Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 186 : Đứa bé không giữ được

    trước sau   
“Kéupact…”

Đwbthokrgt nhiêbjson, tiếnvtdng phanh gấluxfp kịtrxzch liệaidgt vang lêbjson. Hai luồsqirng áluxfnh sáluxfng trắliijng nhòhxwha chiếnvtdu vàtfdto từnyfxbjson ngoàtfdti.

wsiom Việaidgt Thịtrxznh xoay ngưtpwxzltki lạcvpvi, mộokrgt chiếnvtdc xe cứvlwb vậspiay xôrknmng vàtfdto nhàtfdtluxfy…

Hắliijn sơjudg suấluxft quáluxf. Hắliijn cho rằttqhng đcfgqãetjv khuya rồsqiri, sẽtpwx khôrknmng cóxzmq ai tiếnvtdn vàtfdto nữxmdoa. Bọssben vệaidgvzkc đcfgqãetjv bịtrxz hắliijn sai đcfgquổwmoni theo Lýfept Vi Vi. Còhxwhn hai vệaidgvzkc, tívlwbnh cảcvpvtpwxu Mãetjvn Vũthrs đcfgqnyfxu ởdvmf đcfgqâwsioy thẩsmlrm vấluxfn Tăzijtng Thanh Hảcvpvi.

Khôrknmng ngờzltk rằttqhng Quáluxfch Thanh Tú sẽtpwx quay lạcvpvi đcfgquổwmoni theo.

Ngọssben đcfgqèzltkn trắliijng xóxzmqa soi sáluxfng hếnvtdt thảcvpvy. Khi Quáluxfch Thanh Tú thấluxfy Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh đcfgqang chỉbcpu họssbeng súiklung vàtfdto đcfgqthcju Tăzijtng Thanh Hảcvpvi, trong đcfgqthcju côrknm trốtfdtng rỗssbeng.




Trong phúiklut chốtfdtc, hụzijtt hẫzltkng, sợxtdwetjvi, đcfgqau đcfgqnlqyn, cùvlwbng vớnlqyi nhữxmdong cảcvpvm xúikluc phứvlwbc tạcvpvp kháluxfc đcfgqnyfxu ùvlwba lêbjson trong lòhxwhng.

Thìmemu ra, hắliijn vẫzltkn luôrknmn lừnyfxa gạcvpvt côrknm.

“Mẹmcdh kiếnvtdp, ai bảcvpvo màtfdty láluxfi xe lạcvpvi đcfgqâwsioy…”

wsiom Việaidgt Thịtrxznh phảcvpvn ứvlwbng lạcvpvi đcfgqthcju tiêbjson, mởdvmf cửdvmfa xe kéupaco tàtfdti xếnvtd kia ra, đcfgqsmlry tàtfdti xếnvtd xuốtfdtng đcfgqluxft đcfgqáluxfnh mộokrgt trậspian.

“Đwbthdvmf rồsqiri…”

Quáluxfch Thanh Tú bưtpwxnlqyc xuốtfdtng từnyfx trong xe, thốtfdtng khổwmon quáluxft lêbjson.

“Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh, anh đcfgqáluxfnh hắliijn làtfdtm gìmemu? Làtfdtrknmi bắliijt hắliijn đcfgqưtpwxa tôrknmi đcfgqếnvtdn đcfgqâwsioy. Ngưtpwxzltki màtfdt anh phảcvpvi đcfgqáluxfnh làtfdtrknmi chứvlwb khôrknmng phảcvpvi hắliijn. Anh đcfgqáluxfnh tôrknmi đcfgqi!”

Quáluxfch Thanh Tú nhìmemun Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh bằttqhng áluxfnh mắliijt u oáluxfn. Thếnvtdtfdt vừnyfxa rồsqiri côrknm vẫzltkn còhxwhn nóxzmqng ruộokrgt nóxzmqng gan vìmemu hắliijn.

Áplujnh mắliijt Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh chợxtdwt lóxzmqe ra mộokrgt chúiklut âwsiom u. Hắliijn dừnyfxng lạcvpvi, chậspiam rãetjvi đcfgqvlwbng dậspiay, nhìmemun Quáluxfch Thanh Tú bằttqhng áluxfnh mắliijt bi thưtpwxơjudgng: “Em khôrknmng tin anh? Em quay lạcvpvi đcfgqxvxs đcfgqiềnyfxu tra anh? Trong lòhxwhng em hoàtfdtn toàtfdtn khôrknmng cóxzmq anh!”

“Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh, anh bậspiay bạcvpv… Tôrknmi sợxtdw anh giậspian tôrknmi, sợxtdw anh nghĩvzkc quẩsmlrn, sợxtdw anh đcfgqau khổwmon tứvlwbc giậspian nêbjson mớnlqyi cốtfdt ýfept bảcvpvo hắliijn láluxfi xe ra tìmemum anh. Khôrknmng thểxvxs ngờzltk rằttqhng vẫzltkn tìmemum đcfgqưtpwxxtdwc anh ởdvmf đcfgqâwsioy. Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh, tạcvpvi sao anh lạcvpvi lừnyfxa tôrknmi? Anh cóxzmq biếnvtdt khôrknmng, tôrknmi thấluxft vọssbeng lắliijm…”

tpwxnlqyc mắliijt côrknmjudgi lãetjv chãetjv từnyfxng giọssbet, nhỏolih xuốtfdtng sàtfdtn nhàtfdt lạcvpvnh lẽtpwxo.

“Thanh Tú, gọssbei cảcvpvnh sáluxft mau lêbjson…” Tăzijtng Thanh Hảcvpvi vộokrgi vãetjvbjsou.

Quáluxfch Thanh Tú quay đcfgqthcju nhìmemun Tăzijtng Thanh Hảcvpvi, thấluxfy Tăzijtng Thanh Hảcvpvi bịtrxz đcfgqáluxfnh tớnlqyi mứvlwbc mặiklut mũthrsi bầthcjm dậspiap, côrknm vộokrgi xôrknmng tớnlqyi.




rknm ra tay cởdvmfi dâwsioy thừnyfxng cho anh ta.

“Xin lỗssbei anh Hảcvpvi, đcfgqnyfxu tạcvpvi em cảcvpv. Làtfdt lỗssbei củdvmfa em, em làtfdtm hạcvpvi anh rồsqiri…”

zijtng Thanh Hảcvpvi ngưtpwxnlqyc mắliijt nhìmemun Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh, vẻkakg mặiklut thắliijng lợxtdwi.

Mộokrgt tay Quáluxfch Thanh Tú khôrknmng đcfgqdvmf linh hoạcvpvt, đcfgqokrgng táluxfc rấluxft chậspiam, gỡhxwh mấluxfy lầthcjn màtfdt khôrknmng thểxvxs cởdvmfi đcfgqưtpwxxtdwc hếnvtdt.

wsiom Việaidgt Thịtrxznh lạcvpvnh lùvlwbng đcfgqvlwbng tạcvpvi chỗssbe. Hắliijn khôrknmng đcfgqokrgng đcfgqspiay nêbjson xung quanh vệaidgvzkc khôrknmng dáluxfm hóxzmqupacmemu.

“Cậspiau chủdvmf, phảcvpvi làtfdtm sao bâwsioy giờzltk?” Lêbjsovlwbng Việaidgt cúiklui đcfgqthcju hỏolihi.

wsiom Việaidgt Thịtrxznh khôrknmng lêbjson tiếnvtdng. Thậspiat lâwsiou sau, hắliijn mớnlqyi bưtpwxnlqyc đcfgqếnvtdn bêbjson cạcvpvnh Quáluxfch Thanh Tú, thòhxwh tay kéupaco côrknm ra.

“Quáluxfch Thanh Tú, em đcfgqang làtfdtm gìmemu?”

Quáluxfch Thanh Tú bưtpwxnlqyng bỉbcpunh ngẩsmlrng đcfgqthcju lêbjson, vùvlwbng vẫzltky muốtfdtn cởdvmfi dâwsioy thừnyfxng tiếnvtdp.

Nhưtpwxng Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh rấluxft dùvlwbng sứvlwbc, khiếnvtdn côrknm khôrknmng thểxvxs tráluxfnh thoáluxft đcfgqưtpwxxtdwc.

“Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh, thảcvpv anh ấluxfy ra!”

“Khôrknmng thểxvxs đcfgqưtpwxxtdwc!” Giọssbeng đcfgqiệaidgu củdvmfa Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh cựcxlvc kỳtsfc lạcvpvnh lùvlwbng.

“Cho tôrknmi mộokrgt lýfept do?” Quáluxfch Thanh Túhỏolihi.




wsiom Việaidgt Thịtrxznh nhìmemun chằttqhm chằttqhm vàtfdto Tăzijtng Thanh Hảcvpvi thậspiat lâwsiou, nóxzmqi bằttqhng giọssbeng lạcvpvnh lùvlwbng: “Làtfdt hắliijn ta hạcvpv đcfgqokrgc, cho nêbjson khôrknmng thểxvxs thảcvpv hắliijn ra đcfgqưtpwxxtdwc.

Quáluxfch Thanh Túngâwsioy ngẩsmlrn cảcvpv ngưtpwxzltki: “Gìmemujudg? Sao cóxzmq thểxvxs đcfgqưtpwxxtdwc chứvlwb? Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh, chắliijc chắliijn anh đcfgqãetjv nhầthcjm rồsqiri. Anh ấluxfy khôrknmng làtfdtm thếnvtd đcfgqâwsiou.”

Sắliijc mặiklut Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh đcfgqen sìmemu, con ngưtpwxơjudgi sắliijc béupacn nhìmemun chằttqhm chằttqhm Tăzijtng Thanh Hảcvpvi, khôrknmng cóxzmq ýfept đcfgqtrxznh thỏoliha hiệaidgp.

“Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh, chắliijc chắliijn làtfdt anh nhầthcjm rồsqiri.”

Quáluxfch Thanh Tú xoay ngưtpwxzltki đcfgqi đcfgqếnvtdn trưtpwxnlqyc mặiklut Tăzijtng Thanh Hảcvpvi, vộokrgi nóxzmqi: “Anh Hảcvpvi, anh mau nóxzmqi vớnlqyi anh âwsióy rằttqhng anh khôrknmng hạcvpv đcfgqokrgc cho em đcfgqi. Anh đcfgqtfdti xửdvmf vớnlqyi em tốtfdtt nhưtpwx thếnvtd, từnyfx nhỏolih đcfgqếnvtdn lớnlqyn vẫzltkn luôrknmn thưtpwxơjudgng em, sao anh lạcvpvi hạcvpv đcfgqokrgc hạcvpvi em đcfgqưtpwxxtdwc chứvlwb? Khôrknmng phảcvpvi làtfdt anh, chắliijc chắliijn khôrknmng phảcvpvi làtfdt anh. Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh hiểxvxsu nhầthcjm rồsqiri.”

zijtng Thanh Hảcvpvi nởdvmf nụzijttpwxzltki cay đcfgqliijng.

“Thanh Tú, đcfgqnyfxng buồsqirn. Chẳxwupng lẽtpwx em khôrknmng phảcvpvi hiệaidgn Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh đcfgqãetjv đcfgqbjson rồsqiri sao?”

“Anh Hảcvpvi, anh mau nóxzmqi đcfgqi, anh khôrknmng hạcvpv đcfgqokrgc…”

zijtng Thanh Hảcvpvi vàtfdtwsiom Việaidgt Thịtrxznh nhìmemun thẳxwupng vàtfdto mắliijt nhau, khôrknmng chịtrxzu thua chúiklut nàtfdto.

Giốtfdtng nhưtpwx hai con thúiklu dữxmdo đcfgqthcjy nguy hiểxvxsm, đcfgqnyfxu muốtfdtn nuốtfdtt chửdvmfng đcfgqtfdti phưtpwxơjudgng vàtfdto bụzijtng.

“Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh, mau thảcvpv anh ấluxfy ra!”

Quáluxfch Thanh Túl ắliijc cáluxfnh tay củdvmfa Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh. Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh cựcxlvc kỳtsfc cốtfdt chấluxfp: “Khôrknmng thảcvpv! Quáluxfch Thanh Tú, em đcfgqnyfxng ngốtfdtc nữxmdoa. Nếnvtdu anh thảcvpv hắliijn ra thìmemu em sẽtpwx gặiklup nguy hiểxvxsm tívlwbnh mạcvpvng. Anh khôrknmng thểxvxs bỏolih mặikluc em đcfgqưtpwxxtdwc.”

zijtng Thanh Hảcvpvi chếnvtd nhạcvpvo hắliijn: “Lấluxfy cớnlqymemutfdt lấluxfy cớnlqy. Anh cứvlwbxzmqi thẳxwupng ra làtfdt muốtfdtn xửdvmfrknmi, bắliijt cóxzmqc tôrknmi mấluxfy ngàtfdty rồsqiri thuậspian tiệaidgn thôrknmn tívlwbnh luôrknmn côrknmng ty củdvmfa nhàtfdt họssbezijtng tôrknmi. Nóxzmqi gìmemutfdtbjsou Thanh Tú, căzijtn bảcvpvn làtfdt dốtfdti tráluxf. Từnyfx đcfgqthcju đcfgqếnvtdn cuốtfdti, mụzijtc đcfgqívlwbch củdvmfa anh chỉbcputfdt tiềnyfxn tàtfdti vàtfdt quyềnyfxn thếnvtd củdvmfa nhàtfdt họssbezijtng tôrknmi màtfdt thôrknmi.”




wsiom Việaidgt Thịtrxznh vốtfdtn nóxzmqng tívlwbnh, giờzltk nghe Tăzijtng Thanh Hảcvpvi kívlwbch đcfgqokrgng, hắliijn lậspiap tứvlwbc nổwmoni giậspian lôrknmi đcfgqìmemunh, vung tay lêbjson đcfgqluxfm thậspiat mạcvpvnh vàtfdto ngựcxlvc Tăzijtng Thanh Hảcvpvi.

“Đwbthnyfxng…”

Quáluxfch Thanh Tú vộokrgi ngăzijtn cảcvpvn. Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh muốtfdtn thu tay lạcvpvi đcfgqãetjv khôrknmng còhxwhn kịtrxzp nữxmdoa rồsqiri.

Nắliijm đcfgqluxfm va chạcvpvm vàtfdto bụzijtng Quáluxfch Thanh Tú.

Trong khoảcvpvnh khắliijc đcfgqóxzmq, hai ngưtpwxzltki đcfgqàtfdtn ôrknmng đcfgqnyfxu ngâwsioy ngưtpwxzltki, biểxvxsu cảcvpvm khiếnvtdp sợxtdw xuấluxft hiệaidgn trêbjson mặiklut họssbe.

“Thanh Tú…”

“Quáluxfch Thanh Tú…”

Quáluxfch Thanh Tú đcfgqau đcfgqnlqyn cau màtfdty, phầthcjn bụzijtng ngăzijtn cảcvpvn phầthcjn lớnlqyn lựcxlvc củdvmfa nắliijm đcfgqluxfm.

rknm chỉbcpu cảcvpvm thấluxfy cóxzmq luồsqirng chấluxft lỏolihng ấluxfm áluxfp chảcvpvy ra từnyfx giữxmdoa hai châwsion. Côrknm suy yếnvtdu ngãetjv xuốtfdtng.

“Con… Con em…”

Quáluxfch Thanh Tú nỉbcpu non mơjudg hồsqir. Trong mắliijt áluxfnh đcfgqau đcfgqnlqyn củdvmfa Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh, thâwsion thểxvxsrknm ngãetjv xuốtfdtng.

“Quáluxfch Thanh Tú…”

wsiom Việaidgt Thịtrxznh pháluxft ra tiếnvtdng gầthcjm thốtfdtng khổwmon, ôrknmm côrknmbjsou nhưtpwx đcfgqbjson.




“Cậspiau chủdvmf, cậspiau chủdvmf… Mau lêbjson, hìmemunh nhưtpwx Quáluxfch Thanh Tú sắliijp sinh rồsqiri.”

tfdti xếnvtdjudgi lớnlqyn tuổwmoni, thấluxfy váluxfy củdvmfa Quáluxfch Thanh Tú đcfgqãetjv bịtrxzluxfu tưtpwxơjudgi nhuộokrgm đcfgqolih, hắliijn mớnlqyi hồsqiri phụzijtc tinh thầthcjn lạcvpvi nhắliijc nhởdvmfwsiom Việaidgt Thịtrxznh.

wsiom Việaidgt Thịtrxznh nhưtpwx thểxvxs đcfgqãetjv mấluxft hếnvtdt thầthcjn trívlwb, thếnvtd mớnlqyi ôrknmm Quáluxfch Thanh Tú lêbjson xe.

Hiệaidgn trưtpwxzltkng trởdvmfbjson lộokrgn xộokrgn. Tăzijtng Thanh Hảcvpvi bịtrxz tróxzmqi lạcvpvi, vẫzltkn gọssbei têbjson Quáluxfch Thanh Tú.

Mọssbei ngưtpwxzltki nhanh chóxzmqng rúiklut lui khỏolihi nơjudgi đcfgqóxzmq. Mộokrgt mìmemunh Tăzijtng Thanh Hảcvpvi bịtrxz vứvlwbt bỏolih trong bóxzmqng đcfgqêbjsom tốtfdti đcfgqen.

“Thanh Tú, Thanh Tú, em tỉbcpunh lạcvpvi đcfgqi. Em thậspiat ngốtfdtc, tạcvpvi sao lạcvpvi vìmemubjson khốtfdtn kia màtfdt hy sinh bảcvpvn thâwsion chứvlwb…” Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh thốtfdtng khổwmonbjsou gàtfdto.

Quáluxfch Thanh Tú nằttqhm trong lòhxwhng hắliijn, chấluxft lỏolihng nóxzmqng ấluxfm thẩsmlrm thấluxfu váluxfy côrknm, làtfdtm ưtpwxnlqyt quầthcjn áluxfo củdvmfa hắliijn. Sau đcfgqóxzmq, mọssbei thứvlwb nhanh chóxzmqng trởdvmfbjson lạcvpvnh lẽtpwxo.

Quáluxfch Thanh Tú cảcvpvm thấluxfy nhiệaidgt đcfgqokrg đcfgqang dầthcjn rờzltki khỏolihi cơjudg thểxvxsrknm.

rknm yếnvtdu ớnlqyt mởdvmf to mắliijt. Dưtpwxnlqyi áluxfnh đcfgqèzltkn xe, khuôrknmn mặiklut Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh lúikluc thìmemujudg hồsqir, lúikluc lạcvpvi rõbvuptfdtng.

rknmtpwxơjudgn tay ra nắliijm lấluxfy bàtfdtn tay to củdvmfa hắliijn.

“Thảcvpv anh ấluxfy ra, đcfgqưtpwxxtdwc khôrknmng?”

wsiom Việaidgt Thịtrxznh thốtfdtng khổwmon gậspiat đcfgqthcju: “Đwbthnyfxng nghĩvzkc lung tung. Anh đcfgqnyfxu nghe theo em, đcfgqưtpwxxtdwc chưtpwxa?”

Khuôrknmn mặiklut nhỏolih nhắliijn táluxfi nhợxtdwt củdvmfa Quáluxfch Thanh Tú lúikluc nàtfdty mớnlqyi nởdvmf nụzijttpwxzltki nhạcvpvt nhẽtpwxo: “Muốtfdtn… Muốtfdtn… Con…”

Nếnvtdu côrknm khôrknmng sốtfdtng sóxzmqt, nếnvtdu chỉbcpuxzmq mộokrgt cơjudg hộokrgi sinh tồsqirn, thìmemurknm muốtfdtn nhưtpwxzltkng cơjudg hộokrgi nàtfdty cho con mìmemunh.

Ngưtpwxzltki đcfgqàtfdtn ôrknmng mạcvpvnh mẽtpwx nhưtpwxwsiom Việaidgt Thịtrxznh, lúikluc nàtfdty cũthrsng khôrknmng nhịtrxzn đcfgqưtpwxxtdwc rơjudgi lệaidg đcfgqthcjy mặiklut.

Thỉbcpunh thoảcvpvng hắliijn lạcvpvi ngẩsmlrng đcfgqthcju lêbjson, kêbjsou gàtfdto vớnlqyi ngưtpwxzltki đcfgqttqhng trưtpwxnlqyc.

“Lêbjsovlwbng Việaidgt, màtfdty láluxfi xe kiểxvxsu gìmemu thếnvtd hảcvpv? Sao chậspiam rìmemu nhưtpwxtfdtc sêbjson thếnvtd…”

bjsovlwbng Việaidgt lậspiap tứvlwbc đcfgqáluxfp lạcvpvi: “Vâwsiong, tôrknmi sẽtpwxzijtng tốtfdtc…”

Trêbjson thựcxlvc tếnvtd, hắliijn đcfgqãetjv sớnlqym láluxfi xe vớnlqyi tốtfdtc đcfgqokrg nhanh nhấluxft rồsqiri. Nhưtpwxng trong lúikluc sinh mệaidgnh đcfgqang bịtrxz đcfgqe dọssbea, thờzltki gian lạcvpvi cóxzmq vẻkakg trôrknmi qua thậspiat chậspiam. Rõbvuptfdtng làtfdt khoảcvpvng cáluxfch rấluxft ngắliijn, lạcvpvi dàtfdti dòhxwhng nhưtpwx đcfgqãetjv trôrknmi qua cảcvpv thếnvtd kỷtfdt.

“Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh… Em yêbjsou anh… Nếnvtdu cóxzmq kiếnvtdp sau… Anh cóxzmq thểxvxs… Cóxzmq thểxvxstpwxnlqyi em đcfgqưtpwxxtdwc khôrknmng…”

Mẹmcdh kiếnvtdp, đcfgqâwsioy làtfdtwsiou hỏolihi quỷtfdt quáluxfi gìmemu vậspiay, hắliijn vốtfdtn muốtfdtn cưtpwxnlqyi côrknm rồsqiri màtfdt.

“Đwbthnyfxng cóxzmqjudg. Quáluxfch Thanh Tú, nếnvtdu em dáluxfm chếnvtdt thìmemu anh sẽtpwxtpwxnlqyi ngưtpwxzltki kháluxfc ngay…”

Giọssbeng Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh khàtfdtn khàtfdtn, Quáluxfch Thanh Tú lạcvpvi hơjudgi nởdvmf nụzijttpwxzltki.

wsiom Việaidgt Thịtrxznh, anh cứvlwb mạcvpvnh miệaidgng đcfgqi!

Lạcvpvi mộokrgt cơjudgn đcfgqau ậspiap đcfgqếnvtdn. Quáluxfch Thanh Túcảcvpvm thấluxfy thâwsion thểxvxsmemunh nhưtpwx đcfgqang bịtrxzupacluxfch vậspiay.

Theo thờzltki gian trôrknmi qua, Quáluxfch Thanh Túdầthcjn dầthcjn trởdvmfbjson mơjudg hồsqir.

Xe láluxfi vàtfdto bệaidgnh việaidgn, lậspiap tứvlwbc cóxzmq nhâwsion viêbjson cấluxfp cứvlwbu đcfgqsmlry giưtpwxzltkng bệaidgnh ra. Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh đcfgqiklut Quáluxfch Thanh Tú lêbjson xe, xôrknmng vàtfdto phòhxwhng bệaidgnh vớnlqyi báluxfc sĩvzkc, lạcvpvi bịtrxz đcfgquổwmoni ra ngoàtfdti…

Nhữxmdong hìmemunh ảcvpvnh đcfgqóxzmq biếnvtdn thàtfdtnh mảcvpvnh nhỏolih bịtrxzluxfo trộokrgn vớnlqyi nhau, sau đcfgqóxzmq biếnvtdn thàtfdtnh đcfgqen trắliijng, dầthcjn dầthcjn đcfgqưtpwxxtdwc ghéupacp lạcvpvi trong trívlwb óxzmqc củdvmfa Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh.

Hai tay hắliijn luồsqirn vàtfdto tóxzmqc mìmemunh, thốtfdtng khổwmon đcfgqi tớnlqyi đcfgqi lui.

Mộokrgt y táluxf cầthcjm tờzltk đcfgqơjudgn đcfgqi tớnlqyi.

“Cho hỏolihi anh làtfdt ngưtpwxzltki nhàtfdt củdvmfa bệaidgnh nhâwsion đcfgqúiklung khôrknmng?”

“Đwbthúiklung rồsqiri!”

“Xin anh hãetjvy kýfeptbjson ởdvmf đcfgqâwsioy. Nếnvtdu chỉbcpuxzmq thểxvxs giữxmdo đcfgqưtpwxxtdwc mộokrgt ngưtpwxzltki thìmemu cho hỏolihi anh muốtfdtn giữxmdo ai?”

“Dĩvzkc nhiêbjson làtfdt giữxmdo ngưtpwxzltki lớnlqyn rồsqiri, còhxwhn cầthcjn phảcvpvi hỏolihi nữxmdoa sao?”

wsiom Việaidgt Thịtrxznh kýfeptbjson ngay lậspiap tứvlwbc màtfdt khôrknmng cầthcjn nghĩvzkc ngợxtdwi.

Hắliijn chỉbcpu cầthcjn Quáluxfch Thanh Tú, mọssbei thứvlwb kháluxfc đcfgqnyfxu khôrknmng quan trọssbeng.

“Cậspiau chủdvmf, cậspiau hãetjvy suy nghĩvzkc mộokrgt chúiklut. Quáluxfch Thanh Tú đcfgqãetjv mắliijc bệaidgnh tớnlqyi mứvlwbc đcfgqóxzmq rồsqiri, cậspiau chủdvmf nhỏolih vừnyfxa sinh ra, sao cóxzmq thểxvxs…” Lêbjsovlwbng Việaidgt nhìmemun màtfdt thấluxfy đcfgqau lòhxwhng. Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh rõbvuptfdtng làtfdt đcfgqãetjv mấluxft trívlwb rồsqiri. Biếnvtdt rõbvup Quáluxfch Thanh Tú khôrknmng còhxwhn sốtfdtng lâwsiou màtfdt vẫzltkn chọssben côrknmluxfy. Còhxwhn đcfgqvlwba béupac mớnlqyi chàtfdto đcfgqzltki, dùvlwb sao cũthrsng làtfdt cốtfdtt nhụzijtc củdvmfa nhàtfdt họssbewsiom, còhxwhn cóxzmq mộokrgt tưtpwxơjudgng lai tưtpwxơjudgi sáluxfng, vậspiay màtfdt hắliijn lạcvpvi…

“Cúiklut!” Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh rívlwbt gàtfdto: “Ôvgamng đcfgqâwsioy biếnvtdt chọssben ai!”

bjsovlwbng Việaidgt đcfgqàtfdtnh phảcvpvi lui xuốtfdtng. Tiếnvtdng rívlwbt gàtfdto nàtfdty khiếnvtdn y táluxf rấluxft giậspiat mìmemunh. Nhậspian lấluxfy tờzltk đcfgqơjudgn màtfdt hắliijn đcfgqãetjvfept xong, lậspiap tứvlwbc đcfgqi nhưtpwx trốtfdtn chạcvpvy.

Thờzltki gian trôrknmi qua từnyfxng giâwsioy từnyfxng phúiklut.

Cửdvmfa phòhxwhng cấluxfp cứvlwbu vẫzltkn đcfgqóxzmqng kívlwbn. Cóxzmq mấluxfy lầthcjn, Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh chỉbcpu hậspian khôrknmng thểxvxsrknmng vàtfdto đcfgqóxzmq.

Nhưtpwxng đcfgqnyfxu bịtrxz vệaidgvzkc cảcvpvn lạcvpvi.

“Cậspiau chủdvmf, phảcvpvi bìmemunh tĩvzkcnh!” Lêbjsovlwbng Việaidgt khuyêbjson hắliijn.

“Cúiklut đcfgqi, cúiklut hếnvtdt cho tao…” Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh rívlwbt gàtfdto, dùvlwbng sứvlwbc đcfgqsmlry Lêbjsovlwbng Việaidgt ra.

Quáluxfch Thanh Tú dưtpwxzltkng nhưtpwx đcfgqang đcfgqliijm chìmemum trong bóxzmqng tốtfdti khôrknmn cùvlwbng. Côrknm cảcvpvm thấluxfy thâwsion thểxvxsmemunh đcfgqang trôrknmi nổwmoni. Đwbthokrgt nhiêbjson, côrknm thấluxfy mộokrgt bóxzmqng dáluxfng nho nhỏolih đcfgqvlwbng đcfgqttqhng trưtpwxnlqyc côrknm, nởdvmf nụzijttpwxzltki đcfgqáluxfng yêbjsou vớnlqyi côrknm.

“Con… Con tôrknmi…”

upactpwxng cưtpwxzltki tinh nghịtrxzch, bòhxwh đcfgqếnvtdn đcfgqttqhng trưtpwxnlqyc. Quáluxfch Thanh Tú vộokrgi vàtfdtng đcfgquổwmoni theo.

Bỗssbeng nhiêbjson côrknm mởdvmf mắliijt ra, áluxfnh sáluxfng chóxzmqi chang khiếnvtdn côrknm khôrknmng kịtrxzp thívlwbch ứvlwbng.

Qua thậspiat lâwsiou, côrknm mớnlqyi chậspiam rãetjvi mởdvmf mắliijt ra.

Mộokrgt khuôrknmn mặiklut râwsiou ria xồsqirm xoàtfdtm xuấluxft hiệaidgn trong tầthcjm mắliijt củdvmfa côrknm. Trong khoảcvpvnh khắliijc côrknm tỉbcpunh lạcvpvi, đcfgqôrknmi mắliijt đcfgqen bỗssbeng sáluxfng ngờzltki. Cảcvpvm giáluxfc phấluxfn khởdvmfi vàtfdtvlwbch đcfgqokrgng ấluxfy khôrknmng thểxvxsmemunh dung bằttqhng lờzltki đcfgqưtpwxxtdwc.

“Con củdvmfa tôrknmi…” Quáluxfch Thanh Tú mởdvmf mắliijt ra, câwsiou đcfgqthcju tiêbjson làtfdtxzmqi vềnyfx con củdvmfa mìmemunh.

wsiom Việaidgt Thịtrxznh nắliijm tay côrknm, thấluxfp giọssbeng nóxzmqi: “Bâwsioy giờzltk em cầthcjn nghỉbcpu ngơjudgi thậspiat tốtfdtt.”

Quáluxfch Thanh Tú chậspiam rãetjvi nhớnlqy lạcvpvi tìmemunh huốtfdtng lúikluc trưtpwxnlqyc. Côrknmtpwxơjudgn tay sờzltk bụzijtng mìmemunh. Cáluxfi bụzijtng vốtfdtn dĩvzkc tròhxwhn trịtrxza nay đcfgqãetjv trởdvmfbjson bằttqhng phẳxwupng. Côrknm giậspiat thóxzmqt tim, quảcvpv nhiêbjson khôrknmng cóxzmq đcfgqvlwba béupac nữxmdoa. Côrknm khẽtpwx đcfgqokrgng đcfgqspiay, cóxzmq cảcvpvm giáluxfc đcfgqau đcfgqnlqyn truyềnyfxn tớnlqyi từnyfx bụzijtng. Thòhxwh tay xuốtfdtng sờzltk, cóxzmq thểxvxs sờzltk đcfgqưtpwxxtdwc mộokrgt lớnlqyp vảcvpvi băzijtng bóxzmq thậspiat dàtfdty.

rknm sốtfdtt ruộokrgt nhìmemun Lâwsiom Việaidgt Thịtrxznh: “Con tôrknmi sao rồsqiri?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.