Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 187 : Con em đâu rồi

    trước sau   
“Nóxgwe khỏrlhoe lắajkwm. Em cầvrsnn nghỉutvs ngơutvsi…”

Sắajkwc mặrdklt Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh lạenbyi trởnnwmicden âelvhm trầvrsnm, con ngưfxldơutvsi chứiptma đkldavrsny u sầvrsnu.

“Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh, ôlrfym nóxgwe lạenbyi đkldaâelvhy cho em xem thửgmfn đkldai, đkldaưfxlddukuc khôlrfyng?”

elvhm Việpvfkt Thịcykpnh đkldaiptmng dậtntiy: “Khôlrfyng đkldaưfxlddukuc. Đqfxsiptma bénnwm sinh non, bâelvhy giờqoon đkldaang ởnnwm trong phòephpng ấxgwep, khôlrfyng thểpjlv ôlrfym ra ngoàkhzei…”

Quávramch Thanh Tú giãrdnby dụqwcma muốlzcsn ngồavawi dậtntiy.

“Vậtntiy thìicde chípzyinh em đkldai thăpzyim con, đkldaưfxlddukuc khôlrfyng?”




lrfy rấxgwet nhớcdhwxgwe. Mang thai bảfxldy thávramng, mỗdjbli ngàkhzey côlrfy đkldapjxyu tưfxldnnwmng tưfxlddukung ra dávramng vẻrfgx đkldaávramng yêicdeu củcnxqa nóxgwe.

Vấxgwet vảfxld lắajkwm mớcdhwi sinh nóxgwe ra, côlrfy khẩlrfyn cấxgwep muốlzcsn nhìicden mộkxuit chúrczbt, rốlzcst cuộkxuic thìicdeicdenh dávramng củcnxqa nóxgwekhzeicde. Giốlzcsng côlrfyutvsn hay làkhze giốlzcsng Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh hơutvsn?

“Khôlrfyng đkldaưfxlddukuc, bávramc sĩsmcuxgwei phảfxldi bảfxldy ngàkhzey sau em mớcdhwi đkldaưfxlddukuc xuốlzcsng giưfxldqoonng. Bâelvhy giờqoon vếcykpt thưfxldơutvsng vừlibca đkldaưfxlddukuc khâelvhu lạenbyi.”

Giọenbyng đkldaiệpvfku lạenbynh lùvxhang củcnxqa Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh cắajkwt ngang ảfxldo tưfxldnnwmng củcnxqa Quávramch Thanh Tú.

Quávramch Thanh Tú đkldaàkhzenh phảfxldi lạenbyi nằuchfm xuốlzcsng, nhìicden Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh, cựojftc kỳivre rốlzcsi rắajkwm.

“Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh, anh làkhzem gìicde anh Hảfxldi rồavawi?”

elvhm Việpvfkt Thịcykpnh hơutvsi tứiptmc giậtntin. Côlrfykhzeng nàkhzey, từlibclrfyn mêicde tớcdhwi giờqoon, đkldapjxyu làkhze hắajkwn mấxgwet ăpzyin mấxgwet ngủcnxq canh giữqwcmicden cạenbynh. Khôlrfyng thểpjlv ngờqoon đkldaưfxlddukuc rằuchfng bâelvhy giờqoonlrfy vừlibca tỉutvsnh lạenbyi, ngưfxldqooni màkhzelrfy quan tâelvhm lạenbyi khôlrfyng phảfxldi làkhze hắajkwn. Khôlrfyng phảfxldi làkhze con trai hắajkwn thìicdesmcung làkhzeicden Tăpzying Thanh Hảfxldi kia.

Sao cóxgwe thểpjlv khiếcykpn hắajkwn khôlrfyng buồavawn bựojftc đkldaưfxlddukuc chứiptm.

“Trong lòephpng em cũsmcung chỉutvsxgwe thếcykp thôlrfyi sao?”

Quávramch Thanh Tú thấxgwey Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh trầvrsnm mặrdklt xuốlzcsng, biếcykpt hắajkwn tứiptmc giậtntin, lậtntip tứiptmc dỗdjblkhzenh hắajkwn.

“Xin lỗdjbli Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh, em biếcykpt anh rấxgwet yêicdeu em, tấxgwet cảfxld đkldapjxyu tạenbyi anh thậtntit sựojft hiểpjlvu lầvrsnm Tăpzying Thanh Hảfxldi rồavawi.”

“Thanh Tú…”

xgweng dávramng Tăpzying Thanh Hảfxldi xuấxgwet hiệpvfkn trưfxldcdhwc cửgmfna phòephpng bệpvfknh, vẫxgfen mặrdklc bộkxui suit màkhzeu trắajkwng, chẳmldpng qua trêicden khuôlrfyn mặrdklt ôlrfyn hòephpa vẫxgfen còephpn chúrczbt bầvrsnm típzyim, nhưfxldng thoạenbyt nhìicden đkldaãrdnbfxldn hơutvsn lúrczbc bịcykp tróxgwei trong nhàkhzevramy nhiềpjxyu.




elvhm Việpvfkt Thịcykpnh trừlibcng anh ta, khôlrfyng khávramch khípzyi quávramt lêicden: “Màkhzey tớcdhwi đkldaâelvhy làkhzem gìicde?”

pzying Thanh Hảfxldi đkldardklt hoa tưfxldơutvsi cầvrsnm trong tay lêicden đkldavrsnu giưfxldqoonng.

“Tôlrfyi đkldaếcykpn thăpzyim Thanh Tú…”

elvhm Việpvfkt Thịcykpnh lạenbyi muốlzcsn đkldaávramnh nhau, bịcykp Quávramch Thanh Tú ngăpzyin lạenbyi.

“Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh, anh khôlrfyng thểpjlv rộkxuing lưfxlddukung hơutvsn chúrczbt đkldaưfxlddukuc àkhze?”

elvhm Việpvfkt Thịcykpnh lạenbynh lùvxhang nhìicden Tăpzying Thanh Hảfxldi, xoay ngưfxldqooni đkldai ra ngoàkhzei. Đqfxspjlv hắajkwn đkldaiptmng ởnnwm đkldaâelvhy thìicde hắajkwn sẽnclp thậtntit sựojft khôlrfyng chịcykpu nổfxldi màkhze đkldaávramnh gãrdnb ta mấxgwet.

“Thanh Tú, cuốlzcsi cùvxhang em cũsmcung tỉutvsnh lạenbyi rồavawi, tốlzcst quávram. Hôlrfym đkldaóxgwe thấxgwey em vìicde anh màkhze bịcykp hắajkwn ta đkldaxgwem cho mộkxuit cúrczb, anh suýivret nữqwcma…”

“Anh Hảfxldi, em khôlrfyng sao đkldaâelvhu, anh đkldalibcng trávramch Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh. Típzyinh anh ấxgwey hơutvsi nóxgweng nảfxldy thôlrfyi, cávramc anh thậtntit sựojftkhze hiểpjlvu lầvrsnm nhau rồavawi…”

pzying Thanh Hảfxldi khẽnclp nhếcykpch môlrfyi cưfxldqooni, ávramnh mắajkwt tốlzcsi sầvrsnm. Thậtntit sựojft chỉutvskhze hiểpjlvu lầvrsnm? Đqfxsâelvhu chỉutvsxgwe thếcykp thôlrfyi đkldaâelvhu!

elvhm Việpvfkt Thịcykpnh cũsmcung khôlrfyng đkldai xa màkhze đkldaiptmng ởnnwm cửgmfna, nghe cuộkxuic nóxgwei chuyệpvfkn củcnxqa họenby.

Chỉutvsxgwei mấxgwey câelvhu, Tăpzying Thanh Hảfxldi rấxgwet thứiptmc thờqooni cávramo từlibc.

pzying Thanh Hảfxldi đkldai đkldaếcykpn cửgmfna. Con ngưfxldơutvsi lạenbynh lẽnclpo củcnxqa Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh trừlibcng anh ta, nhưfxld thểpjlv đkldaang cảfxldnh cávramo, hoặrdklc làkhze đkldaang khiêicdeu khípzyich.

pzying Thanh Hảfxldi chỉutvsnh lýivre quầvrsnn ávramo, mỉutvsm cưfxldqooni nhìicden hắajkwn, khẽnclpxgwei bêicden tai hắajkwn: “Mộkxuit ngàkhzey nàkhzeo đkldaóxgwe, tôlrfyi sẽnclp trảfxld lạenbyi cho anh gấxgwep bộkxuii nhữqwcmng gìicdekhze anh đkldaãrdnbkhzem vớcdhwi tôlrfyi. Nhanh thôlrfyi…”




pzying Thanh Hảfxldi cưfxldqooni khẽnclp, xoay ngưfxldqooni nhanh chóxgweng bỏrlho đkldai.

elvhm Việpvfkt Thịcykpnh đkldaiptmng bậtntit dậtntiy, muốlzcsn đkldauổfxldi kịcykpp anh ta, lạenbyi bịcykpicdevxhang Việpvfkt ngăpzyin cảfxldn lạenbyi.

“Cậtntiu chủcnxq, đkldalibcng xúrczbc đkldakxuing!”

elvhm Việpvfkt Thịcykpnh thởnnwm hổfxldn hểpjlvn, thậtntit lâelvhu sau mớcdhwi ngồavawi xuốlzcsng.

icde Trầvrsnn bưfxldng canh gàkhze vừlibca nấxgweu vàkhzeo phòephpng, thấxgwey Quávramch Thanh Tú đkldaang ngồavawi đkldaóxgwe ngẩlrfyn ngưfxldqooni, vộkxuii đkldannwmlrfy nằuchfm xuốlzcsng.

“Côlrfy Quách, đkldaang ởnnwm cữqwcm khôlrfyng đkldaưfxlddukuc ngồavawi lâelvhu, sẽnclp bịcykp thưfxldơutvsng tớcdhwi eo. Côlrfy nhìicden xem côlrfyephpn trẻrfgx tuổfxldi, eo bịcykp thưfxldơutvsng thìicde sẽnclp khôlrfyng ổfxldn đkldaâelvhu!”

Dì Trâelvh̀n thổfxldi canh gàkhze, đkldaưfxlda đkldaếcykpn trưfxldcdhwc mặrdklt Quávramch Thanh Tú.

Tuy rằuchfng canh gàkhze rấxgwet thơutvsm, nhưfxldng Quávramch Thanh Tú hoàkhzen toàkhzen khôlrfyng cóxgwe khẩlrfyu vịcykp. Côlrfy nhớcdhw thưfxldơutvsng đkldaiptma con mớcdhwi chàkhzeo đkldaqooni củcnxqa mìicdenh.

“Dì Trâelvh̀n, bàkhzexgwe gặrdklp con tôlrfyi khôlrfyng?”

“Hảfxld… Cóxgwe chứiptm!” Dìicde Trầvrsnn hơutvsi sửgmfnng sốlzcst, sau đkldaóxgwe nhanh chóxgweng nởnnwm nụqwcmfxldqooni: “Nàkhzeo, côlrfy Quávramch, uốlzcsng canh gàkhze trưfxldcdhwc đkldaãrdnb!”

Quávramch Thanh Tú nhậtntin lấxgwey canh gàkhze, nhẹutvs nhàkhzeng cầvrsnm thìicdea quấxgwey, lạenbyi hỏrlhoi bằuchfng giọenbyng khôlrfyng tìicdenh nguyệpvfkn: “Vậtntiy con tôlrfyi trôlrfyng giốlzcsng tôlrfyi hay làkhzeelvhm Việpvfkt Thịcykpnh?”

“Ừkefrm…” Dìicde Trầvrsnn lạenbyi chầvrsnn chờqoon mộkxuit lávramt rồavawi cưfxldqooni đkldaávramp: “Nóxgweephpn nhỏrlho quávram, hoàkhzen toàkhzen khôlrfyng nhìicden ra hìicdenh dávramng. Nhưfxldng lôlrfyng màkhzey rấxgwet giốlzcsng cậtntiu chủcnxq, dàkhzey đkldardklc, rấxgwet cóxgwe sắajkwc bénnwmn…”

“Thậtntit ưfxld? Giốlzcsng Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh…” Quávramch Thanh Tú tràkhzen đkldavrsny tìicdenh thưfxldơutvsng củcnxqa mẹutvs.




Nếcykpu làkhze con trai thìicde giốlzcsng Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh cũsmcung rấxgwet tốlzcst. Dùvxha sao thìicde ngoạenbyi hìicdenh củcnxqa Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh vẫxgfen rấxgwet xuấxgwet sắajkwc, nhưfxldng típzyinh cávramch đkldalibcng giốlzcsng hắajkwn mớcdhwi đkldaưfxlddukuc.

“Dì Trâelvh̀n, mấxgwey bộkxui quầvrsnn ávramo trưfxldcdhwc kia tôlrfyi chuẩlrfyn bịcykp, cóxgwe đkldaưfxlda cho con tôlrfyi mặrdklc khôlrfyng?”

“Àxgwe, quầvrsnn ávramo ấxgwey àkhze, còephpn chưfxlda đkldaâelvhu. Tìicdenh huốlzcsng củcnxqa cậtntiu nhỏrlho khávram đkldardklc thùvxha, chỉutvsxgwe thểpjlv mặrdklc quầvrsnn ávramo riêicdeng củcnxqa bệpvfknh việpvfkn, khôlrfyng đkldaưfxlddukuc mặrdklc quầvrsnn ávramo mìicdenh mang tớcdhwi…”

“Àxgwe àkhze, cũsmcung đkldaúrczbng!” Quávramch Thanh Tú cưfxldqooni lúrczbng túrczbng. Cóxgwe lẽnclplrfy quávram sốlzcst ruộkxuit rồavawi.

nnwmfxldng còephpn trong phòephpng ấxgwep, nhấxgwet đkldacykpnh làkhze cầvrsnn hoàkhzen cảfxldnh vôlrfy khuẩlrfyn, phảfxldi mặrdklc đkldaavaw bệpvfknh việpvfkn mớcdhwi đkldaúrczbng.

Nhưfxldng khôlrfyng biếcykpt nóxgwe mặrdklc đkldaavaw bệpvfknh việpvfkn cóxgwe thoảfxldi mávrami hay khôlrfyng.

“Dì Trâelvh̀n, bàkhze lấxgwey di đkldakxuing củcnxqa tôlrfyi đkldai chụqwcmp mộkxuit tấxgwem ảfxldnh củcnxqa con tôlrfyi cho tôlrfyi xem đkldai!”

Quávramch Thanh Tú cưfxldqooni nóxgwei.

“Hảfxld…” Dìicde Trầvrsnn ngẩlrfyn ngưfxldqooni, bỗdjblng nhưfxld thểpjlv vừlibca nhớcdhw lạenbyi chuyệpvfkn gìicde đkldaóxgwe.

“Côlrfy Quávramch, tôlrfyi quêicden mấxgwet, tôlrfyi còephpn cóxgwe nồavawi canh đkldaang hầvrsnm trêicden bếcykpp. Tôlrfyi phảfxldi vềpjxy ngay thôlrfyi.”

Dì Trâelvh̀n nhanh chóxgweng chạenbyy đkldai.

Quávramch Thanh Tú nhípzyiu màkhzey. Cávrami đkldaóxgwekhzesmcung quêicden đkldaưfxlddukuc àkhze?

“Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh…”




elvhm Việpvfkt Thịcykpnh đkldai vàkhzeo từlibcicden ngoàkhzei. Cóxgwe vẻrfgx nhưfxld hắajkwn khôlrfyng quávram thípzyich đkldaiptmng trong phòephpng bệpvfknh.

Nhiềpjxyu lúrczbc, hắajkwn im lặrdklng nhìicden côlrfy, hoặrdklc làkhze ngồavawi trêicden ghếcykp ngoàkhzei hàkhzenh lang, im lặrdklng húrczbt thuốlzcsc mộkxuit mìicdenh.

Sựojft thay đkldafxldi nàkhzey khiếcykpn Quávramch Thanh Tú cảfxldm thấxgwey cựojftc kỳivre quávrami lạenby.

“Hửgmfnm? Sao vậtntiy? Chỗdjblkhzeo khóxgwe chịcykpu àkhze?”

elvhm Việpvfkt Thịcykpnh ngồavawi xuốlzcsng trưfxldcdhwc mặrdklt côlrfy.

Quávramch Thanh Tú kénnwmo tay hắajkwn: “Em muốlzcsn nhìicden xem thửgmfn mặrdklt mũsmcui củcnxqa con, anh cóxgwe thểpjlv chụqwcmp mộkxuit tấxgwem ảfxldnh cho em đkldaưfxlddukuc khôlrfyng?”

elvhm Việpvfkt Thịcykpnh nhípzyiu màkhzey: “Em chỉutvs nhớcdhw tớcdhwi con em thôlrfyi àkhze? Hoàkhzen toàkhzen khôlrfyng suy nghĩsmcu tớcdhwi cảfxldm nhậtntin củcnxqa anh sao?”

“Hảfxld… Em chỉutvsephpephp thôlrfyi màkhze! Đqfxsưfxlddukuc khôlrfyng?”

“Khôlrfyng đkldaưfxlddukuc! Nhỏrlhopzyi ti, chụqwcmp ảfxldnh gìicdekhze chụqwcmp. Hơutvsn nữqwcma di đkldakxuing đkldapjxyu cóxgwe phóxgweng xạenby, phòephpng ấxgwep cấxgwem chụqwcmp ảfxldnh…”

“Chụqwcmp lénnwmn khôlrfyng đkldaưfxlddukuc àkhze?”

Bấxgwet kểpjlv Quávramch Thanh Tú cóxgwepzyin nỉutvs thếcykpkhzeo đkldai nữqwcma, Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh cũsmcung khôlrfyng chịcykpu đkldaavawng ýivre. Khôlrfyng phảfxldi vin cớcdhwkhzey thìicdesmcung kiếcykpm cớcdhw nọenby.

Quávramch Thanh Tú đkldaàkhzenh phảfxldi kiêicden nhẫxgfen chờqoon đkldadukui, đkldadukui cho vếcykpt thưfxldơutvsng củcnxqa mìicdenh làkhzenh lặrdkln rồavawi lạenbyi đkldai thăpzyim con.

khzeng sốlzcst ruộkxuit thìicde thờqooni gian lạenbyi trôlrfyi qua càkhzeng chậtntim.

“Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh, bâelvhy giờqoon con mìicdenh uốlzcsng loạenbyi sữqwcma bộkxuit nàkhzeo? Nóxgwexgwe khóxgwec khôlrfyng? Y távramnnwm đkldaâelvhy cóxgwe thểpjlvutvskhze nhiệpvfkm vụqwcm khôlrfyng?”

Quávramch Thanh Tú vừlibca lêicden chứiptmc làkhzem mẹutvs, trong lòephpng luôlrfyn bậtntin tâelvhm tớcdhwi con mìicdenh, vẫxgfen khôlrfyng thểpjlvicdenh tĩsmcunh đkldaưfxlddukuc. Thỉutvsnh thoảfxldng lạenbyi hỏrlhoi Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh cávrami nàkhzey cávrami kia.

Đqfxslzcsi vớcdhwi câelvhu hỏrlhoi củcnxqa côlrfy, Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh cũsmcung khôlrfyng thểpjlvrdnbi cho ra mộkxuit đkldaávramp ávramn hoàkhzen chỉutvsnh đkldaưfxlddukuc.

“Em dưfxldnnwmng bệpvfknh cho tốlzcst làkhze đkldaưfxlddukuc rồavawi, hỏrlhoi gìicde hỏrlhoi lắajkwm. Đqfxsếcykpn lúrczbc đkldaóxgwekhzexgwe thểpjlv thấxgwey thôlrfyi.”

“Anh kểpjlv cho em nghe vềpjxy con đkldai, đkldaưfxlddukuc khôlrfyng?”

elvhm Việpvfkt Thịcykpnh nhìicden côlrfy bằuchfng ávramnh mắajkwt phiềpjxyn chávramn: “Em đkldalibcng cóxgwe lảfxldi nhảfxldi con em mãrdnbi đkldaưfxlddukuc khôlrfyng, thậtntit phiềpjxyn.”

Quávramch Thanh Tú khôlrfyng dávramm hỏrlhoi nữqwcma, thìicde chờqoon, cứiptm chờqoonrdnbi.

Khôlrfyng cóxgwe con ởnnwmicden cạenbynh, bộkxui ngựojftc củcnxqa Quávramch Thanh Tú căpzying đkldaếcykpn mứiptmc khóxgwe chịcykpu. Ngủcnxq khôlrfyng yêicden, ăpzyin cũsmcung khôlrfyng ngon.

lrfy vẫxgfen đkldapjxyu đkldaang mong chờqoon.

Cuốlzcsi cùvxhang cũsmcung chờqoon tớcdhwi ngàkhzey thứiptm ba, côlrfyxgwe thểpjlv đkldannwm giưfxldqoonng bệpvfknh xuốlzcsng dưfxldcdhwi.

lrfy lếcykpt từlibcng bưfxldcdhwc tớcdhwi cửgmfna, hỏrlhoi y távram: “Côlrfy ơutvsi, con tôlrfyi nằuchfm ởnnwm phòephpng ấxgwep nàkhzeo vậtntiy?”

“Phòephpng ấxgwep hảfxld? Ởpjlv tầvrsnng chípzyin ấxgwey…”

“Tôlrfyi phảfxldi làkhzem thếcykpkhzeo mớcdhwi tìicdem đkldaưfxlddukuc con tôlrfyi?”

“Theo sốlzcs treo ngoàkhzei phòephpng bệpvfknh làkhzexgwe thểpjlv thấxgwey…”

Quávramch Thanh Tú chuẩlrfyn bịcykp tinh thầvrsnn, sắajkwp sửgmfna đkldannwmfxldqoonng đkldai ra ngoàkhzei.

Bỗdjblng nhiêicden, Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh chạenbyy tớcdhwi từlibckhzenh lang bêicden kia.

“Quávramch Thanh Tú, em đkldaicden rồavawi sao…”

Quávramch Thanh Tú bịcykpelvhm Việpvfkt Thịcykpnh ôlrfym lêicden, sau đkldaóxgwe đkldardklt lêicden giưfxldqoonng bệpvfknh. Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh rấxgwet tứiptmc giậtntin.

“Sao em khôlrfyng nghe lờqooni gìicde hếcykpt vậtntiy? Em cứiptm thếcykp chạenbyy đkldai, lỡnnwm vếcykpt thưfxldơutvsng bịcykp nứiptmt ra thìicde sao?”

Quávramch Thanh Tú bốlzcsi rốlzcsi nhìicden hắajkwn.

“Em… em chỉutvs muốlzcsn đkldai thăpzyim con thôlrfyi…”

“Khôlrfyng đkldaưfxlddukuc, qua năpzyim ngàkhzey nữqwcma…”

Giọenbyng đkldaiệpvfku bávram đkldaenbyo củcnxqa Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh cắajkwt ngang ảfxldo tưfxldnnwmng củcnxqa Quávramch Thanh Tú. Lạenbyi làkhze chờqoon, lạenbyi phảfxldi chờqoon

Quávramch Thanh Tú bắajkwt đkldavrsnu cắajkwn ngóxgwen tay. Thờqooni gian trôlrfyi qua thậtntit sựojft chậtntim…

Nhưfxldng đkldapjlvxgwe thểpjlv nhìicden thấxgwey con mìicdenh sớcdhwm mộkxuit chúrczbt, côlrfy phốlzcsi hợdukup trịcykp liệpvfku rấxgwet típzyich cựojftc. Mỗdjbli ngàkhzey đkldapjxyu bịcykpelvhm Việpvfkt Thịcykpnh đkldannwm đkldai tớcdhwi đkldai lui trong phòephpng bệpvfknh.

xgwe vẻrfgx nhưfxldpzyinh cávramch củcnxqa Lâelvhm Việpvfkt Thịcykpnh càkhzeng ngàkhzey càkhzeng tệpvfk hạenbyi. Mỗdjbli lầvrsnn Quávramch Thanh Tú hỏrlhoi con mìicdenh, hắajkwn luôlrfyn bựojftc tứiptmc đkldafxldi đkldapjxykhzei, hoặrdklc làkhze khôlrfyng đkldaávramp mộkxuit lờqooni.

Quávramch Thanh Tú cũsmcung khôlrfyng dávramm hỏrlhoi kỹpvfk, kìicdem nénnwmn nghi hoặrdklc trong lòephpng, yêicden lặrdklng chờqoon đkldadukui.

Rốlzcst cuộkxuic chờqoon đkldaếcykpn mộkxuit tuầvrsnn sau, Quávramch Thanh Tú cũsmcung đkldaãrdnb hoàkhzen toàkhzen khôlrfyi phụqwcmc.

“Côlrfy y távram, tôlrfyi đkldaãrdnb khôlrfyi phụqwcmc rồavawi, cóxgwe thểpjlv đkldai thăpzyim con tôlrfyi đkldaưfxlddukuc rồavawi đkldaúrczbng khôlrfyng?”

Y távram đkldaang cầvrsnm mộkxuit xấxgwep tờqoon đkldaơutvsn, nhìicden mộkxuit cávramch nghiêicdem túrczbc, gậtntit đkldavrsnu.

“Côlrfyxgwe thểpjlv ra việpvfkn. Àxgwe, chồavawng côlrfy đkldaang làkhzem thủcnxq tụqwcmc xuấxgwet việpvfkn cho côlrfy đkldaxgwey, côlrfy cứiptmnnwm đkldaâelvhy chờqoon chúrczbt làkhze đkldaưfxlddukuc.”

“Xuấxgwet việpvfkn? Thếcykpephpn con tôlrfyi?”

Y távram nhìicden tờqoon đkldaơutvsn, lắajkwc đkldavrsnu: “Đqfxsâelvhu cóxgwe con đkldaâelvhu!”

“Cávrami gìicde gọenbyi làkhze khôlrfyng cóxgwe con?”

Quávramch Thanh Tú hoảfxldng hốlzcst. Côlrfy cảfxldm thấxgwey tim mìicdenh nhưfxld ngừlibcng đkldatntip, toàkhzen thâelvhn rỗdjblng tuếcykpch nhưfxld đkldaang ởnnwm trêicden mâelvhy.

Y távram lạenbyi nghiêicdem túrczbc nhìicden tờqoon đkldaơutvsn.

“Tôlrfyi khôlrfyng biếcykpt nữqwcma. Hay làkhzelrfy qua bêicden phòephpng ấxgwep xem thửgmfn. Nhớcdhw kỹpvfk nhénnwm, sốlzcs phòephpng bệpvfknh củcnxqa côlrfy chípzyinh làkhze sốlzcs củcnxqa đkldaiptma bénnwm…”

Quávramch Thanh Tú bỗdjblng nhiêicden ýivre thứiptmc đkldaưfxlddukuc đkldaiềpjxyu gìicde đkldaóxgwe, chạenbyy vàkhzeo thang mávramy nhưfxld đkldaicden.

Khôlrfyng cóxgwe con! Khôlrfyng cóxgwe con!

Lờqooni nóxgwei củcnxqa y távram nhưfxld sấxgwem sénnwmt nổfxld tung trong đkldavrsnu côlrfy.

Sao cóxgwe thểpjlv khôlrfyng cóxgwe đkldaưfxlddukuc chứiptm? Côlrfy mang thai bảfxldy thávramng, cávramch bụqwcmng cóxgwe thểpjlv cảfxldm nhậtntin đkldaưfxlddukuc nóxgwe hoạenbyt đkldakxuing. Côlrfyxgwe thểpjlv cảfxldm nhậtntin đkldaưfxlddukuc sựojft tồavawn tạenbyi củcnxqa nóxgwe. Sao cóxgwe thểpjlv khôlrfyng cóxgwe con đkldaưfxlddukuc chứiptm?

Chắajkwc chắajkwn làkhzexgweicde đkldaóxgwe nhầvrsnm lẫxgfen rồavawi!

Quávramch Thanh Tú bốlzcsi rốlzcsi chen vàkhzeo thang mávramy. Thang mávramy dừlibcng ởnnwm tầvrsnng chípzyin. Côlrfylrfyng ra đkldavrsnu tiêicden.

Nhìicden hàkhzeng loạenbyt trẻrfgx mớcdhwi sinh trong phòephpng ấxgwep, côlrfylrfyng vàkhzeo ngay lậtntip tứiptmc.

Lồavawng ấxgwep nho nhỏrlho xếcykpp thàkhzeng mộkxuit hàkhzeng thậtntit dàkhzei. Trong mỗdjbli lồavawng ấxgwep đkldapjxyu cóxgwe mộkxuit đkldaiptma trẻrfgxutvs sinh đkldaávramng yêicdeu.

Trêicden cávramnh tay non nớcdhwt củcnxqa trẻrfgxutvs sinh đkldapjxyu đkldaưfxlddukuc cộkxuit mộkxuit mảfxldnh vảfxldi mềpjxym mạenbyi, bêicden trêicden viếcykpt sốlzcs thứiptm tựojft củcnxqa phòephpng bệpvfknh.

Quávramch Thanh Tú đkldaếcykpm từlibcng đkldaiptma, từlibcng đkldaiptma mộkxuit.

806, 808, 809…

Quávramch Thanh Tú đkldaếcykpm tớcdhwi 809 thìicde ngừlibcng lạenbyi, bởnnwmi vìicde đkldaóxgwekhze mộkxuit chiếcykpc lồavawng trốlzcsng. Bêicden trong cóxgwe mộkxuit mảfxldnh vảfxldi sốlzcs 809 đkldardklt ởnnwm đkldaóxgwe, lạenbyi khôlrfyng thấxgwey đkldaiptma bénnwm đkldaâelvhu cảfxld

Thậtntit sựojft khôlrfyng cóxgwe!!!

Quávramch Thanh Túnhưfxld thểpjlvutvsi xuốlzcsng từlibc trêicden khôlrfyng trung xuốlzcsng đkldaávramy vựojftc sâelvhu thẳmldpm.

“Rấxgwet xin lỗdjbli, thưfxlda côlrfy, ởnnwm đkldaâelvhy khôlrfyng cho đkldai vàkhzeo…” Cóxgwe y távram đkldai tớcdhwi.

“Àxgwe, tôlrfyi làkhze bệpvfknh nhâelvhn phòephpng 809, xin hỏrlhoi tạenbyi sao con tôlrfyi lạenbyi khôlrfyng thấxgwey đkldaâelvhu vậtntiy?”

“Ừkefrm…” Y távram tra xénnwmt tờqoon đkldaơutvsn, khóxgwe hiểpjlvu lắajkwc đkldavrsnu: “Tôlrfyi cũsmcung khôlrfyng biếcykpt nữqwcma. Hìicdenh nhưfxld khôlrfyng cóxgwekhze.”

“Sao cóxgwe thểpjlv khôlrfyng cóxgwe đkldaưfxlddukuc chứiptm? Cóxgwe phảfxldi cávramc ngưfxldqooni đkldaãrdnb đkldaávramnh mấxgwet con trai củcnxqa tôlrfyi khôlrfyng hảfxld?!” Quávramch Thanh Tú trởnnwmicden kípzyich đkldakxuing.

“Côlrfy ơutvsi, côlrfyicdenh tĩsmcunh chúrczbt đkldai. Nếcykpu thậtntit sựojftxgwe thìicde hẳmldpn làkhzennwm đkldaâelvhy. Tôlrfyi đkldai kiểpjlvm tra giúrczbp côlrfy xem…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.