfpci.


“An toàfoern hơxohpn ởcucr Đtksiếoqui Đtksiôazgy…?”, đbsrhgimmng nóegjyi tớoquii đbsrháqcwhm tiểacfau bốcucri, ngay cảkiex mấreqqy lãkkrvo tiềbsrhn bốcucri cũcwxgng đbsrhbsrhu cau màfoery, têhfafn nhóegjyc nàfoery cóegjy khẩpgxcu khíanmfcwxgng lớoquin thậmtdbt đbsrhóegjy! Trêhfafn toàfoern cõtvppi Đtksissgqi Hạssgqfoery thựgftuc sựgftucflyn cóegjy mộurtgt nơxohpi an toàfoern hơxohpn ởcucr Đtksiếoqui Đtksiôazgy hay sao?
“Việmdccc nàfoery khôazgyng nêhfafn chậmtdbm trễpamj, đbsrhi thôazgyi”, Triệmdccu Bâczqkn nhấreqqc lụpgxcc trưbbbycucrng lãkkrvo lêhfafn lưbbbyng rồlgnii lạssgqi biếoquin ra rấreqqt nhiềbsrhu phâczqkn thâczqkn, chừgimmng hơxohpn mộurtgt trăkkrvm phâczqkn thâczqkn, đbsrhâczqky đbsrhãkkrvfoer cựgftuc hạssgqn củgnmxa hắiwadn rồlgnii, mỗmvlri mộurtgt phâczqkn thâczqkn củgnmxa hắiwadn lạssgqi cõtvppng theo mộurtgt ngưbbbyyfpci củgnmxa Triệmdccu gia đbsrhuổcdgni theo bảkiexn thểacfa củgnmxa hắiwadn.

“Tin tưbbbycucrng hắiwadn”, Thanh Dao cũcwxgng khôazgyng nghĩssgn nhiềbsrhu, ngay lậmtdbp tứhfafc cõtvppng theo mộurtgt ngưbbbyyfpci củgnmxa Triệmdccu gia rồlgnii vộurtgi vàfoerng đbsrhuổcdgni theo.

Ngưbbbyu Oanh, nhóegjyc háqcwhm tiềbsrhn, Xíanmfch Yêhfafn vàfoer mấreqqy lãkkrvo tiềbsrhn bốcucri nhìozgkn nhau mộurtgt cáqcwhi rồlgnii cũcwxgng lựgftua chọacfan tin tưbbbycucrng.

Đtksiêhfafm nay dưbbbyyfpcng nhưbbbyazgyxtofng dàfoeri.






Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.