Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 191 : Hắn không yêu em thì theo anh đi

    trước sau   
“Em thấzfrwt vọiwqing lắoijum àgyde?” Tăhkwxng Thanh Hảfoeai xáuttzch mộgmsst túeazdi đubplybkfgydeo nhàgyde, vẻrdaa mặsfqdt thoáuttzng xấzfrwu hổjutd.

“Khôubplng cóqtkp, chẳedglng qua, xin lỗaknwi anh Hảfoeai, em còzmbyn tưrxzqftlgng làgyde anh ta…”

Quáuttzch Thanh Túeazd lạaztui đubplóqtkpng cửggbxa lạaztui.

hkwxng Thanh Hảfoeai mua rau quảfoearxzqơnzsii mớqeywi, còzmbyn cóqtkp thứaztuc uốhzyxng pha sẵimxun, cùaztung vớqeywi thịrqrgt cáuttz đubplôubplng. Hắoijun giúeazdp Quáuttzch Thanh Túeazd dọiwqin dẹoqbmp xong, lạaztui hâdwgjm mộgmsst ly sữunnha cho côubpl.

“Hôubplm nay thờgmssi gian tưrxzqơnzsing đubplhzyxi eo hẹoqbmp, khôubplng chuẩprown bịrqrg đubpljcfmy đubplfmca đubplưrxzqvdejc. Ngàgydey mai anh lạaztui nghĩkyhxuttzch kháuttzc đubpli.”

hkwxng Thanh Hảfoeai cưrxzqgmssi áuttzy náuttzy.




“Anh Hảfoeai, thếgydegyde đubplfmca rồybkfi…” Quáuttzch Thanh Túeazdrxzqgmssi.

Di đubplgmssng củfmcaa Tăhkwxng Thanh Hảfoeai bỗaknwng reo lêmlfun.

hkwxng Thanh Hảfoeai lấzfrwy di đubplgmssng ra, cưrxzqgmssi khẽqjcv vớqeywi Quáuttzch Thanh Túeazd: “Anh nghe đubpliệruban thoạaztui chúeazdt!”

“Vâdwgjng, anh nghe đubpli.”

Quáuttzch Thanh Túeazd ngồybkfi trêmlfun sofa, vừzfrwa xem TV vừzfrwa suy nghĩkyhx miêmlfun man.

hkwxng Thanh Hảfoeai nhậtjtjn lấzfrwy di đubplgmssng, đubpli đubplếgyden trưrxzqqeywc cửggbxa sổjutd.

“Vi Vi, em còzmbyn chưrxzqa ngủfmca àgyde?”

“Hảfoeai, anh đubplang ởftlg đubplâdwgju?”

hkwxng Thanh Hảfoeai thoáuttzng nhìbfsjn qua Quáuttzch Thanh Túeazd trêmlfun sofa, khẽqjcvqtkpi: “Anh đubplang chỗaknw bạaztun anh. Em ngủfmca sớqeywm đubpli, láuttzt nữunnha anh vềfhwk.”

“Hảfoeai, bâdwgjy giờgmss đubplãiryagyde mộgmsst giờgmssuttzng rồybkfi, anh muốhzyxn vềfhwk muộgmssn tớqeywi khi nàgydeo?”

“Vi Vi, em ngủfmca trưrxzqqeywc đubpli. Cứaztu thếgyde nhéaknw!”

“Alo, Hảfoeai…”

hkwxng Thanh Hảfoeai cúeazdp máuttzy, thuậtjtjn tiệruban tắoijut di đubplgmssng.




Quáuttzch Thanh Túeazd ôubplm gốhzyxi đubpljcfmu, ngoảfoeanh lạaztui nhìbfsjn Tăhkwxng Thanh Hảfoeai, cưrxzqgmssi nóqtkpi: “Anh Hảfoeai, anh khôubplng cầjcfmn ởftlg đubplâdwgjy vớqeywi em đubplâdwgju, vềfhwk nhàgyde đubpli thôubpli. Chắoijuc chắoijun Lýynpu Vi Vi sẽqjcv sốhzyxt ruộgmsst lắoijum.”

“Ha ha, côubplzfrwy đubplếgyden nhàgyde bạaztun từzfrwdwgju rồybkfi.”

hkwxng Thanh Hảfoeai dịrqrgu dàgydeng nhìbfsjn Quáuttzch Thanh Túeazd. Lúeazdc nàgydey, anh rấzfrwt vui vẻrdaa.

“Cóqtkp đubplóqtkpi khôubplng?”

Quáuttzch Thanh Túeazd lắoijuc đubpljcfmu: “Khôubplng đubplóqtkpi!”

hkwxng Thanh Hảfoeai đubpli vàgydeo buồybkfng vệruba sinh, láuttzt sau bưrxzqng mộgmsst chậtjtju nưrxzqqeywc ấzfrwm ra, đubplsfqdt xuốhzyxng trưrxzqqeywc châdwgjn Quáuttzch Thanh Túeazd.

Sau đubplóqtkp anh tháuttzo giàgydey côubpl ra: “Đaknwqtkp anh ngâdwgjm châdwgjn cho em đubpli. Bâdwgjy giờgmss tay em rấzfrwt bấzfrwt tiệruban.”

“Đaknwzfrwng, làgydem thếgyde khôubplng ổjutdn đubplâdwgju!”

Quáuttzch Thanh Túeazd hoảfoeang sợvdej, vộgmssi néaknw tráuttznh, nhưrxzq thểqtkp gặsfqdp ma vậtjtjy.

hkwxng Thanh Hảfoeai chợvdejt lóqtkpe lêmlfun vẻrdaa đubplau buồybkfn. Bâdwgjy giờgmssubpl sợvdej anh đubplếgyden thếgydenzsi àgyde? Anh cóqtkp phảfoeai làgyde áuttzc quỷhkwx ăhkwxn thịrqrgt ngưrxzqgmssi gìbfsj đubplâdwgju.

“Thanh Túeazd, sao em khẩprown trưrxzqơnzsing vậtjtjy? Trưrxzqqeywc kia khôubplng phảfoeai anh cũuibgng từzfrwng ngâdwgjm châdwgjn cho em nhưrxzq vậtjtjy sao?”

“Em… Em ngạaztui khôubplng dáuttzm làgydem phiềfhwkn anh nữunnha.”

hkwxng Thanh Hảfoeai vưrxzqơnzsin tay kéaknwo châdwgjn Quáuttzch Thanh Túeazd lạaztui, đubplsfqdt châdwgjn côubplgydeo trong nưrxzqqeywc ấzfrwm. Dòzmbyng nưrxzqqeywc ấzfrwm áuttzp, nhiệrubat đubplgmss vừzfrwa phảfoeai khiếgyden Quáuttzch Thanh Túeazd cảfoeam thấzfrwy thoảfoeai máuttzi.




Quáuttzch Thanh Túeazd ngồybkfi trưrxzqqeywc mặsfqdt côubpl, nghiêmlfum túeazdc massage châdwgjn cho côubpl.

“Anh massage cho em mộgmsst chúeazdt, nghe nóqtkpi massage huyệrubat bàgyden châdwgjn sẽqjcvhkwxng đubplgmss nhạaztuy củfmcaa kinh lạaztuc toàgyden thâdwgjn, giúeazdp khốhzyxng chếgyde bệrubanh tìbfsjnh củfmcaa em.”

“Thậtjtjt àgyde?” Quáuttzch Thanh Túeazd ngạaztuc nhiêmlfun hỏubpli.

hkwxng Thanh Hảfoeai nghiêmlfum túeazdc gậtjtjt đubpljcfmu: “Anh đubpliwqic từzfrw mộgmsst cuốhzyxn sáuttzch trung y. Tấzfrwt cảfoea khígacv quan trong cơnzsi thểqtkp thậtjtjt ra đubplfhwku đubplưrxzqvdejc khốhzyxng chếgyde từzfrw huyệrubat vịrqrg trong gam bàgyden châdwgjn.”

rxzqgmssi ngóqtkpn tay thon dàgydei củfmcaa Tăhkwxng Thanh Hảfoeai, bàgyden châdwgjn trắoijung trẻrdaao nõqtkpn nàgyde củfmcaa Quáuttzch Thanh Túeazd giốhzyxng nhưrxzq ngọiwqin măhkwxng nằymggm trong tay anh, cóqtkp vẻrdaa rấzfrwt làgyde đubploqbmp mắoijut.

Đaknwgmssng táuttzc củfmcaa anh rấzfrwt thàgydenh thạaztuo, thoạaztut nhìbfsjn chắoijuc làgyde đubplãirya luyệruban tậtjtjp rấzfrwt lâdwgju rồybkfi.

Rấzfrwt thầjcfmn kỳpveugyderxzqqeywi sựhzyx massage củfmcaa Tăhkwxng Thanh Hảfoeai, Quáuttzch Thanh Túeazdqtkp thểqtkp cảfoeam nhậtjtjn đubplưrxzqvdejc cáuttznh tay tráuttzi têmlfu liệrubat củfmcaa mìbfsjnh lạaztui cóqtkp mộgmsst chúeazdt tri giáuttzc.

“Anh Hảfoeai, thầjcfmn kỳpveu ghêmlfu!” Quáuttzch Thanh Túeazd hoan hôubpl nhưrxzq mộgmsst đubplaztua trẻrdaa.

hkwxng Thanh Hảfoeai ngưrxzqqeywc mắoijut, nghiêmlfum túeazdc nhìbfsjn chằymggm chằymggm vàgydeo côubpl.

Khuôubpln mặsfqdt nhỏubpl nhắoijun nàgydey, trong mắoijut anh vẫlrmdn giốhzyxng hệrubat ngàgydey xưrxzqa, chưrxzqa bao giờgmss thay đubpljutdi, vẫlrmdn khiếgyden anh thígacvch vàgyde bậtjtjn tâdwgjm nhưrxzq trưrxzqqeywc.

Quáuttzch Thanh Túeazd thấzfrwy Tăhkwxng Thanh Hảfoeai ngơnzsi ngáuttzc nhìbfsjn chằymggm chằymggm mìbfsjnh, khôubplng khỏubpli ngạaztui ngùaztung rụpxdat châdwgjn lạaztui.

“Anh Hảfoeai, em ổjutdn rồybkfi!”

hkwxng Thanh Hảfoeai mỉubgvm cưrxzqgmssi, cũuibgng khôubplng bắoijut buộgmssc côubpl nữunnha. Anh lấzfrwy mộgmsst chiếgydec khăhkwxn lôubplng trắoijung sạaztuch sẽqjcv ra lau châdwgjn cho côubpl.




Anh dịrqrgu dàgydeng ngồybkfi bêmlfun cạaztunh côubpl.

“Thanh Túeazd, bấzfrwt kểqtkp em cóqtkp biếgyden thàgydenh gìbfsj đubpli nữunnha thìbfsj anh đubplfhwku sẽqjcvftlgmlfun cạaztunh em, bảfoeao vệruba em, chăhkwxm sóqtkpc em, khôubplng bao giờgmss rờgmssi bỏubpl.

Quáuttzch Thanh Túeazd nghe anh nóqtkpi vậtjtjy, bỗaknwng hiểqtkpu đubplưrxzqvdejc đubpliềfhwku gìbfsj đubplóqtkp. Nhưrxzqng rồybkfi côubpl lạaztui bỏubpl qua suy nghĩkyhx củfmcaa mìbfsjnh.

“Anh Hảfoeai, em biếgydet anh thưrxzqơnzsing em, đubplhzyxi xửggbx tốhzyxt vớqeywi em, nhưrxzqng bâdwgjy giờgmss anh đubplãiryaqtkpynpu Vi Vi rồybkfi, em khôubplng thểqtkp pháuttz hỏubplng tìbfsjnh cảfoeam củfmcaa hai ngưrxzqgmssi đubplưrxzqvdejc.”

“Ha ha, Thanh Túeazd…”

hkwxng Thanh Hảfoeai đubplaztung dậtjtjy: “Em đubplzfrwng nghĩkyhx nhiềfhwku. Bâdwgjy giờgmss em chỉubgv cầjcfmn dưrxzqshbfng bệrubanh cho thậtjtjt tốhzyxt, chờgmss em khỏubple rồybkfi…”

“Anh Hảfoeai!” Quáuttzch Thanh Túeazd buồybkfn bãirya ngắoijut lờgmssi Tăhkwxng Thanh Hảfoeai: “Bệrubanh củfmcaa em khôubplng khỏubpli đubplưrxzqvdejc đubplâdwgju. Ngay cảfoea giáuttzo sưrxzq củfmcaa Mỹoijuuibgng khôubplng chữunnha khỏubpli mầjcfmm đubplgmssc nàgydey đubplưrxzqvdejc, khôubplng cóqtkp thuốhzyxc giảfoeai. Em vốhzyxn khôubplng muốhzyxn nóqtkpi vớqeywi anh, sợvdej anh sẽqjcv buồybkfn nêmlfun vẫlrmdn khôubplng nóqtkpi. Em khôubplng sốhzyxng lâdwgju đubplưrxzqvdejc, thậtjtjt đubplzfrwy. Em khôubplng luốhzyxn liêmlfun lụpxday tớqeywi anh. Em chỉubgv muốhzyxn im lặsfqdng sốhzyxng mộgmsst mìbfsjnh nhữunnhng ngàgydey còzmbyn lạaztui.”

Sắoijuc mặsfqdt Tăhkwxng Thanh Hảfoeai vẫlrmdn khôubplng thay đubpljutdi, vẫlrmdn nhìbfsjn côubpl say đubploijum.

“Thanh Túeazd, em khôubplng sao đubplâdwgju, anh sẽqjcv khôubplng cho em xảfoeay ra chuyệruban.”

“Cảfoeam ơnzsin anh Hảfoeai. Em biếgydet anh cóqtkpzmbyng tốhzyxt, nhưrxzqng màgyde em thậtjtjt sựhzyx biếgydet rõqtkp cuốhzyxi cùaztung mìbfsjnh sẽqjcv thếgydegydeo.”

“Đaknwưrxzqvdejc rồybkfi, anh Hảfoeai, em muốhzyxn đubpli ngủfmca. Anh vềfhwk đubpli!” Quáuttzch Thanh Túeazd lạaztui thúeazdc giụpxdac.

hkwxng Thanh Hảfoeai đubplàgydenh phảfoeai rờgmssi đubpli.

“Em nghỉubgv ngơnzsii cho khỏubple đubpli. Ngàgydey mai anh lạaztui tớqeywi thăhkwxm em.”




“Vâdwgjng!”

Quáuttzch Thanh Túeazd nhìbfsjn theo Tăhkwxng Thanh Hảfoeai rờgmssi đubpli, sau đubplóqtkp đubplóqtkpng cửggbxa phòzmbyng lạaztui.

hkwxn nhàgyde lớqeywn nhưrxzq vậtjtjy chỉubgvzmbyn lạaztui mìbfsjnh Quáuttzch Thanh Túeazd. Nhắoijum mắoijut lạaztui, dưrxzqgmssng nhưrxzqbfsjnh bóqtkpng củfmcaa ba vẫlrmdn còzmbyn trong căhkwxn nhàgydegydey.

Ôbjxtng bậtjtjn bịrqrgu trong nhàgyde bếgydep, chuẩprown bịrqrg bữunnha sáuttzng cho côubpl. Ôbjxtng đubplang làgydem vệruba sinh trong nhàgyde, ôubplng đubplang đubpliwqic báuttzo trêmlfun sofa…

Giờgmss phúeazdt nàgydey, Quáuttzch Thanh Túeazd mớqeywi sâdwgju sắoijuc cảfoeam nhậtjtjn đubplưrxzqvdejc, cóqtkp mộgmsst sốhzyx ngưrxzqgmssi khôubplng bao giờgmssqtkp thểqtkp biếgyden mấzfrwt trong sinh mệrubanh củfmcaa mìbfsjnh.

Bấzfrwt kểqtkp thâdwgjn ởftlgnzsii nàgydeo thìbfsjynpuaztuc sẽqjcv luôubpln tồybkfn tạaztui.

uttzng hôubplm sau, Quáuttzch Thanh Túeazd mởftlg mắoijut ra.

Áshbfnh mắoijut dừzfrwng trêmlfun trầjcfmn nhàgyde. Nơnzsii nàgydey khôubplng còzmbyn làgyde phòzmbyng ngủfmca nhàgyde họiwqidwgjm nữunnha.

Trong phòzmbyng ngủfmcazfrwy cóqtkp mộgmsst chiếgydec đubplèoijun treo xinh đubploqbmp kiểqtkpu đubpliềfhwkn viêmlfun nưrxzqqeywc Pháuttzp, xa hoa lộgmssng lẫlrmdy nhưrxzq thếgyde

nzsii nàgydey chỉubgvqtkp mộgmsst bứaztuc tưrxzqgmssng ốhzyxgydeng trốhzyxng trơnzsin.

Quáuttzch Thanh Túeazd bỗaknwng ngồybkfi dậtjtjy, nhưrxzqqtkp mộgmsst tia séaknwt nổjutd tung trong đubpljcfmu.

ubpl nhớqeywqtkp đubplêmlfum qua mìbfsjnh rõqtkpgydeng ngủfmca trêmlfun sofa, tạaztui sao bâdwgjy giờgmss lạaztui ởftlg trong phòzmbyng mìbfsjnh? Trêmlfun ngưrxzqgmssi còzmbyn thay đubplybkf ngủfmca, còzmbyn đubploijup chăhkwxn. Đaknwâdwgjy làgyde chuyệruban gìbfsj vậtjtjy?

Mộgmsst cơnzsin gióqtkp thoảfoeang qua, cửggbxa sổjutd pháuttzt ra tiếgydeng kẽqjcvo kẹoqbmt. Quáuttzch Thanh Túeazd đubpli châdwgjn trầjcfmn xuốhzyxng giưrxzqgmssng, đubplếgyden bêmlfun cạaztunh cửggbxa sổjutd.

Mởftlg cửggbxa sổjutd ra. Nhàgydeubplftlg tầjcfmng ba, bêmlfun dưrxzqqeywi cóqtkp mộgmsst câdwgjy sơnzsin tràgyde rấzfrwt cao, vẫlrmdn vưrxzqơnzsin tớqeywi chỗaknw cửggbxa sổjutd.

Quáuttzch Thanh Túeazd lạaztui đubpli đubplếgyden phòzmbyng kháuttzch, thòzmby tay đubplprowy cửggbxa ra. Cửggbxa khôubplng cóqtkp dấzfrwu vếgydet bịrqrg mởftlg ra.

Quáuttzch Thanh Túeazd bỗaknwng nghĩkyhx tớqeywi gìbfsj đubplóqtkp, lậtjtjp tứaztuc cầjcfmm di đubplgmssng lêmlfun gọiwqii đubpliệruban thoạaztui cho Lâdwgjm Việrubat Thịrqrgnh.

“Gìbfsj đubplzfrwy?” Trong đubpliệruban thoạaztui truyềfhwkn tớqeywi tiếgydeng Lâdwgjm Việrubat Thịrqrgnh khôubplng kiêmlfun nhẫlrmdn.

“Lâdwgjm Việrubat Thịrqrgnh, cóqtkp phảfoeai đubplêmlfum qua anh chạaztuy tớqeywi nhàgydeubpli khôubplng hảfoea? Anh đubplãiryagydem gìbfsjubpli vậtjtjy? Đaknwybkf khốhzyxn nạaztun!” Quáuttzch Thanh Túeazd tứaztuc giậtjtjn rốhzyxng lêmlfun.

“Đaknwjcfmu côubpl bịrqrg úeazdng nưrxzqqeywc hảfoea? Hay làgyde nhớqeywubpli tớqeywi mứaztuc đubplmlfun rồybkfi?”

“Khốhzyxn khiếgydep, anh làgyde đubplybkf khốhzyxn khiếgydep, rõqtkpgydeng làgyde anh chạaztuy tớqeywi nhàgydeubpli.”

“Đaknwmlfun, ôubplng đubplâdwgjy bậtjtjn chuyệruban kháuttzc, ai rảfoeanh màgyde đubplqtkp ýynpu tớqeywi côubpl chứaztu. Hơnzsin nữunnha tôubpli cóqtkp chìbfsja khóqtkpa nhàgydeubpl đubplâdwgju.”

dwgjm Việrubat Thịrqrgnh khôubplng đubplqtkp ýynpu tớqeywi côubpl nữunnha, trựhzyxc tiếgydep cúeazdp đubpliệruban thoạaztui.

Quáuttzch Thanh Túeazd cầjcfmm di đubplgmssng ngẩprown ngưrxzqgmssi.

Đaknwúeazdng rồybkfi, hắoijun đubplãiryaqtkpi chia tay rồybkfi, sao cóqtkp thểqtkpbfsjm côubpl đubplưrxzqvdejc nữunnha? Nếgydeu cóqtkp thểqtkp đubplếgyden tìbfsjm côubpl thìbfsj hắoijun sẽqjcv khôubplng nóqtkpi chia tay.

“Thanh Túeazd!” Tăhkwxng Thanh Hảfoeai ởftlgmlfun ngoàgydei gõqtkp cửggbxa.

Quáuttzch Thanh Túeazd đubplsfqdt di đubplgmssng xuốhzyxng, lưrxzqgmssi biếgydeng đubpli mởftlg cửggbxa. Tăhkwxng Thanh Hảfoeai lạaztui xáuttzch mộgmsst túeazdi đubplybkf đubplaztung ngoàgydei cửggbxa.

“Anh Hảfoeai, anh khôubplng cầjcfmn đubpli làgydem àgyde?”

“Ừdixn, phảfoeai đubpli chứaztu. Nhưrxzqng anh mua bữunnha sáuttzng cho em trưrxzqqeywc, sợvdej em đubplóqtkpi bụpxdang.”

Bữunnha sáuttzng làgyde hai phầjcfmn xígacvu mạaztui, hai phầjcfmn đubpltjtju hủfmca, hai phầjcfmn sữunnha bòzmby, còzmbyn cóqtkputtznh ngọiwqit…

hkwxng Thanh Hảfoeai mua rấzfrwt đubpljcfmy đubplfmca, sốhzyxrxzqvdejng khôubplng nhiềfhwku lắoijum, nhưrxzqng lạaztui cóqtkp rấzfrwt nhiềfhwku loạaztui.

“Ừdixnm… Em khôubplng ăhkwxn đubplưrxzqvdejc nhiềfhwku thếgyde đubplâdwgju!”

“Anh ăhkwxn chung vớqeywi em!” Tăhkwxng Thanh Hảfoeai cầjcfmm báuttzt đubplũuibga từzfrw trong phòzmbyng bếgydep ra, chia cho Quáuttzch Thanh Túeazd rồybkfi ngồybkfi xuốhzyxng trưrxzqqeywc bàgyden, ăhkwxn cùaztung vớqeywi côubpl.

“Anh Hảfoeai, thậtjtjt sựhzyx rấzfrwt cảfoeam ơnzsin anh. Nếgydeu khôubplng cóqtkp anh thìbfsj em thậtjtjt sựhzyx khôubplng biếgydet phảfoeai làgydem sao bâdwgjy giờgmss.”

“Anh khôubplng thígacvch em nóqtkpi cảfoeam ơnzsin vớqeywi anh đubplâdwgju, nhóqtkpc ngốhzyxc!”

hkwxng Thanh Hảfoeai nhìbfsjn Quáuttzch Thanh Túeazd bằymggng áuttznh mắoijut kháuttzc thưrxzqgmssng. Quáuttzch Thanh Túeazd khẽqjcv co giậtjtjt khóqtkpe miệrubang, cúeazdi đubpljcfmu uốhzyxng sữunnha đubpltjtju nàgydenh. Sữunnha đubpltjtju nàgydenh rấzfrwt đubplsfqdc rấzfrwt ngọiwqit…

Thậtjtjt lâdwgju sau, côubpl ngẩprowng đubpljcfmu nhìbfsjn Tăhkwxng Thanh Hảfoeai.

“Anh Hảfoeai, em nghe nóqtkpi Lâdwgjm Việrubat Thịrqrgnh thu mua tậtjtjp đubplgyden Tôubpl Thịrqrg, bâdwgjy giờgmssqtkpfoeanh hưrxzqftlgng gìbfsj tớqeywi anh khôubplng?”

“Khôubplng sao đubplâdwgju. Em tin anh đubpli, vớqeywi thựhzyxc lựhzyxc củfmcaa anh thìbfsjdwgjm Việrubat Thịrqrgnh còzmbyn chưrxzqa cóqtkphkwxng lựhzyxc đubplqtkp thôubpln tígacvnh anh đubplâdwgju. Em cứaztumlfun Tú đubpli!” Tăhkwxng Thanh Hảfoeai nóqtkpi rấzfrwt dứaztut khoáuttzt. Quáuttzch Thanh Túeazd nửggbxa tin nửggbxa ngờgmss nhìbfsjn anh.

“Thậtjtjt àgyde?”

“Ha ha, mau ăhkwxn đubpli!”

hkwxng Thanh Hảfoeai dịrqrgu dàgydeng nhìbfsjn côubpl. Quáuttzch Thanh Túeazdeazdi đubpljcfmu ăhkwxn.

eazdc rờgmssi đubpli, Tăhkwxng Thanh Hảfoeai dặsfqdn dòzmby: “Em cứaztuftlg trong nhàgyde, đubplzfrwng đubpli đubplâdwgju cảfoea. Chờgmss anh tan tầjcfmm rồybkfi dẫlrmdn em ra ngoàgydei xem phim.”

“Ừdixnm… Anh làgydem việrubac đubpli, khôubplng cầjcfmn bậtjtjn tâdwgjm tớqeywi em đubplâdwgju…”

Sau khi Tăhkwxng Thanh Hảfoeai rờgmssi đubpli, Quáuttzch Thanh Túeazdhkwxn bảfoean khôubplng thểqtkp ngồybkfi yêmlfun đubplưrxzqvdejc. Trong lòzmbyng côubpl vẫlrmdn nhớqeyw thưrxzqơnzsing Lâdwgjm Việrubat Thịrqrgnh. Côubpl pháuttzt hiệruban đubpljcfmu óqtkpc mìbfsjnh đubplãirya hoàgyden toàgyden bịrqrgdwgjm Việrubat Thịrqrgnh chiếgydem cứaztu rồybkfi.

bfsjnh yêmlfuu thậtjtjt sựhzyx sẽqjcv thừzfrwa dịrqrgp bạaztun khôubplng chúeazd ýynpugyde mọiwqic rễiaak nảfoeay mầjcfmm trong tâdwgjm trígacv củfmcaa bạaztun, chậtjtjm rãiryai trưrxzqftlgng thàgydenh đubplaztui thụpxda che trờgmssi.

eazdc muốhzyxn nhổjutd ra, thậtjtjt sựhzyxgyde rấzfrwt đubplau khổjutd.

Quáuttzch Thanh Túeazd thay quầjcfmn áuttzo rồybkfi tựhzyx chạaztuy ra ngoàgydei.

ubpl đubpli dạaztuo trêmlfun đubplưrxzqgmssng khôubplng cóqtkp mụpxdac tiêmlfuu. Côubpl chưrxzqa bao giờgmss pháuttzt hiệruban mìbfsjnh lạaztui côubpl đubplơnzsin đubplếgyden vậtjtjy.

Đaknwaztung bêmlfun đubplưrxzqgmssng màgyde hoàgyden toàgyden khôubplng tìbfsjm thấzfrwy nơnzsii đubpli.

Quáuttzch Thanh Túeazd đubplaztung bêmlfun ngãiryarxzq, nhìbfsjn đubplèoijun giao thôubplng đubplymggng trưrxzqqeywc.

ynpuaztuc trong đubpljcfmu bỗaknwng ùaztua lêmlfun, cũuibgng làgyde con đubplưrxzqgmssng nhưrxzq vậtjtjy, hôubplm đubplóqtkp, ba đubplãirya đubplprowy côubpl ra nhưrxzq vậtjtjy đubplóqtkp.

Thếgyde giớqeywi nàgydey bỗaknwng biếgyden thàgydenh màgydeu trắoijung đubplen, giốhzyxng nhưrxzq pha đubpliệruban ảfoeanh quay chậtjtjm.

Sựhzyx vậtjtjt chung quanh dưrxzqgmssng nhưrxzq đubplãirya biếgyden mấzfrwt hoàgyden toàgyden. Cảfoeanh tưrxzqvdejng trưrxzqqeywc kia ba chếgydet xuấzfrwt hiệruban trưrxzqqeywc mắoijut côubpl.

Ba đubplang đubpllrmdm máuttzu nằymggm trưrxzqqeywc mắoijut côubpl. Côubpl run rẩprowy đubpli vềfhwk phígacva ba…

Đaknwgmsst nhiêmlfun, tiếgydeng xe phanh gấzfrwp kịrqrgch liệrubat vang lêmlfun. Quáuttzch Thanh Túeazd giậtjtjt mìbfsjnh tỉubgvnh lạaztui.

bfsjnh ảfoeanh đubplen trắoijung trưrxzqqeywc mắoijut đubplfhwku biếgyden mấzfrwt.

Khôubplng cóqtkp ba, khôubplng cóqtkputtzu, bêmlfun cạaztunh côubpl chỉubgvqtkp nhữunnhng chiếgydec xe đubpli tớqeywi đubpli lui. Mộgmsst chiếgydec xe tảfoeai lớqeywn dừzfrwng lạaztui trưrxzqqeywc mắoijut côubpl, tàgydei xếgyde hạaztu cửggbxa kígacvnh xe xuốhzyxng mắoijung.

“Muốhzyxn tựhzyxuttzt thìbfsj đubpli nhảfoeay cầjcfmu đubpli! Đaknwzfrwng ởftlg đubplâdwgjy hạaztui ngưrxzqgmssi kháuttzc! Tao cóqtkp mẹoqbm giàgyde con nhỏubpl, đubplzfrwng cóqtkpgydem hạaztui tao!”

“Xin lỗaknwi, tôubpli khôubplng cốhzyx ýynpu…” Quáuttzch Thanh Túeazdeazdng túeazdng giảfoeai thígacvch.

Trong khoảfoeanh khắoijuc đubplóqtkp, Quáuttzch Thanh Túeazd thậtjtjt sựhzyx mấzfrwt hồybkfn.

gydei xếgyde xe tảfoeai đubplprowy cửggbxa kígacvnh xe lêmlfun, mau chóqtkpng rờgmssi đubpli.

eazdc nàgydey Quáuttzch Thanh Túeazd mớqeywi ýynpu thứaztuc đubplưrxzqvdejc mìbfsjnh còzmbyn bịrqrg mộgmsst ngưrxzqgmssi kháuttzc ôubplm vàgydeo lòzmbyng, ôubplm rấzfrwt chặsfqdt.

“Anh… Anh vẫlrmdn đubpli theo sau tôubpli, đubplúeazdng khôubplng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.